Sáng tác: Trịnh Công Sơn ---------------------------- Đêm ta nằm bóng tối che ngang Đêm ta nằm nghe tiếng trăm năm Gọi thì thầm Gọi thì thầm Đêm nghe trời như hú như than Ta nghe đời như có như không Còn lại mình Đời bồng bềnh đời buồn tênh Còn đây có bao ngày Còn ta cứ vui chơi Rồi mai sẽ ra đi Dù nhớ thương con người Còn đây những đêm này Còn em hãy yêu tôi Đợi đốt nến chia phôi Dù nhớ thương cũng hoài Trong cuộc bể dâu Đi trăm ngày phố xá Cũng trôi theo Trong hội trần gian Bao nhiêu ngày yêu dấu Cũng không còn Từng giòng nước mắt Sẽ nhớ thương cho đời Từng giòng nước mắt Sẽ tiếc cho ngày vui Người người yêu nhau Đã mất nhau trong đời Một ngày tăm tối Khép nghìn sớm mai.
Những Con Mắt Trần Gian Sáng tác: Trịnh Công Sơn ------------------------- Những con mắt tình nhân Nuôi ta biết nồng nàn Những con mắt thù hận Cho ta đời lạnh câm Những mắt biếc cỏ non Xanh cây trái địa đàng Những con mắt bạc tình Cháy tan ngày thần tiên Ngày ra đi với gió Ta nghe tình đổi mùa Rừng đông rơi chiếc lá Ta cười với âm u Trên quê hương còn lại Ta đi qua nửa đời Chưa thấy được ngày vui Đường trần rồi khăn gói Mai kia chào cuộc đời Nghìn trùng con gió bay Những con mắt trần gian Xin nguôi vết nhục nhằn Những con mắt muộn phiền Xin cấy lại niềm tin Những con mắt quầng thâm Xin tươi sáng một lần Cho con mắt người tình Ấm như lời hỏi han Nhìn lại nhau có mắt lo âu Xin vỗ về muôn yêu dấu Nhìn lại nhau che những cơn đau Tìm dưới bóng ngọt ngào.
Mua Hong & Diem Xua - Trinh Cong Son - Khiem Tran [YOUTUBE]http://www.youtube.com/watch?v=SP0bopWKDMs[/YOUTUBE]
Ngựa buông vó người đi chùng chân đã bao lần ! Trời buông gió và mây về ngang bên lưng đèo Mùa xanh lá loài sâu ngủ quên trong tóc chiều Cuộc đời đó nửa đêm tiếng ca lên như than phiền Bàng hoàng lạc gió mấy miền Trùng trùng ngoài khơi nước lên sóng mềm Ngựa buông vó người đi chùng chân đã bao lần Nửa đêm đó lời ca dạ lan như ngại ngùng Vùng u tồi loài sâu hát lên khúc ca cuối cùng Một đời bỏ ngõ đêm hồng Ngoài trời còn dâng nước lên mắt em DẤU CHÂN ĐỊA ĐÀNG Tiếng ca bắt nguồn từ đất khô từ mưa gió từ vào trong đá xưa Ðến bây giờ mắt đã mù Tóc xanh đen vầng trán thơ Dòng sông đó loài rong yên ngủ sâu Mới hôm nào bão trên đầu Lời ca đau trên cao Ngàn mây xám chiều nay về đây treo lững lờ Và tiếng hát về ru mình trong giấc ngủ vùi Rồi từ đó loài sâu nửa đêm quên đi ưu phiền để người về hát đêm hồng địa đàng còn in dấu chân bước quên.
Môi nào hãy còn thơm, cho ta phơi cuộc tình....Có đường phố nào vui, cho ta qua một ngày Môi nào hãy còn thơm, cho ta phơi cuộc tình Tóc nào hãy còn xanh, cho ta chút hồn nhiên Tim nào có bình yên, ta rêu rao đời mình Xin người hãy gọi tên. Ru TaNgậm Ngùi Khánh Ly Khi tình đã vội quên, tim lăn trên đường mòn Trên giọt máu cuồng điên, con chim đứng lặng câm Khi về trong mùa đông, tay rong rêu muộn màng Thôi chờ những rạng đông. Xin chờ những rạng đông, đời sao im vắng Như đồng lúa gặt xong, như rừng núi bỏ hoang Người về soi bóng mình Giữa tường trắng lặng câm. Có đường phố nào vui, cho ta qua một ngày Có sợi tóc nào bay, trong trí nhớ nhỏ nhoi Không còn, không còn ai, ta trôi trong cuộc đời Không chờ, không chờ ai. Em về, hãy về đi, ta phiêu du một đời Hương trầm có còn đây, ta thắp nốt chiều nay Xin ngủ trong vòng nôi, ta ru ta ngậm ngùi Xin ngủ dưới vòm cây.
