1- Gánh mẹ - Quách beem: Cho con gánh mẹ một lần, Cả đời mẹ đã tảo tần gánh con. Cho con gánh mẹ đầu non, Cả lòng mẹ đã gánh con biển trời... Ngày xưa mẹ gánh à ơi! Con xin gánh lại những lời mẹ ru. Đường đời sương gió mịt mù, Vì con hạnh phúc chẳng từ gian nan... Để con gánh mẹ đừng can, Sợ khi mẹ mất muộn màng gánh ai? Cho con gánh cả tháng dài, Gánh qua năm ròng những ngày đắng cay. Cho con... gánh cả đôi vai, Thân cò lặn lội sớm mai vai gầy. Mẹ già lá sắp xa cây Lỡ đâu lá rụng tội này gánh sao? Mẹ ơi sóng biển dạt dào, Con sao gánh hết công lao một đời. Bông hồng cài áo đúng nơi, Đâu bằng bông hiếu giữa trời bao la. Cho con gánh lại mẹ già, Để sau người gánh chính là con con... Cho con gánh mẹ một lần, Cả đời mẹ đã tảo tần gánh con. Cho con gánh mẹ đầu non, Cả lòng mẹ đã gánh con biển trời... Ngày xưa mẹ gánh à ơi! Con xin gánh lại những lời mẹ ru. Đường đời sương gió mịt mù, Vì con hạnh phúc chẳng từ gian nan... Để con gánh mẹ đừng can, Sợ khi mẹ mất muộn màng gánh ai? Cho con gánh cả tháng dài, Gánh qua năm ròng những ngày đắng cay. Cho con... gánh cả đôi vai, Thân cò lặn lội sớm mai vai gầy. Mẹ già lá sắp xa cây Lỡ đâu lá rụng tội này gánh sao? Mẹ ơi sóng biển dạt dào, Con sao gánh hết công lao một đời. Bông hồng cài áo đúng nơi, Đâu bằng bông hiếu giữa trời bao la. Cho con gánh lại mẹ già, Để sau người gánh chính là con con... Cho con... gánh cả đôi vai, Thân cò lặn lội sớm mai vai gầy. Mẹ già lá sắp xa cây Lỡ đâu lá rụng tội này gánh sao? Mẹ ơi sóng biển dạt dào, Con sao gánh hết công lao một đời. Bông hồng cài áo đúng nơi, Đâu bằng bông hiếu giữa trời bao la. Cho con gánh lại mẹ già, Để sau người gánh chính là con con... Để sau người gánh chính là con con... Nguồn internet.
3- Hương xưa - Hoài Nam Không hiểu vì sao ta có buổi chiều nay Gặp lại nhau và bỗng dưng em khóc Giọt nước mắt anh làm sao ngăn được Em bây giờ như xa một tầm tay Em bây giờ như xa một tầm tay Biết nói gì khi tình đã nhạt phai Tháng mười hai trời còn mưa buồn Anh bâng khuâng đứng lặng ở cuối đường Chẳng có điều gì để trách cứ nhau. Khi trái tim không cùng suy nghĩ Đốt làm chi những tờ thư cũ Xóa được không kỷ niệm mênh mông Rồi mai này anh sẽ yêu ai. Tình yêu ấy nghìn lần không đơn giản Tình yêu ấy còn chút gì lãng mạn Để gởi về người con gái yêu anh Để gởi về người con gái yêu ai... Nguồn Internet.
