Góc Nhỏ ✿ Ƹ̵̡ӝ̵̨̄ʒ ✿ Những Bông Hoa Đẹp ✿ Ƹ̵̡ӝ̵̨̄ʒ ✿

Thảo luận trong 'Box Thơ & Nhạc - Ảnh & Clip' bắt đầu bởi hugolina, 24/2/11.

  1. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 25/11/20
    chom chia and Phúc Thịnh like this.
  2. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 25/11/20
    chom chia thích bài này.
  3. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 26/11/20
    chom chia thích bài này.
  4. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 26/11/20
    chom chia and kunkun like this.
  5. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 26/11/20
    chom chia thích bài này.
  6. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Tản mạn cuộc sống:135:

    Không tên cho những bộn bề


    Giờ thì thấy lòng chật chội, chẳng còn chỗ để chứa dù chỉ nửa niềm tin để yêu thương lấy một người. Lẩn khuất trong cô đơn, để ao ước mọn mằn một cái nắm tay giữa đông lạnh giá, nhưng không…

    Vì đôi khi muốn chạy đến bên ai đó ở đầu con phố bên kia nhưng rồi lại thôi bởi lòng tự trọng và tổn thương níu giữ, đành nhốt chặt nhớ nhung, tự xây lên một bức tường vô hình ngăn cách giữa em – anh.

    Mệt mỏi, tự nhiên muốn làm một cuộc chạy trốn, chẳng mang theo gì, chỉ mang theo mỗi… tiền thôi, bỏ lại mọi thứ sau lưng… tất cả, muốn chỉ một mình thôi ngẫu nhiên lên một chuyến xe nào đó, đến một thành phố nào đó chẳng còn ai biết mình; chẳng còn ai quan tâm mình khóc hay cười để mình không phải giữ mãi nụ cười cố hữu trên gương mặt dù lòng cứ trống hoác trống hơu.

    Bỏ lại những mệt nhoài của nghĩa vụ, những gương mặt quen quá lâu rồi mà còn lạ lẫm lắm những nghĩ suy,

    Bỏ lại con phố nhỏ, những ngõ quen đến nỗi nhắm mắt cũng biết mình đang ở vị trí nào,

    Bỏ lại chất chồng công việc, những lo toan bề bộn… những nhỏ nhen vụn vặt rất “đời thường”,

    Và cuối cùng là bỏ lại cụ cười nghệch ngoạc lúc chia tay từ hôm nào xa lắm nhưng còn găm lại trong lòng để những khi cần thiết, lại nhói lên đau. Cố gắng để nửa niềm tin còn sót lại rơi thật nhẹ xuống bước chân người khi về bên ấy, thế mà cứ chao chát những nhớ - quên cũ rích cũ rơ mà không sao nhạt được.

    Cũng chỉ muốn thế thôi chứ biết chẳng thực hiện được, nên gom lòng lại, chọn một góc khuất ở quán cà phê quen, một mình thôi làm “kẻ tự kỷ trưởng thành” 30 phút cho những gì vừa lướt qua ngày nghe buồn chạy dọc cay cay sóng mắt.

    Chiều chập choạng vào đêm…

    Bề bộn…

    … Đêm nay lại có kẻ mất ngủ, đem rao bán nỗi niềm bề bộn, rẻ đến độ cho chẳng ai muốn nhận về...



    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

     
    Chỉnh sửa cuối: 26/11/20
    chom chia thích bài này.
  7. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member



    “Yêu nhau chưa hẳn đã đến được với nhau, con người ta có đôi khi không thể chỉ biết sống cho riêng mình. Khi yêu chỉ cần một lý do “ta yêu” thôi là đủ, nhưng khi chia tay thì có hàng ngàn, hàng vạn lý do…”

    Đã lâu rồi ta chẳng còn liên lạc với nhau, mà nói cho đúng hơn là em không muốn liên lạc với anh, em không muốn anh cứ mãi nhớ đến em. Chúng ta còn rất trẻ, thì lo gì cái chuyện đứa không lấy được vợ, đứa không thể có chồng. Trong thật tâm em vẫn mong anh có một cuộc sống tốt, em luôn mong anh sẽ được hạnh phúc, dù rằng chúng mình đã chia tay. Hãy buông tay em và đi tìm một niềm hạnh phúc mới nhé anh – người em không thể gọi là chồng…

    Xưa ta cũng từng có một thời yêu thương mặn nồng. Anh từng là: một người bạn, một người anh, người yêu, cũng từng là người em sắp sửa gọi là chồng, nhưng tiếc là giờ em không thể gọi anh là chồng.


