Những năm tháng cũ đã qua , những rung động ban đầu cũng đã chìm vào một góc đời . Bây giờ mỗi người một cuộc sống với những tất bật và lo âu . Thời gian có thể làm cho chúng ta quên đi nhiều thứ nhưng cái thuở ban đầu ấy cứ lãng đãng quanh tôi để rồi một ngày bất chợt như vừa sống lại ...
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Tam-Biet-Quang-Vinh/IWZ9696Z.html View attachment 9048 [FONT=Times New Roman, Times, serif]Khi chúng ta tạm thời chia tay nhau [/FONT] [FONT=Times New Roman, Times, serif]Khi chúng ta tạm thời chia tay, con đường mình đi chung giờ chỉ có mình anh Khi chúng ta tạm thời chia tay, mỗi sáng thức dậy anh không còn đứng chờ em trước cửa nhà [/FONT] View attachment 9049 [FONT=Times New Roman, Times, serif] Khi chúng ta tạm thời chia tay, anh không thích nghe ai đó vô tình nhắc về tên em Khi chúng ta tạm thời chia tay, anh đọc lướt qua tên em trong danh sách điện thoại Khi chúng ta tạm thời chia tay, anh thấy em coi như không thấy Khi chúng ta tạm thời chia tay, là anh thấy nhớ em và coi như không từng nhớ Khi chúng ta tạm thời chia tay, anh không còn nghe em gọi anh . Hình như anh chỉ thích mỗi em gọi anh [/FONT] View attachment 9050 [FONT=Times New Roman, Times, serif]Khi chúng ta tạm thời chia tay, anh không hỏi thời gian mình hết chia tay. Vì buổi chiều đầu tiên ngày mình tạm thời chia tay, anh quyết định không còn muốn yêu em nữa Vì buổi chiều mưa ướt đường về nhà, mọi tình cảm anh đều để lại dọc đường về Khi chúng ta tạm thời chia tay nhau, anh quay về anh ngày xưa, ngày không có em .........[/FONT] View attachment 9052
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Neu-Nhu-Phuong-Thanh/ZWZ999WZ.html View attachment 9078 Nếu Như... Nếu như phải cách xa chắc anh đâu biết là Chờ anh em buồn theo ánh trăng tà Và nếu như phải mất nhau chắc anh đâu có buồn Làm sao quên được bao tháng ngày qua Ngồi nơi đây em mơ, mơ về một ngày Ngày xa xăm bên anh gần anh mãi Rồi đông qua thu sang lá khô rơi vàng Đếm lá buồn rơi theo thời gian Nếu nhớ đến nhau xin về đây với nhau Hát câu hẹn ước cho ngày sau Nếu chẳng nhớ nhau xin đừng gây đớn đau Cho dù mơ ước chẳng còn đâu Những tháng ngày đã qua có cây thông trước nhà Chờ anh thông dường như cũng đã già Bên kia trời nắng xanh, bên đây mây xám lạnh Ngồi buồn nhớ anh em ngẩn ngơ Ngồi buồn nhớ anh em ngủ mơ Ngồi buồn nhớ anh em ngẩn ngơ Ngồi buồn nhớ anh em làm thơ Ngồi buồn nhớ anh em ngủ mơ. Nếu ai trên thế giới này nghèo về tình cảm thì tôi là một trong số những người không giàu có gì. Những gì tôi có đủ để tồn tại và làm việc theo một chương trình lập sẵn: cải thiện cuộc sống. Từ ngày biết gắn kết với chữ yêu cũng là ngày tôi tuyên bố từ bỏ gia tài tình cảm của mình. Và bây giờ chỉ có một chữ có thể diễn tả được tâm trạng của tôi hiện thời, ấy chỉ có thể là một từ: Nếu như … Tôi thường chìm mình trong một dòng nhạc buồn lắng đọng. Nơi mà lời hát như khúc ru mộng mị còn những nốt nhạc như chiếc gối tựa êm ái. “Nếu như” là một trong những ca khúc buồn ảm đạm của nhạc sĩ Đức Trí. Và bài hát vô tình khơi dậy trong tôi nỗi niềm sâu kín mà mỗi khi nghe nó ở bất cứ đâu đó, tim tôi lại nhói đau và nước mắt như tự nhiên lăn rơi. Cuộc sống của tôi gắn liền với những bước đi tìm tình yêu chìm nổi. Một trong những gì còn lại nơi trái tim mình tôi còn giữ, có lẽ chỉ là những nhịp đập vô hồn. Không có ai, không có tình cảm nào còn có thể chen chân vào tâm hồn tôi mà khơi dậy dòng cảm xúc xưa cũ. Tôi đã yêu và tôi đã chờ đợi. Tôi đã được chấp nhận và rồi mọi thứ chỉ như một giấc chiêm bao. Nếu bạn rơi vào một giấc mơ có màu bàng bạc của những đêm trăng chờ đợi hay màu tím diệu vợi lúc hoàng hôn buông xuống chân trời, hãy bắt đầu chuẩn bị cho mình một con đường trở về nhà êm ái hơn là cứ thả bước đi không biết trước ngày mai. Và vì “chữ yêu gắn với chữ liều” nên thế gian này ít người khôn ngoan mà dừng bước. Tôi đã lỡ nhiều lần con thuyền xuôi ngược tình ái, nên tự thấy mình còn mãi lênh đênh. Nhưng trong thâm tâm, không hẳn tôi đã quên tình yêu, vì “làm sao quên được bao tháng ngày qua”... Nếu như phải cách xa chắc anh đâu biết là Chờ anh em buồn theo ánh trăng tà Và nếu như phải mất nhau chắc anh đâu có buồn Làm sao quên được bao tháng ngày qua Ngồi nơi đây em mơ, mơ về một ngày Ngày xa xăm bên anh gần anh mãi Rồi đông qua thu sang lá khô rơi vàng Đếm lá buồn rơi theo thời gian Người ta cứ nói "yêu là chết trong lòng một ít" – còn với tôi tình yêu chết mang theo hết cả niềm vui, sự sống. Như một thứ cành khô trụi lá giữa thu rồi lại căm căm gió lạnh khi đông về, người ta chỉ có thể tìm lại kỉ niệm vui buồn ít ỏi còn lại trong điệu vũ xoay vần của những chiếc lá vàng đã lìa cành. Trong một đời người có bao nhiêu thứ tình cảm nhưng tình yêu là tình cảm có tác động mạnh nhất đến mỗi người. Khi biết trong mình có cảm xúc yêu người ta như sống trong tràn ngập hạnh phúc. Nhưng khi hiểu trong lòng mình tê tái thì không phải ai cũng dũng cảm phá tan lớp băng phủ trái tim. Ước mơ bao giờ cũng đẹp và “Nếu như” là một giấc mơ buồn và đẹp như thế. Những tháng ngày đã qua có cây thông trước nhà Chờ anh thông dường như cũng đã già Bên kia trời nắng xanh, bên đây mây xám lạnh Ngồi buồn nhớ anh em ngẩn ngơ Ngồi buồn nhớ anh em ngủ mơ Người ta thường ước mơ những điều không có hoặc giả thử như mơ ước có thể làm nguôi ngoai đi mối bận tâm lo lắng. Mỗi khi vấp váp, mỗi khi đau buồn và mỗi khi có mong muốn trở lại, người ta hay nhắc đến “giá mà” và “nếu như”. Trong nhạc phẩm “Nếu như” của nhạc sĩ Đức Trí, người tình say đắm trong chờ đợi một hình bóng xa vời tự huyễn hoặc mình thứ tình cảm đẹp đẽ quay trở lại. Nhưng dù sao trong cái ước mơ giản dị ấy toát lên cái sự thủy chung hết mực và lòng tin yêu đã mù quáng. Nếu như yêu mà lại không có chút mê dại mù quáng ấy thì chắc gì thứ tình giữ trong trắng, thuần khiết được lâu bền trong thế giới thực tại. Khi “Nếu như” cất lên với giọng ca của Phương Thanh, tôi đã ngỡ như hát lên tâm tình của mình. Một người luôn chờ đợi trong tuyệt vọng tình yêu một ngày nào đó sẽ quay trở lại. Nhưng ước mơ mãi chỉ là ước mơ và dù đã vờ như hò hững với lòng mình, thì tình cảm sâu kín ấy đôi khi vẫn trỗi dậy như trải nghiệm cay đắng mà nồng nàn hương vị yêu thương. Điều thi vị duy nhất trong ca khúc này không hẳn là tình cảm rất đỗi dịu dàng của người con gái mãi chờ đợi người yêu trở về trong mơ mà là sự nhận biết rõ ràng tình cảm ấy chỉ là ước mơ xa vời, người ta chỉ có thể nhận được trong mơ, những lúc ngẩn ngơ hay chỉ còn lại trong thơ. suu tam
