Góc Nhỏ ✿ Ƹ̵̡ӝ̵̨̄ʒ ✿ Những Bông Hoa Đẹp ✿ Ƹ̵̡ӝ̵̨̄ʒ ✿

Thảo luận trong 'Box Thơ & Nhạc - Ảnh & Clip' bắt đầu bởi hugolina, 24/2/11.

  1. NGOCNGA

    NGOCNGA Thần Tài

    Con sáo của em tôi-Duyên anh.(trích)

    ......Chú ưa kể chuyện cha tôi và ngón sở trường âm nhạc: đàn thập lục. Chú bảo ngày ông nội đuổi cha tôi khỏi nhà, cha tôi không có đồng xu nào dính túi. Thế mà cha tôi gây dựng nổi đời cha. Tại cha tôi chết sớm chứ không thể nào cũng có ngày cha về làng mua đất dựng nhà. Tôi kém cha tôi nhiều quá, tôi chỉ biết khóc.
    Lúc này đứng nhìn thiên hạ đón xuân, tôi nghĩ đến em gái tôi, nghĩ đến miếng thịt gà, thịt lợn hay thịt chim khi em tôi tỉnh dậy. Anh em tôi chỉ có mỗi con sáo. Con sáo nuôi bao nhiêu ngày mới biết nói. Chẳng lẽ tôi giết nó? Chẳng lẽ em tôi ăn cơm với muối ngày đầu năm? Năm nay em tôi mười tuổi, mười mùa xuân bay vụt qua, mười mùa xuân tẻ nhạt, buồn thảm chấp nối thành thời thơ ấu của em tôi. Mùa xuân trôi theo kỷ nhiệm, có khi nào níu lại được? Tôi không muốn em tôi lớn lên phải nghẹn ngào nhắc tới một trang chua chát, xiên lệch trong cuộc đời. Vậy thì tôi sẽ giết con sáo. Tôi nghĩ tôi biết buộc tổ, biết nuôi sáo, nuôi bằng cái lồng của chú Nghị thì sáo nào chẳng biết nói, biết hót. Dẫu con sáo này chết, tháng sau tôi buộc tổ sáo khác. Mùa xuân tàn rất nhanh, tôi có đàn sáo mới, tôi nuôi một đôi để chúng quyến luyến nhau cơ hồ anh em tôi, chắc em tôi sung sướng lắm. Ý tưởng ấy khiến tôi bớt se sắt, bớt tủi nhục. Tôi len lén trở vào xách cái lồng sáo xuống bếp. Trời còn tối, sáo không nhận ra tôi. Nếu nó chết thì nó oán hờn sự nghèo khổ và bàn tay tàn ác nào đó. Vong hồn cha tôi sẽ phù hộ tôi. Giết nó, tôi đau đớn vô ngần nhưng tôi phải thương em tôi hơn. Em tôi phải được ăn thịt sáo nấu su hào ngày mồng một tháng giêng năm mới. Chỉ vì em, tôi quên tất cả.
    Tôi mở cửa lồng thò tay tìm con sáo. Nó nhảy trốn, móng chân nó cào vào tay tôi đau buốt. Cuối cùng tôi tóm nó. Nó kêu ai oán, từ xưa nó chưa từng kêu như thế. Nó g giẫy giụa. Tôi vặn cổ nó chết tươi. Làm xong công việc tàn nhẫn đó, tôi nhóm lửa nấu nước làm lông. Tôi run run chặt dao trúng ngón tay. Máu tôi hòa cùng máu con sáo.
    Tôi xào thịt với hành mỡ thơm lừng rồi đổ nước đun thật lâu. Trong khi chờ đợi, tôi gọt su hào.
    Lúc ở bếp bước ra, trời hừng sáng. Tôi đem lông sáo và cái lồng giấu phía sau nhà. Tôi ngồi bệt xuống đất, ôm mặt khóc. Pháo nổ vang trời đất, chuông trống khua inh ỏi. Lòng tôi sôi bùng bùng, tan nát. Tôi nhớ chú Nghị, tôi nhớ cha tôi. Những người thân yêu có thể che chở cuộc đời mẹ con tôi đều bỏ đi cả. Bây giờ mùa xuân về, mẹ con tôi cô độc, nghèo nàn. Tôi đâu đớn trút nỗi buồn vào hai bàn tay non nớt, bóp bẹp cái lồng sáo. Niềm vui thơ ấu của anh em phần bị chết chóc, phần bị dúm dó, gẫy vụn. Tôi cứ ngồi tưởng tiếc. Mãi khi nghe tiếng mẹ gọi , tôi mới trở vào.
    Mẹ tôi hỏi:
    - Tại sao con khóc?
    Tôi đưa vạt áo thấm nước mắt, trả lời:
    - Thưa mẹ khói làm con cay mắt đấy ạ!
    Rồi tôi mỉm cười, nhưng nụ cười gượng gạo ấy giấu sao nổi một tâm tư đang cuồn cuộn muôn vàn ý nghĩ. Tôi nghe tiếng mẹ thở dài. Tôi đánh thức em tôi dạy. Mẹ tôi mừng tuổi cho mỗi đứa hai đồng. Tôi tặng cả em. Em tôi sung sướng nhận ngay không hỏi lôi thôi như những ngày thường. Gió xuân vừa tạt qua đôi má thơ ngây của em. Tôi nói:
    - Mai, đi rửa mặt rồi vào ăn cỗ em!
    Em reo to:
    - Có cỗ hở anh?
    - Ừ, cỗ to lắm.
    - Anh cúng cha chưa?
    - Đã.
    Tôi nói dối em chứ ai lại cúng cha bằng thịt sáo. Em tôi chưa biết gì cả. Khi ngồi ăn, em mơ màng chuyện đâu đâu. Em khen thịt ngon. Bất chợt em hỏi tôi:
    - Thịt gì đấy anh?
    - Thịt chim.
    - Anh mua à?
    - Không.
    - Thế ai cho, ông ngoại hở?
    Tôi im lặng nghĩ câu trả lời. Em tôi tự nhiên buông đũa, đứng dậy, cuống quít:
    - Con sáo của anh em mình anh ạ! Ta mừng tuổi nó chứ?
    Thấy tôi rầu rầu không nói, đứa em gái sầu thảm của tôi ngây người đứng ngó. Và em chạy vụt ra sân ngơ ngác tìm kiếm xong lại chạy vô gậm giường? Chẳng thấy lồng sáo đâu, em hỏi:
    - Nó ở đâu hở anh?
    - Chắc trộm bắt mất rồi em ạ!
    Em tôi thẫn thờ bước khỏi ngưỡng cửa. Lòng tôi rối bời. Nước mắt trào dâng lên, nhỏ giọt xuống bát canh su hào thịt sáo. Tôi cứ ngồi, nước mắt cứ rơi, lặng thinh như phiến gỗ. Tôi đợi em vào để xin lỗi. Tôi hối hận, tôi muốn chạy ngay ra ngõ gào khóc bi thương ngộ may có Phật hiện hình thì xin ước cho con sáo sống lại. Nhưng cõi đời tăm tôi của anh em tôi, Phật là chú Nghị, chú chết rồi, tôi ước nguyện gì đây? Mãi chả thấy em trở vào, tôi hoảng hốt chạy về phía nhà sau. Ở đấy có bộ lông sáo sũng nước và cái lồng tre chú Nghị đã đan cho em tôi. Em tôi ôm cái lồng vào tay thương tiếc. Tôi đi nhẹ tới gần em. Bước chân tôi run rẩy trên nền đất quê ngoại. Tôi khẽ gọi:
    - Mai, em Mai...
    Em không ngoảnh lại. Tôi biết em ghét tôi lắm. Em đứng dậy, vẫn ôm cái lồng, lững thững đi ra bờ ao. Tôi phải nói thế nào để em tôi hiểu tại sao tôi giết con sáo? Tôi toan giãi bày, nhưng khốn nạn, sự nghẹn ngào rình mò đúng lúc vít chặt lấy cổ họng tôi. Tôi chỉ còn biết ấp úng:
    - Em ơi! Anh xin...
    Tôi buông chưa dứt lời, em quay lại nhìn tôi, đôi mắt chớp mau. Bốn con mắt anh em tôi lúc ấy mờ đi dưới cái màng sám hối, đau thương. Bộ mặt đau khổ của tôi nói với em nhiều rằng tôi quý con sáo nhưng tôi yêu em. Em tôi chừng hiểu chuyện, em buông đôi tay. Cái lồng và bộ lông con sáo rơi xuống đất. Em chạy xô tới ôm lấy tôi, khóc nức nở.
     
  2. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Những câu nói Hay về TÌNH YÊU :

    [​IMG]
    + Khi bạn yêu ai đó: đừng viết tên họ vào hình trái tim mà viết vào một vòng tròn. Bởi vì vòng tròn không có điểm đầu và không có điểm cuối. Bạn không hề biết tình yêu bắt đầu từ khi nào và tốt nhất là không có điểm kết thúc.


    [​IMG]
    + Nếu ta yêu một người mà người ấy không yêu lại mình, hãy cứ dịu dàng với bản thân vì ta đã không làm điều gì sai trái cả. Tất cả chỉ vì tình yêu đã không chọn chỗ dừng chân nơi trái tim người ấy mà thôi.


    [​IMG]
    + Nếu một người nào đó yêu ta nhưng ta lại không yêu ngừơi ấy - hãy tôn trọng điều đó vì tình yêu đã đến gõ cửa trái tim ta - nhưng hãy nhẹ nhàng từ chối nhận món quà mà mình không thể đáp lại - Đừng nhận để không gây đau khổ - Cách ta cư xử với tình yêu chính là cách ta cư xử với chính mình - mọi con tim đều có cùng cảm nhận về nỗi đau và niềm hạnh phúc - ngay cả khi cách sống và con đường chúng ta đi có khác nhau.


