chỉ 1 con 77 thui mà , đâu có chơi 2 con buổi chiều ( 09 - 38 ) . oánh 1 con ngay thì lụm nhiều , Đồng né được thì chịu phép
Thời điểm này có còn đang giao mùa hay không ???? Mà sao tính nó chạy tùm lum hết , hoặc lên xuống 1 nút . làm mất phương hướng , không hiểu sai chỗ nào nữa
hàng nầy đơn giản hơn em à của khách du lịch em biết cồn thới sơn không-bán khách nước ngoài
tự dưng con bé chạy vô phòng ông nội gọi ông ơi!!! rồi nó bật khóc dổ mãi mà ko nín làm mình rớt nước mắt theo
nó là tượng luôn rồi ko còn là tranh nữa bạn úi tứ phía mànguyên 1 gốc cây to mà nặng gê hồn luôn,chỉ trưng bày ở giữa nhà-ko lật đâu-nhà mình có 1 bộ nhưng nhỏ hơn-nó là phong thuỷ của chổ tiếp khách
28-7 âl là đúng 100 ngày của ba mình bạn ơi nhìu lúc làm việc có ba nc cũng vui-bi jo làm 1 mình đôi lúc giựt mình như có bóng sau lưng nghĩ lại hơi buồn...
Cảm giác đó , mình đã có và có khi bây giờ vẫn còn , nhưng cách nay hơn 5 năm rồi . Ngày mùng 7 tháng 04 năm Mậu Tý .
Dặm dường nhiều khúc chông gai - ghập ghềnh, cần phải cố gằng và vượt qua nó . ai cũng phải gặp mà . Ngày mai trời lại sáng .
hình như lúc nào cũng thấy thì fai...ko biết có fai mình wa nhạy cảm ko nữa hồi bé ba đi công tác toàn múc mình đi theo-đến khi lập gd cũng thế... nhớ mãi ngày cuối 2 cha con gặp nhau,đi ăn giổ 2 cái thằng mất dạy nó tông ba mình ngay trước mặt luôn mà,cả gd đều thấy,lúc đó mình như con thú chạy lại cầm cục đá định nện vô đầu 2 thằng đó rồi,nhưng mí oa cản lạiôm ba trong tay cái áo trắng hoá ra màu đỏ,đến bv chợ rẩy luôn vậy mà đám tang ba mình nó ko tháp nén nhang nào-nó ko fai con người đến 11 ngày sau gd nó mới lại năn nĩ-gd mình ko có bắt đền gì-chỉ cần nó đến tháp nhang cho ông già thôi -đến hôm nay c.a gô đầu nó luôn roài