Thưa các Bạn, xưa nay Xấu nhiều, Tốt hiếm… nhưng Tốt luôn được ca tụng mà hướng tới, nhân bản. Xấu bị bài xích, lắm tai họa mà đi đến tự tuyệt… Xung quanh chúng ta là gì, nhiều điều Tốt không dễ nhìn thấy, cũng bởi hoàn cảnh xấu mà khó cảm để thông được…Nhưng nếu bước chân chúng ta đi tới, mở lòng mình ra, Thiện Tâm hơn…hóa ra điều Tốt vốn ngự trị trong mình mà rồi vì thế sẽ gặp được… BỮA TIỆC ĐÊM TRONG NHÀ VỆ SINH Chị là Oshin – người giúp việc nhà cho một ông chủ ngoại ngũ tuần, rất giàu có. Đêm xuống, xong việc, vội vàng về với đứa con trai nhỏ 5 tuổi suốt ngày ngóng đợi trong căn nhà tồi tàn.. Hôm ấy, chủ nhà có lễ lớn, mời rất nhiều bạn bè quan khách đến dự tiệc đêm. Ông chủ bảo : Hôm nay việc nhiều, chị có thể về muộn hơn không? Thưa được ạ, có điều đứa con trai nhỏ quá, ở nhà tối một mình lâu sẽ sợ hãi. Ông chủ ân cần: Vậy chị hãy mang cháu đến cùng nhé. Chị mang theo con trai đến. Đi đường nói với nó rằng : Mẹ sẽ cho con đi dự tiệc đêm. Thằng bé rất háo hức. Nó đâu biết là mẹ làm Oshin là như thế nào kia chứ! Vả lại, chị cũng không muốn cho trí tuệ non nớt của nó phải sớm hiểu sự khác biệt giữa người giàu kẻ nghèo. Chị âm thầm mua 2 chiếc xúc xích. Khách khứa đến mỗi lúc mỗi đông. Ai cũng lịch sự. Ngôi nhà rộng và tráng lệ… Nhiều người tham quan, đi lại, trò chuyện. Chị rất bận không thường xuyên để mắt được đến đứa con nhếch nhác của mình. Chị sợ hình ảnh nó làm hỏng buổi lễ của mọi người. Cuối cùng chị cũng tìm ra được cách : đưa nó vào ngồi trong phòng vệ sinh của chủ… đó có vẻ như là nơi yên tĩnh và không ai dùng tới trong buổi tiệc đêm nay. Đặt 2 miếng xúc xích vừa mua để vào chiếc đĩa sứ, chị cố lấy giọng vui vẻ nói với Con : Đây là phòng dành riêng cho con đấy, nào tiệc đêm bắt đầu! Chị dặn con cứ ngồi yên trong đó đợi chị đón về. Thằng bé nhìn “căn phòng dành cho nó” thật sạch sẽ thơm tho, đẹp đẽ quá mức mà chưa từng được biết. Nó thích thú vô cùng, ngồi xuống sàn, bắt đầu ăn xúc xích được đặt trên bàn đá có gương, và âm ư hát… tự mừng cho mình. Tiệc đêm bắt đầu. Người chủ nhà nhớ đến con trai chị, gặp chị đang trong bếp hỏi. Chị trả lời ấp úng: Không biết nó đã chạy đi đằng nào… Ông chủ nhìn chị làm thuê như có vẻ giấu diếm khó nói. Ông lặng lẽ đi tìm… Qua phòng vệ sinh thấy tiếng trẻ con hát vọng ra, ông mở cửa, ngây người: Cháu nấp ở đây làm gì ? Cháu biết đây là chỗ nào không ? Thằng bé hồ hởi : Đây là phòng ông chủ nhà dành riêng cho cháu dự tiệc đêm, mẹ cháu bảo thế, nhưng cháu muốn có ai cùng với cháu ngồi đây cùng ăn cơ! Ông chủ nhà thấy sống mũi mình cay xè, cố kìm nước mắt chảy ra, ông đã rõ tất cả, nhẹ nhàng ngồi xuống nói ấm áp: Con hãy đợi ta nhé. Rồi ông quay lại bàn tiệc nói với mọi người hãy tự nhiên vui vẻ, còn ông sẽ bận tiếp một người khác đặc biệt của buổi tối hôm nay. Ông để một chút thức ăn trên cái đĩa to, và mang xuống phòng vệ sinh. Ông gõ cửa phòng lịch sự… Thằng bé mở cửa… Ông bước vào: Nào chúng ta cùng ăn tiệc trong căn phòng tuyệt vời này nhé. Thằng bé vui sướng lắm. Hai người ngồi xuống sàn vừa ăn ngon lành vừa chuyện trò rả rích, lại còn cùng nhau nghêu ngao hát nữa chứ… Mọi người cũng đã biết. Liên tục có khách đến ân cần gõ cửa phòng vệ sinh, chào hỏi hai người rất lịch sự và chúc họ ngon miệng, thậm chí nhiều người cùng ngồi xuống sàn hát những bài hát vui của trẻ nhỏ… Tất cả đều thật chân thành, ấm áp! Nhiều năm tháng qua đi… Cậu bé đã rất thành đạt, trở nên giàu có, vươn lên tầng lớp thượng lưu trong xã hội. Nhưng không bao giờ quên giúp đỡ những người nghèo khó chăm chỉ. Một điều quan trọng đã hình thành trong nhân cách của anh: Ông chủ nhà năm xưa đã vô cùng nhân ái và cẩn trọng bảo vệ tình cảm và sự tự tôn của một đứa bé 5 tuổi như thế nào…
Câu chuyện thứ 2! CON VẸT XANH Lưu Tư Kinh, là con trai duy nhất của bà mẹ quả phụ nghèo sống ở miền quê thưa người, xa lắc. Anh quyết chí lên thành phố mưu cầu tiến thân để sống tốt và giúp được mẹ già nơi quê nhà. Công việc và những lo toan chẳng bao giờ dứt… Lòng đầy nhớ thương, nhưng chẳng về mà thăm mẹ cho được, dù tháng nào anh cũng dành tiền gửi đều đặn về cho bà… Nhưng có lần trong thư mẹ anh gửi: Con trai ơi… đã quên mẹ rồi sao… Anh đọc thư mà nước mắt lã chã. Rồi anh cũng đã tạm thu xếp mọi việc về quê thăm mẹ. Lòng tràn ngập hân hoan… Mẹ con lâu ngày gặp lại mừng mừng tủi tủi khôn xiết. Sờ nắn bờ vai con, người mẹ rưng rưng: Con ơi, mẹ nhớ con lắm…! Anh ôm lấy người mẹ dường như héo mòn đi qua năm tháng mà nhòa lệ: Mẹ ơi, con nhớ mẹ lắm…! Lần này con về mang cho mẹ Con Vẹt Xanh mua đắt tiền lắm, con đã nuôi dạy nó lâu… Khi con đi xa nó sẽ ở nhà bầu bạn với mẹ cho đỡ cô quạnh và mẹ cũng thấy con bên cạnh hàng ngày. Mẹ nghe chỉ bảo: Con tốn tiền đến vậy thật không thỏa đáng. Mẹ chỉ muốn thấy con hàng ngày… Anh bảo: Mẹ hãy kiên tâm, đến khi con tích lũy đủ tiền sẽ đón mẹ đi cùng. Ở nhà được vài ngày, Lưu Tư Kinh chia tay mẹ lên đường trở lại thành phố, lại lao vào làm ăn, phấn đấu. Mẹ già ở nhà một bóng. Con Vẹt Xanh bên cạnh bà, thỉnh thoảng nó lại cất tiếng: Mẹ ơi, con Lưu Tư Kinh đây, con nhớ mẹ lắm… Mẹ ơi, mẹ vất vả quá, nghỉ tay một chút đi mẹ… Mẹ ơi mẹ khỏe mạnh nhé… Bà cảm thấy vui vẻ và ấm lòng hơn rất nhiều. Bà thương quý Con Vẹt Xanh vô cùng, tắm rửa, chăm sóc cho nó, trò chuyện hàng ngày như với con trai mình vậy. Một năm, bà bị trọng bệnh, sau thời gian ngắn đã qua đời. Hàng xóm đã làm đám cho bà và tìm cách báo cho anh biết. Hẫng hụt, đau khổ, Lưu Tư Kinh dứt bỏ mọi công việc, ngay lập tức lên tàu xe trở về… Căn nhà trống không, vẫn còn mùi hương khói. Lọ tro của mẹ được đặt trên bàn hướng chính giữa. Anh nức nở thương xót mẹ và ân hận vô cùng đã không về chăm sóc và đưa được mẹ đến nơi an nghỉ cuối cùng. Mệt mỏi và suy sụp, anh ôm tấm ảnh mẹ vào lòng thiếp đi lúc nào không biết. Anh mơ thấy mẹ hiền đang ngôi khâu vá bên anh, mỉm cười, quạt cho anh ngủ, thoang thoảng bên tai anh tiếng nói: Con ơi, mẹ nhớ con lắm… Anh sung sướng muốn nhào vào ôm lấy mẹ! Choàng tỉnh, không có ai xung quanh cả, nhưng tiếng nói : Con ơi, con có khỏe không… Mẹ nhớ con lắm… vẫn từ như rất gần đây đấy vọng đến… Anh đi nhẹ gần đến ban công sát vườn. Tiếng nói phát ra từ đó. Dưới ánh nắng hoàng hôn cuối cùng chiếu qua kẽ lá. Anh nhận ra Con Vẹt Xanh đang đậu trên cành cây! Anh đỡ nó lên tay, nó lại hót : Con ơi, con khỏe không? Mẹ nhớ con lắm… Con Vẹt đã gầy và tả tơi đi quá nhiều. Lưu Tư Kinh ôm con Vẹt vào ngực mình nức nở: Mẹ ơi, con thương nhớ mẹ vô cùng… Ôi! Mẹ anh trước khi qua đời đã mở lồng thả Vẹt Xanh ra. Nhưng nó đã sống bầu bạn bên cạnh bà bao ngày, dường như thấu được tình cảm của Bà mà không bay đi, vẫn ở lại căn nhà nghèo trống trải này như đợi Lưu Tư Kinh trở về mà nhắn nhủ lời yêu thương của Bà với anh ấy…
Hi bạn duongmiendong ! Mình có nhận được mail của Bạn , nhưng hình như bạn đã đóng hộp thư rồi , nên mình không gởi mail được ! Chúc bạn vui !
