Giao Lưu Tàng Kinh Các - Luyện Công

Thảo luận trong 'Cà Phê - Trà Đá' bắt đầu bởi Iris_Goni, 28/7/13.

  1. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    Ông tên Nguyễn Văn Giàu quê gốc ở Bến Tre. Đầu năm 2000 ông về Đồng Nai làm thuê nhưng gặp mùa màng thất bát không ai mướn. Một chủ đại lý vé số thương tình đưa cho mỗi ngày 50 tờ vé số đi bán. Tiền lãi ông Giàu giữ lại, tiền vốn giao trả cho chủ. Cuộc sống cứ như thế trôi qua cho đến khi ông trúng số.“Hôm đó cuối năm mà trời bỗng dưng đổ mưa. Tôi đi mời khắp nơi nhưng không ai chịu mua vé số. Gần đến giờ xổ, trên tay vẫn còn gần 10 tờ. Tính mang đi trả lại đại lý, song cuối cùng tôi quyết định giữ lại cầu may. Không ngờ trúng thật”, người đàn ông khoảng hơn 60 tuổi này kể lại chuyện trúng số của mình bằng giọng trầm buồn. Trỏ tay vào ngôi nhà cấp bốn khá xinh ở cuối con ngõ nhỏ, ông Giàu nói đấy chính là căn nhà mà mình tậu được sau khi nhận thưởng, tuy nhiên đến nay chỉ còn là kỷ niệm: “Tất cả đã trôi theo mây khói bởi vì tôi dốt tính, tiêu phung phí và máu me cờ bạc”.
    Ông Sáu Thông, người từng cho ông Giàu ở nhờ trước khi trúng số kể, lần đó ông già may mắn trúng được hai tờ, mỗi tờ 1,5 tỷ đồng. Tiền thưởng sau khi trừ thuế và tiền hoa hồng cho người đổi thưởng, còn lại khoảng 2,6 tỷ đồng. Tuy nhiên chỉ qua ba ngày Tết, gần tỷ đồng đã bị chủ nhân nướng sạch vào bài bạc, và chỉ một năm sau, ông trắng tay.
    “Sau khi mua căn nhà gần một tỷ đồng, ai đến chúc mừng ông ấy cũng móc tiền ra cho, thậm chí rút từng xấp mà không cần đếm. Chưa hết, không biết nghe ai đồn, trong nhiều lần uống rượu mừng trúng số, ông ấy còn đốt tiền thắp hương đền ơn trời Phật. Tốn kém không kể xiết”, ông Thông nói.
    Cùng chứng kiến cảnh “lên voi xuống chó” đến mức phải bán nhà để trắng tay của ông Giàu, nhiều người hàng xóm cho rằng, nếu ông này lo kiếm việc làm ăn thay vì chỉ cờ bạc và đàn bà, thì sự việc đã không đến nỗi.
    “Ông ấy đã biến ngôi nhà của mình thành điểm nhậu nhẹt, cờ bạc, cá độ. Chưa hết, cứ cô gái nào đến than thở là ông ấy vung tiền cho. Chỉ 3 tháng tậu nhà sau khi trúng số, biển ‘bán nhà’ đã được treo lên”, chị Hiền, một người bán tạp hóa ở gần ngôi nhà cũ của ông Giàu kể.
    Lắc đầu ngao ngán, rít một hơi thuốc thật sâu, ông Giàu – giờ đã quay lại nghề bán vé số, sống nương nhờ hàng xóm – thừa nhận, lúc treo biển bán nhà, ông đã hết nhẵn tiền mặt. “Nhưng phải chi sau đó tôi tỉnh ngộ, không sa đà vào việc bài bạc và cặp bồ thì đã không đến nỗi”, ông nói với vẻ hối hận.
    Cùng tình cảnh bất ngờ “thăng hoa” nhờ trúng số tiền tỷ rồi trở về con số không là ông Tư nhà ở Cần Giuộc, Long An.
    Không đơn thân độc mã như ông Giàu, cũng không dành tiền vào cờ bạc, gái gú, ông Tư thợ mộc lại trắng tay vì con cái.
    Gia đình nghèo đến mức mái nhà thủng lỗ, đêm nằm trong mùng có thể nhìn sao trời. May mắn trúng số hơn một tỷ đồng, thay vì sửa sang nhà cửa cho bố, các con ông Tư lại nằng nặc đòi chia tiền. Sau khi chiều ý con, ông Tư chỉ còn lại 200 triệu đồng. Sửa lại nhà, mua sắm mọi thứ vật dụng xa xỉ như lò vi sóng, máy lạnh, tiền trúng số chỉ còn vài chục triệu. Tưởng đã yên, hai mấy tháng sau, con trai của ông đam mê cờ bạc rượu chè, thua bài đã tự ý về nhà lén lấy giấy tờ nhà cầm cố. Từ căn nhà rách lúc chưa trúng số, giờ ông Tư phải ở nhờ người bà con vì không còn nhà nữa.
    Than thở với hàng xóm, ông Tư luôn cho rằng, nếu không trúng số, con cái không có tiền để bạc bài, chưa chắc ông thê lương như ngày nay.
    Nói về những người nghèo trúng số lớn, anh Hoàng, chủ đại lý vé số tại quận 5, TP HCM, nơi chuyên đổi tiền thưởng vé độc đắc, cho biết một số khách đến đổi vé số tại đại lý của anh thậm chí không biết một tỷ đồng là bao nhiêu tiền, bởi chưa bao giờ họ có được số tiền lớn như thế.
    “Với những người này, họ chỉ cần chúng tôi giao đúng, giao đủ số chứ thậm chí không biết cách kiểm tra tiền. Nhận tiền thưởng xong, họ thường không mặc cả hoa hồng mà còn cho thêm tiền như để cám ơn mà không cần suy nghĩ”, anh Hoàng nói.
    Từng hai lần trúng số, anh Năm Thuật chủ một cửa hàng vật liệu xây dựng trên đường Hùng Vương, quận 6, TP HCM, kể, “số đỏ” cùng đợt với anh có hai người quen nữa, nhưng cả hai đều trở thành trắng tay chỉ sau một thời gian.
    “Với tôi, tiền trúng số trở thành vốn đầu tư, còn với họ, những người chưa bao giờ cầm nhiều tiền, cả tỷ bạc vào tay là điều ngoài sức tưởng tượng nên họ không kịp suy nghĩ mình sẽ làm gì, không biết mình sẽ dùng tiền như thế nào cho hiệu quả nên dễ thất thoát hơn”, anh Thuật nói.
    Ông Minh, chủ một trang trại chăn nuôi ở Củ Chi từng trúng 5 tờ số độc đắc thì cho rằng, tiền trúng số với người nghèo hay người giàu cũng sẽ dễ mọc cánh ra đi nếu như không biết tính toán mà chỉ tập trung tiêu xài. Đấy là chưa kể người nghèo lâu nay cuộc sống thiếu thốn đủ thứ, đến khi có nhiều tiền thì thỏa sức mua sắm vung lên mà không có kế hoạch sử dụng hợp lý nên “tiền đội nón đi nhanh”.
    Theo các chuyên gia tâm lý, hiện tượng người nghèo dễ tiêu tiền hoang phí để cuối cùng trắng tay chủ yếu là do tính cách của mỗi người. Một nguyên nhân khác khiến các “tỷ phú vé số” chi mạnh tay là do cách nghĩ: “Tiền trúng số là phần thưởng trời cho, loại tiền này không kiếm được bằng mồ hôi nước mắt, không vất vả cày cuốc, làm lụng nên người tiêu không biết quý biết giữ. Ngoài ra, trúng số là may mắn nên phải chia sẻ cho người khác”, một chuyên gia tâm lý tại TP HCM nhận định.