4- Tình phai -Hương Lan Anh đã cho tôi thời gian tuyệt dịu Với chuỗi hôn nồng môi ấm hương yêu Nhưng tiếc thay cho ngày vui qua mau Trái ân ái kia phai màu, trái sầu nầy dâng lên cao Cho đến hôm nay thì đã nhạt rồi Chén đắng vơi đầy tôi tiếc thương tôi Xin cám ơn con đường đi bên anh Cám ơn cánh tay ân tình Cám ơn khoảng thời gian xanh Tình yêu không là ước mơ Tình yêu khóc buồn như mưa Tình yêu đến như mù lòa Đến như dại khờ, cuối cùng bơ vơ Thôi nói bao nhiêu thì cũng lạnh lùng Cũng sẽ ôm đời cay đắng mênh mông Ôi kiếp sau xin làm thân cây thông Đứng nghe gió than trên đồng Khóc vay mối tình cho không Nguồn internet
5- Đêm buồn phố thị - Ngọc sơn & Quang Linh Khi phố nhỏ lên đèn, chìm dần trong đêm, lạnh bước chân đơn bóng đường trần. Mà lòng tái tê, xa vắng vọng về Men đắng nào, cho vơi những thương đau. Em đã bỏ ta rồi, từ ngày em đi, thành phố xưa Như quên mất nụ cười Từ ngày em đi, mây gió gọi về Những đêm trường, như tang tóc đìu hiu Em còn, nhớ những ngày xưa, ngày xưa đó em Ta cùng chung đường về, mình cầm tay nhau Trời khuya, gió mưa, trăng tàn trên lối nhỏ Mình vui suốt đêm thâu. Nay dáng nhỏ xa rồi, chỉ còn ta thôi Về với ta, trên suốt nẻo trần Mà đường trần ai hay, cay đắng đọa đày Kỷ niệm này, đã xa vút tầm tay. Nguồn internet
6 - Mẹ Tôi - An Nhiên Mẹ ơi con đã già rồi con ngồi nhớ mẹ khóc như trẻ con Mẹ ơi con đã già rồi con ngồi ngớ ngẩn nhớ ngôi nhà xưa Ngày xưa cha ngồi uống rượu, mẹ ngồi đan áo. Ngoài kia, mùa Đông cây bàng lá đổ. Ngày xưa chị hát vu vơ những câu ca cổ cho em nằm mơ Ngày xưa mẹ đắp cho con tấm khăn quàng cổ ấm hơi mẹ tôi Ngày xưa bên giường cha nằm mẹ ngồi xa vắng. Nhìn cha, thương cha chí lớn không thành. Biển sóng thét gào một ngày nhớ mẹ sóng trào khơi xa Trời gió mây ngàn một ngày khóc mẹ trăng tàn sao rơi Mẹ ơi! Thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình. Tuổi thơ như chiếc gối êm, êm cho tuổi già úp mặt. Trèo lên dãy núi thiên thai ối a mẹ ngồi trông áng mây vàng Mẹ ơi! Hãy dắt con theo ối a để con mãi mãi bên mẹ. Mẹ ơi! Thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình. Dù cho phú quý vinh quang, vinh quang không bằng có mẹ. Trèo lên dãy núi thiên thai ối a mẹ tôi về đâu? Ngàn năm mây trắng bay theo ối a mẹ ơi mẹ về đâu? Sáng tác : NS Trần Tiến
8- Chuyến xe ba người - Chê Linh Trên chuyến xe năm nào.. về quê hương miền Tây Có tôi em hai người.. đường lá trút heo mây và người đi lửa binh về trong giấc yên lành chết một thời liệt oanh Tôi chết theo não nùng, đẹp như thơ là em trắng tang trên trang đài lệ thấm hé môi duyên Một trời thương vào tim dồn lên mắt u huyền môi chợt buồn đẹp thêm Em ơi, cho đến bây giờ Tôi chưa thấy hay tình cờ gặp em đến trong mơ Hôm nay trên chuyến xe buồn em không nói tôi lạnh lùng ngồi ôm mối tình câm Người buông tay hồn cao vút oai linh Một giai nhân còn theo khóc ân tình Ta kiếp giang hồ ai đau xót cho mình và nàng nghiêng bóng chiếc cúi đầu bước nhanh Đêm chuyến xe ba người dệt lên đây bài ca áo tang xưa trang đài giờ phấn trắng như hoa Một người luôn thờ ơ mình thương mấy cho vừa, dấu lệ thầm mà mơ Ta có khi mơ làm đời hiên ngang liệt oanh chết cho con tim nàng nhỏ máu xuống tim anh để lòng không còn than đời không chút ân tình suốt tuổi buồn ngày xanh Sáng tác : Song Ngọc