Khen ai khéo gặp tỏ tình Cho thuyền quên bến cho anh quên nàng Cho tình dang dở , dở dang Duyên tơ vỡ mối cho đàn đứt dây .
ĐÔI KHI ... View attachment 9164 Đôi khi tôi muốn cứ ngồi đây Giữa vỉa hè rộng rải thêng thang Để cảm nhận cái giá buốt, đơn côi Đôi khi tôi muốn ngồi đây chỉ để nhìn dòng đời trôi đi và cứ thế tôi muốn ngồi mãi nơi đây Cho lòng mình tĩnh tại Cho tất cả mọi điều vô nghĩa đối với tôi Cho tất cả đớn đau qua đi để tôi lại bắt đầu yêu như chưa từng bị ruồng bỏ Đôi khi…
Làm lại từ đầu và không có anh Chia tay tình yêu cũ khi người ta phản bội mình quá nặng nề. Em mang thêm một vết thương đau nhói: lần đầu mang thai và sảy thai nên em không còn khả năng có con. Công ty của em và người yêu cũ thành lập bị phá sản, người ta cố tình hại em rồi làm ngơ cho em chết, tủi nhục, em bị bao nhiêu người thân nguyền rủa, bạn bè xa lánh, em quyết định bán nhà trả nợ và dọn nhà đi đến nơi nào mà không còn ai biết em. Anh, người đàn ông hơn em đúng một giáp, người mà em quen biết đã từ rất lâu, vẫn hay hỏi thăm em, nay lại là người liên lạc em nhiều nhất khi bên cạnh em chẳng còn ai. Em và mẹ quyết định nghe lời anh,chọn mua căn nhà nhỏ ở gần anh, em nghĩ cũng tạm ổn, mẹ em cũng nhẹ lòng bớt vì ở đây yên tĩnh và có anh bên cạnh em. Rồi chúng ta yêu nhau, cái khó khăn nhất là anh đã có gia đình riêng, anh đã ly dị và đang nuôi 2 đứa con đang tuổi dậy thì nên vô cùng nhậy cảm, em đâu ngại chuyện đó, em rất thương con của anh, hơn ai hết em thèm nghe tiếng cười đùa của những đứa trẻ. Gia đình em neo đơn, anh là con cả, lại đang ở cùng bố mẹ và nuôi 2 con nhỏ, xét về hoàn cảnh, không có ai có thể rời gia đình để đến ở nhà người kia, thế là cứ âm thầm yêu nhau và 1 tháng mới gặp nhau một lần. Anh bảo rằng anh lo cho tương lai của em,vì anh rất yêu em, không muốn em khổ nên sẽ chia tay em để em đi tìm tình yêu khác. Em chết lặng, làm sao em tìm được tình yêu khác? Những cuộc gọi và tin nhắn thưa dần, chúng ta ít gặp nhau hơn, nỗi nhớ thì vẫn cồn cào mà sâu thẳm. Ở nơi đây, ai cũng nghĩ rằng em và anh sắp cưới nhau, lâu quá họ không thấy anh đến lại kháo nhau rằng em làm gì đó có lỗi nên anh đã "bỏ". Anh gửi tin: Đêm nay mình ngủ với nhau nhé, anh nhớ em! Em lao đến với anh, không phải em thèm cảm giác xác thịt, mà vì em nhớ anh. Suốt đêm, chúng ta thức trắng, nằm bên nhau, không làm gì, chỉ là những nụ hôn, vòng tay ôm siết chặt và những tiếng thở dài. Anh hỏi em rằng anh phải làm sao đây? Anh yêu em, nhưng không thể đến với em vì em còn trẻ còn nhiều cơ hội tốt, tại sao bắt em thiệt thòi vì anh, vì anh là con người ít có thời gian cho gia đình, công việc anh quá nhiều, anh sợ tan vỡ lần nữa khi người phụ nữ của anh cô đơn trong chính gia đình anh. Em im lặng, không dám thở dài, một lâu em nói với anh rằng: chúng mình cứ yêu nhau như vậy, em không đòi hỏi gì, chỉ cần chúng ta luôn nghĩ về nhau. Rồi từ đó, lâu thật lâu mới nghe tiếng nhau một lần, lâu thật lâu mới thấy tin nhắn một lần, nhưng em lưu lại hết, niềm vui của em nhỏ bé mong manh. Anh hãnh tiến trên con đường sự nghiệp, được giao nhiều trọng trách, giữ chức vụ cao và quan trọng, anh bận rộn hơn, nhưng cũng mệt mỏi hơn. Những tin nhắn nửa đêm với nội dung ngắn: Mệt quá nhưng không ngủ được! làm cho em cũng thao thức theo. Cuộc sống của chúng ta là tất cả những chấp nhận, đến với nhau chỉ khi nào có thể, em chưa bao giờ nghi ngờ tình yêu đó, em an phận với hoàn cảnh một mình. Đêm qua em nhắn tin: Anh, em cô đơn quá, anh đến với em được không? Em nhận lại sự im lặng, suốt đêm em thức trắng. Em, người phụ nữ sắp 30, vô sinh, không đẹp, không địa vị xã hội, đang làm lại từ đầu sau những thất bại, em biết mong đợi gì ở hạnh phúc tương lai, em chỉ biết chấp nhận sự lẻ loi của mình giữa một tình yêu âm thầm lặng lẽ. Ngày mai, em vẫn yêu anh, nhưng chấp nhận một điều rằng không bao giờ em có anh! View attachment 9167
Ôi mùa hoa đỏ về hoa như mưa rơi rơi.... Một cánh phượng rơi, một mùa hè đến. Hoa rơi hay nước mắt ai rơi? Hè đến, mùa chia tay lại về. Ùa về và tràn đầy ký ức....Một thời áo trắng tinh khôi. Một thời hoa đỏ cài vào lưu bút. Tôi bước đi trên con đường ngày ấy. Hoa phượng nở rộ, báo hiệu một mùa hè sắp về. Tôi đứng lặng nhìn vào sân trường. Một không khí yên ắng. Cây phượng ngày nào vẫn còn đấy. Nhưng trông nó già và hoa cũng đỏ rực hơn. Cây phượng ấy, 10 năm trước, ai đã hái tặng nó từng bông để ép vào cuốn lưu bút và mang tặng nó nhân dịp sinh nhật nó. Nó rất thích chơi trò ép bướm. Từng cánh phượng là từng cánh bướm. Nó thích nhất là cánh phượng khác màu kia. Nó dùng cánh phượng đó làm cánh bướm, nhụy hoa làm hai râu mắt bướm. Trông đẹp lạ. Nó thích thú nhìn ngắm từng con bướm ép trong quyển lưu bút ấy. Nó muốn bắt gặp một ánh mắt quen thuộc, một giọng nói quen thuộc..nhưng tìm đâu thấy nữa...