Góc Nhỏ ✿ Ƹ̵̡ӝ̵̨̄ʒ ✿ Những Bông Hoa Đẹp ✿ Ƹ̵̡ӝ̵̨̄ʒ ✿

Thảo luận trong 'Box Thơ & Nhạc - Ảnh & Clip' bắt đầu bởi hugolina, 24/2/11.

  1. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/10/20
  2. Tiểu Phi

    Tiểu Phi Thần Tài Perennial member

    Hóa ra mọi thứ trong cuộc sống rất đơn giản (sưu tầm)!!!


    1. Có một người vào thi để xin việc làm trong một công ty nọ, khi đi dọc hành lang đến phòng thi, anh thấy có mấy tờ giấy vụn dưới đất, liền cúi xuống nhặt lấy và bỏ vào thùng rác. Người phụ trách thi vấn đáp vô tình trông thấy từ xa, đã quyết định nhận anh ta vào làm việc cho công ty. Hóa ra để được trọng dụng thật là đơn giản, chỉ cần tập những thói quen tốt.

    2. Có một cậu bé vào tập việc trong một tiệm sửa xe đạp, có người khách đem đến một chiếc xe đạp hư, cậu bé không những sửa lại cho thật tốt, mà còn lau chùi cho chiếc xe cho sạch đẹp. Những người đang học việc khác cười nhạo cậu bé đã dại dột, đã chẳng được thêm chút tiền công nào lại còn tốn sức. Hai ngày sau, người khách trở lại, thấy chiếc xe đạp vừa tốt vừa đẹp như mới mua, cậu bé liền được người khách nhận đưa về hãng của ông ta để làm việc với mức lương cao. Hóa ra để thành đạt trong đời thật đơn giản, chỉ cần cố gắng chịu thiệt thòi một chút…

    3. Có một em bé nói với mẹ: “Mẹ ơi, hôm nay mẹ rất đẹp !” Bà mẹ hỏi: “Ơ, sao con lại khen mẹ như thế ?” Em bé trả lời: “Bởi vì hôm nay mẹ… không nổi giận như mọi ngày !” Hóa ra muốn có một vẻ đẹp khả ái cũng thật đơn giản, chỉ cần không nổi giận là được.

    4. Có một huấn luyện viên quần vợt nói với học sinh: “Nếu quả bóng rơi vào trong đám cỏ, thì làm thế nào để tìm nó ? Một người nói: “Bắt đầu từ trung tâm đám cỏ mà tìm.” Một người khác nói: “Bắt đầu từ nơi chỗ đất trũng nhất mà tìm.” Lại một người khác nói: “Bắt đầu từ trong đám cỏ cao nhất mà tìm.” Huấn luyện viên tuyên bố đáp án chính xác nhất: “Làm từng bước một, từ đám cỏ này đến đám cỏ kia.” Hóa ra phương pháp để tìm thành công thật đơn giản, cứ tuần tự, từ số 1 đến số 10 không nhảy vọt là có thể được.

    5. Có một cửa hàng thương nghiệp đèn đuốc thường sáng trưng, có người hỏi: “Tiệm của anh thường dùng loại đèn nào vậy, tôi thấy rất bền, lúc nào cũng sáng, chẳng thấy chiếc bóng nào hư !?!” Người trông coi cửa hàng nói: “Đèn của chúng tôi cũng hay bị cháy lắm, chẳng qua là chúng tôi thường thay ngay bóng đèn mới khi bóng đèn cũ vừa bị hư mà thôi.” Hóa ra để duy trì ánh sáng thật đơn giản, chỉ cần thường xuyên thay đổi là được.

    6. Con nhái ở bên ruộng nói với con nhái ở bên vệ đường: “Anh ở đây quá nguy hiểm, dọn qua chỗ tớ mà ở.” Con nhái ở bên đường trả lời: “Tớ đã quen rồi, hơn nữa, cũng thấy ngại, làm biếng không muốn dọn nhà.” Mấy ngày sau con nhái ở bên ruộng đi thăm con nhái ở bên đường, phát hiện nó đã bị xe chạy ngang qua cán chết rồi, xác nằm bẹp dí bên đường đi. Hóa ra phương pháp nắm giữ vận mệnh thật đơn giản, tránh xa lười biếng là xong.

