Có ai đó đã từng nói rằng “Người ta không biết chắc được tương lai nên mới luôn cố gắng không ngừng. Ước mơ và hy vọng cũng vì thế mà có” Ước mơ là của mỗi người, và để ước mơ đó trở thành sự thật thì cũng chính mỗi chúng ta mới có thể quyết định được mà thôi. Hãy để những ước mơ của mình bay, bay xa như những quả bong bóng đủ màu sắc lên bầu trời cao đầy nắng ấm áp. - Có những ước mơ sẽ vẫn chỉ là ước mơ dù cho ta có nỗ lực đến đâu nhưng nhờ có nó ta mạnh mẽ hơn, yêu cuộc sống hơn và biết cố gắng từng ngày. - Có những lời hứa cũng vẫn chỉ là lời hứa dù ta có mãi chờ đợi bởi nguời hứa đã không còn nhớ, nhưng nhờ có nó ta biết hi vọng và mong chờ. - Có những ước hẹn cũng sẽ chỉ là ước hẹn nếu một mai một người đã bỏ đi, nhưng nhờ có nó đã có những giây phút thật sự tuyệt vời. - Có những nỗi đau vẫn mãi là nỗi đau một khi ta không thể thoát khỏi chúng, nhưng nhờ có nó ta đã trưởng thành hơn. - Có những sai lầm sẽ mãi là sai lầm và ta đau khổ khi nhận ra mình sai lầm nhưng nhờ có nó bỗng giật mình: điều sai lầm duy nhất của ta là phủ nhận những gì trái tim ta thật sự cảm nhận. - Có những người bạn đơn giản chỉ là người quen, nhưng nhờ có họ ta nhận rằng tên bạn thân của ta tuyệt vời lắm. - Có một nguời sẽ luôn chỉ là một của thế giới nhưng mãi mãi là cả thế giới của một người và nhờ có người ấy ta đã có một tình yêu. - Có những cuộc tìm kiếm đơn giản chỉ là tìm kiếm nhưng nhờ có nó ta hiểu rằng tình yêu là giữa một biển người vẫn tìm thấy nhau. - Và sẽ có những người làm nên tất cả vì họ có ước mơ, họ tin vào lời hứa, họ có những lời ước hẹn, họ đã trưởng thành từ nỗi đau, họ nhận ra sai lầm, họ có một người bạn thật sự và vì bên họ còn có một tình yêu. (sưu tầm)
Một cô gái trẻ nói với mẹ của mình rằng cuộc sống thật khó khăn. Cô không biết sẽ tiếp tục như thế nào. Cô muốn buông xuôi vì đã quá mệt mỏi khi mãi phải đấu tranh. Mẹ cô gái sau khi nghe con nói bèn đưa cô vào bếp. Bà đổ đầy nước vào ba cái bình và đặt chúng lên trên ngọn lửa. Chẳng mấy chốc ba bình nước sôi. Trong chiếc bình đầu tiên, bà đặt vào những củ cà rốt, trong chiếc thứ hai bà đặt những quả trứng, và trong chiếc cuối cùng bà đặt những hột cà phê nghiền. Sau đó bà tiếp tục nấu sôi ba chiếc bình, và không nói một lời nào. Khoảng 20 phút sau, bà tắt lửa. Bà vớt những củ cà rốt ra và đặt chúng vào một cái bát. Bà lấy những quả trứng ra và đặt vào một cái bát khác. Bà lại lấy muôi múc cà phê ra và đặt vào cái bát thứ ba. Quay sang cô con gái, bà hỏi: - “Nào, con hãy nói cho mẹ biết, con nhìn thấy gì?”. - “Dạ, cà rốt, trứng và cà phê”. Cô con gái trả lời rồi hỏi: “Mẹ, điều đó có nghĩa là gì?”