Hạt mưa nhiều vô tận... vậy mà có người... Mới biết rằng Tình yêu - Nỗi nhớ - Sự khắc khoải mới là vô tận trong cuộc đời... "Đêm nghe tiếng mưa rơi Đếm mấy triệu hạt rồi Mà chưa vơi nỗi nhớ... ... Có khoảng mênh mông nào Sâu thẳm hơn tình thương..."
"Mai em về mình không đưa nhau Lời cám ơn giữ lại cho người Một nụ cười thôi cũng đủ Mai em về ta không đưa nhau ... Em đi rồi còn chi em ơi Bao yêu thương cũng theo người rồi Em xa rồi trời buồn không nắng Mưa sẽ buồn ai vuốt tóc em ... Em đi rồi tình ta tan mau Và tháng năm phai tàn úa màu Em xa rồi nụ cười đã tắt Người ở lại có bao giờ vui" Tiễn đưa - Vũ Khanh
Lỡ chuyến Về thôi chiều đã phai màu nắng Lãng đãng làn mây cuồi chân trời Đò ngang đậu bền sông thầm lặng Đợi khách sang bờ một chuyến xuôi Nẻo xa nơi ấy ai xuôi ngược Lạc gót phiêu du giữa đường đời Có nghe chiều gọi chân mau bước Kẻo lỡ duyên đò mộng lướt trôi Đò ơi sao lỡ đành đi vội Bỏ lại bên sông bóng một người Ngẩn ngơ thầm trách ai không đợi Để cách chia bờ bến đôi nơi Gió ơi nếu có về bên nớ Nhắn hộ dùm ta vẫn đợi chờ Hoàng hôn một chuyến đò dang dở Ai sẽ chờ ta nơi bến mơ....... Vi Thông
Một Lần Thà vắt lòng tôi như vắt chanh Yêu một lần thôi ném cũng đành Còn hơn để chín không ai hái Chua chát nào mong lọt mắt xanh
Ta đem chôn tình yêu Và đặt bia lên mộ Lạy chúa thế là xong Hai đứa cùng nói khẽ... Nhưng Tình yêu vùng dậy Trách móc nhìn chúng ta Các người nói gì vậy Ta vẫn sống đây mà...