    7. Có một con gà con đang phá tìm cách vỏ trứng để chui ra, nó chần chừa e ngại thò đầu ra ngoài ngó nghiêng sự đời xem sao… Ngay lúc ấy có một con rùa chậm chạp lết ngang qua đó. Thế là con gà con quyết định rời khỏi cái vỏ trứng ngay lập tức, không do dự chi nữa. Hóa ra muốn thoát ly gánh nặng trầm trọng thật đơn giản, chỉ cần dẹp bỏ óc thành kiến cố chấp là có thể được.

    8. Có mấy em bé rất muốn làm thiên thần, Thượng Đế trao cho mỗi bé một cái chân đèn bằng đồng, và bảo chúng trong lúc chờ Ngài trở lại, hãy giữ cái chân đèn sao cho luôn được sáng bóng. Nhưng rồi một tuần đã trôi qua đi mà vẫn chưa thấy Thượng Đế trở lại, tất cả các em bé đã nản chí, không còn chúi bóng chân đèn của mình nữa. Một hôm, Thượng Đế đột nhiên đến thăm, chân đèn của mỗi đứa bé lười nhác đều đã đóng một lớp bụi dày, chỉ duy có em bé mà thường ngày cả bọn vẫn kêu bằng thằng ngốc, dù cho Thượng Đế chưa thấy đến, hằng ngày bé vẫn nhớ lời dặn, lau chùi cái chân đèn sáng bóng. Kết quả em bé ngốc này được trở thành thiên thần. Hóa ra làm thiên thần thật đơn giản, chỉ cần có một tấm lòng thật thà tận tụy.

    9. Có một con heo nhỏ đến xin làm môn đệ của một vị thần, vị thần ấy vui vẻ chấp nhận. Lúc ấy có một con trâu nghé từ trong đám bùn lầy bước ra, toàn thân đầy lấm lem đầy bùn dơ bẩn, vị thần nói với con heo nhỏ: “Heo ơi, con hãy đến giúp con nghé tắm rửa cho sạch sẽ đi.” Con heo nhỏ trố mắt ngạc nhiên: “Con là môn đệ của thần, sao lại có thể đi phục vụ một con nghé bẩn thỉu như thế chứ ?” Vị thần bảo heo con: “Con không đi phục vụ kẻ khác, thì kẻ khác làm sao biết được con là… môn đệ của Ta ?” Hóa ra học hành tập luyện để nên giống một vị thần thật đơn giản, chỉ cần đem lòng thành thật ra mà phục vụ là được.”

    10. Có một đoàn người đãi vàng đang đi trong sa mạc, ai nấy bước đi nặng nhọc, chỉ có một người bước đi cách vui vẻ, người khác hỏi: “Làm sao anh có thể vui vẻ được chứ ?” Người ấy trả lời: “Bởi vì tôi mang theo hành trang thật gọn nhẹ.” Hóa ra sống vui vẻ thật đơn giản, có thiếu thốn chút ít đi nữa thì vẫn không sao !
     
  3. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/10/20
    Phúc Thịnh thích bài này.
  4. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Blog hay...

    Hoàng hôn xuống nhuộm tím cả hồn em


    Chiều, đạp xe lang thang một mình, rời khỏi nhịp sống hối hả, cách xa con đường tấp nập xe cộ đi lại, em tìm cho mình một chốn bình yên.

    Nơi ấy, nhiều cỏ cây, chưa rời xa phố phường là mấy nhưng đủ để không bị những âm thanh ồn ào làm phiền. Không internet, không điện thoại, chỉ em với mây trời. Một khu đất đủ rộng để em thả hồn mình bay bổng, đùa giỡ với gió, với mây. Khi mệt quá em ngả lưng xuống đám cỏ êm dịu, mắt lim dim nhìn ngắm và chợt nhận ra từng đàn chim đang vội vã tìm về tổ ấm sau một ngày kiếm ăn vất vả.

    Một ngày lại sắp hết, hoàng hôn đang dần buông, mặt trời không còn gay gắt, chói chang nữa mà lừ lừ đỏ khuất dần sau những dãy nhà cao tầng. Em tìm gì nơi đây? Một chút yên tĩnh và bình yên cho tâm hồn mình anh à!

