Tôi như trẻ nhỏ ngôi bên hiên nhà chờ nghe thế kỷ tàn phai Tôi như trẻ nhỏ tìm nơi nương tựa mà sao vẫn cứ lạc loàị Tôi như là người lạc trong đô thị mội hôm đi về biển khơi Tôi như là người một hôm quay lại vì nghe sa mạc nối dài Ðừng nghe tôi nói lời tăm tối Ðừng tin tôi nhé vì tiếng cười TỰ TÌNH KHÚC trịnh vĩnh trinh Ðôi khi một người dường như chờ đợi thật ra đang ngồi thảnh thơi Tôi như là người ngồi trong đêm dài nhìn tôi đang quá ngậm ngùi Một hôm buồn ra ngắm dòng sông Một hôm buồn lên núi nằm xuống Tôi đi tìm ngày tìm đêm lâu dài một hôm thấy được đời tôi Tôi yêu mọi người cỏ cây muôn loài làm sao yêu hết cuộc đời Tôi như đường về mở ra đô thị chờ chân thiên hạ về vui Tôi như nụ cười nở trên môi người phòng nghe nhân loại biếng lười Tìm tôi đi nhé đừng bối rối Ðừng mang gươm giáo vào với đời Tôi như ngọn đèn từng đêm vơi cạn lửa lên thắp một niềm riêng Tôi như nụ hồng nhiều khi ưu phiền chờ tôi rã cánh một lần.
Đường phố dài, một đường phố dài Đường phố này một chiều tôi tới Đi lang thang tôi chào vẫy mọi người Đường phố cười Đường phố nào, một đường phố nào Đường phố nào còn nằm che dấu Cho tôi đi giữa nhân loại đớn đau Đường hắt hiu CÓ NHỮNG CON ĐƯỜNG Trịnh Vĩnh Trinh Đường ngày xưa mang trái tim bình an Đường giờ đây đã sống bao thăng trầm Đường phố nào còn in những dấu chân ngoan Đường phố nào mệt nhoài ngày tháng gian nan Đường phố buồn, một đường phố buồn Đường phố buồn, mọi người đi vắng Trong kinh đô tiêu điều dấu ngựa hồng Đường im lìm Đường phố cần một giờ yên lành Đường yên bình và nằm nghe ngóng Nhe trong đêm những cây cành báo tin Đường giới nghiêm Đường rất bền,một đường rất bền Đường hao mòn từ ngày chinh chiến Nhưng tay nhanh lấp đầy hố tuyệt vọng Đường máu hồng Đường rất tình, một đường rất tình Đường rất gần từ ngày xưa lắm Khi chân qua bỗng nghe đầy tiếng chim Đường trái tim Đường tình yêu nghe tiếng ai nỉ non Đường hàm oan nghe tiếng ai than thầm Đường máu xương trả lại hết dấu vinh quang Đường đến tôi chờ em đã quá lâu năm Đường rất mừng, một đường rất mừng Đường bay đầy một đàn chim trắng Chân thong dong không còn bước ngập ngừng Đường nối liền Đường nhân loại, một đường rất dài Đường sau này một người sẽ tới Đường tương lai không ai thù ghét ai Đường lứa đôi
Hai mươi năm vẫn là thuở nào...Nợ lại lần này trong cõi đời nhau... Hai mươi năm xin trả nợ người Trả nợ một thời em đã bỏ ai Hai mươi năm xin trả nợ dài Trả nợ một đời em đã phụ tôi Em phụ tôi một thời bé dại Thơ dại ra đi, không nhớ gì tôi Thơ dại ra đi, quên hết tình tôi Hai mươi năm em trả lại rồi Trả nợ một đời xa vắng vòng tay Hai mươi năm vơi cạn lại đầy Trả nợ một thời môi vắng vòng môi. XIN TRẢ NỢ NGƯỜI Trịnh vĩnh Trinh Bao nhiêu năm em nợ ngọt ngào Trả nợ một đời chưa hết tình sâu Bao nhiêu năm em nợ bạc đầu Trả nợ một đời không hết tình đâu Em phụ tôi một thời bé dại Thơ dại ra đi, không nhớ gì tôi Thơ dại ra đi, quên hết tình tôi Bao nhiêu năm bỗng lại nhiệm mầu Trả nợ một lần quên hết tình đau Hai mươi năm vẫn là thuở nào Nợ lại lần này trong cõi đời nhau.