đã xa xôi lắm ....chỉ còn lại quá khứ và một miền ký ức dần lãng quên mà thôi. Nó bước lặng lẽ trên con đường hoa nắng. Một cánh phượng rơi vướng áo nó. Nó thả trôi cánh hoa ấy vào làn gió. Gió cuốn hoa bay và rơi xuống đường. Một vòng xe vô tình đè bẹp nó. Nó hối tiếc. Phải chi...nó giữ lại và ép vào trang vở ấy...Không. Nó không muốn thế. Nó chỉ muốn ký ức được chôn sâu và sẽ mãi là quá khứ.... http://mp3.zing.vn/bai-hat/Tinh-Tho-Ngo-Kien-Huy---Dong-Nhi/IW6WECC7.html Hàng ghế đá xanh tàng cây góc sân trường Hành lang ấy xa dần xa bước chân người Bạn thân hỡi ta khắc ghi trong lòng Những ước mơ hồng ngày tháng chờ mong Dòng lưu bút chưa kịp ghi đã ướt nhòe Nhành hoa thắm chưa kịp trao tay một lần Kỷ niệm đó trong chiều mưa tan trường Hai đứa chung trường sao nghe vấn vương Bao yêu thương trong ta tìm về Một thoáng trường xưa đã nghe thời gian thoi đưa Nghe bâng khuâng trong ta một thời Tìm bước ngày xưa ướt mưa người còn đâu nữa Ai thương ai quen ai giận hờn Buồn cánh phượng rơi khi ta chờ người không tới Cho hôm nay miên man bồi hồi Nhặt lá vàng mơ khi xưa một mối tình thơ. Lời bài hát như vang vọng đâu đây. Nó đang tìm về tuổi thơ ấy, hàng ghế đá ấy còn đây, mặc dù đã xiêu quẹo, hành lang trường ngày nào, ngày nó ngồi truy bài cho ai. Có những dòng lưu bút, có những in dấu của những người bạn ấy. ... Tuy nhiên, có một người...mãi không ghi vào trang lưu bút của nó... Chiều nay, nó lại nhặt lá vàng ..và nó mãi mơ về tuổi học trò ấy.... st
Con người có ai cưỡng lại được nổi "Đam mê". Chắc là không. Và tôi dám nói điều này, vì tôi biết, một khi con người đã đi vào ngưỡng cửa của "Đam mê" thì rất khó và không thể quay đầu lại.Đam mê? Hai từ nghe thật "cháy bỏng" nhỉ? Trong cuộc sống này, ngoài tình yêu và công việc, thì cũng còn nhiều thứ dẫn ta vào vòng "đam mê" ấy. Tôi đam mê âm nhạc, tôi cháy hết mình với âm nhạc. Tôi thả hồn theo từng lời hát, từng gõ nhịp iu đương. Tôi trôi theo cái đam mê của từng nốt nhạc, tôi đắm chìm vào nổi đam mê ấy.. Tôi đốt cháy mình với dancing. Tại nơi này, bạn có thể hiểu và thấy tôi đáng yêu hơn qua từng bước nhảy. Với tôi, Tango, Vales hay Chacha...đều thể hiện mỗi tính cách riêng của con người. Với Tango, bạn sẽ cá tính, mạnh mẽ. Với Vales, bạn phiêu du, lả lướt. Còn với chacha, bạn cháy bỗng, cuồng nhiệt..... Đam mê công việc. Vì "cơm áo gạo tiền" mà thôi. Có ai trong các bạn lại từ chối sự đam mê này đâu? Tôi cũng thế đấy. Một công việc không hoàn hảo lắm nhưng cũng đủ cho tôi trải nghiệm đường đời, trải nghiệm cuộc sống muôn màu muôn vẻ này. Một nỗi đam mê khát khao và tham vọng. Tôi tham vọng ư? Vâng. Tôi là thế. Nỗi đam mê ấy dẫn tôi vào cái tham vọng, tôi muốn bay xa hơn, bay cao hơn, vươn tới những mục tiêu cao hơn mà tôi biết, rồi một ngày tôi sẽ chạm tới. Có bạn sẽ hỏi tôi, thế còn trong tình yêu thì sao? Tôi nghĩ khi nói đến "Đam mê" thì nếu không nhắc đến tình yêu sẽ là một thiếu xót lớn. Vâng, trong tình yêu, tôi rất đam mê. Tôi sẵn sàng yêu hết mình. Tôi có thể nói với các bạn rằng: trong tình yêu, tôi rất muốn yêu nhiều người nhưng ngược lại, những người đó chỉ yêu mình tôi mà thôi. Đa phần các bạn sẽ cho rằng tôi ích kỹ. Nhưng bạn ạh, trong tình yêu mà, ích kỹ sẽ giết chết tình yêu. Vậy đam mê như tôi có giết chết tình yêu không? Tôi có thể trả lời chắc chắn với bạn rằng "không". Vì tôi biết rõ, trong những người đến với tôi, rồi sẽ có người ra đi, và chỉ còn một người ở lại. Chính người ở lại đó, đem lại cho tôi sự tin tưởng, cho tôi thấy thoải mái và cảm giác được tôn trọng. Như thế có bạn lại cho rằng, như thế có phải chăng là hết đam mê??? Không. Không, cái đam mê ấy sẽ theo bạn suốt, bạn còn iu đời thì bạn sẽ hẳn còn đam mê. Hãy đam mê cuộc sống này bạn nhé, cuộc sống sẽ đem lại cho bạn nhiều điều thú vị đấy! Tình yêu Tình bạn Sự nghiệp Âm nhạc .... Theo đó, có người sẽ cho rằng, trong tình bạn, sự đam mê thể hiện ra sao? Nó có khác không so với sự đam mê trong tình yêu. Hjhjhj..cái này, khó nói lắm. Nếu bạn có một người bạn tri kỷ, thi sẽ khác, một người bạn thân sẽ khác với bạn bình thường. Nhưng bạn ạh, trong cuộc sống này, có mấy ai tìm được tri kỷ đâu? Nỗi khao khát và đam mê trong tình bạn thật khó diễn tả. Trong tôi khác, trong bạn khác và trong anh kia hay chị này lại càng khác. **************
Chỉ cần thời gian 1 phút thì bạn đã có thể thấy thích một người , một giờ để mà thương một người , một ngày để mà yêu một người . Nhưng mà bạn sẽ mất cả đời để mà quên đi một người . Chính vì thế mong bạn đừng bao giờ yêu người ta chỉ vì tiền tài , danh vọng , vì những cái đó đều dể tan theo mây khói . Bạn hãy chọn một người mang lại được nụ cười trên đôi môi của bạn , vì chỉ có nụ cười mới có đủ quyền lực xua tan màn đêm u tối trong bạn .
