Góc Nhỏ ✿◕ ‿ ◕✿ Khu Vườn Hoa Xương Rồng...✿◕ ‿ ◕✿

Thảo luận trong 'Cà Phê - Trà Đá' bắt đầu bởi Hoa Xương Rồng, 4/12/12.

  1. Triệu Minh

    Triệu Minh Thần Tài Perennial member

    Truyện Ngắn...

    Khởi đầu và kết thúc

    [​IMG]

    Sau khi thức dậy, trong bộ đồ ngủ, tóc rối, Mai ngồi bó gối trên chiếc sô pha. Trước mặt nàng, trên chiếc bàn là một chậu sống đời, nó được đặt tách biệt khỏi những chiếc tách trà sứ có hoa văn nhạt. Chậu hoa là thứ duy nhất thu hút đôi mắt buồn tẻ của nàng trong mỗi sáng. Cây hoa sống đời hôm nay đã nở những bông hoa đầu tiên, điều đó đánh thức tâm trí của nàng, những bông hoa mang đến một điều ý nghĩa mà nàng đã chờ đợi bấy lâu. Vừa mân mê những bông hoa nhỏ xíu trong niềm vui sướng, Mai vừa ghép lại những hình ảnh giữa mình và Nam.

    ***​

    Trong quán café, điệu nhạc Jazz êm ái, những bàn khách xung quanh thưa thớt người. Một gốc, bên chiếc bàn dành cho hai người, Mai tập trung ánh mắt nhìn về phía người con trai ngồi đối diện mình, đôi mắt nhỏ xíu của nàng mở to hơn bao giờ hết, nàng nhìn anh một cách thích thú.

    - Bé yêu ngắm anh không chán à? – Nam hỏi

    - Để yên nào, để em xem trên khuôn mặt anh có nét nào có thể tương tác với loài cú mèo không"- đôi mắt sáng quắc và cái mũi dài ngoằm của anh đã khiến nàng thích thú với khám phá của mình.

    Nàng cười khúc khích

    Còn Nam lúc nào cũng vậy, anh cứ để cho nàng nói hết những điều nàng moi móc được ở anh, và cho nàng hả hê với những khám phá của mình rồi hành động

    - Cái mũi tẹt dí này thì của loài hà bá em nhỉ? - anh nói rồi chồm người đến véo vào sóng mũi tẹt của nàng.

    Nàng đỏ mặt, lúc này đôi mắt nhỏ xíu của nàng lại chuyển sang trạng thái linh động, nàng dáo dác nhìn quanh như xem có ai nghe hay nhìn thấy không, bắt gặp mọi người đang nhìn mình, nàng quở trách anh:

    - Anh thật là, sao cứ phải lôi điểm xấu xí của người ta ra để mà chọc thế?

    - Vì anh tìm mãi không có nét đẹp nào ở em cả - tiếng cười khanh khách của anh khiến nàng tức tối, khi nàng đang toan giận thì bất ngờ anh đặt một chậu cây sống đời lên mặt bàn, nhìn thấy chậu cây, Mai như quên hết mọi thứ.

    Sau khi Nam trao nàng chậu cây, anh dửng dưng nói

    - Nếu sau này anh chết, hãy cố gắng chăm sóc nó đến khi nào nó trở thành một chậu hoa nóng bỏng thì hãy trồng cạnh mộ anh

    Mai biết thừa tính của Nam, anh hay dùng lời khủng khiếp để kích hoạt cá tính của mình, nàng trả lời một cách tỉnh bơ

    - Em sẽ chẳng việc gì phải đưa nó đi đâu cả, nó sẽ luôn bên em, còn anh muốn thì hãy cưới em làm vợ đi.

    Nam cười ranh mãnh, anh đáp - Em biết rồi đấy, anh chỉ lấy những cô gái có nhiều đức tính, còn những cô gái có cá tính như em ấy mà, thì than ôi...

