Tình yêu như vết cháy trên da thịt người...tình yêu như trái chín trên cây rụng rời... TÌNH SẦU ***** [YOUTUBE]Aa4Nwz1N-0w[/YOUTUBE] 1. Tình yêu như trái phá, con tim mù lòa. Một mai thức dậy chợt hồn như ngất ngây, chợt buồn trong mắt nai, rồi tình vui trong mắt, rồi tình mềm trong tay. Tình yêu như vết cháy trên da thịt người, Tình xa như trời, tình gần như khói mây, tình trầm như bóng cây, tình reo vui như nắng, tình buồn làm cơn say. Cuộc tình lên cao vút như chim mỏi cánh rồi, như chim xa lìa bầy, như chim xa lìa trời, như chim bỏ đường bay. Tình yêu như trái chín trên cây rụng rời Một mai thức dậy chuyện trò với lá cây, rồi buồn như lá bay. Một giòng sông nước cuốn, một cuộc tình không may. Tình yêu như thương áo quen hơi ngọt ngào Rời nhau hôm nào hồn mình như vá khâu buồn mình như lũng sâu Rồi tình trong im tiếng rồi tình ngoài hư hao. 2. Tình yêu như nỗi chết, cơn đau thật dài Tình khâu môi cười, hình hài xưa đã thay, mặn nồng xưa cũng phai Tình chia nhau gian dối, tình đày tình đôi nơi Tình yêu như cơn bão đi qua địa cầu. Tình thắp cơn sầu, tình dìu qua hố sâu, tình vời lên núi cao. Rồi trong cơn yêu dấu tình đày tình xa nhau. Cuộc tình lên cao vút như cim mỏi cánh rồi, như chim xa lìa bầy, như chim xa lìa trời, như chim bỏ đường bay. Tình yêu cho anh đến bên cơn muộn phiền. Tình đi âm thầm nghìn trùng như vết sương, lạnh lùng như dấu chim Tình mỏng manh như nắng, tình còn đầy không em? Tình yêu như đốt sáng con tim tật nguyền. Tình lên êm đềm, vội vàng nhưng chóng quên, rộn ràng nhưng biến nhanh. Tình cho nhau môi ấm, một lần là trăm năm.
Có khi...mưa ngoài trời là giọt nước mắt em...đã nương theo vào đời làm từng nổi ưu phiền... RU ĐỜI ĐI NHÉ! ***** [YOUTUBE]89dDR6FxKyI[/YOUTUBE]
CÓ MỘT DÒNG SÔNG ĐÃ QUA ĐỜI ***** [YOUTUBE]r32xeF0CJLs[/YOUTUBE] Mười năm xưa đứng bên bờ giậu Đường xanh hoa muối bay rì rào Có người lòng như khăn mới thêu Mười năm sau áo bay đường chiều Bàn chân trong phố xa lạ nhiều Có người lòng như nắng qua đèo Tóc người dòng sông xưa ấy đã phai, đã lênh đênh biển khơi Có lần bàn chân qua phố thấy người, sóng lao xao bờ tôi Mười năm chân bước trên đường dài Gặp nhau không nói không nụ cười Chút tình dường như hiu hắt bay Mười năm khi phố khi vùng đồi Nhìn nhau ôi cũng như mọi người Có một dòng sông đã qua đời ...
Góp Vui.... Sầu Lẻ Bóng Lệ Quyên Người ơi khi cố quên là khi lòng nhớ thêm Dòng đời là chuỗi tiếc nhớ Mơ vui là lúc ngàn đắng cay... xé tâm hồn Tàn đêm tôi khóc khi trời mưa buồn hắt hiu Lòng mình thầm nhớ dĩ vãng Đau thương từ lúc vừa bước chân Vào đường yêu Đêm ấy mưa rơi nhiều Giọt mưa tan tác mưa mùa ngâu Tiễn chân người đi Buồn che đôi mắt thấm ướt khi biệt ly Nghe tim mình giá buốt Hồi còi xé nát không gian Xót thương vô vàn Nhìn theo bóng tàu dần khuất trong màn êm Mùa thu thương nhớ bao lần đi về có đôi Mà người còn vắng bóng mãi Hay duyên nồng thắm ngày ấy nay... đã phai rồi Từ lâu tôi biết câu thời gian là thuốc tiên Đời việc gì đến sẽ đến Những ai bạc bẽo mình vẫn không... đành lòng quên
