Bản tình ca của đời ta Anh biết vì sao mắt em hoen buồn Rưng rưng nước mắt khi em nhìn anh Vì em trong tay khẽ trao nụ hôn Lòng anh vẫn thấy xót xa niềm đau Vì tình đôi ta biết đâu ngày mai Mà em hôm nay đã thuộc về ai ?.
Đừng để anh xa em Người yêu em hỡi xin người biết rằng Đời anh vô nghĩa khi người vắng rồi Ngày nào vì anh vo tình không đến bên em Để người đêm nay quay gót vội đi Hồn anh băng giá khi đời vắng nàng Buồn đau vây kín tim này tháng ngày Giờ người về đâu xin người hãy biết cho anh Xin hãy cho anh con tim nồng say Đêm nay đôi ta sánh bước, nồng nàng trên môi ấm áp Mình hãy say mê nhịp bước trong cung đàn say ôi bao đam mê tuyệt vời Nồng nàng trong đôi tay nhau, người hỡi đêm nay anh mơ Mơ cháy trong tim, nồng ấm trên môi, nhàu nát đôi vai, tình tan sương khói Tình anh vô nghĩa khi đới vắng nàng Vì tim anh mãi riêng hình bóng nàng Một đời tình anh xin dành tặng hết cho em Xin hãy tin anh hỡi ơi người yêu
Người tình trăm năm Đến một ngày một ngày nào đó Em xa anh một ngày nào đó. Anh nhớ có một lần một lần mình nói Ta yêu nhau có vầng trăng làm chứng Bầu trời nhiêu sao sáng đêm nay Nhiều như những gì mình muốn có Một lần đã trọn vẹn ái ân Với anh em mãi là người tình trăm năm Và nếu như có một ngày một ngày nào đó Em sang ngang một ngày nào đó Anh sẽ chúc em được được nhiều hạnh phúc Cho em luôn luôn được gì em muốn Bầu trời nhiều sao sáng đêm nay Nhiều như những gì mình đã có Một lần đã trọn vẹn hiến dâng Với Anh em mãi là người tình trăm năm Nhưng vòng yêu dấu đã xa rồi như con tàu ra khơi Đến một ngày nào đó em sẽ biết rằng Anh yêu em nhiều bao nhiêu Bầu trời nhiều sao sáng đêm nay Nhiều như những gì mình đã mất Một lần đã trọn vẹn hiến dâng Với anh em mãi là người tình trăm năm Và nếu như có một ngày một ngày nào đó Em quên anh một ngày nào đó Những ân tình nhạt nhòa phai dấu Trong con tim chẳng còn thương đau Bầu trời nhiều sao sáng đêm nay Nhiều như những kỷ niệm qua tay Một lần đã trọn vẹn ái ân Với, anh em mãi là người tình trăm năm.
CHÀNG TRAI KHI NHẬN ĐƯỢC TIN NHẮN ĐÒI CHIA TAY buồn qớ hót bài (Giận Hờn) (nhạc chế)(chàng trai hót) Hãy trả cho anh bữa cơm ngày nào Ngày còn yêu nhau dẫn em đi nhà hàng, Và trả cho anh chiếc kem ngày nào Những đêm cùng ngồi, cùng nhau mút kem. (tới cô gái hót) Ừ thì ô kê, thích em trả liền Đồ nào hư hao cứ quy thành tiền Loại người như anh sống thua đàn bà Đã đi tặng quà, đòi không thấy quê. Này trả cho anh bữa cơm mười ngàn Hồi còn yêu nhau dẫn em đi nhà hàng, Này trả cho anh chiếc kem ngày nào Những đêm cùng ngồi, cùng nhau mút kem. Trả lại cho anh, trả lại cho anh Quần đùi, găng tay, toàn đồ si-đa Rồi còn đây nữa mấy đôi tông lào Và này đôi guốc anh cầm hết đi Còn tiền ăn uống, em trả bốn chai Đấy xong xuôi rồi, mời anh biến ngay!
Yêu em thêm lần nữa Trong lòng em, một điều gì cứ thôi thúc em, muốn em rời xa anh. Tại một góc khuất nào đó, anh đã vô tình đánh mất em. Em không biết, em chẳng biết là gì. Em chỉ thấy lòng mình cồn cào, vì nhớ anh. Nước mắt cay lắm anh à, anh chẳng bên em nữa rồi !