Hỡi những con chim đêm sao chưa vỗ cánh Hỡi những anh nông dân sao chưa về làng Hỡi những người mẹ già hằng đêm sao khóc Hỡi chúng ta hôm nay đang nghe gì không Những chiếc khăn tang bay trên tóc bù rối Những mắt ai tim ai đang mong người về Những chiếc nạng gập ghềnh người im tiếng nói Những sớm mai âm u sao chưa đổi thay ĐỪNG MONG AI ĐỪNG NGHI NGẠI Còn nụ cười trên đôi môi Còn trái tim chân ta còn tới Vì giống nòi vì nước nhà tả tơi Xin anh chị hãy vùng lên Đời sống này đầy bóng tối Triệu anh em chia sớt nguy nan Xây cách mạng dựng đời người mới Dân ta thề quyết lòng giữ nước Dù trên vai đời sống nhọc Dù đạn bom đêm đêm gầm thét Xin dân tộc hãy vùng lên Già gái trai cùng tiếp nối Vì quê hương không có tương lai Bao tháng ngày nhìn đời lửa cháy Xin anh chị sẵn sàng đi tới Đừng mong ai đừng nghi ngại Vì đời ta hôm nay đã thắm máu người.
MỘT LẦN THOÁNG CÓ Một lần bóng núi in bên sông dài Một lần thấy bóng tôi Một ngày có đoá hoa lan trong vườn Một ngày thấy dáng em Một chiều bỗng thấy hoa lan úa tàn Vườn chiều vừa mất dáng em Một chiều núi bỗng mang thân cánh đồng Thì cùng giòng nước khóc giùm Một lần thấy bóng em qua em nơi này Một lần với bóng tôi Một ngày đã có em xa nơi này Một ngày với vắng tôi Một chiều có bóng chim âu bay về Cùng giòng nước đã đi Một lần có bóng chim quyên bên nhà Cùng lời hót đã xa Một ngày tiếng nói lo âu ra đời Nụ cười vội cất cánh bay Một đời với những đua chen lâu dài Người người còn tiếp nối người Một lời nói với bông hoa trên đồi Một lời nói đã phai Một điều dấu kín trong tim con người Là điều dấu kín thôi.
CHỈ CÓ TA TRONG CUỘC ĐỜI cs Quang Ngọc Đời vẽ tôi tên mục đồng Rồi vẽ thêm con ngựa hồng Từ đó lên đường phiêu linh Đời vẽ trong tôi một ngày Rồi vẽ thêm đêm thật dài Từ đó tôi thề sẽ rong chơi Đời vẽ tóc em thật dài Rồi vẽ môi thơm nụ cười Từ đó thiên hạ vui tươi Đời vẽ tim em lạ kỳ Tình có trong em nhiều mùa Từ đó thiên hạ quá ưu tư Chỉ có ta trong một đời Chỉ có ta trong một thời Một thời với yêu người mà thôi Chào những cây xanh nụ hồng Chào những con sông thị thành Một ngày sẽ không còn thấy lại Từng ngày đi dần tới Hẹn hò với trời mây Đời vẽ tôi trong cuộc tình Đầy những yêu thương giận hờn Từ đó sớm chiều bâng khuâng Đời vẽ tôi tên tuyệt vọng Vì lỡ nơi đây nặng tình Từ đó tôi chìm dưới mênh mông Chỉ có ta trong một đời Chỉ có ta trong một thời Một thời với yêu người mà thôi Chào những cây xanh nụ hồng Chào những con sông thị thành Một ngày sẽ không còn thấy lại Từng ngày đi dần tới Hẹn hò với trời mây Đời đã cho tôi ngậm ngùi Đời sẽ cho thêm ngọt bùi Đời sống chan hoà trong tôi Đời đã cho tôi một ngày Nhìn thấy gian manh loài người Từ đó tôi hằng biếng vui chơi.
Phiến Đá Sầu Em hỏi tôi, phiến đá có tình yêu không? Em hỏi tôi, phiến đấ có linh hồn không? Linh hồn tôi nay là đá sỏi Nhưng đá nằm, khổ đau với tình yêu em. Em hỏi tôi, đá biết thở dài xa xôi? Em hỏi tôi, đá có ngậm ngùi chia phôi? Em và tôi thiên đường mất rồi. Trên lối về mình tôi bước dài lê thê.
