Góc Nhỏ ✿◕ ‿ ◕✿ Khu Vườn Hoa Xương Rồng...✿◕ ‿ ◕✿

Thảo luận trong 'Cà Phê - Trà Đá' bắt đầu bởi Hoa Xương Rồng, 4/12/12.

  1. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh Đẹp Thiên Nhiên

    Sắc lá mùa Thu...

    [​IMG]
     
    Bạch Vân thích bài này.
  2. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh Đẹp Thiên Nhiên

    Sắc lá mùa Thu...

    [​IMG]
     
    Bạch Vân thích bài này.
  3. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh Đẹp Thiên Nhiên

    Sắc lá mùa Thu...

    [​IMG]
     
  4. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Ảnh Đẹp Thiên Nhiên

    Sắc lá mùa Thu...

    [​IMG]
     
    Bạch Vân thích bài này.
  5. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Sắc lá mùa Thu...

    [​IMG]
     
    Bạch Vân thích bài này.
  6. VÕ TẮC THIÊN_@

    VÕ TẮC THIÊN_@ Thần Tài Perennial member

    Thâm Cung Bí Sử...

    Tử Cấm Thành - Kho báu lịch sử và văn hóa

    [​IMG]

    Đằng sau bức tường thành hũng vĩ ấy ẩn chứa biết bao bí mật của 24 triều vua Trung Quốc.



    Tử Cấm Thành hay còn gọi là Cổ Cung (theo cách gọi ngày nay), nằm ngay giữa trung tâm thành phố Bắc Kinh trước đây, là cung điện của 24 triều vua từ giữa nhà Minh đến cuối nhà Thanh. Các cung điện đồ sộ trong Tử Cấm thành được bắt đầu xây dựng vào năm thứ 4 đời vua Vĩnh Lạc - vị hoàng đế kiệt xuất của triều Minh, và là một trong những vị vua lỗi lạc của Trung Quốc (tức là năm 1406), và hoàn thành sau 14 năm (tức là năm 1420).

    [​IMG]

    Vẻ bí hiểm nhưng vô cùng tráng lệ của Tử Cấm Thành.

    Vào thời xưa, hoàng đế tự cho mình là chân mệnh thiên tử (con của trời), vì thế họ có quyền lực tối cao. Họ cho rằng, cung điện của họ ở mặt đất là “bản sao”, được xây dựng giống hệt như Thiên cung trên trời, nơi mà chỉ có các vị thần sinh sống. Một nơi thiêng liêng như thế này thì không thể để những người dân thường lui tới, chính vì vậy cái tên Tử Cấm Thành đã ra đời. Chữ “Tử” trong từ “Tử cấm thành” có nghĩa là “màu tím”, lấy ý theo thần thoại: Tử Vi Viên ở trên trời là nơi ở của Trời, vua là con Trời nên nơi ở của vua cũng gọi là “Tử”, “Cấm Thành” là khu cấm dân thường ra vào.

    [​IMG]

    Tử Cấm Thành sừng sững giữa lòng Bắc Kinh.

    Kiến trúc xa hoa, lộng lẫy của Tử Cấm Thành là biểu tượng của sự đỉnh cao trong kiến trúc nói chung, và là công trình tiêu biểu cho nền kiến trúc truyền thống của Trung Quốc. Trải qua bao thăng trầm của đất nước, nơi đây thực sự đã trở thành kho báu lịch sử và văn hóa Trung Quốc, và được công nhận là một trong 5 cung điện quan trọng nhất thế giới.

    [​IMG]

    Kiến trúc cầu kì và tráng lệ của Tử Cẩm Thành.

    Trong suốt năm 1961, Tử Cấm Thành được coi là một di tích lịch sử vô cùng quan trọng, được chính phủ Trung ương Trung Hoa bảo tồn và gìn giữ đặc biệt. Năm 1987, UNESCO (Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hoá của Liên Hợp Quốc) công nhận Tử Cấm Thành là di sản văn hóa thế giới.

    [​IMG]

    Ngai vàng trong điện Bảo Hòa.

    Tử Cấm Thành là một quần thể kiến trúc bằng gỗ quy mô nhất thế giới nằm trên diện tích 72 ha, có tổng số 150.000 mét vuông sàn; có 90 sân và cung điện, 8.704 phòng, và 980 tòa nhà; xung quanh có tường thành cao 10m bao bọc, ven ngoài tường có hào nước rộng 52m. Bốn góc thành có 4 tháp canh, 4 mặt thành có 4 cửa ra vào đối diện nhau: Ngọ Môn (phía Nam), Thần Vũ Môn (phía Bắc), Đông Hoa Môn (phía Đông), Tây Hoa Môn (phía Tây). Các kiến trúc quan trọng của Cố Cung đều nằm trên 1 đường trục Nam - Bắc ở chính giữa. Hai bên là các kiến trúc phụ đối xứng nhau.

    [​IMG]

    Toàn cảnh khuôn viên Tử Cấm Thành.

    Trong thư viện Trung Quốc có rất nhiều sách và tài liệu ngay cả truyện mô tả rằng thành Bắc Kinh cũng như nhiều cung điện trong Tử Cấm Thành được thiết kế và xây dựng bởi một người Việt Nam. Đó là ông Nguyễn An, một quan thái giám bị quân Minh bắt khi họ xâm lược VN dưới thời Hồ Qúy Ly. Ông này giỏi về xây cất nên được nhà Minh trọng dụng làm trưởng công trình.

    Chúng ta hãy cùng bắt đầu chuyến tham quan di sản văn hóa thế giới này nhé!

    [​IMG]

    Cửa Ngọ Môn đứng sừng sững giữa đất trời.

    Đây là Cửa Ngọ Môn, cửa chính để vào Cố Cung nằm ở phía Nam trên trục chính. Khi vào cửa Ngọ Môn, trước mặt là 1 quảng trường có con sông Kim Thuỷ chảy ngang qua hình dây cung. Chính giữa có 5 chiếc cầu bằng đá trắng lớn, hai bên cầu và hai bên sông đều có lan can bằng đá trắng.

    [​IMG]

    Người dân tham quan Điện Thái Hòa.

    Cửa Thái Hoà cửa lớn của 3 điện lớn ở Tử Cấm Thành, đằng trước có 7 gian dựng trên 1 nền đá cao. Ở 2 bên phía trước có con sư tử đồng ngồi ở bệ đá. Điện Thái Hoà là ngôi điện quan trọng nhất của Tử Cấm Thành, không chỉ vì vị trí của nó ở trung tâm Tử Cấm Thành mà về hình thể kiến trúc, về trang trí và các mặt khác đều đứng hàng đầu trong quần thể kiến trúc đó.

