Góc Nhỏ ✿◕ ‿ ◕✿ Khu Vườn Hoa Xương Rồng...✿◕ ‿ ◕✿

Thảo luận trong 'Cà Phê - Trà Đá' bắt đầu bởi Hoa Xương Rồng, 4/12/12.

  1. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    [​IMG]

    Một đàn ngỗng đang được lùa về trang trại tại Veckenstedt, Đức
     
    Thientran thích bài này.
  2. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    [​IMG]

    Khỉ lùn Tarsier, một trong những loài linh trưởng nhỏ nhất thế giới được sơ tán đến trung tâm bảo tồn ở Lobok, Bohol sau trận động đất ở Philippines
     
    Thientran thích bài này.
  3. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    [​IMG]

    Một đàn hạc bay ngang qua mặt trăng vừa mọc trên bầu trời Berlin, Đức
     
    Thientran thích bài này.
  4. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    [​IMG]

    Chú chó Labrador puppy đang chơi đùa trong quả bí ngô tại trung tâm nhân giống chó
     
    Thientran thích bài này.
  5. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    [​IMG]

    Chú mèo Sphynx với khuôn mặt cực lạ được trưng bày tại một cuộc triển lãm mèo ở thủ đô Bishkek, Kyrgyzstan
     
    Thientran thích bài này.
  6. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    [​IMG]

    Chú chó thực hiện cú nhảy ngoại mục trong nước tại Robin Hood Game
     
    Thientran thích bài này.
  7. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    [​IMG]

    Chú sóc đỏ nhảy phi tiêu qua những tảng đá trong khu rừng Kielder ở Anh sau khi đi kiếm thức ăn về
     
    Thientran thích bài này.
  8. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    [​IMG]

    Khỉ đột sinh đôi sinh ra ở vườn thú Burgers ở Arnhem, Hà Lan
     
    Thientran thích bài này.
  9. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Dễ Thương chưa...

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
  10. Triệu Minh

    Triệu Minh Thần Tài Perennial member

    Góc Trái Tim!

    [​IMG]

    ĐỢI MÙA HẠNH PHÚC

    Em dệt sợi tình đan manh áo mùa đông
    Phủ ấm tim anh những ngày chân viễn xứ
    Sợi nhớ, sợi thương, sợi mong chờ tuần tự
    Kết lớp thật dày trao anh giữ bao năm.
    Bao năm đông qua, xuân lại đến âm thầm
    Bên ô cửa nhỏ tia nắng vàng tươi thắm
    Xuyên khẽ vòm cây vài giọt sương ướt đẫm
    Lung linh ảnh hình chừng lạ lẫm, chừng quen.
    Tết cũng trôi đi trên mi mắt lệ hằn
    Mùa valentine, không anh, nhọc nhằn quá!
    Các chàng vây quanh chẳng ý nghĩa gì cả
    Vì mỗi anh thôi, đủ tơi tả lòng em!
    Một năm. Hai năm. Em cố gắng chờ thêm
    Vị Socola ngọt mềm hương tình ý
    Vòng tay ấm êm khát thèm bao thế kỷ
    Đất Korea anh đã bị trói chân?
    Ngoài kia anh ơi! Bao nhiêu cặp tình nhân
    Dắt dìu nhau đi chọn mua phần quà đẹp
    Những bó hoa tươi người nối người đứng xếp
    Mà em với anh mãi hẹp một lối chung!
    Đằng đẵng tháng ngày hứa hẹn sẽ tương phùng
    Dịp lễ tình nhân vơi nhớ nhung xa cách
    Nụ cười vẽ nên đã đứt liền mấy vạch
    Vụn vỡ vô vàn, lệ tí tách xiên ngang.
    Valentine ơi! Anh ấy đã vội vàng
    Xuân Korea, tuyết trắng - tang tình cũ
    Mười năm xa quê, nỗi lạnh lòng quá đủ
    Anh nhắn lại rằng anh xin phụ tình em!

    LKD-11/02/2014


    Dẫu biết rằng anh đã ôm trọn vòng tay với người con gái khác; dẫu biết rằng không còn nữa chút mong manh hy vọng cho một mùa hạnh phúc; dẫu biết rằng em nên sớm tìm cho mình một bến bờ vững chãi và sống thật ấm êm cho anh yên lòng.... nhưng anh ạ! Người con gái mà anh từng yêu tha thiết vốn có trái tim chung thủy đợi chờ, trái tim ấy hóa dại khờ từ thuở yêu anh và vụn vỡ cũng vì anh. Nó không mang vết sẹo nào anh ạ! Anh hiểu tại sao mà, đúng không? Vì vết thương chưa có giây phút nào lành thì làm sao ngưng thành sẹo được chứ? Liều thuốc thời gian ư? Cũng có thể! Em cũng muốn tin lắm chứ? Thôi cứ từ từ xem thử! Không biết sắp tới là mùa valetine thứ mấy anh vẫn hoài xa xứ?​


    _________________________________________Sưu Tầm

    [​IMG]
     
    Thientran and Bạch Vân like this.
  11. Triệu Minh

    Triệu Minh Thần Tài Perennial member

    Góc Trái Tim!

    [​IMG]

    Điều duy nhất còn đọng lại

    Bao nhiêu nắng để làm khô Đại Dương?
    Bao nhiêu mưa để cuốn trôi Sa Mạc?
    Bao nhiêu nước mắt để quên hết Quá Khứ?
    Và...Bao nhiêu thời gian để làm ta thôi nhớ một Người?

    Đây không phải là lần đầu tiên cậu trở thành đề tài cho một bài viết nào đó của tớ. Vốn dĩ tớ vẫn hay viết về cậu, kể về cậu cho ai đó nghe và tự hào vì tớ quen được một người như cậu. Đôi lúc ngồi làm bài viết môn ngữ văn, tớ nghĩ rằng: Có thể tớ sẽ đứng đầu lớp nếu toàn bộ chủ đề tớ đang viết là về cậu.

    Cậu đến bên tớ như một điều kì diệu nào đó. Đôi lúc nghĩ có phải cậu đến cùng cơn mưa, cầu vồng hay là ai đó đã mang cậu đi qua đời tớ và để cậu lại ở đó rồi đi mất? Hay kiểu giống như cậu đến từ một hành tinh nào khác chăng?... Vì cách cậu dành tình cảm cho tớ khác xa với những người con trai đã và đang xuất hiện trong cuộc đời của tớ. Và vì thế cái tình cảm tớ trao cho cậu nó cũng đặc biệt đến lạ. Cậu mang trong mình một trái tim ấm áp, nụ cười thì toả nắng, khiến tớ " say" và chỉ muốn nhìn cậu mãi mà thôi. Cậu biết không? Nếu mỗi sớm mai thức dậy, mở cửa phòng ra, tớ sẽ rất vui nếu như ai đó nhét cậu vào một cái hộp to đùng và gửi đến để chơi với tớ. Vì cậu à, có cậu là niềm hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời của tớ rồi. Tớ có thể bỏ đi nhiều thói quen chỉ vì đã có cậu ở bên tớ như một "món quà kì diệu " nhất mà Thượng Đế ban tặng cho tớ.