    Trước hoàng hôn người ta thường thấy lòng mình buồn man mác, thoáng chút cô đơn. Ai xa quê, hẳn hoàng hôn sẽ nhớ đến da diết quê nhà, thèm được ngửi mùi khói bếp cay cay, nhìn những làn khói trắng quyện vào ánh hoàng hôn trước thời khắc ngày tàn.

    Nhắc đến hoàng hôn em lại nhớ đến mấy câu thơ trong bài Hoàng Hạc Lâu của Thôi Hiệu:


    Quê hương khuất bóng hoàng hôn
    Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai

    Em đang sống trên mảnh đất mà em đã gắn bó suốt 18 năm trời nên dường như cảm giác ấy em chưa từng trải qua. Rồi ai cũng phải lớn, em sẽ phải bay xa, đến miền đất mới nơi có ước mơ, hoài bão của em, em sẽ phải xa nơi này đúng không anh. Lúc ấy, chắc chắn em sẽ thấu hiểu hơn tâm trạng của nhà thơ, trước hoàng hôn em sẽ nhớ quê, nhớ gia đình rất nhiều.

    Giờ phút này đây, em thấy yêu biết bao từng cảnh vật, từng con đường, từng góc phố, những con người đã chứng kiến em lớn lên từng ngày. Chẳng hiểu sao em lại sợ xa tất cả. Và hình như em đang cố gắng để lưu giữ lại những điều ấy vào trái tim em, tâm hồn em.

    Rồi không biết sẽ đi xa đến đâu, nhưng mảnh đất nơi đây sẽ mãi ở trong em, trong những nỗi nhớ khắc khoải, trong những mong chờ ngày về. Em có lo sợ vẩn vơ quá không anh?

    Từng đôi chim bay về cùng nhau, cánh nghiêng đi vì gánh nặng cả hoàng hôn buổi chiều. Trông chúng thật hạnh phúc biết bao và bất chợt, em nhớ anh! Nhớ, rất nhớ anh ạ. Giờ này anh đang làm gì? Ngày sắp tàn rồi, anh có mệt không? Anh có nhớ đến em như em nhớ đến anh không? Em rất muốn được hỏi anh và nghe những câu trả lời từ anh. Nếu bây giờ bên em có chiếc điện thoại thì em không chắc mình kiềm chế được để không gọi cho anh.

    Mình ở bên nhau được mấy cái hoàng hôn của buổi chiều? Chắc là anh chẳng nhớ nổi đâu. Em cũng không nhớ rõ nữa. Nhưng hình như là rất hiếm hoi. Anh bận công việc lại cả đi học thêm nữa, em cũng tối ngày đến lớp nên chẳng có nhiều thời gian rảnh mà đi ngắm hoàng hôn. Phải chăng em đang tiếc nuối ngày còn bên nhau mình không cùng nhau ngắm thời khắc ngày tàn để giờ đây em có thêm những kỉ niệm thật đẹp về anh?

    Một vài lần ta cùng chỉ cho nhau nhìn mặt trời đang dần lặn, em bảo đẹp, anh kêu bình thường, thật là mất hứng. Nhưng cuối cùng vẫn là những tiếng cười giòn tan.

    Ngày chưa biết yêu anh, em mộng mơ, tô vẽ nhiều điều màu hồng. Tưởng tượng lần đầu tiên gặp được Hoàng tử trong mơ sẽ lãng mạn như kiểu em và chàng va vào nhau thật nhẹ nhưng đủ để cuốn sách trên tay trên em rớt xuống đất, chàng sẽ cúi xuống nhặt hộ em, rồi mắt em và chàng gặp nhau, thế là ta yêu nhau. Hay em và chàng vô tình chạm phải tay nhau trong một hoàn cảnh nào đó, ta thấy tim mình đập thật mạnh, tất nhiên chàng từ đó sẽ tìm gặp em và mình thành một đôi. Ngày đó là vậy đấy!

