Vẫn mãi cười... một chút hư hao. Cười... để quên đi Ánh mắt nào đã vào trong dĩ vãng Cười... để nước mắt theo ánh nắng vụt tắt buổi đêm Đông Để màn đêm khẽ vào trong giấc mộng Rồi nồng nàn theo cơn gió bay đi Cho ta quên ngày ấy chia ly Quên ngày ấy... đêm nào mộng mị Cho ta quên buổi chiều nào...
Nếu chưa từng là cơn gió lang thang... Đông có qua trên cành lá biếc. Những giọt sầu bỗng tiếc vỡ tan đi. Đông có đọng thấm những hàng mi. Sao nghe gió lạnh thêm vì nỗi nhớ. Đã biết là không nên nhìn về quá khứ nhưng làm sao có thể chối bỏ một sự thật là...
Giật mình... thấy vẫn mãi là mơ. Ừ thì anh yêu em. Nhưng điều ấy có nghĩa gì kia chứ. Tất cả chỉ hững hờ tựa như chốn hư không. Anh vẫn mong em cứ mãi thật gần. Nhưng xa cách cứ... chia đôi cách trở. Để trong mơ anh vẫn thấy em về. Nhưng giật mình thấy vẫn chỉ là mơ... Mùa Đông ơi! Sao lòng nghe lạnh thế...
Sóng sẽ xô lòng anh vào thương nhớ Những lúc em cười như nắng tỏa ban mai Gió sẽ ru anh lại những đong đầy Khi hương tóc em bay trong dịu ngọt Anh sẽ nhớ tiếng em khi chim hót Nhớ ánh mắt nào thắp sáng cả trời sao Và sẽ nhớ nụ hôn những hôm nào... Theo cánh bướm bay...
Vội vàng... Ngỡ trước mắt, bóng dáng em yêu kiều. Phải lòng rồi, vội ngỏ lời thương yêu. Vội vàng vậy, trái tim em hé mở? Để bây giờ, cứ nhớ và cứ yêu. Trong anh... bao đêm thao thức, bao suy nghĩ vu vơ... Và cả nỗi nhớ... về một thời... Say...
he he cảm giác hay hay giống như c/s a choai nhể phải có chút gì hư ảo hên xui ghập ghềnh...chứ bằng phẳng & thật wá đâm ra
Nhớ một người [FONT=Verdana, Arial]Có đôi khi tôi ghé thăm vườn cũ Hỏi người đi dạo ấy có quay về? Cỏ bảo rằng: - Nàng về thăm một độ Đốt khói trầm nghi ngút, lại bay đi Tôi bồi hồi hỏi sang cây cổ thụ: - Đường xưa còn vàng nắng áo mơ phai? Nắng bảo rằng: - Nàng nhớ mùa thu cũ Tận bên trời vẫn ngóng gió heo may. Có một lần qua sông tôi hỏi gió: Rằng tháng năm như nước chảy qua cầu Gió mách rằng: - Nàng chờ người bạn cũ Dẫu thời gian theo nước chảy về đâu. Có nhiều ngày tôi nhớ em tha thiết Nhớ bừng bừng như ngọn lửa trong tim Đời lãng tử có một lần li biệt Để buông nhau. Để quay quắt đi tìm Có nhiều đêm tôi trở về gặp tôi - Người là ai? Là đóm lửa ven đời Ôi đóm lửa vẩn từng đêm hiu hắt Nhớ một người. Và mãi mãi khôn nguôi. [/FONT]Hoàng Phủ Ngọc Tường