    Những ngày được chung bước bên cậu thực sự là những ngày rất hạnh phúc với tớ. Nhớ sao mỗi buổi sáng thức dậy cậu gửi cho tớ những tin nhắn đáng yêu kèm theo những biểu tượng ngộ nghĩnh. Hay mỗi buổi tối thì chúc ngủ ngon và sẽ phàn nàn nếu hôm nào đó tớ thức quá khuya. Và điều làm tớ thích nhất là mỗi ngày cậu đều tặng tớ một ngôi sao giấy do cậu xếp, tớ không hiểu lí do nhưng cũng luôn nhận nó và cất vào cái hũ thuỷ tinh đặt bên cạnh bàn học. Cứ thế, cái hũ thuỷ tinh đã gần đầy ắp những ngôi sao giấy của cậu. Nó cũng giống như tình cảm tớ dành cho cậu vậy, ngày một lớn lên, ngày một trưởng thành hơn. Tuy chỉ là mỗi ngày một chút nhưng nó sẽ dần dần tạo ra tình yêu cực lớn kéo dài theo thời gian. Và tớ thấy hạnh phúc vì điều đó.

    [​IMG]


    Chúng ta vẫn thường hay đi cùng nhau dưới hai hàng cây xanh, tớ sẽ nghe cậu kể về một câu chuyện tình yêu buồn nào đó hay một câu chuyện cười khiến tớ cười mãi không thôi. Những khi bất chợt có làn gió nhẹ nhàng thoáng qua, tim tớ khẽ rung lên khi nhìn thấy đôi mắt ấy, tâm hồn ấy, và không biết đang nghĩ gì trong khi miệng cậu cười một cách rất hàm ý. Tớ sợ rằng, liệu rằng khoảnh khắc ấy còn tồn tại trong tớ bao lâu nữa cậu à!... Khoảng thời gian đó thật đẹp cậu nhỉ, nhưng rất tiếc là nó đã trôi qua quá nhanh, thời gian tớ được bên cậu thật quá ngắn ngủi. Người ta nói đúng:" Hạnh phúc luôn trông bé nhỏ khi bạn giữ nó trong lòng bàn tay. Nhưng một khi để nó vụt mất, bạn sẽ nhận ra nó lớn và quý giá đến nhường nào." Có thể đó chỉ là một giấc mơ hạnh phúc mà suốt cả cuộc đời này không bao giờ tớ có thể chạm tới được nữa, mặc dù thẳm sâu trong ký ức của tớ vẫn còn mơ mơ hồ hồ, vẫn hoài niệm về một tình yêu.

    Cậu như là khói vậy, nhẹ và ảo đủ làm mắt tớ cay, lướt nhẹ nhàng cho tớ chút nồng say rồi nhẹ nhàng tan vào cơn gió... Có những khoảnh khắc trong đời tớ trôi qua rất nhanh mà tớ có thể không tìm lại được, đó là những khoảnh khắc " hạnh phúc" bên cậu. Còn những giây phút, tớ muốn nó đi thật nhanh nhưng nó vẫn cứ chầm chậm trôi. Đó là những giây phút " cô đơn", khi những kí ức ngày xưa bên cậu cứ hiện về trong tớ như một cuốn phim quay chậm. Đôi lúc tớ chỉ ước có cơn gió nhẹ mang tớ đi về một nơi xa nào đó, không có ai, không nụ cười nắng ấm, chỉ còn lại hoa, gió...nhẹ thổi, ngát hương rồi tớ sẽ quên đi những tháng ngày không có cậu ở bên tớ. Nhưng chỉ là ước thôi, điều đó đâu có thật cậu nhỉ? Đôi lúc tớ tự hỏi: Sao con người có thể giả vờ nhắm mắt rồi chìm vào giấc ngủ say, nhưng sao tớ không thể giả vờ yêu cậu rồi dễ dàng quên đi cậu.? Thì ra đến giờ tớ mới biết, vì vốn dĩ giấc ngủ xuất phát từ bộ não còn tình yêu lại xuất phát từ trái tim. Nếu quên đi cậu dễ dàng như nhắm mắt rồi ngủ thì tớ sẽ không còn đau quá nhiều ở hiện tại thế này nữa.

    [​IMG]


    Từ khi mất đi cậu, không còn ai gọi tớ dậy và chúc tớ mỗi sáng nữa, thay vào đó là chiếc đồng hồ báo thức giúp tớ. Những lúc muốn ôm chầm ai đó hay có người tâm sự, tớ lại chạy qua nhà đứa bạn thân, thủ thỉ kể cho nó nghe và đuợc nó dang rộng vòng tay xoa dịu đi nỗi buồn của tớ. Và đương nhiên, vòng tay ấy đã thay thế vòng tay của cậu. Những lúc tớ thức khuya, không chịu uống thuốc, mặc ấm khi ốm. Khi đó người mắng tớ là mẹ chứ không phải cậu. Khi tớ vấp ngã hay muốn ai đó che chở, ba tớ sẽ xuất hiện với cánh tay vững chắc và giúp tớ đứng lên. Và theo thời gian tớ chợt nhận ra, mất cậu không phải tớ đã mất tất cả. Bên cạnh tớ còn rất nhiều người quan tâm, lo lắng cho tớ mà trước đây khi yêu cậu tớ đã vô tâm " bỏ quên" họ. Nhưng cậu có thấy không? Cậu có biết cậu quan trọng như thế nào với tớ không? Một mình cậu mà biết bao nhiêu người mới thay thế được. Họ đã thay thế cậu, nhưng toàn bộ những gì về cậu họ không làm được hết. Vì sao ư? Vì cậu là cậu, vì chẳng có ai trong số họ để tớ có thế nói "tớ yêu cậu" được. Cuộc sống không hoàn hảo và dù có nhờ họ lấp đi chỗ trống, trong tớ vẫn tồn tại một phần nhỏ không có ai thay thế được. Cậu là ai mà to lớn thế? Một người đã đi qua đời tớ, một người đã lấy đi những tháng ngày bình yên trong tớ hay một người mang cho tớ nước mắt khi rời đi?

    Có những người dưng vừa mới gặp đã tớ đã thấy thân thương, trìu mến. Mà sao cậu, tớ dành cả phần đời để trang trọng lại chỉ muốn buông tay tớ để mất hút vào dòng người xáo động của phố phường nhiều dòng lắm ngả lạc nhau? Suy cho cùng thứ tình yêu bản năng nhất là yêu chính bản thân. Có thể gọi là ích kỉ nhưng cũng có thể là đã tìm được con đường đi đúng, bỏ lại những gì không cần thiết và ra đi tìm cái lợi cho bản thân. Cậu đi rồi, đi mãi mãi. Tớ không níu kéo không phải vì tớ hết yêu cậu. Mà vì tổn thương trong tớ quá nhiều và tớ không còn đủ tự tin yêu cậu nữa. Sẽ có ai đó mang lại hạnh phúc cho cậu, xóa mờ đi được hình bóng của tớ trong cậu. Sẽ sớm thôi...