    Những ai quen biết họ đều tin tưởng về một tình yêu nơi hai người, và già nửa trong số đó sẽ đặt cược sức mạnh tình yêu nghiêng về phía Mai, nhưng tất cả đều không hề biết Mai chưa hề yêu Nam. Mai chỉ quý Nam như một lẽ không ai yêu nàng bằng anh. Còn về phía Nam, anh yêu Mai bằng một tình yêu hóm hĩnh, không thổ lộ và không rượt đuổi. Anh chỉ cần ở gần Mai mỗi ngày năm phút và nghe giọng nói nàng mỗi ngày hơn chừng đó. Kiểu giăng định mức như vậy đã khiến Mai sống không thể thiếu anh.

    Khi Mai đang nâng niu chậu sống đời thì hai cốc yaour đá được người phục vụ quán bưng ra.

    Nàng chưa hề gọi món.
    - Ơ, mình có gọi yaour đâu - nàng ngạc nhiên nói với cô gái phục vụ quán

    - Dạ...- cô gái ấp úng rồi đưa mắt sang nhìn Nam.

    - Là anh kêu - nghe được câu xác nhận của Nam, cô phục vụ quán như trút được gánh nặng.

    Khi cô gái quay đi, Mai liền giận dỗi nói

    - Em không thích như vậy, dù đây là món em thích nhưng anh phải để em lựa chọn chứ

    - Vậy thì em kêu thứ khác đi.

    Mai đã không còn vui nữa, nàng đáp "không" một cách lạnh lùng rồi bỏ về, Nam không đuổi theo, lúc này trên mét mặt Nam có điều gì đó rất tối, màu da anh xạm đi, đôi môi tái nhợt, cơn đau đang đến.

    ***

    Tiếng chuông điện thoại đổ dồn đã kéo Mai về lại với không gian thực. Nàng uể oải nhấc mình khỏi ghế, đi đến nơi có tiếng chuông. Mai từ từ cầm điện thoại lên, trong khi đôi mắt nàng vẫn không rời khỏi những bông hoa sống đời li ti.

    Đầu dây bên kia khi nghe giọng nàng liền sốt sẳng hỏi.

    - Em yêu! Em chuẩn bị chưa?

    Nghe giọng nói của người yêu, nàng mới vỡ lẽ là hôm nay hai người có việc quan trọng phải làm cùng nhau. Sau vài giây phút bối rối, nàng đã cố gắng lấy lại trạng thái tươi tỉnh, cố gắng trả lời với giọng điệu tự nhiên nhất

    - À, em vừa dậy, mà họ hẹn chúng mình mấy giờ anh nhỉ?

    - Chín giờ, em mau quên thế? Mà hôm nay nghe giọng em lạ lắm, em mệt à?

    Sự lo lắng của người yêu khiến nàng phải bình tâm hơn, nàng không thể để anh ta biết là nàng đang có tâm sự với chậu cây sống đời.
    - Có lẽ hôm qua chúng mình đi về khuya quá nên hôm nay em hơi mệt, nhưng không sao, anh sẽ đón em chứ? - nàng trả lời anh ta.

    - Ừ, nửa tiếng nữa anh đón em đi ăn rồi chúng ta cùng đi đến đó nhé, em chuẩn bị giờ đi là vừa.

    Nàng ưng thuận rồi gác máy.

    Nàng vào phòng ngủ, đứng trước gương với bộ dạng hoàn toàn ủ rũ, chiếc váy ngủ màu trắng phủ lên cơ thể trắng muốt của nàng đến tận đầu gối tạo cho nàng một dáng vẻ cô đơn. Tóc rối, đôi mắt nhỏ của nàng không mấy linh động với những ưu tư. Trong thoáng vô thức, vì nhớ Nam nên nàng đưa tay lên chạm vào khuôn mặt mình để kí ức tiếp tục rủ nhau quay về.

