Cổ tích tình yêu anh&em Nếu anh biết em là ngọn gió Anh sẽ làm mây sáng trên cao Để cùng em tháng ngày phiêu lãng Chốn chân trời ta tìm thấy được tình yêu Nếu anh biết em là con sông lớn Anh sẽ là biển cả mênh mông Mặc cho em trôi dạt nơi nào Nhưng cuồi cùng cũng vẫn về bên anh Nếu anh biết em là đám mây trắng Thì anh mong là ngọn núi Trường Sơn (đông) Đứng chờ em trong nỗi nhớ mỏi mòn Và hi vọng một ngày em sẽ đến Mang cơn mưa tưới mát ngọn núi này Nếu em muốn làm bồ câu tung cánh Anh sẽ là cành cây trong rừng thẳm Để chờ em bay đến đậu nơi này Và cuối cùng điều anh mong ước Được bên em đi đến cuối con đường Cùng nắm tay dạo biển lúc hoàng hôn Rồi hửng sáng cùng nhau ngắm bình minh Nơi tổ ấm xinh xinh của chúng mình Và nơi đó có câu truyện thật đẹp Truyện cổ tích tình yêu anh và em...
Hạnh Phúc Nào Lạc Bến Đỗ Không Em Anh đi tìm những vành mây hờ hững Gom nhặt lại kết thành mộng uyên ương Đặt chúng lên những góc khuất thiên đường Dành riêng em một khoảng trời phẳng lặng Khoảng trời đó có màu xanh xanh ngắt Chứa lòng anh cả một đời hư hao Liệu em hiểu hay chỉ là liếc mắt Một lần thôi cũng gợn chút u hoài Anh đã hòa cả con tim ngây ngất Của đời anh phiêu bạt trong lao đao Anh đã hiểu nhưng còn liệu ai hiểu Tia nắng cười cũng làm chiều lâu tan Em nào biết nơi đó bình lặng lắm Tâm can an bao trùm cả không gian Một mảnh lòng vô tình lạc bến đỗ Liệu nằm im trước ngọn sóng âm thầm Anh đã biết bầu trời hoàng hôn đó Bình dị nhất cũng là lúc phôi pha Nắng gió đó hòa tan điều giản dị Hạnh phúc nào lạc bến đỗ không em
h nay mn banh xác đệ ui,mb có cafe thui,mai chắc núp lùm thui bay đệ nhe h đi ngũ thui,mai h đi thủ đức