. Bà mẹ giải thích rằng mỗi một thứ trong đó đã gặp điều kiện khó khăn như nhau, đó là nước sôi. Mỗi thứ có phản ứng khác nhau. Cà rốt khi chưa bỏ vào nước thì cứng, rắn và dai. Tuy nhiên, sau khi bị bỏ vào nước sôi, nó mềm đi và trở nên yếu ớt. Quả trứng vốn rất dễ vỡ. Lớp vỏ ngoài mỏng manh của nó đã bảo vệ lớp chất lỏng bên trong nó, nhưng sau khi được đặt vào trong nước sôi, phần bên trong quả trứng cứng lại. Những hột cà phê nghiền thì khác. Sau khi bị bỏ vào nước sôi, chúng đã biến đổi nước. “Con là gì?” - bà mẹ hỏi cô con gái. “Khi một hoàn cảnh bất lợi gõ cửa nhà con, con sẽ phản ứng thế nào? Con là củ cà rốt, quả trứng hay hột cà phê?”. Người mẹ giải thích tỉ mỉ cho cô con gái: “Con là củ cà rốt, dường như rất mạnh mẽ, nhưng khi bị đau và gặp hoàn cảnh bất lợi, con yếu mềm và mất đi sức mạnh? Hay con là quả trứng bắt đầu với một trái tim mềm yếu nhưng qua khó khăn lại trở nên cứng rắn? Một số người dễ bị lung lay tinh thần, nhưng sau một cái chết, sự chia ly, những khó khăn về tài chính, họ trở nên cứng nhắc, mặc dù cái vỏ bên ngoài vẫn thế. Hoặc có thể con giống cà phê. Cà phê thực sự làm thay đổi nước nóng, chính là thay đổi hoàn cảnh mang lại nỗi đau. Khi nước bị nóng, cà phê tỏa ra hương vị của nó. Nếu con giống như cà phê, con sẽ sống tốt đẹp hơn và có thể thay đổi tình thế xung quanh con, khi mọi thứ đang trở nên tồi tệ nhất. Trước những ngày tháng đen tối nhất và trước những thử thách cam go nhất, con sẽ nâng bản thân mình lên một tầm cao mới. Sau này khi con gặp hoàn cảnh bất lợi, hãy nhớ tự hỏi mình: “Tôi sẽ là một củ cà rốt, một quả trứng hay là cà phê?”. Cầu mong bạn có đủ niềm vui để làm cho cuộc sống của mình thật ngọt ngào, có đủ thử thách để khiến bạn mạnh mẽ, có đủ đau thương để sống có tình người và có đủ hy vọng để hạnh phúc. Người hạnh phúc nhất không nhất thiết phải có tất cả mọi thứ tốt đẹp nhất; họ chỉ hoàn thành hầu hết tất cả những gì xuất hiện trên con đường đời của họ. Tương lai tươi sáng nhất sẽ luôn dựa trên một quá khứ bị lãng quên. Bạn không thể tiếp bước trong cuộc sống nếu như chưa vượt qua những thất bại và nỗi đau trong quá khứ. Khi bạn được sinh ra, bạn khóc và mọi người quanh bạn mỉm cười. Hãy sống cuộc sống của bạn để đến ngày cuối cuộc đời, bạn là người mỉm cười còn mọi người quanh bạn khóc. Theo TruthBook
Nếu bạn có thực phẩm để ăn, có quần áo để mặc, có một mái nhà che đầu và một nơi nghỉ qua đêm Là bạn đã giàu hơn 75% thế giới này! Nếu bạn có tiền tiêu trong ví, có tiền ban phát cho người nghèo, có tiền để dành trong ngân hàng. Bạn thuộc 8% những người giàu nhất thế giới! Nếu sáng nay bạn thức dậy thấy mình khỏe hơn ngày hôm qua một chút. Bạn đã may mắn hơn 1 triệu người không thể sống nỗi tuần này! Nếu bạn chưa bao giờ trải qua nguy hiểm của chiến tranh, cô đơn của tù tội, đớn đau của tra tấn, hay vất vả của đói khát. Bạn đã hạnh phúc hơn 500 triệu người trên thế giới này! Nếu bố mẹ bạn còn sống và còn hạnh phúc bên nhau. Thì so với thế giới trường hợp của bạn không nhiều đâu! Và cuối cùng nếu bạn đọc được thông điệp này. Thì bạn đã sung sướng hơn 2 tỷ người trên thế giởi chẳng bao giờ đọc được thứ gì cả! Hãy nâng niu những gì trong vòng tay bạn. Bởi nhiều người đang thèm được như bạn đấy!