    [​IMG]
    + Nếu ta yêu một người và họ cũng yêu ta - nhưng rồi tỉnh yêu lại ra đi - thì cũng đừng nên níu kéo hay đỗ lỗi mà hãy để nó ra đi. Mọi lý do đều có ý nghĩa riêng của nó và rồi ta sẽ hiểu.
    Hãy nhớ rằng ta không lựa chọn tình yêu.- Mà là tình yêu chọn lựa ta - Tất cả những gì mà chúng ta thật sự có thể làm là hãy đón nhận tình yêu với tất cả những điều kì diệu của nó khi tình yêu đến.
    Khi tình yêu ngập tràn trong tâm hồn ta - hãy cảm nhận từng hơi thở của nó - nhưng rồi hãy dang rộng tay và để cho nó ra đi - một khi tình yêu đã muốn thế.

    Hãy mang tình yêu đến cho những người đã làm sống lại tình yêu trong ta, mang đến cho những ai thiếu thốn tình cảm trong tâm hồn, mang đến cho thế giới xung quanh mình bằng mọi cách mà ta có thể làm được

    Có những người đang yêu đã sai lầm - Sống một cuộc sống không tình yêu lâu ngày - họ cho rằng tình yêu chỉ là một nhu cầu. Họ ngỡ rằng con tim là một chỗ trống mà tình yêu có thể lấp đầy - họ bắt đầu nhìn tình yêu như một điều sẽ phải đến với mình - hơn là một điều xuất phát từ chính bản thân mình

    .
    Họ quên đi điều kì diệu nhất của tình yêu , đó là – tình yêu là một món quà – mà chỉ có thể đâm chồi nảy lộc khi được trao tặng đi - Hãy nhớ lấy điều này và giữ gìn nó trong trái tim mình .Mãi mãi tình yêu là một điều bí mật. Hãy tận hưởng niềm hạnh phúc khi tình yêu đến ngự trị trong ta dù chỉ một khoảnh khắc của cuộc đời mình.



    [​IMG]


    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 22/7/19
  3. NGOCNGA

    NGOCNGA Thần Tài

    Mẹ quê !

    Một mái nhà tranh , có một cột khói bốc lên từ góc bếp , một nét rất đặc trưng của dân Nam Bộ. Từ bếp lửa này từng nồi mì luộc trắng nỏn chấm muối mè , từng nồi chè thưng béo ngậy với nước cốt dừa xen lẫn cái ngọt thanh của đường thẽ ( loại đường mà lúc nhỏ tôi thuờng lén nhón lấy 1 thẽ rồi ra góc cây ngoài vườn mà thuởng thức trong cái mát nhè nhẹ của ngọn gió quê), ăn nóng vào lúc tối thì mới đã. Kẹt quá nữa đêm mà thấy đói , thì đập dập nguyên cũ gừng vào nước đang đun xôi bỏ thật nhiều đường cát vào , và thong thả đập 1,2 trứng gà nếu sợ chưa no thì Bonus thêm 1 trứng nửa. Vừa đập trứng vào phải nhắc xuống để tròng đỏ đừng chín quá , thế là có 1 chén chè trứng ngọt ngào hòa lẫn vị cay xé của gừng nóng hổi vừa thổi vừa ăn.......

    Có một lần tôi bất ngờ về quê ,đến nơi thì đã chạng vạng chiều , mẹ tôi ko có chuẩn bị đồ ăn thế là mẹ tôi xách rổ ra vườn hái đọt cải trời , đọt mì , khoai lang...về luộc 1 dĩa .Tôi vốn là nông dân nên xách chài kiếm mười mươi con tép bạc cho mẹ tôi kho tiêu hơi có nước để chấm rau .Chưa hết hái vội 1 nắm ngò gai (loại rau ăn phở thuờng thấy) nấu với me , ớt , tôm khô là có 1 tô canh chua đặc sản cây nhà lá vườn .Chang nước canh chua ngọt cay nồng , ăn hết chén này đến chén khác mà ngon gấp bội những món ăn xa xỉ ở nhà hàng. Một bửa cơm tràn đầy huơng vị quê huơng và nồng ấm tình mẹ dành cho đứa con xa nhà làm sao ko ngon được phải ko bạn?

    Cuộc sống ở thôn quê dù còn thiếu những điều kiện về tiện nghi vật chất nhưng tình cãm gia đình giửa vợ với chồng , mẹ và con ,bà và cháu luôn luôn đầy ắp những vitamin quí giá mà trên thành phố từng gia đình chúng ta thiếu thốn đó là sự gần gũi chân thành giản dị , yêu thuơng mộc mạc như từng cọng rau, ngọn cỏ và những tình cãm ngọt ngào mát lạnh như ngụm nước mưa trong vắt.........!

    Viết tới đây tôi lại thèm một bửa cơm đơn sơ nhưng đậm đà tình yêu thương mà mẹ tôi đã từng nấu cho tôi ngày nào ...... !

    [​IMG]

    MẸ QUÊ Sáng tác: Phạm Duy

    http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=h5FuWvgKxI

    Vườn rau, vườn rau xanh ngắt một mầu
    Có đàn, có đàn gà con nương náu
    Mẹ quê, mẹ quê vất vất vả trăm chiều
    Nuôi đàn, nuôi một đàn con chắt chiu
    Bà bà mẹ quê !
    Gà gáy trên đầu ngọn tre
    Bà bà mẹ quê !
    Chợ sớm đi chưa thấy về
    Chờ nụ cười con, và đồng quà ngon.

    Trời mưa, trời mưa ướt áo mẹ già
    Mưa nhiều, mưa nhiều càng tươi bông lúa
    Trời soi, trời soi bốc khói sân nhà
    Nắng nhiều nắng nhiều thì phơi lúa ra
    Bà bà mẹ quê ! Đêm sớm không nề hà chi
    Bà bà mẹ quê ! Ngày tháng không ao ước gì
    Nhỏ giọt mồ hôi, vì đời trẻ vui...

    Miệng khô, miệng khô nhớ bát nước đầy
    Nhớ bà, nhớ bà mẹ quê xưa ấy
    Mùa đông, mùa đông manh chiếu thân gầy
    Cháu bà, cháu bà ngủ ngon giấc say.
    Bà bà mẹ quê !
    Chân bước ra đời cõi xa
    Bà bà mẹ quê !
    Từ lúc quê hương xóa nhòa
    Nhớ về miền quê, mà giọt lệ sa
     
  4. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    LỜI HAY Ý ĐẸP

    [​IMG]


    + Hãy luôn đặt mình vào vị trí của người khác-Điều gì làm bạn bị tổn thương thì nó cũng sẽ làm tổn thương người khác.

    + Hãy thể hiện rõ Tình Cảm Thật của mình : Hãy buồn khi bạn Buồn-Hãy khóc khi bạn muốn Khóc và hãy gào lên khi bạn Sợ Hãi.
    Đừng bao giờ đeo cái mặt nạ cho mình-Bởi nếu bạn làm như vậy thì bạn cũng sẽ chỉ nhận được những nét mặt tương tự...

    + Làm Từ Thiện khiến con người luôn cảm thấy Hạnh Phúc-vì chúng ta cảm thấy
    cuộc sống của mình có ý nghĩa-đối với cá nhân khác trong xã hội.

    + Mỗi người đều có khả năng đối đầu với nghịch cảnh-Nhưng không phải tất cả đều nhận ra điều đó...

    + Điều quyến rũ nhất của mọi Hạnh Phúc là có được một Tình Bạn vững bền và dịu dàng:-Tình Bạn xoa dịu đi mọi lo lắng-xua tan mọi buồn phiền và khuyên nhủ ta khi ta bất hạnh

    + Ta sẽ đọc sâu sắc hơn-Ta sẽ nhớ chính xác hơn-Thưởng thức các sự việc với niềm thích thú hơn nếu ta có một Người Bạn để cùng chia sẻ với Ta.
    (Pam Brow)

    + Điều đơn giản nhất để sớm có Hạnh Phúc-vui vẻ-Yêu Đời-Lạc quan trong cuộc sống là khi ta biết thông cảm với những nổi đau-khó khăn của người khác-biết xem những lỗi lầm của người khác là những điều thường xảy ra trong cuộc sống mà rộng lòng tha thứ cho nhau...

    + Khi ta khó khăn Ai sẽ giúp ta- nếu bình thường- ta luôn ngoảnh mặt làm ngơ hay dửng dưng với nổi buồn,khó khăn của mọi người?

    + Nếu chẳng bao giờ Ai tha thứ cho Ai thì cuộc sống này sẽ ra sao?
    + Nếu không ai thông cảm-chia sẻ nỗi đau của người khác thì làm sao còn Tình Nhân Loại?

    + Sự học hỏi không bao giờ ngừng lại- Dù Bạn đã già-Bạn vẫn có thể học được nhiều điều...ngay cả từ những đứa trẻ.

    + Bạn sẽ phải Học - Những bài học từ cuộc sống mỗi ngày.
    Có những bài học đến với Bạn thật dễ dàng và có những bài học Bạn sẽ phải trả một cái giá rất đắt để nhận được nó.

    + Sự hiện hữu của Bạn là món quà cho thế giới này-BẠN LÀ DUY NHẤT và KHÔNG AI THAY THẾ ĐƯỢC BẠN-
    Cuộc đời Bạn là tất cả những gì Bạn muốn -Bạn hãy sống trọn vẹn từng ngày-Ngay từ bây giờ.

    + Bộ lông trang sức con công-Học Vấn trang trí Con Người.
    + Kiến Thức có giá trị hơn vàng.
    + Tuổi nào cũng vẫn cần Học Tập.
    + Thời gian trôi qua - thời gian thay đổi con người và van vật - Cùng với 1 vài điều bất tử , tình yêu thật sự luôn tồn tại và sống mãi trong tâm hồn chúng ta
    ( Khuyết Danh )

    + Có ba sự Hiểu Biết ngự trị thế gian :
    - Nhận Thức được nâng cao.
    -Biết cách Sống
    -Biết cách Làm Ăn.

    + Hạnh Phúc của Người Giàu không tùy thuộc ở của cải mà ở trong cái THIỆN Họ Làm.