Hờn trách con đò Cố gọi con đò, nhưng con đò dường như chẳng nghe Cố gọi tôi về, nhưng tôi nào đâu có còn nghe Mà tôi nhẫn tâm xem như là không có chuyện gì Nào đâu có hay em đau lòng khóc ở bờ sông. Chắc tại tôi làm em đau lòng mà không nói ra Chắc tại con đò đưa tôi về nơi bến yên vui Ðò ơi cớ sao quên bao lời hứa hẹn ngọt nào Ðể cho bến sông mang nỗi nhớ đêm ngày chờ mong. Thầm trách gì tôi, sao thay lòng đổi dạ mà chi Ðể bến chiều nay không còn trông thấy được con đò Nước sông vơi đầy bao tháng ngày mà em cứ trông Ánh trăng hao gầy suốt đêm dài mà em vẫn mong. Còn nhớ còn thương xin quay về bến đợi người ơi Ðể bến đò xưa không còn ai cứ gọi: ơi đò Nói không nên lời, em khóc vì đời em nhỏ nhoi Ðã yêu nhau rồi sao nỡ làm vầng trăng vỡ đôi.
Bến sông chờ Tôi về đây thăm lại người yêu cũ Giòng sông xưa sao vắng lặng chuyến đò đưa Em đâu rồi cô lái đò xinh thắm Lòng bâng khoâng thương nhớ chuyện ngày xưa Tôi trở về thăm em, sau tháng năm miệt mài xứ xa Giòng sông nước xanh năm nào nghi dấu ngày đôi mình đưa tiếng Lời hẹn thề ước trao, dẫu xa xăm xin đừng phụ nhau Trăng còn sáng soi dòng sông, em dữ bên lòng cho dù tháng năm dần trôi Nay người tình xưa đâu, hiu hắt ánh trăng buồn soi Sông vắng bóng cô lái đò để buồn cho ai sót xa đầy vơi Tìm hỏi người quen, cô lái đò vừa sang bến tình, Về nơi xứ người, giầu sang gấm lụa Xé nát tâm tư của một người ngày đêm nhớ thương nhớ thương người hỡi Ước mơ quay về câu đá vàng cùng ai Gió mưa trong lòng nghe lạnh buồn tim người ơi thấu chăng Hỡi hỡi cô lái đò sao đành lòng quên bỏ sông, bỏ đò, bỏ người tình xưa Bước đi theo chồng, để giòng sông não nề lắng trôi, để tình tôi lỡ làng ước mơ Để giòng sông não nề lắng trôi, để tình tôi lỡ làng ước mơ
Thương tình nhân Nhắc đến tên anh em cảm thấy buồn Những lúc cô đơn anh càng mến thương Tâm tư biết ngỏ cùng ai Thức đêm mới biết đêm dài Tình nhân anh hỡi có hay? Muốn đến thăm anh sao lòng vẫn ngại Cửa đóng then gài tâm sự với ai Anh ơi có hiểu lòng em Có nghe tiếng nói chẳng thành Tâm tình gởi trọn về anh. Đường vào tình yêu chông gai em không đáng ngại Cho bằng dòng sông không đáy Bằng lòng tình nhân đổi thay Anh ơi thương em xin đừng gian dối Đừng yêu chót lưỡi đầu môi Chỉ làm khổ lụy mà thôi. Vắng bóng hai hôm sao lòng nhớ nhiều Mới biết con tim đau vì đã yêu Anh ơi có hiểu lòng em Có thao thức với nhân tình Chúng mình tâm sự tàn canh...