Những buổi chiều đi qua cuộc đời... Tôi rất sợ những buổi chiều mùa Thu im ắng, bàng bạc trôi qua cuộc đời mình. Nó gợi nhớ cho tôi về những tháng năm tuổi thơ chiều nào cũng ra ngõ ngóng chuyến tàu ngược chở nặng niềm mong mỏi. Khi ấy nhìn theo hướng tay anh tôi chỉ về phía Tây, mặt trời đã dần dần xuống núi, đàn chim sải cánh bay trên cánh đồng chỉ còn trơ gốc dạ. Anh tôi bảo: “Chim đang bay về tổ đấy” thế mà chúng tôi vẫn ngồi ngoài cổng ngóng, những đám mây trên trời vẫn lãng đãng trôi… Tôi nhớ lắm ba cái dáng nhỏ nhoi nắm tay nhau ngóng hun hút ra phía con đường mòn nơi tiếng còi tàu cất lên vọng vào thẳm sâu kí ức. Khi ấy mẹ tôi bị bệnh nặng, bố gói gém tất cả gia tài và tình yêu đưa mẹ lên chuyến tàu xuôi xuống Hà Nội chữa bệnh. Nhà chỉ còn ba anh em chăm nhau, bà nội thì ở xa, chỉ thi thoảng ông ngoại đi bộ qua hai ba quả đồi sang với cháu. Anh cả tôi lo mọi việc từ nấu nướng đến múc nước tắm giặt cho các em, còn tôi thì vừa trông em út vừa ra vườn đào khoai hay lên đồi tìm quả dại dỗ em. Ga tàu cách xa nhà tôi năm cây, mấy anh em tôi đều chưa khi nào bước chân đến đấy, nhưng tiếng còi tàu chiều nào cũng vọng tới nhà tôi. Tàu về lúc sáu giờ tối, thì cứ hơn năm giờ chiều là ba anh em đã tắm giặt xong, anh cả xơi hai bát cơm, một cho tôi, một bát anh bón cho thằng út. Rồi ba anh em dắt díu nhau ra ngõ vừa ăn vừa ngóng. Ở ngõ có một cây bạch đàn to, mỗi hôm ra ngóng bố mẹ tôi lại lấy mảnh chai cứa lên thân cây một vạch. Cho đến buổi chiều hôm ấy anh tôi đếm trên thân cây thấy vừa tròn mười lăm vạch. Chiều ấy khi trời đã tối hẳn, anh tôi đã dắt thằng Út vào nhà, tôi vẫn còn đứng nán lại nhìn một lần nữa phía con đường mòn. Tôi bỗng hét lên sung sướng vì đã nhìn thấy bóng dáng thân quen của bố mẹ đang đi về phía chúng tôi. Buổi chiều muộn ấy là một buổi chiều tràn ngập niềm vui, thằng út sà vào vòng tay, dụi dụi vào ngực mẹ như nó vẫn còn nhớ mùi hương của sữa. Anh cả vừa hát vừa nhảy chân sáo đi đằng sau. Bố công kênh tôi trên đôi vai đã gầy sọp đi vì vất vả. Tối ấy cả nhà trải chiếu ra giữa sân ngập tràn ánh trăng, mẹ lại hát ru em ngủ, bố kể nốt câu chuyện cổ tích “Cây khế” còn dang dở 15 ngày trước… Rồi khi em út tôi bị ung nhọt mọc đầy người, bố mẹ lại một lần nữa gồng gánh niềm tin xuôi tàu về Hà Nội. Nhà chỉ còn hai anh em chăm nhau nhưng vẫn không quên chiều chiều lại ra ngõ ngóng. Mấy đứa trẻ con trong xóm chơi bắn bi với tôi bị thua nên ghét tôi lắm, cứ chiều thấy anh em tôi ra ngõ ngóng là chúng lại xúm vào trêu rất ác: “Đồ mồ côi! Anh em nhà mồ côi bị bố mẹ bỏ rơi. Ê ồ! Ê ồ!”. Tôi vừa gào khóc vừa nhặt đất đá ném lũ trẻ. Anh Cả cõng tôi trên lưng đi về phía con đường mòn, chúng tôi cứ đi từ khi mặt trời bắt đầu xuống núi đến khi tôi mỏi mắt cũng không nhìn rõ hướng đi. Lúc ấy tôi khóc đến khản cổ còn anh trai thì luôn miệng dỗ dành: - Em gái ngoan nào, để anh cõng em đi tìm bố mẹ đi tìm em út nhé. Rồi mai anh đi hái quả đùm đũm chín mọng đỏ cho ăn nhé. Đấy là lần đầu tiên chúng tôi nhìn thấy ga tàu, hai đứa trẻ con cõng nhau đứng lọt thỏm giữa sân ga im ắng, khách xuống tàu đã về hết tự lúc nào. Anh tôi đứng lặng rất lâu, tôi thấy có vài giọt nước ấm rơi xuống đôi bàn tay tôi đang bá vào cổ anh. Tôi biết là anh đang khóc, nhưng sau đó anh lại sốc tôi lên và cõng quay trở lại con đường mòn khi nãy. Tôi không thể nhớ nổi có biết bao nhiêu buổi chiều đã đi qua cuộc đời chúng tôi buồn bàng bạc thế. Bởi em tôi bệnh rất nặng, phải mấy năm sau em mới thật sự khỏi bệnh. Trong lúc bố mẹ tôi gồng gánh trên đôi vai mình những gian nan, vất vả chạy chữa khắp nơi để cứu lấy sinh mạng em tôi, thì anh trai đã phải lớn lên trước tuổi để che chở, bao bọc thứ niềm tin nhỏ bé trong tôi. Cho đến mãi sau này tôi cũng không bao giờ quên những buổi chiều anh trai dắt tay tôi ra ngõ ngóng người thân trở về. Cây bạch đàn ở ngõ đã bao lần thay vỏ, những vết khắc năm xưa đã không còn nữa, nhưng vết khắc tuổi thơ thì vẫn luôn hằn trong tâm trí chúng tôi. Để sau này khi dòng xoáy cuộc đời có cuốn chúng tôi về đâu đi nữa, thì những buổi chiều đi qua cuộc đời sẽ giúp chúng tôi tìm về nguồn cội, để biết yêu thương và được yêu thương thật nhiều trong vòng tay ấm áp của gia đình. Vũ Thị Huyền Trang
Đom đóm vào nhà Khi đến tháng Tư âm lịch là đã sang mùa Hạ. Thế mà trời vẫn trở gió Đông Bắc, đêm lắc rắc mấy hạt mưa. Để lấy khí trời nên tôi không đóng cửa sổ. Bất ngờ có chú đom đóm bay vào phòng ngủ, sáng lập lòe. Đèn trong phòng đã tắt nên ánh sáng đom đóm rõ hơn. Đom đóm bay vòng quanh nhà, sà lên trần màn rồi lại tất tả bay. Con trai nằm cùng tôi ngạc nhiên hỏi con vật gì mà sáng lập lòe thế. Ờ nhỉ, con đã bao giờ nhìn thấy đom đóm đâu. Những năm trước sống giữa khu phố cổ, rồi chỉ về quê khi đã nghỉ hè, hết năm học, làm sao con gặp đom đóm, để mà nhận biết. Năm ngoái, tôi quyết định làm cuộc di trú, bán nhà trong phố ra vùng đất phía Bắc sông Hồng để ở. Nơi đây trước là làng quê, mới lập phường mấy năm nay. Mỗi sáng tinh mơ nghe tiếng gà gáy rộ, hít hà hương gió đi qua những mảnh ruộng sót lại của cánh đồng còn ngai ngái mà lòng tôi khoan khoái dễ chịu. Bây giờ gặp ánh sáng đom đóm, trong tôi lại ngẩn ngơ nhớ bâng khuâng. Đom đóm bay ra là quê nhà đã tháng Ba. Câu ca dao mẹ ru tôi ngày nào còn nguyên trong trí nhớ “Bao giờ đom đóm bay ra/ Hoa gạo rụng xuống thì tra hạt vừng”. Đom đóm gắn với tuổi thơ của tôi ở một vùng quê chiêm trũng. Hồi nhỏ, tôi cùng lũ trẻ con trong xóm nghịch ngợm bắt những chú đom đóm nhỏ xinh cho vào lọ thủy tinh, thường là lọ thuốc pê-nê-xi-lin. Những lọ thuốc ấy sau khi được nhân viên y tế tiêm cho người, cho gia súc vứt đi, chúng tôi nhặt về, bỏ lớp màng nhôm bọc ở đầu rửa sạch và giữ cái nút cao su cẩn thận. Thế là đêm đến, mỗi đứa trong tay một hoặc hai chiếc lọ thủy tinh nhỏ xíu ấy, chạy theo những chú đom đóm đang bay vòng tròn, lập lòe. Ban đầu chộp được một vài con, sau lũ đom đóm khôn dần bay ra xa, rúc vào những đám bèo tây trên mặt ao hoặc bụi cây ngoài xa. Chúng tôi huơ lên hua xuống chiếc lọ thủy tinh chứa đom đóm để làm mồi nhử những con đóm đóm sáng đang ở xa trên những mặt ao hồ. Vừa huơ đom đóm vừa hát: “Nếp, nếp, bố mày ăn cơm nếp/ Mẹ mày ăn cơm tẻ/ Đẻ ra mày rồi mày về với tao”. Quê tôi còn gọi đom đóm là nêm nếp. Câu chú ấy có linh nghiệm gì không mà bọn trẻ cứ nghêu ngao. Chẳng biết có phải là nghe được câu chú hay bị lừa bởi những ánh sáng lập lòe trong lọ thủy tinh mà đom đóm theo về. Bọn trẻ chúng tôi chộp được cả lọ đom đóm, đến nỗi tay chúng tôi còn ám cả cái mùi gây gây hôi hôi, ngai ngái nhựa đom đóm rồi mang vào giấc ngủ. Cả bọn chúng tôi tụm năm tụm ba đuổi bắt đom đóm chẳng ai thấy sợ. Thế mà khi nằm trong ngôi nhà trát vách bùn rơm, đom đóm bay vào nhà, tôi cảm thấy rờn rợn. Mẹ tôi bảo đom đóm vào nhà là dễ có chuyện không tốt lành. Đấy có thể là linh hồn lạc về theo đom đóm. Thường khi đom đóm bay vào nhà kèm theo những cơn gió nhẹ. Rồi mẹ đọc câu thành ngữ chẳng biết ai đã đúc kết từ bao giờ: “Thứ nhất đom đóm vào nhà/ Thứ nhì chuột rúc/ Thứ ba hoa đèn”. Người xưa quan niệm chuột rúc rất độc, có lẽ vì lũ chuột sẽ cắn quần áo, các vật dụng trong nhà như là sự thoải mái trong ngôi nhà hoang. Còn hoa đèn là những đốm than đỏ sinh ra do bấc đèn bị cháy mà dầu không thẩm thấu qua được. “Sống dầu đèn, chết kèn trông”, đèn lụi mà không ai khêu thì rõ là người trong nhà thưa vắng rồi. Vả lại, nhà ai bị hoa đèn dễ bị mất trộm hoặc cháy bếp, cháy nhà. Trong số những thứ xui xẻo, độc địa ấy, đom đóm lại đứng thứ nhất. Có thể, đom đóm mang ánh sáng lập lòe, như những lân tinh thường lập lòe, sinh ra ở các nghĩa địa từ những mộ người mới chết. Đó là linh hồn hiện về chăng? Chuyện mẹ tôi kể về đom đóm mang linh hồn người đã khuất in sâu trong tâm trí tôi. Một thời lũ trẻ con chúng tôi đã chơi đùa với những linh hồn mà chúng tôi không biết. Nhưng dù sao đó cũng là kỷ niệm thời thơ ấu không thể quên, bởi trẻ con chúng tôi còn có những trò chơi dân dã. Tôi kể cho con nghe, khi tôi bằng tuổi con bây giờ thường hay chơi bắt đom đóm. Các con tôi lấy làm thích thú với chuyện tôi kể, nhưng không thể cảm thấy được mùi hương ngai ngái, hôi hôi của đom đóm đi vào giấc ngủ. Giờ đây, mẹ tôi cũng đã khuất xa, có phải mẹ tôi đã trở thành linh hồn theo đom đóm vào nhà, nhắc tôi về những câu chuyện ngày xưa, về hồn quê một thời trong ký ức...