9 - Ly rựu đắng cay - Chế Linh Ly rượu này, ta uống đêm nay, ta uống đêm nay Cho đời quên hết cả tình nạy Mai người đi lối nhỏ héo gầy Mới ngày nào bước đến bên nhau Mới ngày nào ta nói yêu nhau. Đêm nay em vui em nào hay có một người buồn Ta nhìn em nát cả nỗi lòng, một mai này chỉ có riêng ta Từng đêm về lạnh lùng ôm thương nhớ Đêm nay ta say, say để quên quên hết cuộc tình này Những lời em ước hẹn hôm nào Mà bây giờ nói tiếng xa nhau Và bây giờ nói tiếng xa nhau. Ly rượu này ta chúc cho em, ta chúc cho em Bên người yêu vui sống cả một đời Ta mời em uống cạn ly này Muôn đời mình mãi mãi xa nhau Và muôn đời mãi mãi xa nhau. Tác giả : Kim Vũ
10 - Trộm Nhìn Nhau - Hoài Lâm Đôi khi trộm nhìn em Xem dung nhan đó bây giờ ra sao Em có còn đôi má đào như ngày nào Kể từ khi vắng anh em như tấm vải lụa nhầu Thương thâu đêm giấc mộng xanh xao Anh có bề nào ai đón đưa em Cuộc đời là vách chắn là rào thưa Thương em tiếng hát sang mùa Một mai mưa ướt áo em áo mỏng đường mòn Dáng nhỏ thân quen Đôi khi em trộm nhìn anh xem đôi tay rắn phong trần năm xưa Anh có còn mê sông hồ qua từng ngày Kể từ khi vắng anh em như tấm vải lụa nhầu Đêm thâu đêm giấc ngủ xanh xao Anh có bề nào ai đón ai đưa Cuộc đời là vách núi là tường mây Quê hương nắng cháy đêm ngày Mà anh chim vút cánh bay thăm thẳm đường dài Không về thăm em Đôi khi trộm nhìn me Soi gương trang điểm cho đời thêm tươi Thương tiếc thời tô phấn hồng sang nhà người Rồi mùa xuân cũng qua Mang theo tuổi dại ngọc ngà Đêm qua đêm tính trọn tương lai Mơ thấy một ngày con níu chân cha Cuộc đời là bể cả, là dòng sông, Như con nước lớn nước ròng Mà ta như chiếc là khô Nước chảy về nguồn, lá đành trôi theo... Sáng tác : Trầm Tử Thiêng
11- Bao giờ em quên - Duy Khánh Hỏi em rằng, em ở ngoài ấy ra sao? Má xưa còn thắm? ơ ớ . . . còn thắm hoa đào? Mắt xưa còn xanh màu biếc? Nụ cười có đẹp trăng sao? Hỏi em rằng, câu hò câu hát năm xưa Có vang rộn tiếng? ơ ớ . . . rộn tiếng vui đùa? Hay là phòng không đêm vắng? Ai về mai nắng chiều mưa? Hương Giang thuyền không chỗ đậu Ngự Viên có bướm hoa vàng Hay là hài xưa in dấu? Đưa người đẹp ấy sang ngang Ở nơi này bốn mùa nắng cháy em ơi Gió lên ngập bốn ơ ớ ngập bốn phương trời Lối xưa về xa hun hút Mây chiều gọi nhớ chơi vơi Mai đây đường ra xứ Huế Cùng em thấp sáng hoa đèn Buồn chi chuyện tình đôi lứa Xin đừng bao giờ em quên Em ơi ngày mai trở lại Cùng em thấp sáng trăng nguyền Còn đâu chuyện buồn đôi lứa Duyên tình bao giờ em quên Sáng tác : Duy Khánh