    ***

    [​IMG]

    Sau khi Mai bỏ về với sự giận dỗi, những ngày sau đó nàng không thấy Nam tìm đến xin lỗi mình, ngay cả một tin nhắn hỏi thăm cũng không có. Nhưng rồi sau đó một tuần, nàng cũng nhận được một tin nhắn từ anh "Này bé yêu, đừng quên chăm sóc chậu cây đấy nhé"

    Nàng vừa giận anh lại vừa mừng, lưỡng lự để tìm sự trả thù nhưng rồi nàng vẫn trả lời anh với câu nói quen thuộc "Anh thật đáng ghét, anh đang ở đâu vậy?", tin nhắn đã chuyển đi một lúc nhưng nàng vẫn không thấy hồi âm của anh, nàng lại đâm bực mình.

    Nam lại quằn quại với những cơn đau cấp tính. Mồ hôi hòa lẫn nước mắt đầm đìa trên khuôn mặt anh. Trong cơn đau thấu xương, Nam lại thiếp đi.

    Những ngày sau đó thấy Nam vẫn tiếp tục im lặng. Mai từ cảm giác khó chịu lại chuyển sang cảm giác lo lắng. Đến một hôm nàng không thể chịu nỗi nên đã quyết định chạy ngay đến căn hộ của anh, nhưng anh không có nhà. Điện thoại của anh vẫn tắt, nàng để lại tin nhắn thoại rồi lại tiếp tục đợi anh, cứ thế nàng đợi mãi cho đến tận đêm vẫn không thấy anh về. Và rồi khi nàng trở về nhà mình, điện thoại đổ chuông, đó là anh.

    - Đồ đáng ghét, anh đang ở đâu thế?

    Giọng anh thì thào "Anh đang ở trước cửa nhà em nè, mở cửa cho anh đi bé yêu"

    Mai mừng rỡ nhưng khi thấy anh nàng lại tỏ thái độ khó chịu "Tại sao anh lại đến đây?". Nàng từng nói với anh là không bao giờ để con trai đến nhà mình, trừ khi người đó là người yêu, Nam cũng không bao giờ quên điều đó nhưng hôm nay anh đã đến, nó như một dấu hiệu không lành.

    "Anh xin lỗi"- nói xong anh ôm nàng vào lòng. Cái ôm này có thể giết chết những khoảng cảnh bấy lâu giữa hai người, nhưng có thể nó sẽ là cái ôm đẩy Mai ra xa cuộc đời anh. Nhưng với anh, cái ôm là đủ, không toan tính, không e ngại về sau.

    Mai buông xuôi, những lãnh cảm trong nàng giờ đây đã mềm nhũn, nàng không phân định được lúc này nàng muốn gì trong cái ôm đó. Nhưng rồi hành động nhẹ nhàng do anh tạo ra chỉ diễn ra trong tích tắc. Sau khoảnh khắc cảm nhận được sự ấm áp, anh buông nàng ra rồi áp tay lên má nàng vừa nhìn vào mắt nàng, sắc mặt tái nhợt, anh nói "Anh về đây, chúc em ngủ ngon". Nói xong, anh quay phắt đi mà không hế ngoái lại xem Mai có khóc hay không.

    Trong ngày đám tang Nam, Mai đã không dám đến chứng kiến, nàng tự giam mình trong căn phòng với những dòng e-mail đến từ địa chỉ của anh. Lạ thay, một bức mail còn nguyên vẹn, nàng mở nó ra với một cảm giác bồi hồi.