Bỏ mặc căn nhà bỏ mặc tôi Bỏ mặc nơi đây bỏ mặc người Bỏ trăm năm sau ngàn năm nữa Bỏ mặc tôi là tôi là ai Em đi bỏ lại con đường Bỏ lại con đường Bờ xa cỏ dại vô thường nhớ em ra đi Em đi bỏ lại dặm trường Ngàn dâu cố quận muôn trùng nhớ thêm Bỏ mặc đêm dài bỏ mặc tôi Bỏ mặc gian nan bỏ mặc người Bỏ xa xôi yêu và gần gũi Bỏ mặc tôi buồn giữa cuộc vui. Em Đi Bỏ Lại Con Đường Elvis Phương Bỏ mặc mưa về bỏ chiều phai Bỏ mặc hư vô bỏ ngậm ngùi Bỏ đêm chưa qua ngày chưa tới Bỏ mặc tay buồn không bàn tay... Bỏ mặc vui buồn bỏ mặc ai Bỏ mặc không chăn bỏ mặc người Bỏ tôi hoang vu và nhỏ bé Bỏ mặc tôi ngồi giữa đời tôi
Hai mươi năm xin trả nợ người Trả nợ một thời em đã bỏ ai Hai mươi năm xin trả nợ dài Trả nợ một đời em đã phụ tôi Xin trả nợ Người Elvis Phương
Một ngày như mọi ngày Em trả lại đời tôi Một ngày như mọi ngày Ta nhận lời tình cuối Một ngày như mọi ngày Đời nhẹ như mây khói Một ngày như mọi ngày Mang nặng hồn tả tơi Một ngày như mọi ngày Khánh Ly Một ngày như mọi ngày Nhớ mặt trời đầu môi Một ngày như mọi ngày Đau nặng từng lời nói Một ngày như mọi ngày Từng mạch đời trăn trối Một ngày như mọi ngày Đi về một mình tôi ...
[YOUTUBE]http://www.youtube.com/watch?v=xwA6FQlIjDE&feature=related[/YOUTUBE] Em còn nhớ hay em đã quên Khánh Ly Em còn nhớ hay em đã quên Nhớ Sài Gòn mưa rồi chợt nắng Nhớ phố xưa quen biết tên bàn chân Nhớ đèn đường từng đêm thao thức Sáng cho em vòm lá me xanh Em còn nhớ hay em đã quên Bên hàng xóm đôi khi ghé thăm Có hai mùa vẫn đi về Có con đường nằm nghe nắng mưa Em ra đi nơi này vẫn thế Lá vẫn xanh trên con đường nhỏ Vườn xưa vẫn có tiếng mẹ ru Có tiếng em thơ Có chút nắng trong tiếng gà trưa Em còn nhớ hay em đã quên Nhớ đường dài qua cầu lại nối Nhớ những con sông nối bao dòng kinh Nhớ ngựa thồ ngoại ô xa vắng Nối xôn xao hàng quán đêm đêm Em còn nhớ hay em đã quên Trong lòng phố mưa đêm trói chân Dưới hiên nhìn nước dâng tràn Phố bỗng là dòng sông uốn quanh Em còn nhớ hay em đã quên Nhớ Sài Gòn mỗi chiều gặp gỡ Nhớ món ăn quen nhớ ly chè thơm Nhớ bạn bè chào nhau quen tiếng Phố em qua gạch ngói quen tên Em còn nhớ hay em đã quên Khi chiều xuống bên sông nước lên Én nô đùa giữa phố nhà Có nắng vàng lạc trên lối đi Em ra đi nơi này vẫn thế Vẫn có em trong tim của mẹ Thành phố vẫn có những giấc mơ Vẫn sống thiết tha Vẫn lấp lánh hoa trên đường đi Em còn nhớ hay em đã quên Nhớ Sài Gòn những chiều lộng gió Lá hát như mưa suốt con đường đi Có mặt đường vàng hoa như gấm Có không gian màu áo bay lên Em còn nhớ hay em đã quên Quê nhà đó năm xưa có em Có bóng dừa có câu hò Có con đò chở mưa nắng đi
ĐÊM THẤY TA LÀ THÁC ĐỔ ****** [YOUTUBE]OrBAAAOBxQA[/YOUTUBE] Một đêm bước chân về gác nhỏ chợt nhớ đóa hoa Tường Vi Bàn tay ngắt hoa từ phố nọ Giờ đây đã quên vườn xưa Một hôm bước qua thành phố lạ Thành phố đã đi ngủ trưa Đời ta có khi tựa lá cỏ Ngồi hát ca rất tự do Nhiều khi bỗng như trẻ nhớ nhà Từ những phố xưa tôi về Ngày xuân bước chân người rất nhẹ Mùa xuân đã qua bao giờ Nhiều đêm thấy ta là thác đổ Tỉnh ra có khi còn nghe Một hôm bước chân về giữa chợ Chợt thấy vui như trẻ thơ Đời ta có khi là đóm lửa Một hôm nhóm trong vườn khuya Vườn khuya đóa hoa nào mới nở Đời tôi có ai vừa qua Nhiều khi thấy trăm nghìn nấm mộ Tôi nghĩ quanh đây hồ như Đời ta hết mang điều mới lạ Tôi đã sống rất ơ hờ Lòng tôi có đôi lần khép cửa Rồi bên vết thương tôi quì Vì em đã mang lời khấn nhỏ Bỏ tôi đứng bên đời kia