Trong đêm tân hôn, chú rể nằm mơ thấy một vị thần hiện ra và bảo: "Ta sẽ cho con một điều ước mà con mong muốn nhất". Vì chàng trai rất yêu vợ nên chàng đáp ngay không hề lưỡng lự: "Con chỉ có một mong muốn. Đó là chúng con được sống tới bạc đầu râu tóc mà vẫn yêu nhau". Vị thần khoan thai nói: "Con sẽ được như ý. Nhưng trước khi điều ước của con trở thành hiện thực, con và vợ con phải trải qua một thử thách nhỏ. ta báo trước cho con biết rằng nếu con không qua cuộc thử thách này thì con sẽ phải sống đơn độc suốt đời. con có chịu không?" "Chúng con sẽ vượt qua tất cả những gỉ ngài đưa ra" Ngươi chồng hăm hở. Vị thần gật đầu và làm phép đưa cả hai vợ chồng tới mốt hòn đảo hoang vắng giữa biển cả mênh mông. Trên đảo , cây cối mọc cao lớn , rậm rạp. Dưới tấng cây là những lối mòn đan chéo chằng chịt giữa những gốc cây, bụi cỏ làm thành một mê cung. "Các con phải chung sức tìm đường sang tới bờ bên kia của hòn đảo. Đướng đi không khó như các con tưởng. Tuy nhiên các con phải biết cách. Đó là một bí mật". Vị thần nói xong và biến mất. Vợ chồng nhà nọ cùng bước vào khu rừng. Tới ngã ba đầu tiên họ đứng lại phân vân. Người chồng qủa quýêt phải rẽ trái, người vợ cho rằng phải quẹo tay phải mới đúng hướng. Rốt cục anh chồng chiều theo ý vợ. Nhưng rồi một ngã ba nữa xuất hiện và cảnh tượng cũ được lặp lại. Lần này người chồng đòi di bên phải còn người vợ nằng nặc đòi rẽ trái. Lần này cô vợ đành chiều chồng. Nhưng tới ngã ba sau thì chẳng ai chịu nhường ai. Người nào cũng cho ý kiến của mình là đúng chẳng ai chịu nghe ai, thế là vợ đi đường vợ, chồng đi đường chồng. Tuy vậy, họ vẫn giao ước sẽ hú lên để tìm nhau. Đi được một chốc, tiếng hú của người vợ xa dần, người chồng lo sợ vội quay trở lại tìm vợ. Thế nhưng, đi tới đâu cũng chỉ gặp toàn ngã ba, biết rẽ trái hay rẽ phải đây? Rối tinh rối mù, anh chàng đành di bừa. Anh cứ đi, đi mãi cây càng rậm rạp âm u. Kiệt sức, tuyệt vọng, người chồng quỳ xuống cầu cứu. Vị thần hiện lên và bảo: “Vậy là ngươi đã không qua được thủ thách nhỏ đầu tiên. Những con đường này không có gì là bí mật cả. Tất cà đều dẫn tới mé bên kia của đảo. Giá như vợ chồng ngươi lúc nào cũng bên nhau, trong mọi sóng gió hiểm nguy, thẳng đường mà tiến đừng có nghĩ tới ngã ba ngả tư thì chắc chắn cả hai đã vượt qua khu rừng này từ lâu. Nhưng giờ thì các người sẽ không bao giờ gặp lại nhau được nữa”. Người chồng bừng tỉnh, người ướt đẫm mồ hôi. Cô vợ thức giấc theo vội hỏi: “Chuyện gì vậy anh?”, “Không có gì hết, chúng ta sẽ mãi bên nhau, trong mọi sóng gió hiểm nguy, thẳng đường mà tiến”, người chồng khẽ đáp và cúi xuống hôn má vợ”…
