Aó mới Cà Mau Nghe nói Cà Mau xa lắm Ở cuối cùng bản đồ Việt Nam Ngại chi đường xa không tới Về để nói với nhau mấy lơi. Xuôi mái chèo sông ông Đốc Đêm trắng kịp tới chợ Cà Mau Xuồng ghe ngày đêm không ngớt Người Cà Mau dễ thương vô cùng. Về Cái Nước, Đầm Dơi Nghe ai ru câu ơi hời Thương em đừng để duyên lỡ thời Tội nghiệp ghê nghe sắc se con tim tôi. Chừng nào về Năm Căn Nhớ nhau qua lại cũng gần Một lần về U Minh Nghe muỗi kêu nhớ rừng Cà Mau. Mai mốt Cà Mau em lớn Tuy út mà sửa soạn đẹp hơn Cà Mau đường đi không khó Mà chỉ khó có sông vắng đò. Em đứng mình ên một hướng Duyên dáng mời khách lạ ngàn phương Cà Mau mặc thêm áo mới Về Cà Mau là thấy thương em rồi.
Chờ anh hát lý duyên tình Anh đã nợ em khúc dân ca cho đến bây giờ Em vẫn chờ anh tiếng yêu em từ khi biết nhau Ngày xưa bên em, anh hay thường nói: "Thương em vì em thích dân ca Yêu em nhiều trong áo bà ba." Câu hát ngày xưa khúc dân ca anh đã quên rồi! Con nước đầy vơi bến sông buồn mình em nhớ anh Tình yêu thơ ngây trong em còn mãi Đêm thở dài điệu lý tương tư Sông trăng buồn ai nhớ ai quên. --o0o-- Chờ anh một khúc dân ca Bao nhiêu chờ đợi mặn nồng bấy nhiêu Chờ trông người cũ nơi nao Sao anh không hát vài câu quê tình. Em vẫn chờ anh khúc dân ca điệu lý duyên tình Em vẫn chờ anh dưới trăng thanh ngàn sao sáng xanh Tình duyên đôi ta qua câu hò lý Anh bây giờ chim sáo bay xa Riêng em buồn ôm khúc sầu ca. Lý son sắc: Em nhớ mang bên lòng, Như nước trôi theo dòng, Chiều, mây chiều mêng mông, Người đâu người nhớ mong, Anh đã đi xa xăm để em thương nhớ thương ngàn năm, Người đi giấc mơ qua rồi, Tình phôi phai như gió mây triều trôi, Người đi cách xa nhau rồi, Tình xưa như giấc mơ còn đâu.
Kí ức trong anh Có nhiều lần trong tim anh luôn vẫn nhớ Đến một người vẫn luôn thường nhắc mãi đến nụ cười Hằng đêm vẫn gọi tên em trong giấc mơ Yêu thương nồng say mà người nào biết. Một người đã mang trái tim của anh đi xa Mãi mang giấc mơ tình yêu về trong đêm tối Chỉ còn với anh những lời chưa nói Khi người đành lòng ra đi Mang theo bao nhớ mong Người đành quên sao bao nhiêu giấc mơ Để lại một mình anh trong căn phòng ngập tràn đầy nhung nhớ. Vẫn còn lại yêu thương trong anh khắc ghi Mang theo tình yêu của hai đứa mình Một lần em đã ra đi ...để lại bao nhiêu yêu thương Mà sao anh vẫn mong em về đây ....khi mà em đi
Giấc mơ cánh cò Gió chiều cứ hắt hiu nghe buồn thiu, Cánh cò trắng ấu thơ bay về đâu? Mà chẳng thấy ghé qua, ghé qua ruộng đồng Để lúa mỏi vẫy tay trông chờ mong... Nhớ ngày bé thích vẽ tranh về cánh đồng Có giòng sông, có lũy tre, có mẹ tôi Còn em, thích vẽ tranh về cánh cò Cò trắng sải cánh bay trên cánh đồng xanh Cò bay, cò bay, núi cao biển sâu, biết đâu cò về Cò bay, cò bay, có nghe lời ru í ơi à ơi Cò bay, cò bay, biết sao gặp nhau ! Nước chảy đá mòn.. Cò bay, cò bay, tiếng tơ đàn tôi, tính tang tình tang... Nhớ ngày ấy đắm say, thương cánh cò Tiếng đàn tôi tính tang, tang tình tang Bài hát ru em, ru em đến chơi Bài hát ru em, một thời mộng mơ Thế là nắng rất tươi khi mùa xuân, Cánh đồng lúa ngát xanh bên dòng sông. Trầu quấn lấy thân cau, đá vôi chờ nhau.. Cò trắng xoãi cánh bay quanh cánh đồng tôi... ( => Cò bay, cò ... tang tình tang... ) Đến ngày ấy mới hay em qua cầu, Tiếng đàn tôi đứt dây lơi lả lơi Bài hát tiễn em qua cánh đồng, Bài hát đã bao năm không thể quên Bài hát đến hôm nay không thể quên...
