Góc Nhỏ ✿◕ ‿ ◕✿ Khu Vườn Hoa Xương Rồng...✿◕ ‿ ◕✿

Thảo luận trong 'Cà Phê - Trà Đá' bắt đầu bởi Hoa Xương Rồng, 4/12/12.

  1. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    ĐẸP như tranh vẽ...

    Tranh Thủy Mặc

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 23/9/19
  2. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    (camera)

    Những cô dâu tuyệt sắc trong đám cưới Hoàng gia Anh và châu Âu

    Họ là những bông hoa rạng ngời hương sắc tô điểm cho những đám cưới trang trọng và lộng lẫy ở Hoàng gia Anh và trên khắp châu Âu.


    [​IMG]

    Công chúa Elizabeth và Công tước Endiburgh Philip trở lại Điện Buckingham sau lễ cưới tại Tu viện Westminster ngày 20/11/1947. Ảnh: AP

    [​IMG]

    Công chúa Margaret tay trong tay với chồng là nhiếp ảnh gia Antony Armstrong-Jones trong ngày cưới 6/5/1960. Ảnh: AFP

    [​IMG]

    Cô dâu Autumn Kelly chờ chú rể Peter Phillips- cháu trai của Nữ hoàng Anh Elizabeth tại nhà nguyện St. George ngày 17/5/2008. Ảnh: AFP

    [​IMG]

    Hoàng tử Edward và cô dâu Sophie Rhys-Jones trong lễ cưới ngày 19/6/1999. Ảnh: AFP

    [​IMG]

    Hoàng tử Charles và Công nương Diana trong lễ cưới năm 1981. Ảnh: AFP

    [​IMG]

    Công nương Diana trên bậc thềm nhà nguyện St. George trong ngày cưới. Ảnh: AP

    [​IMG]

    Hoàng tử Andrew hôn cô dâu Sahrah trong lễ cưới tại ban công Điện Buckingham ngày 24/7/1986. Ảnh: AP

    [​IMG]

    Cô dâu Kate Middleton trong lễ cưới ngày 29/4/2011. Ảnh: AP

    [​IMG]

    Thái tử Đan Mạch Frederik và Công chúa Mary trong đám cưới ngày 14/5/2004 ở Copenhagen. Ảnh: AP

    [​IMG]

    Hoàng tử Đan Mạch Joachim và cô dâu Marie Cavallier rời nhà thờ Mogeltonder tại Sonderjutland sau đám cưới ngày 24/5/2008. Ảnh: EPA
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/9/19
  3. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member


    [​IMG]

    Hoàng tử Thụy Điển Carl Philip và cô dâu Sofia Hellqvist trong lễ cưới tại nhà nguyện Cung điện Hoàng gia Stockholm ngày 13/6/2015. Ảnh: EPA


    [​IMG]

    Ca sĩ Meghan Markle bước vào nhà nguyện St. George trong lễ cưới với Hoàng tử Anh Harry ngày 19/5. Ảnh: Reuters

    ____________(*)(*)(*)____________
    “Nỗi khổ khó nói” của các thành viên gia đình Hoàng gia Anh

    Các thành viên trong gia đình Hoàng gia Anh được hưởng nhiều đặc quyền nhưng họ cũng phải tuân theo nhiều quy tắc nghiêm ngặt và có những "nỗi khổ" riêng. Loạt ảnh dưới đây của Business Insider đã phần nào nói lên điều đó.

    [​IMG]

    Các thành viên Hoàng gia Anh luôn là tâm điểm thu hút sự chú ý của mọi người khi xuất hiện trước công chúng. Ống kính máy quay luôn hướng về phía họ và ghi lại những bức hình không phải lúc nào cũng đẹp hoàn hảo. Ảnh chụp Công nương Meghan Markle có phần kém sắc khi vẫy chào đám đông. (Nguồn ảnh: Business Insider)

    [​IMG]

    Hoàng tử Harry bị bắt gặp đang vác một bao tải rác lớn.

    [​IMG]

    Khoảnh khắc tiểu Công chúa Charlotte, con gái của Hoàng tử William và Công nương Kate, hắt hơi được ghi lại.

    [​IMG]

    Mọi người luôn muốn được chụp ảnh selfie với các thành viên Hoàng gia Anh dù họ chưa kịp “tạo dáng” đẹp nhất.

    [​IMG]

    Tiểu Hoàng tử George, con trai của Hoàng tử William và Công nương Kate, gào khóc ngoài đường phố.

    [​IMG]

    Dù sắm một chiếc mũ mới để tới xem trận đấu quần vợt giải Wimbledon nhưng Công nương Markle cũng không thể đội nó.

    [​IMG]

    Có những bộ trang phục mà các thành viên Hoàng gia Anh sẽ phải mặc, dù muốn hay không. Ảnh chụp tiểu Hoàng tử George.

    [​IMG]

    Là thành viên Hoàng gia, đôi khi bạn sẽ phải tạo dáng khá kỳ quặc...

     
    Chỉnh sửa cuối: 21/9/19
  4. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    ...hay phải tham dự các sự kiện dù đang cảm thấy rất mệt mỏi và buồn ngủ.


    [​IMG]

    Các thành viên gia đình Hoàng gia Anh vẫn tự lái xe, dù trời mưa.


    [​IMG]

    Đôi khi, bạn vẫn phải đi tàu...

    [​IMG]

    ...hay làm vườn.

    [​IMG]

    Không phải lúc nào các thành viên Hoàng gia, ngay cả Nữ hoàng, cũng được ngồi ở vị trí đẹp nhất khi xem hòa nhạc.

    [​IMG]


    Cặp đôi Hoàng gia Anh Harry-Markle trong ngày cưới

    [​IMG]

    Theo TMZ, Công tước và nữ Công tước xứ Sussex sẽ ở trong cabin gỗ yên tĩnh tại khu nghỉ dưỡng Fairmont Jasper Park Lodge trong kỳ hưởng tuần trăng mật

    [​IMG]

    Cabin này có diện tích hơn 500 m2 còn được biết đến với biệt danh “nơi ở hoàng gia” bởi nhiều vị khách Hoàng gia, trong đó có Nữ hoàng Anh Elizabeth II và Hoàng thân Philip, từng ở đây.

    [​IMG]

    Mirror cho biết, Vườn quốc gia Jasper đã được UNESCO công nhận là Di sản thế giới vào năm 1984.

    [​IMG]

    Nơi đây gần gũi với thiên nhiên và có bầu không khí rất trong lành.
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/9/19
  5. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    :=(

    Khi nhân loại nhìn thế giới qua lăng kính smartphone

    Theo ước tính trên thế giới hiện nay có tổng cộng 3 tỷ điện thoại thông minh "smartphone" đang được sử dụng và việc lạm dụng điện thoại thông minh trong cuộc sống đời thường rõ ràng là điều dễ hiểu.

    [​IMG]

    Người hâm mộ sử dụng điện thoại smartphone để ghi lại show trình diễn thời trang L'Oreal diễn ra tại Tuần lễ thời trang Pháp. Ảnh: Theatlantic.

    [​IMG]

    Một phụ nữ Palestine ghi hình một nhân viên nan ninh của Israel trong khi người nhân viên an ninh cũng làm điều tương tự với bà. Hình ảnh được chụp trên đường phố Jerusalem. Ảnh: Theatlantic.

    [​IMG]

    Smartphone
    cũng mở ra rất nhiều cơ hội kiếm tiền cho những streamer tới từ các nước đang phát triển như Trung Quốc hay Hàn Quốc. Ảnh: Theatlantic.

    [​IMG]

    Cụ ông Pokemon Chen San-yuan 70 tuổi với dàn thiết bị tự chế của mình để chơi trò Pokemon Go trên đường phố Đài Loan. Ảnh: Theatlantic.

    [​IMG]

    Đám đông người hâm mộ tại Đan Đông, Trung Quốc khi được gặp thần tượng của mình. Ảnh: Theatlantic.

    [​IMG]

    Một người đàn ông Italia cùng thiết bị theo dõi đàn bò qua điện thoại smartphone của mình. Ảnh: Theatlantic.

    [​IMG]

    Cuộc biểu tình ở Thổ Nhĩ Kỳ bỗng trở lên... lung linh với ánh đèn flash từ hàng vạn chiếc điện thoại thông minh. Ảnh: Theatlantic.

    [​IMG]

    Thời buổi 4.0, giáo hoàng Pope Francis thậm chí còn sẵn sàng... ban phước thông qua gọi điện thoại video trực tuyến. Ảnh: Theatlantic.

    [​IMG]

    Một ngừoi đàn ông ở Pakistan làm việc cho công ty IESCO sử dụng điện thoại thông minh để ghi chỉ số công tơ điện. Ảnh: Theatlantic.

    [​IMG]

    Đến cả phương tiện tác nghiệp của phóng viên cũng được thu nhỏ lại thành một thiết bị trong lòng bàn tay với đầy đủ chức năng ghi âm, ghi hình, quay video,... Ảnh: Theatlantic.
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/9/19
  6. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    Một ngừoi phụ nữ Nigeria trước căn nhà tồi tàn của mình với chiếc điện thoại thông minh trên tay. Ảnh: Theatlantic.





    [​IMG]

    Trong thảm họa bão và cháy rừng ở Mỹ, người ta không chỉ cần thức ăn và nước uống mà còn cần điểm sạc điện thoại. Điều này biến điện thoại di động và internet dần trở thành một trong những nhu cầu cơ bản nhất của con người. Ảnh: Theatlantic.

    [​IMG]

    Tổng thống Donald Trumps trước một buổi hộp báo. Ảnh: Theatlantic.

    [​IMG]

    Một cô gái thản nhiên dùng điện thoại di động ngay bên cạnh cơn cháy rừng lớn khủng khiếp ở California. Ảnh: Theatlantic.

    _____________!$&)(^#@%*)&$^@#%____________

    Choáng ngợp lâu đài gần 50 tỷ, xây suốt 9 năm của tỷ phú Nam Định

    Tòa lâu đài 5 tầng được xây dựng hơn 9 năm trên mảnh đất 3000 m2 của tỷ phú Nguyễn Văn Khuê (Hải Hậu, Nam Định) khiến nhiều người trầm trồ.

    [​IMG]

    Tòa lâu đài mang tên Lan Khoa Khuê nằm ở vị trí đắc địa của xã Hải Minh, Hải Hậu, Nam Định được xây trong 9 năm. Đến nay lâu đài vẫn đang trong quá trình hoàn thiện.

    [​IMG]

    Đây là một trong những công trình thể hiện sự giàu có, sung túc của người dân huyện Hải Hậu.

    [​IMG]

    Chủ nhân lâu đài là vợ chồng ông Nguyễn Văn Khuê (SN 1958) và bà Nguyễn Thị Lan (SN 1961). Được biết, ông Khuê hoạt động trong lĩnh vực kinh doanh khoáng sản, tàu biển.

    [​IMG]

    Ông Nguyễn Văn Khuê cho biết: Tên tòa lâu đài 'Lan khoa Khuê' là sự kết hợp tên của các thành viên trong gia đình - tên ông (Khuê), tên vợ (Lan) và tên người con trai (Khoa). Chi phí xây dựng công trình tính đến nay đã vượt ra ngoài con số 40 tỷ đồng.

    [​IMG]

    Lâu đài có diện tích 470m2 nằm trên mảnh đất 3000 m2. Trước khi bắt tay vào xây dựng, ông Khuê đã dành thời gian sang Pháp, Italy vừa đi du lịch vừa tham khảo các mẫu lâu đài. "Toàn bộ ý tưởng lâu đài là của tôi, các kiến trúc sư căn cứ vào đó để lập bản vẽ. 10 năm trước, tôi vào miền Nam lấy mẫu của một tòa lâu đài nổi tiếng ở đó nhưng không ưng. Cuối cùng, tôi quyết định ra nước ngoài tìm hiểu. Riêng bản vẽ phải mất 3 năm mới hoàn thiện. Quá trình xây dựng, bản vẽ thay đổi liên tục, hạng mục nào làm xong, chưa ưng ý tôi cho đập đi xây lại, dù chi phí đội lên rất lớn", ông Khuê chia sẻ.

    [​IMG]

    Hệ thống cổng, hàng rào được làm bằng chất liệu nhôm hợp kim mạ đồng. Hai bên có hai tượng sư tử trắng, kích cỡ lớn án ngữ. Hai pho tượng này vừa mang tính chất trang trí, vừa thể hiện sự mạnh mẽ của gia chủ trong cuộc sống và kinh doanh. Đặc biệt, cánh cổng được điều khiển bằng hệ thống từ xa. Ngoài ra, xung quanh gắn 20 camera và lớp hàng rào thép gai để đảm bảo an ninh.
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/9/19
  7. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    Vị đại gia tiết lộ, ông có đam mê với thần thoại Hy Lạp. Chính vì vậy, ý tưởng thiết kế và trang trí được ông nghiên cứu, mô phỏng từ các thần thoại này. Bức tượng trong ảnh mô tả nữ thần chiến thắng, kết thúc trận chiến, cởi bỏ áo giáp, mũ để trở về.

    [​IMG]

    Bức tượng thợ săn cao hơn 2 mét được đặt ở góc vườn, bên cạnh là cung và con chó... "Các pho tượng đều được những nghệ nhân trực tiếp chế tác bằng tay từ chất liệu xi măng. Để làm số lượng tượng lớn và các phù điêu, hoa văn trang trí khắp lâu đài, tôi thuê 4 tốp thợ (16 người) từ Nghệ An, Quảng Trị... ra Nam Định và làm trong 3 - 4 năm mới hoàn thành", đại gia sinh năm 1958 nhấn mạnh.

    [​IMG]

    Tượng con tàu trên nóc tòa lâu đài mang ý nghĩa gắn liền với công việc kinh doanh tàu biển của ông Khuê. Hình tượng con tàu vươn ra biển lớn thể hiện khát vọng chinh phục, 2 nữ thần hai bên phù hộ. Bông lúa mạch thể hiện sự sung túc đủ đầy, con ngựa và sư tử thể hiện uy quyền, uy lực.

    [​IMG]

    Gia chủ sử dụng gỗ đỏ, gỗ hương, gỗ cẩm lai làm nội thất. Lâu đài gồm 5 tầng có 1 hầm để xe. Cánh cửa chính lấy nguyên mẫu từ Pháp, được làm từ tấm gỗ quý và rất nặng. Thời điểm lắp đặt, gia chủ phải dùng cần cẩu mới vận chuyển được vào trong.

    [​IMG]

    Khu đại sảnh được ốp bằng gỗ đỏ. Ông Khuê cho lắp đặt thang máy để thuận tiện di chuyển giữa các tầng trong tòa lâu đài. Bên cạnh đó, lâu đài có hệ thống phòng cháy, chữa cháy hiện đại với chi phí lên tới vài tỷ đồng.

    [​IMG]

    Cây xanh, tiểu cảnh trong khuôn viên sân vườn lâu đài.

    [​IMG]

    Phía góc sân là nhà ăn tập thể dùng vào dịp lễ Tết có đông người tham dự. Phòng ăn này có thể chứa khoảng 60 - 70 người.

    [​IMG]

    Hoa văn đắp nổi trên trần nhà bằng đồng mạ vàng 18k.

    [​IMG]

    Lâu đài có nhiều phòng như: Phòng triển lãm cổ vật, phòng làm việc, phòng ở cho gia nhân... Ông Khuê thông tin thêm: "Tôi xây dựng lâu đài này với mong muốn có một công trình để đời, làm một điều gì đó cho thế hệ các con, cháu sau này. Đây cũng là một minh chứng, bài học cho các con, cháu biết ông, bố... của chúng đã từng ra biển, đã từng vất vả như thế nào".

    (goodluck)(goodluck)(goodluck)


    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/9/19
  8. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Làng tỷ phú ở Nam Định, cách vài chục mét có một dinh thự

    Xã Hải Minh (Hải Hậu, Nam Định) nổi tiếng với những biệt thự, lâu đài nằm san sát nhau. Trong đó, có những biệt thự trị giá từ 40 - 50 tỷ đồng, được xây dựng suốt gần 1 thập kỷ.

    [​IMG]

    Nằm ở phía đông TP.Nam Định, xã Hải Minh được biết đến là mảnh đất của không ít tỷ phú.

    [​IMG]

    Dọc con đường dẫn vào trung tâm xã, tiếng đục, đẽo gỗ vang lên đều đều. Biển hiệu giới thiệu về xưởng sản xuất đồ gỗ mỹ nghệ treo dày đặc.

    [​IMG]

    Chậu hoa, cây cảnh khoe sắc dọc hai bên đường bê tông.

    [​IMG]

    Bên cạnh các ngôi nhà 3 tầng bề thế, biệt thự lớn nhỏ nằm san sát là nhiều tòa lâu đài xa hoa, tráng lệ trong khuôn viên rộng lớn khiến nhiều người phải trầm trồ.

    [​IMG]

    Nổi bật trong số đó là lâu đài Lan Khoa Khuê của vợ chồng ông bà Nguyễn Văn Khuê (SN 1958) và Nguyễn Thị Lan (SN 1961).

    [​IMG]

    Nằm ở phía đông TP.Nam Định, xã Hải Minh được biết đến là mảnh đất của không ít tỷ phú.

    Lâu đài màu trắng được một số người dân ví von là ‘bạch ngọc’, tức viên ngọc màu trắng của xã. Ngoài cổng là hai bức tượng sư tử cỡ lớn, hàng rào được làm bằng nhôm hợp kim mạ đồng. Theo tiết lộ của chủ nhân, dinh thự được xây dựng hơn 9 năm với kinh phí hơn 50 tỷ đồng.

    [​IMG]

    Nổi bật trong số đó là lâu đài Lan Khoa Khuê của vợ chồng ông bà Nguyễn Văn Khuê (SN 1958) và Nguyễn Thị Lan (SN 1961). Gần nhà ông Khuê là dinh thự 3 tầng bằng đá và gỗ của một tỷ phú tên Tịnh.

    [​IMG]

    Nổi bật trong số đó là lâu đài Lan Khoa Khuê của vợ chồng ông bà Nguyễn Văn Khuê (SN 1958) và Nguyễn Thị Lan (SN 1961). Hàng rào dinh thự tạc bằng đá xanh nguyên khối, cổng làm từ gỗ quý.

    [​IMG]

    Phía trong, gia chủ cho thiết kế sân vườn đẹp mắt với tiểu cảnh, núi đá phong thủy. Dinh thự mang đậm nét kiến trúc văn hóa Việt Nam với mái đao uốn lượn.

    [​IMG]

    Một biệt thự 3 tầng khác đang gấp rút hoàn thiện. Một người lớn tuổi trong xã cho biết, dinh thự thuộc sở hữu của vị đại gia kín tiếng. Từ khi khởi công xây dựng, ông ít khi lộ diện.
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/9/19
  9. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member


    [​IMG]

    Bên cạnh các ngôi nhà 3 tầng bề thế, biệt thự lớn nhỏ nằm san sát là nhiều tòa lâu đài xa hoa, tráng lệ trong khuôn viên rộng lớn khiến nhiều người phải trầm trồ. Dinh thự mang kiến trúc Pháp với các phù điêu đắp nổi, cổng bằng thép mạ đồng. Nhiều hạng mục đã làm xong nhưng chủ nhân chưa ưng ý vẫn đập đi sửa lại với chi phí không hề nhỏ.

    [​IMG]

    Hai biệt thự bề thế của chủ cơ sở sản xuất gỗ.

    [​IMG]

    Nổi bật trong số đó là lâu đài Lan Khoa Khuê của vợ chồng ông bà Nguyễn Văn Khuê (SN 1958) và Nguyễn Thị Lan (SN 1961). Chủ nhân lâu đài 4 tầng sơn màu vàng này là tỷ phú chuyên buôn đồ cổ. Trên mái có 1 tum là nơi lưu thông không khí và đắp cột chống sét.

    [​IMG]

    Phía trong, gia chủ cho thiết kế sân vườn đẹp mắt với tiểu cảnh, núi đá phong thủy. Dinh thự mang đậm nét kiến trúc văn hóa Việt Nam với mái đao uốn lượn. Một siêu biệt thự đang xây dựng, hoàn thiện phần ngoại thất.