12 - Hoa Bằng Lăng - Jimmy Nguyễn Nhà bên đang đón dâu rộn tiếng cười vui Tôi làm thân khách đến chúc phúc mà thôi Quà tôi mang đến trao chỉ mỗi hoa Bằng Lăng Bởi mình nghèo nên chỉ đứng nép ngoài sân Ôi tình xưa đã phai nay bàn tay nàng đan với ai Em giờ đây nỡ quen mối tình giàu Thôi đành mang đớn đau cho người vui trọn đến kiếp sau Riêng mình tôi ôm lấy ngàn nỗi đau Tình ơi sao có câu đời lắm bể dâu Nên cuộc đời nỡ lấy mất mối tình đầu Tình em như bóng mây, tôi nước trôi hoài trôi Muôn đời tôi chỉ giữ mỗi bóng hình thôi Em giờ vui áo hoa, tôi nhìn em lòng đau xót xa Âm thầm tôi đứng im nỗi buồn sỏi đá Tôi và em chẳng xa nhưng vì tôi ngại nên đứng xa Thôi đành ôm nuối tiếc một giấc mơ Em giờ đây đã quên bởi vì tôi nghèo sao với lên Bao ngày thơ đã qua chỉ là dĩ vãng Thôi thì tôi chúc em duyên trầu cau đẹp đôi với nhau Con đường chia hai ngã đành cách xa Con đường chia hai ngã đành cách xa Con đường chia hai ngã phải cách xa
Tình anh - Đình Dũng Thuyền xa sông thuyền tìm ra biển lớn Theo tiếng gọi ngàn con sóng khơi xa Thuyền có hay sông lặng lòng yên ả Vẫn đợi thuyền nhớ bến sẽ quay về Ngày em đi để mình anh đứng đó Em có hay lòng anh mãi thương em Đừng cách xa cho mi buồn đẫm lệ Rơi vì người đi mãi không về Có phải em là con thuyền nhỏ kia Bỏ mặc anh dòng sông trôi buồn bã Có phải em vội quên đi tất cả Ngày sông thuyền thủy chung một bến đò Em biết chăng ngoài khơi xa bão táp Có biết bao con thuyền phải lênh đênh Về bên anh không ồn ào sóng cả Chỉ hiền hòa yên ả nặng tình anh Nguồn Internet .
Neo Đậu Bến Quê Sáng tác: An Thuyên Câu đò đưa thầm gọi, tôi ghé về tuổi thơ Người xưa đâu xa vắng, ai đưa tôi qua đò Ngô mướt dài bãi quê, gió chiều chiều rượi mát Đàn trâu chậm ngoài đê, vẫn đi về lối cũ. Xuống đò một mình tôi Với dòng sông tuổi thơ Và một giọng đò đưa Vẫn neo đậu bến mô Lang thang đi bốn phương trời Nay về sông quê tắm mát Sông Lam biết khi mô cho cạn Đục trong, đục trong nhục vinh hỡi người Câu đò đưa thầm goi, tôi ghé về tuổi thơ Vầng trăng non ngơ ngác, theo tôi đi chân trần. Cây đến kỳ trổ hoa, chuyến đò đầy rời bến Em hát rằng đến duyên, em lấy chồng năm ấy. Hát lại giọng đò đưa, như mẹ ru hồn tôi Điệu buồn và điệu thương, sao cháy lòng đến thế Sông lam biết khi mô cho cạn, như tình quê hương trong tôi Sông Lam biết khi mô cho cạn Người ơi! Đục trong câu hát cháy lòng. Câu đò đưa thầm goi, tôi ghé về tuổi thơ Vầng trăng non ngơ ngác, theo tôi đi chân trần. Cây đến kỳ trổ hoa, chuyến đò đầy rời bến Em hát rằng đến duyên, em lấy chồng năm ấy. Hát lại giọng đò đưa, như mẹ ru hồn tôi Điệu buồn và điệu thương, sao cháy lòng đến thế Sông lam biết khi mô cho cạn, như tình quê hương trong tôi Sông Lam biết khi mô cho cạn Người ơi! Đục trong câu hát cháy lòng Người về neo đậu bến mô, hồn tôi, bến quê neo đậu…người ơi!