Ngày xưa có một ngôi nhà. Có thằng đầy tớ tên là thằng Khoai. Thằng này trông cũng đẹp trai. Lại thêm sức dẻo, sức dai hơn người. Lão chủ thì giống đười ươi. Nhưng mà con gái xinh tươi nhất làng. Vì lão muốn cảnh giàu sang. Nên tìm cách dụ Khoai làm không công: “Mày cứ làm tốt cho ông. Sau này mày sẽ làm chồng con tao”. Thằng Khoai nghe thế xốn xao. Cầm ngay cái chổi đi vào đi ra. Quét bếp rồi tới quét nhà. Thay trâu cầy ruộng, nề hà việc chi ? Thời gian thấm thoắt trôi đi. Con gái lão chủ dậy thì đến nơi. Nhà lão đã có xe hơi. Cũng nhờ đầy tớ không chơi chăm làm. Vừa hay lúc đó trong làng. Có thằng làm ở ngân hàng Gờ ri (Agribank). Thằng này tuy chẳng đẹp gì. Nhưng mà được cái bo đì (body) cũng ngon. Hơn nữa công việc lại ngon. Đi xe SH tay còn Iphone. Nghe đâu thằng đấy tên Khôn. Cũng là con của danh môn trong làng. Lão chủ hám kẻ giàu sang. Muốn gả con gái cho chàng Khôn kia. Còn thằng đầy tớ Khoai kìa! Mày chỉ có nước ra dìa thôi con. Bao công trông đợi mỏi mòn. Giờ cưới người đẹp chỉ còn trong mơ. Nhưng Khoai chẳng biết chẳng ngờ. Vẫn bên cửa sổ làm thơ tặng nàng...
Em bảo anh khôn ngoan. Có nghĩa là anh dại Em bảo tình mãi mãi. Có nghĩa là chia tay Những lúc yêu ngất ngay. Em chỉ đang chọn lựa Những lúc tìm vai tựa. Đơn giản vì em say Em là như thế đấy. Vay anh dăm lòng tin Cộng với lương tâm mình. Mang rao bán chợ đời Nhỡ may được giá hời. Em thành phường con buôn Anh ơi đừng vội buồn. Bởi vì anh đáng giá Ừ thì em xa hoa. Đong đếm tình hay tiền Bởi em sẽ chẳng diễn. Cho cái lợi ảo nhòa Giữa đường trần vội vã. Ta gặp nhau duyên nợ Ngồi lại chơi ván cờ. Có thắng tất có bại Chữ "Duyên" xin trả lại. Anh mang về trao người Chữ "Nợ" chẳng gì vui. Xin cho em được giữ Mặc kệ bao oán thù. Riêng em biết được gì Và đánh mất những chi. Ai cũng có chữ "Vì..."
Con trai yêu cũng chân thành mộc mạc nhưng dễ đổi thay tính toán so bì yêu hết lòng nhưng cũng dễ quên đi khi cái mới lu mờ đi cái cũ con trai yêu thì đâu có sợ bởi qua rồi họ có mất gì đâu con trai yêu lấy sắc đẹp làm đầu mà quên mất tâm hồn là tất cả con trai xem nết na cùng thuỳ mị đứng thứ hai sau vẻ đẹp bên ngoài đâu biết rằng sắc đẹp sẽ tàn phai bởi năm tháng xoá nhoà đi tất cả con trai yêu cũng nhiều tên chung thuỷ nhưng phần đa gian dối và lộc lừa tính con trai như sớm nắng chiều mưa yêu mảnh liệt nhưng dễ dàng thay đổi trời sinh ra con trai bao nhiêu tội tội dối dang tội bội bạc lộc lừa chữ chân thành chân thật có từ xưa bị con trai làm mờ đi tất cả có con trai khi yêu không quảng ngại dẫu trăm sông vạn núi cũng vẫn trèo có con trai yêu chẳng quảng giàu nghèo không tính toán so đo hay do dự có con trai tấm lòng là tất cả vẫn thuỷ chung qua năm thắng không mờ con trai ở đời tựa một bài thơ không chấm hỏi và không lời kết thúc% con trai khi yêu hay giả vờ chẳng lẻ con gái lại làm ngơ quan tâm cho lắm bảo ta dại cho hắn bầm mình rồi ngó lơ =========== Con trai yêu = cả tấm lòng con trai yêu = cả nhớ mong tình yêu con trai không bao giờ thay đổi cũng như dồi k thể thiếu lá mơ lông.