    Rồi khi yêu anh thì sao? Em yêu lúc nào em còn không biết nữa, và lần đầu tiên mình gặp nhau cũng chẳng để lại trong em nhiều ấn tượng lắm. Em dần bớt mộng mơ. Nhưng yêu anh em vẫn là một cô bé hồn nhiên, yêu đời và nhìn cuộc sống với đôi mắt màu hồng. Anh nhiều lần đưa em từ trên mây về với mặt đất có lần thật nhẹ nhàng nhưng cũng không ít lần rất phũ phàng. Yêu anh, em sống thực tế hơn. Cảm ơn anh vì điều đó!

    Thế nhưng, mình chia tay. Mộng ảo với em đã tan thành mây khói. Không mộng mơ nữa, cũng thôi yêu đời, thôi hi vọng, thôi đặt niềm tin vào tất cả mọi thứ, kể cả con người. Em không nhìn thấy bất cứ điều gì trước mắt cả, chỉ một màu đen tối thôi. Trong khoảng thời gian khó khăn ấy, em đánh mất chính mình, không còn là em của một thời nữa.

    Nhưng thật may, bên em còn rất nhiều người yêu thương và lo lắng cho em, họ cũng đau xót khi chứng kiến em tuyệt vọng. Họ luôn bên cạnh, an ủi, động viên, và hơn hết là tạo cho em niềm tin, niềm hi vọng sẽ có một ngày em lấy lại tất cả, lấy lại chính mình. Giờ phút này, em đã là chính em, nhưng không phải là em của ngày chưa yêu anh hay em của ngày yêu anh nữa. Mà là em, rất khác mà cũng rất thật, em của một người đã nếm trải thất bại và khổ đau. Đã có những bài học trưởng thành đầu đời và hơn hết em đã biết cách đứng dậy sau những lần vấp ngã. Cảm ơn cuộc đời đã cho em biết những điều đó để thêm yêu cuộc sống này, thêm yêu những người thân, bạn bè bên em!

    Hoàng hôn đang buông rất nhanh, nắng đã tắt hẳn, một màu tim tím đang phủ đầy không gian, cỏ cây, vạn vật đắm chìm trong màu của mộng mơ. Em nghe đâu đây tâm hồn mình gọi tên hai chữ thơ mộng. Tâm trí em đang bay bổng nơi nào đó, hình như em lại bắt đầu mộng mơ anh ạ.

    Em vội vàng đứng dậy và trở về nhà cho kịp bữa cơm tối. Hoàng hôn xuống nhuộm tím cả hồn em!

    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/10/20
    Phúc Thịnh thích bài này.
  5. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Qua rồi thời thanh xuân


    Cô giống như một chiến sĩ, chiến đấu ở chợ, chiến đấu trong siêu thị, trong nhà bếp... Tất cả những trận chiến đó đều là vì đảm bảo một cuộc sống tốt cho anh và con. Thế rồi trong trận chiến đó, bất giác làn da của cô không còn láng mịn nữa, khóe mắt của cô bắt đầu có nếp nhăn, những lọn tóc trở nên khô và rối...

    Làn da của cô bắt đầu có dấu hiệu lão hóa, hai cạnh lưng bắt đầu xuất hiện các ngấn mỡ, đuôi mắt cũng dần có vết nhăn, và bờ môi có dấu hiệu khô nứt. Cô vẫn thường mặc bộ đồ ngủ rộng thùng thình, nhăn nhúm đứng trong khu chợ ồn ào để mặc cả khi mua đồ. Giọng của cô to đến độ... cả dãy phố có thể nghe thấy.
    Anh ngồi trầm ngâm suy nghĩ. Sao có thể vậy được nhỉ? Dường như ngày hôm qua cô ấy vẫn còn là một thiếu nữ thơ ngây với nụ cười tươi sáng, vẻ e thẹn bước theo anh trong cái nắm tay nhẹ nhàng, khuôn mặt ửng đỏ. Dáng dấp yêu kiều ấy thật khiến anh muốn ôm cô vào lòng, yêu thương và che chở cho cô. Vậy mà sao trong nháy mắt, cô ấy bây giờ đã biến thành như thế này. Anh thật không thể hiểu nổi.
    Cô ấy của ngày xưa, rất thích hoa, thích những bộ phim tình yêu lãng mạn, thích
    chuông gió, thích ngồi trong những quán cà phê nơi góc phố.

