bệnh đái đường chứ chiốm ốm vậy là đẹp rồi...mập quoải lắm e ơi...nỗi khổ của người mập mập ko ai hiểutheo tỷ thấy dáng sư phụ của em là chuẩn bá cháy lun í...đưa bàn tay ra thôi thấy cũng phái phái
Tý e chộp tấm hình bàn tay cùa e lên,tỷ xem thế nào nghene thì cũng k mập,cũng k gầy,trước độc thân ăn nhậu nhiều k mập dc,có vk dc mấy năm cũng có tý da tý thịt
Ai nhìn vào đâu nghĩ bàn tay của con trai đâu nhỉe chụp tay của bé thầu áe chiều cao khiêm tốn thôi,có 3 mét bẻ đôi
Đi dòng dòng...đọc thấy đc như có ai đó...ấm ức bực tức...tự dày vò bản thân hết ngày này qua ngày khác...chi cho mệt dạy te...tò mò trổi dậy...chẳng biết vì điều chi...hay là cũng câu chuyện thường tình lình bình...đờn ông đờn bà tự quằn quại...rồi làm khổ nhau...như cái kiểu" bước qua đời nhau"...mình bước qua đời nhau để làm nhau đau...để làm nhau khóc gặp nhau chẳng muốn chào...quoải thặc...hỉ nộ ái ố...1 lúc nào đó...con người hợp mắt hợp nhãn...tự cho mình hợp tính hợp tình...hợp chung nhịp đập con tym và cùng nhịp đập con chym...cứ vồ vào nhau như cái kiểu ko thấy 1phút thôi cũng làm mệt...rồi đến 1 lúc giao hợp thành công...thì...thôi ta chia tay nhau từ đây....chấm dứt ko quen nhau...cho qua mau cuộc tình...lý do đơn giản vỏn vẹn 2 chữ * không hợp* rồi cáu xé nhau theo 1 phương thức khác...cái gì mà rần rần...trẻ cũng dạy...ko còn trẻ nữa cũng dạy...ông trời tạo ra loài người...người thì lòi...người thì lõm nên mới mệt như rứa... Say mịa nó rồi...thôi vô...ru...à ru à ru thằng a lớn ngủ cho phẻ...