Em chỉ có một tình yêu duy nhất Trao anh rồi có mất không anh Nếu một mai tình mình ngăn cách Mối tình này anh giữ hay quên
Trả lại anh Anh hãy quên em của ngày nào Bao lời thương mến đã vội trao Những lần giận hờn và nước mắt Sẽ mãi không còn… tặng cho nhau Anh hãy quên chiều ướt mưa bay Ai đã ân cần nắm đôi tay Ai bảo yêu em – tình chân thật Ai đã nguyện rằng chẳng đổi thay Nhưng thời gian đã trót trao em Nhìn thấy cuộc đời: trắng và đen Anh đã quên đi lời hẹn ước Anh đã nhạt nhòa nỗi yêu thương Rồi lại một chiều… chẳng mưa bay Anh đã hững hờ buông đôi tay Lặng lẽ anh nói lời… chân thật Anh thấy chúng mình đã lầm sai… Thôi thế là không còn nhớ thương?! Trách nhau… ta chỉ chuốc thêm buồn Ta hãy quên đi… những ngày tháng Của những ân tình ngọt yêu đương Em trách cho mình sao chẳng quên? Yêu anh, yêu mãi những hẹn nguyền Kệ em! Anh hãy vui cất bước… Mặc chỉ riêng mình… khóc riêng em!
Quên thì sao? Nhớ thì sao? Muốn nhớ hay quên có được nào Nhớ thì lại buồn, thương thì tội Quên thì không nỡ nhớ thì đau. Đời tôi Khi đã yêu thì yêu say đắm Khi đã ghét thì ghét đắng cay Khi đã yêu thì yêu vô tận Khi đã hận thì hận suốt đời Xa rồi xa mãi xa không nhớ Nhớ rồi nhớ mãi nhớ không quên Một bông hoa không bao giờ hai chủ Một trái tim không ấp ủ hai tình Trời hết mưa chưa chắc trời đã sáng Tình hết buồn chưa chắc đã quên anh Thất tình mới biết yêu là khổ Say tình mới biết khổ là yêu Thức đêm mới biết đêm dài Yêu người mới biết người cần hơn ai.
Một thời đã xa rồi, ước gì được quay lại thuở ban đầu nhỉ, ôi thật hạnh phúc !!!!!!!! Có ai cắt nghĩa được tình yêu Có xá gì đâu một buổi chiều Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt Bằng mây nhè nhẹ gió hiu hiu
Chúng tôi yêu nhau được hai năm. Có lúc vui, lúc buồn , lúc hoà hợp….lúc cãi vã. Có một lần chúng tôi cãi nhau rất lâu. Không ai chịu ngưng và không ai chịu nghĩ là mình sai. Thậm chí tôi còn muốn nói chia tay cho xong chuyện. Lúc đó anh bảo “bây giờ chúng ta sẽ cố gắng bình tĩnh . Anh và em mỗi người lấy ra một mảnh giấy nhỏ và hãy viết vào đó tất cả những gì khó chịu về nhau mà từ trước đến giờ không nói ra. Rồi chúng ta sẽ đổi cho nhau và xem sau đó chúng ta có thể tiếp tục được không. Tôi đang rất tức giận nên tôi ngồi viết hết 15 phút . Tôi viết tất cả những gì đáng ghét nhất ở anh ta mà tôi nghĩ là tôi phải chịu đựng suốt thời gian qua. Anh cũng ngồi viết rất lâu. Sau đó chúng tôi đổi giấy cho nhau. Chưa lúc nào tôi lại xấu hổ như việc mình làm lúc đó.Tôi chỉ muốn giật lại tờ giấy mà mình đã đưa cho anh ấy thôi. Nhưng tôi không thể làm thế được. Khi tôi đọc xong mảnh giấy mà anh đưa cho tôi , tôi đã khóc vì xúc động. Bởi vì trong tờ giấy của anh , anh cũng viết kính nhưng chỉ có duy nhất một câu ” anh yêu em”..Và sau lần đó thì chúng tôi không còn giận nhau nữa.
Thì ta nói ngươi đó ta thi kể chuyện dự định thứ sáu mà đổi lịch rùi chiều thứ hai, hôm nay te ăn mừng trước cho hên