Tương tư khúc Ánh trăng lẻ lơi sao muôn ngàn đang chiếu soi Cô gái xinh tươi đang mơ mộng cho mối duyên đầu Nhớ bao ngày qua dưới trăng ngà hai chúng ta Hẹn hò nhau tiếng yêu đương sao mặn mà Ánh sao nhẹ rơi em yêu kiều môi mắt say Trong trái tim em câu ân tình anh rót êm đềm Chỉ riêng mình anh không bao giờ em đổi thay Dù thời gian có phôi phai tình nào xa Nhẹ nhàng tình yêu đến rất nhanh Em say muá ca với bao cung đàn Lòng này nguyện trao hết đến anh Bên nhau khẫn xin ước mơ duyên lành Bao yêu thương hiến dâng cho một người Đêm buông lơi ánh trăng như đang cười tươi Gió khuya lạnh căm anh đi rồi đêm vắng tanh Em nhớ thương ai bao mong chờ trong những đêm dài Áo em nhẹ bay tóc mây dài buông lả lơi Giờ mình em hát trong đêm buồn chơi vơi
Yêu là ảo mộng Sao nở đành nở đành phụ nhau Đem chôn vùi mối duyên ban đầu, cho vấn vương sầu Từ xưa chuyện tình nào, chẳng để buồn về sau, ngăn cách gieo oán sầu Ôi lẻ thường thế sự đổi thay Không thức lâu biết đâu đêm dài, ai có đoái hoài Chỉ một mình mình hay, đoạn trường là từ đây Hoa bướm tan tác bay Đêm nay trăng tà, tàn giấc mơ hoa, bẽ bàng phận ta Có ước mong chi, chỉ cố quên đi, vì lỡ xuân thì Yêu nghĩa là ảo mộng mà thôi Ai biết yêu đã yêu trọn đời? Khi đã yêu rồi Mà sầu sầu nào vơi, vì người phụ tình tôi, duyên kiếp ta thế thôi. Lỡ yêu rồi sao không thành duyên nợ Hai hướng đời sao lỡ đành, phụ nhau...
Tình hờ Tôi đang lừa dối em Mà sao em không biết Nhừng lời nói tình duyên Với tôi không cần thiết Chớ nên thề thốt chi Đùa vui thôi đây nhé Say đắm và si mê Sẵn sàng đang nhạt nhòa Tội nghiệp quá! xây những lâu đài cát mơ Biển vắng những chiều sắp mưa Tình cũng như là đám mây mịt mù Tình là nhớ xin nhớ không lừa dối ai Đừng nói câu chuyện lứa đôi Tình cũng như dòng nước trôi Khi tôi tìm đến em Là tìm vui trong chốc lát Đến một lúc rồi quên Nhớ nhung không cần thiết Nếu em hiểu rõ tôi Thì không nên bối rối Yêu nghĩa là phai phôi Nghĩa là mang hận hoài
Linh hồn tượng đá Trên dốc đá tôi tình cờ quen nàng Ngồi bên nhau gọi tên nhau để rồi xa nhau Em đã đến và đã đến như áng mây Như cánh chim bay qua bầu trời Ôi hình hài một vài giờ vui Tôi muốn nói lên trọn lời êm đềm Kề tai em bằng con tim một người yêu em Trưa nắng cháy sợ gió núi xô sóng khơi Tan vỡ mau nên tôi nghẹn lời Nên cuộc đời trọn phận lẻ loi Em ơi, em ơi thời gian gần gũi Nào được bao nhiêu Mà khi rời gót lòng đầy cô liêu Nên xa em rồi tôi nhớ em nhiều Em ơi, em ơi thà không gặp gỡ Thà đừng quen nhau Đừng cho hình bóng, đừng nhình nhau lâu Tôi không ôm ấp kỷ niệm đớn đau Tôi đứng đó như hình một pho tượng Chờ ai đây đợi ai đây và tìm ai đây Nghe nuối tiếc gào thét giữa muôn sóng khơi Nghe trái tim rung lên bồi hồi Mong gì gặp lại lần thứ hai
Dấu yêu một thời Ngỡ là mơ đâu rồi những giấc mơ ngọt ngào. Ngỡ là em dấu yêu nào một thời để rồi lãng quên. Nỗi quạnh hiu bao giờ mới đến bao giờ nguôi. Em hay biết rằng. Anh sẽ chờ đợi người biết không. Buồn làm chi giận mà chi. Vì yêu sao đâu oán trách gì. Dẫu không còn được bên em. Thôi đành ngồi tự tình với đêm. Dù mai sau, mình gặp nhau. Thì hồn nhiên như chưa bắt đầu. Tuy trong lòng còn vẹn nguyên những kỉ niệm.... Ngỡ vực sâu ta lại đứng trước nơi thiên đàn. Ngỡ tình yêu đến một ngày tuyệt vọng rồi vỡ tan.. Nhưng thế nhưng mai này nếu lỡ ta rời xa. Có thể buồn lắm đến vô cùng