    âu chuyện xảy ra với Sharon Tirabassi, 35 tuổi, tại thành phố Hamilton, Ontario, Canada có lẽ là một tấm gương lớn cho những ai bất ngờ may mắn có được những món tiền khổng lồ.
    [​IMG]
    (Ảnh minh họa)
    9 năm trước, Tirabassi trúng giải độc đắc hơn 10 triệu đô la Canada (CAD), tương đương gần 10 triệu USD, và không ngần ngại mua sắm hàng loạt tài sản đắt tiền: một ngôi nhà lớn, những chiếc xe hạng sang, quần áo hàng hiệu, những chuyến du lịch xa hoa, hào phóng giúp đỡ gia đình, cho bạn bè vay tiền. Nhưng nay cô chẳng còn gì và phải trở lại cuộc sống lao động bình thường: hàng ngày đi xe buýt, làm việc bán thời gian, ở trong ngôi nhà đi thuê.
    “Khi có tiền, tôi chia nó cho cả gia đình”, Tirabassi chia sẻ với tờ The Spec. Cô tặng 1 triệu CAD cho cha mẹ, cho bốn anh chị em tổng cộng 1,75 triệu CAD. Tirabassi còn hào phóng giúp những người xung quanh bằng cách mua nhà và cho thuê lại với giá thấp, giúp họ trả tiền thuê nhà, cho vay, đứng ra bảo lãnh và hùn vốn kinh doanh…
    Ngoài ra còn có những chuyến du lịch khó quên đến Cancun, Florida, Las Vegas, California, bãi biển Caribbean cùng việc sở hữu 4 chiếc xe hơi hạng sang gồm: Hummer, Mustang, Dodge Charger và một chiếc Cadillac Escalade “thửa” riêng.
    Trước khi trở nên giàu có, Tirabassi từng là người mẹ đơn thân và phải sống nhờ nhận trợ cấp của chính phủ. Sau đó cô kiếm được công việc hộ lý cá nhân. Và món tiền khổng lồ đến với cô vào tuần lễ Phục sinh năm 2004.
    Do còn quá trẻ, cô không biết xử lý ra sao với món tiền lớn và bất ngờ đến vậy. Cô cũng không thuê chuyên gia tư vấn tài chính và thậm chí không theo dõi chặt chẽ các khoản thu chi. Đến lúc chỉ còn lại 750.000 CAD, cô chợt bừng tỉnh: “đó là khi tất cả những thú vui phải dừng lại và tôi cần trở lại với cuộc sống”, Tirabassi thừa nhận
    Chồng cô, Vinny, người đã có 3 con riêng khi đến với cô, cho rằng anh cũng có một phần trách nhiệm trong việc này. Anh cho biết trước đây anh chỉ sống cuộc sống bình dị và không quen với việc giàu có. Nhớ lại thời kỳ sau khi trúng độ đắc với rất nhiều bạn bè đột nhiên xuất hiện, tìm đến nhờ giúp đỡ rồi “biến mất”, Vinny thừa nhận: “Tiền bạc không mua nổi hạnh phúc, nó khiến vợ tôi đau đầu rất nhiều”.
    Vợ anh từng có những ngày khó khăn khi phải từ chối những người cô từng nghĩ là họ cần giúp đỡ. “Đó là những gì tôi được dạy bảo, rằng phải giúp những ai không thể tự giúp chính họ”, Tirabassi cho biết.
    Trúng độc đắc và trở nên giàu có là giấc mơ của rất nhiều người. Tuy nhiên nếu không có hiểu biết nhất định về tài chính và tính kỷ luật trong chi tiêu, một người sẽ trở nên nghèo túng thậm chí còn mắc nợ nhanh như khi họ bất ngờ phát tài.
     
    cantiennuoivo and hoangthuyduong like this.
  2. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    “Phong à (?) Có phải “Phong đại gia” ở cái làng sông nước Hòa Nghĩa này không?” một người dân trả lời khi được chúng tôi nhắc đến đại gia chân đất.

    Nhắc đến nó, cả khu vực này ai chả biết. Trước nó giàu lắm, tiền tiêu như rác, suốt ngày lượn lờ trên cái xe SH bóng nhoáng, la cà quán xá, nhậu nhẹt thâu đêm. Có khi, nó ném cả vài trăm triệu đồng chỉ sau một đêm tham gia bên chiếu bạc. Giờ nhà nó đó, trong con hẻm sâu hút tầm mắt, vợ con đang đói nhách nheo thôi, suốt ngày phải làm thuê kiếm sống qua ngày”, bà chủ quán nước nơi con đường lộ dẫn vào nhà Hồ Văn Phong (41 tuổi) phác thảo qua về “đại gia” xổ số một thời ở miệt vườn.

    “Đại gia chân đất” vung tiền như rác

    Con đường dẫn vào nhà Phong “đại gia” ở huyện Cai Lậy, tỉnh Tiền Giang u ám như chính số phận của con người này. Băng qua những chiếc cầu tạm gập ghềnh, những trục đường đất nham nhở hở toác, nhậy nhụa sau cơn mưa chiều khiến chúng tôi ái ngại. Và nếu như không có sự chỉ đường tận tình, thì có lẽ trong mường tượng của mình, chúng tôi cũng không thể hình dung nổi, chàng trai một thời được tôn xưng “đại gia” ở cái ấp nghèo Hòa Nghĩa lại sống trong chỗ heo hút đến vậy.

    Bánh xe trầy trật dừng trước cổng sắt bóng loáng, nhà Phong hiện lên giữa màn đêm u tịch nơi miệt vườn. Không ánh điện, ngồi nhà lờ mờ leo lét chạy dài sâu hun hút so với cánh cổng. Thoạt nhìn, kẻ yếu bóng vía sẽ phải giật mình. Cố bấm còi, gọi cửa pha đèn xe máy dọi vào, mãi một lúc tôi mới thấy người phụ nữ trẻ, tay bồng bế đứa con dặt dẹo đi từ phía trong nhà ra. Thấy khách, khác với vẻ nhiệt tình của người dân, chị nhìn qua cánh cửa sắt giọng với: “Chú tìm ai?”.

