Phải chi hồi đó Cô 3 Hiền thương tôi thì tôi đâu có khổ, đâu có phải xa bạn bè, xa xứ sở quê hương,tôi được ăn bông bồn bồn, ăn con ba khía của xứ Đầm Dơi,những món đặc sản mà ngày xưa Mẹ nuôi tôi khôn lớn.... Xa quê hương tôi vẫn nhớ bông bồn bồn rụng trắng, Nhớ Mẹ già nua và vẫn nhớ Cô 3 Hiền. Gió xứ Đầm năm nay không xao động, Để bông bồn bồn không còn rụng trắng như sương. Biết nói sao cho Dạ anh vừa, Tóc em bạc trắng xin thay bông bồn bồn./.
A xé phay rồi luộc tái chấm muối tiêu cà rem luôn đó!Không được thả mấy con ấy chạy lung tung nữa đâu!