    [​IMG]

    Phía trong, gia chủ cho thiết kế sân vườn đẹp mắt với tiểu cảnh, núi đá phong thủy. Dinh thự mang đậm nét kiến trúc văn hóa Việt Nam với mái đao uốn lượn. Căn nhà 3 tầng thiết kế cầu kỳ với tay vịn cầu thang trổ hoa uốn lượn, chất liệu bằng đồng mạ vàng, hệ thống cửa gỗ lim.

    [​IMG]

    Là địa phương có nghề sản xuất đồ gỗ mỹ nghệ truyền thống, kinh doanh phát triển nên xã Hải Minh được đánh giá là khu vực có số lượng người giàu nhiều nhất ở huyện Hải Hậu.

    [​IMG]

    Nằm ở phía đông TP.Nam Định, xã Hải Minh được biết đến là mảnh đất của không ít tỷ phú.

    Anh Nguyễn Đức Nam, người dân xã Hải Minh, chia sẻ: "15 năm trở lại đây, hoạt động kinh doanh đồ gỗ rất phát đạt, nhiều gia đình mua đất mở rộng sản xuất vì thế nhu cầu mua đất ngày càng lớn. Giá đất ở đây tăng cao, trung bình từ 40 - 45 triệu/m2".

    Anh Nguyễn Đức Nam, người dân xã Hải Minh, chia sẻ: "15 năm trở lại đây, hoạt động kinh doanh đồ gỗ rất phát đạt, nhiều gia đình mua đất mở rộng sản xuất vì thế nhu cầu mua đất ngày càng lớn. Giá đất ở đây tăng cao, trung bình từ 40 - 45 triệu/m2".

    [​IMG]

    Bên cạnh các ngôi nhà 3 tầng bề thế, biệt thự lớn nhỏ nằm san sát là nhiều tòa lâu đài xa hoa, tráng lệ trong khuôn viên rộng lớn khiến nhiều người phải trầm trồ.

    Ông Phạm Văn Phú, Bí thư đảng ủy xã Hải Minh, Hải Hậu, cho biết: "Sản xuất đồ gỗ là nghề truyền thống của xã Hải Minh từ năm 1990. Hiện xã có khoảng 1000 đến 1200 hộ sản xuất và kinh doanh đồ gỗ trên tổng số trên 4700 hộ dân. Trong đó, không ít những cơ sở có quy mô lớn (có 70, 80 lao động hoạt động thường xuyên).

    Ông Phạm Văn Phú, Bí thư đảng ủy xã Hải Minh, Hải Hậu, cho biết: "Sản xuất đồ gỗ là nghề truyền thống của xã Hải Minh từ năm 1990. Hiện xã có khoảng 1000 đến 1200 hộ sản xuất và kinh doanh đồ gỗ trên tổng số trên 4700 hộ dân. Trong đó, không ít những cơ sở có quy mô lớn (có 70, 80 lao động hoạt động thường xuyên).

    [​IMG]

    Đồ gỗ của Hải Minh tiêu thụ khắp cả nước và xuất khẩu ra nước ngoài bởi vậy kinh tế của xã cũng được nâng cao. Số hộ khá giả của xã chiếm đến 60-70% (tiêu chí hộ khá giả là thu nhập gấp 1,5 lần thu nhập bình quân 43,5 triệu/người/năm)".

    [​IMG]

    Nổi bật trong số đó là lâu đài Lan Khoa Khuê của vợ chồng ông bà Nguyễn Văn Khuê (SN 1958) và Nguyễn Thị Lan (SN 1961).
    "Trên địa bàn xã có hơn 10 lâu đài của các đại gia trong ngành sản xuất gỗ hoặc kinh doanh các ngành đường biển. Các hộ khá giả này cũng thường xuyên làm từ thiện, ủng hộ xây dựng quê hương. Ví dụ vừa qua xã vận động người dân ủng hộ làm đường, gia đình ông Tịnh ủng hộ 150 triệu đồng. Vào dịp Tết, nhiều hộ cũng ủng hộ gia đình nghèo từ 30 - 40 triệu đồng để ăn Tết. Các hộ này cũng tạo công ăn việc làm cho lao động địa phương và các nơi khác với mức thu nhập ổn định. Nhờ kinh tế phát triển, người dân xã Hải Minh cũng có điều kiện đầu tư cho giáo dục và y tế", ông Phú cho biết thêm.

    "Trên địa bàn xã có hơn 10 lâu đài của các đại gia trong ngành sản xuất gỗ hoặc kinh doanh các ngành đường biển. Các hộ khá giả này cũng thường xuyên làm từ thiện, ủng hộ xây dựng quê hương. Ví dụ vừa qua xã vận động người dân ủng hộ làm đường, gia đình ông Tịnh ủng hộ 150 triệu đồng. Vào dịp Tết, nhiều hộ cũng ủng hộ gia đình nghèo từ 30 - 40 triệu đồng để ăn Tết. Các hộ này cũng tạo công ăn việc làm cho lao động địa phương và các nơi khác với mức thu nhập ổn định. Nhờ kinh tế phát triển, người dân xã Hải Minh cũng có điều kiện đầu tư cho giáo dục và y tế", ông Phú cho biết thêm.
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/9/19
  10. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Xã 1.000 tỷ phú: Bậc nhất xứ Nghệ, biệt thự hàng ngàn, ô tô nhiều vô kể

    Người đi trước làm ăn rồi về đưa gia đình, họ hàng sang sau. Cứ như thế, người dân Đô Thành kéo nhau đi Tây lập nghiệp, có gia đình 3-4 người con cùng xuất ngoại. Tiền từ nước ngoài gửi về, họ xây nhà lầu, biệt thự, mua sắm xe máy, ô tô... quê nghèo Đô Thành bỗng trở nên sầm uất, náo nhiệt.

    Đi Tây kiếm tiền tỷ

    Những năm 80 thế kỷ trước, Đô Thành thuộc top những xã nghèo nhất huyện Yên Thành (Nghệ An), đời sống người dân hết sức khó khăn. Ấp ủ ước mơ làm giàu, nhiều thanh niên quyết định rời quê hương đi làm ăn xa. Trong những chuyến đi đó, người Đô Thành may mắn bén duyên với nghề buôn gỗ, làm mộc.

    Để tận dụng giá trị cây gỗ, người Đô Thành lặn lội ra Bắc, thuê thợ mộc lành nghề về làm công cho mình. Nhờ mẫu mã đẹp, giá cả phải chăng mà thương hiệu đồ gỗ Đô Thành nức tiếng gần xa. Những sản phẩm như tủ, giường, bàn ghế,... được ưa chuộng, có mặt khắp mọi nơi trong và ngoài tỉnh.

    [​IMG]
    Vùng quê sầm uất với những dãy nhà cao tầng


    Sau một thời gian bùng nổ, đến đầu thập niên 90, thị trường đồ gỗ trở nên bão hòa. Nguồn hàng khan hiếm, trong khi xưởng mộc ở các huyện lân cận mọc lên như nấm sau mưa. Sản phẩm làm ra ế ẩm, lợi nhuận ngày một sụt giảm khiến người ta không còn mặn mà với nghề mộc.

    Tuy nhiên, trong cái khó ló cái khôn, nghề mộc lao dốc đã thúc đẩy người Đô Thành tìm ra được cách làm ăn mới... Đó là xuất ngoại đi Tây.

    Có con trai và cháu nội đi làm ăn ở Liên bang Đức, ông Nguyễn Xuân Dục (SN 1947, trú xóm Phúc Vinh), cho biết, thời kỳ đầu chỉ có ít người nhạy bén tìm đường sang các nước châu Âu như Đức, Anh, Nga, Ba Lan...

    Người sang trước làm ăn rồi về đưa gia đình, họ hàng theo sau. Cứ như thế, người dân Đô Thành kéo nhau sang Tây lập nghiệp, có gia đình 3-4 người con cùng xuất ngoại.

    Tiền từ nước ngoài gửi về nhiều, người dân bắt đầu xây dựng nhà lầu, biệt thự, mua sắm xe máy, ô tô,... quê nghèo Đô Thành bỗng sầm uất, náo nhiệt lạ kỳ.

    [​IMG]
    Ở Đô Thành có rất nhiều biệt thự trang hoàng, lộng lẫy


    Theo ông Dục, để có tiền gửi về cho gia đình, người lao động phải làm đủ mọi nghề, từ cửu vạn, công nhân, buôn bán, spa,... Cứ có nghề nào kiếm ra tiền là làm.

    Tuy nhiên, gần chục năm trở lại đây, việc xin visa đi các nước châu Âu và cơ hội việc làm ở đây trở nên khó khăn. Nhiều người Đô Thành quyết định về quê lập nghiệp, số ít lại đi sang các quốc gia khác tìm cơ hội mới.

    Trong thời gian này, một bộ phận lao động ở Đô Thành học tập người dân xã Diễn Tháp (huyện Diễn Châu) sang Lào tìm kiếm cơ hội làm giàu. Xóm tỷ phú dọc kênh Vách Bắc là minh chứng cho hướng đi đúng đắn này.

    Ông Dục cho biết, xã Đô Thành hiện có đến nghìn tỉ phú, trong đó, nhiều người đã thành lập công ty, tạo việc làm cho nhiều lao động địa phương.

    Được biết, sau 10 năm làm ăn ở Đức, con trai cả của ông Dục cũng về quê, thành lập một công ty lớn, chuyên sản xuất tôn lợp.

    [​IMG]
    Một góc Đô Thành từ trên cao


    Ông Nguyễn Văn Hà - Chủ tịch UBND xã Đô Thành, cho hay, hiện toàn xã có gần 9.000 người trong độ tuổi lao động, trong đó 1.450 người đang làm việc ở các nước châu Âu; 1.047 người đi làm việc, buôn bán tại Lào; 439 người đang làm việc tại các nước châu Á như Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan,...

    “Nhờ số tiền con em làm ăn xa gửi về mà Đô Thành ngày càng thay da đổi thịt. Toàn xã có hơn 4.000 hộ thì 3/4 trong số đó có nhà 2 tầng trở lên. Hàng trăm hộ có xe ô tô, biệt thự”, ông Hà nói.

    Buôn đồng nát xuyên Việt

    Vào thập kỷ 90, trong khi người Đô Thành kéo nhau qua Tây làm ăn thì người Diễn Tháp lại tìm đường sang Lào buôn bán. Nếu so về độ giàu có, sầm uất thì Diễn Tháp cũng không hề thua kém.

    Theo người dân địa phương, xã Diễn Tháp xưa kia có nghề đúc đồng truyền thống. Để có nguyên liệu sản xuất, người ta sắm cho mình chiếc xe đạp, đi thu mua đồng nát khắp nơi, thậm chí họ còn sang tận bên Lào.

    [​IMG]
    Xã Diễn Tháp cũng giàu có không kém Đô Thành


    Trong những chuyến đi, họ tranh thủ mua luôn nhiều thứ khác như lông vịt, đồ nhựa hỏng, bao bì, chai lọ,... về bán cho các xưởng chế biến phế liệu, kiếm thêm thu nhập.

    Thời điểm ấy, nhờ giá phế liệu bên Lào rẻ, nguồn hàng nhiều mà dân buôn trúng quả đậm. Ban đầu, họ chỉ thu mua nhỏ lẻ, nhưng sau đó người ta mua ô tô tải để chở, có người tập kết tại những bãi thu mua lớn rồi chuyển về dần.

    Nhờ những chuyến buôn đó, người Diễn Tháp nhận ra, ngoài đồng nát thì Lào còn là một thị trường bán lẻ đầy tiềm năng. Nắm bắt thời cơ, những chuyến xe đầy ắp hàng hóa từ Việt Nam có mặt tại Lào.

    [​IMG]
    Một căn biệt thự ở xã Diễn Tháp, huyện Diễn Châu


    Ông Trần Xuân Hải (SN 1954, trưởng thôn xóm 2) có tất cả 8 người con, dâu, rể hiện đều làm ăn tại Lào. Ông tâm sự, trước đây gia đình ông nghèo, hai vợ chồng phải chạy ăn từng bữa nuôi con. Từ khi các con ông sang Lào làm ăn, kinh tế gia đình trở nên khá giả, các con ai cũng có nhà cửa khang trang.

    Theo ông Hải, người Diễn Tháp có được như ngày nay là nhờ tư duy nhạy bén trong kinh doanh, cộng với chút máu “liều”. Dựa vào nhu cầu thị trường mà dân buôn biết họ phải bán hàng gì. Từ đồ nhôm, nhựa, đồ gia dụng, điện lạnh, chăn, đệm, sắt, thép, nông cụ... thứ gì cũng bán.

    Mỗi chuyến hàng đi Lào thường kéo dài từ vài tuần đến cả tháng. Hàng đến nơi, một phần được bán cho các cửa hàng, đại lý, phần còn lại sẽ theo xe vào sâu trong bản, bán trực tiếp cho người dân.

    [​IMG]
    Hơn 2.000 người Diễn Tháp đang làm ăn tại Lào


    Ông Hải tiết lộ, dù cực nhọc nhưng lợi nhuận từ việc đi buôn rất lớn. Để tiện làm ăn, họ dùng số tiền kiếm được mua đất, mở đại lý tại Lào, còn lại gửi về cho gia đình.

    Kể từ năm 2000, Diễn Tháp chuyển mình rõ rệt. Nhà cao tầng, biệt thự mọc lên chi chít, những chiếc xe hơi xuất hiện ngày càng nhiều khiến người dân lân cận không khỏi tò mò.

    Bà Chu Thị Khuyên - Chủ tịch UBND xã Diễn Tháp - cho hay, hiện toàn xã có hơn 2.000 lao động đi làm ăn tại Lào. Nhờ biết cách làm ăn mà hàng trăm người trở thành tỷ phú, 2/3 số hộ dân xây nhà cao tầng, nhiều biệt thự tiền tỷ.

    Cũng theo bà Khuyên, dù mức sống cao nhưng người dân Diễn Tháp vẫn giữ được nếp sống cần cù, hiếu học. Hằng năm, tỷ lệ học sinh giỏi, học sinh đỗ đại học, cao đẳng luôn cao hơn mặt bằng chung của cả huyện Diễn Châu.

    ___________%#*^)*(&%#!$&)(^#@%*__________

     
    Chỉnh sửa cuối: 21/9/19
  11. NU_MIEU

    NU_MIEU Thần Tài

    1 ly cafe dá 1 câu chụyên cảm động. Đó là lý do muội thích vào đây. Được đọc và cảm nhận Thanks Tỷ
     
    dungbaokhang, kunkun and hugolina like this.
  12. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    (lips) Dễ thương chưa...(lips)

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/9/19
    kunkun thích bài này.
  13. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Những gia tộc nổi tiếng nhất Việt Nam

    (1) Khu nhà cổ 600m2 và những bí ẩn của gia tộc giàu nhất xứ Đồng Tháp Mười

    Thời hoàng kim, gia tộc họ Huỳnh giàu có lừng tiếng nhất ở Sa Đéc vùng Đồng Tháp Mười. Dấu xưa của ngôi nhà họ Huỳnh, nay vẫn còn nguyên và được nhiều người biết đến ở 225A đường Nguyễn Huệ, phường 2, thành phố Sa Đéc, tỉnh Đồng Tháp.

    Họ Huỳnh- gia tộc giàu nhất xứ Sa Đéc, Đồng Tháp Mười

    Trong Việt Nam gia phả của tác giả Nguyễn Vy Khanh nói về dòng họ Huỳnh có viết: “Người dân Sa Đéc ngày nay chỉ biết rằng: Họ Huỳnh ngày xưa giàu nhất xứ này. “Huỳnh gia” nắm giữ đến 2/3 căn phố chợ nơi đây”.

    [​IMG]

    Hình ảnh gia đình ông Huỳnh Thủy Lê

    Ông Huỳnh Cẩm Thuận có 4 người con: một người con gái đầu lòng tên Huỳnh Thị Nả và ba người con trai gồm: Huỳnh Lưu Bỉnh (sinh năm 1899), Huỳnh Thoại Ngọc (sinh năm 1901) và Huỳnh Thủy Lê (sinh năm 1906).

    Tác giả của cuốn sách này đã tìm về ông Trần Văn Quới, năm nay đã gần 87 tuổi, quản gia nhà họ Huỳnh để tìm hiểu thêm về dòng họ lừng danh này. Ông Quới cho biết: “Nhà họ Huỳnh ngày xưa giàu lắm, giàu nhất xứ Sa Đéc. Nhưng sống nhân đức, thường xuyên làm điều thiện”.

    Ông Quới kể thêm về đời ông Huỳnh Thuận đóng góp phần lớn tiền xây chùa ông Quách (xây năm 1924)- ngôi chùa nổi tiếng ở thành phố Sa Đéc.

    Tới đời ông Huỳnh Thủy Lê, ông đã cho ban quản tự chùa ông Quách mượn một dãy phố gồm 16 căn để cho thuê lấy tiền mua nhang đèn, thờ cúng và tu bổ cho chùa. Sau này, ông cúng hẳn dãy phố cho chùa.

    Huỳnh gia ngày xưa là chủ chành gạo lớn nhất tỉnh Sa Đéc. Thông qua mạng lưới thu mua rộng khắp vùng sông nước, gạo họ Huỳnh không chỉ bán trong nước mà còn được bán đi khắp thế giới.

    Nhưng khối tài sản khổng lồ của gia tộc họ Huỳnh lại là những dãy phố xá cho thuê ở Sa Đéc, nhiều bất động sản, tài sản lớn ở Chợ Lớn, Sài Gòn...


    [​IMG]
    Nhà cổ Huỳnh Thủy Lê

    Thời hoàng kim, gia tộc họ Huỳnh nổi tiếng giàu có nhất ở Sa Đéc vùng Đồng Tháp Mười. Dấu xưa của ngôi nhà họ Huỳnh, nay vẫn còn nguyên và được nhiều người biết đến ở 225A đường Nguyễn Huệ, phường 2, thành phố Sa Đéc, tỉnh Đồng Tháp. Ngôi nhà này được gọi tên là “Nhà cổ Huỳnh Thủy Lê”- nay được nhiều khách tham quan tìm đến thăm khi đến Đồng Tháp.

    Ngôi nhà được khởi công xây dựng năm 1895, toàn bằng gỗ, kiến trúc theo ba gian, hai chái phổ biến ở Nam Bộ. Năm 1917, ngôi nhà được xây dựng lại theo phong cách Tây pha trộn Việt Nam, đặc biệt cao và có chiều sâu hơn, nhà xây bằng gạch với mái ngói xanh, mái vòm với khu vườn bao quanh. Tổng diện tích của khu nhà cổ này lên đến 600m2.

    [​IMG]

    Không gian ngôi nhà cổ, nơi sinh sống của Huỳnh gia mang đậm phong cách kiến trúc Châu Âu

    Mặt ngoài ngôi nhà cổ có kiến trúc phương Tây pha trộn kiểu Hoa, qua các chi tiết mặt tiền, trần nhà, khung cửa sổ, tuy nhiên vẫn giữ được nét riêng đặt trưng Á Đông. Những bức tượng, phù điêu đắp nổi được trang trí theo kiểu Phục hưng. Vòm cửa cong vòng theo lối kiến trúc La Mã, cửa sổ với khối kính nhiều màu kiểu Gothic đón ánh sáng. Nhìn từ ngoài vào ngôi nhà, ai cũng đều thấy sự uy nghiêm, bề thế, cho thấy gia chủ là người rất giàu có và uy quyền.

    Phía trong ngôi nhà có lối kiến trúc phương Đông thể hiện sự mềm mại qua những đường nét chạm khắc tinh xảo, cầu kỳ hình chim muông, cây trái, tùng, cúc, trúc, mai... trên gỗ quý. Điều đặc biệt là các họa tiết đó lại khắc họa cảnh sông nước Nam bộ sầm uất, cây trái xanh tươi, tượng trưng cho vùng đất trù phú.

    Ngôi nhà được chia thành 3 gian, gian giữa thờ Quan Công theo văn hóa tín ngưỡng truyền thống của người Hoa, mọi vật dụng, giường tủ, bàn, ghế được chạm khắc tinh xảo.

