heheeheheh Nhớ em nhiều , nhưng chẳng nói Nói ra nhiều cũng vậy thôi Ôi đớn đau đã nhiều rồi Một lời thêm càng buồn thêm, còn hứa gì Biết bao lần em đã hứa Hứa cho nhiều rồi lại quên Anh biết tin ai bây giờ Ngày còn đây người còn đây Cuộc sống nào chờ Này em hỡi con đường em đi đó Con đường em theo đó Sẽ đưa em sang đâu Mưa bên chồng có làm em khóc Có làm em nhớ những khi mình mặn nồng [YOUTUBE]2SsLbV4WSd4[/YOUTUBE]
Tôi dìu em về Đường về nhà em qua phiến đá xanh xao Con đường mòn hun hút mắt em sâu Mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ mưa ngâu Tôi dìu em về Đường xa nhà em mưa ướt lá trên cao Lưng đồi buồn heo hút gió kêu ca Mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ mưa sa. MÙA MƯA ĐI QUA NS:Hà Phương&Du Uyên Cs:Bảo Yến Mưa tuôn trên đá khô mòn Mưa rơi trên bước em về Mưa như nước mắt đêm nào Mưa len ướt gót son rồi mưa ơi... Tôi dìu em về Đường về nhà em mưa lất phất mưa mau Con đường buồn hiu hắt đã xanh xao Mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ trên cao.
Đời sẽ buồn như một vết thương .... Như Một Vết Thương NS Trịnh Công Sơn CS Khánh LY Đời sẽ buồn như một chiều nao Hôn nhau lần cuối hôn nhau lần đầu Đời sẽ buồn dài lâu Ôi trái sầu rực rỡ Đời sẽ là chưa vội tình sâu hôn nhau lần cuối hôn nhau lần đầu Đời sẽ buồn như chiều hôm có cơn mưa rào Đời sẽ buồn như chiều đông nắng lên nương dâu Đã có nghìn trùng trên môi người tình Đã dấu nụ tàn bên trong nụ hồng Có chớm lạnh lùng trên môi nồng nàn Có thoáng gập ghềnh trên con đường mòn Đời sẽ buồn như một vết thương Tình sẽ buồn như là nấm hoang Ôi hiu quạnh với nến tàn Bên nỗi lòng vắng lặng Đời sẽ buồn như một chiều nao Hôn nhau lần cuối hôn nhau lần đầu Tình bỗng là bể dâu Tay vẫy chào lạnh lẽo Đời sẽ buồn như một vết thương
Hai mươi năm vẫn là thuở nào...Nợ lại lần này trong cõi đời nhau Xin Trả Nợ Người Hai mươi năm xin trả nợ người Trả nợ một thời em đã bỏ ai Hai mươi năm xin trả nợ dài Trả nợ một đời em đã phụ tôi Em phụ tôi một đời bé dại Thơ dại ra đi không nhớ gì tôi Thơ dại ra đi quên hết tình tôi NS:TRinh Công Sơn Hai mươi năm em trả lại rồi Trả nợ một đời xa vắng vòng tay Hai mươi năm vơi cạn lại đầy Trả nợ một thời môi vắng vòng môi. Bao nhiêu năm em nợ ngọt ngào Trả nợ một đời chưa hết tình sâu Bao nhiêu năm em nợ bạc đầu Trả nợ một đời không hết tình đâu Em phụ tôi một đời bé dại Thơ dại ra đi không nhớ gì tôi Thơ dại ra đi quên hết tình tôi Bao nhiêu năm bỗng lại nhiệm mầu Trả nợ một lần quên hết tình đau Hai mươi năm vẫn là thuở nào Nợ lại lần này trong cõi đời nhau.
Chén rượu cay một đời tôi uống hoài...Trả lại từng tin vui cho nhân gian chờ đợi Ôm lòng đêm Nhìn vầng trăng mới về nhớ chân giang hồ Ôi phù du Từng tuổi xuân đã già một ngày kia đến bờ Đời người như gió qua PHÔI PHA CS Tuấn Ngọc Không còn ai Đường về ôi quá dài những đêm xa người Chén rượu cay một đời tôi uống hoài Trả lại từng tin vui cho nhân gian chờ đợi Về ngồi trong những ngày Nhìn từng hôm nắng ngời nhìn từng khi mưa bay Có những ai xa đời quay về lại Về lại nơi cuối trời làm mây trôi Thôi về đi Đường trần đâu có gì tóc xanh mấy mùa Có nhiều khi từ vườn khuya bước về Bàn chân ai rất nhẹ tựa hồn những năm xưa..