    - Bé yêu của anh! Những nơi anh đi qua đều mang đến cho anh sự thú vị, những con người anh gặp, hết thảy họ đều là những người tốt, họ cho anh cái nhìn nhận mãnh liệt về cuộc sống, anh tích cực hơn. Nhưng em biết không? Từ khi anh gặp và yêu em, mọi điều tốt đẹp đó đã mờ nhạt, em là vận rủi của anh mà, bởi, em chẳng mang đến cho anh điều gì ngoài việc làm cho con tim anh si mê em. Nhiều người bạn của anh tin rằng, chúng ta là một cặp, ngay cả anh cũng từng tin như thế, nhưng yêu em anh cần tôn trọng em, em không hề yêu anh, anh phải chấp nhận. Lạ thay, những hành động của em tạo nên khoảng cách giữa chúng ta đều duyên dáng trong mắt anh. Phải. Những cự tuyệt ấy, là những điều hết sức đặc biệt với anh.

    Trong câu nói nào đó của em, em nói rằng có được hạnh phúc là điều gian nan, nhưng với anh nó vô cùng dễ dàng. Dễ dàng như khi anh đưa tay lên khuôn mặt em, anh đã chạm vào hạnh phúc từ ngày đầu. Dễ dàng với những lý giải giản đơn, anh đã chọn em, chọn tính cách em, chọn cả những đường nét đáng yêu trên khuôn mặt em, trong cử chỉ em thì anh chọn tất cả.

    Bức mail cuối cùng này của anh sẽ đến với em khi anh đang hấp hối, nhưng anh muốn nó sẽ giúp em có hạnh phúc. Em hãy yêu đi bé yêu của anh.

    Vĩnh biệt em!"

    Những giọt nước mắt tuôn trào, tiếng nấc phát lên từng tiếng trong cổ họng nàng rồi vô thức nàng nói.

    "Vĩnh biệt anh, mối tình của em"

    Sáng hôm sau, nàng tỉnh dậy trên chiếc giường, ánh sáng hắt qua chiếc rèm cửa đang buông lơi rồi rọi vào khóe mắt nàng, từ phòng khách vọng vào tiếng gõ cửa.

    Nàng lẩn thẩn bước ra, cánh cửa được mở và một khuôn mặt với đôi mắt sắc sảo nhìn vào nàng.

    -Tôi đi ngang qua và thấy chậu sống đời này cần tưới nước.

    Nàng hơi bối rối đón lậy chậu sống đời.

    - Cảm... cảm ơn anh

    - Không có chi, nếu cô không bỏ bê mà chăm sóc chúng thì chúng sẽ nở những bông hoa nóng bỏng đấy

    Nói xong anh ta quay đi, lúc đó đột nhiên nàng buột miêng gọi anh ta.

    - Này anh...

    ***

    Nàng quyết định vận một chiếc váy với những hình bông hoa tươi tắn, nét mặt nàng rạng rỡ khi tiếng chuông cửa vang lên từ phòng khách. Nàng vội mở cửa ra, người yêu nàng xuất hiện với một nụ cười, bất ngờ, nàng ôm chầm lấy người mình yêu và thổn thức.

    - Em yêu anh

    - Anh biết mà, anh cũng thế - anh vỗ về nàng rồi lúc sau anh nói tiếp - mà hình như cây sống đời...

    - Nó nở hoa rồi, anh đưa em ra mộ của anh ấy nhé

    - Được thôi em yêu, chúng ta đi nhanh nào để còn kịp đăng ký kết hôn.

    _______________________________________________Hữu Nam

    [​IMG]
     
    bengoc thích bài này.
  2. Triệu Minh

    Triệu Minh Thần Tài Perennial member

    Truyện Ngắn...

    Nợ nhau lời xin lỗi

    [​IMG]

    Mối tình đầu đã khiến trái tim cô băng lạnh đi. Cô thấy hận người cô đã yêu say đắm...

    ***​

    Người ta hỏi cô: "Em còn nhớ anh không?"

    Cô trả lời: "Em đã quên anh, tình yêu trong em đã chết, mọi nỗi đau đã qua đi, giận hờn không còn nữa. Chỉ còn lại khoảng trống thôi anh à."

    Người ta bảo: "Nếu vậy thì anh sẽ buồn lắm".