    [​IMG]


    " Tương lai chính là những trạm đỗ và sự lựa chọn là điểm dừng duy nhất không thể quay đầu." Ai đó đã nói như vậy. Nếu không quyết đoán chỉ có thể quanh quẫn hoặc bỏ lỡ trong hành trình của chính mình. Vậy đấy, cuộc sống có nhiều sự lưạ chọn, tại sao tớ không chọn lựa sống cho riêng mình, và chỉ cho riêng mình? Sống để hạnh phúc và an nhiên, sống để tự do và nhàn hạ, để giải thoát cho tâm hồn. Hay nói 1 cách đơn giản là nắm giữ vận mệnh chứ không phải là bấu víu vào định mệnh. Phải chăng tình yêu đầu luôn không thành mà chỉ cho ta kinh nghệm để yêu tiếp những người đến sau? Giờ đây, thời gian là bác sĩ giỏi nhất, dần dần chữa lành vết thương tình cảm trong tớ. Tớ không còn buồn vì cậu quá nhiều mà đang mong chờ một tình yêu mới. Mùa valentine này có thể tớ vẫn cô đơn, nhưng đâu biết được mùa valentine năm sau tớ sẽ vui trong một tình yêu mới giống cậu ở phuơng xa. Sẽ có lúc tớ nhớ về hình ảnh của cậu, sẽ khóc vì cậu, nhưng chỉ một lúc thôi. Tuy tình yêu giữa chúng ta ngắn ngủi, đến nhanh và đi cũng nhanh nhưng mối tình đầu luôn để lại nhiều kỉ niệm nhất, với tớ cũng vậy. Và đó là điều duy nhất về cậu còn đọng lại trong tớ. Tớ không muốn quên, cũng không thể quên vì ít ra đó là khoảng thời gian tớ cảm hạnh phúc nhất mà không gì thay thế được.

    Từ bây giờ, tớ sẽ nhìn về tương lai và sống tốt. Lúc nào đó trên đường đời tấp nập, chúng ta vô tình lướt qua nhau, tớ sẽ không chạy đến và ôm chầm lấy cậu rồi khóc lóc. Tớ sẽ vẫn bước đi và sẽ mĩm cười khi ánh mắt ta giao nhau...Vì bây giờ trong tớ, " điều duy nhất còn đọng lại" là hai từ KỈ NIỆM mà thôi. ​


    ________________________________________Quỳnh Hoa


    [​IMG]
     
    Thientran and Bạch Vân like this.
  12. VÕ TẮC THIÊN_@

    VÕ TẮC THIÊN_@ Thần Tài Perennial member

    Thâm Cung Bí Sử...

    Nam Phương Hoàng Hậu


    Bước vào năm 2014 là tròn đúng 100 năm Ngày sinh Nam Phương Hoàng hậu và cũng tròn 80 năm ngày bà được phong Hoàng hậu của vương triều phong kiến cuối cùng Việt Nam.​



    Trong lịch sử Việt Nam, Nam Phương là bà hoàng hậu đặc biệt không chỉ vì sau bà, vĩnh viễn không còn người phụ nữ nào được phong danh hiệu này nữa, mà còn vì trong suốt sự tồn tại của vương triều Nguyễn, bà là người phụ nữ duy nhất được phong hậu khi còn sống.

    Dòng bài này có sử dụng tư liệu từ các nguồn: Hồi ký “Một nửa đời hư” (Vương Hồng Sển); Kể chuyện vua quan nhà Nguyễn (Phạm Khắc Hòe); Hỏi chuyện đời bà “thứ phi” Mộng Điệp với Cựu hoàng Bảo Đại (Nguyễn Đắc Xuân); Chuyện nội cung cựu hoàng Bảo Đại (Nguyễn Đắc Xuân).

    Khám phá xin gửi tới quý độc giả loạt bài về cuộc đời, thân thế.... của Nam Phương Hoàng hậu để phần nào giúp độc giả hiểu sâu sắc hơn về con người đặc biệt này.


    Kỳ 1: Cuộc gặp gỡ định mệnh giữa Bảo Đại và Nam Phương

    Quyết lấy cô Nguyễn Hữu Thị Lan, Bảo Đại khi về Huế đã chống lại cuộc hôn nhân được hoàng tộc sắp đặt. Nhà vua lớn tiếng: “Lấy vợ cho tôi hay cho triều đình?”.

    [​IMG]

    Nam Phương (khuê danh Nguyễn Hữu Thị Lan) đặc biệt còn vì con người bà trái ngược với người đàn ông bà lấy làm chồng, thậm chí cá tính và sự sâu sắc của bà được đánh giá cao hơn Bảo Đại rất nhiều. Bởi thế, những yếu tố dẫn đến cuộc nhân duyên giữa họ vẫn luôn được hậu thế quan tâm tìm hiểu.

    Cuộc gặp gỡ của vua Bảo Đại và cô gái sau này trở thành hoàng hậu của ông trên chuyến tàu thủy từ Pháp về Việt Nam được cho là có bàn tay của định mệnh. Nhưng sự thực, định mệnh “không có trách nhiệm” trong chuyện này.

    Trời xe duyên hay người tính toán?

    Trong hồi ký, Bảo Đại viết rằng cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa ông và Nam Phương diễn ra tại Đà Lạt vào mùa hè năm 1933 trong bữa tiệc của quan Đốc lý người Pháp.

    Hoàng hậu Nam Phương kể: “Hôm đó ông Darle, Đốc lý thành phố Đà Lạt có gởi giấy mời cậu Denis Lê Phát An (cậu ruột hoàng hậu) và tôi đến dự dạ tiệc ở Hotel Palace. Tôi không muốn đi nhưng cậu An tôi năn nỉ và hứa với tôi là chỉ đến tham dự một chút, vái chào nhà vua xong là về nên tôi phải đi một cách miễn cưỡng và cũng chỉ trang điểm sơ sài thôi. Chúng tôi đến trễ nên buổi tiệc đã bắt đầu tự lâu. Cậu tôi kéo ghế định ngồi ngoài hiên thì ông Darle trông thấy, ông ta chạy đến chào chúng tôi rồi nắm tay cậu tôi kéo chúng tôi vào nhà. Vừa đi ông vừa nói ‘ông và cô phải đến bái yết Hoàng thượng mới được".

    “Khi cánh cửa phòng khách mở ra, tôi thấy vua Bảo Đại ngồi trên chiếc ghế bành chính giữa nhà. Ông Darle bước tới bên cạnh Vua rồi nghiêng mình cúi chào và kính cẩn nói:

    ‘Tâu Hoàng thượng, đây là ông Lê Phát An và người cháu gái, cô Marie Thérèse'.

    [​IMG]

    Bảo Đại và Nam Phương

    “Nhờ các nữ tu ở trường Convent des Oiseux khi trước từng chỉ dạy nên tôi biết phải làm gì để tỏ lòng tôn kính đối với bậc quân vương, vì vậy tôi đã không ngần ngại đến trước mặt Hoàng đế quỳ gối và cúi đầu sát nền nhà cho đến khi thấy bàn tay cậu tôi kéo tôi dậy mới đứng lên. Vua gật đầu chào tôi đúng lúc tiếng nhạc vừa trỗi theo nhịp Tango, Ngài ngỏ lời mời và dìu tôi ra sàn nhảy rồi chúng tôi bắt đầu nói chuyện”.

    “Về sau, khi đã trở thành vợ chồng, Ngài mới cho tôi biết hôm đó Ngày rất chú ý cách phục sức đơn sơ của tôi. Tôi nghĩ rằng tôi được nhà vua lưu ý một phần do trong suốt buổi dạ tiệc chỉ có tôi là người đàn bà Việt Nam duy nhất nói tiếng Pháp và theo cung cách lễ nghi Âu tây đối với ngài”.


    Bảo Đại thì kể: “Sau lần gặp đầu tiên ấy, thỉnh thoảng chúng tôi gặp nhau để trao đổi tâm tình… Cũng như tôi, Marie Thérèse (tên Pháp của Nam Phương hoàng hậu) rất thích thể thao và âm nhạc. Cô ta có vẻ đẹp dịu dàng của người miền Nam pha một chút Tây”.