    Trang trí ở điện Thái Hoà phần lớn là hoa văn hình rồng. Trong điện Thái Hoà có 6 cây cột giữa sơn son thếp vàng với hình những con rồng vàng lượn khúc. Ở trần nhà, trên đầu 6 cây cột được thiết kế tạo dáng như hình 1 cái giếng hình vuông rồi dần dần thu nhỏ lại, từ hình vuông chuyển thành hình bát giác và trên cùng vẽ hình 1 con rồng lượn khúc mặt nhìn xuống dưới, phía trước là 1 khối thủy tinh hình tròn. Bệ rồng của nhà vua là 1 ngai vàng đặt trên bục gỗ dưới cây cột vàng. Từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, người ta cộng lại tất cả có 12.654 hình con rồng uốn lượn trong mọi tư thế.

    [​IMG]

    Đường vào Cung Càn Thanh.

    Đây là cung lớn ở phía sau Tử Cấm Thành, nơi ở của Nhà vua và Hoàng Hậu. Ở đây còn là nơi vua tiếp kiến các đại thần và giải quyết công việc hàng ngày.

    Sân rồng của Cung Càn Thanh có hai cửa Đông Tây mang tên Nhật tinh và Nguyệt Hoa, tượng trưng cho Nhật, Nguyệt.

    [​IMG]

    [​IMG]

    Ngự hoa viên.

    Phần phía sau cùng ở Tử Cấm Thành là Ngự hoa viên mà trong các sách Việt Nam thường gọi là Vườn Thượng Uyển. Vườn Thượng Uyển được xây dựng vào năm 1417, trong có điện Thọ Hoà. Đây là nơi cảnh sắc thiên nhiên ngập tràn, khác hẳn với sự nguy nga tráng lệ của các cung điện trong Tử Cấm Thành.

    Chúng ta hãy cùng chiêm ngưỡng tiếp vẻ đẹp xa hoa mà cổ kính của Tử Cấm Thành.

    [​IMG]

    Hình ảnh rực rỡ của sân trong Tử Cấm Thành.

    [​IMG]

    Giữa cái trong xanh của trời và nước là một tòa tháp tại góc phía Tây Bắc Tử Cấm Thành.

    [​IMG]

    Trần cung điện trong Ngự hoa viên được thiết kế tỉ mỉ đến từng chi tiết.

    [​IMG]

    Phía sau cổng Mao Trạch Đông là quảng trường Thiên An Môn.

    [​IMG]

    Vẻ đẹp đằm thắm của một con kênh bên bờ Tử Cấm Thành.

    [​IMG]

    Tử Cấm Thành lung linh giữa đêm trăng.

    [​IMG]

    Mái điện được chạm trổ đầu rồng kì công.

    [​IMG]

    Hai con sư tử mạ vàng trước Cung Ninh Thọ.

    [​IMG]

    Bậc thềm cũng được chạm trổ rồng bay cung phu.

    [​IMG]

    Chín con rồng uốn mình bảo vệ Cung Ninh Thọ.
     
    Chỉnh sửa cuối: 19/11/13
    Bạch Vân thích bài này.
  7. Triệu Minh

    Triệu Minh Thần Tài Perennial member

    Truyện Ngắn...

    [​IMG]

    Sự Dối Trá Ngọt Ngào


    ____________[​IMG]_______________​

    Máy điện thoại của Diệp báo là có tin nhắn mới, không cần xem cô cũng biết là của Trường. Diệp nghĩ thầm chắc cũng chỉ là lời chúc giống như bao buổi sáng thôi, lời chúc mà không cần đọc tin nhắn, cô cũng có thể đọc được: “ Chúc em một ngày mới an lành, may mắn!”. Diệp không biết câu chúc của anh có linh ứng hay không - nhưng sáng nào không nhận được tin nhắn, hay tin nhắn đến trễ là cô cảm thấy người khó chịu, không yên, như thiếu một thứ gì đó rất quan trọng. Và cả ngày hôm đó cô dường như không làm được việc gì cả. Diệp với tay lấy điện thoại bấm xem, lời dặn dò của Trường hôm nay làm cô bật cười. Lúc nào cũng vậy, anh luôn xem cô như là một đứa em gái nhỏ cần che chở. Bảo vệ và thương yêu. Ngoài câu chúc quen thuộc, còn có thêm vài dòng mới: “ Hôm nay tiết Đông chí, trời lạnh và khí trời độc lắm, em nhớ mặc ấm, xoa dầu trước khi đi làm nhé?”. Cô mỉm cười bấm nút gọi, tiếng của một cô ca sĩ nào đó hát bài “ Vầng trăng khóc”- nghe buồn não nề, và rồi cô cũng nghe được tiếng của Trường khàn khàn ở đầu dây bên kia:
    A Lô! Chào em! Em không đi làm à?
    Diệp không trả lời câu hỏi của Trường mà cười :
    Tin nhắn của anh hôm nay giống của ba em quá!
    Anh phải lo cho em chứ, sức khỏe của em yếu vậy nên phải cẩn thận. Em mà không khỏe thì lấy ai cằn nhằn anh bây giờ?
    Nói xấu em rồi, em ngoan mà…
    Không có tiếng trả lời chỉ có tiếng cười sảng khoái của Trường đáp lại
    Cô chào anh và tắt máy, cảm thấy lòng thật ấm áp, dể chịu.Ngày mới bắt đầu…


    Diệp và Trường không phải là hai nửa dành cho nhau, dây tơ hồng không buộc hai người. Trường đã có một gia đình yên ấm và hạnh phúc. Một người vợ đài các, kiêu sa, và rất dịu dàng trong đối xử. Và họ đã có với nhau hai đứa con - một trai, một gái thông minh, xinh xắn đáng yêu như những tiểu thiên thần. Còn Diệp một cô gái quê nghèo, tầm thường, cục mịch, không có gì đáng tự hào ngoài mớ kiến thức rối bòng bong trong đầu. Cô vẫn biết vin vào tình yêu với Trường là vi phạm về đạo đức, là ngoại tình, và đáng bị lên án; vậy mà Diệp cứ như đang bị lạc vào một bến mê không thể nào tìm được đường ra.