[YOUTUBE]0FS-tUYJOD4[/YOUTUBE] Em nghe thời gian buông những tiếng thở dài Qua ô cửa nhỏ Đuổi ngày đi Em nghe trong những tiếng thầm thì Ly cà phê nhỏ từng phút dài im lặng Không bao giờ cảm thấy lòng mặn đắng Vị ngọt của viên đường vuông Thành phố hoang mang bỏ lại những nỗi buồn Quán nhỏ co mình ngắm dòng xe lấp lánh Quán nhỏ co mình trong niềm riêng rất lạnh Quán nhỏ co mình đếm giọt cà phê Em có nghe không, kìa những giọt cà phê Đang mải miết lăn dài ô cửa kính Cái giật mình mơ màng trong yên tĩnh Thấy giọt cà phê sánh đọng mắt tròn nâu Ôi, những giọt cà phê của cảm giác lần đầu Sao còn lâu, còn rất lâu đến thế! Cuộc sống gấp gáp, cuộc đời tất bận cũng phải chậm lại, dừng bước. Từng giọt cà phê nhỏ chậm rãi, thong thả hơn cả chiếc lá vàng cuối cùng. Gió heo may đã về, se sẽ lạnh. Lặng im như đếm nhịp thời gian, nghe rõ từng khoảnh khắc nặng nề rơi, làm sao lấy lại được. Có gì quyến rũ đến vậy trong màu nước tối thẫm và thăm thẳm như đêm đông? Từng giọt, từng giọt ánh đen, rụng xuống như sương. Trong mỗi giọt ấy đắng chát thì nhiều, ngọt bùi là có mấy. Có phải mỗi giọt cà phê ấy rơi xuống là những “giọt” đời nặng trĩu, đọng mãi đáy lòng…
Làm gì để đối mặt với thất bại? Tại sao người ta bị chết đuối khi bị rơi xuống nước? Có phải do người đó không bơi được? Không, đó không phải là câu trả lời. Một người bị chết đuối khi rơi xuống nước bởi vì anh ta ở lại đó. Thật ra, vấn đề không phải là người đó đã rơi bao nhiêu lần, mà là khả năng leo lên lại sau mỗi lần ngã xuống. Xin đừng đánh giá một người bằng số lần anh ta rơi xuống, mà hãy đánh giá số lần anh ta đã leo lên lại sau khi rơi xuống sẽ chẳng bao giờ bị chết đuối cả. Nhưng thật đáng buồn khi nhận thấy nhiều người, như những người sau một lần thất bại nhất thời chẳng hạn, chỉ thích ngồi đó và cuối cùng chết hẳn vì thất bại, và chẳng bao giờ gượng dậy nổi. Phẩm chất nào trong chúng ta sẽ giúp ta leo lên trở lại sau mỗi lần rơi xuống? Đó chính là sự bền bỉ, khả năng đứng lên lại nhiều lần sau mỗi lần ngã. Không gì trên thế giới có thể thay thế nó được. Tài năng cũng không; trên đời chẳng hiếm những người có tài nhưng không thành công. Thiên tài cũng không; thiên tài không gặp thời vận cũng rất phổ biến. Học vấn cũng không, thế giới đầy rẫy những người có học nhưng bị bỏ rơi; chỉ có sự bền bỉ và quyết tâm mới mang lại kết quả. Trong cuộc chạm trán giữa dòng nước và tảng đá, dòng nước luôn luôn chiến thắng, không phải bằng sức mạnh mà bằng sự bền bỉ. Vấn đề không phải là bạn rơi xuống tới mức nào, mà là bạn đã nhảy lên cao bao nhiêu! Chẳng có gì tốt hơn sự kiên trì. Nhưng một người làm thế nào để phát triển được sự kiên trì? Tại sao có nhiều người có thể kiên trì vượt qua mọi khó khăn trong khi những người khác cứ đầu hàng khi vừa thấy dấu hiệu nhỏ nhoi nhất của khó khăn? Khi chúng ta ngã xuống và không tìm thấy bạn bè ở đâu cả, ta sẽ làm gì? Khi không có ai đến với ta, ai sẽ ở đó để giúp đỡ ta? Trí tuệ của chúng ta là cái duy nhất có thể kéo chúng ta ra khỏi vũng bùn lầy chứ không phải bạn bè hay cha mẹ, thậm chí cũng không phải vợ hay chồng. Hầu hết mọi người đều tuyệt vọng khi thất bại, không chỉ về vật chất mà về cả tinh thần. Đấy chính là nơi nguy hiểm đang rình rập. “Hãy giữ lấy các giấy mơ của bạn. Vì nếu các giấc mơ ấy chết đi, bạn sẽ giống như một con chim bị thương mà không có cánh”. Phần lớn mọi người để cho các kết quả hiện tại điều khiển suy nghĩ của họ. Có một phụ nữ luôn đạt doanh thu hàng tháng 66.000 đô la Mỹ. Khi được hỏi, liệu tháng sau cô có