    Cô không nói gì, lặng lẽ nhấn nút kết thúc cuộc gọi. Cô ngồi bất thần tự hỏi, tại sao thời gian đã lâu vậy rồi mà cô không thể nào quên được người đó. Cô đau đớn khi nhận ra lúc này, trên môi cô còn vương lại chút gì mặn chát...

    Một mình trong phòng vắng, cô nhớ lại tình yêu xưa, tình yêu đầu tiên với bao dư vị của niềm vui, hạnh phúc và cả nỗi đau ngọt ngào. Cô chợt liên tưởng đến những cái nắm tay thật chặt, những nụ hôn cháy bỏng, những ước mơ về tương lai mà cô từng xây đắp. Để rồi, cùng song hành với nỗi nhớ hôm nay đang dày xéo là những giọt nước mắt chực tuôn trào trên gương mặt.

    Ký ức vẫn cứ thế ùa về. Cô nhớ về ngày hôm đó...

    Vì là ngày đầu tuần nên cô quyết định đi làm sớm hơn một chút. Gần tới công ty thì một cơn mưa bất chợt đến, cũng như bao người khác, vội vàng tìm cho mình một chỗ tránh mưa. Và ghé quán cà phê bên đường là lựa chọn thú vị nhất. Cô vào quán, chọn một góc đủ để thả hồn mình theo giai điệu du dương của những bản nhạc.

    Đang nhâm nhi cốc sữa nóng thì anh đột nhiên xuất hiện trước mặt với câu nói: "Lớn thế này rồi, em vẫn còn uống sữa? Như vậy, bao giờ mới lấy được chồng? Quán đông người quá, em cho anh ngồi chung bàn với nhé!".

    Cô bất ngờ trước những lời nói của người đàn ông lạ mặt. Chưa kịp phản ứng gì thì cô bắt gặp ánh mắt sâu hút của anh. Cô cứ thế im lặng, suy tưởng.

    Sau phút giây xao động đó, cô trở về với thực tại. Cô thấy ghét gã trai này, vì chỉ mới đây thôi gã dám buông lời trêu chọc cô.

    Buông thõng ánh mắt ra xa và lạnh lùng đáp: "Cứ tự nhiên, quán này đâu phải của tôi".

    Anh ngồi xuống, không nói gì thêm nữa và gọi cho mình một tách cafe. Chợt điện thoại anh reo vang, rồi anh đứng dậy chào cô và mất hút trong cơn mưa đang nặng hạt.

    Cuộc gặp gỡ bất chợt đem lại những cảm xúc mong manh cho riêng mình cô cuối cùng cũng qua đi. Những cảm xúc cứ nhạt dần, trôi vào quên lãng...

    Theo từng nhịp chảy của thời gian cô vẫn vô tư, hồn nhiên và cũng không còn nhớ gì tới anh nữa. Thế nhưng, cuộc đời hình như là sự trùng hợp không ai có thể cưỡng lại được. Với cô sự trùng hợp đó, đã cho cô bắt đầu một tình yêu đẹp, nhưng cũng đầy nước mắt.

    Khi đó, công ty cô có một hợp đồng quan trọng trong lĩnh vực du lịch. Cô được giao toàn bộ trách nhiệm trong việc gặp gỡ đối tác cũng như lên kế hoạch công việc. Cô hào hứng với công việc này. Cô nhấc máy:

    - Alô, xin hỏi đây có phải số máy của công ty X không ạ?

    - Vâng! Xin lỗi, cô là ai?

    - Tôi là Thiên Kim, nhân viên tư vấn dịch vụ du lịch. Công ty anh có đặt một tour du lịch ở chỗ tôi. Tôi muốn hẹn gặp anh để trao đổi.

    - À, vậy chiều nay khoảng 4h chúng ta gặp nhau ở quán cafe đối diện công ty tôi nhé.

