TRỌN THƯƠNG Khoác áo chinh nhân đi khắp nẻo đường quê hương từ đổ máu khơi dầu Tôi xa miền thùy dương xa người em gái nhỏ tóc xanh xanh màu trùng dương Chiều nao chia ly mắt em dưng dưng sầu Xa nhau ai không buồn Nhưng quê hương đang cần Bàn tay góp sức chung Ân tình riêng mình xin hẹn lại ngày mai Phiên gác đêm nay nghe lòng thầm nỉ non nhớ về chốn xa vời Quê tôi miền thùy dương có mẹ thương đã già lưng gầy uốn nặng thời gian Chiều nao run run nắm tay con dặn dò Con ơi vui lên đường đem thân trai tung hoành Lập công với núi sông Thanh bình con về với mẹ cho tròn thương Mẹ ơi con nhớ thương mẹ mỗi chiều hiền hòa Miền cát duyên hải mẹ nguyện cầu cho con trai Người ơi thương nhớ khôn nguôi Mái tóc xanh ôm hình hài gầy Đêm trăng nào mình rủ nhau Mơ chuyện trầu cau Trường Sơn ơi hãy vươn lên cho lá xanh màu Dưới nắng vàng hoa bướm trao tình Cho dòng sữa mẹ ngạt ngào tình thương Đời lính phong sương đâu biết ngại ngùng trùng chân dù đường chinh chiến còn dài Đêm với trận qua mơ nghe giòn tiếng sung thù xót xa quê mẹ lầm than Đời trai hôm nay hiến dâng cho sơn hà Tơ vương xin giã từ câu ca dao ngọt ngào Hẹn ngày tan chiến chinh Cho đàn con về vang câu hò đoàn viên Đời lính phong sương đâu biết ngại ngùng trùng chân dù đường chinh chiến còn dài Đêm với trận qua mơ nghe giòn tiếng sung thù xót xa quê mẹ lầm than Đời trai hôm nay hiến dâng cho sơn hà Tơ vương xin giã từ câu ca dao ngọt ngào Hẹn ngày tan chiến chinh Cho đàn con về vang câu hò đoàn viên
MẤT NHAU RỒI Hãy nói đi anh chớ ngại lời Cho dù duyên nợ chẳng thành đôi Rồi mai đi biệt không về nữa Bỏ lại nơi này tôi với tôi Chúng mình không còn yêu nhau thì thôi Anh nói ra đi trắng đen một lời Có gì mà ngại anh ơi Có gì mà đành gian dối Em không hề kết tội anh đâu Duyên tình không trọn gieo neo làm chi Em cũng như anh sướng vui được gì Chẳng thà đường tình đôi ngã Em về trọn tình duyên mới Còn anh đi cưới vợ là xong ÐK: Duyên kiếp đôi ta từ nay thôi bẽ bàng Kỷ niệm chôn kín trong tim Ðời sẽ đổi thay và thời gian xóa mờ Bận lòng chi mối duyên hờ Duyên tình không vẹn xa nhau là hơn Dan díu chi thêm đớn đau tủi hờn Có gì mà ngại anh ơi Có gì mà đành suy tính Tình không thương xin đừng lụy vương.
KIẾP ĐAM MÊ Tôi xin người cứ gian dối Cho tôi tưởng người cũng yêu tôi May ra còn được thấy đời vui Khi cơn mưa mùa đông đang đến Xin giã từ ngày tháng rong chơi Đôi tay này vẫn chờ mong Con tim này dù lắm long đong Tôi yêu người bằng nỗi nghiệt oan Không than van và không trách oán Cho tôi trọn một kiếp đam mê Ôi tôi ước mơ em bỏ cuộc vui Trở về căn phòng này đơn côi Môi em ru nỗi đau tuyệt vời Khi màn đêm phủ lứa đôi Là thời gian cũng như ngừng trôi ĐK: Thương yêu này người hãy nhận lấy Ôm tôi đi môi hôn tràn đầy Trong tay người hồn sẽ cuồn say Bao nỗi khó vụt bay Tôi không cần và nghi ngại khi Ai chê bai thân tôi khờ dại Tôi yêu người hồn trắng tình trong Tôi đã biết đợi mong *** Tôi xin người cứ gian dối Khi tôi hỏi người có yêu tôi May ra còn được thấy đời vui Khi cơn mưa mùa đông đang tới Tôi xin người cứ gian dối Nhưng xin người đừng lìa xa tôi ...