    + Gia Tài có được là ở bàn tay phải biết khéo léo và bàn tay trái biết tiết kiệm.

    + Làm một việc Xấu như Gieo Nổi Bất Hạnh.
    + Làm được một việc Tốt như Tài Sản Để Dành.


    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 22/7/19
  5. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    ÔI...TÌNH YÊU!!!

    Tôi thích em, nói một cách khiêm tốn về tình cảm của mình thì là như vậy...
    Em không thích tôi, thẳng thắn thì đúng là thế.
    Mặc cho tôi làm gi, thì em vẫn hững hờ không cần biết thái độ hay tình cảm của tôi...haizz...

    Ờm thì tôi là thế mù quáng yêu em ...
    Tôi muốn đến bên em, nhưng em lại xa tôi quá...
    Tôi biết em bận ... Nhưng...
    Tôi vẫn gọi điện cho em chỉ để được nghe em nói rằng: "Em đang bận"...
    Vậy thôi !...Tôi cũng chỉ cần có vậy, chỉ cần được nghe tiếng em nói là được rồi !....

    Vẫn là câu trước...
    "Em không thích tôi, thẳng thắn thì đúng là thế."
    Hì hì...Không có sao...Tôi vẫn tự nhủ mình Cô Lên Ú ạ !...
    Đêm nào cũng vậy...đêm nào cũng háo hức...
    Đi ngủ nhưng vẫn ôm lấy mobie...mong rằng sẽ có 1 tin nhắn hay 1 cuộc gọi của em...
    ...
    Những dịp lễ, người ta được phép tặng quà cho người mình yêu thương !...
    Người ta được phép tự do thể hiện tình cảm của mình.
    Còn tôi, háo hức...nhưng mà muốn cũng kô được...Em và tôi xa nhau quá...

    Tôi vẫn dõi theo em từng ngày, tôi tha thẩn, lê la trong những trang blog hay facebook hoặc gọi cho những người bạn...
    Chỉ để hỏi thăm tình trạng của em...hề hề !...
    Tôi vẫn thấy may mắn vì tôi được biết em đang sống như thế nào, từng ngày của em trôi qua ra sao !...
    Mỗi khi đi trên đường nhìn người ta nắm tay nhau cùng bước, tôi lại nghĩ đến em, và ước gì em cũng bên tôi như thế.

    Tôi vẫn chờ đợi em, đã bao lâu rồi tôi cũng không biết nữa.
    Sao em không mở lòng mình ra để tôi có cơ hội nói với em rằng: "TÔI YÊU EM" !...


    [​IMG]

    Thật nhẹ nhàng, thật nhẹ nhàng, tình yêu đến với tôi.
    Tôi không yêu người ta ngay từ cái nhìn đầu tiên nhưng tôi đã yêu người ta và vẫn đang yêu người ta…
    Ai đó đã nói rằng :” Trên đời này… có một thứ tình cảm đau đớn nhất .. nhưng cũng vĩ đại nhất… thứ tình cảm mà bạn có cố gắng đến mấy cũng không thể nào đạt được… đó là tình yêu đơn phương”.


    Còn điều gì đau đớn hơn khi cho đi tình yêu mà người ta không buồn nhận. Tôi nhận thấy mình đang cô đơn, một nỗi cô đơn mà tôi chưa từng cảm nhận. Nỗi cô đơn cứ lớn dần theo từng ngày, nó bao trùm lên cuộc sống của tôi, từng bước đi của tôi.
    Còn gì xót xa hơn khi phải đứng ỏ một nơi rất xa để dõi theo cuộc sống của người ta bởi tôi biết rằng mình không bao giờ có thể bước vào cuộc sống đó.
    Tôi đã tự cho mình những ảo tưởng và hy vọng rằng người ta cũng thích tôi nhưng tuyệt vọng làm sao khi thậm chí người ta còn không coi tôi là bạn.
    Đôi lúc, chỉ cần một lời hỏi thăm qua tin nhắn điệnthoại, một nụ cười xã giao khi gặp nhau trong giờ thể dục,.. cũng đủ làm tôi vui cả ngày hôm đó. Nhưng sao người ta vô tâm thế nhỉ ??! Ngưởi ta có biết tôi buồn biết bao khi nhắn tin mà người ta không thèm nhắn lại…
    Dẫu biết người ta không hề yêu mà tôi vẫn luôn níu kéo!
    Đã nhiều lần xóa tên người ta khỏi danh bạ nhưng lai tự tay lưu vào lúc nào không hay.
    Buồn! buồn!..
    Cảm giác chủ đạo của tình yêu đơn phương có lẽ là buồn.
    Có lúc đã hạ quyết tâm không bao giờ nhắn tin cho người ta nữa nhưng lại nhắn ngay sau lúc đó. Vẫn như mọi lần, người ta không nhắn lại. Vẫn chờ đợi và hy vọng. Tự mình đưa ra lý do: có thể do mạng, có thể do máy của người ta bị hết pin, có thể người ta đang bận… Không dám nhìn vào sự thật là người ta đã có người yêu, người ta không thích bị mình làm phiền, dù là những lời hỏi thăm rất bình thường như :”Tuần này có thi môn gì không?”..
    Có khi nhìn người ta khóc…. Cảm thấy căm ghét làm sao kẻ đã làm người ta bị tổn thương….
    Đã quá nhiều lần tôi tự nhủ phải quên người ta đi, phải chôn vùi đi, phải tìm một tình yêu mới… nhưng biết làm sao khi con tim lại không nghe theo lý trí. Sao tôi cứ thấy luyến tiếc mãi một tình yêu mà vốn dĩ đã không thuộc về mình.
    … Cứ mỗi ngày những cảm xúc,… những thương yêu,… những hy vọng… cứ giằng xé, giằng xé, chúng gần như muốn xé nát con tim tôi ra.
    Yêu một người là khổ như vậy hay sao???
    Yêu đơn phương có phải là một cuộc chiến đấu với chính bản thân mình? Một trận chiến không bao giờ có chiến thắng?, kết cục chỉ là đau đớn vậy sao???
    Nhưng trên hết, tôi đã nhận ra yêu đơn phương là một điều vĩ đại nhất mà thượng đế đã ban tặng cho tôi. Một điều tôi không bao giờ quên trong cuộc đời mình là người ta đã nói : “Cảm ơn bạn đã dành tình cảm cho tớ!”. Dẫu đau nhưng tôi vẫn muốn nói với người ta rằng:”Anh yêu em vì anh yêu em chứ không phải vì em sẽ yêu anh… Anh vẫn sẽ luôn yêu em, anh đang chờ đợi.., không phải chờ đợi em yêu lại anh, mà chờ đợi ngày anh thật sự quên được em…”


    Tôi yêu đơn phương là điều không thể phủ nhận, nhưng tôi vui vì được yêu như vậy. Cảm ơn em! Và cảm ơn cuộc sống đã cho tôi gặp được em!

    [​IMG]

    Mình cũng thế,sao tình yêu đơn phương luôn khiến người ta đau khổ,tim quặn đau khi gặp người!
    Gặp lại anh,trời mùa đông thật lạnh.Lâu lắm không gặp,trước đó không nhớ mặt mũi anh ra sao.Ngày em gặp anh là ngày ba em bị tai nạn.Rồi anh đã giúp đỡ em trong những ngày trong bệnh viện ,để đến khi em biết mình đã say nắng anh từ đó.Say nắng từ chiếc bánh bao anh mua cho lúc đêm khuya,say nắng từ việc ôm chăn hộ em khi chuyển sang phòng bệnh khác,say nắng từ lúc cùng nhau đi tìm hiệu bán thuốc ở bệnh viện lúc nửa đêm,say nắng từ lúc cùng anh đi trên cầu vượt đường bộ để đi sang bên kia đường mua cháo.Cảm giác đi trên một con đường mà chỉ có hai người giữa cái thành phố náo nhiệt này thật là diệu kỳ.
    Em bào đây là lần đầu tiên em đi trên cầu vượt đường bộ..
    Anh : anh cũng thế
    Rồi trong những ngày chăm sóc ba ở bệnh viện dù đau khổ lắm nhưng khi gặp anh ,em vẫn cười thật tươi,vẫn không để rơi giọt lệ nào ,vẫn cố vui cười để cho ba nhanh khỏi.Rồi nhiều lúc ngồi ở phòng chờ một mình,em lại khóc và nghĩ là chắc không phải là yêu đâu,chắc tại em đang cần có một bờ vai mà anh xuất hiện đúng lúc nên mình bị ảo giác.
    Say nắng từ lúc anh cởi áo khoác ra cho em khoác ,khi áo của em được huy động làm gối đầu.
    Rồi ba em cũng xuất viện,từ hồi đó em và anh trở nên thân thiết,em yêu anh lúc nào không hay.Anh vẫn hay quan tâm và có thể nói là rất quan tâm,nhiều khi em ngộ nhận.Ngộ nhận vì em được quan tâm hơn những người thân của anh,dù anh đã ngủ nhưng vẫn có thể dậy lúc 2h sáng để tư vấn chuyện bạn bè của em.
    Tình cảm của em bị dồn nén quá rồi-trong 1 lần em say,em đã nhắn tin nói cho anh biết hết,và anh phũ phàng bảo :chỉ coi em như người thân,một người bạn,chưa hề có ý nghĩ gì khác.Em ok,đau khổ chấp nhận.
    Em về quê nghỉ hè,cũng có hôm trời mưa anh buồn lại nhớ đến em và nhắn tin quan tâm .Em đã bảo anh là đừng quan tâm kiểu như thế nữa,em không muốn bị đau tim thêm một lần nữa.Anh nói ok ,sẽ không như thế nữa.
    Gặp lại anh,sau ngày hôm đó ,tình cảm trong em vẫn còn đong đầy nhưng em vẫn cố quay mặt đi khi anh nhìn em,muốn không còn là gì của nhau nữa.Rồi khi về nhà lại tự hỏi không biết giờ trong anh như thế nào.Ngày ngày trôi qua,em vẫn nhớ anh,vẫn hay nghĩ đến kỉ niệm,em vùi đầu vào sách vở,nhưng trước lúc ngủ em lại nghĩ đến,lúc giải lao em cũng nghĩ đến.Nhiều lúc em nhớ quá,lại chay ra lan can và nhìn sang tòa nhà anh làm việc,không biết bây giờ anh đang ở đâu trong tòa nhà đó và có nhìn xa xăm sang tòa nhà chỗ em không.
    Nhiều lúc em mệt mỏi chỉ muốn được ngồi cạnh anh,được nghe anh nói chuyện,nhưng những kỉ niệm đó bây giờ em khó lấy lại được vì giữa anh và em bây giờ có một rào cản mà khó có thể tự nhiên như trước nữa.
    Em đã định yêu một người để quên một người.Quên 1 người đã khó,yêu thêm một người lại càng khó hơn.Bây giờ mọi người ai cũng ngạc nhiên hỏi tại sao em chưa yêu ai,vì yêu anh nên em khó mở lòng cho một người mới lắm anh ạ.Bây giờ ,nếu có một điều ước,em ước thời gian quan trở lại,ước hôm đó ba em ko bị tai nạn,không gặp lại anh để rồi rung động trước sự quan tâm của anh.
    Làm sao để quên được anh ấy đây mọi người ơi!