    - Vâng, chào anh.

    Chiều hôm đó, cô đến sớm hơn giờ hẹn và đợi. Điện thoại của cô chợt reo vang.

    - Alô.

    - Chào cô, cô đã đến chưa?

    - Tôi đang ở chỗ hẹn.

    - Tôi thấy cô rồi.

    Trong phút chốc, hình như hai người nhận ra nhau. Họ nhận thấy có cái gì đó vừa lạ, vừa quen, vừa rất thân thiết ở người đối diện. Nhưng không ai dám nói.

    Cô chủ động lên tiếng:

    - Chào anh, mời anh ngồi. Anh gọi đồ uống đi, và chúng ta cùng trao đổi công việc nhé.

    Cuộc trao đổi diễn ra tốt đẹp hơn những gì cô nghĩ. Và như vậy, có nghĩa là cô đã thành công trong hợp đồng lần này. Nhưng điều làm cô vui hơn, đó là cô đã tìm được cho mình một người bạn.

    Những ngày sau đó, anh luôn gọi điện, nhắn tin cho cô. Rồi họ hẹn hò. Họ hứa hẹn cho một tình yêu đẹp mãi. Cả hai người luôn cảm thấy hạnh phúc với những gì mình đang có. Cô nhớ, có lần anh nói với cô: "Dù thế giới này có thay đổi như thế nào, vạn vật có thay đổi ra sao thì anh vẫn luôn yêu em. Cô bé của anh ạ!" Cô hạnh phúc vì điều đó. Tựa đầu vào vai anh, cô khẽ nói "Em cũng thế, em sẽ mãi yêu anh..."

    [​IMG]

    ***

    Giọt nước mắt bỗng rớt xuống tay nóng hổi. Cô giật mình trở về thực tại. Cô cười nhẹ nhàng trong nước mắt. Cô xót xa khi ý thức được rằng, tất cả những thứ đó giờ chỉ còn trong hồi ức. Còn giờ đây, anh của cô, tình yêu của cô đã đi xa rồi. Tại sao ư? Cô không hiểu.

    Cô chỉ nhớ rằng, mùa thu năm đó, buổi tối hôm đó – ngày sinh nhật cô.

    - Em à. Chúc mừng sinh nhật em - Anh đưa cho cô bó hoa hồng rực rỡ.

    Cô cười hạnh phúc nói: "Chúng mình đi đâu chơi anh nhé".

    - Ừ. Anh sẽ đưa em đi.

    Cô gái đang yêu hạnh phúc đến tột độ, khi được cùng người mình yêu tay trong tay dạo phố. Đây là, sinh nhật đầu tiên cô đi cùng một người con trai, mà người đó chính là người mà cô nguyện sẽ cùng đi hết con đường tương lai còn lại. Cô thấy yêu cái ngày ý nghĩa đó. Yêu cái mùa thu dịu nhẹ đó.

    Những cơn gió vẫn thổi nhẹ nhàng làm mơn man da thịt. Đang ngập chìm trong hạnh phúc, cô bỗng giật mình với cái nắm tay thật chặt của người con trai ngồi bên cạnh. Anh nói:

    - Em, anh xin lỗi em vì tất cả. Anh xin lỗi, anh không thể bên em như lời anh đã hứa.

    Cô im lặng. Cô bất ngờ. Cô đau đớn. Cô không tin vào những gì tai mình nghe thấy.

    - Anh, anh đang nói điều gì vậy? Chẳng phải hôm nay là sinh nhật em sao anh?

    - Thiên Kim à, anh chỉ muốn nói với em một điều. Đó là hãy tha lỗi cho anh. Những gì ngày qua anh đã dành cho em là sự thật, nhưng bây giờ... Em, em hãy tha lỗi cho anh. Anh đưa em về nhé!

    Cô òa khóc nức nở như một đứa trẻ lên ba. Những gì mà cô tận hưởng ngày qua chỉ còn lại ở hai từ xin lỗi thôi sao?