Tình yêu như thể rút thăm, Rút trúng thì sướng, rút nhầm thì đau. Tình yêu như thể đi câu, Anh nào chai mặt ngồi lâu mới tài. Tình yêu như thể quan tài, Mới lanh quanh ở bên ngoài đã run. Tình yêu như thể dây thun, Lúc co lúc giãn lúc thì đứt ngay. Tình yêu như thể người say, Lúc nào cũng tưởng đang bay trên trời. Tình yêu như thể điểm mười, Có học cho hết cả đời vẫn mong. Tình yêu như thể đuôi công, Trông thì đẹp đấy nhưng không ra gì. Tình yêu như thể bánh mì, Tây ta đều thích bởi vì nó ngon !
Con yêu dấu, khi cha mẹ đã già. Cha mẹ không còn tươi như hoa. Mà nhăn nhó, mặt cau, mắt ướt. Con sẽ thấy không còn vui như trước. Nhưng cũng đừng cau có lại mẹ cha. Vì khi xưa, con khóc óe vang nhà. Mẹ cha vẫn vui tươi như hội. Nếu cha mẹ, tay run không cầm nổi. Một tô cơm mà đánh đổ ra nhà. Con cũng đừng gắt mắng cha mẹ già. Vì lúc bé, con vẫn thường rơi vãi. Mẹ cha vẫn phải khom lưng nhặt lại. Từng miếng cơm, chút thịt con làm văng. Mẹ vừa cười vừa nhìn con lăng xăng. Nghe con “xin lỗi” mà ấm lòng như Tết. Mới tắm được cho con một lát. Con nghịch chơi, người dính đầy bụi cát. Mực lấm lem, tay chân bẩn như ma. Mẹ mới dội nước, con đã khóc la. Không chịu tắm, không chịu vào bồn rửa. Cha mẹ phải cầm tay con, chỉ dẫn. Rồi lớn lên, cha dậy con cẩn thận. Đừng nghịch máy này, đừng *ng đến vật kia. Cha giảng cho con từng chút, từng ly. Cách mở radio, bật đèn, mở bếp, vặn tivi. Con đã nở những nụ cười hạnh phúc.
ĂN MDÓC - HỌC HAY Ăn ngay nói thật, mọi tật mọi lành. Ăn nhạt mới biết thương mèo. Ăn có nhai, nói có nghĩ. Ăn trông nồi, ngồi trông hướng. Én bay thấp mưa ngập cầu ao. Én bay cao mưa rào lại tạnh Ép dầu ép mỡ, ai nỡ ép duyên. Ếch tháng ba, gà tháng bảy. Ếch no khó nhử mồi. Ếch ngồi đáy giếng coi trời bằng vung. . Ếch kêu uôm uôm, ao chuôm đầy nước Há miệng mắc quai. Hòn đất ném đi, hòn chì ném lại. Hơi đâu mà giận người dưng. Hoài thóc nuôi cò rừng. Hay thì khen, hèn thì chê. Hùm giết người hùm ngủ, Người giết người thức đủ năm canh. Học ăn, học nói, học gói, học mở. Hay làm thì đói, hay nói thì no. Hùm dữ chẳng nỡ ăn thịt con. Hay ăn thì lăn vào bếp Hay ở, dở đi. Cái răng, cái tóc là góc con người. Cha mẹ sinh con trời sinh tính hớp đông nháy nháy, gà gáy thì mưa. Có bệnh thì vái tứ phương Không bệnh đồng lương không mất. Có hay không mùa đông mới biết. Giầu hay nghèo ba mươi tết mới hay. Có chí làm quan, có gan làm giầu. Có thờ có thiêng, có kiêng có lành. Có bụng ăn, có bụng lo. Con có cha như nhà có nóc Con mắt là mặt đồng cân. Con sâu bỏ rầu nồi canh. Củi mục khó đun, chổi cùn khó quét Của như kho không lo cũng hết. Cơm có canh như tu hành có vãi Gió thổi là chổi trời. Gió bấc hiu hiu sếu kêu thì rét. Gió heo may mía bay lên ngọn.