    [​IMG]
    Gian giữa đặt một khám thờ Quan Công rất lớn

    Hai gian hai bên là nơi tiếp khách cùng hai phòng ngủ, một hành lang rộng dẫn xuống nhà dưới. Nền nhà cao ráo, lát gạch hoa, tường xây bằng gạch đặc dày 30cm - 40cm, bao lấy kết cấu khung gỗ, làm tăng khả năng chịu lực. Tất cả vật liệu này đều được mang từ Pháp về để xây dựng. Hai gian giữa này cũng được chạm trổ cầu kỳ, sơn son thếp vàng tạo vẻ uy nghi thể hiện là một gia đình giàu có, một đại gia nổi tiếng ở Sa Đéc.

    [​IMG]
    Những đồ dùng trong gia đình như tivi, tủ rượu, giá sách hay những bộ ấm, bình, đèn vẫn được lưu giữ đến ngày nay.

    Hai phòng ngủ trong ngôi nhà cho con trai và con gái nay của gia tộc họ Huỳnh xưa nay được đưa vào phục vụ khách du lịch.

    Không chỉ giàu có, họ Huỳnh còn có thế lực lớn khiến nhiều người đã xin đổi sang họ Huỳnh để tiện bề làm ăn. Đối với những trường hợp như thế, ông Huỳnh Thủy Lê cũng vui lòng giúp chấp thuận mà không cần truy xét.

    Có một câu chuyện tình phía trong ngôi nhà cổ

    Nhà cổ Huỳnh Thủy Lê không chỉ nổi tiếng bởi sự bề thế, kiến trúc độc đáo mà nơi này còn làm nên sức hút với khách du lịch yêu mến câu chuyện tình lãng mạn nổi tiếng của nữ văn hào Pháp Marguerite Dura với người con trai út của nhà họ Huỳnh.

    [​IMG]
    Nữ văn hào Pháp Marguerite Dura thời trẻ

    Chuyện tình này còn được nữ văn hào xây dựng nên tác phẩm L'Amant (Người tình) và sau này được chuyển thể thành bộ phim cùng tên.

    Nằm bên bờ sông Tiền (phường 2, thị xã Sa Đéc), ngôi nhà cổ Huỳnh Thủy Lê từng được nữ văn hào Marguerite Duras phác thảo trong cuốn tiểu thuyết Người tình. Câu chuyện tình có thật giữa nữ văn hào Pháp Marguerite Duras với ông Huỳnh Thủy Lê thôi thúc nhiều người đến thăm căn nhà đặc biệt này.

    Tuy nhiên, do định kiến xã hội, Marguerite Duras về Pháp, còn ông Huỳnh Thủy Lê lấy vợ theo yêu cầu của gia đình và có với nhau 5 người con (3 trai, 2 gái).

    Hiện nay, các con của ông đều định cư ở nước ngoài và rất thành đạt tại Pháp và Mỹ.

    Năm 2009, ngôi nhà cổ Huỳnh Thủy Lê tại thị xã Sa Đéc (Đồng Tháp) được Bộ VH-TT&DL công nhận là di tích quốc gia và mỗi ngày, nơi đây đón tiếp hàng trăm du khách nước ngoài đến tham quan và tìm hiểu về câu chuyện tình lãng mạn ấy.
    Người Sài Gòn xưa thường nói “Đi tàu Chú Hỷ, ở nhà Chú Hỏa” để chỉ một trong hai nhân vật nổi tiếng là Chú Hỏa - “vua nhà đất”, đại tỷ phú Huỳnh Văn Hoa - với gần 30.000 căn nhà phố khắp Sài Gòn - Gia Định - Chợ Lớn, đặc biệt là ngôi biệt thự 99 cửa.

    (2) Đại tỷ phú chú Hỏa và 30 nghìn ngôi nhà ở Sài Gòn

    Vào những năm cuối thế kỷ 19 đầu của thế kỷ 20, Chú Hỏa (1845-1901) nổi lên như một thương gia tài giỏi và giàu có bậc nhất ở Sài Gòn. Ông là chủ của công ty Hui Bon Hoa, còn được dân gian tôn vinh là một trong “tứ đại hào phú”: 'Nhất Sỹ, nhì Phương, tam Xường, tứ Hỏa' (Huyện Sỹ - Lê Phát Đạt; Tổng đốc Phương - Đỗ Hữu Phương; Bá hộ Xường - Lý Tường Quan và Chú Hỏa - Hui Bon Hoa).

    [​IMG]
    Tấm ảnh hiếm hoi còn để lại của Chú Hỏa - Ảnh tư liệu

    Với Công ty Hui Bon Hoa, Chú Hỏa nổi tiếng về sự giàu có ở Đông Dương khiến nhà cầm quyền Pháp phải kính nể.

    Câu chuyện quen thuộc nhất khi nói chuyện về những bước khởi nghiệp của Chú Hỏa khi mới từ Trung Quốc đến Sài Gòn lập nghiệp chính là chỉ từ hai bàn tay trắng cho đến việc buôn bán phế liệu, Chú Hỏa đã tạo dựng nên sự nghiệp lừng lẫy.

    Rất nhiều người truyền tai nhau rằng, trong một lần thu mua ve chai, Chú Hỏa nhặt được cả túi vàng nằm trong một chiếc ghế nệm cũ hay có tin Chú Hỏa đã mua trúng đồ cổ từ thời Nguyên, đời Thanh, thậm chí từ đời Hán.

    Người ta còn truyền miệng cho nhau rằng cuộc đời Chú Hỏa thay đổi khi chính quyền Pháp mở cuộc đấu giá thanh lý 20 nghìn máy truyền tin cũ, không còn giá trị sử dụng. Chú Hỏa đã mua lại số hàng này vàphân loại thành công được vàng từ những máy truyền tin tưởng chừng vô giá trị.

    Nhiều người đã tỏ ra rành rẽ hơn, kể rằng lúc đầu Chú Hỏa có gia sản lớn nhờ nghề mua bán 'lạc xoong', mua đồ cũ để chế biến và bán lại. Sau khi tạo được một số vốn, Chú Hỏa đã hùn hạp với một người Pháp thầu các tiệm cầm đồ trong Nam kỳ và mua đất cất nhà bán hoặc cho thuê... tử đó làm chủ các sản nghiệp đất cát khắp miền Lục tỉnh, nhiều nhất là ở Sài Gòn, Chợ Lớn...

    Các giai thoại trên đều mang tính chất mơ hồ nhưng hầu như giai thoại nào cũng đề cập đến sự cần mẫn làm ăn, chịu khó, biết sử dụng lợi thế của bản thân mình trong quá trình kinh doanh, biết tích lũy vốn và khuếch trương công việc làm ăn ngày càng lớn.

    Trong suốt quá trình kinh doanh, Chú Hỏa còn hiến tặng hàng loạt công trình phúc lợi xã hội mà chức năng vẫn tồn tại đến tận ngày nay, như: Bệnh viện Đa khoa Sài Gòn, Bảo sanh viện Đông Dương, nay là Bệnh viện Từ Dũ, Trường THCS Minh Đức (quận 1), Bệnh viện Nguyễn Trãi (quận 5)…

    [​IMG]

    Một dãy nhà thuộc dòng họ Hui Bon Hoa xây dựng ở góc đường Võ Văn Kiệt - Phó Đức Chính (Q.1, TP.HCM) hiện vẫn còn nhiều nhà khá nguyên vẹn. Ảnh: Tuổi trẻ.

    [​IMG]
    Bệnh viện Từ Dũ) xây dựng trên miếng đất do dòng họ Hui Bon Hoa tặng và xây dựng; diện tích 19.123m2 trên đường Arras (nay là đường Cống Quỳnh, Q.1, TP. HCM). Ảnh tư liệu.

    Căn nhà nổi tiếng nhất của Chú Hỏa nằm trên đường Phó Đức Chính được các người con của Chú Hỏa xây dựng lại trở thành 3 tòa nhà nguy nga mà câu chuyện của nó được gắn với nhiều cái tên như “nhà chú Hỏa”, “biệt thự nhà họ Hứa” hay giai thoại “con ma nhà họ Hứa”.

    Không chỉ xây các dinh thự hoành tráng cho gia đình mình, Chú Hỏa còn xây gần 30 nghìn căn nhà phố, cùng hàng loạt công trình dân dụng như bệnh viện, chùa chiền, trường học… phục vụ cho người dân.

    Giai thoại bí ấn “con ma nhà họ Hứa”

    Có rất nhiều giai thoại xung quanh gia đình của vị thương gia gốc Hoa này, thế nhưng có lẽ giai thoại nổi tiếng nhất và khiến người Sài Gòn luôn hoài nghi, thậm chí “rùng mình” mỗi khi nhắc đến đó chính là: con ma nhà họ Hứa - tấn bi kịch của cô tiểu thư xinh đẹp là con gái út của chú Hỏa có tên Hứa Tiểu Lan.

    [​IMG]
    Tòa biệt thự của gia đình Chú Hỏa nằm trên 3 con đường Nguyễn Thái Bình - Phó Đức Chính - Lê Thị Hồng Gấm (Q1).

    Chuyện kể rằng, nàng tiểu thư này chẳng may mắc phải căn bệnh phong cùi khiến chú Hỏa đã tốn không biết bao nhiêu tiền của để chữa chạy cho con. Nhưng với y học thời bấy giờ, căn bệnh của Tiểu Lan xem như vô phương cứu chữa.

    Không muốn để lộ việc con gái mình bị bệnh phong cùi, ông Hứa đã giam lỏng tiểu thư trong một căn phòng tối trên tầng cao nhất của tòa biệt thự chính là biệt thự 99 cửa. Hàng ngày, kẻ ăn người ở trong nhà luân phiên nhau đem cơm nước, quần áo cho tiểu thư thông qua một khe cửa, tất cả đầy tớ đều phải đi lùi và không được nhìn tiểu thư.

    Vốn là một tiểu thư đài các, bỗng nhiên biến thành một quái nhân ghẻ lở khắp người, tách biệt với xã hội, tiểu thư họ Hứa không ngừng gào khóc trong vô vọng. Người Sài Gòn thời đó mỗi lần đi ngang qua tòa biệt thự thường cố đi thật nhanh và không dám nhìn lên căn phòng tối ấy vì sợ gặp phải ánh mắt ghê rợn của tiểu thư.

    Rồi cô tiểu thư qua đời nhưng vì thương nhớ con gái, chú Hỏa không khâm liệm, mà đặt thi hài tiểu thư trong một quan tài bằng đá, nắp đậy là một tấm kính dày 5cm. Hàng ngày vẫn có một bà vú mang thức ăn lên phòng như khi Tiểu Lan còn sống.

    Vào ngày giỗ đầu của tiểu thư, Chú Hỏa đặt may một bộ áo đầm trắng, mua con búp bê biết nháy mắt và một đĩa cơm gà để cúng. Sau khi khách ra về, bà vú lên phòng dọn dẹp như thường lệ, thì bỗng nhiên bà hét lớn rồi chạy như ma đuổi xuống dưới, miệng liên tục nói: 'Cô chủ về! Cô chủ về!'.

    Người bà vú kể lại cảnh tượng lúc ấy, nắp hòm bằng kính bị mở ra, con búp bê đứng hẳn trên lồng kính, đôi mắt nháy lia lịa, còn dĩa cơm thì đã vơi đi phân nửa, dù các cửa phòng vẫn khóa chặt từ lúc sáng.

    Biết có điềm chẳng lành, gia đình họ Hứa đã bí mật đem thi hài tiểu thư chôn ở một nơi cách xa thành phố. Thế nhưng, kể từ đó, mỗi khi đêm về người ta lại nghe thấy những tiếng khóc than thê thảm phát ra từ phía căn phòng tối của cô tiểu thư xấu số.

    Về giai thoại hồn ma nhà họ Hứa, cho đến thận bây giờ, vẫn chưa có một chứng cứ rõ ràng nào xác minh câu chuyện trên là sự thật.

    Quay lại lịch sử ngôi nhà, có thể thấy Chú Hỏa mất năm 1901, nhưng tòa biệt thự được xây năm 1929, nghĩa là tòa biệt thự này được con trai ông xây lại trên nền tòa biệt thự cũ, vì vậy sự thiếu vắng căn phòng của Hứa Tiểu Lan là có thể lý giải được.

    Thế nhưng theo một số ghi chép thì vào năm 2006, một người tên là Eddie Hui-Bon-Hoa (con cháu của Chú Hỏa) khẳng định ông Hui Bon Hoa chỉ có ba người con trai, lần lượt mang tên là: Huỳnh Trọng Huấn (Tang Huon Hui Bon Hoa), Huỳnh Trọng Tán (Tang Chanh Hui Bon Hoa) và Huỳnh Trọng Bình (Tang Phien Hui Bon Hoa). Nghĩa là Chú Hỏa không có người con gái nào cả.

    Vậy liệu có phải ông Hứa chỉ có 3 người con trai, và sự tồn tại của cô con gái út chỉ là lời đồn nhảm và gia thoại “con ma nhà họ Hứa” chỉ là sản phẩm trí tưởng tượng?

    Năm 1973, hãng phim tư nhân Dạ Lý Hương đã sản xuất bộ phim Con ma nhà họ Hứa, với lời giới thiệu là “dựa trên bi kịch xảy với gia đình Chú Hỏa”. Sự thành công ngoài mong đợi của bộ phim khiến cho người ta tò mò nhiều hơn về sự thật liên quan đến gia tộc lừng lẫy bậc nhất đất Sài Thành và căn biệt thự này.

    … và căn biệt thự 99 cửa

    Nơi tiểu thư Hứa Tiểu Lan dưỡng bệnh cho đến lúc qua đời chính là tòa biệt thự cổ 99 cửa của gia đình họ Hứa nằm tại số 97 Phó Đức chính (quận 1, TP.HCM).

    Trong khuôn viên rộng hơn 4.000 m2 là 3 căn dinh thự với lối kiến trúc kết hợp giữa phương Đông và phương Tây hài hòa khiến nhiều người choáng ngợp vì sự bề thế, xa hoa. Tòa biệt thự này được thiết kế bởi kiến trúc sư người Pháp tên Rivera vào năm 1929 và được hoàn thành vào năm 1934, do con trai trưởng của Chú Hỏa quản lý. Tòa biệt thự này cũng là nơi đầu tiên sử dụng thang máy ở Sài Gòn. Cổng chính của tòa nhà còn lớn hơn cổng của Dinh Toàn Quyền.

    Sau khi Giải phóng miền Nam, gia tộc họ Hứa di tản sang Pháp để sinh sống. Ngôi dinh thự này được quân Giải phóng vào tiếp quản, đến năm 1987 thì dùng làm nhà Bảo tàng Mỹ thuật TP.HCM.
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/9/19
    kunkun thích bài này.
  14. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    (3) Dòng họ Trần Trinh, ngôi nhà đẹp nhất Nam Kỳ và những đám ma 7 ngày 7 đêm, thuê phi cơ… to nhất Bạc Liêu

    [​IMG]

    Giai thoại về “công tử Bạc Liêu”, "Hắc công tử”… từng gây chấn động một thời và cho đến tận ngày nay ai cũng biết đến. Thế nhưng độ giàu của “công tử Bạc Liêu” và người cha của ông cũng như dòng họ Trần Trinh thì không phải ai cũng biết.

    Người cha "siêu đại gia" của Công tử Bạc Liêu và ngôi nhà đẹp nhất vùng

    Ông Trần Trinh Trạch (1872 - 1942) là cha của “công tử Bạc Liêu” Trần Trinh Huy gốc người Minh Hương. Tổ tiên ông theo tướng Trần Thượng Xuyên vào cù lao Phố (Biên Hòa) lập nghiệp. Sau đó, cha ông chạy về ấp Cái Dầy (xã Châu Hưng, huyện Vĩnh Lợi, tỉnh Bạc Liêu) tìm đất khẩn hoang và hạ sinh ông tại đây.

    [​IMG]
    Tượng đồng ông bà Trần Trinh Trạch

    Không phải suôn sẻ mà ông Trạch có được cơ ngơi để người đời gọi là “siêu đại gia”. Cuộc khẩn hoang của gia đình ông Trạch thời điểm đầu chẳng được bao nhiêu do con cái còn nhỏ, cùng lúc lại xuất hiện bệnh dịch khiến cha mẹ ông phải đem số ruộng khẩn hoang được cầm cố lấy tiền chữa bệnh cho con.

    Khoảng năm 10 tuổi, ông Trạch đi làm công cho một gia đình điền chủ có quốc tịch Pháp. Cuộc sống lam lũ trôi được 2 năm, đến năm 1881, ông Trạch được ông điền chủ cho đi học tiếng Pháp thay xuất của con ông điền chủ.

    Đây là thời điểm mà chính quyền thực dân Pháp ra một quyết định, con những người Tây gốc Việt phải đọc và nói được tiếng Pháp nhưng "cậu Hai" lại được thầy đồ đến nhà dạy chữ thánh hiền.

    Ông Trạch miễn cưỡng tới trường nhưng ông có biết đâu, chính đây là bước khởi đầu để ông tạo dựng sự nghiệp sau này. Được "thuê" đi học ông Trạch ngồi ở ghế nhà trường trong nhiều năm. Kết quả, ông tiếp thu được khá nhiều kiến thức, đọc và nói trôi chảy tiếng Pháp. Ông tốt nghiệp primaire (tiểu học) và sau đó, ông trở thành công chức của tòa hành chánh tỉnh Bạc Liêu.

    Thế rồi một ngày, cậu bé chăn trâu Trần Trinh Trạch ngày nào trở thành thư ký điền địa ở tòa tỉnh và là rể của một bá hộ. Ông kết hôn với bà Phan Thị Muối là con gái thứ tư của bá hộ Phan Hộ Biết, người có nhiều ruộng nhất trong vùng và được mệnh danh là vua lúa gạo Nam kỳ.

    Trong thời gian làm thư ký điền địa, hiểu biết về pháp luật, và cũng sẵn vốn liếng từ phía vợ, ông lần lượt thu gom nhiều ruộng đất của nhiều địa chủ khác rồi xin thôi việc ờ tòa hành chánh tỉnh trở về làm địa chủ.

    Ông tiếp tục mua thêm nhiều ruộng đất và lấn sang lãnh vực ruộng muối. Theo tài liệu để lại, toàn tỉnh Bạc Liêu có 13 sở muối thì trong tay ông Trạch đã có tới 11 sở.

    Ông tiếp tục đăng ký đấu thầu quản lý sở cầm đồ và trúng thầu và nghiễm nhiên trở thành người hoạt động độc quyền cầm đồ tại Bạc Liêu rồi tiếp tục độc quyền phân phối rượu tại địa phương.

    Bước sang lãnh vực địa ốc, ông có 2 dãy phố lầu ở Bạc Liêu, 1 dãy phố lầu ở Sài Gòn trên đường La Grandière (trước là đường Gia Long, nay là đường Lý Tự Trọng). Chưa dừng, ông bỏ vốn đầu tư sang lĩnh vực ngân hàng.

    Ngân hàng Việt Nam đầu tiên được ông đứng tên sáng lập cùng với nhiều doanh nhân khác vào năm 1927. Ông trở thành chánh hội trưởng của ngân hàng này, trở thành thành viên của Hội đồng Tư mật Nam kỳ (Conseil Preivé) nên thường được gọi là ông hội đồng Trạch.

    Tài sản của ông Trạch lên đến 200.000ha ruộng - vào thập niên 1920 -1930 - ông Trạch trở thành người giàu có nhất vùng. Ông còn là chủ ngôi nhà đẹp nhất Nam kỳ vào lúc bấy giờ tại Bạc Liêu. Công trình này cho đó đến nay vẫn còn và trở thành khách sạn Công tử Bạc Liêu và nhà lưu niệm Công tử Bạc Liêu.


    “Công tử Bạc Liêu” và thói chơi ngông “ngút trời”

    Ông Trạch có 7 người con 3 trai 4 gái. Trong 3 người con trai, cậu ba Huy (Trần Trinh Huy, mà nhiều người goi là “công tử Bạc Liêu”) là được ông đặt nhiều kỳ vọng và cưng chiều nhất.