    Mấy ngày sau, Bảo Đại về Huế và lập tức tuyên bố cưới Nguyễn Hữu Thị Lan. Các sử gia thì tin rằng, buổi dạ tiệc ấy không phải lần gặp gỡ đầu tiên mà chỉ là cuộc gặp “chốt” để Bảo Đại đưa ra quyết định dứt khoát, và sự thực là hai người đã biết nhau từ một năm trước (1932), từng ở bên nhau khá nhiều ngày trong chuyến hải trình từ Pháp về Việt Nam, khi Bảo Đại kết thúc việc học tập ở “mẫu quốc” để về nước chính thức cai trị, còn cô Nguyễn Hữu Thị Lan cũng hoàn tất 6 năm du học.

    Một số tài liệu viết, Bảo Đại 19 tuổi và Nguyễn Hữu Thị Lan 18 tuổi tình cờ cùng có mặt trên chuyến tàu đó mà không gặp mặt nhau, nhưng các nhà sử học tin rằng, họ chẳng những đã gặp gỡ, trò chuyện mà cuộc gặp đó còn không thể là tình cờ, nó là sự sắp đặt rất công phu của người Pháp với mục đích đưa cô gái Tây học đất Gò Công theo đạo Thiên Chúa này lên ngôi hoàng hậu nước Việt, để dễ “nắm đầu” nhà vua.

    Tác giả của kịch bản này chính là ông Charles, cựu khâm sứ Pháp, cha nuôi của Bảo Đại, người “bảo trợ” hoàng đế suốt những năm học tập ở Pháp, có quen biết với gia đình Huyện Sỹ (Lê Phát Đạt), một trong những người giàu nhất nước Nam, ông ngoại của Nguyễn Hữu Thị Lan. Charles đã thu xếp với gia đình họ Lê để đôi trẻ về nước trên cùng một chuyến tàu. Được giới thiệu với nhau, hai người trẻ tuổi vốn tiếp thụ văn hóa Tây phương đã dễ dàng chuyện trò, tìm hiểu.

    Đôi trai gái này thậm chí được cho là đã gặp nhau trước đó nữa, cũng do sự sắp đặt của Charles. Ông đã thỏa thuận với trường nữ sinh Couvent des Oiseaux tại Paris nơi Nguyễn Hữu Thị Lan theo học để hoàng đế nước Nam đến dự lễ bế giảng năm học 1932 và một nữ sinh người Việt lên tặng hoa cho ngài. Nguyễn Hữu Thị Lan là thiếu nữ được chọn, và vẻ xinh tươi của cô đã khiến vị hoàng đế chú ý.

    [​IMG]

    Các sử gia cho rằng, cô thiếu nữ Nguyễn Hữu Thị Lan có thể không biết về chuyện “mối lái” này trong những lần gặp đầu tiên, nhưng Bảo Đại thì chắc hẳn đã được trao đổi trước về gia thế và bản thân cô gái, đã cảm thấy đây là người vợ phù hợp, và khi gặp mặt thì nhan sắc và cách thể hiện của cô càng khiến nhà vua vừa lòng.

    Ông Phạm Khắc Hoè, cựu Đổng lý Ngự tiền Văn phòng của Bảo Đại, đã phân tích về cuộc hôn nhân này trong hồi ký “Từ Triều đình Huế đến Chiến khu Việt Bắc” như sau: “Trong cuộc kết hôn giữa Bảo Đại với Nguyễn Hữu Thị Lan, lý trí nặng hơn tình cảm nhiều. Cô Lan lấy Bảo Đại chủ yếu là để lên ngôi Hoàng hậu. Bảo Đại lấy cô Lan chủ yếu là để đào mỏ.

    Về mặt tình cảm, nếu có thì cũng chỉ là bề ngoài: hai người đều khoẻ mạnh, yêu thể thao và quen sống lối phương Tây, còn về tính tình, tâm tư thì hầu như trái ngược nhau. Bảo Đại nông cạn, ngây thơ, nhu nhược, thích ăn chơi hơn là quyền bính. Ông ta có thể phục thiện nhưng rất dễ bị bọn cơ hội lợi dụng. Trái lại, Nam Phương là người kín đáo, trầm tĩnh, sâu sắc, có cá tính, có đầu óc suy nghĩ, thích đọc sách, nguyên cứu hơn là ăn chơi … thích uy quyền và có nhiều tham vọng chính trị”.

    Nguyễn Hữu Thị Lan đã đánh bật “tình địch” như thế nào?

    Nếu như người Pháp muốn làm mối cho Bảo Đại một thiếu nữ Tây học theo Thiên chúa giáo thì Hoàng tộc Huế, theo truyền thống, lại muốn cưới cho nhà vua con gái của một trong các đại thần, và người được chọn là Bạch Yến, ái nữ của quan thượng thư Nguyễn Đình Tiên. Để chuẩn bị cho vai trò vợ vua, cô Bạch Yến đã được dạy dỗ về đàn ca, thơ phú, cung cách đi đứng, nói năng, giao tiếp, hằng ngày được tắm bằng sữa để có làn da trắng mịn…

    [​IMG]

    Thế nhưng, hoàng đế trẻ tuổi khi trở về đã từ chối lấy Bạch Yến mà đòi cưới Nguyễn Hữu Thị Lan, người mà cha mẹ chẳng những không có chức tước gì mà còn theo Công giáo, lại quen thói tự do của phương Tây, làm sao giữ khuôn phép của một cô dâu hoàng tộc. Nghĩ vậy, Thái hậu Từ Cung và các đại thần, nhất là Tôn Thất Hân, người đứng đầu Viện Cơ mật và Tôn Nhân phủ, kiên quyết ép, còn Bảo Đại liên quyết chống lại. Nhà vua lớn tiếng: “Trẫm cưới vợ cho trẫm chứ có cưới vợ cho cụ Tôn Thất Hân và triều đình đâu!”.

    Thuyết phục không nổi, bà Từ Cung và triều đình đành chấp nhận, và lễ cưới được diễn ra vào tháng 3 năm 1934. Vì không ủng hộ đám cưới này nên đoàn nhà trai đi rước dâu chẳng những trễ mất một ngày mà thành viên hoàng tộc còn chỉ lèo tèo có vài người. Họ nhà gái đưa cô dâu đến đèo Hải Vân phải chờ một ngày mới thấy đoàn nhà trai đến đón về Huế.

    Về đám cưới, Bảo Đại viết trong hồi ký: “Đây là một lễ cưới đổi mới, trước kia chưa từng có trong cung đình. Lễ cưới được tổ chức ngay trong phòng tiếp tân của điện Cần Chánh. Cũng giống như lễ đăng quang, triều thần đứng sắp hàng dọc theo một tấm thảm đỏ và vàng dành riêng cho Hoàng đế. Lần đầu tiên trong lịch sử triều Nguyễn có một người phụ nữ xuất hiện giữa triều đình.

    Nam Phương mặc chiếc áo rộng thùng thình, chân đi hài mũi cong, đầu đội vương miện có đính vàng ngọc châu báu óng ánh. Nàng đi một mình đến giữa tấm thảm, tất cả triều thần cúi chào. Với một vẻ đẹp tuyệt vời nàng đi thẳng vào các phòng lớn, tôi đang ngồi chờ nàng trên một cái ngai thấp ở đó. Nàng đến đứng trước mặt tôi, cúi đầu chào tôi ba lần rồi ngồi ở cái ngai bên phải của tôi. Buổi lễ ngắn ngủi chấm dứt. Hoàng hậu đã ở bên tôi, chúng tôi sánh vai nhau bước đi trong tiếng nhạc mừng qua Tử Cấm Thành vào điện Kiến Trung – nơi ở và làm việc của chúng tôi”.