    Liếc vào phía trong ngôi nhà nằm kéo dài trên diện tích hơn 1000m2, đập vào mắt tôi là chiếc bể bơi nhìn rất “hoành tráng” được chủ nhân cất công xây dựng ngay phía trước hiên. Ngoài ra, trong nhà tài sản chẳng có thứ gì gọi là đáng giá trị. Mà có lẽ, đồ đắt tiền nhất tôi chỉ thấy là chiếc xe máy dream cũ rích, bong tróc sơn, không cài yếm đặt ở góc sân. Phong “đại gia”nhìn tôi chẳng mấy thiện cảm, hất hàm nói: “Chú lại tìm hiểu vụ vé số hả? Chuyện đó qua lâu rồi, có gì đâu để nói. Giờ tôi vẫn còn chơi vé số nè, chiều nay mới mua chục tờ xong”.


    [​IMG]
    Ảnh minh họa


    Thời “oanh liệt” với Phong là cả một chặng đường dài sống trong sự vương giả. Những ký ức của gã trai lực điền là cả một trang dài trong cuộc đời. Mới chỉ cách đây 6 năm thôi, cả làng quê huyện Cai Lậy (Tiền Giang) bỗng xôn xao, bàn tán hết lời khi thấy Phong đột nhiên trúng loạt 36 tờ vé số. Câu chuyện ầm ĩ này nhanh chóng được lan truyền với tốc độ chóng mặt. Và Phong, chàng trai lúc ấy mới tròn 34 tuổi nghiễm nhiên được tôn làm “đại gia” khi sở hữu 4 tỉ đồng “lộc trời”.

    Trong 6 năm trước, khi có tiền, “lên đời” ở tầm cao hơn, Phong sẵn sàng bỏ cả trăm triệu đồng về thành phố Mỹ Tho sắm ngay chiếc xe SH đập hộp, về chạy lượn lờ khắp làng trên xóm dưới cho dân làng….choáng. Hàng ngày, Phong lê la hết quán cà phê này đến quán cà phê khác, cứ vểnh mặt lên ngồi trong quán, đợi mấy người đi bán vé số dạo đến mời chào là vung đống tiền ra mua cả xấp. Số vé số ấy, Phong thừa nhận chẳng thể nhớ nổi mình đã “hốt” hết bao nhiêu tiền, mà chỉ mường tượng ra cảnh, cứ đến giờ có kết quả là lôi ra ngồi dò cả mấy tiếng đồng hồ để tìm vận may. Nếu không trúng vé nào thì hôm đấy coi như xui và Phong lôi đám bạn cùng quê tìm đến quán nhậu. Thời “oanh liệt” ấy, Phong hay tìm đến vũ trường để cho túi tiền “bớt căng”. Tôi hỏi: “Thế sao nhiều tiền không sắm chiếc ô tô xịn đi chơi vui?”, Phong buông lời: “Gì chứ ô tô đơn giản không à! Mà ở đây đường nhỏ, ô tô không vào được. Có tiền là phải ăn chơi cho khỏi phí tuổi xuân. Dù sao tiền đó đâu phải mình tự làm ra. Xởi lởi trời cho mà chú”. Có tiền, Phong “đại gia” bắt đầu nghĩ đến chuyện lấy vợ. Người phụ nữ hiện tại đang sinh sống với anh ta thua chồng gần 20 tuổi. Những tưởng có vợ, Phong sẽ chắt bóp chi tiêu, giao tiền vợ quản lý, ngờ đâu bản tính ham chơi vẫn hiện hữu, anh ta vẫn kiểm soát, giữ tiền ăn chơi như thói quen cũ.

    Vì thế, mới có giai thoại về Phong ở đây được người dân ví von bằng câu nói khá hóm hỉnh: “Phong “đại gia” may mà nhà chưa mất”. Hỏi một vài người vì sao có câu nói ấy, chúng tôi được biết: “Lúc nhiều tiền, có đêm nó đánh bài mất cả tiền tỉ mà đâu có xót. Tiền nhậu, tiền mua vé số, tiền ăn chơi, có ngày phải lên đến vài chục triệu đồng. Dù có là tiền tấn thì cũng hết huống chi mấy tỉ. May mà nó có khôn, cắt được cái nhà tá túc, nếu không thì giờ nó chắc phải vạ vật đâu đó quá”.

    Quay về “máng lợn”

    Chuyện ăn chơi của Phong “đại gia” ở làng quê Hòa Nghĩa ai cũng tường tận và nuối tiếc thở dài. Bởi, khi đã có tiền tỉ, Phong chẳng màng tới chuyện giữ vốn liếng làm ăn, mà suốt ngày chỉ tham gia bù khú với đám bạn nhậu và tìm vận may quanh những tờ vé số đầy may rủi. Vậy nhưng, dù có nướng cả đống tiền vào đó, các con số may mắn vẫn lẩn tránh. Chỉ trong thời gian gần hai năm, từ một “đại gia”, Phong bỗng chốc trở về với cuộc sống bần hàn.

    Trong lúc nói chuyện, chúng tôi nhìn thấy ánh mắt nuối tiếc nhưng vẫn toát lên vẻ thèm khát những ngày tháng trở lại cuộc sống vương giả của Phong. Anh ngồi trầm ngâm, thỉnh thoảng pha vài câu chuyện cười: “Giờ, ngày nào tôi cũng mua vé số hết trơn, cứ có tiền là mua. Ngay như chiều nay nè, đi làm về tôi cũng mua luôn 7 tờ, có khi mai lên ẵm giải mấy tỉ cũng nên”. Để chứng minh là mình vẫn còn gặp hên, anh dẫn chứng thêm mấy bạn đều trúng vé số nhưng chỉ lẻ tẻ thôi, mai mốt mới phát tài được.

    Chẳng hiều là vận may có tiếp tục mỉm cười một lần nữa với người đàn ông giờ đã qua ngưỡng tuổi 40 hay không, nhưng cuộc sống hiện tại của “đại gia” này thật ảm đạm. Hai đứa con nhỏ hết ốm lại đau, tiền thuốc thang, bệnh viện khắp nơi, mỗi lần như thế anh lại chạy chật vật xoay tiền toát mồ hôi hột. Không còn cảnh vung tiền như thuở nào, mà thay vào đó, người dân thấy Phong liên tục “thay đôi” từ chiếc xe SH xuống xe máy cà tàng. Hàng ngày, trời chưa tan sương, dân làng đã thấy Phong chạy chiếc xe cũ kỹ lên thị trấn làm thuê, làm phụ hồ kiếm tiền. Mỗi ngày anh ta kiếm được chút đỉnh, tích cóp mỗi tháng cũng thu nhập khoảng 3 triệu đồng. Đấy là Phong tính thế, chứ thật ra, số tiền mà anh mang về nhà luôn trong tình trạng thiếu trước hụt sau. Bởi như lời anh nói, cứ sau mỗi lần đi làm về, ít nhất mình cũng phải đút túi vài tờ vé số để dò.