    Nếu như ngày ấy ba anh không qua đời đột ngột vì căn bệnh tim quái ác, thì có lẽ hôm nay em đã là vợ của anh, em đã phải gọi anh bằng chồng, có khi hai đứa chúng mình đã cho ra đời những đứa trẻ bụ bẫm dễ thương anh nhỉ! Em còn nhớ có lần anh nói:

    - Sau này cưới nhau em phải sinh cho anh cả trai lẫn gái anh mới chịu…

    Em cười, rồi trả lời:

    - Trai gái gì mà không là con mình hả? Mà lỡ em sinh đôi thì làm sao hả?

    Anh lại nói:

    - Anh không biết đâu, sinh trai gái gì anh không biết nhưng phải sinh hai lần, bao nhiêu đứa cũng nuôi hết.

    Em chỉ biết cười với cái lý thuyết của anh:

    - Thời này mà sinh nhiều quá là đói đó nghe ông, một đứa được rồi...

    Anh xua tay không chịu:

    - Không được, một đứa cho nó giống em hả? Con một mà là con gái như em, sau này gả nó đi, hai vợ chồng mình ở với ai?

    Ta từng đi qua những tháng ngày êm đềm như thế, để rồi đằng sau những tháng ngày êm đềm ấy, em buộc lòng phải bước chân đi. Yêu nhau chưa hẳn đã đến được với nhau, con người ta có đôi khi không thể chỉ biết sống cho riêng mình. Khi yêu chỉ cần một lý do “ta yêu” thôi là đủ, nhưng khi chia tay thì có hàng ngàn, hàng vạn lý do… Nên có lẽ dừng lại là phương pháp duy nhất và cũng là phương pháp sau cùng mà em có thể lựa chọn trong lúc đó.

    Xin lỗi anh, một lời xin lỗi mà anh chẳng thể nào nhận được, bởi em chưa một lần mở miệng ra để nói với anh hai từ “xin lỗi”. Em đã đẩy tất cả lỗi lầm cho anh để chúng mình chia tay nhau, em tàn nhẫn hơn nữa khi anh đã nhiều lần cầu xin em đừng vì một lý do như thế mà chia tay nhau. Tất cả tội lỗi em đã đẩy nó sang cho anh, cốt chỉ để chúng mình chia tay. Và cuối cùng em cũng đã thành công, thành công hơn mong đợi, anh đã lãnh toàn bộ cái tội không quan tâm, không chia sẻ khi em bị tai nạn, và chúng mình đã chia tay nhau từ dạo đó.


    Kễ từ ngày hôm ấy, em chẳng còn đặt chân đến nhà anh thêm lần nào nữa. Tự thấy mình là một con người ít kỷ, khi biết mẹ anh sống chỉ một mình, anh thì lại đang ở nước ngoài. Thật lòng mà nói những lúc về quê em cũng định lên thăm mẹ anh, nhưng rồi lại thôi. Vì em cũng chẳng biết giờ về lại nhà anh với tư cách gì? Bạn gái ư? Không còn là bạn gái. Con dâu tương lai ư? Cũng không còn là con dâu tương lai như ngày xưa nữa. Với lại em cũng không muốn mẹ anh biết rằng mình đã chia tay, bởi có những lần anh gọi điện nói rằng: “Mẹ nói mẹ nhớ em!”, thôi thì đành để sự im lặng làm câu trả lời.