Em đã sai vì em tin Lần đầu anh, nói câu chúng ta không hợp. Vậy mà em, đã vội tin vào điều đó. Và từng ngày cố gắng để anh hiểu được để xứng đáng với anh. Vì em tự thấy chưa làm anh vui, để bên cạnh em và yêu mỗi em. Nhưng đó không phải, là lý do anh đổi thay. Hôm nay, em đã được nhìn thấu anh. Anh ơi ! Làm sao em có thể vui ? Nhìn anh hạnh phúc bên ai không phải em. Là lúc thật khó để em vượt qua. Tự trách ban đầu em đã sai vì em tin. Ngày xưa mình đến với nhau rất hợp nhau. Giờ chỉ mình em nói câu em cần anh. Cho cả cuộc đời, ngốc nghếch tin vào một người. Chuyện tình yêu đôi khi chỉ là chuyện tình của một người. Nhìn ai đó hạnh phúc chẳng còn gì tiếc nuối. Chuyện tình yêu đôi khi chia tay chỉ là sớm hay muộn. Mình không thể hàn gắn, xin đừng nhắc lại ngày xưa. Hôm nay, em đã nhìn thấu anh. Anh ơi ! Làm sao em có thể vui ? Nhìn anh hạnh phúc bên ai không phải em. Là lúc thật khó để em vượt qua. Tự trách ban đầu em đã sai vì em tin.
Bao giờ ta gặp lại ta Tưởng rằng anh đến đây như chim trời, mỏi cánh rồi Tưởng rằng em là ga, ga sau cùng tàu ngừng bến Nào ngờ anh đến đây như cơn mộng tan nửa vời Để rồi em còn đây nghe nỗi buồn phủ kín một đời Cuộc tình mình như mây mùa Thu, đến với đi tựa như tiếng ru Dấu chân quen chìm trong sương mù Còn lại chăng những dư hương của ngày xưa Cuộc tình mình xem như là mơ, ngỡ toan đi nhẹ như tiếng thơ Cớ sao ta còn xót xa hoài Chiều chiều lê gót lang thang nghe buồn tênh Tình yêu mãi miết trôi lênh đênh hoài như cánh buồm Ngàn đời mang khổ đau nhưng sao mình còn tìm đến Tình yêu như bóng ta không bao giờ ta bắt gặp Một đời đi tìm nhau nhưng cuối cùng chẳng kiếm được gì.
Biết đến bao giờ ? Tình vương vấn trong lòng, giấc mộng trôi quá nhanh, nụ hôn phút chia ly tiễn biệt. Cơn mưa đến bất chợt là lúc anh rời xa, bước chân lặng lẽ trong màn mưa. Còn đâu đó kỉ niệm khi tình yêu đắm say từng in dấu hai ta ấm nồng. Cho em những hi vọng, hạnh phúc trong tầm tay. Đến bao giờ có nhau như ngày xưa. Người ra đi cho nỗi mong nhớ luôn trào dâng, nước mắt rơi tràn mi khóc thay cho lời biệt ly Thời gian trôi nhanh quá sao cứ vô tình với em Ánh mắt của người yêu vẫn in trong lòng. Cuộc tình nay sóng gió ai biết đâu ngày mai, ai thấy được niềm đau, nhói lên cô dơn lẻ loi Chỉ mong tình yêu sẽ xóa những đêm lạnh giá băng em vẫn mãi còn yêu đến khi anh trở về.