Nắng có hồng bằng đôi môi em ...Mưa có buồn bằng đôi mắt em ... Nắng có hồng bằng đôi môi em Mưa có buồn bằng đôi mắt em Tóc em từng sợi nhỏ Rớt xuống đời làm sóng lênh đênh NHƯ CÁNH VẠC BAY Gió sẽ mừng vì tóc em bay Cho mây hờn ngủ trên trên vai Vai em gầy guộc nhỏ Như cánh vạc về chốn xa xôi Nắng có còn hờn ghen môi em Mưa có còn buồn trong mắt em Từ lúc đưa em về Là biết xa nghìn trùng Suối đón từng bàn chân em qua Lá hát từ bàn tay thơm tho Lá khô vì đợi chờ Cũng như đời người mãi âm u Nơi em về ngày vui không em Nơi em về trời xanh không em Ta nghe từng giọt lệ Rớt xuống thành hồ nước long lanh.
Đường lên dốc cao là đường nhiều gian khổ ...Tình càng xót xa là tình khó phôi phai .. Đường lên dốc cao là đường nhiều gian khổ Tình càng xót xa là tình khó phôi phai Đêm nay bên em tựa gió đồi lạnh buốt Manh áo tuy dầy mà nhịp tim run run Đền cao thánh tâm chúng con về với mẹ Bạn bè ở đây là những kẻ lưu vong Hai con yêu nhau bằng tâm hồn biệt xứ Đôi tim ghép lại bằng khổ đau nửa đời NỬA ĐỜI YÊU EM Ns Lam Phuong CS:Khánh Ly Anh như chim trời gẫy cánh chôn cuộc đời vào lòng, làm bạn với mùa đông. Với cuộc đời mãi chờ mong, anh xa dần bóng tối cho người yêu vừa lòng. Em... như hoa tình chưa nở sao trời lại vội vàng, để đời sớm dở dang. Nhớ ngày đầu mình mới đến tìm nhau tim trao vào ánh mắt, mắt chìm vào yêu đương. Tình sao đắng cay mỗi khi bừng mắt dậy Mừng vì mới hay tình còn ở trong tay Anh yêu tên em mùi hương nồng huyền ảo Yêu em thật rồi và nhớ em cả đời...
Gió ngừng đi ...mưa buồn chi ...cho cõi lòng lâm ly ...! Ngoài hiên giọt mưa thu thánh thót rơi Trời lắng u buồn mây hắt hiu ngừng trôi Nghe gió thoảng mơ hồ trong mưa thu Ai khóc ai than hờ! GIỌT MƯA THU Cs:Hoành Oanh Vài con chim non chiêm chiếp kêu trên cành như nhủ trời xanh Gió ngừng đi mưa buồn chi cho cõi lòng lâm ly Hồn thu tới nơi đây gieo buồn lây Lòng vắng muôn bề không liếp che gió về Ai nức nở thương đời chân buông mau dương thế bao la sầu Người mong mây tan cho gió hiu hiu lạnh mây ngỏ trời xanh chắc gì vui mưa còn rơi bao kiếp sầu ta nguôi Gió xa xôi vẫn về Mưa giăng mù lê thê Đến bao năm nữa trời ... ... Vợ chồng Ngâu thôi khóc vì thu
Ngoài hiên mưa rơi rơi...Lòng ai như chơi vơi...Người ơi nước mắt hoen mi rồi Ngoài hiên mưa rơi rơi Lòng ai như chơi vơi Đừng khóc trong đêm mưa Đừng than trong câu ca Buồn ơi trong đêm thâu Ôm ấp giùm ta nhé Người em thương mưa ngâu Hay khóc sầu nhân thế Tình ta đêm về có ấm Từng cơn mơ em chưa ƯỚT MI CS:Lệ Thu Mưa lạnh lùng rơi rớt giữa đêm về nghe não nề Mưa kéo dài lê thê những đêm khuya lạnh ướt mi Ai còn nhìn mưa mãi rớt bên sông thêm lạnh lùng Ai còn buồn khi lá rớt rơi trong một cuối đông Ngoài hiên mưa rơi rơi Buồn dâng lên đôi môi Buồn đau hoen ướt mi ai rồi Buồn đi trong đêm khuya Buồn rơi theo đêm mưa Còn mưa trong đêm nay Lòng em buồn biết mấy Trời sao chưa thôi mưa Để mắt người em ấy Từ đây thôi mờ nước mắt Buồn mi em ngây thơ.