    Ngày còn học phổ thông, ngồi chung lớp. Diệp và Trường được mấy bạn trong lớp gán ghép như một trò đùa về sự tương phản, một bên là cái đẹp, sự hoàn hảo; một bên là sự xấu xí, rụt rè, nhút nhát. Có mấy câu ca dao mà chúng bạn chế nhạo cô và anh lúc đó: “ Gỗ trắc đem bắc ván cầu,Yến sào đem nấu với đầu tôm khô “

    Ban đầu khi nghe lũ bạn ghép đôi, Trường ghét cô lắm, không bao giờ Trường nhìn cô, hay nói bất cứ điều gì với Diệp cả. Nhưng sự thông minh, và am hiểu của Diệp dần dần lấy điểm cảm tình với các bạn cùng lớp, và cả với Trường nữa. Thời phổ thông, những cậu bé, cô bé ít chú ý đến nhan sắc, đến ngoại hình, mà chú ý nhiều đến sự hơn thua trong học tập, đến tài năng và thông minh của nhau mà thôi. Cũng nhờ lợi thế này mà cô trở thành bạn gái của anh sau một lần đố vui để học do trường tổ chức giữa các lớp.

    Thi đấu vòng loại xong, lớp Diệp và hai lớp nữa được chọn vào thi chung kết. Đội của cô giỏi về các môn tự nhiên, nhưng các câu hỏi về lĩnh vực này, học sinh ở các đội khác cũng trả lời được. Vì vậy số điểm được chia đều cho ba lớp, lớp của Diệp kém hai lớp còn lại 10 điểm vì khả năng phản ứng của họ nhanh hơn. Trên bảng chỉ còn lại một câu hỏi 20 điểm về lĩnh vực văn học mà lĩnh vực này cả Trường, Diệp và Nam đều không giỏi. Nét mặt buồn, thất vọng và lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt của Trường. Cả đội đều hồi họp, căng thẳng. Thầy Sanh – Người dẫn chương trình đọc to câu hỏi: “ Trong truyện Kiều có ba nhân vật phản Diện là Mã Giám Sinh, Sở Khanh và Hồ Tôn Hiến. Em hãy tìm ba câu thơ mà trong đó có chưa ba từ nói lên toàn bộ bản chất của những người này?”.

    Nghe xong câu hỏi Trường nhăn mặt lắc đầu. Hội trường im phăng phắc, Diệp nhìn sang hai đội bạn, họ cũng đang bàn luận nhưng cuối cùng vẫn không có tiếng chuông nào vang lên. Diệp từ nhỏ đã rất thích truyện Kiều, và cô lại rất thông minh, đọc vài lần thôi mà Diệp gần như nhớ hết 3254 câu. Diệp e dè bảo Trường ấn chuông và ngập ngừng trả lời câu hỏi.
    Mã giám Sinh:
    “ Ghế trên ngồi tót sổ sàng”, từ “ tót”
    Sở Khanh:
    “ Rẽ song đã thấy Sở Khanh lẻn vào”, từ “ lẻn”
    Với tên quan Hồ Tôn Hiến:
    “ Lạ cho mặt sắt cũng ngây vì tình”, từ “ ngây”

    Trả lời xong, Diệp ngước lên nhìn ban giám khảo chờ đợi. Trong thâm tâm, Diệp nghĩ mình đã trả lời đúng nhưng cô vẫn cảm thấy lo sợ. Và Diệp không phải chờ đợi lâu, Thầy Tuân trưởng ban giám khảo đứng lên chúc mừng cho toàn đội. Trường nhảy lên, quên mất cô xấu xí, quê mùa, quên mất đang có nhiều thầy cô, bạn bè trong hội trường, ôm chầm lấy cô xiết chặt. Một cảm giác rất lạ truyền đến trong cô, cho tới bây giờ, Diệp vẫn còn nhớ cái ôm vô thức hân hoan của Trường lúc đó.

    Rồi Diệp và Trường cùng tốt nghiệp Trung học Phổ Thông, và tạo hóa một lần nữa lại trêu đùa - cô và anh đều thi và đậu vào trường Đại học kinh tế. Sống xa nhà, và nhất là không bị lũ bạn trêu chọc, nên Trường quan tâm lo lắng cho cô nhiều hơn. Tuy vậy anh chưa từng nói với cô một lời yêu thương nào mà những đôi tình nhân thường dành cho nhau. Có lúc Diệp cảm thấy tình cảm mà anh dành cho cô không phải là tình yêu mà chỉ là thứ tình của một người bạn thân, của một người anh trai dành cho cô em gái mà thôi. Còn Diệp thì ngược lại, cô đã gởi trọn hồn mình cho anh cất giữ, và mơ màng hi vọng vào một ngày mai.

    Sự gần gũi thân tình này kéo dài suốt mấy năm học – Trường và Diệp đều ra trường. Với vẻ bề ngoài dể nhìn, cộng với ăn nói có duyên và tài năng, anh nhanh chóng xin được một vị trí làm việc, là mơ ước của nhiều người. Diệp chạy vạy mãi, sau cùng cũng kiếm được một công việc bình thường, đủ nuôi sống bản thân, nhưng Diệp vui nhất là được ở gần công ty Trường đang làm.

    Hàng tuần anh vẫn đến thăm cô, vẫn cùng cô ăn tối, cùng cô đi dạo như những người đang yêu nhau - nhưng cũng chưa một lần Trường tỏ tình, nói với cô những lời mà cô đêm ngày mong ước. Thời gian bình lặng gắn bó như vậy cứ lờ lửng trôi qua. Hai năm sau, vào một buổi chiều cuối tuần như lệ thường vẫn hẹn nhau đi ăn tối – sau bữa ăn, Trường đưa Diệp vào vào quán cà phê “Thiên Đường” quen thuộc. Sau khi gọi cho cô cốc ca cao nóng, món uống mà cô thích nhất, và cho mình li cà phê đá - anh mở lời:
    Diệp này! Chắc là anh sẽ không thể đến thăm em trong một thời gian…
    Cô ngạc nhiên nhìn Trường
    Anh đi công tác xa à? Đi thời gian bao lâu vậy?
    Không phải là đi công tác – Trường bối rối. Anh phải cưới vợ, phải làm cho xong nhiệm vụ với gia đình em à. Cha, mẹ của anh muốn có cháu để bồng…

    Diệp bàng hoàng, nhìn sững vào anh – đôi môi mấp máy:
    Anh đùa à?

    Trường lấy trong túi áo lạnh ra một tấm thiệp cưới, và đưa về phía cô thay cho câu trả lời. Tên anh và tên một cô gái nằm sóng đôi, Diệp thấy hoa cả mắt. Cô muốn gào lên, muốn nhiếc mắng anh, muốn hỏi anh nhiều điều, nhưng cô không thốt lên được lời nào. Diệp ngồi im - cố ghìm những giọt nước mắt đang chực trào ra. Trường cầm lấy tay cô - siết mạnh::
    Em đừng buồn, hãy cố lên, anh chỉ không liên lạc với em hơn một tuần thôi mà.