    Xin lỗi anh, em là một người không biết trước được ngày mai ra sao, nên làm sao em có thể chắc được rằng mình sẽ mang lại hạnh phúc cho anh, em cũng không chắc rằng mình sẽ là một đứa con dâu, một người vợ, người mẹ tốt, nên em khuyên anh nên đi cưới vợ đừng trông chờ vào em nữa. Em còn mẹ, em còn ba, em lại là con một, nên em không thể chỉ biết sống cho riêng mình, em không thể chỉ biết nghĩ tới hạnh phúc của bản thân. Em xin lỗi vì không thể theo anh về quê để an phận làm một cô dâu hiền, một người vợ tốt, cũng như em không thể ép anh bỏ mẹ anh ở lại để sang nước ngoài định cư cùng gia đình em.

    Quên em đi và đi tìm một người con gái khác có thể ở bên cạnh anh, có thể thay thế em chăm sóc mẹ anh và yêu thương anh hết lòng. Trong thật tâm em vẫn mong anh tìm được hạnh phúc – người em không thể gọi là chồng.

    P/s: Viết cho những cuộc tình dang dở tại vì đâu?

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 26/11/20
    chom chia thích bài này.
  8. TueIT

    TueIT Thành Viên Mới

    Thanks ! Bác vì đã chia sẻ
     
    nguoingoaihanhtinh and chom chia like this.
  9. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Có được không????


    Dù những đớn đau có giá trị đến như thế nào ở trong lòng
    thì cứ hãy để cuộc đời giữ lấy dùm mình
    có được không?
    *
    Đừng bao giờ từ chối mình ngay cả khi thế gian này không còn ai đó để yêu thương
    biết nhận ra trong trái tim vẫn vun đầy những điều cần chia sẻ
    mang ơn một cái ôm trên đôi tay cũng đủ ý nghĩa với người đã sinh ra ta từ một tình yêu không cần phải kể
    tự làm đau mình bằng cách giữ lấy bão giông và nhường phần bình yên nhỏ bé
    cho những người mình yêu thương lặng lẽ
    rồi có được gì đâu?
    *
    Rồi có được gì khi một mình mình chống chọi với đêm thâu
    rồi có được gì khi trên hai vai ngày nhiều thêm vết xước
    rồi có được gì khi mỉm cười mà trong lòng chất đầy đau đớn
    rồi có được gì khi chìa tay ra mà trái tim hoàn toàn biết trước
    mình sẽ thua…
    *
    Bỏ xuống đi
    cuộc đời của chúng ta đâu thể giống như một câu chuyện đùa
    kể cho người này, người kia nghe để mua vui lòng thương hại
    mình hiểu rõ yêu thương thẳm sâu nhất là yêu thương của những con người từng trải
    một cái xiết tay, một cái tựa vai… có thể khiến con người ta cam tâm đánh đổi
    cả một cuộc đời tính từ lúc lớn khôn!

    Mang một thứ gì đó trên vai có thể làm cho con người ta hạnh phúc vô cùng
    như được chia sẻ và bao dung mà ít ai làm được
    cảm giác của một người thấy mình chịu đau giỏi hơn người khác
    cảm giác của một người thấy mình ngồi trong bóng đêm mà tình yêu tỏa sáng
    cảm giác của một người đứng im mà thấy mình nhìn ra cả một thế giới rộng lớn
    nào có biết được đâu?
    *
    Có biết được chúng ta đang tin vào một thứ giống nước chảy dưới chân cầu
    tin vào một thứ được nắm giữ bởi một người mà ta không thể giữ
    tin vào một tình yêu mà ngay cả ta cũng không chắc chắn là đầy đủ
    tin vào số phận đã dạy cho ta cách biết ơn một con người làm cho ta mất ngủ
    với nước mắt suốt chiều dài của đêm…
    *
    Sống vì mình với nhiều người có thể là một cuộc sống nhẫn tâm
    nhưng sống vì người chẳng lẽ là một cuộc đời đáng sống?
    làm sao người có thể hiểu mình hơn những gì bản thân mình kì vọng
    lúc buồn vui cũng chỉ có riêng mình nhận ra đâu là khó nhọc
    trước khi ai đó kịp nhận ra?
    *
    Cứ đặt nỗi đau xuống cho cuộc đời giữ lấy dùm ta
    sự bao dung của con người chắc chắn có giới hạn
    một bầu trời phải cần đến cả triệu vì sao đâu phải để thắp lên những điều lãng mạn
    khi bóng tối bao giờ cũng nhiều hơn ánh sáng
    những ánh sáng nhỏ nhoi…
    *
    Hãy để cho cuộc đời giữ lấy dùm ta mọi thứ ngoài niềm vui!
    *
    (Có được không?
    khi có quá nhiều thứ không đáng để giữ lại trong lòng?)
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 26/11/20
  10. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    :135:Vỡ toang...