Chờ nhau hoài cố nhân ơi!Sương buồn che kín nguồn đời.Hẹn nhau một kiếp xa xôi,nhớ nhau muôn đời mà Chiều buồn len lén tâm-tư Mơ hồ nghe lá thu mưa Dạt dào tựa những âm xưa Thiết tha ngân lên lời xưa HOÀI CẢM cS_lệ Thu Quạnh hiu về thấm không gian âm thầm như lấn vào hồn Buổi chiều chợt nhớ cố nhân Sương buồn lắng qua hoàng hôn Lòng cuồng điên vì nhớ ôi đâu người, đâu ân tình cũ? Chờ hoài nhau trong mơ Nhưng có bao giờ, thấy nhau lần nữa Một mùa thu xa vắng Như mơ hồ về trong đêm tối Cố nhân xa rồi, có ai về lối xưa? Chờ nhau hoài cố nhân ơi! Sương buồn che kín nguồn đời Hẹn nhau một kiếp xa xôi, nhớ nhau muôn đời mà thôi! Thời gian tựa cánh chim bay, qua dần những tháng cùng ngày Còn đâu mùa cũ êm vui? Nhớ thương biết bao giờ nguôi?
Sài Gòn thứ bảy mà nghe cô đơn ...! SÀI GÒN THỨ BẢY NS:Anh Bằng_Cs:Trường VŨ Sài Gòn thứ bảy ngàn hoa trên đ­ường... Lòng mình cứ tư­ởng mùa xuân yêu đư­ơng Đời tôi năm tháng phong sư­ơng Dầm m­ưa dãi nắng biên cư­ơng Nay tôi về kiếm ngư­ời tôi thư­ơng ... Sài Gòn thứ bảy còn ai mong chờ ... Một ng­ười lính trẻ về thăm kinh đô ... Ng­ời lính chiến ấy là tôi .. Lần đi khi nắng ch­ưa vơi .. Gởi trọn nỗi th­ương cuộc đời.. ĐK: Ô hay chốn đây Bao lần tay nắm tay .. Nh­ưng rồi chiều hôm nay Tôi đi tìm em nào thấy ! Thôi nhé giây phút sống tơ v­ương ! Ngày mai tôi lên đ­ường Với những ng­ười thư­ơng Tiền đồn vắng vẻ mà sao không buồn Sài Gòn thứ bảy mà nghe cô đơn Còn biết nói những gì hơn.. Tình tôi dâng hiến giang sơn Chắc ngư­ời ấy không giận hờn !!!
Đời như cánh chim bay ngàn phương chia tay rồi đây...mỗi người đi một đường! LY CÀ PHÊ CUỐI CÙNG Tiếng hátDuy Khánh Mình ba đứa hôm nay gặp nhau Nâng ly cà-phê ngát mùi hương ngọt ngào Chiều thu về gió lạnh điều hiu Thấy tâm tư dạt dào, thấy buồn buồn làm sao Quán mơ xinh xinh lặng lẽ Mưa tí tách bên hiên, nghe như ngàn lời não nề Tay vàng, môi vàng đưa theo làn khói Thuốc thơm, khói thơm bay lên tầng cao Cuốn theo bao sầu thương Tôi xông pha biên cương đã nhiều Thương quê nhân nghèo, nguyện đem chí hùng tranh đấu Tôi lênh đênh trên khơi từng gió Ngăn quân giặc thù, chị mong tự do vương lên Tôi hiên ngang bay trên bầu trời Say sưa miệt mài, đường mây gió là muôn lối Chung: Mình cùng là người trai sông núi Gặp thời binh khói, tranh đấu là niềm vui Đời như cánh chim bay ngàn phương Chia ly rồi đây, mỗi người đi một đường Chuyện tâm tình thôi đành dở dang xiết tay nhau một lần, kết chặt tình bạn thân Chúc nhau nâng ly lần cuối Cầu cho bọn mình, tuy xa mà tình chẳng rời Quên buồn, quên sầu tìm vui mà sống Nhớ nhau, mỗi năm thu sang về đây Chung: Ba đứa nghe mưa chiều thu
Người đã đến và người đã vắng em hãy ngủ đi.... EM HÃY NGỦ ĐI Rừng đã cháy và rừng đã héo em hãy ngủ đi. Rừng đã khô và rừng đã tàn em hãy ngủ đi. Ngủ đi em đôi môi lửa cháy. Ngủ đi em mi cong cỏ mượt. Ngủ đi em tai xanh ngà ngọc. Ngủ đi em tóc gió thôi bay. Đời đã khép và ngày đã tắt em hãy ngủ đi. Đời mãi đên và ngày mãi buồn em hãy ngủ đi. Đồi đứng ngóng và đồi thắp nắng em hãy ngủ đi. Mặt đất im mặt trời cúi nhình em hãy ngủ đi. Ngủ đi em đôi vai lửa mắt. Ngủ đi em da thơm cỏ ngọt. Ngủ đi em tay thôi mời mọc. Ngủ đi em trong tiếng ru êm. Người đã đến và người đã vắng em hãy ngủ đi. Ngoài phố kia loài người đã về em hãy ngủ đi.....