    Diệp cắn chặt môi - thầm nghĩ: “ Anh ấy chỉ xem mình như một người bạn mà thôi? Vậy mà mình đã ảo tưởng, đã mơ mộng. Một con vịt bầu xấu xí như mình làm sao có thể sánh với Thiên nga?”. Lòng tự trọng trong Diệp trổi dậy, cô cố gắng nhếch môi cười. và nhìn đứng lên mặt Diệp – chậm rải nói
    Diệp chúc mừng anh. Chúc anh hạnh phúc!
    Em không buồn gì anh chứ? – Trường như đọc được lòng cô.
    Cô nói dối:
    Sao em lại buồn giận anh được? – Diệp khẻ cười, anh chịu làm bạn với em là đã may mắn cho em lắm rồi.
    Đã từ lâu anh xem em giống như em gái của anh vậy - em không đẹp nhưng em dịu dàng, thông minh, có cá tính - em đáng yêu lắm – Trường chợt cầm lấy bàn tay búp măng trắng muốt của Diệp - Anh tin chắc rồi em sẽ tìm được người chân thành, thực sự yêu em…

    Diệp mở to đôi mắt nhìn Trường:
    Nếu em không xấu mà xinh như cô vợ bác sĩ sắp cưới của anh - anh có bỏ em đi cưới vợ không?
    Diệp im lặng – nét mặt thẩn thờ. Như vừa đau xót, vừa thương cảm.


    Trường giữ đúng lời đã hứa, sau ngày cưới một tuần, anh gọi điện cho cô và hẹn cô đi uống cà phê buổi sáng. Diệp giận anh lắm và tự hứa với lòng là sẽ không gặp lại anh nữa - cô không muốn làm kẻ thứ ba, để cho gia đình phải anh khổ - vậy mà khi nghe giọng nói bối rối, như có vẻ hối lỗi của Trường, cô quên đi lời hứa của chính mình, cô chỉ biết là cô phải gặp Trường, vì cô đã nhớ anh suốt tuần lễ qua.

    Sau cuộc gặp cùng nhau uống café ở cái quán có tên ”Thiên Đường“ thân quen cũ, mọi chuyện vẫn như xưa. Nhưng Trường quan tâm tới cô hơn trước. vẫn có thời gian rảnh là đến thăm cô và nhắn tin chúc cô an lành mỗi ngày. Còn Diệp không làm sao ra khỏi cái mê lộ của chữ tình mà Trường đã bày ra. Bao lần cô đã thầm nghĩ, mình cũng là một người con gái, cũng cần sự an ủi, thương yêu, nhưng sao đợi chờ mãi vẫn không có người thành thật tìm đến bằng trái tim yêu thương mà cô hằng mong ước. Chỉ gặp nhiều người tán tỉnh, lợi dụng và trái tim khô cằn. Vì vậy cô vẫn yêu Trường bằng thứ tình yêu cuồng si, và trái tim nóng bỏng - nhiều lần cô muốn sa ngã cùng Trường. Nhưng anh luôn tỉnh táo để cô và anh không thể tiến xa hơn tình anh em, tình bè bạn.

    Bây giờ công việc của Diệp rất ổn định, không lo gì về kinh tế, nhưng trong cô vẫn một nỗi buồn khó tả thành lời. Cô nhớ lại câu chuyện cổ tích “ Ngàn lẻ một đêm” mà cô đã đọc hồi còn bé. Diệp thấy mình cũng giống như vị hung thần kia - cô cũng đợi chờ trong vô vọng nhiều năm, nhưng cuộc sống của cô vẫn không có gì tươi sáng. Trường vẫn luôn bên cô, nhưng cuối cùng Diệp vẫn không biết hết ý nghĩa mầu nhiệm của tình yêu là gì? Phải chăng nó giống như thứ tình mà Trường đã bao năm dành cho cô? Nó mong manh. Diệu vợi. Và không thể nắm bắt?

    Diệp nghĩ: Đôi khi tình yêu cũng chỉ là một thứ ảo ảnh của đời sống tạm này mà thôi. Trong đầu của Diệp, Trường luôn là một người yêu đầu ấp tay gối với cô đã bao năm để được yên vui tiếp tục cuộc sống rất nhạt nhẽo này…/.

    _____________________________________Trần Minh Nguyệt

    ][​IMG]
    ]
     
    Bạch Vân thích bài này.
  8. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thư Viện ẢNH...

    Thiếu nữ Việt duyên dáng với lịch sử áo dài

    Sự biến thiên của lịch sử tạo nên những nét đặc trưng của áo dài ở mỗi thời kỳ. Nhưng tựu chung, áo dài lúc nào cũng đẹp, nữ tính và đại diện cho truyền thống của phụ nữ Việt.
    Không ai biết thời điểm ra đời cụ thể của chiếc áo dài nhưng cách đây hàng ngàn năm, trên trống đồng đã có hình ảnh này. Nó tồn tại cùng với mọi sinh hoạt thường ngày của người Việt, từ giã gạo, làm ruộng, chăn nuôi gia súc...

    Cho đến thời Hùng Vương, vào những năm 40 - 43 sau Công nguyên, diễn ra cuộc khởi nghĩa do phụ nữ lãnh đạo duy nhất trong lịch sử dân tộc Việt Nam, lập nên một Nhà nước vương triều độc lập, thống nhất và tự chủ. Lịch sử đã ghi lại rằng, khi ấy, Hai Bà Trưng đã mặc áo dài hai tà giáp vàng, che lọng vàng, cưỡi voi đánh trận.

    [​IMG]

    Để tỏ lòng tôn kính hai bà, phụ nữ Việt tránh mặc áo hai tà mà mặc áo tứ thân. Hồi ấy, họ đã khéo léo sử dụng màu sắc tự nhiên từ củ nâu, lá bàng giã nhỏ hay bùn dẻo dưới ao để làm màu nhuộm cho những trang phục, tạo ra nét “văn hóa mặc” đơn giản, tế nhị và kín đáo.

    [​IMG]

    [​IMG]

    Áo tứ thân gắn với khăn mỏ quạ, tóc vấn đuôi gà và nón quai thao là hình ảnh tảo tầncủa bà, của mẹ ngày xa xưa.