Gió đông là chồng lúa chiêm Gió bấc là duyên lúa mùa. Giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng. Ghen vợ ghen chồng không bằng ghen ăn. Giầu ăn ba bữa, khó cũng đỏ lửa ba lần. Hiền quá hóa ngu. Gió chiều nào che chiều ấy. Gần chùa gọi bụt bằng anh. Giang sơn đâu, anh hùng đấy. Gái có chồng như rồng có mây Gái không chồng như cối xay chết ngõng Già còn chơi trống bỏi. Giết một con cò cứu trăm con tép. Qua giêng hết năm, qua rằm hết tháng. Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng. Đông chết se, hè chết lụt. Đầu năm sương muối, cuối năm gió nồm Quạ tắm thì ráo, sáo tắm thì mưa. Được mùa lúa, úa mùa cau Được mùa cau, đau mùa lúa Được mùa quéo, héo mùa chiêm. Chiêm xấp tới, mùa đợi nhau. Đói thì ăn ráy, ăn khoai Chớ thấy lúa trỗ tháng hai mà mừng. Mống đông vồng tây, chẳng mưa dây cũng bão giật. Hòn đất nỏ bằng giỏ phân. Bốc mả kiêng ngày trùng tang Trồng khoai lang kiêng ngày gió bấc. Chuối sau, cau trước. Đom đóm bay ra, trồng cà tra đỗ Tua rua bằng mặt cất bát cơm chăm. Ba tháng trông cây không bằng một ngày trông quả. Chắc rễ bền cây. Cây chạm lá, cá chạm vây. Con trâu là đầu cơ nghiệp. Chuồng gà hướng đông cái lông chẳng còn. Ao sâu tốt cá Nước cả cá to. Lấy chồng khó giữa làng, hơn lấy chồng sang thiên hạ. Lệnh ông không bằng cồng bà. Lắm người yêu hơn nhiều người ghét. Làm thần đất ta, làm ma đất người Lê tồn Trịnh tại, Lê bại Trịnh vong Làm thầy thì dễ, thế chuộng thì khó Vạn sự khởi đầu nan. Vỏ quýt dầy có móng tay nhọn. Việc nhà thì nhác, việc chú bác thì siêng. Vụng múa chê đất lệch. Vụng chèo khéo chống. Văn hay chẳng lọ dài dòng. Văn mình, vợ người. Vàng thật không sợ lửa. Vợ chồng đầu gối, tay ấp. Vắng đàn ông quạnh nhà, vắng đàn bà quạnh bếp. Vợ hiền hòa, nhà hướng nam. Vịt già, gà tơ. Vụng sá vụng sịt lắm thịt cũng ngon.
Có thực mới vực được đạo. Đói thì thèm thịt thèm xôi Hễ no cơm tẻ thì thôi mọi đường. Cơm chín tới, cải ngồng non, gái một con, gà gại ổ. Chim ngói mùa thu, chim cu mùa hè. Chim, thu, nụ, dé. Đầu chép, mép trôi, môi mè, lườn trắm. Cơm và, cháo húp. Cần tái, cải nhừ. Chó treo, mèo đậy. Có an cư mới lạc nghiệp. Chọn bạn mà chơi, chọn nơi mà ở. Đất lành chim đậu. Cau già khéo bổ thì ngon Nạ dòng trang điểm lại giòn hơn xưa. Đi hỏi già, về nhà hỏi trẻ. Đường ở cửa miệng. Không dưng ai dễ mang phần đến cho. Của làm ăn no, của cho ăn thèm. Đói ăn vụng, túng làm liều. Chẳng ốm chẳng đau làm giầu mấy chốc.
Cây có cội, nước có nguồn Giấy rách phải giữ lấy lề Giỏ nhà ai, quai nhà ấy. Gái không chồng như thuyền không lái. Gái chưa chồng hay đi chợ Trai chưa vợ hay đứng đường. Già kén kẹn hom. Gái tham tài, trai tham sắc. Giầu về bạn, sang về vợ. Gái có chồng như gông đeo cổ Gái không chồng như phản gỗ long đanh. Gái có công chồng chẳng phụ. Giầu con út khó con út. Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng. Cha già con cọc. Con nhà tông chẳng giống lông cũng giống cánh. Chim có tổ, người có tông. Chú như cha, già như mẹ * Đắng cay cũng thể ruột rà, Ngọt ngào cho lắm cũng là người dưng. Ba tháng biết lẫy, bảy tháng biết bò, Chín tháng lò dò chạy đi. Đàn ông cười hoa, đàn bà cười nụ. Đàn bà không biết nuôi heo - đàn bà nhác, Đàn ông không biết buộc lạt - đàn ông hư. Con gái mười bảy, bẻ gãy sừng trâu. Con gái là cái bòn. Chim khôn lựa nhánh lựa cành Gái khôn lựa chốn trai lành gửi thân. Canh suông khéo nấu thì ngon Mẹ già khéo nói thì con đắt chồng. Ai vác dùi đục đi hỏi vợ.
