Thư gởi cho Con Nếu một mai thấy cha già mẹ yếu Hãy thương yêu và thấu hiểu song thân. Những lúc ăn mẹ thường hay vung vãi Hay tự cha không mặc được áo quần. Hãy nhẫn nại nhớ lại thời thơ ấu Mẹ đã chăm lo tã, áo, bế,bồng. Bón cho con từng miếng ăn, hớp sữa Cho con nằm trong nệm ấm chăn bông. Cũng có lúc con thường hay trách móc Chuyện nhỏ thôi mà mẹ nói trăm lần. Xưa kia bên nôi giờ con sắp ngủ, Chuyện thần tiên mẹ kể mãi không ngưng.. Có lúc cha già không muốn tắm Đừng giận cha và la mắng nặng lời. Ngày con nhỏ,con vẫn thường sợ nước Từng van xin “đừng bắt tắm, mẹ ơi !” Những lúc cha không quen xài máy móc Chỉ cho cha những hướng dẫn ban đầu. Cha đã dạy cho con trăm nghìn thứ Có khi nào cha trách móc con dâu? Một ngày nọ khi mẹ cha lú lẫn Khiến cho con mất hứng thú chuyện trò Nếu không phải là niềm vui đối thoại Xin đến gần và hãy lắng nghe cha. Có những lúc mẹ không buồn cầm đũa Đừng ép thêm già có lúc biếng ăn Con cần biết lúc nào cha thấy đói Lúc nào cha thấy mệt muốn đi nằm Khi già yếu phải nương nhờ gậy chống Xin nhờ con đỡ cha lấy một tay. Hãy nhớ lại ngày con đi chập chững Mẹ dìu con đi những bước đầu ngày. Một ngày kia cha mẹ già chán sống Thì con ơi đừng giận dữ làm gì ! Rồi mai này đến phiên,con sẽ hiểu Ở tuổi này sống nữa để làm chi? Dù mẹ cha cũng có khi lầm lỗi Nhưng suốt đời đã làm tốt cho con Muốn cho con được nên người xứng đáng Thì giờ đây con cũng chẳng nên buồn. Con tức giận có khi còn xấu hổ Vì mẹ cha giờ ăn đậu ở nhờ Xin hãy hiểu và mong con nhớ lại Những ngày xưa khi con tuổi ấu thơ. Hãy gíup mẹ những bước dài mệt mỏi Để người vui đi hết chặng đường đời. Với tình yêu và cuộc đời phẩm giá Vẫn yêu con như biển rộng song dài. Luôn có con,trong cuộc đời Yêu con,Cha-Mẹ có mấy lời cho con.
TÌNH MẸ Đã nên hạt thóc mẩy tròn Còn lo chớp bể mưa nguồn, mẹ ơi Cha đi mấy chục năm trời Một thời con gái mẹ tôi chờ chồng Ai ru “bong bóng phập phồng” Lời ru cắt ruột, cắt lòng đêm thâu Cầm lòng một bát cơm nâu Dưới chân nước cóng, trên đầu mưa bay Mẹ tôi như nhánh mạ gầy Hoá thân làm bát cơm đầy nuôi tôi Miếng trầu không dám mặn vôi Sợ đôi má đỏ người đời gièm pha Giọt mưa đau ở hiên nhà Mưa trong lòng mẹ hơn là trời mưa... Tôi ngồi nhớ mẹ tôi xưa Mùa xuân đến sớm, người chưa thấy về. Xuân Đam
Hạnh Phúc nhất ko phải là khi bạn có cuộc sống giàu có ... Không phải là khi địa vị xã hội của bạn cao ... Không phải là khi bạn có 1 người yêu hoàn hảo ... ... Mà Hạnh Phúc nhất là khi bạn có Mẹ và còn Mẹ ...!!! Mẹ Là Để Yêu ♥ Mẹ yêu ơi, con không là bất tử Nên đừng giật mình khi nghe tin dữ về con! Cha kính mến, cha đừng đợi ngày mai, Buổi sáng sớm, lắc vai con thức giấc Có thể cha sẽ nghẹn ngào tiếng nấc Nơi bậc thềm sẽ chẳng còn thấy bóng con. Chiếc giường con nằm, sẽ lạnh lẽo cô đơn Thưa cha mẹ, con không thể chọn lựa Giữa bình yên cuộc sống với một nửa cuộc đời. .... Vâng, con đâu có bao giờ biết trước. Bước đi nào là bước cuối của con Trên con đường mà con đã chọn ------------------------ Khi đến trường, mẹ nói : Đợi tụi con tốt nghiệp, me được hưởng phước rồi. Khi tốt nghiệp, mẹ nói : Đợi tụi con tìm được công việc, mẹ được hưởng phước rồi. Khi đi làm, mẹ nói : Đợi tụi con lập gia đình, me được hưởng phước rồi. Khi kết hôn, mẹ nói : Đợi tụi con có cháu, mẹ được hưởng phước rồi. Khi có con, mẹ nói : Đợi con của mấy đứa lớn khôn, mẹ được hưởng phước rồi. Bây giờ con cái đã lớn hết, tôi nói có thể hưởng phước rồi, nhưng, mẹ ơi, mẹ có nghe thấy không ?
Bài học đầu cho con Quê hương là gì hở mẹ Mà cô giáo dạy phải yêu Quê hương là gì hở mẹ Ai đi xa cũng nhớ nhiều Quê hương là chùm khế ngọt Cho con trèo hái mỗi ngày Quê hương là đường đi học Con về rợp bướm vàng bay Quê hương là con diều biếc Tuổi thơ con thả trên đồng Quê hương là con đò nhỏ Êm đềm khua nước ven sông Quê hương là cầu tre nhỏ Mẹ về nón lá nghiêng che Là hương hoa đồng cỏ nội Bay trong giấc ngủ đêm hè Quê hương là vòng tay ấm Con nằm ngủ giữa mưa đêm Quê hương là đêm trăng tỏ Hoa cau rụng trắng ngoài thềm Quê hương là vàng hoa bí Là hồng tím giậu mồng tơi Là đỏ đôi bờ dâm bụt Màu hoa sen trắng tinh khôi Quê hương mỗi người chỉ một Như là chỉ một mẹ thôi Quê hương có ai không nhớ... Sẽ không lớn nỗi thành người...
Lời mẹ nhắn nhủ Nếu có bao giờ con thương Mẹ Hãy thương đi khi Mẹ còn đây Còn biết được những dòng tình cảm Ngọt ngào êm dịu lẫn nồng say Hãy nói đi khi Mẹ còn biết Đừng chờ đến lúc Mẹ ra đi Ghi lời thương mến trên bia đá Mỹ từ lên phím đá vô chi Hãy nói lên điều Con muốn nói Đừng chờ đến lúc Mẹ ngủ say Một giấc ngủ không bao giờ dậy Ngàn năm ngăn cách chẳng ngày mai Đó là chia ly là tử biệt Chẳng bao giờ nghe được tiếng Con Nếu thương Mẹ dù chỉ là một chút Hãy nói đi khi Mẹ sống còn Nói đi Con lời nào thương mến Cả tấm lòng hiếu thảo của Con Để Mẹ nâng niu như bảo vật Cho tình mẫu tử thấm như son ????