Hạt lúa vàng có từ đâu ba nhỉ ? Tuổi dại khờ con ngọng ngịu hỏi ngu ngơ Để lớn khôn vẫn mãi thẩn thờ Lúa từ công cha, hòa mồ hôi của mẹ Làm sao quên phút giây thơ trẻ Mừng lúa về theo tiếng 'máy suốt' rền tai Cha nhịp nhàng nâng bó lúa qua vai Mẹ sàng sảy đếm đong từng hạt ngọc Nói sao thấu ngàn điều cực nhọc Những ngày mưa tháng nắng giữa đất trời Cha cày bừa , ‘phân nước’ có nào ngơi Mẹ bì bõm mạ non trong giá rét Con sinh ra đói nghèo càn quét Thèm chén cơm gạo mới lúc vào mùa Sắn độn khoai, cơm trắng lẫn lưa thưa Mẹ cha nhường …lớn khôn từ dạo ấy Con xa làng, xa hạt lúa vàng óng bẩy Nhớ nghẹn lòng khi vào vụ ‘dần công’ Ước bữa ăn ‘nữa buổi’ ngoài đồng Mơ đuổi bắt nép mình vào rơm rạ… Lúa vàng ơi, bao nhiêu lần vất vả Cho dâng trào nổi nhớ mãi lâng lâng Trưa nay thôi, nắng bỏng rát ngoài sân.. Ai nón lá ..phơi lúa vàng nuôi mơ ước…
Cuộc sống đầy bon chen ,mồ hôi và nước mắt mong anh đồng thương tình cho con tờ vé số để đổi đời nuôi ước mơ