    [​IMG]
    Vợ chồng “Công tử Bạc Liêu” Trần Trinh Huy và bà Ngô Thị Đen.

    Để tiến kịp thời thượng, thay vì lên Sài Gòn học trường Tây, cậu Ba xin cha cho đi học ở nước ngoài và đã được sang Pháp du học.

    Thời gian sống ở Pháp 3 năm, cậu Ba đã “thành tài” và trở về khi thói ăn chơi “ngất trời”. Ông Hội đồng Trạch tính chuyện mua xe mới để thiên hạ phải trầm trồ khen ngợi dòng họ Trần Trinh là danh gia vọng tộc.

    Ông Hội đồng lên hãng xe ở đường Nguyễn Huệ - Lê Lợi ở Sài Gòn sắm xe mới. Ông mặc chiếu áo bà ba lục soàn trắng ngả màu ố vàng, tay cầm quạt mo, đi giày hàm ếch rồi ra lệnh cho người đi cùng mình chọn chiếc xe tốt nhất, đắt nhất và cho ông ngồi thử vào để xem có êm không, chạy thích không.

    Khi hài lòng, ông mở mo cau ra đếm cả buộc tiền khiến những người bán xe mắt tròn, mắt dẹt dù trước đó ra vẻ khinh khỉnh ông. Mua xe xong, ông ra Bến nhà Rồng đón cậu con trai đi Tây trở về.

    Từ Pháp trở về, cậu Ba chở ông bà rồi cười khoái chí khoe ra các giấy tờ học lái máy bay, học lái xe, nhảy đầm, tango.

    Lúc ấy, ông Hội không biết rằng khi ở Paris cậu Huy đã là tay chơi có hạng, có vợ tây và một đứa con lai rồi sau này cậu có rất nhiều vợ đầm, vợ lẽ.

    Không chỉ xe sang, cậu ba Huy còn được cha cho phép sắm máy bay, mua xe đua, lên Sài Gòn sống cuộc sống đế vương, tổ chức các cuộc thi đấu xảo sắc đẹp miệt vườn (sau này cậu ba "quơ" cả Hoa hậu lẫn Á hậu).

    Công tử Bạc Liêu còn là chủ sở hữu máy bay tư nhân đầu tiên Việt Nam. Theo lời của ông Trần Trinh Đức, con trai “công tử Bạc Liêu” thì ông “mua máy bay để làm ruộng”.

    Giai thoại kể về sự hào phóng bậc nhất của công tử nổi danh nhất xứ Nam kỳ đầu thế kỷ 20phải kể đến chuyện là chuyện đốt tiền thi... nấu chè với công tử Phước (Phước Georges, người xứ Mỹ Tho, con trai Đốc phủ sứ Sảng); bao cả nhà hàng để đãi một... người đẹp; Thành ngữ “công tử Bạc Liêu” trở thành danh xưng riêng của Trần Trinh Huy.

    Những đám tang to nhất Bạc Liêu

    Kể về cái ngông của “công tử Bạc Liêu” còn là 2 đám ma to nhất xứ ấy.

    Năm 1942, sau khi mừng thọ 70 tuổi được 1 tháng, con trai ông là cậu ba Huy dự định đưa ông lên Sài Gòn ở tại khách sạn Majestic rồi đi ngắm biển Long Hải, Vũng Tàu trước khi lên Đà Lạt. Ở Long Hải ông tắm biển quá lâu nên bị cảm lạnh. Cậu Ba Huy đưa ông về Sài Gòn, mời thầy thuốc đến chữa nhưng biến chứng sâu tuổi cao sức yếu, ông hội đồng Trạch qua đời.

    [​IMG]
    Biệt thự bề thế của “công tử Bạc Liêu” được chuyển sang làm khách sạn.

    Đám tang của ông Hội đồng Trần Trinh Trạch do cậu ba Huy làm trưởng ban. Cậu ba thuê hẳn một nhiếp ảnh gia có tiếng ở Bạc Liêu chịu trách nhiệm chụp ảnh ghi lại khoảnh khắc đám tang từ đầu đến cuối. Áo quan của ông Hội đồng được làm bằng cây huỳnh đàn- thứ gỗ thượng hảo hạng lúc bấy giờ.

    Đám tang có dàn nhạc Ta, Tiêu, Miên. Gia đình cậu ba còn xuất rất nhiều tiền để làm cỗ thiết đãi người đến viếng trong suốt 7 ngày, 7 đêm. Bạt căng ra tận bờ sông.

    Đám tang ông Hội đồng còn có rất nhiều ăn mày từ các tỉnh lân cận đi về và được ăn ngon miệng ngày 2 bữa. Đám tang của cha công tử Bạc Liêu có đến mấy ngàn người đưa tiễn. Khi xe tang đã đến nghĩa trang gia tộc cách thành phố 5 km nhưng đoàn người từ thị xã Bạc Liêu lúc đó vẫn nối dài nhau.

    Đám tang của ông Hội đồng Trần Trinh Trạch do cậu ba Huy làm trưởng ban. Cậu ba thuê hẳn một nhiếp ảnh gia có tiếng ở Bạc Liêu chịu trách nhiệm chụp ảnh ghi lại khoảnh khắc đám tang từ đầu đến cuối, từ nhà lớn đến nghĩa trang gia tộc ở Cái Dày. Áo quan của ông Hội đồng bằng cây huỳnh đàn là thứ gỗ thượng hảo hạng lúc bấy giờ. Đám tang có dàn nhạc Ta, Tiêu, Miên khiến không khí không còn trầm uất như các gia đình khác.

    Họ đã xuất rất nhiều tiền để làm cỗ thiết đãi người đến viếng trong suốt 7 ngày, 7 đêm. Bạt căng ra tận bờ sông. Khách đến viếng sẽ được gia nhân dọn cỗ bàn đàng hoàng. Đám tang ông Hội đồng còn có rất nhiều ăn mày từ các tỉnh lân cận đi về. Họ có cơ hội ăn uống ngon miệng ngày 2 bữa. Họ ăn dầm, ở dề suốt đám tang để chia buồn với gia đình Công tử Bạc Liêu lúc đó. Với những người dân Bạc Liêu, đám tang của cha công tử Bạc Liêu có đến mấy ngàn người đưa tiễn. Khi xe tang đã đến nghĩa trang gia tộc cách thành phố 5km nhưng đoàn người từ thị xã Bạc Liêu lúc đó vẫn nối dài nhau.


    Sau ngày mất của ông Hội đồng Trạch, bà Hội đồng theo cậu Tám sang Pháp để vui cùng cháu gái con gái trưởng của cậu Huy và bà Ngô Thị Đen vợ công tử Bạc Liêu. Đến năm 1947, bà Hội đồng mất, cháu rể của bà thuê phi cơ chở quan tài của bà về tận sân bay Tân Sơn Nhất.

    Cậu ba Huy thuê xe tang từ Bạc Liêu lên đón thi hài mẹ. Đám tang của bà Hội đồng được coi là đám tang lớn thứ 2 ở Bạc Liêu. Dàn nhạc Ta, Tây, Miên được cậu Huy mời về thổi suốt đám tang. Đám tang bà Hội đồng được cử hành như một đám tang đế vương, và người ta lại được lần nữa ăn dầm ở dề tại gia quyến.

    Sau này, đám tang của vợ Hắc công tử là bà Ngô Thị Đen được xem là đám tang lớn thứ ba tại Bạc Liêu bấy giờ. Bà Ngô Thị Đen mất tại Thụy Sĩ do bị ung thư não. Con gái của bà là Trần Thị Lưỡng đã đưa di hài của bà về quàn tại nghĩa trang Trần Gia ở Cái Dày.


    (4) Dòng họ Trịnh giàu bậc nhất Hà Nội và điều ít biết về hơn 5000 lượng vàng hiến cho Cách mạng

    [​IMG]

    Cụ bà Hoàng Thị Minh Hồ và chồng là nhà tư sản dân tộc yêu nước đã hiến hơn 5.000 lượng vàng cho cách mạng được nhiều người biết đến là thương gia giàu có nức tiếng đất Hà thành. Sau khi chồng qua đời, cụ Hồ đã lao động không một ngày ngưng nghỉ. Ngày 5/11, cụ Hoàng Thị Minh Hồ từ trần, hưởng thọ 104 tuổi.

    Cặp vợ chồng tỷ phú hiến hơn 5.000 lượng vàng cho cách mạng

    Là gia đình giàu có bậc nhất Hà Nội, vợ chồng tỷ phú Hà thành xưa ông Trịnh Văn Bô và bà Hoàng Thị Minh Hồ hay tài trợ cho các hoạt động xã hội và từ thiện.

    [​IMG]
    Vợ chồng ông Trịnh Văn Bô, bà Hoàng Thị Minh Hồ

    Dù có điều kiện để ăn ngon mặc đẹp, hưởng thụ lối sống xa hoa của xã hội đương thời nhưng hai vợ chồng ông quan niệm: "Buôn bán 10 đồng thì giữ lại 7 đồng, còn đâu giúp đỡ người nghèo và làm việc phúc đức".

    [​IMG]
    Cụ bà Hoàng Thị Minh Hồ vừa qua đời hôm 5/11 vừa qua, hưởng thọ 104 tuổi.

    Năm 1936, khi người Pháp di dời nghĩa trang Hợp Thiện, hàng trăm bộ hài cốt phải chuyển, vợ chồng doanh nhân Trịnh Văn Bô đã ủng hộ 100 chiếc tiểu sảnh cho thành phố.

    Năm 1937, hai huyện Đông Khê, Thất Khê (tỉnh Lạng Sơn) bị ném bom, hai vợ chồng doanh nhân Trịnh Văn Bô đã ủng hộ 2 ngàn đồng Đông Dương. 2 năm sau, ông bà cũng bỏ 2 ngàn đồng Đông Dương mua gạo cứu tế cho người dân Hưng Yên hứng chịu lũ lụt.

    Năm 1944, ông bà Bô trở thành thành viên của Mặt trận Việt Minh vào ngày 14/11/1944. Tiếp xúc được với cách mạng, gia đình đã mang tiền bạc giúp đỡ tổ chức Việt Minh ngay trong thời kỳ Thực dân và Phát xít còn đang thẳng tay khủng bố những người ủng hộ Việt Minh.

    Vào nạn đói kinh hoàng năm 1945, ông bà mua 1.000 vé phát cháo, phát cho người đói.

    Không chỉ đối xử nhân đạo với người nghèo, với người làm thuê trong nhà, cuối năm ngoài tiền lương, vợ chồng doanh nhân Trịnh Văn Bô còn thưởng thêm tiền để họ về ăn Tết với gia đình…

    Nói đến hoạt động xã hội của dòng họ Trịnh phải nhắc đến hành động cao cả của vợ chồng ông bà Bô vào năm 1945, thời điểm nhân dân giành được chính quyền từ tay phát xít Nhật. Bên cạnh niềm hân hoan là thách thức khi Chính phủ lâm thời mới thành lập gặp nhiều khó khăn về tài chính. Kho bạc Trung ương đối mặt với khoản nợ ngắn hạn phải thanh toán lên đến 564 triệu đồng, trong khi ngân khố chỉ còn hơn 1,2 triệu đồng Đông Dương mà gần một nửa là tiền rách chờ thu đổi.

    [​IMG]
    Vợ chồng doanh nhân Trịnh Văn Bô cùng mẹ tham dự "Tuần lễ vàng" năm 1945.

    Gia đình thương nhân Trịnh Văn Bô đã quyết định ủng hộ tới 5.147 lượng vàng, tương đương 2 triệu đồng Đông Dương cho Chính phủ. Ngoài ra, vợ chồng ông Trịnh Văn Bô còn là thành viên cốt cán trong Ban vận động Tuần lễ vàng do Hồ chủ tịch kêu gọi, khích lệ giới công thương và các tầng lớp nhân dân quyên góp được 20 triệu đồng Đông Dương và 370 kg vàng.

    Bí mật phía sau hàng ngàn lượng vàng cho cách mạng của dòng họ Trịnh giàu nhất nhì Hà thành

    Đầu thế kỷ 20, gia đình vợ chồng doanh nhân Trịnh Văn Bô và Hoàng Thị Minh Hồ được nhiều người biết đến là thương gia nổi tiếng kinh doanh mặt hàng tơ lụa ở phố Hàng Ngang với thương hiệu Phúc Lợi kế thừa từ cha. Bí mật phía sau nhà tư sản yêu nước hiến vàng cho cách mạng chính là sự giàu có của dòng tộc giàu nhất nhì Hà thành.

    [​IMG]
    Căn nhà tại số 48 Hàng Ngang. Ảnh: Infonet.

    Ông Trịnh Văn Bô (sinh năm 1914, là con út trong gia đình 3 anh chị em) được biết đến là người xuất thân trong một gia đình danh gia vọng tộc, giàu có nhất nhì Hà Nội. Cha của ông là cụ Trịnh Văn Đường (xuất xứ tại Đồng Hoàng, Thanh Oai, tỉnh Hà Tây cũ - nay thuộc Thành phố Hà Nội) cũng là 1 doanh nhân nức tiếng Hà thành bấy giờ cũng nhờ buôn bán tơ lụa.

    Xuất thân gia đình thương gia, từ nhỏ ông đã học hỏi việc buôn bán và sớm tỏ ra là có năng khiếu. Tham vọng kinh doanh của ông có lẽ được nuôi lớn từ thuở nhỏ khi ông xin tiền mẹ để ra chợ để học cách buôn bán.

    Sau khi tốt nghiệp Tú tài, sử dụng được tiếng Anh và tiếng Pháp, ông được cha giữ lại để đào tạo thành người kế thừa sản nghiệp tay vì sang Pháp du học như anh trai là Trịnh Văn Bính.

    Năm 1932, ông lập gia đình với bà Hoàng Thị Minh Hồ (sinh năm 1914, tại Hà Nội), là con gái nhà nho yêu nước, thương gia nổi tiếng Hoàng Đạo Phương.

    Sau khi lập gia đình, ông được cha mẹ cho ở riêng tại nhà số 48 Hàng Ngang và kế thừa tên hiệu Phúc Lợi với số vốn ban đầu là 30 ngàn đồng Đông Dương.

    Nhờ tính cần cù, cẩn thận và tiết kiệm, cộng với uy tín đã được cha ông chuyển nhượng lại nên việc kinh doanh của gia đình ngày càng lớn mạnh dần. Cứ như thế, hai vợ chồng ông đã kế thừa và nhanh chóng phát triển hiệu buôn Phúc Lợi, trở thành một nhà tư sản lớn thời bấy giờ.

    Sau đó, ông bà mua lại một dây chuyền dệt vải trị giá 20.000 đồng Đông Dương và xây dựng nhà máy rộng 3 ha tại khu vực Đê La Thành với 120 công nhân.

    Thời ấy, kho lụa của gia đình vợ chồng ông chất cao như núi, gia nhân lúc nào cũng nườm nượp để phục vụ cho gia đình và công việc buôn bán lụa.

    Nhờ thông thạo tiếng Anh, doanh nhân Trinh Văn Bô - chủ hiệu buôn Phúc Lợi không chỉ bán hàng cho dân chúng Hà Nội mà còn sản xuất và buôn bán tơ lụa sang cả Lào, Campuchia, Thái Lan, thậm chí có giao dịch buôn bán với thương nhân Pháp, Anh, Thụy Sĩ, Thụy Điển, Ấn Độ, Trung Quốc, Nhật Bản.

    Nói về sự giàu có của gia đình mình, ông Trịnh Cần Chính (SN 1949, cán bộ Bộ Tư pháp), con trai thứ 6 của doanh nhân Trịnh Văn Bô kể lại: “Cha mẹ tôi đi đâu cũng có xe đưa rước. Trong nhà nườm nượp gia nhân, giúp việc. Mỗi người con trong gia đình đều có một vú em lo lắng bữa ăn, giấc ngủ".

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/9/19
    kunkun thích bài này.
  15. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    (5) Chuyện chưa kể về gia tộc giàu hơn Vua Bảo Đại và của hồi môn 20.000 lượng vàng cho cháu gái


    Cuối thế kỷ 19, dân gian truyền nhau câu nói về “tứ đại phú hộ” giàu nhất Việt Nam lúc bấy giờ bao gồm nhất Sỹ, nhì Phương, tam Xường, tứ Định. Xung quanh cuộc đời Huyện Sỹ có rất nhiều giai thoại lì kì và bí ẩn; trong đó, phải kể đến giai thoại, gia đình ông tặng 20.000 lượng vàng cho Nam Phương hoàng hậu làm của hồi môn.

    Ông Huyện Sỹ (tên thật là Lê Nhứt Sỹ, sinh năm 1841, vốn quê quán ở Tân An, Long An) là một gia đình theo đạo Công giáo, ông có tên thánh là Philippe. Ông là ông ngoại của Nam Phương Hoàng Hậu- người giàu có bậc nhất Sài Gòn cuối thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20.

    [​IMG]
    Nhà thờ Huyện Sỹ ở TP.HCM


    “Nhất Sỹ” Lê Phát Đạt và gia tộc giàu hơn Bảo Đại

    Thấy ông thông minh, lanh lợi nên các cha người Pháp đưa ông sang học ở Pénang, Malaysia. Ở đây, ngoài việc học tiếng Quốc ngữ ông Sỹ được học các ngôn ngữ khác như tiếng La Tinh, tiếng Pháp, tiếng Hán. Do thầy dạy cũng có tên Sỹ nên theo truyền thống Nho giáo tôn trọng “quân, sư, phụ”, ông được đổi tên là Lê Phát Đạt. Khi về nước, do giỏi tiếng Pháp nên ông được gọi làm thông ngôn và tới năm 1880 được chính phủ Nam Kỳ bổ nhiệm làm hội đồng quản hạt Nam Kỳ. Mặc dù đã đổi tên là Lê Phát Đạt nhưng dân gian vẫn gọi ông theo tên cũ là Huyện Sỹ.

    Theo học giả Vương Hồng Sển trong cuốn sách “Sài Gòn năm xưa” thì việc phất lên nhanh chóng của ông Lê Phát Đạt có không ít yếu tố may mắn.

    Trận bão năm Giáp Thìn, tức năm 1904, đất Gò Công bỏ hoang vô số kể, ai đủ can đảm chịu ra mặt đóng thuế thì làm chủ chính thức, nhưng vô thừa nhận. Ông Huyện Sỹ lúc đó dành được một số tiền khá lớn, dự định mua ít nhà phố ở Sài Gòn để cho thuê. Nhân việc này ông đánh liều vay tiền mua một số thửa đất có địa thế tốt và thuê người gieo trồng thử. Không ngờ năm đó mưa thuận gió hòa, lúa lên xanh tốt. Nào ngờ vận đỏ, ruộng trúng mùa liên tiếp mấy năm liền. Ông trở nên giàu có nhanh chóng.

    Bên cạnh đó, cũng có những lời đồn rằng ngôi nhà lầu đồ sộ của Huyện Sỹ tại Tân An, nằm gần ngã ba sông Tân An và Bảo Định đã được cất trên thế đất hàm rồng nên gia đình ông làm ăn “phất” lên trông thấy.

    [​IMG]
    Bên trong nhà thờ

    Tất cả những ngôi nhà thờ này đều xây trên đất của Huyện Sỹ và ngày nay, nếu đi bằng xe máy từ nhà thờ Huyện Sỹ đến nhà thờ Hạnh Thông Tây phải mất gần 1 tiếng.Sự giàu có của ông Huyện Sỹ được mô tả rằng: nhà thờ Huyện Sỹ (còn gọi là nhà thờ Chợ Đũi), người ta cắt bớt một gian giữa của nhà thờ này để lấy tiền đó xây nhà thờ Chí Hòa rồi xây thêm nhà thờ Hạnh Thông Tây, nằm ở góc Quang Trung – Lê Văn Thọ, Gò Vấp.

    Không chỉ có thế, các con của Huyện Sỹ như bà Lê Thị Bính (mẹ của Nam Phương hoàng hậu), Lê Phát Thanh, Lê Phát Vĩnh, Lê Phát Tân đều là những đại điền chủ có rất nhiều đất đai ở Tân An, Đức Hòa, Đức Huệ và Đồng Tháp Mười.