    Ngồi khép nép nơi bậc thềm, vợ Phong còn rất trẻ, tay liên tục bận rộn với đứa con nhỏ miệng í éo khóc, chẳng bận tâm đến những lời nói của chồng. Thỉnh thoảng, khi thấy chồng nhắc đến vé số, nhắc đến tiền tỉ thì mặt chị lại xịu xuống nhìn đầy đăm chiêu.

     
    cantiennuoivo thích bài này.
  3. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    Từng trúng độc đắc gần 10 triệu bảng Anh (320 tỷ đồng) khi mới 19 tuổi, Michael Carroll nay đang phải bằng lòng mức lương chỉ 204 bảng/tuần sau khi bị tuyên bố phá sản. Dù vậy Carroll thấy mừng vì giờ đã trở lại với thực tại.

    Năm 2002, Michael Carroll khi đó đang là một nhân viên quét rác 19 tuổi, đã quyết định phải sống như một một ngôi sao nhạc rock sau khi trở thành chủ nhân của giải độc đắc tới 9,7 triệu bảng Anh.
    [​IMG]
    Carroll một thời sống như ngôi sao nhạc rock
    Tuy nhiên hành trình từ nghèo khó đến giàu sang và quay trở lại đã chứng kiến Carroll hai lần ngồi tù, trong khi khối tài sản kếch xù bị phung phí vào siêu xe, ma túy, gái mại dâm và rượu.
    Giờ trắng tay và đã ly hôn, Carroll đang sống ở Scotland sau khi phải tuyên bố phá sản 3 năm trước. Đã có lúc chàng trai 30 tuổi này khánh kiệt đến mức phải ngủ trong một túp lều giữa rừng trong khi đợi kiếm việc làm.
    Nhưng bất chấp tất cả, Carroll khẳng định giờ anh thấy mình hạnh phúc hơn xưa. “Tôi chuyển tới Scotland để có thể ở từ bỏ thói nghiện rượu. Bạn bè tôi nói rằng rượu và ma túy lẽ ra đã giết chết tôi trong vòng 6 tháng. Nhưng giờ đã hơn 2 năm tôi không còn dính đến nó”, Carroll cho biết.
    “Tôi đã có 10 năm sống như một ngôi sao nhạc rock và rồi tôi phải tìm lại mình nên tôi quyết định chuyển tới Scotland. Ở đây thật tuyệt và tôi thích cuộc sống này”.
    Nhớ lại thời “huy hoàng” sau khi thắng giải xổ số quốc gia 9,7 triệu bảng Anh, Carroll cho biết anh đã cho bạn bè và gia đình tới 4 triệu bảng. Sau đó anh mua một tòa nhà tại khu Swaffham, Norfolk trước khi “ném” tiền vào siêu xe.
    [​IMG]
    Ngôi nhà của Carroll trước đây
    Ngoài ra anh cũng thừa nhận đã phung phí hàng triệu bảng vào cocaine, cờ bạc, rượu và gái mại dâm. Mối ngày anh thường uống tới 2 chai rượu vodka.
    Hệ quả là năm 2004, tức chỉ 2 năm sau khi thành triệu phú, Carroll bị tống giam 5 tháng do không tuân thủ các biện pháp cai nghiện sau khi bị phát hiện tàng trữ cocaine. Đến tháng 2/2006, “King of Chavs”, biệt danh Carroll tự nhận khi đó, lại phải ngồi tù 9 tháng vì gây rối. Đến tháng 2/2010, anh bị tuyên bố phá sản và phải xin hưởng trợ cấp thất nghiệp.
    Giờ đây, Carroll đã từ bỏ lối sống của ngôi sao nhạc rock để trở lại với cuộc sống bình dị hơn. “Tôi kiếm được 204 bảng mỗi tuần nhờ công việc đóng gói và sắp xếp bánh quy và bánh bơ giòn. Tôi nâng niu những đồng lương ấy hơn bất kỳ số tiền nào trong gia tài 9 triệu bảng”, chàng trai người đầy hình xăm cho biết.
    “Tôi đã có được tất cả những gì mình cần và giờ là một sự khởi đầu mới. Khi lần đầu ra đi, tôi đã phải sống trong một cái lều trong rừng suốt 1 tuần, bởi tôi không còn nơi nào để đi trong khi chưa có việc làm tại nhà máy. Ngồi trong rừng tôi mới bắt đầu nghĩ đến việc phải chỉnh đốn lại bản thân”.
    [​IMG]
    Chàng trai 30 tuổi mừng vì lại được…nghèo
    Cách đây 2 tháng, anh được nhận vào làm nhân viên đóng gói và làm theo ca 6 tiếng/ngày, 5 ngày mỗi tuần cùng 200 đồng nghiệp khác. “Tôi rất vui khi lại được nhận lương. Bây giờ chắc chắn tôi hạnh phúc hơn xưa bởi đã quay trở về với thực tại. Một vài người nhận ra tôi khi tôi bắt đầu vào làm nhưng tất cả đều tuyệt vời. Tôi đã bị hỏi rất nhiều về chuyện tiền bạc đã đi đâu hết trong vài ngày đầu đi làm”, Carroll nói tiếp.
    “Tôi nói rằng khi đó tôi mới 19 tuổi và đầu óc “phát rồ”, mà làm gì có cậu nhóc nào lại không cơ chứ? Nhưng giờ tôi đã 30 tuổi và cần phải trưởng thành hơn. Tôi yêu thích công việc này và cũng không thể ngồi hưởng trợ cấp mãi”.
    Thay vì những trò quậy phá với xe địa hình ngay trong sân sau nhà, Carroll giờ chỉ giải trí bằng trò chơi điện tử. Và dù vẫn mua xổ số, anh cho biết nếu có trúng độc đắc, anh sẽ giúp đỡ mọi người thay vì phung phí như trước đây.
    “Chiến thắng duy nhất gần đây của tôi đó là tìm lại cuộc sống mình. Nhưng nếu có 9 triệu bảng một lần nữa, tôi sẽ giúp đỡ những đứa trẻ nghiện ngập sau đó tới Australia, mua một vài mảnh đất và cho thuê lấy tiền”
     
    cantiennuoivo thích bài này.
  4. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    Bài học từ tờ 100 đồng


    Trong giáo đường, một hôn lễ đang được tổ chức.

    Cha cố xuất hiện với tờ 100 đồng còn mới trên tay và nói: “ có ai muốn được tờ tiền này không?” không có tiếng trả lời…

    Cha cố nói: “Đừng xấu hổ, ai thích thì hãy giơ tay lên.” 1/3 số người có mặt ở đó giơ tay. Cha cố vo tròn tờ tiền lại rồi hỏi: “Bây giờ có còn ai thích sở hữu nó nữa không?”

