3. Ngày mai anh BIẾT ĐÂU TÌM LINH HỒN TƯỢNG ĐÁ im lìm bơ vơ Đắm chìm THU VỚI NÀNG THƠ CHUYỆN NGƯỜI ĐAN ÁO đợi chờ đêm đông Xin em ĐỪNG TRÁCH DIÊU BÔNG BUỒN VƯƠNG MÀU ÁO má hồng chưa phai Sao em NHƯ TIẾNG THỞ DÀI NGHẸN NGÀO lệ đắng giọt đài trang tuôn Để cho TỪ ĐÓ EM BUỒN NẾU MAI ANH CHẾT chim muông gọi đàn TÌNH YÊU VỖ CÁNH băng ngang GA CHIỀU PHỐ NHỎ đèn vàng xót xa Phận nghèo mang KIẾP CẦM CA ĐIỆU RU NƯỚC MẮT phòng trà từng đêm THỀM TRĂNG còn đọng môi mềm GIỌNG CA DĨ VÃNG buồn thêm nản lòng Cho em BẢY NGÀY ĐỢI MONG SAO ANH KHÔNG ĐẾN phòng không cuối tuần Anh còn VỌNG GÁC ĐÊM SƯƠNG CHIỀU MƯA BIÊN GIỚI còn vương giặc thù BỐN VÙNG CHIẾN THUẬT mật khu Bên RỪNG LÁ THẤP sương mù giăng giăng Trên đồi HOA TÍM BẰNG LĂNG NHỚ MẦU HOA TÍM đêm trăng thuở nào Chuyện tình HÒ HẸN trăng sao PHÚT ĐẦU TIÊN ấy nghe xao xuyến lòng LẶNG THẦM hoa tím bên song Ngập ngừng GÕ CỬA hằng mong trao nàng KỂ TỪ ĐÊM ĐÓ thênh thang ĐƯỜNG LÊN SƠN CƯỚC vai mang chữ tình Đếm từng sợi NẮNG THỦY TINH Để riêng em mãi NHỚ MÌNH ANH THÔI Đường tình NHẬT KÝ ĐỜI TÔI CÁNH BUỒM CHUYỂN BẾN nhẹ trôi im lìm CHIỀU VỀ trên những đồi sim TÌNH THƯ CỦA LÍNH gởi niềm riêng em Có loài HOA NỞ VỀ ĐÊM Một loài HOA TRẮNG mang tên là quỳnh Gót chân NGƯỜI LÍNH CHUNG TÌNH BẠC MÀU ÁO TRẬN vẫn tình không phai LỐI VỀ hẹn một ngày mai ĐƯỜNG XƯA LỐI CŨ sánh vai tình hồng Bây giờ em THẤY GÌ KHÔNG Làm sao em biết NỔI LÒNG NGƯỜI ĐI Bây chừ ĐÔI NGÃ CHIA LY Cho NGƯỜI Ở LẠI CHARLIE nghìn trùng Đường chiều phủ kín MƯA RỪNG NGƯỜI GIÀU CŨNG KHÓC trời rưng rưng sầu Cạn nguồn GIÒNG LỆ THƯƠNG ĐAU Thương HÀN MẠC TỬ sớm mau lìa trần PHÙ DU kiếp sống chinh nhân ĐOÀN NGƯỜI LỮ THỨ bước chân âm thầm Và SAO CHƯA THẤY HỒI ÂM Của người TÌNH LỠ TRĂM NĂM đợi chờ Dẫu rằng TÌNH LÀ SỢI TƠ Dẫu rằng em vẫn BƠ VƠ cuối tuần Phương này PHIÊN GÁC ĐÊM XUÂN BUỒN VUI ĐỜI LÍNH trầm luân tháng ngày Chiều nào TỪ GIÃ THƠ NGÂY Người đi chinh chiến vui vầy nước non Bao giờ sông núi vẫn còn TÌNH ANH LÍNH CHIẾN chưa sờn chí trai TÌNH ANH BIỂN RỘNG SÔNG DÀI TRỜI VÀO XỨ MỘNG THƯƠNG HOÀI NGÀN NĂM Gió sương DẤN BƯỚC THĂNG TRẦM BÂY GIỜ THÁNG MẤY lạnh căm ngoài trời Lỡ như PHỐ VẮNG EM RỒI Tình mình ĐOẠN TUYỆT lệ rơì rớt sầu MAI LỠ HAI MÌNH XA NHAU Cầm bằng nước chảy QUA CẦU GIÓ BAY HẬN NGƯỜI sao dễ đổi thay Và anh BIẾT NÓI GÌ ĐÂY một lời Em QUỲ LẠY CHÚA TRÊN TRỜI Sao cho em lấy được người em yêu Bây giờ em ĐỔI THAY chiều NGƯỜI THƯƠNG không lấy chọn nhiều lợi danh Thà yêu NGƯỜI ĐẸP TRONG TRANH Còn hơn TÌNH PHỤ nỡ đành đắng cay Thôi rồi THUNG LŨNG CHIM BAY (Khuyết Danh)