thể kiếm được bao nhiêu, cô trả lời 71.000 đô la Mỹ. Có phải điều này nghe rất thực tế không? Chắc chắn là thế rồi. Và khi được hỏi, tại sao cô không thể đạt 132.000 đô la Mỹ. Cô đáp rằng vì hiện tại cô chỉ kiếm được 66.000 đô la Mỹ. Nhiều người cứ bị trói chặt hoặc bị điều khiển bởi các kết quả hiện tại của mình. Chúng ta nên thoát khỏi các kết quả và tình thế hiện tại của mình và hướng tâm trí mình về cái mình muốn trở thành. Hãy mường tượng ra con người mà bạn muốn trở thành. Hãy cảm nhận điều đó. Hãy cảm nhận sự dạt dào cảm xúc. Hãy thực hiện điều đó liên tục bất kể những gì đang xảy ra ở thế giới bên ngoài và bạn sẽ thấy các tình thế hiện tại của bạn đang thay đổi theo các suy nghĩ bên trong tâm trí bạn. Đó chính là cách một thất bại bắt đầu trở thành một thành công. Mỗi sự việc đều bắt nguồn từ suy nghĩ của chúng ta trước khi nó trở thành một thực tiễn bên ngoài. Vì vậy khởi nguyên của suy nghĩ này có tính cách quyết định. Hãy sử dụng một tư duy độc đáo, mới mẻ, can đảm, phong phú và lạc quan làm điểm khởi đầu. Làm thế nào chúng ta có thể giữ tất cả những suy nghĩ can đảm trong khi tâm trí mình khi ta bị bủa vây bởi các vấn đề? Giả sử việc đầu tư kinh doanh của chúng ta bị thất bại. Ta bị mất rất nhiều tiền và lâm vào cảnh nợ nần mà không có tiền để chi trả. Đó là một rắc rối lớn đấy! Trong tình trạng này, chúng ta sẽ lo lắng về rất nhiều việc khác, chẳng hạn như những người khác sẽ nói gì, nghĩ gì. Nhưng nếu ta thử phân tích kỹ lưỡng, thật ra không có nhiều rắc rối thật sự như ta nghĩ. Nói thẳng ra là chẳng ai thật sự nghĩ ngợi về chúng ta. Phần lớn thời gian họ đều nghĩ về bản thân họ. Hầu hết mọi người không có thời gian để nghĩ về chúng ta! Một cuộc nghiên cứu trong thời gian gần đây đã cho thấy: 93% vấn đề thật ra không có thật. Chỉ có 7% vấn đề là thật sự. Ngoài những vấn đề thật sự này, có một loại vấn đề mà ta không thể giải quyết được. Ví dụ như hôm nay ta đang dự một buổi hội thảo trên một hòn đảo tách biệt hoàn toàn, không điện thoại, và mỗi tuần chỉ có duy nhất một chuyến bay rời đảo và một việc gì đó đã xảy ra cho một trong những đứa con của chúng ta. Chúng ta có thể làm được gì trong trường hợp này? Chẳng làm được gì cả! Bạn cũng có thể chọn cách còn lại là lo lắng về việc đó cả tuần lễ, cho đến khi bạn có thể đón được chuyến bay trở về. Hãy suy nghĩ về điều này. Tại sao chúng ta cứ mãi lo lắng về một việc mà mình không thể làm được? “Đối với mỗi vấn đề dưới bầu trời này, có một giải pháp hoặc không gì cả. Nếu có, hãy cố tìm ra nó. Nếu không có cách nào, cớ gì phải lo lắng” - Santideva. Những người thành công tột bực trong xã hội chúng ta không phải là những người không gặp thất bại. Họ chỉ không có nhận thức tiêu cực về mình. Họ không gán những tình cảm tiêu cực cho điều họ không làm được. Cái giá của thành công là sự kiên trì. Đừng bao giờ chấp nhận câu trả lời “Không”! Và nếu bạn từng bị dồn vào chân tường hoặc cảm thấy mình gục ngã và bị đẩy ra ngoài cuộc, hãy luôn ghi nhớ bạn chỉ đang ở trên một chỗ cong trên đường và đó không phải là chỗ kết thúc.