    Vẫn còn người giơ tay, nhưng đã ít đi một nửa.

    Cha cố vứt tờ tiền xuống đất, giẫm chân lên rồi nhặt lại. Tờ tiền vừa bẩn vừa nhàu nhĩ. Ông lại cất tiếng hỏi: “còn ai thích nữa không?”

    Chỉ còn một người giơ tay…Cha cố mời anh lên phía trên, trao cho anh tờ tiền và nói anh la người duy nhất giơ tay cả ba lần.

    Tất cả mọi người trong giáo đường đều cười to nhưng cha cố ra hiệu yên lặng. Ông nói với chú rể: “Hôm nay con cưới một cô giá con yêu nhất đời. Nhưng giống như tờ tiền này, năm tháng trôi qua cộng thêm vất vả, cô ấy sẽ không còn xinh đẹp như bây giờ. Trên thực tế, tiền vẫn là tiền, giá trị của nó chẳng hề thay đổi. Hy vọng con giống như chàng trai này, luôn hiểu giá trị và ý nghĩa đích thực, đừng vì vẻ bề ngoài mà đánh mất mọi thứ.”

    Hình thức bên ngoài của mỗi người sẽ biến đổi theo thời gian, con người có thể già hơn và xấu đi, nhưng tâm hồn đẹp thì sẽ vĩnh viễn không thể thay đổi. Vì vậy, bạn hãy tin vào chính mình, đừng bao giờ mặc cảm rằng mình không đẹp hay không bằng người khác về mọi thứ mà mù quáng theo đuổi, đi tìm những thứ qua xa vời với thực tế, mà từ đó đánh mất điều vốn có của chính bản thân. Vì mỗi một con người sinh ra đều có những đặc điểm và khả năng riêng, không có ai là không hữu dụng, điều quan trọng là bạn có thấy và biết phát huy khả năng đó hay không?
     
  5. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    Dừng nghĩ mình là kẻ thiệt thòi hay kém may mắn, vì trong lúc bạn lãng phí thời gian để nghĩ như vậy, để thèm mong sự thương hại tù ai đó thì đã có rất rất nhiều người còn kém may mắn hơn đã vươn lên và thương hại bạn




    [​IMG]
     
    cantiennuoivo and hoangthuyduong like this.
  6. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
     
    cantiennuoivo thích bài này.
  7. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
    cantiennuoivo thích bài này.
  8. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    Quy luật Ý chí giảm dần

    “Hầu hết mọi người không gặp khó khăn vì thiếu kỹ năng mà họ gặp khó khăn vì thiếu ý chí.”

    Sự trì hoãn phá hủy ước mơ của ta duyên dáng hơn mọi xung lực khác nằm trong tầm kiểm soát.

    Nó đánh cắp của ta những đam mê cháy bỏng nhất và chẳng để lại gì ngoài hàng đống những lời bao biện đáng thất vọng. Thế nên, ta cần liên tục thúc giục bản thân hành động chống lại một kẻ thù luôn luôn tích cực làm hại ta.

    Kẻ tội phạm mà tôi đang nói đến được gọi là ý chí giảm dần, và cũng như rất nhiều kẻ phá hoại ý chí khác, nó nguy hiểm chủ yếu bởi vì nó vô hình. Mọi người thường hừng hực nhắm tới mục tiêu bởi vì khi mới bắt đầu, quyết tâm hành động của ta cao nhất. Nhưng thật không may, càng ngày thế chủ động của ta càng dần dần tụt xuống. Biểu đồ phía dưới minh họa ảnh hưởng đơn giản mà ghê gớm của Quy luật Ý chí giảm dần.

    Một ví dụ tiêu biểu của nguyên lý này là những quyết tâm ta đặt ra vào đầu năm. Nếu bạn đến phòng tập vào mùng 5 tháng 1 lúc 6 giờ tối, bạn sẽ thấy gì? Tất nhiên rồi, đông nghẹt người! Người tập ở khắp mọi nơi, đứng xếp hàng chờ lên máy chạy và phòng tập cần bổ sung rất nhiều dụng cụ.

    Nếu bạn cũng đến phòng tập cùng một giờ nhưng vào ngày mùng 5 tháng 3, bạn sẽ thấy gì? Bỗng nhiên mọi người đều biến mất và phòng tập hầu như trống không. Điều gì đã xảy ra với những người đặt quyết tâm vào đầu năm mới? Có phải họ là những người không tốt không? Họ có phải là những kẻ dối trá không? Hay là họ dễ nhụt chí? Tuyệt đối không.

    Mặc dù không nhận ra, nhưng họ chỉ đơn giản là nạn nhân của Quy luật Ý chí giảm dần. Họ là những người không nhận ra dự định của chính ta có thể dễ lung lay và phù du như thế nào. Hiểu được điều này ta sẽ giải thích được tại sao những quyết tâm đầu năm hầu như chẳng bao giờ được thực hiện. Ta không thể đặt ra quyết tâm một lần mỗi năm và kỳ vọng là việc này sẽ làm điểm tựa cho chúng ta hành động suốt cả năm ấy. Thay vào đó, như Albert Gray viết năm 1940: “Bất cứ quyết tâm nào được đặt ra ngày hôm nay cũng cần phải được đặt lại vào ngày mai.” Và ngày hôm sau, ngày hôm sau nữa, ngày hôm sau nữa.

    Hành động là một chiến lược và cũng là một thói quen, nhưng nó còn là một cách nghĩ nữa. Khả năng hành động là kết quả của lối suy nghĩ đúng đắn, và giờ khi bạn đã biết đối thủ của mình là ai, bạn thực sự có cơ hội chiến thắng.

    Rory Vanden – trích trong Thành công không chớp nhoáng



    [​IMG]

    [​IMG]
     