    _______________________________________________________________Sưu Tầm



    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 22/7/19
  6. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Những bông hoa màu trắng sẽ nở!

    [​IMG]

    Rồi những bông hoa màu trắng sẽ nở thôi!
    Mình tin như vậy.

    Cuộc sống như một dòng sông có khi chảy xiết, có khi chỉ trôi lững lờ và lạnh lùng đến không ngờ
    Hôm nay mình mặc chiếc áo màu trắng, đến quán cafe ngồi vào cái bàn màu trắng duy nhất
    Ai đó nói rằng, nếu bạn muốn quên hẳn một điều gì hãy dùng các thứ đồ dùng màu trắng nó sẽ xóa dần ký ức và thay cho bạn một tâm hồn mới giống như một tờ giấy trắng vậy
    Rồi những bông hoa màu trắng sẽ nở, mình chờ đợi giây phút thiêng liêng nhất, giây phút bông hoa đầu tiên màu trắng liti nở ra chính là lúc mình thay tâm hồn bằng một khoảng trống màu trắng.....
    Mình sẽ pha một ly cafe khác ngọt ngào hơn, mình sẽ cho vào thật nhiều sữa, rất ít cafe để ly cafe không bị đắng như ly ban đầu đã uống...và có thể ngủ ngon chứ không phải mất ngủ nữa....
    Đã tưới nước mắt cho nó hàng đêm và bón cho nó thứ phân lạnh lùng nhất kia mà...không thể thành công cóc được!
    Sáng nay nó đã nở được một bông hoa màu trắng rất nhỏ còn rất yếu ớt nhưng tin rằng ngày mai, ngày mốt.......rồi một tuần nữa thôi nó sẽ nở ra toàn bộ........mình sẽ được tự do
    Ôi giây phút đáng mong đợi làm sao!
    Lòng sẽ như một trang giấy trắng, sẽ tự do vẽ lên đó những sắc màu tươi sáng hơn.


    ____________________________________Sưu Tầm


    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 22/7/19
  7. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    10 điều em muốn nói với anh.
    .
    1. Em không hoàn hảo.
    2. Em dù có mạnh mẽ,cứng rắn đến mức nào thì cũng chỉ là con gái.
    3. Em cũng nhiều khi rất khó chịu.
    4. Nước mắt- dĩ nhiên đứa con gái nào mà không khóc đâu anh!
    5. Em lỡ làm gì sai hoặc nói điều không hay thì anh cũng nên bỏ qua. Người nổi tiếng còn phát biểu sai nói chi là em.
    6. Thích được chiều chuộng và được phục vụ. ai mà chẳng thích thế đâu anh.
    7. Những lúc em nỗi cáu,buồn bực thì anh hãy dỗ ngọt em nhé!
    8. Em không chắc hiểu hết con người anh nhưng anh đừng để em phải nghe người khác nói rằng họ hiểu anh hơn em.
    9. Em yêu anh nhưng bản thân em vẫn là trên hết!
    10. Có những điều em đã nói với anh nhưng cũng có nhiều điều em chưa bao giờ nói,túm lại điều quan trọng nhất em cần nói là: em yêu anh rất nhiều!


    ________________________________________TRẦN HUYỀN DIỆU


    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 22/7/19
  8. Duong-xua

    Duong-xua Thần Tài Perennial member

    Một bông hồng, buổi sớm mai...

    Tách cà phê muối
    coffeev.gif

    Chàng trai gặp cô gái ở một buổi tiệc. Cô rất xinh đẹp, quyến rũ, và hơn nữa số người trong buổi tiệc đều để ý đến cô. Trong khi chàng trai chỉ là một người rất bình thường, không ai buồn nhìn tới. Cuối cùng, khi buổi tiệc gần kết thúc, chàng trai ngượng ngập mời cô gái uống cà phê với mình. Cô gái rất ngạc nhiên, nhưng vì lời mời quá lịch sự nên cô đồng ý.

    Họ ngồi ở một chiếc bàn nhỏ trong góc phòng tiệc, nhưng chàng trai quá lo lắng, mãi không nói được lời nào, làm cho cô gái cũng cảm thấy bất tiện.

    Bỗng nhiên chàng trai gọi người phục vụ:
    - Xin cho tôi ít muối để tôi cho vào cà phê!

    Mọi người đứng xung quanh hết sức ngạc nhiên và nhìn chằm chằm vào chàng trai. Chàng trai đỏ mặt, nhưng vẫn múc một thìa muối cho vào cốc cà phê và uống.

    Cô gái tò mò:
    - Sao anh có sở thích kỳ quặc thế?
    - Khi tôi còn nhỏ, tôi sống gần biển- Chàng trai giải thích- Khi chơi ở biển tôi có thể cảm thấy vị mặn của nước giống như cà phê cho muối vào vậy! Nên bây giờ, mỗi khi tôi uống cà phê với muối, tôi lại nhớ tới tuổi thơ và quê hương của mình.

    Cô gái thực sự cảm động. Một người đàn ông yêu nơi mình sinh ra thì chắc chắn sẽ yêu gia đình và có trách nhiệm với gia đình của mình. Nên cô gái bắt đầu nói chuyện cởi mở hơn, về nơi cô sinh ra, về gia đình... Trước khi ra về, họ hẹn nhau một buổi gặp tiếp theo...

    Qua những lần gặp gỡ, cô gái thấy chàng trai quả là một người lý tưởng: rất tốt bụng, biết quan tâm... và cô đã tìm được người đàn ông của mình qua cốc cà phê muối.

    Câu chuyện đến đây vẫn là có hậu, vì "công chúa" đã tìm được "hoàng tử", và họ cưới nhau, sống rất hạnh phúc.

    Mọi buổi sáng, cô gái đều pha cho chàng trai - nay đã là chồng cô - một cốc cà phê với một thìa muối. Và cô biết rằng chồng cô rất thích như vậy.

    Suốt 50 năm kể từ ngày họ cưới nhau, bao giờ người chồng cũng uống cốc cà phê muối và cảm ơn vợ đã pha cho mình cốc cà phê ngon đến thế.

    Sau 50 năm người chồng bị bệnh và qua đời, để lại cho người vợ một bức thư:

    "Gửi vợ của anh,
    Xin em hãy tha thứ cho lời nói dối suốt cả cuộc đời của anh. Đó là lời nói dối duy nhất - về cốc cà phê muối. Em có nhớ lần đầu tiên anh mời em uống cà phê không? Lúc đó anh đã quá lo lắng, anh định hỏi xin ít đường nhưng anh lại nói nhầm thành muối. Anh cũng quá lúng túng nên không thể thay đổi được, đành phải tiếp tục lấy muối cho vào cốc cà phê và bịa ra câu chuyện về tuổi thơ ở gần biển để được nói chuyện với em. Anh đã định nói thật với em rất nhiều lần, nhưng rồi anh sợ em sẽ không tha thứ cho anh. Và anh đã tự hứa với mình sẽ không bao giờ nói dối em một lời nào nữa, để chuộc lại lời nói dối ban đầu.

    Bây giờ anh đã đi thật xa rồi, nên anh sẽ nói sự thật với em. Anh không thích cà phê muối, nhưng mỗi sáng được uống cốc cà phê muối từ ngày cưới em, anh chưa bao giờ cảm thấy tiếc vì mình đã phải uống cả. Nếu anh có thể làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như thế để có được em, và anh sẽ uống cà phê muối cả cuộc đời - Anh yêu Em!"

    Khi người vợ đọc xong lá thư cũng là khi lá thư trong tay bà ướt đẫm nước mắt.

    Nếu bạn hỏi người vợ rằng: "Cà phê muối có vị thế nào?", chắc chắn bà sẽ trả lời: "Nó rất ngọt".
     