    Ngay sau đám cưới, Bảo Đại ra chỉ dụ phong vợ mình làm Hoàng hậu với tên hiệu là Nam Phương, tức hương thơm của phương Nam. Để Nguyễn Hữu Thị Lan có thể làm vợ một hoàng đế theo đạo Phật, người Pháp xin phép Vatican cho phép đôi vợ chồng này ai giữ đạo riêng của người ấy, nhưng tòa thánh không chấp nhận, và vì đám cưới vẫn được tiến hành nên hoàng hậu Nam Phương bị giáo hoàng Pius XI rút phép thông công, đến khi giáo hoàng kế nhiệm lên ngôi mới tha phạt vạ bà Nam Phương, chấp nhận việc Bảo Đại không cải đạo, nhưng các con của họ đều phải theo Thiên chúa giáo.

    Còn cô Bạch Yến, người vợ hụt của Bảo Đại, sau được gả cho ông Phạm Đình Ái, người gốc Quảng Nam, một kỹ sư hoá học được đào tạo ở Pháp về nước. Họ sống bên nhau rất hạnh phúc.

    _________________________________________(Khampha.vn)
     
    Chỉnh sửa cuối: 17/3/14
    Thientran thích bài này.
  13. VÕ TẮC THIÊN_@

    VÕ TẮC THIÊN_@ Thần Tài Perennial member

    Thâm Cung Bí Sử...

    Nam Phương Hoàng Hậu


    Kỳ 2: Chuyện mẹ chồng nàng dâu của Nam Phương hoàng hậu

    Tuy là một phụ nữ nết na và rất biết cách ăn ở, trong thời gian sống ở Hoàng thành Huế, bà hoàng hậu cuối cùng của nước Việt cũng gặp phải những vấn đề mẹ chồng nàng dâu như ai.

    [​IMG]

    Hoàng hậu Nam Phương vẫn được đánh giá cao về trí thông minh và phẩm hạnh, là người kết hợp hài hòa nét đẹp truyền thống và hiện đại, phương Đông và phương Tây. Tuy không phải là nàng dâu mà hoàng tộc muốn lựa chọn nhưng khi vào sống trong kinh thành Huế, bà đã khéo léo giữ phận dâu con. Bà hoàng Tây học đầu tiên và duy nhất này ngoài việc dạy dỗ con cái còn cùng với bộ Lễ lo về lễ tiết, cúng kỵ, thăm hỏi mẹ chồng và các bà nội chồng… Thật sự người ta không tìm ra được điểm nào trong cách hành xử của bà để chê bai, ấy vậy mà xung đột mẹ chồng nàng dâu vẫn ngấm ngầm nảy nở.

    Những mâu thuẫn xung quanh “hoàng tử bé”

    Những năm đầu tiên trong cuộc hôn nhân với hoàng đế Bảo Đại, Nam Phương cực kỳ hạnh phúc, vợ chồng đi đâu cũng có nhau. Nhà vua thường tự mình lái xe chở vợ đi chơi mỗi tuần, hết Nha Trang lại Đà Lạt, thậm chí cả lên Tây Nguyên săn bắn. Ái ân đằm thắm nên những đứa con cũng nối nhau ra đời, đầu tiên là hoàng tử Bảo Long, sinh vào đêm 4/1/1936.

    Đêm ấy, nghe 7 phát súng thần công, người dân Huế biết hoàng hậu đã hạ sinh một hoàng tử, người sẽ kế vị ngai vàng. Với thái hậu Từ Cung mà nói, đây là một sự kiện không thể vui hơn. Nước Việt thời ấy, ngay cả trong gia đình thường dân, đứa cháu trai cũng còn thuộc quyền của ông bà nội nữa là gia đình vua chúa. Thế nhưng trong gia đình Bảo Đại lại khác, bởi để cưới được Nam Phương, nhà vua đã cam kết để bà giữ đạo Thiên Chúa. Và để hoàng hậu không bị Vatican rút phép thông công vì lấy chồng ngoại đạo, ông cũng chấp nhận điều kiện của Tòa thánh: các con sinh ra sẽ rửa tội theo đạo của mẹ.

    Chính vì vậy, hoàng tử Nguyễn Phúc Bảo Long đã chịu phép rửa tội và đặt tên thánh là Phillipe, dĩ nhiên cái lễ "nhạy cảm” này được hoàng hậu tổ chức lặng lẽ và kín đáo. Hoàng tử lớn hơn một chút, bà yêu cầu con trai mỗi tối đến phòng mình đọc kinh cầu nguyện. Hằng tuần, có một linh mục đến làm lễ riêng cho hoàng hậu và bà cũng để con trai tham gia. Với sự “bồi dưỡng” của mẹ, hoàng tử Bảo Long từ khi còn ít tuổi đã rất chăm cầu nguyện và thuộc nhiều kinh.

    Là cháu đích tôn của hoàng tộc, dĩ nhiên Bảo Long vẫn được giáo dục theo tinh thần Phật giáo, thế nhưng Nam Phương đã cố gắng tránh cho con trai mình tham dự quá nhiều lễ nghi cổ truyền mang màu sắc đạo Phật. Điều này, bà Từ Cung hẳn cũng cảm nhận được tuy không có cớ bắt bẻ con dâu.

    Tuy nhiên, thái hậu khó mà không tức giận khi bà bắt cháu đeo những đạo bùa cầu an, trừ tà ở cổ tay mà mẹ nó nhất quyết phản đối.

    [​IMG]

    Khuôn mặt thanh thoát, nước da trắng ngần của hoàng hậu Nam Phương khiến nhiều người ngẩn ngơ.

    Một điều nữa khiến thái hậu Từ Cung khó chịu là hoàng hậu Nam Phương và hoàng tử Bảo Long thường nói chuyện với nhau bằng tiếng Pháp những khi ở nhà, khiến bà không thể hiểu con dâu và cháu nội nói gì. Bà Từ Cung vốn xuất thân không cao sang, học vấn lại khá “khiêm tốn”, nên hẳn không thoải mái, dễ chịu gì trước việc nàng dâu hiểu nhiều biết rộng, tiếng Pháp nói như gió, có thể qua mặt bà trong việc dạy dỗ đứa cháu đích tôn. Bà cũng biết rằng Bảo Long không thích dự các nghi lễ Phật giáo mà bà sùng mộ, chỉ thích các lễ nghi Tây phương và Thiên Chúa giáo. Cậu bé thích nói tiếng Pháp nên giao tiếp nhiều với các quan Tây, các quan trong triều muốn nói chuyện với hoàng tử và hoàng hậu thường hay phải dùng tiếng Pháp.

    Là một bà mẹ chồng, một thái hậu, có toàn quyền trong hậu cung nhưng bà Từ Cung lại bất lực nhìn kẻ nối ngôi được giáo dục theo một đường hướng mà bà không mong muốn. Vì thế, tuy không công khai đả kích Nam Phương nhưng tình cảm mẹ chồng nàng dâu không thể nói là tốt đẹp, mâu thuẫn cứ ngấm ngầm phát triển.