    Từ thế kỷ 17 đến đầu thế kỷ 20, xã hội Việt Nam với chế độ phong kiến, phân chia giai cấp, tầng lớp khá rõ ràng. Những người phụ nữ nơi thành thị đã biến tấu áo tứ thân thành áo ngũ thân hay năm tà để thể hiện sự quyền quý, cao sang, phân biệt mình với những người thuộc tầng lớp nghèo hơn.

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    Những tiểu thư, con nhà quan hay nhà giàu, mặc áo ngũ thân.

    [​IMG]

    Có thể thấy rõ sự phân biệt đẳng cấp trong bức ảnh này, chủ mặc áo ngũ thân, người hầu mặc áo tứ thân.


    Giai đoạn 1910 - 1950 và trước đó, người phụ nữ Việt vẫn còn chịu những khắt khe của xã hội phong kiến nên trang phục không tôn dáng mà được may rộng, phía trong họ còn mặc thêm một áo ngắn nữa. Chất liệu gấm và tơ dành cho những người giàu có. Người nghèo thì may áo dài bằng vải.

    [​IMG]

    Một gia đình nhà quan.

    [​IMG]

    Nền nếp, sự bảo thủ khiến họ phải cân nhắc khi lựa chọn màu sắc. Chỉ những dịp đặc biệt hoặc thân phận là đào hát mới dám dùng màu sặc sỡ cho y phục. Còn lại thường là màu nhẹ nhàng, nhạt như hồng nhạt, lòng tôm, mỡ gà hoặc nâu, trắng, xám, để tránh bị cho là không đứng đắn.

    [​IMG]

    Một người phụ nữ giàu có trong trang phục áo dài

    [​IMG]

    Gia đình vua Bảo Đại trong trang phục áo dài đầu thế kỷ 20.


    Ở miền Bắc, phụ nữ thích may thêm một cái khuy phụ bên phải cổ áo, và cài khuy cổ lệch ra đấy. Cổ áo hở ra để lộ những chuỗi hạt trang sức nhiều vòng.

    [​IMG]

    [​IMG]

    Thập niên 1930 - 1940, gấu áo dài thường được may trên mắt cá khoảng 20cm, được mặc với quần trắng hoặc đen.

    [​IMG]

    Từ thời đó, hình ảnh các thiếu nữ trường Đồng Khánh, Huế trong đồng phục áo dài tím đã đi vào thi ca, nhạc họa.

    [​IMG]

    [​IMG]

    Cũng trong giai đoạn này, xã hội Việt Nam dưới sự cai trị của Pháp nên bị ảnh hưởng bởi văn hóa phương Tây, không chỉ trong tư duy, lối sống, văn học... mà còn cả ở thời trang.​

     
  9. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    những con vật lạ......

    Kỳ thú loài cá có cánh bướm, chân cua

    Cá chào mào Red Gurnard có ngoại hình vô cùng sặc sỡ và “đôi cánh” to, rực rỡ như những cánh bướm cùng những chiếc chân như chân cua.

    [​IMG]

    Cá chào mào Red Gurnard có tên khoa học là Chelidonichthys spinosus, loài này được tìm thấy ở vùng thềm lục địa sâu tới 200m dưới đáy biển.

    [​IMG]

    Thay vì có vảy nhỏ như những loài cá khác, cá chào mào có một "đôi cánh" khá to so với thân hình.

    [​IMG]

    Kích thước trung bình của cá dài chừng 12 – 20 cm, nặng 500 – 1.600 gam.

    [​IMG]

    [​IMG]

    “Đôi cánh” đặc biệt và 6 chân gai nhỏ phía dưới thân của loài cá này giúp chúng "bay" qua nước đi sâu vào đáy biển để tìm thức ăn.

    [​IMG]

    Khi đi kiếm mồi, loài cá này nhờ vào những chiếc chân giống chân cua để di chuyển dưới đáy đại dương.

    [​IMG]

    Để bảo vệ mình, loài cá này có một hàng gai nhọn trên mang và vây lưng có chứa chất độc nhẹ.

    [​IMG]

    Ngoài ra, loài cá này còn biết tạo ra tiếng kêu ộp oạp tương tự như một con ếch để chống lại kẻ thù và giữ liên lạc với những con cá chào mào khác gần đó.




     
    PhaLeTim and Bạch Vân like this.
  10. Hoa Xương Rồng

    Hoa Xương Rồng Thần Tài

    Cùng Khám Phá...

    Trung Hoa ngũ đại danh hồ

    1.Hồ Thanh Hải

    [​IMG]

    Đây là hồ nước mặn lớn nhất của Trung Quốc và cũng là hồ nằm trong nội địa có diện tích “khủng” nhất của quốc gia này. Nó được tạo thành từ khoảng 40 triệu năm trước do sự va chạm của các mảng kiến tạo của trái đất và vị trí của nó là ở phía Tây Trung Quốc. Sự va chạm đó đã biến vùng Himalaya từ biển sâu thành núi cao và dấu tích để lại chính là hồ nước tuyệt đẹp này.

    Nằm ở độ cao 3.260m so với mức nước biển, hồ Thanh Hải có chu vi khoảng 360 km2 còn diện tích lên tới 4.340 km (diện tích Hà Nội sau khi mở rộng cũng chỉ đạt mức 3.344 km2). Hồ Thanh Hải nổi tiếng với đảo chim rộng hơn 1.000m2 với cả trăm loài chim di trú tập trung vào mỗi đợt xuân hè.

    2.Hồ Kanas

    [​IMG]

    Hồ Kanas nằm ở phía bắc Trung Quốc, gần với biên giới Nga, Mông Cổ và Kazakhstan. Nó là hồ nước ngọt sâu nhất quốc gia này. Trên thực tế, hồ Kanas là một khu vực phình to nhất của con sông cùng tên. Nguồn nước của hồ Kanas đến từ sông băng Erix và từ những phiến băng tinh khiết, dòng nước len lỏi qua các vùng núi cao trước khi hiền hòa chảy xuống đồng bằng. Không rõ nguồn nước đó có giúp tạo nên màu sắc đẹp ngỡ ngàng của nước hồ hay không vì với mỗi điều kiện thời tiết khác nhau, nước hồ lại đổi màu và nhờ đó có mang biệt danh “bảng màu của Thượng đế”.

    3. Hồ Namtso

    [​IMG]

    Kiêu hãnh khoe sắc nước giữa trời xanh Tây Tạng, đó chính là hồ Namtso. Nó là hồ nước mặn cao nhất thế giới và du khách sẽ phải lên tới độ cao 4.718 m để được thưởng ngoạn vẻ đẹp của hồ nước này. Ai đã một lần đứng bên bờ hồ sẽ có cảm giác nhìn thấy cả bầu trời phản chiếu trong đó.