    Chỉnh sửa cuối: 25/3/11
  9. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    LỜI HAY Ý ĐẸP

    [​IMG]


    + Thời gian trôi qua - thời gian thay đổi con người và van vật - Cùng với 1 vài điều bất tử , tình yêu thật sự luôn tồn tại và sống mãi trong tâm hồn chúng ta ( Khuyết Danh )



    + Những thứ cao quý nhất và giá trị nhất trên đời không thể nhìn thấy được và không chạm vào được - Chúng chỉ được cảm nhận bằng Con Tim.( Khuyết Danh )


    +Người ta YÊU không phải vì người đó là Ai - mà vì Người Đó khiến mình cảm thấy như thế nào. ( Irwin Federman )

    + Dẫu em có nghi ngờ : Ngôi sao là ánh lửa - Mặt trời di chuyển chỗ - Chân lý là dối lừa - Nhưng em chớ nghi ngờ Tình yêu Anh em nhé . ( SHAKESPEARE )

    + Vợ không phải là người tình mà là người bạn trăm năm -Và chúng ta phải sớm tập làm quen với ý nghĩ yêu nàng khi nàng luống tuổi và cả khi nàng sẽ là một bà già . ( BIELINSKY )

    +Ttrên đời này vẫn còn một điều đẹp hơn tình yêu tuổi trẻ- Đó chính là tình yêu tồn tại ngay cả khi tuổi trẻ đã bị thời gian lấy mất -.Một tình yêu vĩnh hằng theo năm tháng và sẽ mãi mãi tồn tại theo nhịp đập của hai con tim yêu thương ... ( LOVE STORY )

    + Khi YÊU-Người ta thấy sự Xa Cách và Thời Gian chẳng là gì cả.(Afred de Musset)

    + Hạnh Phúc lớn nhất trên đời này là tin chắc rằng mình đang được YÊU.(Afred de Musset)

    THỜI GIAN :
    + Trôi quá chậm với những ai đang chờ đợi.
    +Trôi quá nhanh với những ai đang sợ hãi.
    +Quá dài đối với những ai phiền não.
    + Quá ngắn đối với những ai hân hoan
    NHƯNG
    + Với Kẻ Đang Yêu-Thời gian là Vĩnh Cửu.
    (Henry van Dyke)

    + Tình bạn-là sự gắn bó với nhau của những con người có cùng một niềm tin dầu có thể khác nhau về lý tưởng.

    + Bạn của anh là người biết tất cả về anh mà vẫn thích anh. (Elbert Hubbard)


    + Cho dù là tứ thơ đa tình, áng văn chương mỹ miều hay tâm thái vui vẻ lúc nghĩ ngơi đều không thể thay thế được tình bạn thân thiết (Puskin)

    *Tình bạn là nhận thêm niềm vui và chia bớt nỗi buồn.
    *Tình bạn không thể suy giảm bởi khoảng cách hay thời gian, bởi tù đày hay chiến tranh, bởi đau khổ hay im lặng. Chính trong những hoàn cảnh đó, tình bạn càng trở nên sâu sắc hơn.

    + Cái chính của tình yêu là sự chung thủy, cái chính của tình bạn là sự thật thà

    + -Ðức tính đầu tiên và quan trọng nhất của phụ nữ là dịu dàng

    + Ðàn bà chỉ tha thứ sau khi trừng phạt xong .( Bà DE GIRARDIN)

    + Ðàn bà lương thiện mà lại xinh đẹp thì trở nên lương thiện gấp đôi .(P.J. STAHL)

    + Không phải cái đẹp của người đàn bà đã làm ta ngây dại- mà chính là tính tình cao thượng của bà ta .( EURIPIDE )

    + Mỗi phút giây giận giữ với ai đó nghĩa là bạn đã đánh mất 60 giây hạnh phúc của cuộc đời !

    + Người đàn bà nào quý trọng đạo đức của tâm hồn mình hơn sự thông minh và bóng sắc của mình- là hạng người đứng trên đồng loại của mình.

    + Kẻ nào quý trọng bóng sắc của mình hơn tài đức của mình- là hạng đàn bà tầm thường.
    +... Nhưng kẻ nào quý trọng địa vị và giai cấp của mình hơn bóng sắc của mình- là hạng người đàn bà đứng ngoài lề đồng loại của họ : họ không phải là người đàn bà. (Chamfort)


    + Trên thế gian này chẳng có vị thần nào đẹp hơn thần mặt trời, chẳng có ngọn lửa nào kỳ diệu hơn ngọn lửa tình yêu.(M.Gorki)



    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

     
    Chỉnh sửa cuối: 22/7/19
  10. Duong-xua

    Duong-xua Thần Tài Perennial member

    Một bông hồng, buổi sớm mai...

    Café sữa - café đen


    Vào quán uống nước, em luôn gọi café đen. Anh luôn gọi café sữa.
    Người ta mang nước ra, luôn luôn nhầm lẫn. Anh café đen. Em café sữa.
    Em nhanh tay đổi 2 món. Người bồi bàn đứng ngẩn ra, mặt đầy vẻ thắc mắc. Anh cười trừ. Đợi người ta đi, anh trách: “Sao không để người ta đi rồi em hãy đổi? Làm mất mặt anh quá!!!” Em cười phá lên: “Đằng nào cũng vậy. Đâu có gì mắc cỡ!”.
    Em con gái mà lại thích café đen.
    Anh con trai nhưng rất thích café sữa.
    Em bảo café đen nguyên chất, tuy đắng nhưng uống rồi sẽ mang lại dư vị, mà nếu pha thêm sữa thì sẽ chẳng còn cảm giác café nữa.
    Anh bảo café cho thêm tí sữa sẽ đậm mùi café hơn, lại còn cảm giác ngọt ngào của sữa…
    Anh và em luôn thế. Khác nhau hoàn toàn.
    Anh và em không yêu nhau. Đơn giản chỉ là bạn bè. Mà không, trên bạn bè 1 chút. Gần giống như tình anh em.
    Nhưng em không chịu làm em gái anh. Em bảo, em gái có vẻ phụ thuộc vào anh trai, có vẻ yếu đuối, có vẻ… hàng trăm cái “có vẻ” và em không đồng tình.
    Anh cũng không muốn anh là anh trai của em. Anh trai suốt ngày phải lo cho em gái, bị nhõng nhẽo, vòi vĩnh đủ thứ. Anh không thể kiên nhẫn.
    Lâu lâu em hẹn anh ra ngoài đi uống café. Em café đen, anh café sữa.
    Thỉnh thoảng buồn buồn anh lôi em đi vòng vòng, rốt cuộc cũng đến quán nước. Anh café sữa. Em café đen.
    Anh có bạn gái. Bạn gái anh xinh xắn, rất dịu dàng, nữ tính. Đi với anh giống như 1 con thỏ non yếu ớt. Anh tự hào bảo, cô ấy không “ba gai”, bướng bỉnh như em.
    Em có bạn trai. Bạn trai em đẹp trai, galant, luôn chiều chuộng em. Đi với em, anh ấy không bao giờ khiến em tức chết. Em kiêu hãnh khoe, anh ấy thực sự là chỗ dựa vững chắc.
    2 cặp thỉnh thoảng gặp nhau. Em vẫn café đen. Anh luôn café sữa.
    Bạn trai em nói, anh đổi ly cho em. Em không chịu, café đen là sở thích của em.
    Bạn gái anh thắc mắc, anh không uống café đen như những người con trai khác. Anh nhún vai, café sữa hợp khẩu vị với anh.
    Trong lúc nói chuyện, thường thường anh và em vẫn cãi nhau. Bạn trai em luôn là người hòa giải. Bạn gái anh dịu dàng nói anh phải biết nhường nhịn con gái.
    Cuối cùng anh là anh. Em vẫn là em.
    Anh chia tay bạn gái. Cũng có thời gian chông chênh. Nhưng anh không hối tiếc. Anh và cô căn bản không hợp nhau. Dù cô ra sức chiều chuộng anh, nhưng anh vẫn thấy thiếu thiếu cá tính gì đó. Mà cá tính thiếu ấy mới thật sự hấp dẫn anh.
    Em chia tay bạn trai. Có một lúc cảm thấy trống vắng. Nhưng em không hối hận. Em và bạn trai không tìm được tiếng nói chung. Dù anh ấy không khiến em bực mình, ít khi gây sự với em. Nhưng em vẫn thấy thiếu thiếu. Mà “thiếu thiếu” ấy làm em chán nản.
    Anh và em không hẹn mà gặp nhau ở quán café cũ.
    Em gọi café đen.
    Anh gọi café sữa.
    Người bồi đã quen với 2 người. Anh ta không để nhầm chỗ nữa.
    Anh yên lặng. Em cũng không nói. Đợi người bồi đi, anh kéo ly café đen về phía mình, đẩy ly café sữa về phía em.
    Hôm đó 2 người uống thử “khẩu vị” của người kia.
    Đêm ấy, anh nhắn tin cho em “Café đen hay thật! Anh bắt đầu thấy thích nó!”
    Em nhắn tin lại cho anh “Café thêm sữa cũng rất tuyệt vời. Em sẽ uống café sữa…”
    Sau đó em và anh luôn đi cùng nhau, bất luận ở đâu, em cũng luôn gọi café sữa cho em và không quên gọi café đen cho anh…

    Café đen hay café sữa đều là café, phải không?
    Tình yêu đắng hay tình yêu ngọt đều là tình yêu… chẳng phải sao???
     
  11. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    LỜI HAY Ý ĐẸP


    + Được yêu- một sự kiện quan trọng biết bao!
    + Yêu- càng trọng đại hơn nữa! Vì yêu- trái tim trở nên can đảm- Nó chỉ còn toàn những gì thuần khiết, chỉ dựa vào những gì cao thượng và lớn lao.
    (Victor Hugo)

    + Tất cả những gì anh yêu sẽ mất đi một nửa thú vị nếu không có em để cùng chia sẻ (Clara ortera)

    + …Em - chỉ mình em mới tạo cho anh cảm giác đang sống… Những người đàn ông khác bảo đã gặp được thiên thần - nhưng anh đã thấy em - và thế là đủ.
    (George Moore)
    + Thật đau khổ cho kẻ nào vào lúc bắt đầu yêu đã không tin rằng tình yêu đó sẽ là vĩnh cửu
    ( C.Constan)

    + Không bao giờ người ta yêu như người ta đã được yêu - bởi thế nên - muốn đạt được hạnh phúc trong tình yêu chúng ta phải cho tất cả mà không được đòi hỏi gì.
    (Paul Bourgier)

    + Thường người ta nói mối tình đầu là mối tình đẹp nhất nhưng mối tình cuối cùng mới thực sự là mối tình bất diệt.
    (J.Paul Sarte)
    [​IMG]

    + Muốn có hạnh phúc với người đàn ông thì phải hiểu họ rất nhiều và yêu họ in ít cũng được
    + Muốn có hạnh phúc với người đàn bà thì phải yêu họ thật nhiều và…đừng tìm hiểu họ.
    ( Victor Hugo )

    + Khi nào một người phụ nữ từ chối tình yêu của bạn - và thay vào đó - cô ta đề nghị giữ vững tình bạn. Bạn chớ có nghĩ rằng đó là lời từ biệt- điều đó có nghĩa là - cô ta muốn bạn hành động theo thứ tự đã định sẵn.
    ( Moliere )

    + Người thất bại không có mục đích cụ thể cho cuộc sống - luôn tin rằng mọi thành công đều là kết quả của vận may và chỉ thật sự bắt tay vào việc khi có sự tác động từ bên ngoài.