    Cô ấy của ngày xưa, rất thích hoa, thích những bộ phim tình yêu lãng mạn, thích chuông gió, thích ngồi trong những quán cà phê nơi góc phố. Còn bây giờ ư? Dù là hoa hồng cũng không khiến cô thích thú bằng những mớ rau giảm giá, cà phê có thơm hơn nữa cũng chẳng khiến cô có hứng hơn một cốc sữa đậu nành. Cô ấy của ngày xưa, sợ bóng tối, sợ sự cô đơn, sợ chuột, sợ phim hành động. Nhưng còn bây giờ thì sao?
    Có một lần, khi anh đang ngủ, cô đột ngột lay bằng được anh dậy. Mắt nhắm mắt mở, anh nhìn thấy cô đang nắm một con chuột lớn trong bàn tay đã đi găng, cái đuôi của nó thò ra thõng thượt, còn cô thì cười hớn hở với “thành quả” của mình. Cô bảo tóm đươc nó trong nhà kho, khiến anh cũng phải rùng mình kinh hãi.
    Dường như sau một đêm tình ái, người vợ ngọt ngào của anh bỗng biến thành một mụ đàn bà ghê gớm. Trong khoảnh khắc ấy, anh cảm thấy hụt hẫng vô cùng. Anh đã không có sự chuẩn bị tâm lý tốt cho cuộc cải cách và quá độ của sự thay đổi ấy.
    Buổi tối thứ 7, cô cảm thấy hưng phấn vô cùng. Cô nói ngày mai là ngày họp chợ rất lớn mừng 5 năm thành lập chợ, sườn lợn sẽ bán rẻ hơn thường ngày rất nhiều. Khi anh thức dậy thì đã là buổi trưa. Đúng lúc cô bước vào với một nụ cười tươi trên khuôn mặt, trên tay quả nhiên là một túi sườn lợn. Cô nói thật lớn trong bộ dạng hớn hở: “May quá! Chỉ cần em đến muộn 5 phút thôi là chỗ sườn lợn này không có cho hai bố con anh ăn rồi!”.
    Sau đó, cô vội xuống bếp, tiếng nước, tiếng hành phi xì xèo trong chảo. Sau đó, một lúc sau từ nhà bếp đã tỏa ra một mùi thơm đầy quyến rũ. Cô vừa làm vừa hát, giọng khàn khàn, có chút lạc điệu.
    Anh và đứa con trai ngồi bên bàn ăn cắn những miếng sườn rán béo ngậy. Anh hỏi vợ sao không ăn rồi kéo tay cô ngồi xuống bàn. Đột nhiên, anh thấy khuôn mày cô nheo lại vẻ xuýt xoa, như vừa bị chạm vào một vết đau. Anh vội kéo tay áo của cô lên mới thấy một vết xước dài và sâu nơi khuỷu tay. Cô ngồi xuống rồi làm vẻ thản nhiên giải thích là do hôm nay người xếp hàng đông quá, chen lấn xô đẩy, chen mãi chen mãi... đã khiến cô bị thương...

    Nhìn hình ảnh cô lúc này, bất giác anh cảm thấy biết ơn và càng yêu cô hơn!
    Anh nhìn cô đang khẽ xoa vết thương trong điệu bộ mãn nguyện và tự hào. Đột nhiên anh thấy vô cùng xúc động. Anh vội vàng chạy vào trong, lục khắp ngăn kéo tìm lọ thuốc đỏ cùng miếng băng dán. Anh nghĩ, thực ra, đúng là mỗi ngày cô đều làm một công việc rất vất vả và đáng tự hào.
    Cô giống như một chiến sĩ, chiến đấu ở chợ, chiến đấu trong siêu thị, trong nhà bếp... Tất cả những trận chiến đó đều là vì đảm bảo một cuộc sống tốt cho anh và con. Thế rồi trong trận chiến đó, bất giác làn da của cô không còn láng mịn nữa, khóe mắt của cô bắt đầu có nếp nhăn, những lọn tóc trở nên khô và rối... Nhìn hình ảnh cô lúc này, bất giác anh cảm thấy biết ơn và càng yêu cô hơn!



