Lần đầu ta gặp nhỏ trong nắng chiều bay bay Ngập ngừng ta hỏi nhỏ nhỏ bảo nhỏ không tên Ừ thì nhỏ không tên bây giờ quen nhé nhỏ nhỏ ơi Lần này ta gặp nhỏ trong nắng chiều bay bay Ngập ngừng ta hỏi nhỏ nhỏ bảo nhỏ chưa yêu Ừ thì nhỏ chưa yêu bây giờ yêu nhé nhỏ nhỏ ơi Lần này nhỏ quay đi không thèm nhìn ta nữa Giọt sầu rơi một mình chỉ còn ta một mình nhỏ ơi Còn gì đâu hỡi nhỏ trong nắng chiều phôi phai Kỷ niệm ta cùng nhỏ giờ chỉ là hư vô Ừ thì là hư vô xa rồi vẫn nhớ hoài nhỏ ơi Tình cờ ta gặp nhỏ trong nắng vàng ban mai Thẹn thùng ta hỏi nhỏ nhỏ bảo khờ ghê đi Ừ thì khờ ghê đi thương rồi sao chẳng hiểu nhỏ ơi
Chỉ có Thuyền mới hiểu ... Biển mênh mông ..dường nào Chỉ có Biển mới biết ..Thuyền đi đâu về đâu???
Ai về thăm xứ Cà Mau, Ghé U Minh Hạ nhớ nhau hoa tràm. Gió đưa, gió đẩy ngoài Vàm Hương tràm thoang thoảng cho nàng nhớ ta. Chiều nay đò dọc đi xa, U Minh nước lớn cho ta nhớ nàng. Rừng tràm xanh ngắt bên đàng, Con ong hút mật trên ngàn nhớ thương. Hương tràm thoáng nhẹ chiều sương, Hoa tràm rụng trắng trên đường ta đi.
Sáng qua viếng Bác Sáu Lầu, Lắng nghe Dạ cổ nhớ bài Hoài Lang. Nhịp hai câu chữ rõ ràng, Líu Cống, Líu Cống, Xự, Xang ra đời. Ngẫm ra mọi sự tại trời, Viết bài cho vợ để đời thế gian. Vọng cổ của đất phương Nam, Phát triển từ bản Dạ Lang...nhớ chồng.