NS.TRinh Công Sơn _Khánh Ly Huế - Sài Gòn - Hà Nội, Quê hương ơi sao vẫn còn xa, Huế - Sài Gòn - Hà Nội, Bao nhiêu năm sao vẫn thờ ơ. Việt Nam ơi! Còn bao lâu? Những con người ngồi nhớ thương nhau. Triệu chân em, triệu chân anh. Hỡi ba miền. vùng lên Cách mạng. HUẾ_SÀI GÒN_HÀ NỘI Đã đến lúc nối tấm lòng chung. Tuổi thanh niên! Hãy đi bằng những bước tiền phong. Từ Trung - Nam - Bắc, chờ mong nung đốt. Những bó đuốc, réo vui tự do. Đường đi đến những nơi lao tù, Ngày mai, sẽ xây trường hay họp chợ. Dân ta về, cày bừa đủ áo cơm no. Bàn tay giúp nước, bàn tay kiến thiết. Những dấu căm hờn xưa, nhạt mờ. Nhà ta xây mái, vườn ta thêm trái, Cho em ra đầu núi ca tình vui. Bắc - Nam - Trung ơi, đoàn kết một miền. Phá biên thùy, mở rộng đường thêm, dựng nước bình yên. Huế - Sài Gòn - Hà Nội, 20 năm, tiếng khóc lầm than. Huế - Sài Gòn - Hà Nội, Trong ta đau, trái tim Việt Nam. Đạn bom ơi! Lòng tham ơi! Khí giới nào diệt nổi dân ta? Việt Nam ơi! Bừng cơn mơ! Cho mắt nhìn sạch tan căm thù. Hãy xóa hết, dấu tích buồn xưa! Ngày mai đây, những con đường Nam Bắc nở hoa. Bàn tay thân ái, lòng không biên giới, Anh em ơi, lắng nghe tình nhau! Ngày vui lớn sẽ qua trăm cầu! Mẹ dâng miếng cau, rồi dâng ngọn trầu, Cho hai miền trùng phùng lòng thấy nao nao! Ngày Nam đêm Bắc, tình chan trong mắt, Sẽ thấy trăm bình minh ngọt ngào. Ngựa bay theo gió, lòng reo muôn vó, Cho dân ta bừng lớn, trong tự do. Bắc - Nam - Trung ơi, tình nghĩa mặn nồng, Bước ra ngoài một lần diệt vong, dựng mái nhà chung.
Mỗi ngày tôi chọn ngồi thật yên ...Nhìn rõ quê hương, ngồi nghĩ lại mình MỖI NGÀY TÔI CHỌN MỘT NIỀM VUI Tiếng HÁt Cố NS Trịnh Công Sơn &&& Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui Chọn những bông hoa và những nụ cười Tôi nhặt gió trời mời em giữ lấy Để mắt em cười tựa lá bay Mỗi ngày tôi chọn đường mình đi Đường đến anh em đường đến bạn bè Tôi đợi em về bàn chân quen quá Thảm lá me vàng lại bước qua Và như thế tôi sống vui từng ngày Và như thế tôi đến trong cuộc đời Đã yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui Cùng với anh em tìm đến mọi người Tôi chọn nơi này cùng nhau ca hát Để thấy tiếng cười rộn rã bay Mỗi ngày tôi chọn một lần thôi Chọn tiếng ru con nhẹ bước vào đời Tôi chọn nắng đầy, chọn cơn mưa tới Để lúa reo mừng tựa vẫy tay Và như thế tôi sống vui từng ngày Và như thế tôi đến trong cuộc đời Đã yêu cuộc đời này bằng trái tim của tôi Mỗi ngày tôi chọn ngồi thật yên Nhìn rõ quê hương, ngồi nghĩ lại mình Tôi chợt biết rằng vì sao tôi sống Vì đất nước cần một trái tim
Có nhớ trong em từng ngày yêu dấu...Có biết trong em tình mãi bền lâu CÓ MỘT NGÀY NHƯ THẾ &&& Có một ngày, có một ngày như thế anh đi Anh đi đâu về đâu ? Về cõi chiêm bao Lìa những cơn đau Hồn tuyết bao la mang theo Lạnh giá con tim nương dâu Anh đi đâu về đâu Anh đi đâu về đâu Có nhớ trong em từng ngày yêu dấu Có biết trong em tình mãi bền lâu Trong em mặt trời khô héo Trong em ngày ấy vực sâu một đời Có một ngày như thế anh đi Anh đi đâu về đâu Ngọn gió hư hao thổi suốt đêm thâu Đời sẽ lênh đênh nơi nao Còn bãi hoang vu bạc đầu Bạc đầu tôi đi Có một ngày Bạc đầu tôi đi tôi đi.