Ý NGHĨA CUỘC SỐNG Cuộc sống chính là cái đẹp , hãy chiêm ngưỡng nó . Cuộc sống chính là điều may mắn , hãy đón nhận nó . Cuộc sống chính là niềm hạnh phúc , hãy tận hưởng . Cuộc sống là một bản nhạc , hãy ca vang . Cuộc sống có ý nghĩa là một bổn phận , hãy hoàn thành nó . Cuộc sống còn có nghĩa là một lời hứa , hãy gắng giữ lời . Cuộc sống còn có nghĩa là một sự cố gắng không ngừng nghỉ , hãy chấp nhận nổ lực . Cuộc sống còn có nghĩa là một sự mạo hiểm , hãy can đảm lên . Nếu cuộc sống là một cuộc chạy đua , hãy cố gắng hết mình . Nếu cuộc sống là một trò chơi , đừng ngần ngại cứ tham gia . Nếu cuộc sống là một nỗi buồn phiền , hãy thả cách vượt qua . Nếu cuộc sống là một tấn bi kịch , hãy đồng ý đương đầu . Nhưng cuộc sống còn là thời cơ , hãy tìm cách nhận ra và thu lợi từ nó . Cuộc sống còn là một giấc mơ , hãy biến giấc mơ thành hiện thực . Và Cuộc sống này quá đỗi kỳ diệu , đừng nên phá hủy nó .... Bởi cuộc sống đơn giản chỉ là cuộc sống , hãy biết đấu tranh để tồn tại . PĐT.
Những giọt nước mắt của quá khứ hãy để cho nó trôi đi; những cô đơn buồn phiền hãy để tôi giúp bạn xóa sạch; những gì thuộc về bạn, hãy cho tôi được thấu hiểu; và những gì thuộc về tôi, xin cùng bạn sẻ chia Tôi sẽ xóa, xóa tan những khoảng trống trong tâm hồn bạn bằng hy vọng và tình thương yêu…” Tôi tự hỏi .. thế nào là một người bạn và thế nào là một tình bạn … Phải chăng .. một người luôn có mặt cạnh ta bất cứ khi nào ta cần đến .. một người luôn cùng ta sẻ chia niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống .. là một người bạn .. và mối chân tình đó .. là tình bạn ? Tình bạn .. dẫu chẳng hề rắc rối và khó định nghĩa như tình yêu .. nhưng để hiểu, cảm nhận và đạt được .. chẳng hề đơn giản .. Cuộc sống vốn mang nhiều mối quan hệ tình cảm .. tình mẫu tử, tình quê hương, tình người, … Và … riêng nơi đây .. tôi xin dành trọn để tôn vinh Tình Bạn cùng Những Người Bạn … Đã bao giờ .. có một ai đó … làm một điều gì đó cho bạn .. một điều thật dung dị, bình thường nhưng lại khiến bạn ấm lòng, yên tâm và cảm động .. chỉ đơn thuần vì bạn là bạn người ta .. hoặc chỉ đơn thuần vì người ta xem bạn là bạn ? Đã bao giờ … bạn cảm kích trước tấm chân tình của một ai đó .. và bạn rất muốn cho người ta biết .. nhưng không sao thốt được thành lời ? Vậy thì đây .. mảnh đất này là của bạn .. hãy mượn những dòng chữ thay lời cảm tạ gửi đến người đó … Tôi đang chờ để lắng nghe bạn .. lắng nghe .. tình bạn ...