Bé thì nhờ mẹ, nhờ cha, Lớn lên nhờ vợ, về già nhờ con Chiều người lấy việc, chiều chồng lấy con Củi mục khó đun, Chồng lành dễ khiến, chồng khôn khó chiều Bát còn có lúc xô xát huống chi vợ chồng. Chết trẻ còn hơn lấy lẽ chồng người. Con có cha như nhà có nóc. Con hơn cha là nhà có phúc. Đời cha ăn mặn, đời con khát nước. Cha muốn con hay, thày muốn trò khá. Của không ngon nhà nhiều con cũng hết. Có nuôi con mới biết lòng cha mẹ. Con chẳng chê cha mẹ khó Chó chẳng chê chủ nhà nghèo Con cái khôn ngoan vẻ vang cha mẹ Có phúc đẻ con hay lội, có tội đẻ con hay trèo. Chị ngã em nâng. ]Cắt dây bầu dây bí, ai nỡ cắt dây chị, dây em. Anh em hạt máu sẻ đôi. Anh em như chân tay Anh em khinh trước, làng nước khinh sau. Dâu là con, rể là khách.
Bà già đi chợ cầu Đông Bói xem một quẻ lấy chồng lợi chăng Thầy bói gieo quẻ nói rằng Lợi thì có lợi nhưng răng không còn. Sáng trăng em nghĩ tối trời Em ngồi em để sự đời em ra Sự đời bằng cái lá đa Đen như mõm chó chém cha sự đời ! Sáng ngày đi chợ cầu Đông Xem một quẻ bói lộn chồng được chăng Thầy bói gieo quẻ nói rằng Lộn thì lộn được nhưng năng phải đòn Mồ cha đứa có sợ đòn Miễn là lấy được chồng giòn thì thôi. Phù thủy, thầy bói, lái trâu Nghe ba anh ấy đầu lâu không còn. Ba cô đội gạo lên chùa Một cô yếm thắm bỏ bùa cho sư Sư về sư ốm tương tư Ốm lăn ốm lóc cho sư trọc đầu...
Anh mau thức dậy học bài Mong cho anh sớm thành tài Trước làm đẹp mặt nở mày mẹ châ Sau là không phụ tình ta bao ngày. Anh ơi đã có vợ chưa ? Mà anh ăn nói gió đưa ngọt ngào Mẹ già anh ở nơi nao Ðể em tìm vào hầu hạ thay anh. Anh thương em trầu hết lá lươn Cau hết nửa vườn, cha mẹ nào hay Dầu mà cha mẹ có hay Nhứt đánh nhì đày, hai lẽ mà thôi Gươm vàng để đó em ôi Chết thì chịu chết, lìa đôi anh không lìa. Ầu ơ.. Cháu ơi cháu ngủ cho lâu Mẹ cháu đi cấy đồng sâu chưa về Bắt được con trắm con trê Tròng cổ mang về bà cháu mình ăn. Ví dầu tình bậu muốn thôi Bậu gieo tiếng dữ cho rồi bậu ra Bậu ra bậu lấy ông câu Bậu câu cá bống chặt đầu kho tiêu Kho tiêu kho ớt kho hành Kho ba lượng thịt để dành mẹ ăn. Bên này sông em bắc cây cầu mười tấm ván Bên kia sông em lập cái quán mười hai từng Bán buôn nuôi mẹ cầm chừng đợi anh. Bồng bồng mẹ bế con sang Ðò dọc quan cấm, đò ngang không chèo Muốn sang thì bắc phù kiều..
Cây không trồng nên lòng không tiếc Con không đẻ nên mẹ ghẻ không thương Cây xanh thời lá cũng xanh Cha mẹ hiền lành để đức cho con Mừng cây rồi lại mừng cành Cây tốt lắm chồi, người đức lắm con Ba vuông sánh với bảy tròn Ðời cha vinh hiển, đời con sang giàu. Cha mẹ nuôi con bằng trời bằng biển Con nuôi chạ mẹ, con tính từng ngày Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng Con nuôi cha mẹ tính tháng tính ngày Chiều chiều lại nhớ chiều chiều Trông về quê mẹ chín chiều ruột đau Chim đa đa đậu nhánh đa đa Chồng gần không lấy, đi lấy chồng xa Một mai cha yếu mẹ già Chén cơm, đôi đũa, tách trà ai dâng Chuột kêu chút chít trong rương Em đi cho kheó đụng giường mẹ hay Có cha, có mẹ thì hơn Không cha, không mẹ như đờn đứt dây Chị là con gái nhà giầu Ăn mặc tốt đẹp vào chầu tòa sen Em là con gái nhà hèn Ăn mặc rách rưới mon men ngoài hè. Con có cha mẹ đẻ Không ai ở lỗ nẻ chui lên. Con gái giống cha, giàu ba họ Con trai giống mẹ, khó ba đời.