    + Có những ước mơ sẽ vẫn chỉ là ước mơ - dù cho ta có nỗ lực đến đâu - nhưng nhờ có nó ta mạnh mẽ hơn, yêu cuộc sống hơn và biết cố gắng từng ngày.

    + Có những lời hứa cũng vẫn chỉ là lời hứa - dù ta có mãi chờ đợi - bởi người hứa đã không còn nhớ, nhưng nhờ có nó ta biết hi vọng và mong chờ.

    + Người thành công biết chính xác những gì mình muốn - tin tưởng vào khả năng của mình và sẵn sàng cống hiến hết thời gian của cuộc đời để đạt được điều đó.

    + Dễ là khi bạn có một chỗ trong sổ địa chỉ của một người - nhưng khó là khi bạn tìm được một chỗ trong trái tim của người đó.

    + Dễ là khi đánh giá lỗi lầm của người khác - nhưng khó là khi nhận ra sai lầm của chính mình

    + Ðừng nên thờ ơ với những gì đã quá quen thuộc với bạn - Hãy giữ chắc lấy chúng như những gì quan trọng nhất - vì sẽ có lúc bạn cảm thấy tiếc nuối khi những điều thân thuộc ấy mất đi.
    [​IMG]
    + Cầu mong Tôi sẽ tìm được sự thanh thản và yên bình trong một thế giới có nhiều điều mà Tôi không thể hiểu hết được.

    + Trên đời chẳng có gì ngọt ngào bằng nửa sự ngọt ngào của giấc mộng tình yêu trong thời tuổi trẻ.
    (Thomas Moore)

    + ...Trong chuyện yêu thương không bao giờ đầy đủ cũng như không có lúc nào thừa. Dù cho có viết cho nhau bằng nghìn hằng vạn lá thư cũng không bao giờ vơi được nỗi niềm thương nhớ đang chất chứa trong lòng hai kẻ yêu nhau. Ngọn lửa tình không bao giờ tàn trong những chiếc lò làm bằng tim, bằng máu. Những lá thư tình chỉ giúp cho những người yêu thương nhau vơi đi phần nào thương nhớ mà không bao giờ trút cạn được niềm yêu...
    (Napoleon)
    + Tình yêu không có tuổi tác, chừng nào trái tim còn, người ta còn yêu.
    (N. Karamzine )
    + Chân lý cuối cùng trên cõi đời vẫn chỉ là tình yêu. Yêu là sống và còn sống là còn yêu.
    (Voltaire)
    + Yêu và được yêu là một bản nhạc mà nghe mãi không chán.
    (Madame De Stael)
    + Khi ước mơ và niềm vui của người khác chính là hạnh phúc của mình thì đó chính là tình yêu đẹp nhất
    (Khuyết danh)
    +Tình yêu luôn hiện hữu , chỉ có điều ta có thể cảm nhân được nó hay không
    (Kimberly kỉberger)
    + Khi chúng ta có mục đích sống dựa vào tình yêu ,thì đó là đảm bảo vững chắc để cuộc đời ta có ý nghĩa
    (Khuyết danh)

    + Hạnh Phúc là biết cho đi , là biết nhận ra và gìn giữ tình yêu ở bất kỳ giai đoạn nào - đó là sự trân trọng những giá trị vĩnh hằng của cuộc sống.
    (Donald Walters)
    + Nếu chúng ta yêu thương một người- hãy biết trân trọng khi bạn còn có thể- Bởi không ai nói trước được tương lai - đừng bao giờ để mình phải hối hận vì mình đã không đủ quan tâm, không đủ yêu thương hoặc không đủ can đảm để vượt qua những khó khăn... để giữ những gì mình yêu quý…

    + Bạn đã yêu, đã nếm được mùi vị của ái tình..Đột nhiên- bạn thấy cái đẹp, sự hứng thú ở khắp nơi - Bạn không ngần ngại thể hiện tình yêu một cách say đắm, một cách dịu dàng, bằng ngôn từ và bằng sự im lặng - Và bạn thấy mình mạnh mẽ, khoan dung , đầy sinh khí.
    (George Weinberg)
    + -Bản chất của tình yêu là sự thánh thiện và thanh bình. ở đó, tâm hồn, lý trí, lương tâm và thể xác đều được bình an.
    + -Sự dối trá sẽ giết chết tình yêu, song chính sự thẳng thắn sẽ giết chết nó trước
    + -Yêu vì mục đích được yêu là con người, nhưng yêu vì mục đích yêu là thiên thần.


    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG] [​IMG]

     
    Chỉnh sửa cuối: 22/8/19
  12. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Tại sao chúng ta lại đeo nhẫn cưới ở ngón áp út ?

    Bạn đã bao giờ thắc mắc tại sao người ta lại đeo nhẫn cưới ở ngón áp út chưa? Người Trung Quốc có một cách giải thích rất thú vị và thuyết phục. Theo họ, ngón tay cái tượng trưng cho cha mẹ, ngón tay trỏ tượng trưng cho anh em, ngón giữa là chính bạn, ngón áp út tượng trưng cho người bạn đời của bạn, và ngón út tượng trưng cho con cái của bạn.
    [​IMG]
    Bây giờ bạn hãy để hai bàn tay đối diện nhau, gập ngón tay giữa lại và áp sát chúng vào nhau, đồng thời cho hai bàn tay mở ra nhưng các ngón tay còn lại chống vào nhau ở đầu mút ngón tay( như trong ảnh ý)

    Bây giờ bạn hãy thử tách hai ngón tay cái, rồi sau đó ngón tay trỏ và ngón út rời nhau ra…

    Bạn sẽ thấy chúng tách nhau ra dễ dàng. Đó là bởi cha mẹ bạn không thể sống suốt đời với bạn. Anh em bạn cũng sẽ có gia đình riêng và sẽ rời xa bạn. Cuối cùng con cái bạn cũng vậy, chúng sẽ tạo dựng cuộc sống của riêng mình chứ không thể sống cùng bạn mãi mãi.

    Thế còn ngón áp út thì sao? Bạn sẽ thấy ngạc nhiên khi bạn không thể tách rời chúng ra khỏi nhau! Là vì bạn cùng người bạn đời được số phận mang đến với nhau để hòa quyện, gắn bó với nhau không thể tách rời suốt cả cuộc đời. Cho dù tất cả thế giới này bỏ hai bạn ra đi và cuộc sống của hai người có trải qua bao thăng trầm, ngọt đắng đến thế nào đi nữa.

    Đó chính là lý do tại sao người ta lại đeo nhẫn cưới ở ngón áp út.


    _________________________________________Sưu Tầm


    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

     
    Chỉnh sửa cuối: 22/8/19
  13. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 22/8/19
  14. Duong-xua

    Duong-xua Thần Tài Perennial member

    Một bông hồng, buổi sớm mai...

    Cô Bé Bán Diêm
    View attachment 7360
    Đêm giáng sinh năm ấy trời thật lạnh. Đã mấy ngày liền tuyết rơi liên miên, như hối hả điểm trang cho thành phố vẻ thánh khiết để đón mừng ngày kỷ niệm Chúa Cứu Thế ra đời... Em bé tay ôm bao giấy đầy những hộp diêm, vừa đi vừa cất giọng rao mời. Lạnh thế mà bé phải lê đôi chân trần trên hè phố. Đôi dép cũ rích của bé sáng nay bị lũ nhóc ngoài phố nghịch ngợm dấu đi mất. Trời lạnh như cắt. Hai bàn chân của bé sưng tím cả lên. Bé cố lê từng bước sát dưới mái hiên cho đỡ lạnh, thỉnh thoảng đôi mắt ngây thơ ngước nhìn đám đông hờ hững qua lại, nửa van xin, nửa ngại ngùng. Không hiểu sao bé chỉ bán có một xu một hộp diêm như mọi ngày mà đêm nay không ai thèm hỏi đến.

    Càng về đêm, trời càng lạnh. Tuyết vẫn cứ rơi đều trên hè phố. Bé bán diêm thấy người mệt lả. Đôi bàn chân bây giờ tê cứng, không còn chút cảm giác. Bé thèm được về nhà nằm cuộn mình trên chiếc giường tồi tàn trong góc để ngủ một giấc cho quên đói, quên lạnh. Nhưng nghĩ đến những lời đay nghiến, những lằn roi vun vút của người mẹ ghẻ, bé rùng mình hối hả bước mau. Được một lát, bé bắt đầu dán mắt vào những ngôi nhà hai bên đường. Nhà nào cũng vui vẻ, ấm cúng và trang hoàng rực rỡ. Chỗ thì đèn màu nhấp nháy, chỗ có cây giáng sinh với những quà bánh đầy mầu. Có nhà dọn lên bàn gà tây, rượu, bánh trái trông thật ngon lành. Bất giác bé nuốt nước miếng, mắt hoa lên, tay chân run bần bật, bé thấy mình lạnh và đói hơn bao giờ hết. Đưa tay lên ôm mặt, bé thất thểu bước đi trong tiếng nhạc giáng sinh văng vẳng khắp nơi và mọi người thản nhiên, vui vẻ, sung sướng mừng Chúa ra đời...