Tuổi chuột Khôn ngoan lại nhanh trí. Tuổi Chuột tận hưởng của dư thừa dù hư hỏng , tệ hại và lại rất rất mực hài lòng về việc này. Mê hương vị ngon ngọt và còn khoe ra cho mọi người biết nếu gặp dịp. Chơi với ai cũng được và kết bè với nhiều bạn trung thành. Tuy bề ngoài cười cười nói nói ngọt ngào nhưng trong bụng thì không hiền gì.Muốn làm gì thì đã tính toán trước kỷ lưỡng, chỉ tội tánh ham muốn làm ảnh hưởng trong lúc thực hành. Có lẻ vì vậy mà tuổi Chuột hay ra vẻ dễ thương và nài nỉ - trong bụng đã tính chuyện có lợi cho mình! Thích của "chùa" nhưng lại rất rộng rải với người cùng "loại" (ám chỉ bạn bè và người nhà tỏ ra trung thành). Người khác thoạt nhìn vào Tuổi này thì nghĩ là người tính khí bất thường, miệng lưỡi, nhưng không phải là hạng tồi tệ. Ðấu khẩu là nghề của tuổi này, khiến cho người chung quanh hoặc thương hoặc ghét tức khắc .Tuổi Chuột thích đứng ngoài nhìn vào trong để học hỏi, ít nhất cũng được đôi ba điều hay. Tánh tò mò có sẳn nên cũng thích thử thách để vươn lên. Không như vậy thì đâm chán nản. Tính tìm tòi mạo hiểm này tạo nhiều ưu điểm cho tuổi Chuột, trong đó phải nói đến khả năng đấu trí nhạy bén. Bằng không thì quả là phí tài ba, suất sắc của tuổi chuột. Tuổi Chuột cần phải biết cung kính người khác. Tỏ ra tự giác, tự trọng và đừng đụng chạm người khác trong đời sống. Tuổi nầy mới hưởng hạnh phúc thật sự . Tam Hạp: Tuổi Chuột hạp với tuổi Thìn (con Rồng) và tuổi Thân (con Khỉ). Tứ Xung: Tuổi Chuột khắc/kỵ tuổi Mẹo (con Mèo) , tuổi Ngọ (con Ngựa) và tuổi Dậu (con Gà). Tuổi Sửu Sinh ra có tố chất là bậc lãnh đạo, đáng tin cẩn, và có khả năng tự nhiên làm nên việc lớn. Dầu vậy, tuổi Trâu nguyên tắc - theo những dự toán từng bước một và không hề mất hướng. Thiên hạ thấy tuổi Trâu quá nghiêm khắc. Phẩm tính bền chặc tự nhiên làm mất tình xả giao và trở thành ngượng ngập giữa đám đông. Tệ hơn nữa là Tuổi nầy không màng tới người khác suy nghĩ ra sao mà chỉ thích làm điều gì họ nghĩ là tốt cho họ. Tuy làm mặt lạnh nhưng tuổi Trâu cũng không tránh khỏi cô đơn có thể mất thân ái với người khác . Bạn bè và gia đình là nguồn an ủi lớn lao cho Tuổi này. Cứng đầu và độc đoán, tuổi trâu có khuynh hướng xông xáo, không biết thối lui. Nếu Tuổi nầy bị dồn ép vào chân tường thì Ðất cũng phải rung theo ! Nếu bạn cần lời khuyên chân thật, không thiên vị thì cứ hỏi tuổi Trâu . Cái khó nhất cho tuổi Trâu là làm sao khắc phục mình khỏi phải tật thiên kiến đã khiến họ khó làm thân với người khác . Nếu Tuổi nầy biết đánh giá những phẩm tính tốt của riêng mình , họ sẽ mở rộng tấm lòng ra để đón tha nhân vào . Tam Hợp : Tuổi Sửu hạp với tuổi Tỵ (con Rắn) và tuổi Dậu (con Gà). Tứ Xung : Tuổi Sửu khắc/kỵ tuổi Thìn (con Rồng) , tuổi Mùi (con Dê) và tuổi Tuất Tuổi Dần Tuổi Cọp quyến rũ và kiêu hãnh. Tuổi nầy có tướng mạo oai phong khiến người khác phải tuân phục , đúng như tuổi nầy muốn. Hơn thế nữa, tuổi cọp làm ăn một mình, tính khí rất nóng này ! Gan dạ thì không ai sánh lại. Tuổi Cọp thường tiên phong. Tuổi Cọp thường khiến cho người khác phái phải mê mệt tức khắc. Thấy chuyện trái tai chướng mắt , Tuổi nầy có thể đổ máu cho lẻ phải tới cùng. Tuổi Cọp thường thay đổi tánh khí bất thường, lại thêm tánh căng thẳng hơn người khác nên có khi tốt, có khi xấu. Tuổi này dễ để lộ cảm xúc mãnh liệt cho người khác biết.Tuổi Cọp nên tập tánh "điều hòa hóa" mọi chuyện . Nếu tuổi Cọp tập trung làm chủ chính mình và hướng năng lực dồi dào của mình vào những việc xứng đáng thì sẽ làm nên việc lớn . Thông minh , không thích sự xu phụ , thường thân với những người hơn tuổi, hơn tài . Ít bạn, nhưng rất trung tín , luôn luôn muốn tìm được người hiểu mình . Đúng là con Cọp lang thang giữa núi rừng , chúa Sơn Lâm lúc nào cũng cô đơn . Tam Hợp : Tuổi Cọp hạp với tuổi Ngọ (con Ngựa) và tuổi Tuất (con Chó). Tứ Xung : Tuổi Cọp khắc/kỵ tuổi Tỵ (con Rắn) , tuổi Thân (con Khỉ) và tuổi Hợi (con Heo). Tuổi Mẹo Tuổi Mèo chân tướng lại là con Thỏ, Rụt rè mà lại thu hút người khác. Cho nên đừng ngạc nhiên khi thấy người tuổi Mèo được nhiều người biết đến. Bản tính thương người khiến Tuổi nầy khi yêu ai thì yêu người ấy như chính bản thân mình vậy. Khi đã mê ai rồi thì cảm xúc lấn lướt mọi chuyện, đâm ra lý tưởng hóa mối quan hệ, nên thiệt thòi về mặt tình cảm, vì mình đã đi xa rời hiện thực . Người tuổi Mèo rất xúc cảm nếu không muốn nói là yếu lòng, nên cần phải có một chổ tựa vững chắc mới sống được. Mất sự an ủi đó và gặp ngang trái là họ phát khóc ngay, hay ngã ra bệnh. Không cần phải nói, tuổi Mèo không ưa cải vã. Tuổi nầy cũng tỏ ra tiêu cực và bất động - cốt để che dấu tâm sự bất an, hay oan ức của mình. Niềm hạnh phúc của Tuổi nầy là được vui chơi trong chính căn nhà trang thiết bị đầy đũ theo ý họ. Thể diện cũng quan trọng đối với Tuổi này. Ðó là lý do khiến họ lúc nào cũng trông nổi bật hơn người khác . Bỏ tiền chơi sang ? Không sai! Tuy nhiên, điều tuổi Mèo cần nhất là biết đánh giá mình. Biết mình không đến nổi tệ thì đâu còn lo âu gì nữa. Biết người biết ta cộng thêm một ít can đảm nữa là đạt tới thành công . Tam Hợp : Tuổi Mèo hạp với tuổi Mùi (con Dê) và tuổi Hợi (con Heo). Tứ Xung : Tuổi Mèo khắc/kỵ tuổi Tí (con Chuột) , tuổi Ngọ (con Ngựa) và tuổi Dậu (con Gà). Tuổi Thìn Tuổi Rồng vị tha, thông minh, và bền bỉ. Biết chắc mình muốn gì và quyết tâm đạt cho bằng được. Hơn thế nữa , tuổi Rồng tạo ảnh hưởng trên bạn bè dễ dàng và thường là trung tâm điểm gây chú ý trong những cuộc họp mặt. Bạn bè lúc nào cũng chú tâm lắng nghe theo Tuổi này, tuổi Rồng nắm phần chủ thắng. Rồng thì lúc nào cũng mô tả lớn hơn sự thật. Tuổi Rồng kiêu hãnh bao nhiêu thì lại xuất sắc bấy nhiêu về mặt khởi công cũng như đốc thúc cho công việc