    Ly cafe sáng nay đặc quánh, thơm nồng. Em hít nhẹ bầu không khí của buổi sớm mai bừng dậy. Đẹp lung linh, không gợn chút lăn tăn, không buồn phiền nhòe nhoẹt của lớp bụi mờ tối tăm vây bám trong đáy mắt em... ngày hôm qua.

    Có lẽ, sau những biến cố đến rồi đi, đã cho em nhận ra nhiều thứ. Em thêm vững vàng bước chân trên con đường em đã chọn. Dù biết, em đã từng bỏ lỡ nhiều cơ hội để được gắn kết yêu thương. Nhưng lí trí của em nó lớn mạnh quá, lấn át cả những tiếng nói cười con người gửi trao không đúng chỗ, đành vậy! Em không lừa dối mình mãi được, vì em là em, là những vui tươi bất tận. Không khác!

    Em thà chịu một mình trơ trọi bên những chú chim buổi sớm, bên bữa cơm ngon, và bên những gối chăn ẩm mùi quen thuộc. Thế mà vui, sao em không thấy lạnh dù em vẫn rất đơn côi, có lẽ do sức chịu đựng của em có thừa, cùng với cảm nhận của sự yêu thương vô bờ với những ai đã từng chạm vào em, họ là ngọn lửa thắp cháy khát khao, niềm tin và tình yêu, buộc em phải luôn sống vui tươi trong ánh mắt của những người thân quen, vẫn âm thầm và luôn dõi theo, là vì trước đó em đã vội vàng gửi lại mấy nụ cười cho họ cất giữ trong trái ngăn kéo tim mình.


    Như ngày em gặp chị, nhẹ nhàng lãng đãng tựa đám mây trôi bồng bềnh. Chị mang sớt cho em chút yên bình khi ngày mới đến, và trấn an nỗi buồn cho ngày qua mau. Còn gì hơn thế nữa? Chẳng phải, nếu hiện tại em cứ sống vui thì tương lai sẽ là cánh cửa đang hé mở để đón chờ hạnh phúc?

    Cho em gửi lời xin lỗi đến người đàn ông đã chung vui cuộc đời với em, cùng cái cúi đầu chấp nhận và những hành động thiếu kiểm soát của bản thân. Đúng ra, em không nên để giọt nước cuối cùng chảy tràn ra như thế, phải biết cân bằng và giữ lại. Nhưng em không đủ dịu dàng để đi bên cạnh người ấy, không đủ bình tĩnh để nói rằng em đã muốn dừng lại, chỉ muốn nép sau cánh để đóng chặt những giấc mơ. Vì người và em không thể nào chung lối, hai tâm hồn này kết nối cùng nhau sẽ xảy ra những xung đột, sẽ vỡ toang như chiếc ly em cố tình buông xuống. Xin đừng trách em không gắng thêm tí nữa, đừng nói gì khi con tim em nó đã thét lên những âm thanh kêu cứu. Nó bảo, nó muốn yên bình, nó muốn sống riêng với cảm nhận tinh khiết, thanh trong, không vướng lại nỗi ưu phiền.