ĐÔI TÌNH ĐÔI NGÃ Thôi em hãy đi về. Vĩnh biệt kể từ đây! Còn luyến lưu làm chi, còn vấn vương làm gì? Ai thật lòng yêu ai đến bây giờ mình đã biết Chuyện tình đôi ta em hãy xem là huyền thoại Anh đừng giận em Kìa dĩ vãng mùa thương vẫn đẹp như giấc mơ Trên trời bao ánh sao, tình ta bấy nhiêu kỷ niệm Nào ngờ hôm nay Định mệnh chia rẽ đôi ta Em biết làm sao hơn... ÐK: Mùi tóc, làn môi, và thư tình Anh xin gửi lại em. Và tất cả cuộc vui anh cũng xin trả lại em Dù mai em theo chồng Ngàn đời em vẫn nhớ mãi mối tình đầu tiên ** Thôi em hãy đi về. Khóc chỉ làm buồn thêm! Trời đã khuya từ lâu, càng vắng đêm tạ từ Mai này thuyền hoa vui đón em về cùng bến khác Ðường đời đôi ta hai hướng đi buồn thật buồn Anh hiểu dùm em nào ước muốn giàu sang! Bởi tình duyên trái ngang Em vì chữ hiếu nên đành câm nín cho đẹp lòng Chuyện tình đôi ta Nghẹn ngào trăm đắng muôn cay Thôi vĩnh biệt thiên thu ...! (trở lại ÐK, hát tiếp đoạn **) Chuyện tình đôi ta Nghẹn ngào trăm đắng muôn cay Thôi vĩnh biệt thiên thu Chuyện tình đôi ta Nghẹn ngào trăm đắng muôn cay Thôi vĩnh biệt thiên thu ...!
HẬN BÀN ĐỒ Tên thật: Nguyễn Văn Tài Sinh nhật: 16/12/1959 Giới tính: Nam Quốc gia: Việt Nam Ca sĩ Tuấn Vũ tên thật là Nguyễn Văn Tài (sinh ngày 16 tháng 12 năm 1959 tại Phan Thiết, Việt Nam), là một nam ca sĩ nổi tiếng người Việt sống ở hải ngoại. Quê quán tại xã Đồng Văn, huyện Thanh Chương, Nghệ An. Anh sang Mĩ năm 1979 và định cư ở San Francisco. Tuấn Vũ theo nghiệp ca sĩ từ đầu những năm 1980 và trở thành ca sĩ nhạc vàng nổi tiếng. Đến nay Tuấn Vũ đã thu âm trên dưới 1.400 bài hát thuộc nhiều thể loại. Hầu hết các nhạc phẩm làm nên tên tuổi của anh đều được hát trong giai đoạn từ năm 1994 trở về trước: Hoa Sứ Nhà Nàng, Đôi Mắt Người Xưa, Cô Bé Ngày Xưa, Người Yêu Cô Đơn, Giọt Lệ Đài Trang, Phượng Buồn, Tình Khúc Buồn, Bướm Trắng, Ngày Mai Tôi Về, Kỉ Niệm Một Mùa Hè, Đám Cưới Đầu Xuân, Có Thế Thôi... Rất nhiều liên khúc được Tuấn Vũ trình bày cũng được nhiều người biết đến. Vào những thập niên 80 và 90 đi đâu trên mọi miền đất nước từ Bắc tới Nam người ta cũng nghe cũng văng vẳng giọng ca của anh. Tuấn Vũ là 1 trong số ít ca sĩ được đông đảo số người hâm mộ cho tới ngày nay. Hiện nay tại Hà Nội và Tp Hồ Chí Minh có các câu lạc bộ fan Tuấn Vũ (FTV) duy trì hoạt động, gặp gỡ thường xuyên. Các fan của Tuấn Vũ hâm mộ anh không chỉ bởi các ca khúc bất hủ đã đi sâu vào lòng người mà còn bởi tính cách hòa đồng, chân thật và giản dị của anh Tiếng hát của Tuấn Vũ một thời là thần tượng của thính giả trong nước Việt Nam cũng như tại hải ngoại. Đi đâu cũng nghe Tuấn Vũ, từ Sài Gòn ra Hà Nội, đâu đâu cũng nghe văng vẳng giọng ca của anh.