    [​IMG]
    Nam Phương hoàng hậu là cháu gái của Lê Phát Đạt

    Mức độ giàu có của gia đình Huyện Sỹ còn được đồn thổi là lớn hơn rất nhiều lần so với vua Bảo Đại. Vậy nên, mới có câu chuyện là vào năm 1934, nhân dịp gả cô cháu gái Nguyễn Hữu Thị Lan, tức Nam Phương Hoàng Hậu về Huế làm Hoàng hậu, Lê Phát An (trưởng nam của Huyện Sỹ) đã tặng cho Nguyễn Hữu Thị Lan một triệu đồng tiền mặt (tương đương 20.000 lượng vàng bấy giờ) để làm của hồi môn. Trong đời làm vua của mình, vị hoàng đế thích ăn chơi Bảo Đại thường dùng tiền của vợ nhiều hơn của hoàng gia.


    Gia tài khủng Huyện Sỹ và nhà thờ hơn 1 mẫu đất

    Sự giàu có của Huyện Sỹ cho đến nay vẫn còn lưu danh và đặc biệt là thể hiện một cách rõ nét qua các công trình xây dựng còn lại. Một trong số đó chính là nhà thờ Huyện Sỹ (ban đầu có tên là Nhà thờ Chợ Đũi). Ngôi nhà thờ này đã được ông Huyện Sỹ hiến đất và xuất 1/7 gia tài để xây dựng, tính theo thời giá lúc bấy giờ khoảng trên 30 ngàn đồng bạc Đông Dương.

    Nhà thờ được khởi công xây dựng năm 1902. Năm1905, nhà thờ được khánh thành. Nhà thờ tọa lạc trên một khu đất cao và rộng hơn 1 mẫu, nằm ở góc đường Frère Louis (nay là đường Nguyễn Trãi) và Frère Guilleraut (nay là đường Tôn Thất Tùng).

    Nhà thờ Huyện Sỹ được đánh giá là có khuôn viên rộng rãi khoáng đãng nhất ở Sài Gòn. Phía trước nhà thờ có tượng đài thánh tử đạo Việt Nam là Mátthêu Lê Văn Gẫm.

    Gần cổng chính còn có đài thiên thần hộ thủ và tượng đài Thánh Giuse. Bên trái khuôn viên là núi Đức Mẹ Lộ Đức, được xây dựng năm 1960 để kính Đức Mẹ Lộ Đức.

    Nhà thờ có chiều dài 40 m, chia làm 4 gian, rộng 18 m. Thiết kế ban đầu của nhà thờ Huyện Sỹ gồm 5 gian, tức khoảng 50 m. Sau đó, giới chức trong họ đạo Chợ Đũi đã xin cắt bớt một gian, dùng số tiền đó để xây nhà thờ Chí Hòa. Nhà thờ Huyện Sỹ dùng đá Granite Biên Hòa để ốp mặt tiền và các cột chính điện, theo phong cách kiến trúc Gothic. Chính điện nhà thờ có vòm chịu lực dạng cung nhọn.

    Tường có nhiều cửa sổ dạng vòm đỉnh nhọn và được trang trí bằng lớp kính màu ghép hình mua từ Ý. Bên trong các gian tường có nhiều tượng thánh. Trên vòm cửa chính có tượng thánh Philípphê bổn mạng nhà thờ bằng đá Cẩm Thạch, đứng cầm cây thánh giá Phục sinh.

    Ngọn tháp chuông chính cao 57 m kể cả chiều cao thánh giá và con gà trống Gaulois. Bên trong tháp có bốn quả chuông được đặt đúc tại Pháp năm 1905.

    Ông huyện Sỹ qua đời năm 1900 khi nhà thờ chưa xây dựng xong. Về sau khi vợ ông là bà Huỳnh Thị Tài (mất năm 1920), người ta mới đưa hai ông bà chôn ở gian chái sau cung thánh của nhà thờ này.

    Tại gian chái bên trái là tượng bán thân ông Huyện Sỹ bằng thạch cao gắn cột đầu, phía sau là phần mộ bằng đá Cẩm Thạch được trang trí hoa văn.

    [​IMG]
    Hai pho tượng ông bà Huyện Sỹ như nằm ngủ trên hai ngôi mộ.

    Trên mộ là tượng toàn thân ông Huyện Sỹ kê đầu trên hai chiếc gối bằng đá Cẩm Thạch được điêu khắc tinh xảo, mình mặc áo dài gấm hoa văn tinh xảo.

    Đối diện bên phải là tượng vợ ông là bà Huỳnh Thị Tài với tóc búi cũng dựa trên hai chiếc gối, hai tay nắm trước ngực, mặc áo dài gấm, chân mang hài.

    Phía trong cùng còn có tượng bán thân của con trai và con dâu ông bà là Gioan Baotixita Lê Phát Thanh và Anna Đỗ Thị Thao.

    (6) Từ đường hiếm có, tài sản hơn 30.000 ngôi nhà và khu mộ cổ của bá hộ giàu ‘nức tiếng’ Sài Sòn

    Trên đường Hải Thượng Lãn Ông (TP.HCM) có nhiều ngôi nhà kiểu cổ của Chợ Lớn năm xưa. Trong số đó có một khu nhà trệt hiện là từ đường của dòng họ Lý cũng là gia sản còn lại của bá hộ Xường, người từng mệnh danh là giàu thứ ba trong nhóm “Tứ đại phú”.

    Gia sản bề thế của ngưởi bỏ quan trường theo thương trường

    Bá hộ Xường, tên thật là Lý Tường Quan, tự Phước Trai, sinh năm 1842, mất năm 1896. Do ông còn có tên là Xường, lại rất giàu có nên người ta còn gọi là Bá hộ Xường, hay Hộ Xường. Theo lời truyền “Nhất Sỹ, nhì Phương, tam Xường, tứ Định”, bá hộ Xường là người giàu thứ 3 Sài Gòn xưa.

    Báo Tuổi Trẻ chủ nhật số 5-98 của Nguyễn Thế Kỷ, đã cung cấp thêm một số thông tin, tóm lược như sau: Rời bỏ vai công chức “quèn”, Bá hộ Xường dốc tâm sức vào việc kinh doanh thịt cá xuất khẩu, mua đất xây cất biệt thự tại vùng Chợ Lớn để cho thuê và bán. Ông giàu lên rất nhanh, nổi tiếng khắp vùng.

    [​IMG]
    Từ đường bề thế của họ Lý ở đường Hải Thượng Lãn Ông, quận 5, TP.HCM

    Chuyện kể lại rằng, từ nhỏ, Tường Quan tỏ ra thông minh và hiếu học. Ngoài tiếng Việt, Tường Quan đi học cả tiếng Pháp, tiếng Hoa và tỏ ra xuất sắc cả cầm kỳ thi họa. Vì thế, ông được người Hoa bầu là bang trưởng bang Triều Châu khi còn rất trẻ. Sau đó ông được Pháp mời ra làm thông ngôn, kiêm luôn chức vụ bang trưởng cả bảy bang Hoa kiều Chợ Lớn.

    Thế nhưng, năm 30 tuổi, Tường Quan xin rời khỏi việc thông ngôn vốn nhiều người mơ ước để đi buôn. Lý giải quyết định bỏ quan trường theo thương trường, có người cho rằng ông thích tự dọc ngang làm giàu hơn là thích làm chức sắc trong bộ máy cai trị thực dân.

    Ban đầu ông kinh doanh thực phẩm chủ yếu là cá thịt. Ông thu mua cá ở lục tỉnh, mang lên bán ở Chợ Lớn và Sài Gò. Ông còn cho chế biến cá khô, mắm để bán ở các vùng xa hơn, thậm chí bán ra nước ngoài. Sự hiểu biết và mối quan hệ với người Pháp giai đoạn làm thông ngôn giúp nhiều cho việc giao thương, xuất nhập khẩu của ông.

    Làm ăn phất lên trông thấy, Tường Quan tiếp tục mở rộng kinh doanh, sau khi thu mua thịt cá ở miền Tây bán cho người thị tứ, ông bán ngược lại nhu yếu phẩm cho nông dân.

    Hệ thống thu mua của ông càng mở rộng chân rết khắp tỉnh thành, thậm chí người ta đồn rằng đến gần một nửa dân miền Tây mua hàng hóa nhu yếu phẩm là có nguồn gốc xuất phát từ đầu mối của ông Tường Quan. Ngày càng giàu có, người ta không còn gọi ông bằng tên thật Tường Quan nữa, mà bằng tên bá hộ Xường.

    Tiếp tục đầu tư bất động sản, bá hộ Xường tiếp tục phất như diều gặp gió. Với chiêu thức mua đất giá rẻ, sau đó ra xây nhà, xây biệt thự rồi cho thuê lại.

    Người ta nói phần lớn nhà cửa trong vùng Chợ Lớn Mới và vài quận lân cận đều là của bá hộ Xường xây cho thuê. Cần biết rằng chú Hỏa (Huỳnh Văn Hoa) được xem là có rất nhiều nhà thuê ở vùng Sài Gòn – Gia Định, tương truyền đến 30.000 căn nhà, vậy mà cũng chỉ được xếp thứ tư trong “Tứ đại phú”, sau cả bá hộ Xường.

    Trong khi nhứt Sỹ (huyện Sĩ), nhì Phương (tổng đốc Phương) làm giàu nhờ có các chức vụ trong chính quyền Pháp thì tam Xường (Lý Tường Quan) chỉ nhờ vào năng lực sẵn có của mình để tiến thân, khiến người đời cảm phục.

    Trên đường Hải Thượng Lãn Ông (phường 14, quận 5) còn lại ngôi từ đường của dòng họ Lý. Sinh thời, căn nhà này là nơi ông bà Lý Tường Quan và các con sinh sống. Nhà từ đường này được công nhận là di tích kiến trúc nghệ thuật cấp thành phố.

    Choáng ngợp khu mộ cổ của bá hộ giàu nhất Sài Gòn xưa

    Nằm tọa lạc trong hẻm 79/30 Phú Thọ Hòa, quận Tân Phú (TP.HCM) là cổ mộ rộng khoảng 100 m2 và được xây từ hơn 100 năm trước của vợ chồng ông Lý Tường Quan.

    [​IMG]
    Khu mộ của bá hộ Xường được xây bằng đá, có tường rào, mái che, họa tiết chạm khắc công phu.

    Khu mộ mang đậm nét kiến trúc cổ Trung Hoa, chính giữa có cửa vòm, hai bên cửa là cặp liễn chữ Hán. Mộ bằng đá xanh hình chữ nhật 3,4×2,2m, dày 0,3m, nhô cao 0,8m. Đứng trước mộ là 2 tượng người bằng đá, một nam một nữ, mang tên là Lương Phước Thắng và Kiều Thoại Hương.

    Hương án và bia trước bằng đá được chạm khắc công phu. Trên bia có ba hàng chữ Hán ghi lại phần mộ của ông Lý Tường Quan kèm theo danh tánh các con cùng lập mộ.

    Phía sau mộ là một tấm bia lớn được dựng rất trang trọng. Hai bên là liễn đối. Trên bia có khắc hơn 300 chữ Hán với nội dung ghi lại tiểu sử và sự nghiệp của ông Lý Tường Quan.

    [​IMG]
    Mộ cụ bà Nguyễn Thị Lâu – vợ ông Bá hộ Xường

    Mộ bà Nguyễn Thị Lâu, vợ ông Lý Tường quan được xây dựng ngoài trời bên cạnh nhà mồ. Quần thể nhà mồ và mộ của ông bà Lý Tường Quan đều là di sản quý giá về nghệ thuật kiến trúc, điêu khắc và chạm khắc trang trí của Việt Nam giai đoạn cuối thế kỷ 19 đầu thế kỷ 20.

    Bá hộ Xường mất năm 1896, khi mới 54 tuổi, đang cười nói bình thường thì lịm đi rồi mất. Tài sản chia cho các con cháu mỗi người một phần. Hậu duệ của ông nhiều người tiếp tục nghiệp kinh doanh như Lý Văn Mạnh mở rộng cả một mật khu ở vùng Đức Hòa, Đức Huệ của Long An ngày nay để trồng mía, xây hàng loạt nhà máy đường, hay xây dựng nên khu chợ vải Soái Kình Lâm… Nhiều người khác chọn con đường làm kỹ sư, bác sĩ, công chức. Nhờ được ăn học đầy đủ, rất nhiều người thành đạt nhưng không một ai có thể tạo dựng nên tên tuổi như bá hộ Xường. Tài sản thay đổi tản mác, sau năm 1975 nhiều con cháu của ông hiến bớt nhà cửa cho Nhà nước rồi ra nước ngoài định cư, thỉnh thoảng về dự giỗ và thăm mộ tổ tiên.

    (7) Tỷ phú thế kỷ 19 với hàng ngàn cửa hiệu và cuộc sống phong lưu du lịch khắp thế giới

    Tổng đốc Phương tên thật Đỗ Hữu Phương, từng được xem là tỷ phú giàu thứ hai trong tứ đại phú Sài Gòn xưa. Ông nhiều lần sang Pháp du ngoạn, đi thăm thú thủ đô không ít nước châu Âu và đi vòng quanh thế giới. Ông ở trong tòa nhà được xem là to nhất nhì Sài Gòn, nằm trên bờ kênh Xếp và sau này con đường ấy được đặt tên Tổng đốc Phương.

    Gia sản của tỷ phú giàu thứ 2 Sài Gòn phải thuê gia nhân chuyên đếm tiền

    Có một ngôi từ đường cổ hơn 100 tuổi ở quận 3, TP.HCM mà người ta gọi đó là Đỗ Hữu Từ đường. Đây chính là nơi thờ tự dòng họ Đỗ Hữu, còn gọi là đền Tổng đốc Phương hay đền Bà Lớn (tên vợ Tổng đốc Phương).

    Biết tiếng Hán và tiếng Pháp, Đỗ Hữu Phương tìm cách ra làm việc với Pháp vì rất chuộng văn hóa hiện đại. Sau khi chiếm được thành Chí Hòa năm 1861, Pháp mở cửa thương mại và mở rộng mối quan hệ với người Hoa trong vùng để phát triển buôn bán vì thế ông Phương được tuyển dụng nhờ người quen giới thiệu.

    [​IMG]
    Tổng đốc Phương
    Dù làm việc cho Pháp nhưng chủ trương của ông Phương là không gây thù chuốc oán, cho nên ngay cả trong trường hợp không dụ hàng được mà phải đưa quân đánh dẹp, sau đó Đỗ Hữu Phương lại đứng ra che chở và xin chính phủ Pháp ân xá cho những người Việt tham gia khởi nghĩa.

    Nhờ cách hành xử như vậy cho nên dù bị ghét vì theo Pháp nhưng nhiều người vẫn cho rằng Đỗ Hữu Phương là người hiền.

    Trong quá trình làm việc, Đỗ Hữu Phương được thăng làm đốc phủ sứ Vĩnh Long, tổng đốc danh dự, rồi làm phụ tá Xã Tây Chợ Lớn, dân gian quen gọi là Tổng đốc Phương. Năm 25 tuổi, ông được phong làm hộ trưởng ở Chợ Lớn.

    Dù chức vụ không quá lớn nhưng thiên hạ đồn rằng chức vụ này giúp ông Phương trở thành trung gian cho các thương gia Hoa kiều hối lộ viên chức Pháp, nhờ vậy thu rất nhiều tiền của trong các phi vụ làm ăn

    Nhiều người lại kể lại rằng, nhờ giao thiệp rộng, lại nhanh nhạy với việc làm ăn buôn bán nên ông Phương đã gây dựng, mở mang các mối làm ăn thông qua các chuỗi cửa hiệu trong vùng Chợ Lớn.

    Ông Phương có người vợ họ Trần (không rõ tên) là con của một viên tri phủ miền Trung. Bà là người rất giỏi giang trong việc quán xuyến nhà cửa và buôn bán. Mình bà cai quản hơn 2.000 mẫu ruộng do Toàn quyền Doumer cho khẩn trưng ruộng đất. Bà còn điều hành hệ thống buôn bán, phân phối hàng hóa cả ngàn cửa hiệu trong vùng. Hai vợ chồng ông Phương phất lên đến nỗi thiên hạ đồn gia đình có gia nhân chuyên đếm tiền vì tiền thu vào nhiều quá, bà vợ không thể đếm xuể.

    Ông Phương cong xây dựng nên Nghĩa Nhuận hội quán trên đường Gò Công, Trường Collège de Jeunes Filles Indigènes tức Trường nữ Trung học Sài Gòn, sau này gọi là Trường Áo Tím, Gia Long, nay là Trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai. Ngoài ra ông ta cũng bỏ nhiều tiền tu bổ rất nhiều chùa chiền miếu mạo quanh vùng.

    Cuộc sống phong lưu du lịch khắp thế giới

    Danh vọng và tiền bạc đều có đủ, Đỗ Hữu Phương sống phong lưu, thụ hưởng bằng nhiều chuyến du ngoạn đây đó khắp thế giới. Ông nhiều lần đặt chân đến Pháp, đi thăm thú thủ đô nhiều nước châu Âu và du ngoạn vòng quanh thế giới.

    Trong danh sách các hành khách đi tàu Anadyr từ Sài Gòn đến Marseille ngày 29/4/1889 có tên ông cùng với hai người con. Trong chuyến đi này, ông tham gia Hội chợ kỷ niệm 100 năm cách mạng Pháp và sau này góp phần tổ chức khu triển lãm Đông Dương ở Hội chợ quốc tế Paris năm 1900.

    Căn nhà Đỗ Hữu Phương sống được xem là to nhất nhì Sài Gòn, nằm trên bờ kênh Xếp (sau này lấp thành đường gọi là đường Tổng đốc Phương, nay là Châu Văn Liêm). Bề ngoài nhà kiểu Tây nhưng bên trong nội thất theo kiểu Việt và Trung Hoa.

    [​IMG]
    Nhà của Đỗ Hữu Phương, căn nhà phối hợp của 3 phong cách là Việt – Pháp – Hoa được in trên tem
    Trong nhà mình, ông Phương có xây cả một rạp hát để chiêu đãi khách khứa. Nơi ông giao lưu với bạn bè Pháp- Việt cũng phỉa là các nhà hàng, khách sạn sang trọng như: khách sạn Continental ở Sài Gòn và Café de la Paix,…

    [​IMG]
    Biệt thự kiểu Pháp của gia đình Tổng đốc Đỗ Hữu Phương ở 1 góc nhìn khác.
    Bá tước Pierre Barthélemy kể lại về ngôi nhà này sau 1 chuyến viếng thăm: “Nhà ông là một sự pha trộn lạ kỳ giữa Âu và Á. Sân trong thiết kế theo kiểu Trung Hoa, chung quanh sân là các phòng kiểu An Nam mà một phòng salon ở tận trong rất đáng chú ý.

    Đối diện với salon này là một biệt thự kiểu Âu. Bàn thờ trong phòng salon An Nam này là một công trình tuyệt diệu nổi tiếng, bàn thờ được cẩn xà cừ. Những cột nhà làm bằng gỗ teck rất quý, trụ mái nhà của phòng salon này trông rất thanh tao và trên một bàn làm bằng gỗ quý là những chai rượu absinthe, amer Picon và những sản phẩm của Pháp khác.

    Ông Phủ thích đãi khách các đồ ăn đặc biệt và ông ta cũng biết thưởng thức các loại rượu của chúng ta. Nếu phải diễn tả hết tất cả sự giàu sang của nội thất An Nam này thì phải viết rất nhiều trang giấy…”.