    Vâng! Em sẽ thực hiện như những gì nó mách bảo, để những ngày tới không phải đi tìm vị bác sĩ chữa trị vết thương, không còn nhăn nhúm với thái độ bất cần và than trách, chỉ để lại những phút giây thanh thản, cho em tìm về khoảng không yên bình của mình bên cạnh những thói quen sẵn có. Em không muốn thời gian đi qua trong vô vọng, em sẽ đưa tay hứng lấy và cảm nhận ngày vui đang đến gần? Ai bảo một mình sẽ cô độc? Ai bảo những kẻ cứng đầu như em sẽ lẻ loi trên chuyến tàu? (Em rõ biết, chỉ cần xuống sân ga, sẽ có vài người ra đón.)

    Vì em còn đó nhiều lắm... những thương yêu.

    Tin em đi, ngày tới em không buồn bã... nữa đâu.

    Vì, đời vui, nên em cũng sẽ vui... đấy thôi.

    P/s: Dù người thương hay ghét, có đau lòng hay oán trách. Em vẫn cứ sống vui với những gì em đã chọn, thương yêu thì hãy để em bình yên. Em không bồng bềnh, người cũng đừng nổi sóng.

    Thà em không tìm thấy mảnh ghép còn lại, còn hơn em cố gắng nhồi nhét sẽ hỏng cả bức tranh.
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 26/11/20
    LeTruongps thích bài này.
  11. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    :135:Buông tay anh ra...

    Cái ngày em hạnh phúc khi làm cô dâu cũng là ngày em bắt mình chịu đựng, những cảm giác bất an, những suy nghĩ mơ hồ về chồng mình, về người đàn ông em chung sống..
    Anh còn nhớ không, cái ngày anh nói mình hạnh phúc, khi biết em, yêu em và lấy em làm vợ.

    Anh còn nhớ chứ, cũng cái ngày này, năm xưa anh nói lời từ biệt, nói sẽ buông tay, sẽ đi xa và sẽ không bao giờ nhìn em lần nữa.

    Em còn nhớ lắm, khi anh đến bên em, lần đầu tiên em thấy mình cảm động trước một kẻ si tình, vụng dại như anh... Em cũng nhớ, buổi hoàng hôn kỷ niệm, anh ôm em trong lòng, bàn tay anh xiết chặt, ta nghe hơi thở vào nhau, em hồi hộp đón nhận từ anh lời yêu thương chân thành... em thiết tưởng sẽ mãi như hôm qua, khi anh nói đối với anh em là tất cả và anh sẽ để dành tình cảm chỉ cho em. Có thể anh đã thật vội vàng, có thể em nhanh chóng đi ngang qua hạnh phúc, chẳng dừng chân, chẳng nghỉ, chẳng đặt lên viên gạch đầu để minh chứng tình yêu của anh cho em là thế đấy. Và cái ngày em hạnh phúc khi làm cô dâu cũng là ngày em bắt mình chịu đựng, những cảm giác bất an, những suy nghĩ mơ hồ về chồng mình, về người đàn ông em chung sống..

    Em cứ tưởng hạnh phúc lớn lao, gia đình là nền tảng vững chắc và tình yêu sét đánh anh trao em luôn dữ dội, luôn sâu và luôn là vĩnh cửu..Nhưng em đã sai lầm, anh quên đi lời hứa sẽ đưa em đi, sẽ cùng em đến tận cuối con đường, nhưng giờ đây trước mặt em chỉ là khoảng trống không vô vọng, xen lẫn nỗi buồn, cô đơn, nước mắt em lẫn giọt mồ hôi mặn chát...


    Cái ngày em hạnh phúc khi làm cô dâu cũng là ngày em bắt mình chịu đựng những cảm giác bất an...

    Anh đi rồi, chỉ còn lại nỗi đắng cay, bóng dáng em mỏng manh mềm yếu, vẫn lặng lẽ, nghiêng nghiêng trong mỗi sớm mai, mỗi buổi chiều đổ nắng. Một mình em, đơn lẻ, ánh nhìn xa xăm vụt tắt nơi chân trời chờ anh về bên bữa cơm chiều lạnh ngắt, cái lạnh trong em được đong bằng nước mắt. Em hờn tủi, em xót xa, âm thầm chịu đựng, tiếng sóng lòng chảy cuộn nỗi nhớ thương. Em cứ tưởng khi yêu anh, em được làm hoàng hậu, được cưng chiều, được che chở bởi đức vua, em sẽ kiêu sa như trong truyện cổ tích, thật là.. em quá đỗi ngây thơ, em mơ mộng và huyễn hoặc tình yêu thành huyền thoại. Để khi anh đi rồi, dù cố gắng để quên thì em càng nhớ, càng yêu anh đến vậy..