    Càng về khuya, tuyết càng rơi nhiều.Bóng tối, cơn lạnh lẫn cơn đói như phủ lên, như quấn vào hình hài nhỏ bé ốm yếu. Bé vào núp bên vỉa hè giữa hai dẫy nhà cao để tránh cơn gió quái ác và tìm chút hơi ấm trong đêm. Ngồi nghỉ một lát, chợt nhớ ra bao diêm, bé lấy ra một cây, quẹt lên để sưởi cho mấy ngón tay bớt cóng. Cây diêm cháy bùng lên thật sáng, thật ấm, nhưng chỉ một lát thì tắt mất, làm bé càng bực mình hơn trước. Bé thử quẹt lên một cây diêm thứ hai. Khi cây diêm cháy bùng lên, bé thấy trước mặt mình một bàn đầy thức ăn, những món đặc biệt của ngày lễ giáng sinh. Bé mừng quá, đưa tay ra chụp lấy thì ngay lúc ấy cây diêm tắt, để lại bé trong bóng tối dầy đặc, với cái lạnh bây giờ càng khủng khiếp hơn. Bé sợ quá, sợ lạnh, sợ tối, vội vàng lấy bao giấy đổ diêm ra hết, rồi cứ quẹt lên từng cây một, hết cây này đến cây khác. Trong ánh sáng của mỗi cây diêm bé thấy mình được về nhà, được gặp lại người mẹ thân yêu. Mẹ âu yếm bế bé đến gần bên lò sưởi, mặc cho bé chiếc áo choàng dài thật ấm, thật đẹp, xong nhẹ nhàng đút cho bé từng miếng bánh ngon. Mẹ trìu mến ôm bé vào lòng, vuốt ve, hỏi han đủ chuyện. Mồi lần que diêm tắt, hình ảnh người mẹ thân yêu tan biến, bé hoảng sợ, vội vàng quẹt lên một que khác, mẹ lại hiện ra. Cứ như thế, tay bé cứ say sưa quẹt hết mớ diêm này đến mớ diêm khác. Rồi như người điên, bé lấy que diêm châm vào cả hộp diêm. Khi ánh lửa bùng lên, bé thấy mẹ cúi xuống bế bé lên, mang bé bay bổng về nơi đầy tiếng hát, đầy những người thân yêu, bé không còn thấy lạnh, thấy đói gì nữa. Sáng hôm sau, những người trong phố tìm thấy em bé đáng thương nằm chết bên cạnh đống diêm vãi tung tóe trong ngõ hẻm.

    Hans Christian Andersen
     
  15. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    LỜI HAY Ý ĐẸP


    + Bất cứ ở đâu, hạnh phúc của bản thân phải dựa vào bản thân để sáng tạo, để tìm kiếm
    (Danh ngôn Anh)

    + Hạnh phúc chân chính của nhân loại chính là ở việc thực hiện những lý tưởng của nó
    (Danh ngôn Nga)


    + Làm phúc cho người khác, chắc chắn là người hạnh phúc chân thực nhất
    (Danh ngôn Thụy Sĩ)


    + Người dốc tâm lực để tạo ra hạnh phúc sẽ có hạnh phúc
    (Danh ngôn Pháp)

    + Người tìm ý nghĩa của cuộc sống mới là người hạnh phúc
    (Danh ngô Liên Xô)

    + Chỉ có hạnh phúc của toàn bộ nhân loại mới là hạnh phúc của bạn
    (Danh ngôn Đức)

    + Khi còn là tình nhân người đàn ông thích người đàn bà lả lơi, khêu gợi. Nhưng khi lấy vợ người đàn ông thích người đàn bà phải đoan trang và không nên đẹp lắm

    (Andre Chenier )

    + Cuộc sống chỉ có một loại hạnh phúc chắc chắn – chính là vì người khác mà sống
    (Danh ngôn Nga)


    + Tình yêu như cái bóng của người ta - càng theo đuổi nó càng chạy - càng hững hờ nó càng vương vấn mà theo mãi bên mình.
    (Saint Prosper)
    + Khi một người đàn bà có cái áo đẹp - người đầu tiên nàng khoe là người đàn bà mà nàng ghét - kế tới là người đàn ông mà nàng yêu
    (André Guillois)

    + Trên đời không có người phụ nữ nào không thích được đàn ông theo đuổi - Sở dĩ người phụ nữ ấy chống đối vì người đàn ông ấy theo đuổi không đúng cách mà thôi
    (Gina de Lombrroso)


    + Đôi khi người đàn bà giấu không cho người đàn ông biết tất cả những si mê mà nàng có ở nơi chàng - trong khi đó người đàn ông giả vờ bộc lộ với nàng tất cả những si mê mà chàng không hề cảm thấy.
    (La Bruyère)

    + Người phụ nữ cần phải lựa chọn:
    - với người đàn ông được các bà các cô yêu thương - nàng cảm thấy không an tâm.

    - Với người đàn ông không được các bà các cô yêu thương - nàng cảm thấy không sung sướng .(A. France)

    + Khi phải xa một người nào đó - bạn đừng bao giờ quên nói những lời yêu thương - Có thể sau này bạn sẽ không bao giờ còn gặp lại người đó.
    (Jean Paul Richter).


    + Tình yêu là món quà quý nhất mà con người nhận được của nhau.
    (Ludovie Helevi)

    + Người tình rất dễ kiếm và người bạn rất dễ giữ

    Cái khó là kiếm được người bạn và giữ được người tình.
    ( DUC DE LEVIS )

    + Tình yêu - đó là một đại dương không hay biết - và tất cả chúng ta bơi trong đó. Mỗi người trên con tàu riêng của mình - mỗi người là một thuyền trưởng - lái con tàu theo đường đi riêng của mình.
    (M.V.PRISVIN)


    +Cuộc sống quá ngắn ngủi cho những điều nhỏ nhen, vụn vặt và những màn kịch tính - vì vậy hãy hôn thật chậm, cười thật tươi, yêu thật chân thành và tha thứ thật nhanh.

    + Mỗi người có trong đời mình những trang sách mà mình không biết và được viết bởi công trạng của người khác .

    + Lòng ghen có tính cách vừa công bằng vừa hợp lý bởi lẽ nó nhằm gìn giữ cho cái thuộc về ta hoặc cái mà ta tin là của ta.
    (La Rochefoucould)

    + Không gì diễn tả được nỗi đau do cái ghen đem đến cho con tim chưa nói được lời tỏ tình.

    (Mme De Lafayette)

    + Người ghen luôn tìm thấy nhiều điều hơn ý mình muốn tìm.
    (Moliere)

    + Trong sự ghen tuông tự ái đóng vai trò quan trọng hơn là ái tình.
    (Rochefoucauld)

    + Ta không yêu một người con gái vì những lời nàng nói. Ta yêu những lời nàng nói vì ta yêu nàng (A. Maurois )

    + Đang thật yêu bỗng căm ghét là còn yêu một cách âm thầm tha thiết
    ( De Saidéry)

    + Ái tình không nhìn bằng mắt mà bằng tâm hồn. Vì vậy, nhân loại khắc họa Thần Tình ái có hai cánh nhưng con mắt mù lòa.
    (Shakespeare)

    + Cuộc sống thiếu tình yêu không phải là sống mà chỉ là sự tồn tại - Không thể sống thiếu tình yêu - vì con người sinh ra có một tâm hồn để mà yêu.(
    M.Gorki)



    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 22/8/19
  16. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 22/8/19
  17. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thông điệp yêu thương:

    Người xưa ơi!

    Hôm qua trên đường đi làm về, tôi tình cờ nhìn thấy hai cô cậu học sinh còn nguyên đồng phục hối hả giục nhau vượt lên một dốc cầu cao. Cả hai lưng áo ướt đẫm mồ hôi, cô gái huyên thuyên nói, còn cậu bạn đi cùng chỉ mỉm cười. Bất giác trái tim tôi rung lên. Hình ảnh của ngày xưa ùa về.

