bỏ đi mừ,1 ngừ mà mình rất mến,nhưng nay sau vậy te,mình cũng quậy lém chứ,nhưng....??? ko giống có xĩn ko hả dời,bỏ nhe,vô ngũ thui,mai lên pos thơ nhạc nà bạn có mí phong hình đẹp ko thua ji h phúc thịnh đâu,tớ thì rất dốt vi tính,chỉ có vẽ= tay thì ko chê vô đâu dc nói lác bị vĩnh viễn lun á vậy còn đâu,2 sắc hoa tigon nữa hã dời
nghĩ cũng buồn... đúng là sự đời... suy đi nghĩ lại mình thấy con người cũng nực cười thật, lúc chưa đạt được cái mình mong muốn thì quyết tâm phải đạt được mới thôi khi đạt được mục đích rồi thì thờ ơ, phất lờ, quăng ra một bên... coi như chưa có chuyện gì xảy ra... mong sao người sống như thế nào không biết miễn là đừng thẹn với lòng là được rồi... a di đà phật...
Sớm Chồng Gió lao xao hàng cau mé ngoài luống rau . Tiếng ai ru ầu ơ bên ngoài dậu thưa Câu hát ngân nga buồn thiết tha Có phải chăng người em gái năm nào ? Nhớ hôm xưa giàn hoa tím vừa mới lên Bướm tung tăng hồn nhiên bên làng đầu xóm. Em hát tôi nghe bài hát ru lý thương nhau người ơi hãy đợi chờ. Này người ơi xin hãy hãy đợi chờ, này người ơi xin hãy hãy chờ nhau. Ơi người ơi xin hãy hãy đợi chờ ơi người ơi xin hãy hãy chờ nhau. Đã bao năm một hôm trở về chốn xưa lúa xanh kia giờ như trĩu hạt đợi ai em đứng bên sông bồng bế con Tiếng em ru buồn tênh bóng phai màu Cõi nhân duyên mà ai vô tình kết se bước sang sông lệ ai rơi tràn bờ sông chia cách trong em thời tuổi xuân, để cho em dội tay bế tay bồng Giờ còn đâu câu hát hát đợi chờ giờ còn đâu câu hát hát chờ nhau Đâu còn đâu câu hát hát đợi chờ đâu còn đâu câu hát hát chờ nhau Này người ơi xin hãy hãy đợi chờ này người ơi xin hãy hãy chờ nhau. Ơi người ơi xin hãy hãy đợi chờ ơi người ơi xin hãy hãy chờ nhau.