    Đỗ Hữu Phương còn được biết đến như một người giao thiệp rộng, hiếu khách, hào phóng và sành điệu mà chính Toàn quyền Paul Doumer cũng phải kể lại trong hồi ký: “Ông Phủ ở Chợ Lớn tiếp khách người Âu trong nhà ông, mời uống rượu Champagne và bánh petits beurres de Nantes, cho khách xem một vài sản phẩm đặc thù lạ kỳ của người An Nam và tổ chức theo sự đòi hỏi, ước muốn của khách, xem một tuồng hát của người bản xứ (hát bội)…”.
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/9/19
    kunkun thích bài này.
  16. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    (8) Khúc củi lạ và vận may đặc biệt của doanh nhân Bạch Thái Bưởi

    Một lần, Bạch Thái Bưởi vớt được khúc củi, ông đem về phơi khô. Càng khô khúc củi càng tỏa ra mùi thơm kỳ lạ. Thương lái Trung Quốc trả giá rất cao để mua khúc củi lạ này. Từ số vốn đó, ông lao vào thương trường và trở thành một doanh nhân lừng lẫy của Việt Nam đầu thế kỷ 20.

    Doanh nhân Bạch Thái Bưởi (1875 - 1932) tên thật là Đỗ Thái Bửu, quê Yên Phúc, huyện Thanh Trì, tỉnh Hà Đông (cũ), nay là Văn Quán, Hà Đông, Hà Nội. Ông là một trong 4 doanh nhân giàu có nhất Việt Nam vào những năm đầu thế kỷ 20 (nhất Sĩ, nhì Phương, tam Xương, tứ Bưởi).

    Khởi nghiệp từ khúc củi khô

    Bà Bạch Quế Hương (SN 1961, Văn Quán, Hà Đông, Hà Nội) - chắt nội doanh nhân này, cho biết, Bạch Thái Bưởi khởi nghiệp từ rất sớm.

    Bà Quế Hương kể: "Các cụ trong gia đình tôi kể rằng, cụ Bưởi khởi nghiệp từ một số vốn "trời cho".

    Theo đó, ngày nhỏ, gia đình nghèo, Bạch Thái Bưởi thường theo mẹ đi vớt củi trên sông Nhuệ mang về bán kiếm tiền. Một lần, ông vớt được một khúc củi khá lớn, mang về phơi khô ở sân. Nhưng không hiểu sao càng khô, khúc củi đó càng tỏa ra một mùi thơm kỳ lạ.


    Câu chuyện lan nhanh, đến tai các thương lái Trung Quốc. Họ tìm gặp ông để mua bằng được khúc củi khô này với giá cao ngất ngưởng. Sau này ông mới biết đó là gỗ trầm hương - một loại gỗ vô cùng quý giá.

    Với số vốn từ thương vụ "củi khô", ông bắt đầu lao vào học hỏi kinh doanh trên thương trường với nhiều nghề.

    Có thời gian, ông xin vào làm cho một số hãng buôn lớn của Pháp để làm việc, tích lũy kinh nghiệm... Bạch Thái Bưởi sau đó nổi tiếng trong nhiều lĩnh vực, trong đó phải kể ngành kinh doanh khai thác mỏ than và hàng hải.

    Năm 1909, Bạch Thái Bưởi thuê lại 3 chiếc tàu (Phi Phụng, Phi Long và Khoái Tử Long) của một hãng tàu Pháp chở thư và hành khách đường sông Bắc kỳ, có tên là A. R. Marty, vừa hết hạn hợp đồng với chính phủ.

    [​IMG]
    Doanh nhân Bạch Thái Bưởi. Ảnh: Gia đình cung cấp

    Ông đã cho tàu chạy hai tuyến đường: Nam Định - Hà Nội và Nam Định - Bến Thủy (Vinh). Lúc này, ông đã phải đối mặt với hai đối thủ nặng ký nhất là chủ tàu người Pháp và người Hoa.

    Và cuộc đụng độ không cân sức đã xảy ra, ông hạ giá vé xuống một thì người Hoa hạ giá vé xuống hai. Ông mua trà mời khách đi tàu, họ mua bánh ngọt. Các chủ tàu người Hoa trường vốn đã quyết chí đánh bại Bạch Thái Bưởi bằng đủ mọi cách.

    So với các thương gia người Hoa, tình thế của ông rất nguy ngập. Ông thuê ba chiếc tàu, mỗi tháng trả 2.000 đồng, mà mỗi chuyến chỉ thu được 20 đồng.

    [​IMG]
    Một trong những con tàu của Bạch Thái Bưởi. Ảnh: Gia đình cung cấp

    Trong tình thế đó, Bạch Thái Bưởi đã nghĩ tới một thứ vũ khí mà người Hoa không thể có, đó là tinh thần dân tộc. Ông cho người tới các bến tàu nêu rõ những thiệt thòi của người Việt, kêu gọi tình đồng bào, tinh thần tương thân tương ái.

    Ông treo một cái ống trên tàu, để ai thấy việc làm của ông là đáng khuyến khích, bỏ tiền vào, giúp cho chủ tàu giảm lỗ. Kết quả hành khách dần bỏ tàu Hoa mà đi tàu Việt.

    Lần khác, trong một cuộc họp của Hội đồng kinh tế lý tài, do bênh vực cho quyền lợi của người dân bị trị, Bạch Thái Bưởi bị Renê Robanh - Thống sứ Bắc Kỳ lúc đó, đe dọa: "Nơi nào có Robin thì không có Bạch Thái Bưởi". Ông khẳng khái đáp lại: "Nơi nào có Bạch Thái Bưởi thì không có RoBanh".

    Sau bảy năm kinh doanh trên sông nước, Bạch Thái Bưởi đã tạo dựng một cơ ngơi khép kín từ chạy tàu đến đóng tàu, sửa chữa tàu và các chi nhánh ở nhiều nơi.


    Năm 1916, một công ty hàng hải mang tên Giang hải luân thuyền Bạch Thái công ty đã ra đời. Tại các trụ sở của ông, ở vị trí cao nhất người ta bắt đầu thấy phấp phới ngọn cờ hiệu màu vàng, có hình mỏ neo và ba ngôi sao đỏ.

    Ngày 7/9/1919, công ty của Bạch Thái Bưởi hạ thủy tại Cửa Cấm (Hải Phòng) chiếc tàu Bình Chuẩn hoàn toàn do người Việt thiết kế, thi công.

    [​IMG]
    Bà Nguyễn Thị Kim Quý, cháu dâu của Bạch Thái Bưởi, cho biết: "Sinh thời, cụ Bạch Thái Bưởi từng nói: "Tôi muốn làm cho Hà Nội đẹp như Paris".

    Tàu Bình Chuẩn chạy chuyến đầu tiên từ Hải Phòng cập bến Sài Gòn ngày 17/9/1920, trong sự đón chào nồng nhiệt của giới công thương Sài Gòn lúc đó.

    Công ty của Bạch Thái Bưởi bắt đầu mở rộng tầm hoạt động khắp Đông Dương, các nước và vùng lãnh thổ như Hồng Kông, Trung Quốc, Nhật Bản, Singapore và Philippines.

    Đỉnh cao phát triển của công ty là khoảng cuối thập niên 1920 đầu 1930. Khi ấy công ty hàng hải của Bạch Thái Bưởi có trên 40 con tàu cùng sà lan chạy trên tất cả các tuyến đường sông Bắc kỳ và cả các nước cùng vùng lãnh thổ lân cận, với số lượng nhân viên lên tới 2.500 người, làm việc trên các đội tàu, xưởng đóng tàu.

    Mua vé máy bay đưa kỹ sư Pháp sang Việt Nam

    Từ lợi nhuận thu được từ kinh doanh hàng hải, Bạch Thái Bưởi lấn sân sang các lĩnh vực khác, trong đó có khai thác mỏ than.

    [​IMG]
    Hình ảnh mỏ than của Bạch Thái Bưởi trên báo Pháp. Ảnh: NVCC

    Năm 1925, Bạch Thái Bưởi dốc tiền vào việc khởi nghiệp khai mỏ. Ông được cấp phép khai mỏ than ở vùng Quảng Yên.

    Nhận thức rằng, muốn hơn người Pháp phải có người điều hành giỏi chuyên môn, kỹ thuật, ông tuyển những kỹ sư Pháp tài năng nhất làm việc cho mình. Tất cả kỹ sư tốt nghiệp ưu tú đều được ông mua vé máy bay đưa sang Việt Nam nhận việc.

    Những ngày Bạch Thái Bưởi bắt đầu kinh doanh than, không lúc nào ông nghỉ ngơi, ngày cũng như đêm, ông làm việc liên tục. Đều đặn, cứ 3 giờ sáng ông cưỡi ngựa qua các đồi núi để đi thăm hầm mỏ, đốc thúc công nhân.

    Công việc khai thác than của ông đã đẩy mạnh đến mức than chất thành núi không kịp bán ra. Trữ lượng khai thác của công ty Bạch Thái Bưởi tính ra phải bán tới năm 1945 mới hết...

    Xuất phát điểm từ nghề vớt củi khô, Bạch Thái Bưởi đã trở thành một doanh nhân lừng lẫy tiếng tăm thời bấy giờ.


    Gia tài đồ sộ của Bạch Thái Bưởi trong bản di chúc 30 trang

    Bản di chúc của Bạch Thái Bưởi dài 30 trang. Chắt nội của ông cho biết: “Cụ để lại cho con cháu tất cả bằng ngân phiếu và bất động sản, không có vàng. Có người nhận được hàng chục ngàn đô la...”.

    Mộng lớn chưa thành

    Sinh thời, Bạch Thái Bưởi dự định tạo dựng nhiều công trình như xây nhà máy xay gạo ở Nam Định với thiết bị mua từ Đức; xây nhà máy nước, nhà máy điện ở TP. Nam Định; xây đường sắt Nam Định - Hải Phòng…

    Bạch Thái Bưởi còn dự định mua tàu viễn dương để chở than bán cho người ngoại quốc với lá cờ Bạch Thái Bưởi của người Việt tung bay phấp phới tại các cảng quốc tế...

    [​IMG]
    Kí hiệu cờ của công ty tàu thủy do Bạch Thái Bưởi sáng lập. Ảnh: Gia đình cung cấp

    Nhưng mộng lớn chưa thành thì ông mất sau một cơn đau tim đột ngột vào ngày 22/7/1932 tại Hải Phòng, mảnh đất giúp ông trở thành “Chúa sông Bắc Kỳ”.

    Tại Hội chợ triển lãm tổ chức tại Paris (Pháp), than Việt Nam được giới thiệu nhưng ông đã mất trước ngày diễn ra hội chợ. Ông đã không thực hiện được giấc mộng của mình: “Tôi muốn làm cho Hà Nội đẹp như Paris”.

    Bà Bạch Quế Hương, chắt nội của ông khẳng định, hiện nay bà đang giữ bản di chúc của Bạch Thái Bưởi.

    Bà cho biết thêm, bản di chúc dài 30 trang, bằng tiếng Pháp, được lập trước ngày Bạch Thái Bưởi mất khoảng 3 tháng. “Cụ tôi mất đột ngột khi còn đang ở đỉnh cao sự nghiệp và nhiều dự định dang dở, tuy nhiên dường như ông đã linh cảm được trước điều này”, bà Thái Hương cho biết.

    Cũng theo bà Hương, bản di chúc cho thấy tài sản của Bạch Thái Bưởi vô cùng lớn. “Cụ để lại cho con cháu tất cả bằng ngân phiếu và bất động sản, không có vàng. Có người nhận được hàng chục ngàn đô la...”.

    Bạch Thái Bưởi để lại nhiều bất động sản ở khắp nơi như Hà Nội, Hải Phòng, Uông Bí - Quảng Ninh, Nam Định, Thanh Hóa, Vinh (Nghệ An).

    Không chỉ bất động sản, ông còn sở hữu nhiều tàu, hầm mỏ. Đặc biệt, đóng góp quan trọng thứ hai sau kinh doanh hàng hải của Bạch Thái Bưởi là kinh doanh văn hoá (in ấn, xuất bản). Ông đã đầu tư xây dựng công ty in và xuất bản cũng như cho ra đời 1 tờ báo hàng ngày.

    Trong bản di chúc, việc tiếp nối sự nghiệp kinh doanh, Bạch Thái Bưởi tin tưởng giao trọn cho con trai Bạch Thái Tòng.

    [​IMG]
    Giấy ủy quyền doanh nhân Bạch Thái Bưởi giao lại cho con trai Bạch Thái Tòng quản lý, điều hành, tiếp nối công việc kinh doanh (Giấy ủy quyền nằm trong Bộ di chúc của Bạch Thái Bưởi). Ảnh: Gia đình cung cấp

    “Đám tang lớn chưa từng có”

    Sau khi ông mất, gia đình đã làm mặt nạ bằng thạch cao để lưu giữ gương mặt người doanh nhân tài hoa này. Thời đó, chỉ có giới nhà giàu mới có thể làm mặt nạ thạch cao. Tấm mặt nạ thạch cao này đang được bà Quế Hương lưu giữ.

    [​IMG]
    Mặt nạ bằng thạch cao của ông Bạch Thái Bưởi. Ảnh: Gia đình cung cấp

    Bà Quế Hương kể: “Theo những người già quen biết gia đình ở Hải Phòng, đám tang cụ tôi lớn nhất thời bấy giờ ở Hải Phòng. Người đưa đám kéo dài hàng km. Trong đó có những người lao động nghèo từng được ông giúp đỡ ở các tỉnh, biết tin ông mất cũng kéo về.


    [​IMG]
    Mặt con nghê bằng ngọc bích (ảnh phải) được cải táng cùng ông Bạch Thái Bưởi. Ảnh: Gia đình cung cấp

    Dù mất ở Hải Phòng nhưng cụ được mai táng ở phường Phương Đông, TP. Uông Bí, Quảng Ninh. Bởi trước đó, sự nghiệp của Bạch Thái Bưởi gắn chặt với vùng mỏ Uông Bí, mà cụ thể là khu vực hồ Yên Trung, phường Phương Đông.

    Ngày nay, khu vực cảng cho tàu vào ăn than và xuất than đi bán của công ty Bạch Thái Bưởi được đặt tên là cảng Bạch Thái Bưởi.

    Một tập đoàn nhà nước làm về than đã lấy tên cụ đặt cho công ty con của mình đồng thời lập một đền thờ doanh nhân Bạch Thái Bưởi ngay quả đồi nhìn ra cảng Bạch Thái Bưởi.

    [​IMG]
    Bà bạch Quế Hương bên mộ của doanh nhân Bạch Thái Bưởi sau khi di dời về Văn Quán, Hà Đông. Ảnh: Gia đình cung cấp

    Mộ của Bạch Thái Bưởi nằm trên một quả đồi của gia đình. Để đưa quan tài từ dưới lên trên đỉnh đồi, người nhà đã phải làm đường ray và dùng tời để chuyển quan tài lên. Một lực lượng người lớn phải huy động để vận chuyển”.

    “Người ta kể rằng, tấm bia mộ của cụ Bưởi phải tôi hơn 2 tấn vôi. Điều đó cho thấy khu mộ được xây rất cẩn thận, hoành tráng. Tuy nhiên sau này tấm bia mộ này cũng không còn…”, bà Quế Hương kể tiếp.

    Sau khi Bạch Thái Bưởi mất, nhiều kẻ đã nhòm ngó tài sản trong phần mộ của ông. Họ tin rằng, với gia sản đồ sộ như vậy, ông phải được cải táng cùng rất nhiều vàng bạc, châu báu.

    Chắt nội của Bạch Thái Bưởi cho biết: “Người phát hiện mộ cụ tôi bị đào trộm là một người làm công trong gia đình.

    Gia đình người này trước đây được cụ tôi giúp đỡ nên rất hàm ơn cụ. Một lần trên đường đi làm mỏ, qua quả đồi, người này phát hiện mộ cụ bị đào trộm. Ông cùng gia đình đã chôn cất lại cho người quá cố”.

    [​IMG]
    Mảnh kẽm trong quan tài doanh nhân Bạch Thái Bưởi và đá xanh rải dưới ngôi mộ. Ảnh: Gia đình cung cấp

    Cũng theo bà Hương, xung quanh câu chuyện bị đào trộm mộ của Bạch Thái Bưởi có rất nhiều giai thoại.

    “Người ta kể lại rằng, những kẻ đào trộm mộ sau đó đã phải mang đồ ăn cắp trả lại. Trong đó có một con nghê (bằng cái ấm) được làm bằng ngọc bích và một chiếc đồng hồ bằng vàng. Lúc đưa trở lại mộ, người ta lắc, chiếc đồng hồ vẫn chạy”, bà Hương kể.

    Năm 2013, gia đình bà Quế Hương đã di chuyển mộ doanh nhân Bạch Thái Bưởi về quê là khu Văn Quán, Hà Đông.

    Mộ của ông được thiết kế hình con tàu, như cuộc đời của Bạch Thái Bưởi, một con người luôn luôn có khát vọng vươn ra biển lớn…
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/9/19
  17. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    (9) Từ cậu bé mồ côi đến vị Vua Mèo cai trị 7 vạn dân và bí mật về dinh thự 150 tỷ trên cao nguyên đá

    [​IMG]

    Dinh thự Vua Mèo, theo quan niệm của người Mông từ xa xưa truyền lại, là ngôi nhà chỉ dành cho vua chúa, những người có uy tín nhất vùng. Nhưng hầu như không có người Mông nào sống ở thời Vương Chính Đức được thấy kiến trúc đó. Có hàng vạn nhân công và thợ giỏi đã xây dựng dinh thự trong 9 năm, tốn 150 tỷ đồng Việt Nam lúc bấy giờ.

    Cao nguyên đá Đồng Văn là vùng đất mà người dân tộc Mông, Lô Lô, Tày… cùng sinh sống nhiều đời nay. Theo những ghi chép của lịch sử, người Mông xuất hiện ở Đồng Văn vào khoảng cuối thế kỷ 17, đầu thế kỷ 18, muộn hơn so với những dân tộc khác. Nhưng người Mông là dân tộc chiếm ưu thế hơn cả, cũng là dân tộc để lại nhiều dấu ấn nhất ở vùng đất này.

    Người Mông xưa kia là một đại tộc lớn sống ở vùng Kinh Châu – Giang Hoài (nay thuộc tỉnh Hồ Nam và một phần tỉnh Quý Châu, Trung Quốc).

    Thời thịnh trị nhất của nhà Hán, nhà Hán đem quân đi thống nhất Trung Quốc xâm lược các nước lân bang, không quên khuất phục các bộ tộc lớn. Dân tộc Mông bị nhà Hán coi là dân tộc có thể đe dọa đến sự tồn vong của vương triều nên bao đời vua đều cử quân đi khuất phục đại tộc Mông.

    Những cuộc chinh phạt của người Hán đều thất bại bởi vấp phải sự chống trả kiên cường của người Mông nhưng rồi họ cũng bị đánh bật về phương Nam trong 1 trận đứng lên chống lại Hán triều.

    Thủ lĩnh người Mông ở Kinh Châu – Giang Hoài “Tất cả đại tộc hãy đi đến phương Nam. Đi đến nơi những vùng đất cao nhất, xa nhất, nơi chưa từng có ai đặt chân đến thì hãy dừng lại, dựng nhà cửa, làm nương rẫy, lấy chồng lấy vợ rồi sinh con đẻ cái. Đó sẽ là quê hương mới của người Mông”. Và cuộc thiên di, bỏ xứ đó đã đưa người Mông đến với những vùng đất phía Bắc Việt Nam và cao nguyên đá Đồng Văn (Hà Giang) là một trong những nơi được người Mông chọn làm quê hương mới.

    Từ cậu bé mồ côi Vương Chính Đức đến vị Vua Mèo cai trị 7 vạn dân

    Và cuộc thiên di của người Mông đến cao nguyên đá Đồng Văn đã đánh dấu một “trang sử” mới quan trọng trong lịch sử của dân tộc Mông, với sự hình thành những vị Vua Mèo với uy danh vang khắp vùng núi phía Bắc.

    Đầu thế kỉ 18, Đồng Văn có khoảng 10 vạn người Mông, bao gồm một số dòng họ tiêu biểu như: họ Vàng, họ Dương, họ Mã… Mỗi họ có một thủ lĩnh do cả họ nhất trí suy tôn lên làm người đứng đầu. Những thủ lĩnh này phần lớn đều xuất thân từ những gia đình danh giá, giàu có nhất trong dòng, có trách nhiệm bảo vệ sự an nguy và sức sống của cả dòng họ.