Tôi Ngàn Năm Đợi Đêm cô đơn không còn ai lang thang Con phố lạnh thật buồn Có tình tôi mênh mang Ánh trăng tàn ngọn vàng có tình tôi mênh mang Ánh trăng tàn ngọn vàng Đêm hoang vu, yêu ngàn năm thiên thu Nơi gậm bụi đường trần Tôi là con thiêu thân, đứng trước cổng đèn vàng Em nhìn tôi trên cao, thương tình tôi lao xao Em thanh cao, tình em sáng lấp lánh, như ngàn sao trên trời ... Tôi ngây ngô, trông cây em cuối góc phố, ôm mộng mơ.. Em trăng non sáng cho đêm rằm Như mây tan giữa không gian Tôi ngàn năm đợi, dẫu tình xa vời Nỗi đau của tôi... Đêm suy tư trong tình yêu suy tư Cơn gió nào lạc loài, cuốn tình tôi qua đây Bấy như loài cỏ dại, khiến tình tôi lay hoay Dấu đêm dài miệt mài Đêm cô đơn muôn vì sao không tên Như đám bạn thật hiền, thức cùng tôi thâu đêm Nhớ thương về một người, khiến hạt mưa bay bay Đêm nằm nghe hay hay Em thanh cao, tình em sáng lấp lánh, như ngàn sao trên trời... Tôi ngây ngô, trồng cây cuối ngóc phố, ôm mộng mơ .. Em trăng non sáng cho đêm rằm Như mây tan giữa không gian Tôi ngàn năm đợi, dẩu tình xa vời Nỗi đau của tôi... Đêm suy tư, trong tình yêu suy tư Cơn gió nào lạc loài, cuốn tình tôi qua đây Bấy như loài cỏ dại Khiến tình tôi lay hoay Dẫu đêm dài miệt mài Đêm cô đơn, muôn vì sao không tên Như đám bạn thật hiền, thức cùng tôi thâu đêm Nhớ thương về một miền, khiến hạt mưa bay bay Đêm nằm ghe hay hay, nhớ hạt mưa bay bay Thương tình đầu.
Ru lại câu hò http://mp3.zing.vn/bai-hat/Ru-Lai-Cau-Ho-Phi-Nhung-Tuong-Nguyen/ZWZD6CIA.html Hò.....ơ..ơ..... Buồn thương chiếc áo phong sương..... Đò ai không bến..... Hò....ơ..... Đò ai không bến vấn vương câu hò.... Buồn thương chiếc áo năm nào rách đôi bờ vai Chị Hai cứ ngóng trông hoài bóng con đò xưa. Biết người xưa kia giờ sang sông, biết người ra đi mà vẫn mong Nhung nhớ đêm dài tóc chị giờ như đã phai. Dòng sông bến nước con đò, đá phai còn nhau. Lều tranh vách lá dây trầu quấn quanh hàng cau. Trăng vàng trăm năm tình ngàn năm, ai ngờ một đêm chợt nước lớn Lôi cuốn con đò vô tình lờ theo nước trôi. --o0o-- Ngoài kia gió lớn biết chiều nay nước trôi về đâu, Đò ai không bến, câu hò buồn biết trôi về đâu... Nhung nhớ cũng đành ru lại câu hò thủy chung... Nhung nhớ cũng đành như một con đò lẻ loi... Một hôm bão tố mưa dầm ướt con đò xưa, Lòng nghe buốt giá con đò bỗng quay về đây Thấy người xưa kia gặp không may, Thương lòng chị Hai trào nước mắt Giận lắm cũng đành ru lại câu hò thủy chung...
Ngày đó xa rồi Xa nhau, đã cách xa rồi, ta đã xa cách lâu rồi. Thì thôi, em nhé dù thương yêu hay đau cũng thế thôi. Ngày xưa, tính hay hờn dỗi nên người mỗi nơi xa rồi, vấn vương từng phút giây êm đềm cũ người ơi Kỷ niệm hai đứa anh xin em tìm lãng quên. Từ khi vào lính rồi lánh xa cuộc vui Ngày nào toàn câu gian dối. Tôi mãi chưa quên lời. Ai nói yêu tôi rồi. Mà lòng người thương hay thay đổi. Đời lính còn nghĩ gì. Ước mơ làm chi Một lần buồn chưa bôi xóa. Quê cũ ghi bao tình. Tôi mến đêm trăng lành Mộng ngày hiền hòa bên mái tranh Năm xưa tôi nhớ nơi này qua một đêm gió mưa nhiều. Lời đau ta rót vào tim nhau trong mê biết nói sao Từ đó chúng ta người mỗi nơi tìm lối yên vui rồi Nhắc chi chuyện cũ thêm đau lòng lắm người ơi Còn thương nhau nhé xin quên đi ngày đã qua.