    Nhờ nằm ở độ cao lớn, hồ Namtso vẫn giữ được làn nước tinh khiết, không bị ảnh hưởng bởi sản xuất công nghiệp. Hồ đóng băng vào tháng 10 hàng năm dưới tiết trời lạnh giá của Tây Tạng và vào tháng 5, mỗi khi mùa hè về, từng phiến băng lớn nứt vỡ, tạo nên những tiếng động như tiếng sấm vang trời.

    4. Hồ Thượng đế

    [​IMG]

    Hồ nằm ở đỉnh núi Trường Bạch và là một hồ nước được tạo thành từ miệng núi lửa đã tắt. Bản thân ngọn núi này cũng rất nổi tiếng bởi vẻ đẹp của nó và hồ Thượng đế chính là đỉnh cao của vẻ đẹp đó. Du khách chỉ có thể tới thăm hồ nước này vào mùa hè vì mỗi khi tuyết xuống, hồ Thượng đế lại tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài.

    5. Tây Hồ

    [​IMG]

    Tại Trung Quốc có tới 800 địa danh mang cái tên này nhưng mỗi khi nhắc đến Tây Hồ, người ta biết ngay đó là hồ nước thơ mộng ở thành phố Hàng Châu. Trước đây Tây Hồ vốn là một vịnh nhỏ, sau đó được đắp đê, biến thành một phá nước và dần dần trở thành một hồ nằm trong nội địa. Tây Hồ không có được vẻ hoành tráng, hoang dã như các hồ nước nói trên nhưng lại mang vẻ tinh tế, xảo nhã với rất nhiều dấu ấn của con người.

    Quanh hồ nước này có rất nhiều di tích như mộ và miếu thờ Nhạc Phi, mộ người anh hùng diệt hổ Võ Tòng hay chùa Linh Ẩn. Câu “tam đảo ngũ hồ” thường dùng trong văn chương chính là để chỉ Tây Hồ, nơi có những cảnh đẹp mê người.​

     
    Bạch Vân and PhaLeTim like this.
  11. Hoa Xương Rồng

    Hoa Xương Rồng Thần Tài

    Cùng Khám Phá...

    5 ngọn núi thiêng của Trung Quốc


    Đối với người dân Trung Quốc, chúng là các ngọn núi gắn liền với sự huyền diệu của tôn giáo và đất trời.

    1. Hằng Sơn

    [​IMG]

    Huyền Không Tự bám mình trên vách đá suốt 1.500 năm.

    Ngọn núi này nằm ở phía Bắc trong 5 ngọn núi thiêng nên cũng có tên Bắc Nhạc. Đỉnh cao nhất của nó đạt mức 2.016m và dáng vẻ của cả ngọn núi được gắn với chữ “hành” (đi). Hằng Sơn là ngọn núi có lịch sử lâu đời, ngay từ thời Tây Hán đã bắt đầu có chùa miếu. Tới thời Minh – Thanh, Hằng Sơn trở nên nổi tiếng với "tam tự, tứ từ, cửu đình các, thất cung, bát động, thập nhị miếu" (ba chùa, bốn đền thờ, chín đình gác, bảy cung, tám động, mười hai miếu).

    [​IMG]

    Cảnh núi non nhìn từ đường lên chùa.

    Cảnh sắc tại Hằng Sơn vừa hùng vĩ, vừa hiểm trở với điểm nhấn chính là Huyền Không Tự, ngôi chùa được xây từ thời Bắc Ngụy nằm chênh vênh trên vách đá. Dù nhìn rất nguy hiểm nhưng ngôi chùa đã trơ gan cùng tuế nguyệt suốt khoảng 1.500 năm qua.

    2. Hành Sơn

    Đây là ngọn núi còn được gọi với cái tên Nam Nhạc. Nó được tạo nên bởi chất đá hoa cương, vách đá dựng đứng như tường thành và nhiều chỗ có hình thù kỳ lạ. Hành Sơn được mô tả với chữ “phi” (bay) nhờ thế núi thanh thoát của nó. Trong hơn 200 đình, chùa, miếu mạo trên Hành Sơn, nổi tiếng nhất là Nam Nhạc Tự với diện tích gần 1 vạn mét vuông.

    [​IMG]

    Hành Sơn như đang bay trong biển bạch vân.

    Từ cách đây 2.000 năm, nhiều vĩ nhân đã tới thăm Hành Sơn và để lại nhiều chữ khắc trên đá ca ngợi cảnh sắc của vùng này. Hành Sơn có 72 đỉnh núi lớn nhỏ, 9 ao, 9 giếng, 9 hồ, 10 hang, 15 vách, 25 thác và 38 suối, tất cả đều là những điểm đáng tới thăm quan.

    3. Thái Sơn

    [​IMG]

    Tiên Nhân Kiều, một cảnh đẹp tự nhiên của Thái Sơn.

    Còn được gọi là Đông Nhạc, ngọn núi này là nơi các vị hoàng đế Trung Hoa thực hiện các lễ tế, chính vì thế nó được coi là ngọn núi thiêng nhất trong ngũ đại danh sơn. Thái Sơn được người Trung Quốc xem là biểu tượng của bình minh, của sự sống và sự tái sinh. Dáng Thái Sơn được gói trong chữ “tọa” (ngồi) đầy chất vương giả.

    [​IMG]

    Thái Sơn, ngọn núi vương giả ngự giữa đất trời.

    Ngọn núi chính của Thái Sơn mang tên Thiên Trụ (cột chống trời), đỉnh núi mang tên Ngọc Hoàng cao 1545m. Những cái tên đó cũng đủ nói lên sự uy nghi của Thái Sơn trong lòng người Trung Quốc. Cũng giống như các danh sơn khác, thế núi của Thái Sơn rất hiểm trở, tùng bách mọc nhiều và có không ít các thắng cảnh thiên nhiên trên đường lên núi.

    4. Hoa Sơn

    [​IMG]

    Đỉnh Tây Phong của Hoa Sơn đặc trưng cho dáng vẻ ngọn núi này.

    Đây là ngọn núi hiểm trở nhất trong 5 núi thiêng và còn được gọi là Tây Nhạc. Nhìn từ xa, Hoa Sơn giống như một bông hoa và nhờ đó nó mang cái tên như ngày nay. Hoa Sơn có 5 đỉnh núi chính trong đó đỉnh cao nhất là Lạc Nhạn vươn tới mức 2.154m.