Mượn tựa bài ... GIÃ TỪ VŨ KHÍ Rồi có một ngày, sẽ một ngày chinh chiến tàn Anh chẳng còn chi, chẳng còn chi ngoài con tim héo em ơi Xin trả lại đây, bỏ lại đây thép gai giăng với lũy hào sâu Lổ châu mai với những địa lôi, đã bao phen máu anh tuôn Cho còn lại đến mãi bây giờ . Trả súng đạn nầy khi sạch nợ sông núi thù Anh trở về quê, trở về quê tìm tuổi thơ mất năm nao Vui cùng ruộng nương cùng đàn trâu với cây đa Khóm trúc hàng cau, với con đê có chiếc cầu tre Đã bao năm vắng chân anh, nên trở thành hoang phế rong rêu Rồi anh sẽ dựng căn nhà xưa Rồi anh sẽ đón cha mẹ về Rồi anh sẽ sang thăm nhà em Chăm lại vườn cau ta làm lại từ đầu Rồi anh sẽ dìu em tìm thăm Mộ bia kín trong nghĩa địa buồn Bạn anh đó đang say ngủ yên Xin cám ơn, xin cám ơn người nằm xuống . Để có một ngày, có một ngày cho chúng mình Ta lại gặp ta, còn vòng tay mở rộng thương mến bao la Chuông chùa làng xa chiều lại vang biết ai lên khói ấm tình thương Bát cơm rau thắm mối tình quê, có con trâu, có nương dâu Thiên đường nầy mơ ước bao lâu ... NGÀN THU VĨNH BIỆT Đêm nay là đêm cuối cùng Ngoài trời phố đã khuya trời còn gió mưa nhiều Mình gặp lại nhau mang tâm sự đầy vơi Để ngàn thu vĩnh biệt vì ngày mai em theo chồng Khi yêu nào ai có ngờ Chuyện đời lắm trái ngang để mình đắng cay bẻ bàng Buồn làm chi em tương lai vừa tằm tay Một ngày vui nhất đời sánh vai chồng lên xe hoa Xin anh đừng mỉa mai em làm gì Đời người con gái bước vào yêu bao mộng đẹp Thời gian qua dần biết bao chuyện không ngờ Khi cuộc tình tan vỡ đâu trách ai phụ lòng ai Em ơi trời mưa đã tạnh Dù đường phố vắng tanh đừng ngại có anh đưa về Mộng đẹp chung đôi coi như ảo mộng thôi Để ngàn thu vĩnh biệt thôi nhé đường ai nấy đi ... TRẢ LẠI NƠI TRONG SẠCH
nguyên đêm ko ngủ Thưởng thức nhạc http://mp3.zing.vn/album/Biet-Noi-Gi-Day-Thanh-Tuyen/ZWZ9A9Z0.html nhức cả đâừ
thưởng thức nguyên lốc của ca sỉ thanh tuyền http://mp3.zing.vn/album/Tuyen-Tap-Cac-Bai-Hat-Hay-Nhat-Cua-Thanh-Tuyen-Thanh-Tuyen/ZWZBO7U6.html Thanh Tuyền (tên thật là Phạm Như Mai, sinh ngày 29 tháng 10 năm 1949) là một ca sĩ thành công với dòng nhạc vàng Việt Nam. Bà đã thành danh tại miền Nam Việt Nam từ trước năm 1975 và sau này tiếp tục nổi tiếng ở hải ngoại. Thanh Tuyền đã tổ chức liveshow biểu diễn đặc biệt kỷ niệm 50 năm ca hát tại Việt Nam[1] và đây cũng chính là liveshow cuối cùng của Thanh Tuyền ở Việt Nam vì chỉ hai tháng sau, Cục Nghệ thuật Biểu diễn (Việt Nam) đã ngưng cấp phép biểu diễn cho bà, lúc đó là vào ngày 28 tháng 2 năm 2013.[2]