Khóc thầm đêm mưa Đêm nay không ánh sao trên trời Mưa lâm thâm hắt ô cửa nhỏ Chợt giật mình hạt mưa trên vai Bỗng dưng nước mắt tràn mi Yêu bao nhiêu nhưng mấy ai yêu mình Chặng đường dài mới biết ai thật lòng Tưởng niềm vui sống mãi mãi bên nhau Ngỡ đâu anh bỏ ra đi Đời đổi thay mấy ai biết trước Trời đang nắng bỗng dưng đổ mưa Tình mong manh tựa sương khói Đang say đắm bỗng dưng lụi tắt Không thể xóa được bóng dáng anh hôm nao Vì vết dấu còn gắn trên môi ngây dại Chỉ biết ngồi đêm nay ngắm mưa buồn rơi Ước mong anh quay trở lại Giọt nước mặt hòa với hạt mưa triền miên Anh có biết em đang khóc than trong chiều Lỡ đành lòng anh bước đi thật sao Dù một lần đời em em đã trao anh rồi....
Cuộc tình vạn dặm Lòng không muốn nhớ, tình lại tìm đến trong giấc mơ. cho hồn ta say, say trong men ái ân mặn nồng. Vẫn biết anh nhiều gian dối ...lòng vẫn khó quên anh người ơi. Trong men say đâu ai thấu cho tim đau này Tình yêu trái đắng, lời ngọt ngào tiếng yêu hôm nào, cho lòng ta quên, quên đi trong xót xa êm đềm. Vẫn biết yêu nhiều cay đắng, tình đó vẫn ghi sâu vào tim, xin quên anh quên đi hết,... như chưa bao giờ. Người yêu hỡi xin đừng đến trong giấc mộng đêm cho tim nhớ thêm, Anh ra đi bao tháng năm trôi qua ngày từng ngày băng giá. Làm sao em quên được anh... hỡi anh người yêu không chung ước mơ, trong nhân gian đâu ai thấu cho nỗi đau này. Người yêu hỡi, xin đừng đến trong giấc mộng đêm, cho con tim nhớ thêm Anh ra đi bao tháng năm trôi qua từng ngày băng giá Làm sao em quên được anh Hỡi anh người yêu không chung mơ ước Trong nhân gian, người ơi, ai hiểu thấu lòng tôi...?
Con đò lỡ hẹn Bóng đò cập ngang bến sông, biết anh sang lòng em vui thầm. Viết bài thơ trên giấy hoa mang tiếng yêu gởi trao tình em. Thầm mong ông tơ se mối để cho hai đứa mình gần nhau. Hẹn mai đông qua xuân tới đón em về cho trọn tình anh. Có ngờ một hôm nước lên đưa con đò rời xa bến chờ. Áo hồng người vui kết hoa có nhớ xa ấm êm tình ta. Mình em trên con bến vắng ngóng con đò anh dần mờ trôi. Lòng đau nghe môi mặn đắng .... trách con đò sau đành lìa xa. Lặng nhìn dòng sông nước trôi ngược dòng, cuộc tình ra đi bỏ em chờ mong. Chắc anh đã đành lòng quên em, trách em gái khờ thương nhớ bao ngày qua, tìm về đâu... ngày bên nhau thắm tình đậm sâu. Nắng chiều rụng trên mái tranh nhớ câu thơ ầu ơ chúng mình, biết người giờ nơi chốn xa ...có nhớ xưa ấm êm tình ta. Trời sao mưa giông bão tố ....để bây giờ cánh cò mồ côi. Buồn trông đêm sương quạnh vắng ... sáo xa rồi mong đợi mà chi....
Yêu em thêm lần nữa http://mp3.zing.vn/bai-hat/yeu-em-them-lan-nua-Nhu-Y/IW9DFAF7.html Ngày thênh thang, đêm buồn trôi đâu ai biết trước ngày mai. Rồi tình đôi ta như trong giấc mơ mang bao trái ngang bao ưu sầu. Chuyện tình yêu ai biết đâu bao giờ... yêu thương mới đây đã vội tan. Một mình em, bôn ba tháng năm cầu cho gió mưa thôi cuồng phong. Và một lần nữa trái tim như ngủ mê bao ngày qua, lại nhớ nhung hình bóng anh trong lúc buồn. Lòng em hoang mang từng giây... chẳng biết yêu như thế nào khi trái tim đã vỡ tan một lần.