    [​IMG]
    Vua Mèo Vương Chính Đức.

    Vua Mèo Vương Chính Đức (1865 – 1947) - vị Vua Mèo đầu tiên của người Mông ở Đồng Văn lại chẳng có xuất thân cao quý như thế. Theo nhà nghiên cứu Hùng Đình Quý, Vua Mèo Vương Chính Đức xuất thân nghèo khó, là con trai trong một gia đình người Mông nghèo thuộc họ Vàng (tên thật là Vàng Dúng Lùng, sinh ra ở Sà Phìn, Đồng Văn).

    Thuở nhỏ, Vàng Dúng Lùng đã phải cùng mẹ và anh trai Vàng Trá Pò lao động cực khổ. Rèn trong khổ cực, Vàng Dúng Lùng lớn lên mang đầy khí chất đặc trưng của một người Mông thông minh, quả cảm, thích khám phá những vùng đất mới.

    10 tuổi, Vàng Dúng Lùng đã biết đi bộ lang thang khắp những vùng núi cao ở Mèo Vạc. Theo lời kể, không một bản làng nào, Vàng Dúng Lùng chưa đi qua. Không một người Mông nào ở Đồng Văn, Vàng Dúng Lùng chưa gặp một lần.

    Đến tuổi thanh niên, Vàng Dúng Lùng đã là một chàng trai người Mông can đảm, dũng cảm, không sợ hổ báo, không sợ thú dữ mỗi khi đi rừng và có tài khổi khèn hay nức tiếng khắp vùng cao nguyên đá Đồng Văn.

    [​IMG]
    Cụ Vương Chính Đức cùng con cháu trong dòng họ và lính bảo vệ.

    Thời Vàng Dúng Lùng sinh ra và lớn lên cũng là thời mà lịch sử phong kiến Việt Nam chứng kiến cuộc xâm lăng của thực dân phương Tây. Sau khi khuất phục được triều đình nhà Nguyễn, thực dân Pháp tiến dần chinh phục các bộ tộc ít người ở vùng núi phía Bắc, trong đó có Đồng Văn.

    Cùng lúc đó, triều đình Mãn Thanh cũng tiến quân xuống Đồng Văn, với ý định tiêu diệt những nhóm quân nổi dậy người Mông đang hình thành ở Đồng Văn. Ở Đồng Văn cũng xuất hiện những nhóm quân nổi dậy từ Trung Quốc dạt sang, với âm mưu đánh chiếm Đồng Văn.

    Đứng trước hiểm họa đó, người Mông ở Đồng Văn, dưới sự lãnh đạo của thủ lĩnh Vừ Phán Lùng đã đứng dậy, sẵn sàng đánh quân Thanh và đánh quân Pháp đang tiến vào Đồng Văn. Sau khi hai thủ lĩnh là Vừ Phán Lùng và Vàng Dí Tủa lần lượt qua đời vì bị giặc giết và bệnh tật, Vàng Dúng Lùng được người dân bầu làm thủ lĩnh người Mông.

    Dưới sự lãnh đạo của Vàng Dúng Lùng, người Mông Đồng Văn đã đánh bạt những phiến quân ở Đồng Văn, thống nhất toàn bộ vùng núi này. Thừa thắng xông lên, người Mông Đồng Văn lại tiếp tục đánh giặc Pháp.

    Người Pháp không lường được những khó khăn ở Đồng Văn. Ngay cả khi chúng đã đặt được những đồn trú ở Đồng Văn, ngay cả khi chúng đã gây cho đồng bào Mông Đồng Văn không biết bao nhiêu tổn thất xương máu vẫn không thể khuất phục được họ.

    Khi hiểu được về tập tục và văn hóa của người Mông, người Pháp hiểu rằng chỉ có một cách để tạm cai trị người Mông là phải chấp nhận đưa một thủ lĩnh người Mông lên nắm quyền để người Mông nghe theo. Và chúng đã chọn thủ lĩnh Vàng Dúng Lùng.

    Để bắt tay được với thủ lĩnh người Mông, người Pháp đã ký với Vàng Dúng Lùng một hòa ước cam kết rút hết khỏi Đồng Văn và cho người Mông được quyền tự trị với sự giám sát của một nhóm đồn trú của Pháp ở Đồng Văn và là một đơn vị hành chính của triều Nguyễn.

    Cùng lúc đó, nhà Nguyễn cũng phong cho Vàng Dúng Lùng chức quan Bang Cơ, cai quản vùng Đồng Văn. Vàng Dúng Lùng được cấp mũ mão, áo quan và được ăn lương của triều Nguyễn. Kể từ đó, Vàng Dúng Lùng bắt đầu đi vào lịch sử vùng Đồng Văn với cái tên Vương Chính Đức.

    Bí ẩn về sức mạnh khu đất xây và dinh thự Vua Mèo 150 tỷ đồng

    Thời đó, người Mông ở Đồng Văn sống chủ yếu bằng cách trồng cây thuốc phiện. Sau khi ký hòa ước với Pháp, Vương Chính Đức cũng đã thỏa thuận với người Pháp trong việc mua bán thuốc phiện. Theo đó, họ phải mua thuốc phiện của Vua Mèo với giá gấp đôi so với giá cũ.

    [​IMG]
    Cửa trước bước vào dinh thự Vua Mèo

    Người Mông Đồng Văn đã có một quãng thời gian dài sống no ấm nhờ cây thuốc phiện. Vương Chính Đức nhanh chóng trở nên giàu có, với dinh cơ và tài sản lớn nhất vùng cao nguyên đá.

    Dinh thự của Vua Mèo hiện nay vẫn còn ở Sà Phìn (Đồng Văn) còn được gọi với tên khác là Dinh nhà Vương được Vương Chính Đức xây lên vào thời hùng mạnh nhất của mình .

    [​IMG]
    Dinh thự được xây dựng khoảng 150 tỷ thời bấy giờ

    Dinh thự đến nay có tuổi đời gần 100 năm. Có hàng vạn nhân công và thợ giỏi đã xây dựng dinh thự trong 9 năm, tốn 15 vạn đồng bạc trắng Đông Dương, tương đương 150 tỷ đồng Việt Nam lúc bấy giờ.

    Toàn bộ dinh thự có diện tích gần 3.000 m2, bắt đầu được xây dựng năm 1919, hoàn thành năm 1928.

    [​IMG]
    Dinh nhà Vương được ví như “báu vật” giữa lòng công viên địa chất cao nguyên đá Đồng Văn.

    Dinh thự vua Mèo có ảnh hưởng kiến trúc của 3 nền văn hóa: Trung Quốc, người Mông và Pháp. Dinh thự có 3 cung Tiền, Trung, Hậu với 64 phòng dành cho 100 người ở.

    Ở giữa khu Tiền và Trung có một sàn gỗ, chính là khu vực xét xử của cụ Đức. Khu Trung cung là nơi thờ cúng tổ tiên, ngày nay còn lưu giữ rất nhiều bức ảnh của gia tộc họ Vương.

    Toàn bộ gỗ của ngôi nhà trước đây đều được làm từ gỗ thông đá. Kể từ khi trở thành tài sản của Nhà nước, tất cả các vật liệu gỗ của ngôi nhà đã bị thay đổi khoảng 60% bằng gỗ lim và gỗ nghiến.

    Hiện, dinh thự vua Mèo về cơ bản vẫn giữ được nét những nét xưa cũ và được Nhà nước công nhận là Di tích quốc gia năm 1993. Năm 2004, gia đình họ Vương quyết định cống hiến dinh thự này cho Nhà nước bảo tồn.

    Toàn bộ con cháu nhà họ Vương chuyển ra sống tại dãy nhà mới xây trước cổng chợ ngay trước dinh. Đây là chi con cháu thứ 3 (tức chi của bà vợ ba), là chi duy nhất nhà họ Vương sống tại đây. Còn hai nhánh của bà cả có một nhánh sống ở Canada, Mỹ, một nhánh sống ở Hà Nội, TP.HCM.


    (10) 7 sòng bạc dọc biển thế kỷ 17 và huyền tích ly kỳ về ái nữ yểu mệnh nhà họ Mạc

    [​IMG]

    Tiểu thư Mạc Mi Cô (thường gọi là Cô Năm) là ái nữ của Tổng trấn Mạc Cửu. Chuyện kể lại rằng, Cô Năm sớm quy tiên khi hãy còn trinh nữ nên rất linh thiêng. Huyền thích về ngôi mộ hơn 250 năm qua đến nay vẫn được coi là bí ẩn.

    7 sòng bạc dọc bờ biển của Tổng trấn họ Mạc

    Cuối thế kỷ 17, đầu thế kỷ 18, triều đình nhà Thanh lật đổ triều Minh. Những trung thần nhà Minh không chịu thần phục đã tổ chức “phản Thanh phục Minh” dưới nhiều hình thức. Mạc Cửu là viên tướng dẫn đầu. Bị truy đuổi quá gắt gao, Mạc Cửu chạy trốn và ẩn náu ở vùng miền Tây của Việt Nam.

    [​IMG]
    Tượng Mạc Cửu - Tổng trấn Hà Tiên

    Sau này do có nhiều binh biến, vùng đất này bị dâng cho triều đình nhà Nguyễn, làm cho lãnh thổ Việt Nam được mở rộng tới vùng cực Nam như ngày nay.Trong thời gian khai phá phương Nam, họ Mạc đã xây dựng Hà Tiên (Kiên Giang) thành thủ phủ. Mạc Cửu hay còn gọi là Mạc Hính Cửu (1655 - 1735), là một thương gia người Hoa Quảng Đông đã có công khai phá, hình thành vùng đất này. Họ đóng đô ở Hà Tiên rất lâu với cơ đồ muốn lập nên một “vương quốc” nhỏ bé của riêng mình. Mơ ước không thành nhưng dưới quyền của triều đình nhà Nguyễn, dòng Mạc có những quyền tự trị nhất định, có quân đội, tài chính, ngoại giao riêng.

    Trở lại lịch sử xưa, sau khi ổn định nơi cư trú, dòng họ Mạc bắt đầu triển khai việc thiết lập một hệ thống tự trị riêng. Họ cho bầu tổng đốc và các chức quan nhỏ dần đến tận bản ấp (tương đương với chính quyền xã như bây giờ). Họ Mạc chủ trương mở rộng giao thương với cả một số nước Bắc Á và những nước Đông Nam Á, họ có đội tàu buôn hùng hậu.

    [​IMG]
    Nhà thờ họ Mạc ở Hà Tiên

    Thu bội tiền của từ đội tàu, nhiều người đặt nghi vấn có cả sự trao đổi mua bán vũ khí tích trữ trong những chuyến hàng buôn này. Bằng những hoạt động này thì số của cải mà dòng họ Mạc tích lũy được ngày càng khổng lồ.

    Từ 1687-1688 là khoảng thời gian thăng trầm của nhà họ Mạc khi quân Xiêm vào cướp phá Mương Khảm, bắt Mạc Cửu đưa về Xiêm ở Vạn Tuế Sơn. Sau đó, ông trốn về Lũng Kỳ (Lũng Cả), dân xiêu tán tụ về với ông ngày một đông, nhưng do địa thế chật hẹp, khoảng năm 1700, ông lại trở về Phương Thành (Hà Tiên).

    Năm 1680, Mạc Cửu đã lập ấp rải rác từ Vũng Thơm, Trủng Kè, Cần Vọt, Rạch Giá, Cà Mau. Hà Tiên trở thành thương cảng quan trọng, thôn ấp định cư nằm sát mé biển, thuận tiện cho ghe thuyền tới lui, hoặc ở đất cao theo Giang thành, sông Cái Lớn, sông Gành Hào, Ông Đốc để canh tác.

    Ông lập ra 7 sòng bạc dọc bờ biển gồm Mán Khảm, Long Kỳ, Cần Bột, Hương Úc, Sài Mạt, Lình Quỳnh và Phú Quốc (đảo Koh Tral). Thủ phủ của Mạc Cửu đặt tại Cảng Khẩu tiếng đồn vang xa, lưu dân gốc Hoa từ khắp nơi trong vịnh Thái Lan xin vào đây lập nghiệp, dần dần vùng đất này trở thành một lãnh địa phồn vinh với tên gọi mới: Căn Khẩu Quốc. Đảo Koh Tral cũng đổi tên thành Phú Quốc, là vùng đất giàu thuở bấy giờ.

    Thời kỳ Mạc Thiên Tích làm Tổng binh trấn cũng là thời kỳ cực thịnh của “vương quốc họ Mạc”. Khi ấy, hoạt động giao thương buôn bán rất phát triển. Khi “cường quốc” ở xứ Tây Nam này lụi tàn, đã có nhiều nghi hoặc về một kho báu bí ẩn dưới những khu lăng mộ hoặc ngay dưới chân các dinh tổng.

    Truyền thuyết về tiểu thư Mạc Mi Cô yểu mệnh

    Trong số hơn 40 con cháu dòng họ Mạc ở Hà Tiên, tiểu thư Mạc Mi Cô, con gái duy nhất trong số 7 người con của Mạc Thiên Tứ, tức cháu nội của Mạc Cửu là người đời sau nhắc nhiều nhất. Câu chuyện ly kỳ về cô gái yểu mệnh này đặc biệt là ngôi mộ linh thương của thiểu tư này ở Hà Tiên ngày nay được nhiều người tìm đến vẫn còn là một bí ẩn.

    Ông Từ Năm, năm nay 74 tuổi, người hương khói khu mộ dòng họ Mạc từ mấy chục năm nay kể lại rằng, mộ Cô Năm (tên thân mật người dân thường gọi Mạc Mi Cô) linh lắm, nên ai có khúc mắc, buồn phiền, lo lắng gì cũng đến cầu.

    Theo lời ông Nam cũng như lời truyền lại từ nhiều đời nay trước khi sinh Mạc Mi Cô, phu nhân Mạc Thiên Tứ là bà Hiếu Túc, đã sinh 5 người con trai, tất cả đều khôi ngô tuấn tú. Mong mỏi có thêm 1 đứa con gái, vợ chồng Mạc Thiên Tứ thường xuyên đi chùa cầu khấn.

    Một đêm nọ, bà Hiếu Túc nằm mộng, thấy một tiên nữ, trên tay bồng một bé gái rất xinh, từ trên trời bay xuống tặng bà một bé gái. Quả nhiên, một thời gian sau bà mang thai. Đến tháng thứ 8, sau 3 ngày đau bụng dữ dội, bà hạ sinh một bé gái, đẹp như nàng tiên bà gặp trong mộng. Có điều kỳ lạ, đứa trẻ vừa sinh ra đã có mái tóc đen dài, và đã biết nói như đứa trẻ 7-8 tuổi.

    Khi đi thị sát trở về, Đốc trấn binh Mạc Thiên Tứ hay tin phu nhân đã sinh được một tiểu thư xinh đẹp. Ông vội vàng đến thăm, khi bước vào phòng, đã thấy tiểu thư nhấp nháy đôi mắt nhìn, miệng với đôi môi mọng đỏ chúm chím cười.

    Sau giây phút vui mừng, ông không khỏi ưu tư nên đã cho mời 4 vị là pháp sư, thầy phong thủy giỏi đến nhờ xem. Sau khi xem xong, một vị phán rằng: “Dinh thự đúng là đang bị âm khí rất nặng, nếu không trừ sớm, e cơ nghiệp nhà Mạc khó tránh khỏi họa lớn” và khẳng định: “Yêu quái chính là tiểu thư vừa mới sinh của ngài”.

    Sau khi tiễn khách về, Mạc Thiên Tứ về phòng con gái. Vừa bước đến cửa buồng, thấy cha đến, tiểu thư Mạc Mi Cô quay mặt khóc thét lên, gương mặt tái mét như một đứa trẻ ốm nặng. Ngay sau đó, cô nói rành mạch: “Cha không thương con, cha rước bọn họ đến giết con mà”.

    Ông Ba Năng, cán bộ Ban Quản lý khu di tích lịch sử núi Bình San nói thêm: “Việc Cô Năm có linh ứng như những lời đồn hay không thì chẳng ai kiểm chứng được. Nhưng những chuyện huyền bí xung quanh Cô Năm thì đã được lưu truyền từ bao đời nay. Cũng đã nhiều người đến đây trả lễ, tạ ơn sau khi đến cầu và thành. Chính vì thế, đến giờ cũng không ai xác định được cô sinh ngày nào, mất ngày nào, nguyên nhân vì sao chết. Chỉ biết rằng Cô Năm chết khi còn rất nhỏ và từ khi sinh ra đến khi mất, ngoài cha mẹ ra, chỉ vài người thấy mặt cô”.

    Một số tài liệu ghi Cô Năm sinh năm 1750 và mất năm 1763. Còn nguyên nhân vì sao cô mất tuyệt nhiên không có.

    [​IMG]
    Tiểu thư nhà họ Mạc và huyền tích mộ bà Cô Năm

    Ông Năm kể thêm, Cô Năm thương người dân nghèo, thương vùng đất này lắm. Chính vì thế, nơi đây từng hứng chịu biết bao bom đạn của Mỹ, Nhật, rồi Pôn Pốt, nhưng gần như chẳng hề gì. Gần nhất là câu chuyện 1.000 quả đạn pháo của quân diệt chủng Pon Pot trút qua Hà Tiên đêm 23 rạng sáng 24/3/1978, nhưng Hà Tiên vẫn bình yên. Người dân vẫn truyền nhau rằng, Hà Tiên được Cô Năm bảo vệ.
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/9/19
  18. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    (goodluck)(goodluck)(goodluck)

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 23/9/19
  19. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    4 kỳ quan giao thoa giữa thần thoại và đời thực: tưởng hư cấu mà có thật 100%

    Trên thế giới có rất nhiều nơi cực kỳ nổi tiếng trong những tác phẩm, tiểu thuyết hư cấu, nhưng thực chất lại bắt nguồn từ những địa day có thật. Sharing - la của Tây Tạng, đỉnh Olympus của Hy Lạp, hay thành Trojan... tất cả đều là địa danh có thật.

    Lần này, chúng ta sẽ tiếp tục đến với những địa danh tương tự như thế. Chúng được xem là những điểm giao thoa giữa thần thoại và hiện thực, là những danh lam thắng cảnh hùng vĩ, mỹ lệ tựa hồ bước ra từ trong truyền thuyết.

    1. Hobbiton: Vùng đất kỳ diệu của người lùn Hobbit trong "Chúa nhẫn"

    So với các địa điểm đậm chất huyền thoại cổ xưa thì Hobbiton chỉ mới xuất hiện gần đây thôi, cỡ 20 năm. Kỳ thực, trước khi trở thành "huyền thoại", nó cũng chẳng khác gì một bãi cỏ bình thường.

    [​IMG]

    [​IMG]

    Nằm tại Matamata, Đảo Bắc, New Zealand, tiền thân của Hobbiton lừng danh là một bãi cỏ rộng 500ha, dùng để chăn thả 13.000 con cừu và 300 con bò. Vào năm 1998, trong khi đi tìm địa điểm quay loạt Lord of the Rings (Chúa tể của những chiếc nhẫn), đạo diễn Peter Jackson đã vô tình phát hiện ra và lập tức "chấm" nó.

    [​IMG]


    Qua chỉ đạo của Jackson, 500ha đồng cỏ đơn điệu bỗng chốc trở nên đầy ắp sự sống. Những ngôi nhà tí hon chìm trong lòng đất, bậc thang đá xinh xẻo và hoa tươi muôn sắc nổi lên, tô điểm không gian. Trên các thước phim của phần The Hobbit (Người lùn), chúng tỏa ra sự mê hoặc tuyệt đối, khiến các "fan" của Tolkien đổ đứ đừ.

    Khi kết thúc The Hobbit cũng là lúc người hâm mộ thi nhau đến Matamata, tìm thăm mảnh đất của người Hobbit. Lẽ dĩ nhiên, Matamata không đời nào bỏ qua tiềm năng nhãn tiền này. Họ vung tay đầu tư, xây thêm các công trình nhỏ xíu đậm chất thần tiên khác, thật sự biến Hobbiton thành vùng đất của người tí hon (tuy vắng bóng người lùn).

