Chào huynh , huynh vẫn khẻ chứ ,hôm nay huynh làm chử ký hay lắm nha ,huynh có tặng cho muội một bài thơ được khg huynh
...Tháng ngày đã trôi qua Tình đã phôi pha. Người khuất xa. Chỉ còn chút hương xưa, rồi cũng phong ba rụng cùng mùa. Dòng sông đêm, hồn đen sâu thao thức. Ngàn vì sao mọc hay lệ khóc nhau. Đá buồn chết theo sau. Ngày vực sâu, rớt hoài xuống hư không. Cuộc tình đau... Anh đến thăm em đêm 30
Chào tỷ - mụi! Kg biết là Tỷ hay Mụi đây hi Hoài Niệm có biết làm thơ gì đâu, chỉ biết đi copy thôi hà.
Ai là ai ta... thì là Hoài Niệm chứ là ai nữa nà hi. Sao lại thích thơ buồn vậy tỷ mụi? Hoài Niệm buồn mới vào đây tìm chút niềm vui cho khuây khoả trong lòng... gặp tỷ mụi đây lại cũng thích thơ buồn... thành ra Nỗi buồn tăng lên gấp đôi sao ta hi.
Cuộc sống mà huynh ,nỗi buồn rất nhiều , biết đâu huynh buồn , muội buồn nói ra hết sẽ thành vui thì sao.huynh PT ui
PT là cái gì, là ai vậy tỷ mụi hi Mà tỷ mụi buồn về chuyện gì vậy nè? Kg biết buồn chiện chi, tặng bậy trật chìa hi... Phải không Em khi cuộc đời vẫn thế Yêu nhau nhiều tất sẽ phải chia ly Biết bước đi là trong lòng đau khổ Nén vào lòng những hơi thở buồn tênh Lẻ bước chân mỗi lúc đi về Rồi hốt hoảng chợt bóng ai qua phố Lá vẫn rơi và mây bay, gió thổi Trời vẫn trong mà buồn khổ phải chia lìa.
Trời mưa Em về mưa ướt áo Như ngỡ trời giông bão Anh đâu rồi Tình cũ ngày xưa? Những tháng ngày qua Chúng mình Giả dối Cuộc đời này Sắc sắc không không Em không còn niềm tin Đủ sức để yêu, để răn mình chịu đựng Trái tim yêu một lần rạn vỡ Là muôn đời chẳng lành lại đâu anh Xin cho em một chữ vô thường Nhớ và quên Bình lặng…
Thanhs Huynh nha , bài thơ hay lắm , muội có theo dõi những bài cùa huynh mấy ngày qua , chỉ có huynh Phúc Thịnh thích làm thơ buồn , nghe nhạc buồn , chắc dạo này nhiều tâm trạng lắm hả huynh
Xuân dịu dàng đi qua Để lại trong tim cồn cào nỗi nhớ Bông mận cuối cùng đã nở Chứng kiến ngày ta chia xa Em vội vàng đi qua Nhanh như cơn giông mùa hạ Mới đây thôi mà giờ sao đã lạ Có hai người dưng từng thương nhau Anh giữ cho mình một ánh mắt thẳm sâu Nơi sân ga em nhìn anh lần cuối Rũ áo ra đi mặc lòng chới với Tình như hoa xuân nên chẳng mấy đã tàn Biết trách ai đây khi mình lỡ đa mang Trao tất cả để gom về nỗi hận Thôi em đi đi đừng buồn đau, hờn giận Trọn trái tim này anh gửi lại cho em
Ah àh... thì ra trong đây cũng có người thích thơ, nhạc buồn giống Hoài Niệm vậy hả ta... hì hì hì. Cái tên Hoài Niệm nhìn vào... kg thấy đc niềm vui rồi ha tỷ mụi... Nhìn mặt đoán tên... nhìn tên... tâm trạng... nhìn tâm trạng... đoán... CUỘC ĐỜI... BUỒN hì hì hì.
Ảo ảnh Đinh Thu Hiền Tôi đã chôn sao anh cứ hiện về Nấm mồ ấy không một lần hương khói Vùi sâu anh trong quãng đời nông nổi Tôi bồi hồi, tối bối rối, tôi yêu... Roméo có được bao nhiêu Mà cô gái dám làm Juliet Xuân Hương ơi màu trầu xanh tha thiết Nhưng tìm hoài đâu có kẻ ăn chung... Ảo ảnh mãi thôi, ảo ảnh đến khôn cùng Mồ anh đó, tôi chôn bằng nước mắt Hồn chìm nổi lênh đênh, hồn phiêu dạt Để lại về khắc khoải sống trong tôi Thiên đường bao la, nhặt hết giữa cõi đời Những ngôi sao làm một trời tinh tú Ảo ảnh của tôi ơi, hãy bay vào vũ trụ Thế giới này không có chỗ cho anh...
Chẳng còn gì nữa phải không em? Câu thơ xưa ấy nào ai giữ Nhớ đến bây giờ mà chưa đủ Một chút gì có thể gọi là quên Chẳng còn gì nữa phải không em? Ta đi về hai phía đời đã chọn Cố vùi mình vào trăm điều bận rộn Để khỏi một lần nhớ lại hôm qua Em hãy ở một nơi nào rất xa Đừng quay về gọi tim anh thức dậy Bởi nó sẽ bùng lên, sẽ cháy Vì chẳng bao giờ em dập tắt được đâu Anh cũng giam mình ở phía không có nhau Cho tơ nhện xoá dần đi nông nổi …
Tôi mang trong tim, một tình yêu đổ nát trái tim rụng rơi bao nhiêu giọt buồn chẳng vơi Tôi mang trong tim, một tình yêu vỡ tan, trái tim chẳng lành còn đầy bao vết thương... Trái tim sỏi đá