    cantiennuoivo thích bài này.
  9. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    Đặng Thị Huyền - quê Hà Tĩnh - vào làm công nhân tại Khu chế xuất Linh Trung hơn 1 năm nay. Kỳ thi đại học năm ngoái Huyền thiếu 1 điểm, ở nhà mọi người đều muốn Huyền từ bỏ ước mơ đại học và đi làm.
    “Cha mẹ em bảo con gái thì cần gì học cao, có bằng 12 (THPT) là đi làm công nhân phụ gia đình được rồi. Và nếu có đậu thì cha mẹ cũng không có tiền cho em đi học. Sau em còn hai đứa em nữa, nhà làm nông nên em hiểu ý cha mẹ muốn em đi làm công nhân để phụ gia đình” - Huyền nhớ lại.
    [​IMG]
    Huyền (bên phải) và cô bạn làm cùng khu chế xuất. Ảnh: Đức Lộc​
    Ngày sắp xếp đồ vào Sài Gòn đi làm công nhân, Huyền âm thầm giấu gia đình sắp thêm những cuốn sách ôn thi đại học. Ngay từ lúc đó Huyền đã có dự định vào Sài Gòn sẽ vừa đi làm công nhân, vừa tự ôn thi đại học.
    “Em không dám nói với cha mẹ là em mang theo sách ôn đại học đâu, vì sợ cha mẹ thêm lo. Đến ngày làm hồ sơ, em nhờ đứa bạn ở quê làm hộ” - Huyền kể.
    Đi làm công nhân, Huyền dè sẻn từng đồng lương: Một phần cho tiền trọ, tiền ăn, tiền đăng ký ôn thi đại học; một phần Huyền gửi về phụ giúp gia đình. Vì không tăng ca nên số lương ít ỏi không đủ cho Huyền trang trải, bữa tối vội của Huyền thường xuyên là mì gói.
    Huyền chia sẻ: “Em xin công ty nghỉ tăng ca, mỗi ngày em chỉ làm 8 tiếng nên hầu như không có tiền trợ cấp. Mỗi ngày em làm từ 7h sáng đến 16h30 chiều, sau đó em về cho kịp giờ học ôn từ 17h đến 20h tối, rồi em tự học đến khuya luôn”.
    Cứ thế hơn một năm với điệp khúc: Ngày đi làm công nhân - chiều đi ôn thi đại học - tối ăn vội tô mì gói, học đến khuya. Huyền bảo: “Có lúc em còn đi phụ bán hàng thêm bên chợ Việt Lập (Dĩ An - Bình Dương) nữa anh à, như vậy em mới có đủ tiền trang trải”.
    Đậu rồi, nhưng không hết lo
    Kỳ thi đại học vừa qua, Huyền đỗ vào Đại học Nông-Lâm TPHCM khối A (ngành thú y) với 20,5 điểm. Huyền cũng đỗ khối B Đại học Y-Dược TPHCM - nguyện vọng học tại Đại học Y khoa Vinh với 21,5 điểm (ngành y học cổ truyền).
    Khi biết mình đỗ đại học, Huyền mới dám báo cho cha mẹ biết. “Em mới báo cho cha mẹ vài ngày thôi, sợ cha mẹ em lại lo. - Huyền im lặng một lúc rồi kể tiếp - Em cũng đang lo không biết nên chọn học trường nào.
    Em thích học y-dược hơn, nhưng em sẽ phải về Vinh học và nếu thế sẽ không có cơ hội làm thêm, rồi tiền ăn, tiền trọ, tiền học phí… Có lẽ em sẽ học ĐH Nông-Lâm ở Sài Gòn, vì như vậy em mới có thể vừa học vừa làm được”.
    Nghe trong giọng kể của Huyền, tôi thấy được sự lo lắng về những năm tới trên giảng đường đại học của em. Nhưng trong đôi mắt của Huyền vẫn tràn đầy nghị lực, quyết tâm theo đuổi ước mơ của mình. Tôi tin em sẽ làm được - như đã làm được những việc trong thời gian vừa qua.
     