    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/10/20
    Phúc Thịnh thích bài này.
  6. 5dola

    5dola Thần Tài Perennial member

    cảm ơn bạn nhe hugolina.bạn có những bài posts lên đây hay lắm!mình cũng thích góp nhặt tinh hoa cuộc sống !hôm nay ngay đầu tiên mình vô đay đó..không cần biết bạn là ai ..k cần biêt bạn ở đâu...nhưng hi vọng sau này là bạn của nhau nhe!cùng san se vui buồn trogn cuộc sống hugo nhe!giờ minh buôn ngủ rồi mai mình nói chuyện tiếp với bạn nhe chuc bạn ngủ ngon !
     
    Phúc Thịnh and hugolina like this.
  7. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/10/20
    Phúc Thịnh thích bài này.
  8. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/10/20
    Phúc Thịnh thích bài này.
  9. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/10/20
    Phúc Thịnh thích bài này.
  10. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/10/20
    Phúc Thịnh thích bài này.
  11. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/10/20
    Phúc Thịnh thích bài này.
  12. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member


    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/10/20
    Phúc Thịnh thích bài này.
  13. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

  14. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 23/10/20
    Phúc Thịnh thích bài này.
  15. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 23/10/20
    Phúc Thịnh thích bài này.
  16. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 23/10/20
    Phúc Thịnh thích bài này.
  17. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 23/10/20
    Phúc Thịnh and kunkun like this.
  18. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 23/10/20
    Phúc Thịnh and kunkun like this.
  19. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 23/10/20
    Phúc Thịnh and kunkun like this.
  20. kunkun

    kunkun Thần Tài Perennial member

    NHỮNG NỖI KHỔ CỦA NHÂN GIAN
    [​IMG]
    Mới chào đời thì đứa trẻ nào cũng khóc. Điều đó báo hiệu một cuộc sống nhiều thử thách đang chờ đợi chúng. Không nơi nào yên ổn bằng lòng Mẹ, bởi thế phải luôn biết ơn Mẹ. Lớn lên, va vấp nhiều mới biết thương Cha Mẹ. Dạy con em xong, nhiều phụ huynh luôn áy náy “Liệu hình phạt mình đưa ra với chúng có quá lắm không?”. Đau khổ nhất là sinh con ra mà nuôi nó không nên người, nước mắt chảy xuôi mà. Có người ra xã hội thét ra lửa nhưng về nhà nói con cái không được. Có làm trâu, làm ngựa mà con cái thành đạt thì cũng vô cùng hạnh phúc. Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, chẳng biết đường nào mà lần
    Nhiều điều muốn làm mà lực bất tòng tâm. Đồng tiền gắn liền khúc ruột, không có tiền làm gì cũng khó, có tiền rồi thì lại khổ cái khác. Đủ thứ khổ: khổ lực sướng tâm, khổ tâm sướng lực. Sướng khổ tại tâm. Việc hư mà tâm thành thì còn sửa được. Việc thành mà tâm hư thì khó giải quyết lắm. Trách nhiệm và chịu đựng là hai từ để phân biệt trẻ con với người lớn. Đời xô mình tới đâu thì mình lăn lộn theo tới đó. Có cái chữ không chưa đủ, đời còn bao nhiêu thứ phải lo. Việc học là học cả đời. Có những thứ mà một người già phải học hỏi đứa trẻ mới lên ba
    Đọc báo về những mảnh đời bất hạnh, thấy giờ bệnh tật nhiều quá: khối u nặng cả kilôgam, xương thủy tinh, não úng thủy… Cuộc đời hữu hạn mà đất trời thì vô hạn. Phải đối diện với sự thật, đừng lẩn tránh nó. Bởi càng lẩn trốn, nó càng tìm đến bạn. Hãy tiến hành kiêng khem cho những suy nghĩ của mình. Cắt bỏ mọi suy nghĩ yếu đuối, lãng phí mà không đem lại một giá trị dinh dưỡng nào
    Tất cả chúng ta đều bị dòng đời cuốn theo, phải nung nấu ý chí trên mỗi chặng đường. Làm gì có thành công nào mà không đánh đổi bằng mồ hôi và nước mắt. Không khó khăn nào không có cách giải quyết hết, chỉ là ta muốn giải quyết hay không mà thôi. Chín người mười ý, tam sao thất bản, miệng lưỡi thế gian kinh khủng lắm. Vừa đủ hoặc thiếu một chút là tốt nhất, sướng quá thì đâu tốt. Sự nổi tiếng, tài năng thường đi đôi với khác người và cô độc. Cô độc bởi những người quá xuất sắc thì không ai theo kịp suy nghĩ của họ. Rảnh quá thì sinh ra nghĩ quẩn, nhàn cư vi bất thiện. Thời buổi này internet là con dao hai lưỡi. Chỉ cần một cái nhấp chuột là đưa tầm mắt ra toàn thế giới. Bao nhiêu người giỏi nhờ internet, bao nhiêu tệ nạn cũng từ internet. Chết không đem theo được tiền. Tất cả mọi thứ đều qua đi, chỉ tình thương ở lại. Vì tình thương, người ta có thể làm cho nhau rất nhiều thứ