Có những niềm riêng làm sao ai biết ...Như trăng trên cao cách xa vời vợi. ... CÓ NHỮNG NIỀM RIÊNG TG:Lê Tín Hương_Cs Tuấn Ngọc Có những niềm riêng làm sao nói hết Như mây như mưa như cát biển khơi Có những niềm riêng làm sao ai biết Như trăng trên cao cách xa vời vợi. Có những niềm riêng lệ vương khóe mắt Như cây sau mưa long lanh giọt sầu Có những niềm riêng làm tim thổn thức Nên đôi môi xinh héo hon nụ cười. Này niềm riêng như nước vẫn đầy vơi Đâu đây vang vang tiếng buồn gọi mời Ôi nỗi sầu đong chất ngất Như một ngày như mọi ngày Như vạn ngày không thấy đổi thay. Có những niềm riêng lòng không muốn nhớ Nhưng sao tâm tư cứ luôn mộng mơ Có những niềm riêng gần như hơi thở Nuôi ta cô đơn nuôi ta đợi chờ. Có những niềm riêng một đời dấu kín Như rêu như rong đắm trong bể khơi Có những niềm riêng một đời câm nín Nên khi xuôi tay còn chút ngậm ngùi.
Nhạc Yêu Thích! Ngồi quán uống ly cà phê Nghe nắng mưa đi về, em nhớ Truyện dĩ vãng xưa ngày xưa Khi trái tim chung tình, hết rồi Mây trôi mãi lênh đênh, cuối trời xa vời Cây khô mãi bơ vơ, đứng chờ mưa tới NHƯ VẠT NẮNG St:Trúc Hồ_CS:Như Quỳnh Tình mình như vạt nắng Nắng mong manh chiều tàn Cuộc đời như đồng hoang Bóng đêm là dĩ vãng Người tình như ngọn sóng Sóng ra khơi mịt mùng Gặp hồn em chờ mong Hỡi con tim dại khờ ./.
Nhạc Yêu Thích! Chuyện Hoa Sim *** NS:Anh Bằng Cs:Như Quỳnh Rừng hoang đẹp nhất hoa màu tím Chuyện tình thương nhất chuyện hoa sim Có người con gái xuân vời vợi Tóc còn ngăn ngắn chưa đầy búi Ngày xưa nàng vẫn yêu màu tím Chiều chiều lên những đồi hoa sim Đứng nhìn sim tím hoang biền biệt Nhớ chồng chinh chiến miền xa xăm ĐK: Ôi lấy chồng chiến binh Lấy chồng thời chiến chinh, mấy người đi trở lại Sợ khi mình đi mãi, sợ khi mình không về Thì thương người vợ chờ bé bỏng chiều quê Nhưng không chết người trai khói lửa Mà chết người em nhỏ hậu phương Mà chết người em gái tôi thương Đời tôi là chiến binh rừng núi thường ngày qua những đồi hoa sim Thấy cành sim chín thương vô bờ Tiếc người em gái không còn nữa Tại sao nàng vẫn yêu màu tím Màu buồn tan tác phải không em Để chiều sim tím hoang biền biệt Để mình tôi khóc chuyện hoa sim.
Ðời từ muôn thuở ...tiếng mưa có vui bao giờ ?... CHUYỆN BA MÙA MƯA Ns:Minh Kỳ_Dạ Cầm CS:Tuấn Vũ_Hương Lan Ðời từ muôn thuở tiếng mưa có vui bao giờ ? Chuyện lòng tôi kể cách đây đã ba mùa mưa Tôi đem tất cả tim lòng trao đến cho người Nguyện tròn thương tròn nhớ... Nàng là trinh nữ tóc buông kín đôi vai gầy Một làn môi đỏ nhớ nhung vấn vương vì ai ? Chân son gót nhỏ đi tìm hương phấn cho đời Trời xanh đã an bày ... [ĐK:] Yêu nhau như bướm say hoa Ðẹp như giấc mộng vượt qua những năm đầu Năm sau mưa gió nhìn nhau Người đã quên dần xa rồi năm thứ ba ... Nhìn trời mưa đổ thấy đau buốt thêm trong lòng Tình là hoa nở thắm tươi đó nhưng rồi phai Khi xưa nếu chẳng đem tình dâng hết cho người Thì nay có đâu buồn
Tôi Là Ai! Tôi là ai, là ai, ba trăm năm trước tôi là ai Là ai, là ai, vu vơ đất bồi, em ngồi ngọn sóng mang thai Tôi là ai, là ai, Ba trăm năm trước tôi là ai Là ai, là ai, Sài Gòn gánh gió trên vai, mưa lầy lộị Tôi tìm chập chùng dấu vết hươu nai Không ai chờ đợi hình dáng tôi phai Tôi, tôi là ai Hôm nay tôi đến, tôi tìm tôi Tôi là ai, là ai, ba trăm năm trước tôi là ai Là ai, là aỉ ra đi vời vợi, gót hồng lạc dấu em ơi! Tôi là ai, là ai, ba trăm năm trước tôi là ai Là ai, là aỉ Trở lại hoá kiếp rong chơi giữa nơi nàỵ Phố phường Sài Gòn nhớ nhớ quên quên, Ði quanh tôi tìm hình bóng xưa quen, Ði, đi tìm em, Cho tôi dấu vết bóng Phù Nam....