    cantiennuoivo and hoangthuyduong like this.
  10. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    Gặp bác Nguyễn Hữu Định là bố của em Nguyễn Hữu Tiến – thủ khoa ĐH Y Hà Nội 29,5 điểm trong một ngày mưa bão ở “quán” sửa xe nhỏ, sơ sài trên đường Lê Văn Lương kéo dài.
    Hỏi chuyện về công việc của bác, bác khẽ thở dài, khuôn mặt đăm chiêu thật thà nói: “Hôm nay cháu có đến đây mới hiểu được hoàn cảnh của nhà tôi. Tôi chẳng nói dối làm gì, có ai biết 10 năm nay làm thuê, bơm vá, sửa xe đạp ngoài thành phố mà chẳng biết đến nhà trọ, quạt điện, đèn điện là như thế nào, cứ sống nhờ vả, dặt dẹo thế này thôi”.
    Nói đến đây, bác dừng lại vội đứng dậy chỉ cho tôi chỗ ở hiện nay của mình. Bác nói đây là ‘nhà’ của bác 7 tháng nay.
    [​IMG]
    Chỗ ở được bác Định thiết kế để làm nơi che mưa, che nắng những ngày tháng làm ở thành phố. (Ảnh: Xuân Trung - Giáo dục VN)​
    10 năm oằn mình nuôi… 4 người con ăn học
    Bác Nguyễn Hữu Định (sinh năm 1961) ở thôn Động Phú, xã Phương Tú, huyện Ứng Hòa, TP Hà Nội không giấu nổi vui mừng khi nói về hai cậu con trai sinh đôi sinh năm 1995 đỗ đại học Y Hà Nội và ĐH Bách khoa Hà Nội với số điểm cao.
    Cụ thể, em Nguyễn Hữu Tiến vừa là thủ khoa 29,5 điểm Trường ĐH Y Hà Nội, vừa đỗ ĐH Dược với số điểm 27. Và em trai là Nguyễn Hữu Tiền đỗ ĐH Bách khoa (khối A, 26 điểm); thi ĐH Y Hà Nội với số điểm 25 điểm.
    Trước Tiến còn có 1 người chị đang học năm cuối ĐH Khoa học Xã hội và Nhân văn; người chị thứ 2 học năm thứ 3 CĐ Xây dựng trên Hà Nội.
    Để cho các con được ăn học đầy đủ, người cha nghèo Nguyễn Hữu Định lăn lộn ngoài thành phố làm nghề bơm vá, sửa xe đạp, ai thuê gì làm nấy hơn 10 năm nay.
    “Tôi làm nghề tự do, bấp bênh lắm, làm gì có thu nhập ổn định. Ngày nắng, đông khách được hơn trăm nghìn, ngày mưa vắng khách thì chẳng được đồng nào. Như hôm nay, từ sáng làm gì có khách hả cháu, ngày nào may mắn ai thuê bốc vác thì thêm được dăm ba chục. Thôi thì cứ lo cho chúng nó ăn học, có vay nợ cả đời, làm thuê cũng được”, bác Định tâm sự.
    Công việc bấp bênh, nơi ở tạm bợ, xập xệ, lúc ngủ vỉa hè, ngủ nhờ chốt bảo vệ tòa nhà, ở gầm cầu,… đến nhà vệ sinh công cộng hay tươm tất hơn là dựng lều lán ở tạm.
    Tôi sửng sốt khi đó chỉ là chiếc cống bỏ hoang được bác ‘thiết kế’ thành chỗ ngủ mà bác gọi đó là ‘nhà’. Chiếc cống được che đậy bằng tấm gỗ công trường bỏ đi bác mang về chắp vá thành cửa che nắng, che mưa.
    Bác kể: “Hơn 10 năm nay dặt dẹo ngoài thành phố làm thuê. Ăn một nơi, ngủ một nơi, nghỉ một nơi, phải đi nhờ vả chứ làm gì có tiền thuê nhà ở”.
    Bác tâm sự về mấy năm trước làm nghề sửa xe từ Cầu Giấy, đường Láng rồi đến đường Lê Văn Lương, nhiều lần không có chỗ ngủ, gặp trận mưa to phải ngủ nhờ phòng để đồ của nhà vệ sinh công cộng có hơn 1 mét vuông mà hai người nằm, chân co lại không thể chuyển mình.
    Hay nỗi vất vả của những lần ngủ vỉa hè, bác phải chờ đến 9, 10 giờ tối mới dám ngủ, đến 4h sáng dậy vì sợ người ta đi lại nhiều.
    Cuộc sống khó khăn là thế nhưng bác Định vẫn có một niềm tin bởi có những người con ham học, ngoan ngoãn. Người cha hơn 10 năm bươn trải ngoài thành phố nuôi con học đại học. Bác Nguyễn Hữu Định vui mừng khi nhắc đến hai người con sinh đôi cùng đỗ đại học với điểm số cao
    Niềm tự hào của người cha có 4 con học đại học
    Nhắc đến hai cậu con trai sinh đôi với đôi mắt tự hào, bác Định kể rằng, "mừng vì hai anh em thằng Tí (Tiến, Tiền – PV) hiếu học. Nhiều lúc về nhà, thấy 1 giờ sáng mà chúng vẫn ngồi trên bàn học, tôi cứ mắng nó “học nhiều mụ đầu, loạn chữ” nhưng chúng không chịu.
    Bàn học của hai đứa lúc nào cũng thấy sách vở, đi học về là thấy cầm sách để học, trao đổi với nhau. Hàng xóm láng giềng kể, hai anh em nó đi chăn bò ngoài đồng, đạp xe đi học vẫn thấy chúng cầm sách, vở tranh thủ học.
    Năm lớp 10 thằng Tiến phải mổ ruột thừa ở bệnh viện huyện, bác sĩ nói cháu phải ở viện 5 ngày để điều trị, lành vết thương nhưng nó không chịu, khóc mếu đòi về nhà để đi học. Tôi thương nên đành cho nó về".
    Bác Định còn kể rằng, bản thân hai em rất thương bố mẹ, chăm chỉ giúp đỡ bố mẹ như chăn bò, cấy gặt… “Nhiều lần, trưa 12h đi học về chúng nó lại đạp xe ra đồng cấy cho mẹ nó, hai anh em bảo cấy được cây nào hay cây đó. Chúng cấy khéo, nhanh mà chịu thương chịu khó, không chơi bời chỉ chú tâm vào học.
    Thương con học đêm khuya vất vả, bà nhà tôi mua cho thùng mì tôm ăn đỡ đói. Nhiều lần, nửa đêm tôi còn thấy chúng nó ra ngoài sân vận động chân tay để tránh cơn buồn ngủ rồi vào học tiếp”, bác Định xúc động nói.
    Biết hoàn cảnh nhà mình nghèo, hai anh em phấn đấu học, từ nhỏ đến lớn, Tiến và Tiền đều là học sinh xuất sắc, có thành tích cao trong học tập, được bạn bè yêu mến, thầy cô tin tưởng.
    “Hai đứa đều thật thà, chất phác, khiêm tốn, thằng Tiến đỗ thủ khoa mà có nói với tôi đâu, hai thằng thi điểm cao mà chẳng nói với ai. Hỏi nó không nói, cứ bảo chưa có điểm, đến khi báo chí đưa tin, thầy giáo chủ nhiệm, chị gái nó báo về, hai vợ chồng tôi mới biết nó thủ khoa 29,5 điểm”, bác Định tâm sự thật.
    Làm đến lúc chết để con được học đại học
    Năm nay bác Định đã 52 tuổi, bác nói rằng không nghĩ đến chuyện “nghỉ hưu” vì sắp tới 2 người con trai của bác cũng sẽ học đại học. Hai vợ chồng bác, người vặt vịt thuê cả đêm ở quê, người kiếm dăm ba chục ở thành phố nói có “làm đến lúc chết” cũng chỉ mong con đỗ đạt, có tấm bằng đại học, có công ăn việc làm để thoát nghèo.
    Được biết, ở quê, bác Thanh – vợ bác Định một mình cấy hái 9 sào ruộng, đi vặt lông vịt thuê ở gần nhà từ 12 giờ đêm đến 8 giờ sáng với thù lao 2500 đồng/ con kiếm đồng ra đồng vào.
    [​IMG]
    Hai anh em sinh đôi Tiến và Tiền là người chịu thương, chịu khó và ham học​
    Bác Định nhìn xa buồn rầu nói: “Con nhà người khác học đại học trên thành phố về nhà thăm bố mẹ thì mừng, con nhà này về mình lại lo vì không có tiền cho con. Tôi vẫn nói với hai anh em nó cố gắng nhiều hơn nữa trong trường đại học, thủ khoa chỉ là một chuyện, đại học còn nhiều thử thách hơn”.
    Căn nhà gần 20 mét vuông ở quê của bác Định ngập tràn sự tự hào, lời chúc mừng của họ hàng, bà con làng xóm dành cho hai anh em sinh đôi. Nhưng đằng sau niềm vui, hạnh phúc ấy là nỗi lo “cơm áo gạo tiền”, niềm trăn trở mưu sinh của người cha nghèo nuôi mẹ già 93 tuổi và 4 người con học đại học trên thành phố.
     