    Không thích hoàng hậu, thái hậu mở lòng với các “thứ phi”

    Thực ra, mối bất hòa giữa thái hậu và hoàng hậu cuối cùng triều Nguyễn cũng khó mà không xảy ra, cho dù hai bên có giỏi kiềm chế tới đâu chăng nữa. Trước hết, hai con người này quá khác nhau. Bà Từ Cung xuất thân nghèo khó, đến mức phải bán con làm hầu gái của một bà chúa, rồi sau đó được lấy sang hầu hạ bên dinh ông hoàng Bửu Đảo (sau là vua Khải Định), rồi vì may mắn có thai với ông chủ mà trở thành mẹ vua. Trong khi đó Nam Phương hoàng hậu sinh ra trong nhung lụa, được học hành đến nơi đến chốn, ngay hôm lấy chồng đã được tấn phong hoàng hậu. Nếu người ta nói bà Từ Cung có chút mặc cảm với con dâu thì cũng chưa hẳn đã là đoán bừa.

    Nam Phương là nàng dâu mà bà Từ Cung bị ép phải chấp nhận đã đành. Đã thế, cô dâu bất đắc dĩ này cũng không phải cúi đầu vào cung, mà đã đưa ra cả mớ điều kiện “ngông cuồng” mới chịu lấy hoàng đế: phải được tấn phong hoàng hậu, nhà vua phải giải tán tam cung lục viện, thực hiện chế độ một vợ một chồng, con trai nàng sinh ra phải được phong thái tử. Thử hỏi từ trước đến nay, có người phụ nữ nào dám ra điều kiện với hoàng đế, mà lại những điều kiện “trời long đất lở” chưa từng có như vậy không? Vậy mà con trai bà lại vẫn răm rắp chấp nhận. Nghĩ đến mình ngày trước phải chịu bao tủi nhục, ngay cả lúc mang thai còn bị hai bà mẹ chồng (bà Thánh Cung và Tiên Cung, vợ vua Đồng Khánh, mẹ đích và mẹ đẻ của Khải Định) bắt nằm úp bụng xuống một cái hố để đánh đòn, nhằm tra khảo xem cái bào thai ấy có đúng của Khải Định hay không…, thái hậu chắc sẽ có chút chua chát, và sinh ra ác cảm với con dâu.

    [​IMG]

    Nam Phương hoàng hậu và các con

    Đã thế, Nam Phương hoàng hậu vào cung còn mang theo số của hồi môn lớn, riêng tiền mặt mà cậu ruột mừng cưới đã là 1 triệu đồng, trong khi giá một tạ thóc hồi đó chỉ 5 đồng. Nếu tính cả tiền bạc, nữ trang và bất động sản mà bố mẹ đẻ cho thì không biết bao nhiêu mà kể. Hoàng hậu lại chiếm trọn trái tim nhà vua nhờ nhan sắc và sự quyến rũ của mình, cộng thêm sự ủng hộ của người Pháp, nên quyền lực của Nam Phương trong hoàng cung không phải nhỏ. Hoàng hậu lại có tư tưởng tự do do ảnh hưởng Tây phương, nên không thể nói một câu, làm một việc nhỏ cũng phải đón ý mẹ chồng. Tất cả những yếu tố đó khiến cho thái hậu Từ Cung đối với con dâu mình có thể bằng mặt nhưng khó mà bằng lòng.

    Có lẽ vì vậy mà bà Từ Cung rất dễ dàng chấp nhận bà Mộng Điệp, tình nhân của Bảo Đại, coi Mộng Điệp như thứ phi, cho dù chế độ phi tần đã bị chính con trai bà bãi bỏ từ lâu. Ngoài việc Mộng Điệp trên thực tế là người luôn kề cận chăm sóc Bảo Đại, được ông sủng ái, sinh con cho nhà vua, có một điểm nữa khiến thái hậu hài lòng là “thứ phi” này theo đạo Phật. Cho dù đây là người vợ không cưới xin, không hôn thú, nhưng bà vẫn nghiễm nhiên coi Mộng Điệp là dâu, và tin tưởng giao cho việc thờ cúng tổ tiên nhà chồng. Bà Mộng Điệp cũng tâm niệm mình suốt đời là vợ của Bảo Đại nên đã làm việc đó một cách thành tâm, chu đáo nhất. Tình cảm giữa bà Từ Cung và Mộng Điệp rất tốt đẹp. Thái hậu thậm chí còn ban mũ áo cho “thứ phi” để thay mặt hoàng hậu Nam Phương trong các cuộc cúng tế, mà bà hoàng hậu theo Thiên Chúa giáo không muốn dính vào.

    Tình vợ chồng giữa Bảo Đại và Nam Phương chỉ thắm thiết những năm đầu, sau đó ông vua mải chơi và trăng hoa mải miết đuổi theo những bóng hồng khác. Nam Phương lại quá nề nếp và kiêu hãnh để cố gắng quyến rũ, giành giật chồng bằng những chiêu thức mà bà cho là không xứng với địa vị của mình, vì thế vợ chồng mỗi ngày một xa cách, hoàng đế ít khi về với hoàng hậu. Trong cảnh sống cô đơn ở hoàng cung, sự lạnh lẽo trong quan hệ với mẹ chồng càng khiến cho trái tim Nam Phương thêm tủi buồn, đúng như lời ông thầy bói từng phán về bà thời con gái: bà sẽ bước lên địa vị tôn quý nhất, nhưng cuộc đời lại không có mấy niềm vui.

    [​IMG]


    _________________________________________(Khampha.vn)
     
    Thientran thích bài này.
  14. VÕ TẮC THIÊN_@

    VÕ TẮC THIÊN_@ Thần Tài Perennial member

    Thâm Cung Bí Sử...

    Nam Phương Hoàng Hậu


    Kỳ 3: Nỗi đau khổ vì ghen của Nam Phương hoàng hậu

    Là mẫu nghi thiên hạ, Nam Phương không thể gào thét, khóc lóc vì ghen như một mụ nông dân. Thế nhưng bà vẫn bị cho là từng đi ám sát “gian phu dâm phụ”.

    [​IMG]

    Có chuyện kể rằng, hồi còn du học ở Pháp, có lần Nam Phương hoàng hậu gặp một thầy bói người Tàu. Ông ta nhìn cô nữ sinh rồi phán rằng cô có tướng đại phú quý, sau này sẽ là đệ nhất mệnh phụ, nhưng cuộc đời buồn nhiều hơn vui. Có lẽ một trong những nỗi buồn lớn nhất của hoàng hậu là thói trăng hoa quá mức của Bảo Đại.

    Ông chồng hoàng đế nghiện sắc dục

    Trái ngược hẳn với ông bố yếu sinh lý, để mốc meo cả tam cung lục viện, Bảo Đại lại đa tình và đam mê sắc dục đến mức nghiện ngập. Để cưới được Nam Phương, ông đã buộc phải chấp nhận bãi bỏ hậu cung, tuân thủ chế độ một vợ một chồng. Quả là ngoài Nam Phương, chẳng có thêm phi tần nào được đưa vào nội, thế nhưng bồ bịch, tình nhân của ông thì không đếm hết.

    Ngoài những người tình gắn bó sâu đậm nhất như bà Phi Ánh, bà Mộng Điệp, Hoàng Tiểu Lan, Monique Marie Eugene Baudo…, nhà vua có vô số người tình ngắn hạn và một đêm, trong đó có cả Trần Lệ Xuân, em dâu Ngô Đình Diệm.