được trôi chảy .Tuổi Rồng nghĩ rằng mình sinh ra là để dẫn đầu ! Cả đời cũng không nghèo, nếu không muốn nói là khá giả hơn người , mặc dầu chẳng bao giờ Tuổi nầy bị mãnh lực đồng tiền kích động. Tuổi Rồng biết lợi dụng thời cơ , luôn luôn tìm cách củng cố sức mạnh đã là đáng kể của mình.Tuổi nầy vẫn vùng vẫy không biết chịu thua là gì . Tuổi nầy chỉ muốn có một vai trò: lãnh đạo, làm vua, ra lệnh. Họ là người lãnh đạo thật sự, tự biết mình làm gì để được ngồi cao hơn hết . Lời khuyên cho tuổi Rồng : khôn ngoan là nên hấp thu những nguyên tắc về tùy thời , cảm thông và tha thứ . Cao hơn , mạnh hơn , tưởng như được người trọng nể , nhưng cũng khiến Tuổi nầy sống một cuộc sống không trọn vẹn . Nếu như tuổi Rồng biết cân bằng giữa ước vọng thành công và biết tán thưởng chuyện nhỏ nhặt , họ sẽ sống một cuộc sống đáng sống hơn . Tam Hợp : Tuổi Rồng hạp với tuổi Tí (con Chuột) và tuổi Thân (con Khỉ). Tứ Xung : Tuổi Rồng khắc/kỵ tuổi Sửu (con Trâu) , tuổi Mùi (con Dê) và tuổi Tuất (con Chó). Tuổi Tỵ Có tài ngoại giao và được biết tiếng. Tuổi nầy toàn gặp may mắn về tiền bạc và thường dư dã hơn mức cần thiết, dẫu cho tiền bạc đối với Tuổi nầy không phải là mục tiêu sau cùng để theo đuổi , họ vẫn có dư. Ðặc tính duyên dáng và rộng rải sẳn có khiến cho Tuổi nầy thu hút người khác phái . Tuổi nầy khó bị chinh phục, hơi nguy hiểm và khôn ngoan không ngờ được. Tính mộng mơ khiến cho Tuổi nầy bị ảnh hưởng của cảm xúc và trực giác khi phải quyết định làm việc gì.Tuổi rắn không mấy tin vào ý kiến của người khác mà chỉ tin vào chính trực giác và ý riêng của mình . Tuổi Rắn ít khi để ý đến những tiểu tiết mà chính những chuyện nhỏ nầy đã gây nên bảo táp! Hơn thế , Tuổi nầy cố ý làm mọi cách để để mọi người chú ý tới mình.Tuổi Rắn cần tập tánh kính trọng , khiêm tốn , cộng với tính tự chủ. Một khi tuổi nầy nhận thức rằng : niềm tin phát xuất tự chính bên trong bản thân mình , họ sẽ đạt được hạnh phúc thật sự . Tam Hợp : Tuổi Rắn hạp với tuổi Sửu (con Trâu) và tuổi Dậu (con Gà). Tứ Xung : Tuổi Rắn khắc/kỵ tuổi Dần (con Cọp) , tuổi Thân (con Khỉ) và tuổi Hợi (con Heo). Tuổi Ngọ Năng động, biết làm tiền, làm ra tiền cốt để thỏa mản ước vọng ngầm là cũng có chút đỉnh với người ta. Tuy vậy Tuổi nầy vừa lo làm tiền mà vẫn giử được tính độc lập và tự do cho mình. Tuổi ngựa vừa tình tứ lại vừa kín đáo khiến nên thường kẹt trong tình thế khó xử. Thế nhưng ái tình đến với Tuổi nầy một cách dễ dàng, bởi lẻ tuổi Ngọ tự mình phô bày hoặc quyến rũ người khác phái. Cứ xem trong các buổi tiệc tùng, bạn thấy tuổi ngựa có lẻ là tuổi thường hay có mặt nhất . Mặc dù Tuổi nầy không có tính phô trương lắm nhưng cũng gắng tỏ ra là biết mình. Tuổi Ngựa hay cảm thấy mình hơi thua kém bạn bè chút đỉnh nên hay thay đổi nhóm bạn chỉ vì vô cớ cảm thấy mình có gì không hoàn chỉnh lắm. Tính thiếu kiên nhẫn khiến cho tuổi Ngựa ít chú tâm đến nhu cầu của người khác. Tuổi Ngựa rất là tự tin và sẳn sàng làm bất cứ việc gì để tiến lên trước hơn người khác. Mặc dù tuổi Ngựa không có khuynh hướng nhìn xa một sự việc, nhưng lại rất nhạy bén biết điều gì là cần làm. Tuổi này hăng làm và làm được việc thật sự . Ðiều cần bổ túc lớn nhất cho tuổi Ngựa là phải tập cho tâm tính hòa nhã . Có như vậy mới không bị chao đảo và thấy rằng hạnh phúc trong đời là ngay đây , không phải đâu xa . Tam Hợp : Tuổi Ngựa hạp với tuổi Dần (con Cọp) và tuổi Tuất (con Chó). Tứ Xung : Tuổi Ngựa khắc/kỵ tuổi Tí (con Chuột) , tuổi Mẹo (con Mèo) và tuổi Dậu (con Gà). Tuổi Mùi Sáng tạo, bí hiểm và tự suy tự đoán. Những giáo điều không chính thống và cả những tuồng tích của tân trường phái cũng dễ dàng được tuổi này chấp nhận. Tuy vậy tuổi Dê có nhiều năng khiếu và có dịp vẫn tiêu khiển ăn chơi như thường . Thiên tính tổ chức, công việc làm ăn hay bị trộn lộn với ước mơ. Thường có thể tại tánh khí nghệ sĩ nên tuổi Dê hay thấy mình bất ổn. Tuổi này muốn được người khác yêu thương và tán thưởng. Không được thì sinh ra ưu sầu, hoang mang. Quá nhạy cảm khiến cho tuổi Dê cảm thấy bất an vì những chuyện không đâu. Chính cái tính hoang mang sợ sệt mông lung này mà tuổi Dê phải chịu khổ trên đường tình. Một lần thất bại trong tình trường có thể khiến tuổi nầy ôm hận cô đơn suốt kiếp. Tuổi Dê tránh đụng chạm bằng mọi giá , kể cả phải hy sinh một mối tình cũng được . Tuy vậy , nếu đang yêu , tuổi Dê không ngần ngại nói cho người yêu những gì họ muốn - và năn nỉ về những điều đó không thôi . Tuổi Dê cũng rất chú trọng diện mạo bên ngoài cho nên đừng lấy làm lạ khi khi thấy Tuổi nầy tốn nhiều thì giờ chải chuốt , ngắm nghía. Lời khuyên cho tuổi nầy là cứ tập tánh thư thả và để cho người khác có lúc chủ động . Khi mà Tuổi nầy nhận thức được là bạn bè cũng như người mình yêu không thể bỏ rơi mình , nếu mình cởi mở và không vọng tưởng thì đời mình sẽ đẹp như một cánh đồng hoa , tha hồ tận hưởng ! Tam Hợp : Tuổi Dê hạp với tuổi Mẹo (con Mèo) và tuổi Hợi (con Heo). Tứ Xung : Tuổi Dê khắc/kỵ tuổi Sửu (con Trâu) , tuổi Thìn (con Rồng) và tuổi Tuất (con Chó). Tuổi Thân Dễ thương và nhiệt tình, tuổi Khỉ thèm thú vui, sinh hoạt , càng vui càng hay. Tuổi này thường chuyển từ nhóm bạn này sang nhóm bạn khác kéo theo cả nhóm bạn tương phản nhau. Nhờ nhanh trí , khôn lanh và tươi nhuần , Tuổi nầy được người thân cận xếp vào hạng có tiếng tăm . Tuổi Khỉ cũng chịu khó nghe theo ý kiến của người khác và có khả năng giải quyết những tình huống phức tạp dễ dàng. Gặp bạn bè Tuổi nầy thế nào cũng lòe chút đỉnh kiến thức của mình . Mặt yếu của tuổi Khỉ là khó nhận nhận thức rõ ràng trắng đen phải trái. Hạnh phúc riêng mình mới là chuyện lớn , ngoài ra là lặt vặt bỏ đi cũng không sao. Cung cách này có lúc cũng được việc