    Anh đi rồi, anh có nhớ đến em, nhớ những kỷ niệm êm đềm có anh, có em ngày ấy? Nhưng thôi, tình yêu kia giờ thành kí ức và cái hạnh phúc anh trao, đẹp lung linh nhưng cũng thật dễ vỡ, em đã cố gượng dậy, sau cái buông tay bất ngờ của anh. Chênh vênh, em đứng giữa con đường với vài vết thương đang âm ỉ đau , thật lâu và thật sâu khi vấp ngã. Em vẫn không tin mình đã xa khi cái hôn kia còn ấm và anh như con sóng, như bọt biến, trôi nhanh, đột ngột như khi tự đến, rồi đi ra khỏi cuộc đời em cùng một cách..

    Buông tay anh ra là mất đi chỗ dựa, cũng là để trả cho anh hạnh phúc, em trả nợ ân tình và trả nợ cho tình yêu. Nếu chỉ có vậy thôi, em đã đổ lỗi cho số phận, thì bây giờ có lẽ em thôi khóc, không một lần trách cứ đàn ông.

    Buông tay anh ra, là mất đi hy vọng, cũng là để lại nơi anh tất cả, niềm tin vào cuộc sống tương lai. Nếu chỉ có vậy thôi, em đã đổ lỗi cho duyên trời, đưa anh đến rồi đi, thì bây giờ có lẽ em thôi bất hạnh, không một lần nói hận đàn ông.


    Anh đi rồi, anh có nhớ đến em, nhớ những kỷ niệm êm đềm có anh, có em ngày ấy?

    Khi đi rồi, anh có nhớ em không? Có biết rằng em vẫn yêu anh nhiều lắm, vẫn gọi tên anh khi nhớ anh và khi em khóc... Anh thật vô tình, em nuối tiếc, em chẳng thể dối lòng, không xót xa, không nói đớn đau khi em mất đi hạnh phúc. Người ta bảo đôi khi cuộc đời là thế, phận má hồng thì nhiều nỗi đa đoan. Em cả tin và em đắm chìm trong cái tình yêu vội vã, cái gì đến thật nhanh thì cũng trôi nhanh là vậy...

    Anh còn yêu em nữa không? Có nghĩ đến em như em đang còn nhớ? Có nhắc tên em dù chỉ một lần anh nhìn lại, có bao giờ anh hối hận khi xa em? Buông tay anh là không còn anh bên cạnh nữa, là em sẽ xóa hình ảnh anh, là có thể gục ngã, khi không còn bờ vai, cái nắm tay, là không nhận từ anh hơi ấm, là để em một mình, em tự tìm cho mình hạnh phúc... Nếu thế em sẽ quên anh, xóa nhòa anh trong tất cả, như thế có đáng tiếc không?

    Từ nay, em sẽ thôi nhớ anh, thôi khóc, cũng là để quên đi, để tha thứ cho anh, cho dù anh bội bạc, cho dù anh mang cho em mất mát, gieo vào em sự bất hạnh... Em sẽ sống những ngày không anh, không gò bó, không chịu đựng, không một lần phải chờ anh nói lời xin lỗi, cũng là để cám ơn cuộc đời đã mang anh đi, cho em hiểu, em còn đó một mình nhưng em tự do... em thấy mình hạnh phúc!
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 26/11/20
    LeTruongps thích bài này.
  12. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 26/11/20
    LeTruongps thích bài này.
  13. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member


    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 26/11/20
  14. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 26/11/20
  15. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member


    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 26/11/20
  16. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 26/11/20
  17. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 28/11/20
  18. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG] [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 28/11/20
  19. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 28/11/20
  20. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member


    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 28/11/20
    LeTruongps thích bài này.