    - Anh cho em lý do đi. Tại sao lại vậy anh? Em đã làm gì sai?

    - Không, em không làm gì sai hết. Là do anh đã không giữ lời hứa. Anh đã sai.

    - Có ai đó đã thay thế vị trí của em rồi sao anh?

    - Anh đã quá nhẫn tâm phải không em? Anh xin lỗi.

    Cô không muốn nghe thêm lời nào từ anh nữa, cô bỏ chạy. Chạy trốn tất cả. Trong đầu cô lúc này đang vang lên những dư âm ngọt ngào của lời yêu và tất nhiên là cả những xót xa cho một tình yêu đã tan vỡ.

    Cô lang thang trên những con phố lâu thật lâu, nước mắt đã chảy không biết bao nhiêu cho thỏa nỗi lòng. Người đó đã đến và đi qua cuộc đời cô tựa như một cơn gió thoảng. Nhẹ nhàng đấy, nhưng cũng lạnh buốt đến tận con tim.

    Cô mở cửa phòng, nhìn vào màn hình điện thoại, nhấn vào mục danh bạ tìm đến số có lưu tên là honey, cô khẽ nhấn nút delete. Xóa hết những gì không còn thuộc về cô nữa. Đã 12h đêm, đêm nay không một cuộc gọi, không một tin nhắn chúc ngủ ngon. Vậy là, người đó đã đi qua cuộc đời cô như thế.

    Mối tình đầu đã khiến trái tim cô băng lạnh đi. Cô thấy hận người cô đã yêu say đắm. Kể từ sau ngày chia tay, cô luôn đặt ra cho mình những nguyên tắc thép kể cả trong công việc và tình cảm để nhắc nhở mình không tái phạm một sai lầm nào nữa.

    ***

    Còn anh, sau cái đêm hôm đó, anh nhập viện. Anh mắc bệnh ung thư. Căn bệnh mà anh biết không thể nào chữa khỏi được. Anh đau khổ khi biết rằng, mình sẽ không thể đi chung đường với người con gái ấy, không thể bảo vệ người con gái ấy và đau khổ hơn là không thể cho người con gái ấy một gia đình trọn vẹn như cô từng mơ ước. Anh lặng lẽ dằn vặt mình trong đau đớn.

    Thiên Kim cũng chính là mối tình đầu của anh. Anh yêu sự trong sáng, thuần khiết pha chút tinh nghịch nơi cô. Quyết định chia tay, anh mong cô có thể tìm được một hạnh phúc thực sự.

    Ngày nào anh cũng viết nhật ký cho cô. Cái tên Thiên Kim luôn hiện hữu trong trái tim người con trai ấy. Vẫn là nét bút thân thuộc.

    "Công chúa của anh. Em biết không, với anh, em là tất cả. Anh xin lỗi vì đã không thể làm em hạnh phúc. Nhưng em à, em hãy tin anh, hãy tin tình yêu hôm qua anh dành cho em là sự thật và tình yêu đó sẽ còn mãi ở trong anh. Nếu em đọc được những dòng chữ này, thì hãy tha thứ cho anh, em nhé! Nếu có kiếp sau, anh xin được yêu em mãi mãi".

    Thời gian trôi đi, thể xác người con trai ấy ngày càng trở nên héo mòn. Biết mình không thể kéo dài thời gian thêm nữa, anh nhấc điện thoại lên. Tìm đến tên Thiên Kim và anh gọi.

    - Em đấy à, em còn nhớ anh không?

    - Em đã quên anh, tình yêu trong em đã chết, mọi nỗi đau đã qua đi, giận hờn không còn nữa. Chỉ còn lại khoảng trống thôi anh à.

    - Nếu vậy thì anh sẽ buồn lắm.

    Tút, tút, tút... Những âm thanh vang lên kéo dài buồn bã.