    Điều này, trong Hồi kí của Huỳnh Văn Lang cũng từng viết: "Sự thân mật giữa Bảo Đại và Trần Lệ Xuân là có thật, đến nỗi có lần Ngô Đình Nhu đi ngoại quốc về đã tỏ ý ghen tuông và buông lời trách móc, la rầy Trần Lệ Xuân. Đó là khoảng thời gian năm 1949, Ngô Đình Nhu sang Pháp mấy tháng, còn Trần Lệ Xuân ở nhà rảnh rỗi nên đi chơi, đi săn với Bảo Đại. Khi từ nước ngoài trở về nghe một số người nói bâng quơ, Nhu đã hằn học hỏi Lệ Xuân: "Ở nhà bà đi chơi với 'hoàng thượng' thế nào mà để người ta nói tới tai tôi?”.

    Về mối quan hệ này, ông Lí Nhân, người từng là Thư kí tòa soạn của Nguyệt san Quê Hương ở Sài Gòn từ 1960-1962 cho biết: "Sở dĩ có những lời đồn đoán đến tai Nhu, là vì những năm trên gia đình Ngô Đình Nhu ở Đà Lạt nên Trần Lệ Xuân có dạo đã dạy dương cầm cho các con của Bảo Đại. Trước đó, gia đình Trần Văn Chương (cha của Trần Lệ Xuân) và Nam Phương hoàng hậu thân nhau từ hàng chục năm rồi. Do vậy, Lệ Xuân và Bảo Đại rất đỗi thân quen. Và chính vì mối thân tình đó đã phát sinh ra những lời đồn đại về sau này".

    Theo nhiều sách, cho dù là hoàng đế, là cố vấn, quốc trưởng hay chỉ là một ông già lưu vong, Bảo Đại không bao giờ có thể sống thiếu đàn bà.

    Bảo Đại không bao giờ có thể cầm lòng trước những người đàn bà đẹp để không theo đuổi, chinh phục và lên giường với họ. Hoàng đế cuối cùng của nước Việt từng chia sẻ rất thẳng thắn: “Tôi luôn có nhu cầu đối với đàn bà, một thứ nhu cầu thường xuyên không thể dập tắt được như đồ ăn thức uống. Từ khi đến tuổi lớn, đêm nào cũng phải có một người đàn bà nằm bên, mỗi đêm một người”.

    Trong cuốn “Bảo Đại hay những ngày cuối cùng của Vương quốc An Nam”, tác giả người Pháp Daniel Grandclément cho biết, theo đuổi đàn bà đẹp là sở thích hàng đầu của Bảo Đại, đến nỗi một người thân cận với nhà vua từng nói: “Ông đã dan díu với đủ hạng người, từ cô hầu phòng bình thường, vợ của các gia nhân đày tớ, hoa hậu Đông Dương đến gái nhảy, thậm chí gái điếm…”

    Đi đêm lắm có ngày gặp ma. Trong một lần lên Tây Nguyên đi săn, Bảo Đại bị gãy chân, nguyên nhân được công bố chính thức là vua vấp ngã xuống hố bẫy cọp. Nhưng dư luận lại tin rằng, hoàng đế lên Tây Nguyên để săn thú thì ít mà săn gái thì nhiều, mà gái ở đây là một bà đầm. Trong lúc hai người đang hú hí, ông chồng Tây của người đẹp bắt gặp, nổi giận giương súng bắn gãy chân nhà vua. Toàn quyền Decoux phải cho máy bay chở vua về Sài Gòn chữa trị.

    [​IMG]

    Nam Phương hoàng hậu

    Với một người chồng như thế, Nam Phương hoàng hậu chắc hẳn phải đau khổ tột bậc. Nhưng là một hoàng hậu, một cô gái được giáo dục kỹ lưỡng, lại đầy lòng kiêu hãnh, bà không thể ầm ĩ khóc lóc, hay chạy theo vua mong chiếm lại trái tim. Bà còn nhiệm vụ đối với mẹ chồng, với nội cung, còn 5 đứa con để nuôi dạy.

    Tuy là người Tây học, có tư tưởng tự do, Nam Phương cũng chưa bao giờ có tư tưởng “ông ăn chả, bà ăn nem”, cho dù bà có nhan sắc lộng lẫy khiến không người đàn ông nào không hâm mộ. Kể cả sau này, khi hoàng đế đã thoái vị, và hai vợ chồng trên thực tế đã ly thân, Nam Phương cũng không hề có người đàn ông nào khác.

    Cách ghen của hoàng hậu

    Mặc dù Nam Phương hoàng hậu là một người cư xử trầm tĩnh, tinh tế, nhưng vì thói trăng hoa của Bảo Đại vượt quá khả năng chịu đựng của người phụ nữ bình thường, nên hình như cũng có lúc bà không thể kiềm chế nổi mà phải ‘động thủ”.

    Trong cuốn “Chiến tranh Đông Dương”, tác giả Lucien Bodart kể rằng, có lần Bảo Đại hẹn hò cùng tình nhân ở Đà Lạt, và hoàng hậu biết được: "Nam Phương ghen tuông đã có ý định cho lái xe bắn lén vào những kẻ đang tình tự ở Đà Lạt. Bà Decoux, vợ quan Toàn quyền, đã phải hy sinh thân mình trong vụ đáng buồn này. Bà đã đi nhanh đến chỗ hẹn hò để ngăn một vụ án mạng có thể xảy ra. Án mạng không xảy ra, nhưng phu nhân Toàn quyền vì phóng xe quá nhanh để ngăn vụ bắn Bảo Đại và người tình nên đã thiệt mạng. Bà được chôn tại khuôn viên nhà thờ Vinh Sơn (nay nằm trên đường Ngô Quyền, phường 6, Đà Lạt)".

    Ông Phạm Khắc Hòe, từng là Đổng lý ngự tiền văn phòng của hoàng đế Bảo Đại, từng chứng kiến Nam Phương ghen và kể chuyện đó trong hồi ký “Từ triều đình Huế đến chiến khu Việt Bắc”. Đó là khi Bảo Đại đã thoái vị, ra Hà Nội làm cố vấn cho chính phủ cụ Hồ. Đã quen thói ăn chơi, cựu hoàng không chịu được thiếu thốn, nên nhờ ông Hòe về Huế gửi cho vợ một bức thư xin tiền.

    Bà Nam Phương nhận thư, đọc xong thì nét mặt buồn buồn, nước mắt như muốn trào ra, trầm ngâm một giây lát rồi hỏi ông Hoè: “Ông có biết Vĩnh Thuỵ cần tiền để làm chi và cần bao nhiêu không?”. Dĩ nhiên ông Hòe không dám nói thật. Khi tiễn khách, cựu hoàng hậu không ngăn được nước mắt. Chiều hôm đó khi ông Phạm Khắc Hòe đến lấy thư trả lời, hoàng hậu nhỏ nhẹ nói: “Ông Hoè! Chắc ông biết tôi rất tin ông, quý trọng ông, trước cũng như nay. Cho nên tôi muốn ông cho biết tất cả sự thật về việc ông Vĩnh Thuỵ mê con Lý (Lý Lệ Hà).

    [​IMG]

    Chân dung Hoàng hậu Nam Phương trước năm 1945.

    Bị bất ngờ, ông Hoè không dám trả lời thẳng: “Chúng tôi rất tiếc không biết rõ vấn đề ấy mà chỉ nghe người ta nói qua loa thôi”. “Người ta nói thế nào?”. “Người ta bảo ông Vĩnh Thuỵ có nhân tình là cô Lý”. “Ông có biết con Lý nhiều không? Và con ấy người như thế nào?”. Ông Hoè khó xử, đành nói qua: “Chúng tôi chưa bao giờ thấy mặt cô Lý, chỉ nghe nói là cô ấy đẹp. Còn về đạo đức thì tất nhiên là xấu rồi”.