    [​IMG]

    Phong cảnh như chỉ xuất hiện trong các bức tranh thủy mặc.

    Chất đá của Hoa Sơn là đá hoa cương với hàng loạt thạch bích dựng ngược cực kỳ ấn tượng. Hoa Sơn được xem là nơi thử thách tài nghệ của các chuyên gia leo núi và của cả những người hành hương về các đền miếu nơi đây. Hoa Sơn được gắn với chữ “lập” (đứng) chính là nhờ các vách đá hiểm trở này.

    5. Tung Sơn

    Nằm ở trung tâm của Ngũ Nhạc, ngọn núi này còn có cái tên Trung Nhạc. Với vị trí trung tâm của Trung Quốc thời cổ, nối liền với những cố đô nổi tiếng như Lạc Dương, Biện Lương, Tung Sơn được coi là đệ nhất danh sơn.

    [​IMG]

    Thiên hạ đệ nhất danh sơn – Tung Sơn.

    Đã có 30 vị hoàng đế và khoảng 150 văn nhân trứ danh từng đặt gót tới Tung Sơn và càng làm cho ngọn núi này trở thành nơi anh linh tụ hội. Thiếu Lâm Tự danh lừng thiên hạ cũng nằm trên ngọn Thiếu Thất của Tung Sơn và ngoài ra còn có Trung Nhạc miếu, một trong các công trình kiến trúc cổ nhất Trung Quốc được xây từ thời Tần.

    [​IMG]

    Hòa thượng đi trên một cây cầu cheo leo qua vách núi.

     
    Bạch Vân and PhaLeTim like this.
  12. Triệu Minh

    Triệu Minh Thần Tài Perennial member

    Truyện Ngắn...

    [​IMG]

    Giải thích và thấu hiểu


    ____________[​IMG]_______________​

    Ngày thi đầu tiên của học kỳ thứ nhất, tôi hoàn thành bài thi sớm nên quyết định gọi cho anh.

    - Em tan học sớm. Anh ghé đón em được không?

    - Được. Chờ anh 5 phút.

    - 5 phút á? Nhà anh nằm kế bên trường em mà?

    - Nhưng anh phải chuẩn bị...

    - Rồi. Nhanh lên nghen anh.

    2 giờ trưa, nắng chói chang. Tôi đứng dưới tán cây và tự quạt mát cho mình.

    5 phút trôi qua mà vẫn không thấy bóng dáng anh đâu. Tôi bực bội liếc xem đồng hồ đeo tay.

    10 phút... anh vẫn chưa tới... hổng lẽ anh gặp tai nạn gì sao?

    15 phút... cuối cùng anh cũng xuất hiện.

    - Sao anh tới trễ quá vậy?

    Dường như anh không bận tâm đến vẻ khó chịu của tôi, trả lời tỉnh bơ:

    - Ờ...anh... đang xem tivi.

    - Xem tivi? Sao anh không tắm rửa hay ăn uống gì đó luôn trước khi ra đây?!?

    Tôi không biết phải nói gì hơn ngoài câu cay cú đó. Tôi không nhận lấy chiếc mũ bảo hiểm mà anh đưa sang, chỉ đứng đó trân mắt nhìn anh giận dữ.

    - Anh xin lỗi.

    Đó là lần đầu tiên anh nói tiếng "xin lỗi" với tôi.

    Anh là dạng con trai không bao giờ nói tiếng "xin lỗi" với một người con gái.

    Tôi nhìn anh. Cơn giận nguôi dần. Im lặng, tôi cầm lấy mũ bảo hiểm và ngồi lên xe.

    Anh luôn luôn là như thế, không một lời giải thích, không phân trần, không cãi cọ. Điều duy nhất anh làm là... nói lời xin lỗi. Nhưng với tôi, mọi chuyện không thể đơn giản được giải quyết chỉ bằng một lời "xin lỗi".

    Tôi chưa bao giờ yêu cầu anh giải thích. Anh thú nhận, đó là lần đầu tiên anh nói tiếng xin lỗi với một người con gái. Vậy đã đủ. Nhưng mà, từ đó về sau, khi anh nói "xin lỗi" thì tôi hiểu rằng điều đó có nghĩa là: "Em đừng nói nữa."

    Đến lần xin lỗi thứ 59, tôi bật khóc.

    - Anh sẽ không phải nói lời xin lỗi với em lần nào nữa đâu. Khi mà anh không thể thay đổi, em cũng không thể cho anh cơ hội mãi được. Thật tuyệt vọng khi nghĩ rằng mọi chuyện có thể khác đi.

    Anh ôm lấy tôi và nói câu xin lỗi thứ 60.

    Anh không hiểu cảm giác của tôi. Vẫn không cho tôi bất kỳ lời giải thích nào cả. Tôi chợt thắc mắc, phải chăng anh đang giấu tôi điều gì đó.

    - Có chuyện gì xảy ra với anh thời gian gần đây vậy?

    - Không có gì.

    - Nhưng anh trông lạ lắm.

    - Đâu có đâu.

    - Anh có thể cho em một câu trả lời nào khác được không? Anh có hiểu rằng em rất lo lắng và bất an. Anh còn xem em là bạn gái của anh nữa không?

    - Anh xin lỗi.

    - Em không muốn nghe anh nói tiếng xin lỗi.

    Rồi tôi cúp máy. Và anh không hề gọi lại. Tôi nghĩ, có lẽ chúng tôi nên... chia tay thì hơn.

    ... anh nói xin lỗi lần thứ 99...

    Kể từ lần đó, tôi không gọi điện cũng không đến tìm anh nữa. Thỉnh thoảng tôi nhận được những cú phone lạ. Nhưng lúc bắt máy, đầu dây bên kia lại không lên tiếng. Có lẽ đó là anh. Tại sao anh không nói gì cả?

    Một tháng sau, tôi nhớ anh quay quắt. Không thể cưỡng được, tôi ghé sang trường tìm anh.

    - Xin lỗi, hôm nay XOXO có đến lớp không?

    - Mình e là cậu ấy bỏ học rồi.

    - Hả? Tại sao lại vậy? Anh ấy nghỉ học lúc nào?

    - Cậu ấy không đến trường hơn một tháng nay rồi.

    - Ơ... cám ơn bạn.

    Một tháng?? Có chuyện gì vậy. Tôi phóng về nhà và gọi ngay cho anh.

    "Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được. Xin vui lòng để lại lời nhắn sau tiếng bíp"

    Gọi số nhà cũng không có người bắt máy. Chẳng lẽ gia đình anh chuyển nhà? Thật không thể tin được, anh hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của tôi mà không để lại bất kỳ dấu vết nào. Tôi bắt đầu thấy quẫn trí.