Xa Nhau Cành thu lao xao, những lá chiếc lá vàng Nhìn màu áo của anh dần xa cuốn theo dòng người Để mình em nơi đây chơi vơi trong dòng đời Để tình em còn đây lẻ loi vắng bóng người Từng ngày trôi dần trôi em chết trong vần thơ Lệ tràn my dệt lên sợi nhớ đan tấm áo mùa đông Kỉ niệm xưa còn đây bao nhớ thương vơi đầy Người tình anh hỡi vẫn mãi nơi cuối trời Giờ mình xa nhau em nhớ thương sớm chiều Giờ mình xa nhau em bíêt thương anh nhiều Ngày ta bên nhau chất chứa bao nhiêu điều Để rồi phải xa nhau trong câm nín Giờ mình xa nhau nước mắt rơi đêm trường Giờ mình xa nhau bóng dáng anh vấn vương Lòng em mong ước anh sẽ sớm quay về Về bên em để mình được mãi có nhau Mảnh trăng lên cao lốm đốm dăm vì sao Vặng đâu đây nghe tiếng bài hát lẫn trong tiếng sóng trào
Tìm nhau trong hạnh phúc vô thường ... CÒN MÃI TÌM NHAU Tìm trong cõi chia lìa Niềm đau ta lạc bến bờ xưa Tìm khi gió mưa về Tìm trong nắng hững hờ Tìm em tôi tựa bé không nhà Tìm trong gió vô tình Tìm trong cõi lặng im Em đi tìm tịch lặng Giữa ngày tháng mênh mông Tìm nhau giữa vô cùng Ta tìm trong nỗi nhớ Ta tìm trong cơn gió hư vô Tìm trong lá úa màu Tìm nhau ta hẹn với đời nhau Tìm xa vắng muôn trùng Tìm nhau giữa con đường Tìm nhau trong hạnh phúc vô thường ...
Đêm ta nằm bóng tối che ngang...Ta nghe đời như có như không... CÒN CÓ BAO NGÀY Đêm ta nằm bóng tối che ngang Đêm ta nằm nghe tiếng trăm năm Gọi thì thầm Gọi thì thầm Đêm nghe trời như hú như than Ta nghe đời như có như không Còn lại mình Đời bồng bềnh đời buồn tênh Còn đây có bao ngày Còn ta cứ vui chơi Rồi mai sẽ ra đi Dù nhớ thương con người Còn đây những đêm này Còn em hãy yêu tôi Đợi đốt nến chia phôi Dù nhớ thương cũng hoài Trong cuộc bể dâu Đi trăm ngày phố xá Cũng trôi theo Trong hội trần gian Bao nhiêu ngày yêu dấu Cũng không còn Từng giòng nước mắt Sẽ nhớ thương cho đời Từng giòng nước mắt Sẽ tiếc cho ngày vui Người người yêu nhau Đã mất nhau trong đời Một ngày tăm tối Khép nghìn sớm mai.
Thanks huynh đã đồng cảm!chắc có lẻ h cũng yêu nhạc trịnh!nếu huynh yêu thích bài nào thì cứ post lên topic để cùng cảm nhận nhe!
CÓ LỆ MỘT KỶ NIỄM THẬT KHÓ QUÊN THÁNG 10 ,1987 NHẠC SỸ TRINH CONG SON CÓ GHÉ QUA BẾP ĂN XÌ NGHIỆP 2 THŨY ĐIỆN TRI AN . CHÚ ÀY VẨN CÒN TRONG KÝ ỨC CỦA HUYNH . RẤT ẤN TƯỢNG KHI MỘT CA KHÚC .LÚC ĐÓ TỤI NÀY CÒN RẤT TRẺ YÊU CẦU ,CHÚ ẤY HÁT HOÀI MỘT CA KHÚC NHƯNG CHÚ RẤT VUI VẺ NHẬN LỜI .7 LÂN HÁT 1 CA KHÚC {NỐI VÒNG TAY LỚN}
vậy là huynh được còn có Diễm phúc gặp được cố NS Trịnh Công Sơn ở ngoài cuộc đời thật!còn mụi thì không được diễm phúc như huynh!trước đây m chỉ thích nghe nhac Trịnh thôi ...Nhưng từ khi sau 2001 m nằm 1 mình trong một căn phòng thanh vắng... ngoài trời thì tuyết rơi trắng xóa...m nằm nghe nhạc trịnh bằng suốt đêm bằng cái băng cassette cô Khánh Ly hát...nghe tê tái cõi lòng làm sao ..tự dưng lúc đó m yêu nhạc trịnh luôn đến tận bây giờ!ngày nào m không nghe cảm thấy tâm hồn trống vắng làm sao!!!thôi m chúc huynh luôn yêu nhạc trịnh như yêu cuộc sống này nhé huynh ! chúc ngủ ngon!...