Cũng là trăm năm http://mp3.zing.vn/bai-hat/Cung-La-Tram-Nam-Nguyen-Khang/IWZDB0AO.html Nỗi nhớ đến giữa đêm thật sâu Em thương yêu ơi biết em về đâu Có lúc muốn nói với nhau vài câu Cho con tim này biết quên u sầu Còn đó thành phố mưa chiều vắng không Còn đâu mùa đông buông làn khói sương Còn đó câu hát nghe lòng vấn vương Mà nào đâu thấy dáng người mến thương Nghe những nuối tiếc dâng đầy xót xa Thương nhớ đã có giây phút phai nhòa Tôi đi tìm những ước mơ nào đã qua Chỉ có làn mưa theo từng bước chân Người hỡi, khi mình xa cách đôi lòng giá băng Em đi, không chút vương vấn cho nhau một lần Em đi, em giờ như bóng con tàu khuất xa Ra đi mang những yêu dấu chôn sâu trong lòng Ôi những đêm dài hoài nhớ thương Nghe như đâu đây tiếng em đi về Một phút xa cách cũng là trăm năm Dù giữa nắng ấm vẫn là bóng đêm Ngồi thắp nến nhớ trăm ngọn nến xanh Mà hình cũ vẫn còn quẩn quanh Nghe những nuối tiếc dâng đầy xót xa Thương nhớ đã có giấy phút phai nhòa Tôi đi tìm những uớc mơ nào đã qua Chỉ có làn mưa theo từng bước chân.
Ngày gió ngừng trôi http://mp3.zing.vn/bai-hat/Ngay-Gio-Ngung-Troi-Bich-Phuong/ZW6900IW.html Nếu có một ngày anh chợt quên em mất rồi ...Là ngày gió ngừng trôi Nếu có một ngày ta gặp nhau trên phố dài ...Chân bước nhưng không quay lại Là ngày vầng trăng gặp mây che lối về Bỏ mặc vì sao ngủ mê Là ngày anh quên được bao nhiêu lỗi lầm Khi em đã yêu âm thầm, Có buồn không anh ? Vì em đã yêu dại khờ Có buồn không anh ? Vì em ước mơ quá nhiều... Ngày anh ra đi, chắc anh nhẹ nhàng Vì tình yêu em chẳng có niềm vui Nếu có một ngày anh chợt quên em mất rồi ...Là ngày gió ngừng trôi Nếu có một ngày ta gặp nhau trên phố dài ...Chân bước nhưng không quay lại Đốt hết kỷ niệm làm hương mang đến người Mong gió xua mây Trăng về Đốt hết kỷ niệm làm hương mang đến người Mong gió đưa anh quay về
Đường tình đôi ngã http://mp3.zing.vn/bai-hat/Duong-Tinh-Doi-Nga-Giang-Tien-Duong-Ngoc-Thai/ZW60C9ID.html Thôi em hãy đi về vĩnh biệt kể từ đây. Còn luyến lưu làm chi, còn vấn vương làm gì. Ai thật lòng yêu ai, đến bây giờ mình đã biết. Chuyện tình đôi ta, em hãy xem là huyền thoại. Anh đừng giận em kìa dĩ vãng mùa thương vẫn đẹp như giấc mơ. Trên trời bao ánh sao,tình ta bấy nhiêu kỷ niệm. Nào ngờ hôm nay định mệnh chia rẽ đôi ta. Em biết làm sao hơn. Mùi tóc làn môi và thư tình Anh xin gửi lại em. Với tất cả cuộc vui anh cũng xin trả lại em Dù mai em theo chồng Đời đời em vẫn nhớ mãi mối tình đầu tiên. Thôi em hãy đi về khóc chỉ làm buồn thêm. Trời đã khuya từ lâu, càng vắng đêm tạ từ. Mai này thuyền hoa vui đón em về cùng bến khác Đường đời đôi ta hai hướng đi buồn thật buồn. Anh hiểu dùm em nào ước muốn giàu sang Bởi tình duyên trái ngang Em vì chữ hiếu nên đành câm nín cho đẹp lòng Chuyện tình đôi ta Nghẹn ngào trăm đắng muôn cay Thôi vĩnh biệt thiên thu.
Bao giờ ta gặp lại ta Tưởng rằng anh đến đây như chim trời, mỏi cánh rồi Tưởng rằng em là ga, ga sau cùng tàu ngừng bến Nào ngờ anh đến đây như cơn mộng tan nửa vời Để rồi em còn đây nghe nỗi buồn phủ kín một đời Cuộc tình mình như mây mùa Thu, đến với đi tựa như tiếng ru Dấu chân quen chìm trong sương mù Còn lại chăng những dư hương của ngày xưa Cuộc tình mình xem như là mơ, ngỡ toan đi nhẹ như tiếng thơ Cớ sao ta còn xót xa hoài Chiều chiều lê gót lang thang nghe buồn tênh Tình yêu mãi miết trôi lênh đênh hoài như cánh buồm Ngàn đời mang khổ đau nhưng sao mình còn tìm đến Tình yêu như bóng ta không bao giờ ta bắt gặp Một đời đi tìm nhau nhưng cuối cùng chẳng kiếm được gì.