Lại sự trợ giúp ko thành công số trúng ko đưa lại đưa số trật . Xin lỗi đã ko đem lại hy vọng
E ấy đã vào dây đen sự giúp đỡ của mình vô ích ko cứu vản được tình thế mình cho 15 70 370 mà nó ra 55 95 40 50 60 80 340 e ấy cần nghỉ ngơi hết tháng cho qua dây đen xin lỗi a ko giúp được
TG . KG 24 (624) Tk nha ko có gì chắc cả có thua đừng thốt những lời cay nghiệt làm tổn thương người khác
Sơn Nử Ca!Một đêm trong rừng vắng....... Ánh trăng chênh chếch đầu ghềnh thấp thoáng bống cô sơn nữ miệng cười xinh xinh... Một đêm trong rừng núi...... Có anh lữ khách nhìn trời xa xa ngắm trăng say đắm một mình bâng khuâng. Một đêm trong rừng vắng....... Có cô sơn nữ miệng cười khúc khích ngắm anh lữ khách rồi lòng bâng khuâng. Một đêm trong rừng núi...... Có anh lữ khách nhìn trời xa xa biết đâu sơn nữ nhìn mình đăm đăm. Sơn nữ ơi! Đời ta như cánh chim chiều phiêu bạc thời gian vun vút trời mây. Sơn nữ ơi! Đừng làm thắc mắc cho lòng khô cạn từ đây nước mắt đầy vơi. Sơn nữ ơi! Thời gian lôi cuốn bao lần bên rừng đầy hương bát ngát trời thu. Sơn nữ ơi! Đành lòng sống với bên rừng thơ mộng cùng hoa với lá ngàn hương. Hãy nhìn trăng lên, rồi lu mờ dần. Hãy nhìn mây bay, thiết tha về ngàn chờ đợi tay người sơn nữ. Khi nhìn chim bay, bay đi tìm đàn. Khi nhìn gió cuốn lá thu rời cành cuộn bay lên người sơn nữ. Sơn nữ ơi! Hoàng hôn xuống dần... đợi chờ ai đây??? Tặng Orochi!Bài hát này làm cho tôi tưởng nhớ lại 35 năm về trước... Cùng thời với lại một ca sỉ từ Bạc Liêu lên Sài Gòn hát Bài Lòng Mẹ 2... Tại nhà văn hóa lao động Quậm 3. TPHCM.
Thời niên thiếu phải không DoanSo .... Ai cũng có một thời trẻ trai .......ngày í biết bao bùn vui của tuổi học trò ,chờ nàng bên cánh cổng trường .... Một sáng tan trường tà áo trắng ngập đường.... mình anh chơ vơ chờ em trước cổng trường...... rồi dưới hàng me em cùng anh en gỏi bò ,cùng ún nước sâm lạnh bán vỉa hè ,cùng trêu đùa trên phố dưới hàng lá me bay ....ôi đẹp làm sao !!!!!! Cái thời vô tư iu ....iu và iu chỉ thế thôi không suy nghĩ vật chất...không vướng bận bụi trần.
ngày đó em cùng anh đèo nhau trên chiếc xe đạp sườn ngang ,hihihi anh không lắp yên sau để em ngồi thanh ngang đằng trước để anh được ôm em vào lòng ....Đạp qua cầu Sài Gòn ....em hỏi anh !!! có mệt không anh ????hihihi vừa thở chẳng ra hơi vừa trả lời hỏng ....hỏng mệt chút nào hihihihi.... Rồi một ngày anh rời khỏi Sài Gòn đi xây dựng Công trình ,xây dựng Đất nước giàu đẹp....Thì em mãi mãi không còn gặp anh nữa .......Từ đó vắng bóng em......
Tập 2 30 năm sau ....... Củng chiếc xe đạp đó chở em lên dốc cầu sài gòn em hỏi anh có mệt ko mồ hôi ướt đẫm lưng áo thở hỗn hển anh trả lời tui đâu phải trâu bò ko biết mệt hết truyện....!!! Một tâm trạng hai cảm xúc....pó tay