Những hẹn hò từ nay khép lại...Thân nhẹ nhàng như mây! NHƯ MỘT LỜI CHIA TAY Những hẹn hò từ nay khép lại Thân nhẹ nhàng như mây Chút nắng vàng chiều nay cũng vội Khép lại từng đêm vui Đường quen lối từng sớm chiều mong Bàn chân xưa qua đây ngại ngần Làm sao biết từng nỗi đời riêng Để yêu thêm yêu cho nồng nàn Có nụ hồng ngày xưa rớt lại Bên cạnh đời tôi đây Có chút tình thoảng như gió vội Tôi chợt nhìn ra tôi Muốn một lần tạ ơn với đời Chút mặn nồng cho tôi Có những lần nằm nghe tiếng cười Nhưng chỉ là mơ thôi Tình như nắng vội tắt chiều hôm Tình không xa nhưng không thật gần Tình như đá hoài những chờ mong Tình vu vơ sao ta muộn phiền! Tiếng thì thầm từng đêm nhớ lại Ngỡ chỉ là cơn say Đóa hoa vàng mỏng manh cuối trời Như một lời chia tay
Ngày tháng nào đã ra đi khi ta còn ngồi lại...Cuộc tình nào đã ra khơi khi ta còn mãi nơi đây! TÌNH XA Ngày tháng nào đã ra đi khi ta còn ngồi lại Cuộc tình nào đã ra khơi khi ta còn mãi nơi đây Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ Ôi những dòng sông nhỏ lời hẹn thề là những cơn mưa Khi bước chân ta về , đêm khuya nhìn đường phố Thành phố hoang vu như một lần qua cuộc tình Làm sao em biết đời sống buồn tênh Đôi khi ta lắng nghe ta Nghe sóng âm u dội vào đời buốt giá Hồn ta gió cát phù du bay về Đôi khi trên mái tình ta nghe những giọt mưa Tình réo tình âm thầm. Sầu réo sầu bên bờ vực sâu Còn thấy gì sáng mai đây thôi ta còn bạn bè Giọt rượu nào mãi chua cay trong tình vẫn u mê Từ một ngày tình ta như núi rừng cúi đầu Ôi tiếng buồn rơi đều nhìn lại mình đời đã xanh rêu
Chiều còn vương nắng để gió đi tìm...Trời còn mây tím để lá mơ nhiều.! DẤU TÌNH SẦU Chiều còn vương nắng để gió đi tìm. Vết bước chân em qua bao nhiêu lần. Lời ru đan ngón tay buồn Ngàn năm cho giá băng hồn Tuổi gầy nồng lên màu mắt... Trời còn mây tím để lá mơ nhiều. Lá khóc trên mi cho môi ươm sầu. Chiều lên đỉnh núi ngang đầu Nhặt thương cho gót dâng sầu Giận hờn xin ngập lối đi. Đàn dâng tiếng phong kín tuổi buồn Đường hoang vắng cho lá về nguồn Người tìm đến xin gợi nỗi hờn. Từ khi gió mang đấu địa đàng Đường lên đá che vết nồng nàn... Người còn nhớ mãi hay quên lời. Và người tìm đến giọng hát mơ hồ. Vết bước năm xưa nay vương âm thầm. Hàng cây mơ bóng bên đường Gọi người khi nắng phai tàn Gọi tình yêu vào lãng quên.......
ALBUM NHƯ CÁNH VẠC BAY (Những tình Khúc TCS _Khánh Ly Hay) Ngoảnh nhìn lại cuộc đời như giấc mộng! Được_ Mất_ Bại_ Thành bỗng chốc hóa hư không!