    cantiennuoivo and Forever_Alone like this.
  11. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    Mấy ngày nay người ta ầm ầm đồn về một ông bố vĩ đại tên Nguyễn Hữu Định sống trong một chiếc cống bỏ hoang bên vệ đường để kiếm tiền nuôi con ăn học. Chúng tôi cũng đã cất công đi tìm người cha này để hiểu rõ sự tình. Quả thật tình cảnh đáng thương của bác đập vào mắt khiến chúng tôi không khỏi ái ngại.
    [​IMG]
    Món ăn chính của bác Định là... mì tôm (Ảnh Phú Đỗ)​
    Năm nay đã ngoài 50 tuổi, người ta thường được sống sung túc bên gia đình thế nhưng bác Định phải sống vất vả, tạm bợ giữa lòng thủ đô. Hơn 10 năm nay bác phải làm đủ thứ nghề, sống tạm bợ ở những nơi xập xệ, ngủ vỉa hè, gầm cầu, phòng bảo vệ các tòa nhà… đến hiện tại chuyển về làm nghề xe ôm, bơm vá xe đạp tại chân một cầu thuộc khu đô thị mới Dương Nội – Hà Đông.
    Gặp chúng tôi vào một buổi sáng trời mưa lất phất, gương mắt khắc khổ của bác khiến người đối diện không khỏi chạnh lòng bởi nếp da nhăn nheo, đen xạm cháy nắng. Bác Định tâm sự với giọng nói lạc đi: "Bác từng làm nghề sửa xe đạp ở đọan ngã tư Cầu Giấy, rồi ở đường Láng chỗ Viện khoa học công nghệ ấy. Nhưng làm ở nơi đó một thời gian, do sự cạnh tranh, có lần còn bị người ta đánh đuổi, cho kẻ bị nghiện đến đe dọa nên bác đành phải về đây con ạ”.
    Có ngày may mắn bác cũng kiếm được dăm ba chục ngàn. Nhưng số tiền đó chả đủ cho một gia đình 6 người với 4 người con ăn học nên gia đình toàn phải đi vay thêm. Thế nhưng trong buổi sáng mưa bão này, chúng tôi mới chứng kiến được cảnh kiếm tiền vất vả của bác đến nhường nào. Suốt 5 tiếng đồng hồ bác chẳng kiếm được một nghìn lẻ nào. Chỉ có duy nhất một khách vá xe máy ghé vào nhưng vì dụng cụ thiếu thốn nên bác đành phải ngậm ngùi nhìn miếng cơm của mình tuột đi mất.
    Nhiều hôm bác cũng chỉ có gói mỳ tôm sống qua bữa. Ở nhà có người vợ thì đi làm nghề vặt lông vịt thuê với giá 2.500 – 2.700 đồng/con, từ 12 đêm cho tới 8 giờ sáng, số tiền kiếm được cũng chẳng đáng là bao.
    Mặc dù cuộc sống khốn khó đủ đường nhưng chắc chắn sẽ có nhiều người phải ghen tị với bác khi bác có đến 2 người con đang học ĐH, 2 người con nữa vừa đỗ với số điểm cao ngất ngưởng. Một cậu là thủ khoa của ĐH Y Hà Nội với 29,5 điểm Nguyễn Hữu Tiến.
    [​IMG]
    Bác Định đang nhóm bếp đun nước pha mỳ tôm. (Ảnh Phú Đỗ)​
    Bác nghẹn ngào kể lại về câu chuyện của đời mình: Bác cũng đã từng đi làm ở vùng kinh tế mới khoảng 3 năm sau đó về cưới vợ khoảng đầu năm 1989, đến cuối năm đó sinh được người con gái cả đầu lòng. Vào năm 1992 hai vợ chồng hạ sinh người con thứ hai, cũng là con gái. Do người vợ thấy gia đình vẫn chưa đủ nếp – tẻ, nên đã động viên chồng sinh thêm người con thứ ba. Mặc dù khi đó bác không muốn bởi gia đình khó khăn quá, biết sinh ra có nuôi được không.
    Nhưng rồi cuối cùng hai bác vẫn quyết định sinh tiếp, năm 1995 thì sinh đôi được ra hai cậu con trai. Một chi tiết bác có tiết lộ hết sức thú vị, bác định đặt hai con tên là Tiến và Túng nhưng do cách đọc lái của người Việt là “Túng Tiền”, gia đình cũng đã nghèo khổ quá rồi vậy nên bác quyết định đặt lại người con trai cả tên Tiến, em thì tên Tiền.
    Hai người con trai từ nhỏ đều ngoan ngoãn, 12 năm liền học sinh giỏi và là niềm tự hào vô tận của gia đình bác. “Nhà có 4 chị em, đứa nào cũng học tốt. Đặc biệt hai anh em Tiến và Tiền thì vô cùng tuyệt vời, cả làng không ai bằng hai thằng cu này rồi. Anh em nó vừa chăm học, lại chăm làm dắt thả đi kiếm thức ăn về cho bò. Chính vì vậy bác vẫn luôn yên tâm và tin tưởng các con” - khuôn mặt Bác sáng niềm tự hào khi nhắc về các con.
    [​IMG]
    Ít ai biết bên trong chiếc cống này lại là một người cha của 4 con học ĐH (Ảnh Phú Đỗ)​
    Bao nhiêu năm bươn trải, động lực lớn nhất giúp bác Định vượt qua vô vàn khó khăn điều kiện ăn ở, chính là sự hy sinh tình yêu thương con cái vô bờ bến. Khi biết hai cậu con trai lại đỗ ĐH bác vừa mừng vừa lo đến mất ngủ vì số tiền cho 2 người chị một tháng cũng khoảng 6 triệu đồng rồi. Bác không hề ngại mình vất vả, khổ cực nhưng chỉ sợ con cái sẽ không đầy đủ, không có tiền đóng học cho con. Những khoản nợ rồi đây sẽ lại càng chồng chất thêm nữa.
     
    cantiennuoivo thích bài này.
  12. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    KHÔNG ĐƯỢC VÔ CỚ CHỊU ÂN NGƯỜI KHÁC

    Ăn nửa bát của người ta, bị người ta sai bảo. Ăn cơm của người ta, sẽ bị người ta sai khiến; chịu ân huệ của người ta, sẽ bị người ta chi phối.

    Khi nghèo khó ít nhận của cho, ngày sau ít vướng mắc; khi hoạn nạn ít cầu xin, ngày sau ít thẹn lòng.

    Không được vô duyên vô cớ nhận lấy tiền của hay khoản cho đãi của người khác. Vô cớ chịu ân người khác, nợ ân khó đền. Bởi thế tục ngữ có câu: "Vô công hưởng lạc, ăn ngủ không yên".

    Người nhận lấy sự bố thí của người khác thường do chịu ân huệ nên luôn khúm lúm, thẽ thọt trước mặt người ban ân; phía người ban ân, thường do có ân với người khác nên tự cảm thấy mình là bậc cao nhân.

    Nam tử mang ân huệ người khác phải lấy khả năng báo đền của mình để hạn độ, thường ngày không được dễ dàng chịu ân người khác một cách vô cớ. Mang ân phải báo đáp, nợ nhân tình khó trả.

    Trong thiên hạ có ba loại nguy hiểm: Thiếu đạo đức mà hưởng nhiều sùng ái; tài năng kém mà ở ngôi vị cao; không lập công lớn mà nhận nhiều tiền của.

    Trương Chi Động (Đời Thanh)

    Nam Mô A Di Đà Phật
    Nam Mô A Di Đà Phật
    Nam Mô A Di Đà Phật
    ...



    [​IMG]
     
    cantiennuoivo thích bài này.
  13. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
    [​IMG]

    [​IMG]
    [​IMG]

    [​IMG]


    [​IMG]

    [​IMG]
    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
    [​IMG]

    [​IMG]
     
    cantiennuoivo thích bài này.
  14. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
    cantiennuoivo thích bài này.
  15. Flower_of_summer

    Flower_of_summer Thần Tài Perennial member

    nhà dọn òy --- sao chưa xóa zạ ông:137:
     
    cantiennuoivo thích bài này.
  16. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    cantiennuoivo thích bài này.
  17. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
    cantiennuoivo thích bài này.
  18. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
    cantiennuoivo thích bài này.
  19. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    cantiennuoivo thích bài này.
  20. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
    cantiennuoivo thích bài này.