Con hát, mẹ khen hay Con hơn cha, nhà có phúc Con hư tại mẹ, cháu hư tại bà Con không cha như nhà không nóc Con không mẹ, con khóc tối ngày Con không chê cha mẹ khó Chó không chê chủ nhà nghèo Con ơi, mẹ bảo con này Học buôn, học bán cho tày người ta Chứ đừng học thói chua ngoa Họ hàng ghét bỏ, người ta chê người Công cha như núi Thái Sơn Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra Một lòng thờ mẹ kính cha Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con Em ơi, em ở lại nhà Vườn dâu em hái mẹ già em thương Mẹ già một nắng hai sương Chị đi một bước trăm đường xót xa Em về hỏi mẹ cùng cha Có cho em lấy chồng xa hay đừng Gà đen chân trắng, mẹ mắng cũng mua Gà trắng chân chì, mua chi giống ấy Hôm qua anh đến chơi nhà Thấy mẹ nằm võng, thấy cha nằm giường Thấy em nằm đất. anh thương Anh đi mua gỗ đóng giường tám thang Bốn góc thì anh bịt vàng Bốn chân bịt bạc, tám thang chạm rồng Làm dâu khó lắm em ơi Nhịn ăn nhịn mặc nhịn lời mẹ cha Nhịn cho nên cửa, nên nhà Nên kèo, nên cột, nên xà tầm vông
Nhứt đánh, nhì đày, hai lẽ mà thôi Bánh canh con vắn, con dài Lòng thương cha mẹ, không nài công lao. Bên nầy sông, em bắc cây cầu mười tấm ván, Bên kia sông, em cất cái quán mười hai từng, Bán buôn nuôi mẹ cầm chừng đợi anh. ============= Chiều chiều chim vịt kêu chiều, Bâng khuâng nhớ mẹ chín chiều ruột đau Chiều chiều ra đứng ngõ sau, Ngó về quê mẹ ruột đau như dần. ============= Anh đành, cha mẹ không đành, Mẹ ơi, đừng dứt duyên lành, tội con !! Lâm râm khấn vái Phật Trời, Xin cho cha mẹ sống ở đời với con. ============= Mẹ già cui cút, cút cui Xé vai vá vạt, sụt sùi nuôi con. Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa Miệng nhai cơm búng, lưỡi lừa cá xương. ============= Nước chảy ra, thương cha nhớ mẹ Nước chảy vào, thương kẻ mồ côi. ============= Trên giàn mướp hãy còn non Cắt mướp đứt ruột, mẹ bỏ con sao đành. Trời mưa nhà thiếc kêu boong Cha mẹ đâu dứt nghĩa con cho đành. ============= Ví dầu cầu ván đóng đinh Cầu tre lắt lẻo gập ghình khó đi Khó đi mẹ dắt con đi Con thi trường học, mẹ thi trường đời.
Tôi thích mưa Vì khi đi dưới mưa, chẳng ai biết tôi khóc ============ Tôi thích giá lạnh Vì trong nó, chẳng ai biết Bờ vai tôi run run vì cô đơn ============ Tôi thích bóng đêm Vì ẩn mình sau nó, tôi chẳng cần Phải cười một cách ngượng ngạo.
Đêm nay nữa , lại đêm không ngủ Ta nhớ ai rồi , ai biết không? Mấy đêm thức trọn mà chưa đủ Có thỏa lòng đâu , hẳn mãi còn !! ============= Cái bệnh tương tư kỳ quặc quá Thương thầm ,nhớ lén .. ai có hay ? Tại ai ..ai biểu không xa lạ Để phải rơi vào nỗi héo hon !! ============= Nước vô tình, trôi mãi đầu non Mây vô tình, bay về phương đó Trăng vô tình, trăng đùa với gió Người vô tình, chẳng hiểu lòng ta !!
Còn gặp nhau thì hãy cứ say Say tình say nghĩa bấy lâu nay Say thơ say nhạc say bè bạn Quên cả không gian lẫn tháng ngày...
Ai bảo cây không biết sầu biết khóc Đá không buồn không biết nhớ thương Cây không không khóc sao lá vàng rơi rụng đá không buồn sao đá phủ rêu xanh !!
Trên con đường tôi đi Có hai người đã tới Một người rất yêu tôi Còn tôi yêu người khác Người sống trong khao khát Trong những giấc tôi mơ Người kia đứng sững sờ Trước của lòng kép chặt Người cho tôi hạnh phúc Luôn như gió gọi bay Người tôi dâng cả đời Không được gì đền đáp....!!!