    [​IMG]

    2. Hồ Loch Ness: Mênh mông trên cao nguyên Scotland

    Mặc dù đến tận thập niên 1930, cái tên quái vật hồ Loch Ness mới khuấy đảo dư luận châu Âu, song tuổi thọ của con vật huyền thoại này thì "lão" hơn nhiều. Khoảng thế kỷ thứ 6, người Scotland đã truyền tai nhau dưới lòng hồ Loch Ness tối tăm là một con quái vật có nguồn gốc từ thời tiền sử.

    [​IMG]

    Không hiểu bằng cách nào, là thật hay giả mà vào thập niên 1930, báo chí phương Tây lại có được bức ảnh chụp quái vật hồ Loch Ness. Rất nhanh, cả thế giới đều biết đến Loch Ness

    Chưa rõ quái vật này có tồn tại thật hay không, nhưng hồ Loch Ness thì vẫn nằm trên cao nguyên Scotland. Nó có diện tích rơi vào tầm 56,4 km2, sâu tối đa 230m, và ở trên độ cao 15,8m so với mực nước biển.

    [​IMG]

    Thú vị là trong lòng hồ còn nổi lên đảo Cherry bé xinh. Thêm vào đó, trên bờ Loch Ness cũng có tàn tích tuyệt đẹp của lâu đài Urquhart. Thế nên dù không thể tận mục sở thị con quái vật trong truyền thuyết, du khách vẫn ưa thích đến thăm hồ.

    [​IMG]

    3. Rừng Sherwood và huyền thoại Robin Hood - Sừng sững cây sồi già 1000 năm tuổi

    Ngay cả với những người chưa từng đặt chân tới Anh quốc, cái tên rừng Sherwood vẫn rất quen thuộc. Bởi nó gắn liền với anh hùng huyền thoại Robin Hood.

    Suốt từ văn học dân gian đến văn học thành văn của Vương quốc Anh, người ta không ngớt ca ngợi hành động hào hiệp, cướp của nhà giàu chia cho người nghèo của nhân vật Robin Hood. Nhờ rừng Sherwood dày rậm hậu thuẫn, vị hảo hán này thoắt ẩn thoắt hiện. Ông vừa là nỗi lo ngay ngáy của những kẻ tham tàn, vừa là hy vọng cho những thường dân thấp cổ bé họng, cả đời bị trị.

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

     
    Chỉnh sửa cuối: 23/9/19
  20. Hoa Xương Rồng

    Hoa Xương Rồng Thần Tài

    [​IMG]

    Đáng tiếc là rừng Sherwood bây giờ không còn được hùng vĩ như xưa nữa. Nhưng vẫn mừng vì hạt Nottinghamshire đã kịp thời đưa nó vào diện bảo tồn, và giữ được cây sồi già thuở Robin Hood còn "ngang dọc". Nó tên là Major Oak, hiện thọ khoảng 1000 năm tuổi.

    4. Tono: Làng cổ tích bình dị nhất

    Nếu từng đọc bộ sưu tập văn học dân gian Nhật Bản Tono Monogatari (Truyện cổ tích Tono) do cố nhà văn Kunio Yanagita (1875-1962) sưu tầm, bạn chắc chắn biết đến cái tên làng Tono. Chính tại ngôi làng này, các nhân vật hư cấu quen thuộc của Nhật Bản, trong đó có cả Kappa nổi tiếng lần lượt bước ra.

    [​IMG]

    Đáng yêu là ngôi làng của những kami (thần) và yokai (yêu quái) này lại có thật giữa đời thực. Nó là thị trấn Tono, nằm ở quận Iwate, phía đông bắc của Honshu, hòn đảo lớn nhất Nhật Bản.

    Trái ngược với những đô thị hiện đại như Tokyo, Yokohama, Osaka, Tono vẫn đầy vẻ đơn sơ, bình dị, đặc sệt nét nhà nông. Đặc biệt, trong làng còn có đền Unedori thời thần hôn nhân và cây điều ước linh thiêng nổi tiếng. Người ta tin rằng nếu chỉ dùng tay trái mà buộc được một mảnh vải màu đỏ lên cái cây này, thì mong muốn của mình sẽ trở thành hiện thực.

    [​IMG]

    Tượng thần thoại tại làng Tono.

    Quanh năm, Tono đều có lễ hội dân gian được tổ chức. Nó đích thực là địa điểm lý tưởng nhất để tìm hiểu văn hóa bản địa xứ Phù Tang.

    ______________!#%&()*^$@#%&(*^$%&____________

    Bí ẩn về quái vật khổng lồ ở vùng biển Cát Bà

    Người dân khu vực đảo Cát Bà (Hải Phòng) từng trở nên "nổi tiếng" bởi có một tài liệu (đã công bố) nói rằng vùng biển này có một loài quái vật khổng lồ, trông giống như mãng xà, kích thước như một tàu cỡ lớn, mỗi khi nhô lưng lên không khác gì một hòn đảo chìm...


    Rất nhiều thuỷ thủ, nhà buôn, thậm chí những ngư dân chỉ quen “đánh bắt ven bờ” cũng từng tận mắt chứng kiến. Và câu chuyện về loài quái vật khổng lồ, lạ lùng trên đã được những ngư dân ở chính đảo Cát Bà lật lại...

    Lần theo manh mối

    Đúng như chúng tôi dự đoán, sự lan toả của thông tin về loài quái vật trên đã làm dư luận đảo Cát Bà nóng lên. Trên vụng Tùng Dinh, thời điểm ấy, ngoài bãi biển nơi cả trăm tàu thuyền neo đậu, đâu đâu người ta cũng xôn xao bàn tán về loài... quái vật lạ kỳ này.

    [​IMG] [​IMG][​IMG]

    Hình minh họa.

    Và cũng chính bởi những “thông tin không chính thống” ấy, loài quái vật ấy bỗng hoá thành... dữ tợn. Nào là, chỉ một cái quẫy đuôi, quái vật có thể đánh đắm cả một chiếc tàu cỡ lớn. Nào là, mắt chúng to và sáng như đèn pha ô tô, răng to chắc, nhọn hoắt như khủng long bạo chúa... Ai cũng mô tả vô cùng tỉ mỉ, rõ nét, kèm theo vẻ mặt hoang mang, sợ hãi, như thể mới đây thôi, chính họ đã tận thấy loài hải tinh ghê gớm ấy.

    Ông Nguyễn Đình Khượng, cựu Trưởng phòng Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn huyện đảo Cát Hải, phụ trách mảng đánh bắt, nuôi trồng thuỷ hải sản của huyện. Ông xuất thân từ một gia đình ngư dân, trưởng thành từ một xã có truyền thống đi biển lâu đời bậc nhất ở đảo.

    Theo ông Khượng, ngư trường Cát Bà là nơi tồn tại rất nhiều loài hải sản. Đặc biệt, trong số ấy, có nhiều loài có kích thước ngoài sức tưởng tượng của các ngư dân. Về loài quái vật biển cả khổng lồ trên, ông Khượng không có thông tin cụ thể, chính xác, nhưng ở làng chài quê ông, từ trước, đã có rất nhiều ngư dân tận mắt thấy những loài “hải tinh” vóc dáng to lớn, hình thù kỳ lạ. Và, theo như mô tả của họ, con vật khổng lồ ấy có hình dáng giống với loài quái vật mà nhiều người từngxôn xao bàn luận.

    Ông bảo, những hộ này trước đây là xã viên của hợp tác xã Phù Long, đơn vị đánh bắt cá thiện nghệ nhất của huyện đảo ngày trước. Bởi là thành viên hợp tác xã, nên những ngư dân đó có tàu lớn để vươn ra khơi xa. Trên hành trình đánh bắt xa bờ của mình, họ đã gặp những loài hải sản mà chưa ai được thấy bao giờ.

    Khi chia tay, ông Khượng đã dặn rất kỹ càng, nếu muốn tìm hiểu về những nội dung trên, thì nên đến gặp họ ngay, bởi theo như ông được biết, những xã viên của HTX hùng mạnh ngày trước, phần lớn giờ đã không còn. Đồng thời, ông Khượng đã xin lại số điện thoại của PV để hễ có thông tin gì ông sẽ báo ngay cho.

    Gặp người đã chạm trán “hải tinh”

    Xã Phù Long nằm ngay sát bờ biển. Hôm PV đến, dân trong xã đang làm lễ để rước tượng từ Hải Phòng vào. Cờ, phướn lập loè, trống, chiêng rộn rã. Đến nhà lão ngư dân Nguyễn Đình Hùy ở xóm Ngoài, tuy ở tuổi xưa nay hiếm nhưng trông ông Hùy vẫn còn tráng kiện lắm. Ông bảo, cả đời lênh đênh trên biển, sóng gió đại dương đã cho ông sức vóc dẻo dai, tinh thần minh mẫn. Đang chuyện trò sôi nổi, ông Hùy bỗng giật mình, kinh ngạc khi bất ngờ được hỏi về lần chạm trán với con vật khổng lồ giữa đại dương thủa trước. Sau ít phút trấn tĩnh, ông nói giọng nghe như đã lạc đi.

    Ông bảo: "Kỷ niệm không thể nào quên ấy giờ ở xã Phù Long, chỉ có ông và bà Nguyễn Thị Thại (cũng ở xóm Ngoài) là còn nắm chắc, bởi những người cùng ra khơi năm đó, và cùng tận mắt thấy con vật kinh hoàng trên đều đã thành người thiên cổ cả rồi".

    Năm ấy, ở HTX đánh bắt Phù Long, ông được phân công làm việc ở đội đánh bắt do ông Bùi Đình Bé làm đội trưởng. Đội có 6 người, gồm ông, ông Bé, bà Thại (vợ ông Bé), ông Chứ, ông Đống, ông Hổi. Tất cả đều là những ngư dân cự phách, lớn lên từ sóng gió đại dương. Năm đó, chỉ ít lâu trước khi HTX Phù Long giải thể (HTX giải thể năm 1982), đội của ông được phân công đánh bắt cá nhâm (một loài cá đặc sản của Cát Bà) ở khu biển Rãng Le, gần với đảo núi Đại Thành.

    Với đặc tính của cá nhâm, đội phải đi từ đêm để đến khi nước đứng chúng mới nổi lên và từ trên cao, quan sát hướng đi của bầy cá, đội trưởng Bé mới vạch hướng cho các thuyền viên “tác nghiệp”. Hôm ấy, trời cũng bắt đầu chuyển từ xuân sang hạ, như mọi khi, thuyền đánh bắt của ông lại ra khơi.

    Mới 9h sáng mà giữa đại dương, mặt trời đã ném những tia nắng bỏng rát. Từ trên cao, nơi ngọn cột buồm, đội trưởng Bé bắt đầu công việc quan sát của mình. Khi thuyền đang chầm chậm lao về phía núi đảo Đại Thành, bất chợt đội trưởng Bé gào anh em cho thuyền chuyển hướng. “Có đảo ngầm! Rẽ ngay sang trái! Rẽ ngay!”. Tiếng hô như lạc giọng của ông Bé khiến anh em đang chuẩn bị đồ nghề đánh bắt ở dưới khoang thuyền hết sức ngạc nhiên.

    Cả mấy chục năm lênh đênh ở hải phận này, đến từng con sóng mọi người còn thông thạo huống chi lại không biết sự hiện diện của một đảo ngầm. Thế nhưng, trước sự khẩn khoản của người đội trưởng mẫn cán, mọi người cũng vội dừng tay, ngước mắt theo hướng chỉ của ông Bé. “Đảo ngầm thật!”. Mọi người ồ lên kinh ngạc.

    Phía trước, cách thuyền có vài chục mét, giữa sóng biển ộp oặp, một khối đen nổi lên sừng sững. Thấy vật cản, ông Hùy vội vàng chạy vào khoang máy, nói với thợ máy rẽ trái để thuyền vòng qua “chướng ngại vật”. Quay ra, chưa hết ngạc nhiên về sự xuất hiện bất thường của “hòn đảo” trên thì ông đã giật mình bởi từ trên cao, tiếng ông Bé gào lên trong sợ hãi: “Các chú ơi! Con gì ấy! To lắm...!”.

    “Hòn đảo chìm” di động

    Nói chưa dứt câu thì ông Bé đã vội vàng tụt đánh phịch xuống khoang thuyền. Ông ra lệnh cho thợ máy dừng thuyền để tránh gây ra tiếng động. Khi mọi người còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì từ phía xa, “hòn đảo ngầm” bỗng chuyển động, cứ từ từ nhằm hướng thuyền lao tới. Trên khoang, mặt ai nấy tái xanh.

    Hồi ấy, để đảm bảo an toàn cho mỗi chuyến ra khơi, trên truyền các ông đều mang theo súng. Thế nhưng, trong cơn hoảng loạn đó, chẳng ai còn nhớ đến “món đồ” ấy nữa. Sợ hãi, mắt ai cũng nhắm nghiền đợi chờ giây phút khủng khiếp nhất trong đời ngư phủ của mình. Cứ ngỡ chiếc thuyền sẽ vỡ tan tành, và tất cả thuyền viên sẽ biến thành miếng mồi ngon cho con vật lạ lùng ấy.

    Nhưng lạ thay, khi khoảng cách chỉ còn vài mét, chẳng hiểu vì sao bỗng dưng nó dừng lại. Lúc này, lấy hết can đảm ông Hùy và mọi người trên khoang thuyền mới dám mở mắt ra nhìn. Bởi hướng gió, thuyền đã trôi theo hướng song song với con vật. Từ trên khoang, ông Hùy thấy lưng con vật nhô cao lên khỏi mắt nước cỡ gần 1 mét.

    Và, theo phỏng đoán của ông, thân con vật ấy rất dài, bởi chỉ riêng phần nhô lên ấy, một khoảng chừng 5 mét khô cong, không mảy may có một vệt nước. Tấm lưng ấy được phủ một lớp vảy dày. Mỗi vảy to như chiếc mâm con, màu vàng nhạt. Nhìn xuyên qua nước biển, ông thấy đầu con vật lạ như đầu cá heo, với đôi mắt to như hai chiếc bát cỡ lớn, sáng rực.

    Với bao nhiêu năm đi biển của mình, ông Hùy và tất thảy những người trên thuyền hôm đó đều khẳng định, trong đời, không một ai từng thấy loài vật nào như thế. Bởi không biết vị khách không mời ấy lành, dữ ra sao, không thể ngồi yên chờ chết, nên trong tích tắc, ông và các thuyền viên quyết định chọn phương án tránh càng xa con quái vật càng tốt...

    ____________!#%&()*^$@!$&)(^#$&)&$!___________

    Những hình ảnh cuối cùng của "Nữ hoàng Voi" - sinh vật có cặp ngà kỳ vĩ nhất hành tinh, quý hiếm hơn cả báo đen huyền thoại

    Bộ ngà dài đến khó tin của "Nữ hoàng" khiến nhiều người phải thầm nhủ: À, hóa ra vẫn còn những sinh vật kỳ vĩ như thế.

    Là một trong những sinh vật cao lớn nhất cư ngụ tại vùng thảo nguyên Kenya, nàng voi tuyệt đẹp và cực kỳ quý hiếm này thu hút mọi ánh nhìn. Âu cũng bởi nàng sở hữu một cặp ngà dài, cong thoai thoải, kéo xuống gần chạm đất.

    [​IMG]

    Là một trong những sinh vật cao lớn nhất cư ngụ tại vùng thảo nguyên Kenya, nàng voi tuyệt đẹp và cực kỳ quý hiếm này thu hút mọi ánh nhìn.

    Thuộc giống voi ngà dài cực kỳ hiếm, nên việc được chiêm ngưỡng nàng là một điều hết sức phi thường mà không phải ai cũng may mắn có được. Ước tính, chỉ còn chưa tới 30 con voi thuộc loài này còn tồn tại ở châu Phi.

    Nhiếp ảnh gia người Anh Will Burrard-Lucas đã chụp được loạt ảnh đen trắng về nàng voi ấn tượng này, sinh vật mà anh thân thương và kính trọng gọi bằng cái tên "Nữ hoàng Voi". Lúc ấy, nàng đang lang thang quanh vườn quốc gia Tsavo thuộc Kenya như để nhìn ngắm lại "giang sơn" mà nàng "ngự trị" trước khi trút xuống hơi thở cuối cùng.

    [​IMG]

    "Nữ hoàng Voi" được biết đến với tên gọi chính thức là F_MU1. Sau khi Lucas theo chân nàng và chụp những thước ảnh cuối cùng, nàng đã mãi mãi tạm biệt Kenya. Nàng mất do tuổi tác và bệnh tật.

    Trong một bài đăng trên trang blog của mình, nhiếp ảnh gia cho biết F_MU1 từng phải đối mặt với nhiều đợt săn trộm, F_MU1 sống sót qua những trải nghiệm đau thương kia tới giờ này thực sự là một điều kỳ diệu.

    Vị nhiếp ảnh gia người Anh đã ghé vườn quốc gia này nhiều lần để chụp ảnh động vật cho Tsavo Trust - một tổ chức phi lợi nhuận với hy vọng rằng anh có thể giúp đỡ tổ chức này nâng cao nhận thức của con người về các loài động vật hoang dã.

    "Đó thật sự là một điều phi thường," - Burrard-Lucas chia sẻ, "đặc biệt là trong thời đại ngày nay, voi ngà dài thực sự rất hiếm."

    [​IMG]

    Khi còn nhỏ, Burrard-Lucas từng có thời gian sống tại Tanzania - quốc gia châu Phi nổi tiếng với cảnh quan thiên nhiên và những sinh vật xinh đẹp. Chính nơi đây đã thắp lên niềm yêu thích ghi lại hình ảnh đời sống hoang dãở anh.

    "Những ký ức đầu tiên mà tôi ghi nhớ được chính là về các chuyến tham quan đại ngàn và về những sinh vật hoang dã, và kể từ đó tôi đã có niềm đam mê với thế giới tự nhiên," - anh kể.

    "Tôi hy vọng có thể trở thành người truyền cảm hứng cho mọi người, khiến họ quan tâm đến thế giới tự nhiên hơn, và nếu muốn, họ có thể hỗ trợ các tổ chức phi lợi nhuận đang làm việc hết mình để bảo vệ các loài động vật như Tsavo Trust", anh nói thêm.

    "Nữ hoàng Voi" sẽ là trọng tâm của một cuốn sách ảnh mang tên "Miền đất của những sinh vật kỳ vĩ" -(Land of Giants). Đây sẽ là phương tiện giúp nâng cao nhận thức của con người về các sinh vật hoang dã, đồng thời gây quỹ cho các tổ chức bảo vệ động vật. Cuốn sách sẽ giới thiệu 150 thước ảnh của các loài voi ở Tsavo.

    Burrard-Lucas tự nhận xét: "Những bức ảnh thực sự rất ý nghĩa với tôi, chúng toát lên vẻ truyền cảm và tích cực đến người xem khi biết rằng đâu đó ngoài kia, những con voi quý hiếm này vẫn tồn tại - chúng chưa bị săn đuổi và giết hại."

    [​IMG]

    Đối với Lucas, đây không phải là lần đầu tiên những bức ảnh của anh được biết đến rộng rãi. Anh từng chụp được hình một con báo đen quý hiếm, hình ảnh nhanh chóng lan truyền khắp cộng đồng mạng. Thế mà "Nữ hoàng Voi" thậm chí còn còn quý hiếm hơn cả báo đen.

    Tsavo Trust - tổ chức bảo vệ động vật mà Lucas hợp tác - cùng với Cơ quan Bảo vệ Động vật hoang dã Kenya đã nỗ lực rất nhiều trong việc hỗ trợ bảo tồn và chống săn trộm ở vùng đất này.

    https://doanhnghiepvn.vn/kham-pha/n...o-cua-nguoi-ngoai-hanh-tinh/20190915080920978
    https://tintuc.vn/he-lo-lang-tam-de-vuong-dang-so-nhat-trung-quoc-post1186167

    http://danviet.vn/nha-nong/nhung-ngay-dep-nhat-trong-nam-tren-di-san-hoang-su-phi-1016483.html
     
    Chỉnh sửa cuối: 23/9/19