Sài Gòn vẫn biết là thế... Sài Gòn chợt mưa chợt nắng Người Sài Gòn vẫn thế... Một chút vu vơ một chút lãng đãng Một chút hối tiếc cho kỹ niệm... Đã qua Cơn mưa... Về chợt bất ngờ...
Cần tay níu để thấy anh còn gần Cần môi nóng để biết lòng còn ấm cúng Cần thêm anh, cần thêm cho những khi em lo sợ Cần thêm yêu hay cần thôi biết yêu
Nhớ ai vậy guynh ! gần bên mà ko biết gì hết vại Nhất cự li nhì tôc độ guynh đầy đủ hết mà la gì Rãnh xuống em chơi nghen guynh Mới đi tiếp khách về mệt quá hic Bỏ nhậu cũng ko ai cho
Hạt mưa giọt ngắn, giọt dài, Nhớ ai sao nhớ cả ngày lẫn đêm. Giọt vui sao lại bị chìm? Giọt buồn sao lại để niềm tương tư? Cơn mưa đâu có chần chừ, Giọt dài, giọt ngắn ậm ừ ngoài hiên.
TIM TÍM BẰNG LĂNG. Ta về gởi tím bằng lăng, Nắng vàng mùa Hạ lăng xăng trước rào. Phải chi đừng gặp hôm nào, Để bằng lăng tím nhớ nhau ngỡ ngàng.
CHUỒN CHUỒN. Chiều mưa ướt cánh chuồn chuồn, Đố ai biết nó đang buồn hay vui? Chiều say lữ khách ngủ vùi, Cơn mưa mới dứt buồn - vui lưng chừng.
Ta về phố thị hôm nay, Cơn mưa mới dứt, nắng xoay trên đầu. Bên đường một dải cây dầu, Trái khô vàng ối bắt đầu chờ... Bay
Ngóng ai đi ngược về xuôi, Để ai ở lại ngậm ngùi cô đơn. Ngóng trời thì sợ trời buồn, Ngóng mây thì sợ mây tuông lệ sầu. Thôi thì cứ ngóng đâu đâu, Cho ta gặm nhấm nỗi sầu tương tư. (Saigon___ 2018)