Tình ngỡ đã quên đi, như lòng cố lạnh lùng. .. Tình ngỡ đã quên đi, như lòng cố lạnh lùng. Người ngỡ đã xa xăm bỗng về quá thênh thang. Ơi áo xưa lồng lộng, đã xô dạt trời chiều, Như từng cơn nước rộng xóa một ngày đìu hiu. Tình ngỡ đã phôi pha nhưng tình vẫn còn đầy Người ngỡ đã đi xa, nhưng người vẫn quanh đây Những bước chân mềm mại, đã đi vào đời người, Như từng viên đá cuội rớt vào lòng biển khơi. Khi cơn đau chưa dài thì tình như chút nắng, Khi cơn đau lên đầy thì tình đã mênh mông Một người về đỉnh cao, một người về vực sâu Để cuộc tình chìm mau, như bóng chim cuối đèo. Tình ngỡ chết trong nhau, nhưng tình vẫn rộn ràng Người ngỡ đã quên lâu, nhưng người vẫn bâng khuâng Những ngón tay ngại ngùng đã ru lại tình gần Như ngoài khơi gió động hết cuộc đời lênh đênh Người ngỡ đã xa xưa, nhưng người bỗng lại về Tình ngỡ sóng xa đưa, nhưng còn quá bao la Ôi trái tim phiền muộn đã vui lại một giờ, Như bờ xa nước cạn đã chìm vào cơn mưa.
Xin vỗ tay cho đều Khi đêm đổ xuống đời ta Xin vỗ tay cho đều Khi tình trôi đã trôi xa Nụ cười đã cuốn ta đi Một ngày lại thấy ta về Xin đứng yên trong chiều Trên môi thở khói quạnh hiu Xin đứng yên trong chiều Phơi tình cho nắng khô mau Về đây thân xác hư hao Đêm đêm nằm nghe lá Than van chút niềm đau ngọt ngào TÌNH XÓT XA VỪA CS Don Hồ Một ngày trên vai Bão tố nguôi ngoai Nhìn đời quanh đây Hết những mê say Lòng chùng đam mê Sớm tối qua đi ơ hờ Từng ngày chôn chân Nhớ phố lang thang Đời tình nuôi quên Những sáng mênh mông Trả lại hôm nay Bốn phía thinh không ngỡ ngàng Xin vỗ tay cho đều Trong tim giọt máu vừa khô Xin vỗ tay cho đều Môi người thôi những âm ba Một lời tình cuối vu vơ Một ngày tình xót xa vừa Xin đứng yên trong chiều Lao xao từng bóng hoàng hôn Xin đứng yên trong chiều Treo tình trên chiếc đinh không Gập ghềnh nhiều kiếp lưu vong Ta lăn đời đã quá Đôi tay vẫn còn ôm mịt mùng.
Cúi xuống Cho máu ngược dòng Cho nước sông cạn nguồn Cho cây khô trên cành trút lá bơ vơ TIẾNG HÁT DON HỒ Cúi xuống Cho bóng đổ dài Cho xót xa mặt trời Cho da thơm trên người nay cũng phôi pha Cúi xuống Nghe đời nhấp nhô Nghe tim rạn vỡ Nghe trong tuổi nhỏ khóc oà Cúi xuống Trên bờ xót xa Trên cơn lửa đỏ Trên khuôn mặt đã im lìm Cúi xuống Nhìn sâu trong mắt Và nghe mưa bão tan đi trong đại dương Cúi xuống Cúi xuống thật buồn Cho nước sông cuồn cuộn Hai mươi năm no tròn tuổi biết đau thương Cúi xuống Cho tắt nụ cười Cho chút da thịt người Trong tan hoang vẫn còn bóng mát che ngang CÚI XUỐNG THẬT GẦN Cúi xuống Cúi xuống thật gần Cho trái tim đập dồn Cho đam mê thay vào đổ nát quê hương Cúi xuống Cúi xuống thật gần Cho chiếc hôn ngọt nồng Cho trăm năm ưu phiền phút chốc hư không Cúi xuống Cho tình dấy lên Cho da thịt mềm Cho cơn mặn nồng ngất lịm Cúi xuống Cho đời lãng quên Cho mây trời chìm Cho đêm mở hội âm thầm Cúi xuống Vùng non xanh mát Và cao tiếng hát cho cơn ưu phiền tan Cúi xuống Cúi xuống thật gần Cho tóc em bềnh bồng Cơn đau anh vui lòng bóng mát trên cao Cúi xuống Cho đến bạc đầu Trên phút giây nhiệm mầu Hai mươi năm xin còn một sớm thương nhau
TRONG NỔI ĐAU TÌNH CỜ Trịnh Vĩnh Trinh Tôi đã yêu em bao ngày nắng Tôi đã yêu em bao ngày mưa yêu em bên đời lặng lẽ Tôi đã đưa em qua nhiều phố những sáng mênh mông tôi ngồi nhớ yêu em trái tim thật thà yêu đầy mùa nắng mùa mưa yêu trong nỗi vui đợi chờ Ðâu ngờ tình như lá úa khiến tôi chia lìa từng giấc mơ Tôi đã yêu em trong mùa gió khi lá cây khô bay đầy ngõ yêu em không cần vội vã Tôi đã yêu em như trẻ thơ Ðâu biết đôi khi có lìa xa yêu trong nỗi đau tình cờ....