tạ ơn Nhạc: Trịnh Công Sơn Trình Bày: Khánh Hà Dù đến rồi đi tôi cũng xin tạ ơn người Tạ ơn đời, ta ơn ai đã đưa em về chốn này Tôi xây mãi cuộc vui. Dù đến rồi đi tôi cũng xin tạ ơn người Tạ ơn đời, tạ ơn ai đã cho tôi Còn thấy những ngày ngồi mơ ước cùng người. Ôi mênh mông tháng ngày tháng vắng em Tình tựa lá bỗng vàng bỗng xanh Em ra đi như thoáng gió thầm Để lại đây thành phố không hồn Qua con sông nhớ người đã xa Thành phố vẫn nắng vàng, vẫn mưa Cây sang Thu lá úa rơi mù Chuyện ngày xưa heo hút trong mơ Dù đến rồi đi tôi cũng xin tạ ơn người Tạ ơn đời, tạ ơn ai đã cho tôi Còn những ngày quên kiếp sống lẻ loi. Dù đến rồi đi tôi cũng xin tạ ơn người Tạ ơn đời, tạ ơn ai đã cho tôi Tình sáng ngời như sao xuống từ trời
đóa hoa vô thường Tác giả: Trịnh Công Sơn Tìm em tôi tìm mình hạc xương mai Tìm trên non ngàn một cành hoa khôi Nụ cười mong manh, một hồn yếu đuối Một bờ môi thơm, một hồn giấy mới Tìm em tôi tìm, nhủ lòng tôi ơi Tìm đêm chưa từng, tìm ngày tinh khôi Tìm chim trong đàn ngậm hạt sương bay Tìm lại trên sông những dấu hài Tìm em xa gần, đất trời rộn ràng Tìm trong sương hồng, trong chiều bạc mệnh Trăng tàn nguyệt tận chưa từng tuyệt vọng đâu em Tìm trong vô thường có đôi dòng kinh, sấm bay rền vang Bỗng tôi thấy em dưới chân cội nguồn Tôi mời em về đêm gội mưa trong Em ngồi bốn bề thơm ngát hương trầm Trong vườn mưa tạnh, tiếng nhạc hân hoan Trăng vàng khai hội một đóa hoa quỳnh Từ nay tôi đã có người Có em đi đứng bên đời líu lo Từ nay tôi đã có tình Có em yêu dấu lẫy lừng nói thưa Từ em tôi đã đắp bồi Có tôi trong dáng em ngồi trước sân Mùa đông cho em nỗi buồn Chiều em ra đứng hát kinh đầu sông Tàn đông con nước kéo lên Chút tình mới chớm đã viên thành Từ nay anh đã có nàng Biết ơn sông núi đáp đền tiếng ca Mùa xuân trên những mái nhà Có con chim hót tên là ái - ân Sen hồng một nụ, em ngồi một thuở Một thuở yêu nhau có vui cùng sầu Từ rạng đông cao đến đêm ngọt ngào Sen hồng một độ, em hồng một thuở xuân xanh Sen buồn một mình Em buồn đền trọn mối tình Một chiều em đứng cuối sông Gió mùa Thu rất ân cần Chở lời kinh đến núi non Những lời tình em trối trăn Một thời yêu dấu đã qua Gót hồng em muốn quay về Dù trần gian có xót xa Cũng đành về với quê nhà Từ đó trong vườn khuya Ôi áo xưa em là Một chút mây phù du Đã thoáng qua đời ta Từ đó trong hồn ta Ôi tiếng chuông não nề Ngựa hí vang rừng xa Vọng suốt đất trời kia Từ đó ta ngồi mê Để thấy trên đường xa Một chuyến xe tựa như Vừa đến nơi chia lìa Từ đó ta nằm đau Ôi núi cũng như đèo Một chút vô thường theo Từng phút cao giờ sâu Từ đó hoa là em Một sớm kia rất hồng Nở hết trong hoàng hôn Đợi gió vô thường lên Từ đó em là sương Rụng mát trong bình minh Từ đó ta là đêm Nở đóa hoa vô thường ...
Chiếc Lá Thu Phai Về đây đứng ngồi đường xa quá ngại để lòng theo chút nắng bên ngoài Mùa xuân quá vội Mười năm tắm gội Giật mình ôi chiếc lá thu phai ...