    Anh hơn tôi 3 tuổi, nhưng nghỉ học giữa chừng vì việc gia đình nên học cùng lớp với tôi. Hiền lành, ít nói, lại học không giỏi nên anh tỏ ra rất tự ti so với những người bạn khác của tôi. Trong khi bao nhiêu “vệ tinh” vây xung quanh lấy lòng tôi bằng đủ thứ quà cáp, rồi những lần mượn tập chép bài để vô tình “quên” lá thư tỏ tình trong đó... thì anh chọn giải pháp im lặng.
    Ngày ngày anh đến lớp và ngồi vào góc cuối lặng lẽ học cũng như quan sát tất cả mọi thứ diễn ra với tôi, đều đặn và nhẫn nại. Tôi thật sự cũng chẳng mấy ấn tượng với anh, chỉ nhận ra mỗi một điều là anh có nụ cười rất hiền.
    Xác định rất rõ con đường mình sẽ chọn, tôi cần mẫn đi học thêm ngoại ngữ mỗi tối. Nhưng ngày ấy đường sá ở quê tôi rất tệ. Đường trải đất đỏ, khi bụi mù mịt, khi thì lầy lội. Vậy mà 7-8 cây số từ nhà tôi đến trường còn không có lấy một ngọn đèn. Vì thế, mỗi tối sau giờ học thêm tôi luôn cố chạy thật nhanh về nhà hoặc nhập chung nhóm với những đứa bạn lớp khác để đi cùng nhau cho đỡ sợ.
    Hôm ấy trong lúc tôi đang loay hoay, lo lắng vì không tìm được đứa bạn nào để đi cùng thì anh xuất hiện. Tôi hỏi đi đâu (khi ấy chỉ gọi bằng tên thôi), anh bảo mẹ sai đi công việc, trên đường về gặp tôi. Anh đi cùng tôi suốt đoạn đường mà gần như không nói một lời nào, chỉ mình tôi thao thao đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Về đến đầu ngõ, tôi mới chợt nhớ ra hình như nhà anh không đi đường này, nhưng chưa kịp nói gì, anh đã quay xe chạy biến đi mất.
    Tối hôm sau và rất nhiều hôm sau đó nữa, mỗi khi tan học tôi luôn “tình cờ” gặp anh đang đạp xe lang thang. Tôi hỏi anh chỉ gãi đầu, gãi tai bẽn lẽn khi thì đến nhà bạn chơi nhưng bạn không có ở nhà, khi lại là đi xem kịch nhưng đến muộn nên không mua được vé... Tuyệt nhiên không bao giờ anh nhận là đang đợi tôi.
    Cần mẫn hết ngày này sang ngày khác, bất kể ngày nắng hay ngày mưa, anh vẫn cùng tôi đi hết trọn con đường về nhà tôi, rồi một mình lặng lẽ quay lại đoạn đường vừa đi để trở về nhà. Mấy đứa bạn cứ trêu chọc tôi với anh, nhưng anh thì không bao giờ nói gì về điều đó. Tôi và anh cùng nhau vượt qua những đoạn đường đầy ổ gà, những cây cầu dốc cao ngất, có khi đạp không nổi, hai đứa xuống xe dắt bộ, cùng nhìn nhau cười nắc nẻ.
    Cứ như thế, dù ngày nắng hay ngày mưa, mỗi tối tan học anh luôn là bạn đồng hành tin cậy của tôi. Có anh, con đường dài tít tắp bỗng như gần lại. Có anh những đoạn đường tối mù mịt không bao giờ còn là nỗi ám ảnh của tôi nữa. Có anh tôi biết thế nào là vẻ đẹp của ban đêm vì đã có thể chạy chầm chậm để đón lấy hương thơm tỏa ra từ những đóa hoa thanh long trắng muốt nở rộ dọc đường về...
    Ba năm, khoảng thời gian không dài cũng không ngắn ấy trôi qua như một giấc mơ. Một giấc mơ đẹp chưa từng bao giờ đến lần thứ hai trong cuộc đời tôi. Khi tôi kịp nhận ra mình đã biết mong ngóng anh sau những giờ tan học, biết buồn buồn khi tan trường không thấy bóng anh đâu thì cũng là lúc vào mùa thi cuối cấp.
    Tốt nghiệp phổ thông, tôi thi vào đại học, cao học, rồi sang nước ngoài làm nghiên cứu sinh. Anh dừng lại ở lớp 12 và chuyển sang học nghề ở một nơi nào đó mà tôi không hề được biết. Chúng tôi dần xa nhau, rồi như một định mệnh chúng tôi hoàn toàn lạc mất nhau bởi anh cảm thấy bất lực vì không kê bằng được sự chênh lệch giữa hai đứa.
    Anh tìm mọi cách tránh mặt tôi và tôi không còn biết được bất kỳ tin tức gì về anh nữa, dù tôi cũng cố gắng dò hỏi đám bạn chung lớp ngày nào. Anh vẫn như ngày xưa ấy, mãi mãi vẫn không thể vượt qua được rào cản do chính mình dựng lên.

    Mẹ tôi kể rằng khi tôi đi học xa, thỉnh thoảng bà nhìn thấy một cậu thanh niên có ánh mắt rất buồn đứng tần ngần một lúc thật lâu trước ngõ nhà tôi. Khi mẹ tôi hỏi muốn tìm ai, anh chỉ lắc đầu. Ở một nơi rất xa, tôi thấy mắt mình nhòa đi.



    Mới đây thôi mà đã gần 10 năm.
    Không biết giờ này anh đang ở đâu, hạnh phúc hay vẫn đeo mang mối tình bé dại ngày nào? Anh trách tôi nhiều lắm không, người xưa ơi?


    __________________________________________________NGỌC HÂN



    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

     
    Chỉnh sửa cuối: 22/8/19
  18. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    LỜI HAY Ý ĐẸP :


    + Khi còn là người yêu, đa số đàn ông thích người con gái khêu gợi và dễ dãi - Vì có khêu gợi thì người đàn ông mới thích nhìn, và có dễ dãi thì người đàn ông mới dễ chinh phục .

    + Nhưng khi lấy vợ, người đàn ông thích người con gái đoan trang và đứng đắn - Vì đoan trang thì người đàn ông mới kính trọng và đứng đắn thì mới không lo sự dòm ngó của kẻ khác
    (André Chenier)


    + Tình yêu và hạnh phúc như hình với bóng. Nếu biết bảo vệ tình yêu thì hạnh phúc sẽ thành sự thật, ngược lại nếu không biết bảo vệ tình yêu thì hạnh phúc sẽ là một ảo tuởng.
    (Pascal )

    + Một phép lạ xảy ra cho những người đang yêu : càng cho đi nhiều thì càng có thêm nhiều.

    (Rainer Maria Rilke )

    +Muốn đạt được hạnh phúc trong gia đình, muốn có một người bạn đời lý tưởng, trước hết phải tự hỏi xem mình đã là mẫu người lý tưởng hay chưa ?

    (Rainer Maria Rilke )

    + Mọi âm điệu du dương trên thế gian này chỉ có trong tiếng nói của nàng. Và chỉ có lúc nhìn mặt nàng tôi mới cảm nhận được ánh sáng mặt trời
    ( Charlotte Bronte)

    + Tình yêu chân thật không có kết thúc có hậu vì tình yêu chân thật không có đoạn kết.
    +Trong toán học tình yêu, một cộng một là tất cả và hai trừ một là vô nghĩa.
    + Tình yêu không bao giờ có quá nhiều, vì tình yêu thì không bao giờ đủ cả.

    + Muốn giữ chồng cách hay tuyệt là làm sao cho chồng ghen chút chút. Muốn mất chồng một cách hay tuyệt là làm sao cho chồng ghen chút chút cộng thêm chút chút
    (Mencken)

    + Đàn bà là một thế giới nhỏ thôi - nhưng muốn điều khiển được họ - cần phải có một tài năng vĩ đại như là tài cai trị một quốc gia
    (André Chenier)


    + Sự ghen tuông của tình nhân chỉ gây khó chịu, nhưng cái ghen của các ông chồng thì vừa gây khó chịu lại vừa xúc phạm

    (Madame de la Fayette)

    + Ta còn yêu mà nàng không còn yêu ta nữa thì thật là đau khổ, nhưng nếu nàng còn yêu ta mà ta không còn yêu nữa thì còn đau khổ gấp vạn lần
    (Madame de la Fayette )

    + Người ta có thể quên đi điều bạn nói, nhưng những gì bạn để lại trong lòng họ thì không bao giờ nhạt phai.

    + Bạn chớ nên bỏ cuộc khi bạn vẫn còn điều gì đó để cho đi.- Không có gì là hoàn toàn bế tắc - sự việc chỉ thật sự trở nên bế tắc khi bạn thôi không cố gắng nữa.

    + Mỗi ngày là một món quà mà cuộc sống đã ban tặng cho chúng ta.
    + Điều quan trọng ko phải vị trí ta đang đứng, mà ở hướng ta đang đi.
    + Niềm tin là một sức mạnh có thể biến điều ko thể thành điều có thể.

    Bạn
    + Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại.
    Nhưng
    + Có thể chúng ta phải gặp một vài người nào đó, nhầm một vài lần như vậy trước khi gặp đúng người mình yêu, và bạn phải trân trọng vì điều đó.
    Bạn
    + Sẽ rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại và bạn là người phải ra đi.
    Nhưng
    khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình.
    Và Bạn hãy nhớ rằng
    + Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.


    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 22/8/19
  19. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Nghe đàn ông chỉ cách... chọn chồng

    1. Không sợ lấy chồng già chỉ sợ lấy chồng trẻ:

    Nếu người đàn ông của bạn còn rất trẻ thì bạn chỉ nên yêu, không nên kết hôn. Nam giới phải tầm 30 tuổi mới thích hợp với cuộc sống gia đình.


    2. Nên lấy người giàu hay người nghèo?


    Hãy lấy người dám vì bạn mà tiêu tiền.

    3. Có nên lấy người đàn ông đã ly hôn không?


    Người đàn ông đã ly hôn 1 lần thực sự là một bảo vật. Người đàn ông ly hôn 2 lần thì chỉ là cỏ rác.

    4.Có nên lấy người quá thật thà?


    Có người rất thật thà. Nhưng kết hôn nên chọn người thật thà mà tinh nhanh.

    5. Nên lựa chọn con người của công việc hay con người của gia đình?


    Theo quan niệm truyền thống nên lựa chọn con người của gia đình, anh ta sẽ biết lo cho bạn và con cái, hạn chế tối đa các cuộc nhậu nhẹt bên ngoài. Khi có sóng gió gì, với anh ta, vợ con sẽ là trên hết.

    6. Lấy người có tính cách như thế nào là tốt?


    Lấy chồng chính là lấy tính cách của người đó,mọi thứ khác của anh ta rồi sẽ rời bỏ bạn mà đi. Những người có tính cách gần giống nhau tốt hơn hai người có tính cách khác nhau hỗ trợ nhau.

    7. Kết hôn có nên xem tuổi?


    Có. Tốt nhất là nên xem tuổi tác xem có hợp nhau không, tướng số ra sao. Nhiều người cho vậy là mê tín nhưng đôi khi nó lại có tác dụng tâm lý rất tốt.

    8. Nên tránh những kiểu đàn ông nào?


    Những người đàn ông ích kỷ nên tránh xa. Nên lựa chọn đàn ông có trách nhiệm.

    9.Trai Bắc tốt hay trai Nam tốt?


    Gái Bắc nên lấy trai Bắc. Gái Nam nên lấy trai Nam.

    10. Có nên lấy người đào hoa?


    Đàn ông rất thích đồ mới lạ. Không có người đàn ông nào không trăng hoa, chỉ có người đàn ông giỏi kiềm chế.

    11. Nên lựa chọn môn đăng hộ đối?


    Đàn ông rất sĩ diện, họ sẽ tự ti nếu thua kém vợ mình.

    12. Nên lấy người học vấn cao hay thấp?


    Nên lấy người có trình độ tương đương với mình, không nên có sự chênh lệch quá về trình độ, nếu không hai người sẽ không có điểm chung và thường bất đồng ý kiến. Không phải chúng ta coi thường những người học vấn thấp mà chỉ là tư tưởng khác nhau nên không thể hòa hợp trong đời sống vợ chồng.
     
    ___________________Hà Ngọc_______________


    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

     
    Chỉnh sửa cuối: 22/8/19
  20. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG] [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 22/8/19