    Bất ngờ điện thoại tôi reo vang. Là đứa bạn thân của tôi, đồng thời là "tiểu đệ" của anh.

    - Ê, bà đang ở đâu vậy? XOXO nằm viện rồi.

    - Thật sao?

    - Phải, anh ấy đang ở bệnh viện Z. Bà tới ngay đi.

    - OK.

    Tôi phóng như bay đến bệnh viện, hỏi số phòng rồi chạy ào lên.

    Anh nằm đó, tái xanh và bất động. Chỉ đưa mắt nhìn tôi không nói.

    - Chuyện gì xảy ra cho anh vậy? Sao anh không liên lạc với em?

    Anh vẫn không trả lời.

    - Hãy trả lời em đi... sao anh không nói gì hết vậy?

    Có giọt nước mắt lăn dài trên má và anh dồn hết chút sức tàn còn lại trong cơ thể để nói với tôi một câu...

    - Anh xin lỗi.

    Và rồi anh nhắm mắt lại vĩnh viễn.

    - Đừng đùa nữa... tại sao lại nói xin lỗi em... đừng... đừng xin lỗi, anh hãy mở mắt ra đi... trả lời em đi...

    Tôi gục xuống bên giường và khóc như mưa.

    - Tại sao anh chỉ nói lời xin lỗi?... tại sao anh không giải thích cho em hiểu? em không tha thứ cho anh đâu... hãy mở mắt ra nhìn em này... em van anh, mở mắt ra nhìn em đi...

    Đó là lời xin lỗi thứ 100.

    Anh thật sự chưa từng rời bỏ thế giới này. Anh vẫn hiện về trong những giấc mơ của tôi. Vẫn cười đùa với tôi và vẫn gọi tôi hai tiếng "bé iu"... có điều... anh không cần nói tiếng xin lỗi với tôi thêm lần nào nữa.

    Một tháng sau, mẹ anh đến tìm và đưa cho tôi một chiếc hộp, trong ấy đựng 100 tấm ảnh của anh. Mỗi bức ảnh là một câu chuyện, là lời giải thích muộn màng cho những điều tôi vẫn luôn thắc mắc.

    Lần thứ nhất, Bé iu ạ, anh thật lòng không cố ý đến trễ. Nhưng ngay khi bước chân ra khỏi nhà, trái tim anh nhói lên đau đớn và khiến anh quỵ ngã. Căn bệnh quái ác vẫn hành hạ anh hằng ngày. Nhưng anh đã hứa với em thì anh nhất định phải đến và anh đã đến rồi. Chỉ là... anh không đủ can đảm nói với em sự thật. Hãy tha lỗi cho anh!

    Lần thứ hai...

    Lần thứ ba...

    Lần thứ 100, Bé iu ạ, anh thật lòng không muốn bỏ em ở lại một mình trên thế giới này đâu. Nhưng phải thế thôi, có lẽ Thượng Đế không muốn cho anh cơ hội được nói tiếng yêu em. Không cho anh cơ hội được nắm tay em trong ngày cưới. Em là người con gái đầu tiên anh nói lời xin lỗi. Và cũng là người con gái đầu tiên anh muốn được sống cùng trong cả quãng đời còn lại. Hãy tha lỗi cho anh vì đã không thể ở đó để mang lại hạnh phúc cho em... hãy hứa với anh đi... em đừng khóc. Anh không muốn em phải rơi lệ vì anh đâu... yêu em rất nhiều. XOXO.

    Tấm hình cuối cùng chụp anh trong bệnh viện. Mặc dù anh trông rất yếu nhưng nụ cười nở trên môi anh tươi tắn hơn bao giờ hết.

    Làm sao tôi không khóc cho được? Khi mà, vào lúc anh cần đến tôi nhất... tôi lại không có ở đó. Tôi ôm tấm ảnh vào lòng, nước mắt rơi lả chả khi tôi thì thầm với linh hồn anh.

    - Em xin lỗi.

    _________________________________________Sưu Tầm

    ][​IMG]
    ]
     
    Chỉnh sửa cuối: 20/11/13
  13. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    Loài cá đẹp long lanh nguy hiểm nhất thế giới

    [​IMG]

    Tờ báo về cá lâu năm bậc nhất của Mỹ, Tropical Fish Hobbyist, số tháng 3/2004 chỉ đích danh cá bảy màu là nguy hiểm nhất hành tinh

     
  14. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    Loài cá đẹp long lanh nguy hiểm nhất thế giới

    [​IMG]

    Cá bảy màu có tên khoa học là Poecilia Recticulata. Được tìm thấy vào năm 1859, chúng được du nhập sang Âu châu năm 1861 và từ đó phát tán đi khắp nơi trên thế giới.


     
  15. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    Loài cá đẹp long lanh nguy hiểm nhất thế giới

    [​IMG]

    Cá bảy màu là loại cá rất nhỏ (con đực chỉ 2 - 3 cm, con cái khoảng 4 cm) nhưng chúng là loài sinh sản rất nhanh.

     
  16. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    Loài cá đẹp long lanh nguy hiểm nhất thế giới

    [​IMG]

    Trong điều kiện sống thích hợp, chỉ với 1 cặp bảy màu ban đầu, sau một năm đã là hàng trăm ngàn con.

     
  17. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Loài cá đẹp long lanh nguy hiểm nhất thế giới

    [​IMG]

    Loại cá này ăn tất cả các loại thủy thực vật và động vật (rong, tảo, moina...) dẫn đến không còn thức ăn cho các loại cá khác.


     
  18. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    Loài cá đẹp long lanh nguy hiểm nhất thế giới

    [​IMG]

    Bên cạnh đó, theo kết quả của một phân tích hóa học mới, cá bảy màu được đặt vào vị trí cao trong chuỗi thức ăn, thậm chí còn đứng trên cả cá mập.


     
  19. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    Loài cá đẹp long lanh nguy hiểm nhất thế giới

    [​IMG]

    Điều đó khiến cho loài cá này vô tình trở thành loài nguy hiểm, thậm chí hơn cả hổ và cá mập

     
  20. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thế Giới Muôn Loài...

    Loài cá đẹp long lanh nguy hiểm nhất thế giới

    [​IMG]

    Những hình ảnh của cá bảy màu khi mang bầu. Để đẻ hết một lứa, cá mẹ có thể mất nhiều tiếng đồng hồ. Phần lớn cá con chui đầu ra trước.