Chén rượu và tình yêu Rượu trong truyện võ hiệp Kim Dung còn làm nên tình yêu đôi lứa, giàu chất thơ lãng mạn. Có những lứa đôi gặp gỡ lần đầu tiên qua chén rượu và tình yêu bắt nguồn từ đó. Trong Ỷ Thiên Đồ Long ký, Trương Thúy Sơn làm quen với Hân Tố Tố qua chén rượu trên đảo Vương Bàn Sơn. Trương Vô Kỵ cũng gặp gỡ và yêu Triệu Minh qua chén rượu. Đoạn giàu chất thơ nhất của Ỷ Thiên Đồ Long ký là đoạn Triệu Minh nhớ Trương Vô Kỵ, tìm lên tửu lầu ở Đại Đô ( Bắc Kinh) và ngồi đúng vào cái bàn mà hai người đã từng ngồi đối ẩm. Thiếu vắng Vô Kỵ, cô cũng gọi một bình rượu, thức ăn, hai cái chén, hai đôi đũa, hai chung rượu. Cô rót rượu ra đủ hai chung, uống một chung và nước mắt tuôn rơi... Khung cảnh lãng mạn vô cùng, uống trong quán khuya vắng người, ngọn nến chập chùng nỗi nhớ, từng giọt lệ lăn dài trên đôi gò má... Trong Thiên Long Bát Bộ, mỗi khi trở về Nhạn Môn Quan, Kiều Phong nhớ A Châu là tìm đến chung rượu giải sầu. Đẹp nhất trong mối tình hai người là đoạn Kiều Phong ngồi nghe A Châu tâm sự:" Đại gia ơi, tiểu nữ nguyện suốt đời đi theo đại gia về bên kia Nhạn Môn Quan săn chồn đuổi thỏ, sống cuộc đời ung dung khoái lạc". Nghe cô bé tâm sự, Kiều Phong cao hứng. Trong cái quán nghèo ngoài biên giới không có một giọt rượu, ông cũng giả vờ nâng cái chén không lên, ngửa cổ ra như đang thực sự thưởng thức men rượu nồng.