    Nghe nói Lý Lệ Hà đẹp, mắt bà Nam Phương hơi đỏ lên, hỏi nhiều chuyện nữa nhưng ông Hòe không trả lời thẳng vào câu hỏi, khiến bà bực: “Rõ ràng ông không muốn nói thật”. Khi tiễn khách, cựu hoàng hậu bảo thư viết chưa xong, mai ông đến lấy và cho biết cách giải quyết vấn đề Lý Lệ Hà. Ông Hòe nói, tốt nhất là hoàng hậu nên đưa các con ra Hà Nội sống cùng chồng. Khuyên như vậy, nhưng về nghĩ lại, ông lại lo ngay ngáy nhỡ khi ở cùng, bà Nam Phương đánh ghen ầm ĩ thì thật phiền.

    Hôm sau, bà Nam Phương hỏi, chuyện đưa gia đình bà ra Hà Nội có phải ý của cụ Hồ không, ông Hòe bảo không. Bà lại hỏi cụ Hồ có biết chuyện chồng bà mê cô Lý không. Khách đáp: “Chúng tôi không rõ. Hồ Chủ tịch chưa có lúc nào hỏi hoặc nói về việc ấy với tôi cả”. Suy nghĩ một lúc, cựu hoàng hậu nói, bà cũng muốn ra Hà Nội sum họp, nhưng sợ làm tốn kém thêm cho chính phủ, lại làm cho cựu hoàng đang vui sướng trở thành đau khổ, gò bó: “Thôi! Tôi đành chịu đựng riêng một mình để cho người ta vui sướng”. Rồi bà gửi cho chồng số tiền mà ông ta đòi hỏi. Ông Hòe cũng kể, không biết Nam Phương viết những gì trong thư mà khi đọc, mặt Bảo Đại cứ tái dần đi…

    Ít lâu sau, vào tháng 3.1946, Bảo Đại đi Trung Quốc rồi sang Hong Kong cùng Lý Lệ Hà, từ bỏ đất nước mà ông mới tuyên bố muốn làm một công dân của nó. Hoàng hậu Nam Phương đã viết cho tình địch một bức thư mà Lý Lệ Hà vẫn giữ suốt nửa thế kỷ sau: “Em Lý Lệ Hà thân quý. Chị ở xa đức cựu hoàng hàng mấy vạn dặm trùng dương, nhưng chị biết rằng em đang hết lòng hết sức chăm sóc cựu hoàng ở Hong Kong. Chị cầu mong lịch sử mai đây không buông rơi cựu hoàng, còn gặp lại nhau. Đức Từ Cung thái hậu và chị trọn kiếp nhớ ơn em. Chị Nam Phương”.

    Qua câu chuyện trên, có thể thấy hoàng hậu Nam Phương tuy ghen tuông đau khổ nhưng cư xử cực kỳ chín chắn và mẫu mực, cuối cùng vẫn nghĩ đến “đại cục” chứ không để cho cơn ghen mù quáng dẫn dắt hành động của mình. Bởi vậy, chuyện bà sai người ám sát chồng và tình địch trên kia cho đến nay vẫn chỉ được xếp vào loại tin đồn thổi, rất khó xác định thực hư.

    [​IMG]


    _________________________________________(Khampha.vn)
     
    Thientran thích bài này.
  15. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Dễ Thương chưa...

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Thientran thích bài này.
  16. Thientran

    Thientran Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    Bé gái này tươi quá ,dể thương ghê

    Con gái huynh nà giống ba cái đầu thông minh
    Giống mẹ cái miệng hôn ẩu hihihihi


    [​IMG]

    :tea:
     
    Hoa Xương Rồng thích bài này.
  17. Hoa Xương Rồng

    Hoa Xương Rồng Thần Tài

    Cùng Khám Phá...

    Những cung đường phượt nguy hiểm nhất thế giới (1)

    Những con đường tuyệt đẹp với cảnh quan hùng vĩ luôn mời gọi những người đam mê du lịch, nhưng cũng rất nguy hiểm để thách thức những tay chơi can đảm nhất.​


    [​IMG]

    Cung đường Tian Men Shan, tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc dài khoảng 10km. Con đường này mất 8 năm để hoàn thành (1998 - 2006). Cảnh vật trên con đường rất rất ngoạn mục. Nhưng nếu bạn dành quá nhiều thời gian ngắm cảnh thì có thể bạn sẽ sớm thấy mình đang cheo leo bên sườn núi vì đây là con đường rất nguy hiểm và đáng sợ.

    [​IMG]

    Đường hầm Quách Lượng, Trung Quốc cũng nằm trong danh sách những con đường đáng sợ nhất thế giới. Với chiều cao 3,9m và chiều rộng 3,6m, đây là một đường hầm khá nhỏ. Dọc đường có nhiều cửa sổ để du khách ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài.

    [​IMG]

    Một góc khác của đường hầm Quách Lượng.

    [​IMG]

    Đường Lysebotn ở Na Uy nối liền Lysefjord và Sirdal. Con đường này chỉ mở 5 tháng trong năm để du lịch qua hai ngọn núi Rogaland và Vest Agder. Con đường được khai trương năm 1984, có điểm cao nhất khoảng 932m so với mặt nước biển.

    [​IMG]

    Transfagarasan là con đường cao và lãng mạn nhất Romania. Đây là con đường nối liền Transylvania với Wallachia. Transfagarasan dài khoảng 90km với nhiều các đoạn rẽ quanh co. Tạp chí Top Gear từng bình chọn con đường này như là con đường đẹp nhất thế giới.

    [​IMG]

    đường Garganta del Dades ở Moroco. Con đường tuyệt đẹp này đi qua Dades Gorge, một khe núi sâu ở High Atlas, giữa hai thị trấn Boumalne Dades và Msemrir.

    [​IMG]

    Con đường này từng là khu mỏ Asbestos, Canada. Địa điểm này cũng được liệt vào danh sách "những nơi không nên đến" vì độ nguy hiểm của mình.

    [​IMG]

    Đường núi Trollstigen ở Na Uy nằm ở trung tâm của Romsdal, một trong những điểm du lịch nổi tiếng nhất ở Na Uy. Những ngọn núi bao quanh con đường Trollstigen rất to lớn bao gồm: núi Kongen, núi Dronningen, và núi Bispen.

    [​IMG]

    Hình ảnh khác của đường núi Trollstigen.

    [​IMG]

    Đường quốc lộ 82, Colorado, Mỹ. Với độ cao 3,688m so với mặt nước biển, con đường này tuyệt đối không dành cho những ai sợ độ cao.

    [​IMG]

    Đường Dalton, Alaska, Mỹ không quá cao những là thử thách với những tay lái xe trong cái lạnh thấu xương suốt 666km. Cùng với cái lạnh là việc mất sóng điện thoại liên tục cũng khiến con đường này thêm khắc nghiệt.

    [​IMG]

    Đường bang California số 1, Mỹ. Nếu đi trên con đường này, bạn sẽ thoải mái ngắm cảnh biển tuyệt đẹp trước mắt. Tuy nhiên, vì quá cao nên những ai yếu bóng vía cũng không nên "bén mảng" đến đây.​

     
  18. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Dễ Thương chưa...

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
  19. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Suy Ngẫm...

    [​IMG]



    [​IMG]
     
  20. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Suy Ngẫm...

    [​IMG]



    [​IMG]