nhờ vào lanh lợi và biết chọn lời . Ðặc tính thứ hai của tuổi Khỉ là mê chơi . Mê quá độ nên gặp rắc rối. Khó cầm lòng từ chối tham gia những cuộc vui , ăn nhậu . Kết quả của sự mê chơi là mệt mỏi và buồn lòng (người khác!) và Tuổi nầy mới thấy tỏ ra ân hận một chút . Tuổi Khỉ ít khi nhận lổi mình thẳng thừng nhưng ít ra cũng không tái phạm . Tuổi Khỉ nếu có lúc chịu nghĩ đến người khác trước khi nghĩ đến bản thân mình , người chung quanh sẽ không phiền trách và cuộc sống tuổi nầy mới được vẹn toàn. Tam Hợp : Tuổi Khỉ hạp với tuổi Thìn (con Rồng) và tuổi Tí (con Chuột). Tứ Xung : Tuổi Khỉ khắc/kỵ tuổi Dần (con Cọp) , tuổi Tỵ (con Rắn) và tuổi Hợi (con Heo). Tuổi Dậu Nhanh trí mà lại thực tiển và phong phú, Tuổi nầy nhất quyết chỉ làm những gì họ có làm qua hoặc cho là phải . Tài quan sát sắc bén, không thể nào làm điều dấu diếm hay qua mặt Tuổi này được , y như tuổi Gà có cặp mắt phía sau lưng vậy ! Phẩm tính nầy làm cho nhiều người tưởng là tuổi Gà có "nghề" xũ quẻ hay bói toán . Tánh thẳng thừng nên trung thành tuyệt đối . Tuổi Gà không chao đảo, lay động, rụt rè, họ là một cuốn sách đã mở sẳn, nói điều thật và giữ lời. Tuổi nầy nghĩ rằng mình phải có ý kiến thì người khác mới tôn trọng mình. Nhớ là tuổi Gà không hề mộng mị , lúc nào cũng đề cao cảnh giác . Tuổi Gà dày dạn làm điều chi cũng phải làm hoàn hảo và qui cách, đặc biệt là việc chăm sóc diện mạo. Chải chuốt và ngắm nghía hoài cũng thấy chưa được ! Một sợi tóc bung ra cũng không hài lòng. Nếu được lưu ý hay khen ngợi hay chỉ là vài lời êm dịu, tuổi Gà sẽ chiều lòng hết mực. Tuổi Gà thích đi xa nhà , đặc biệt đi với bạn bè yêu kính mình. Chưng diện thì có lẻ là nổi tiếng nhất vùng! Ðúng "mode" mới là vấn đề, tiền bạc tốn kém không quan trọng. Nổi bật thì có nổi bật , nhưng khi ở một mình thì tuổi Gà lại thích rút về cuộc sống đơn giản, thủ cựu. Tuổi Gà là một trong những người đồng hành trung thành và đáng tin cậy nhất, sẳn sàng chịu thiệt để làm vui lòng bạn. Tuổi Gà cần biết giá trị của tình cảm và linh hồn cũng không kém gì diện mạo. Mặt đẹp thì trí óc cũng phải bén nhạy và việc xử thế cũng phải tốt . Tất cả mới làm cho cuộc sống vuông tròn. Tam Hợp : Tuổi Gà hạp với tuổi Sửu (con Trâu) và tuổi Tỵ (con Rắn). Tứ Xung : Tuổi Gà khắc/kỵ tuổi Tí (con Chuột) , tuổi Mẹo (con Mèo) và tuổi Ngọ (con Ngựa). Tuổi Tuất Tuổi Chó có một đức hạnh vững vàng trong cách sống và đáng được trông cậy trong những lúc khó khăn. Ngoài ra Tuổi nầy rất kín miệng , nghe chuyện người không bao giờ để lộ. Tuổi Chó tinh ý nhận ra điều sai điều phải và giữ vững trách nhiệm, làm trọn bổn phận cho tới cùng . Tuổi nầy có một triết lý để sống : Sống phải đạo, giúp đỡ người cô thế và chống lại bất công bằng mọi cách . Nhớ rằng tuổi Chó một khi quyết định chuyện nào là quan trọng của họ sẽ theo đuổi chuyện đó tới cùng. Tuổi nầy không thích truyện trò ruồi bu , chỉ chú tâm vào mấu chốt của sự việc mà thôi. Tuổi nầy cũng vui buồn bất chợt không lường trước được. Cần có thời gian gần gủi để tìm hiểu , Tuổi nầy mới từ từ tin tưởng người đối diện được . Tuổi nầy có chút đỉnh bất thường về phương diện tình ái, lúc thương lúc ghét khó lường , mà khi đã không thích ai rồi thì khó có thể yêu người đó nữa. Tuổi Chó có điểm hay là làm thương mại giỏi, lượm đồ vụn vặt cũng làm nên tài sản bạc triệu như chơi. Ðiều khuyên cho tuổi Chó là hãy dẹp bỏ những nổi lo âu vô lý và những đòi hỏi xa vời thiếu thực tế , chỉ làm cho người mình thương tránh né một cách đáng tiếc . Tam Hợp : Tuổi Chó hạp với tuổi Dần (con Cọp) và tuổi Ngọ (con Ngựa). Tứ Xung : Tuổi Chó khắc/kỵ tuổi Sửu (con Trâu) , tuổi Thìn (con Rồng) và tuổi Mùi (con Dê). Tuổi Hợi Tuổi này dễ thứ tha và có cung cách hoàn chỉnh và tài thưởng ngoạn có một không hai .Tuổi Heo hoàn chỉnh cho đến nổi người khác nhìn vào tưởng họ là kẻ tự phụ . Những người đó đã lầm to. Tuổi này đùm bọc bạn bè và gia tộc , và chịu khổ nhọc để cho người khác được hạnh phúc . Giúp người là hạnh phúc thực sự của tuổi Heo , nhìn thấy người ta vui thì tuổi này mới vui . Nhưng thực tế phũ phàng cho tuổi Heo là không ai biết đến và tán thưởng việc này . Tuổi Heo thường quá tử tế và rộng lượng như một vị thánh hiền nên dễ bị kẻ xấu làm hại hoặc lợi dụng ! Tuổi Heo biết trọng người nên làm bạn với Tuổi này là hưởng trọn đức tính nổi bật đó của tuổi Heo . Mặc dù vui vẻ như đã nói , tuổi Heo cũng có lúc cau có nếu có ai bảo là họ đang có một điều gì dó trật . Nhưng cũng là đúng cho Tuổi này thôi ! Tuổi Heo không ưa mấy kẻ dạy khôn mình mà chỉ thích làm những gì mình thấy phải làm. Tuổi nầy vừa học vừa chơi, vừa tìm tòi để bổ sung kiến thức. Vì có tấm lòng vàng , Tuổi nầy là người bạn đời tuyệt vời của bạn . Tuy vậy , tuổi Heo có tính phân biện trong đối xử, ai thích họ thì họ đáp ứng lại vô vàn , người không thích họ thì họ giả lơ không nói tới . Ðiều khuyên cho tuổi Heo là nên mở rộng cuộc sống hoạt động ra hơn nữa . Càng đem bản thân mình hội nhập vào dòng người muôn dạng thì tuổi Heo lại càng nổi hơn . Tam Hợp : Tuổi Heo hạp với tuổi Mẹo (con Mèo) và tuổi Mùi (con Dê). Tứ Xung : Tuổi Heo khắc/kỵ tuổi Dần (con Cọp) , tuổi Thân (con Khỉ) và tuổi Tỵ (con Rắn). QN Sưu tầm
Em pha sắc đỏ thêm vàng nhạt Thành một màu cam tươi rất tươi Vẽ nét môi cong vờn sóng mắt Gởi anh một nụ biếc tầm xuân Màu xanh ủ với vàng hoàng hậu Sẽ biến thành màu lá mướt non Nắng hạ sáng trưng chào lửa đỏ Tưng bừng chim hót khúc nhạc hồng Đỏ tím, vẩy tay phết ánh xanh Xanh màu hạnh phúc vốn mong manh Anh ơi! nắm lấy bàn tay nhé Bước thẳng cùng nhau hội đan thanh Một chuổi tình yêu sắc bảy màu Đỏ xanh thành tím đẹp trời sao Tím màu chung thủy màu thương nhớ Tím ngát dòng sông thuở hẹn hò Phượng Tím