    Cô đã tắt máy, cô khóc và anh cũng khóc.

    Chiếc điện thoại rời khỏi bàn tay của anh. Anh từ giã cõi đời về với cõi vĩnh hằng khi chưa thể nói với cô thêm một lời xin lỗi.

    ra đi

    ***

    Một tuần sau ngày anh mất, một người bạn của anh đưa cho cô cuốn nhật ký của anh. Cô cầm và đọc. Một cảm giác tội lỗi dâng tràn tâm hồn cô. Trong lúc anh cần cô nhất thì cô lại vô tâm bỏ mặc. Cô đã giận anh, không nói đúng hơn là cô đã hận anh. Hận anh chỉ vì ngày hôm đó, đã nói với cô lời chia tay để đi yêu thương một người con gái khác. Cô giận chính bản thân mình đã không tìm hiểu mọi việc thật kỹ càng, để rồi đánh mất đi tình yêu. Nước mắt cô cứ thế lăn dài trên má.

    Lặng lẽ đến bên mộ anh với một bó hồng, cô đặt nó xuống, lần này cô không khóc. Chỉ đứng ngắm nhìn di ảnh của anh, một gương mặt hiền hậu, thông minh – người cô đã yêu và rất yêu. Cô nói với anh. "Anh, em yêu anh. Em mãi yêu anh. Chúng ta đã nợ nhau một lời xin lỗi".

    [​IMG]
     
    bengoc thích bài này.
  3. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Cây Trái Miền Nam...

    Vườn LÊ KI MA​


    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    bengoc thích bài này.
  4. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thư Viện ẢNH...

    ảnh chim và hoa ​


    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 5/8/13
    bengoc thích bài này.
  5. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thư Viện ẢNH...

    ảnh chim và hoa ​


    [​IMG]
     
    bengoc thích bài này.
  6. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thư Viện ẢNH...

    ảnh chim và hoa ​


    [​IMG]
     
    bengoc thích bài này.
  7. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thư Viện ẢNH...

    ảnh chim và hoa ​


    [​IMG]
     
    bengoc thích bài này.
  8. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thư Viện ẢNH...

    ảnh chim và hoa ​


    [​IMG]
     
    bengoc thích bài này.
  9. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thư Viện ẢNH...

    ảnh chim và hoa ​


    [​IMG]
     
    bengoc thích bài này.
  10. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thư Viện ẢNH...

    ảnh chim và hoa ​


    [​IMG]
     
    bengoc thích bài này.
  11. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thư Viện ẢNH...

    ảnh chim và hoa ​


    [​IMG]
     
    bengoc and NU_MIEU like this.
  12. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thư Viện ẢNH...

    ảnh chim và hoa ​


    [​IMG]
     
    bengoc and NU_MIEU like this.
  13. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thư Viện ẢNH...

    ảnh chim và hoa ​


    [​IMG]
     
    bengoc and NU_MIEU like this.
  14. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thư Viện ẢNH...

    ảnh chim và hoa ​


    [​IMG]
     
    bengoc and NU_MIEU like this.
  15. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thư Viện ẢNH...

    ảnh chim và hoa ​


    [​IMG]
     
    bengoc thích bài này.
  16. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thư Viện ẢNH...

    ảnh chim và hoa ​


    [​IMG]
     
    bengoc thích bài này.
  17. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thư Viện ẢNH...

    ảnh chim và hoa ​


    [​IMG]
     
    bengoc thích bài này.
  18. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thư Viện ẢNH...

    ảnh chim và hoa ​


    [​IMG]
     
    bengoc thích bài này.
  19. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thư Viện ẢNH...

    ảnh chim và hoa ​


    [​IMG]
     
    bengoc and song vui like this.
  20. hugolina

    hugolina Thần Tài Perennial member

    Thư Viện ẢNH...

    ảnh chim và hoa ​


    [​IMG]