Xin Cho Tôi Quang Dũng Xin cho mây che đủ phận người Xin cho tôi một sáng trời vui Xin cho tôi đến tận nụ cười Cho tôi quên một nấm mộ tươi Xin cho tôi xin vạn lần rồi Một góc này chỉ biết rong chơi Xin cho tôi yên phận này thôi Xin cho tôi yên ngủ một ngày Xin cho đêm không có đạn bay Xin cho chim góp nhạc về trời Xin cho tôi là kiếp của mây Xin cho tôi ra khỏi cuộc đời Để bao giờ trời đất yên vui Xin cho tôi xin lại cuộc đời Cho tôi đi xây lại chuyện tình Cho tôi đi nâng dậy hoà bình Cho tôi đi qua tận gập ghềnh Nhìn giòng máu trong tim anh Cho tôi xin tay mẹ nồng nàn Cho tôi nghe chân trẻ rộn ràng Cho quê hương giấc ngủ thật hiền Rồi từ đó tôi yêu em. Xin cho tôi nguyên vẹn hình hài Cho tôi nghe lời hát cỏ cây Xin cho tôi quên phận tù đày Xin cho tôi là thoáng rượu cay Xin cho tôi xin cả cuộc đời Một hôm nào trẻ hát trong nôi Xin cho tôi xin chỉ một ngày
ĐỜI GỌI EM BIẾT BAO LẦN ***** [YOUTUBE]sLBLMGdhrN8[/YOUTUBE] Ði về đâu hỡi em? Khi trong lòng không chút nắng Giấc mơ đời xa vắng Bước chân không chờ ai đón Một đời em mãi lang thang Lòng lạnh băng giữa đau thương. Em về đâu hỡi em Hãy lau khô dòng nước mắt Ðời gọi em biết bao lần Ðời gọi em về giữa yêu thương Ðể trả em ngày tháng êm đềm Trả lại nắng trong tim Trả lại thoáng hương thơm Em về đâu hỡi em? Có nghe tình yêu lên tiếng Hãy chôn vào quên lãng Nỗi đau hay niềm cay đắng Ðời nhẹ nâng bước chân em Về lại trong phố thênh thang Bao buồn xưa sẽ quên Hãy yêu khi đời mang đến Một cành hoa giữa tâm hồn. ..
Bốn mùa như gió, bốn mùa như mây Những dòng sông nối đôi tay liền với biển khơi Đêm chờ ánh sáng, mưa đợi cơn nắng Mặt trời lấp lánh trên cao vừa xa vừa gần Con sông là thuyền, mây xa là buồm Từng giọt sương thu hết mênh mông Những giọt mưa, những nụ hoa Hẹn hò gặp nhau trước sân nhà Bốn mùa thay lá Vũ Khanh Không hẹn mà đến, không chờ mà đi Bốn mùa thay lá thay hoa thay mãi đời ta Bên trời xanh mãi những nụ mầm mới Để lại trong cõi thiên thu ghi dáng nụ cười
Chiều nay em ra phố về Thấy đời mình là những chuyến xe Còn đây âm vang não nề Ngày đi đêm tới trăm tiếng mơ hồ. Chiều nay anh ra phố về Thấy đời mình là những đám đông Người chia tay nhau cuối đường Ngày đi đêm tới trăm tiếng hư không. Nghe những tàn Phai Vũ Khanh Có ai đang về giữa đêm khuya rượu tàn phai dưới chân đi ơ hờ Vòng tay quen hơi băng giá Nhớ một người tình nào cũ Khóc lại một đời người quá ê chề ...
MỘT LẦN THOÁNG CÓ ***** [YOUTUBE]kyqUcYzD1mg[/YOUTUBE] 1. Một lần bóng núi in bên sông dài Một lần thấy bóng tôi Một ngày có đoá hoa lan trong vườn Một ngày thấy dáng em Một chiều bỗng thấy hoa lan úa tàn Vườn chiều vừa mất dáng em Một chiều núi bỗng mang thân cánh đồng Thì cùng giòng nước khóc giùm Một lần thấy bóng em qua em nơi này Một lần với bóng tôi Một ngày đã có em xa nơi này Một ngày với vắng tôi 2. Một chiều có bóng chim âu bay về Cùng giòng nước đã đi Một lần có bóng chim quyên bên nhà Cùng lời hót đã xa Một ngày tiếng nói lo âu ra đời Nụ cười vội cất cánh bay Một đời với những đua chen lâu dài Người người còn tiếp nối người Một lời nói với bông hoa trên đồi Một lời nói đã phai Một điều dấu kín trong tim con người Là điều dấu kín thôi. ******