    imagesCAYPHRMZ.jpg
    Đi học nhiều lúc mệt lắm, không tiếp thu vào thì cũng phải cố mà nhồi cho nó vào. Có khi cái cảm giác nó giết chết chính mình, chết không phải vì rắn cắn mà chết vì sợ rắn cắn là vậy. Lại có lúc bệnh sĩ chết trước bệnh tim. Cái bệnh sĩ khiến người ta mù quáng
    Nước Mỹ giàu có và bá chủ thế giới lâu nay nhưng vụ khủng bố ngày mười một tháng chín đã dẫn đến quá nhiều thiệt hại
    Người nghệ sĩ nổi tiếng là thế nhưng lắm lúc lại bị thiên hạ cho là “xướng ca vô loài”. Có nhiều thứ không ai làm thay cho mình được, phải tự lực cánh sinh. Sống sao cho có phước mới là điều quan trọng, cứ làm phước cho người này rồi sẽ có người khác làm phước cho mình. Con người chúng ta cứ tranh giành nhau đủ thứ mà rớt cục không biết là đang tranh giành nhau cái gì. Căn nguyên của mọi thứ là tranh giành sự bình an, khi bình an thì suy nghĩ của ta rất mạnh. Có người chỉ mở miệng ra là tiền, nghĩ rằng đồng tiền đi trước đồng tiền khôn. Sai lầm! Sức khỏe và trí tuệ mới là trên hết. Khi có sức khỏe, người ta ước được một trăm điều ước. Khi không có sức khỏe, người ta chỉ ước một điều duy nhất: có sức khỏe
    Trước khi đậu đại học thì thấy đậu đại học là khó. Đậu đại học rồi thì thấy, làm thế nào để được ra trường lại càng khó hơn. Trước khi xin việc thì thấy xin được việc là khó. Xin việc được rồi lại thấy, làm thế nào để có chỗ đứng tốt trong công việc lại càng khó hơn. Trước khi yêu thì thấy yêu là khó, yêu rồi thì thấy làm thế nào để được yêu lại càng khó hơn. Cuộc sống là một chuỗi xung đột. Có lúc phải chọn một trong hai: “tiếng” và “miếng”. Kiếm được quá nhiều tiền, lại không có tiếng tốt. Nổi tiếng với những lời khen, đời sống vật chất lại vô cùng chật vật. Một bóng đèn đã được bật, nếu vào ban ngày thì không thấy rõ ánh sáng của nó. Nhưng đặt vào bóng tối, sẽ thấy rất rõ ánh sáng sáng nó phát ra. Cũng như giữa cuộc sống đầy rẫy phức tạp này, ai tài năng thực thụ sẽ dễ dàng tỏa sáng dù họ có bị lên bờ xuống ruộng đi nữa
    Niềm hy vọng là cánh cửa mở ra một tương lai tươi sáng sau khi đã đóng cánh cửa quá khứ lại. Mỗi ngày hãy mở cửa ra với niềm tin vào cuộc sống. Sáng thức dậy thấy cả nhà đông đủ, khỏe mạnh là hạnh phúc lắm rồi. Ai cũng có cái khổ của mình, chẳng ai giống ai. Nếm trải và cố gắng vượt qua nó. Đường đời nhiều gập ghềnh gian khó...

    94cb01ff29d65c.jpg
     
    Phúc Thịnh and hugolina like this.