[FONT=Times New Roman,Times, serif]Có đôi khi tôi tự hỏi, tình yêu đôi lứa có thực sự thiết yếu cho cuộc sống hay không? Không có nó liệu mình có thể sống tốt hay không? Phải chăng, sẽ không vui nhưng sẽ bình yên hơn nhiều, … Mới bước chân vào yêu, ai cũng nghĩ và luôn hy vọng với bao nhiêu điều tươi đẹp, cuộc sống trở nên mơ mộng, lãng mạn, … dù rằng vẫn có buồn có vui, những nỗi buồn thì được chia sẻ, an ủi, … những niềm vui, hạnh phúc được nhân lên bội phần, … khi tình yêu gặp nhiều trở ngại, khó khăn, … cùng nhau vượt qua để kết quả cuối cùng họ vẫn còn bên nhau, lúc đó những giọt nước mắt là niềm hạnh phúc của họ và tiếng cười cho tương lai rạng ngời hơn.[/FONT][FONT=Times New Roman,Times, serif] [/FONT][FONT=Times New Roman,Times, serif] C[/FONT][FONT=Times New Roman,Times, serif]ó đôi khi, trong cuộc sống mình cũng cần có một người, để biết rằng với mình người đó quan trọng đến mức nào, nhưng cũng phải biết những gì mình cho là quan trọng không hẳn là tốt nhất với bản thân mình, đôi khi cần phải biết lúc nào nên giữ chặt và lúc nào nên buông tay, giữ chặt để cảm nhận được niềm vui, sự hạnh phúc…buông tay sẽ là nỗi buồn, những niềm đau,…nhưng có khi nó là nguồn vui, nguồn sống, niềm hạnh phúc…cho những người khác, nghe qua người biết dừng lại mọi việc đúng lúc có vẻ cao thượng, bao dung,… quá nhưng đó cũng chỉ là việc làm giúp cho họ cảm thấy sự thanh thản, thoải mái hơn thôi. Những lúc buồn chán, thất vọng, cô đơn,…ai cũng cần tìm một lối thoát cho riêng mình, để giải tỏa những căng thẳng, làm cho bản thân mình nhẹ nhàng hơn,…nhưng nếu mọi việc điều dễ dàng như ý mình muốn có lẽ cuộc sống này quá hoàn hảo. [/FONT][FONT=Times New Roman,Times, serif] C[/FONT][FONT=Times New Roman,Times, serif]ó đôi khi tôi nghĩ, người dễ khóc, dễ rơi nước mắt,…phải chăng họ rất yếu đuối, mềm yếu? Nhưng không, khóc làm người nhẹ đi rất nhiều, có khi chỉ đơn giản là nghe một bài hát, khi xem một bộ phim, nghe kể một câu chuyện buồn, nhìn cảnh đau lòng nào đó, hay chợt nhớ về một điều gì làm lòng ta đau,…tự dưng mắt thấy cay cay, một cái chớp mắt, một chút gì đó làm mặn môi,…không có tiếng nức nở, mà chỉ là những giọt nước mắt chậm rãi, từ từ lăn trên hai má, rồi thành dòng lúc nào không biết, lúc đó mới biết mình đang khóc,…tôi thường nghe nói, hãy khóc thật to, hét thật lớn,…để rủ bỏ, trút hết những điều phiền muộn, những gì không cần phải nhớ, những thứ làm lòng ta đau,…một cách nhanh chóng hơn, nhưng ngay cả điều tưởng chừng dễ dàng ấy, nó không dễ thực hiện chút nào. Càng cố gắng khóc thật to thì càng không khóc được, thôi thì hãy nhỏ giọt thôi nhé. [/FONT][FONT=Times New Roman,Times, serif] C[/FONT][FONT=Times New Roman,Times, serif]ó đôi khi, tôi nghĩ có lẽ nên để dành lại, cái gì mà tiêu xài hoang phí nó cũng sẽ nhanh chóng mau hết. Nước mắt cũng vậy, ngày hôm qua khóc một chút, để hôm nay còn có mà nhỏ giọt, dành cho cả ngày mai nữa chứ. Nước mắt dùng cho rất nhiều việc, khi ta buồn cũng khóc, khóc cho những gì không nói được thành lời, khóc khi cô độc, khóc khi phải chịu áp lực, khóc than cho số phận chính mình,…và khi vui mừng tột độ, niềm vui sướng không thể dùng từ ngữ nào để diễn tả được,… người ta cũng cần đến nước mắt, những giọt nước mắt của niềm hạnh phúc. [/FONT][FONT=Times New Roman,Times, serif] C[/FONT][FONT=Times New Roman,Times, serif]ó đôi khi, có những thứ trong suy nghĩ rất ư đơn giản, nhưng để được như ý mình muốn thì không đơn giản chút nào, khi may mắn, khi hạnh phúc, lúc thành công,…cũng như thất bại, nỗi đau, sự mất mát, hụt hẫng,…người ta thường hay ủy thác cho số phận, một cách tự an ủi có vẻ hữu hiệu và được ưa chuộng. Có đôi khi, cũng cần như vậy lắm chứ…!!![/FONT]
QUÊN VÀ NHỚ...!!! [FONT=Times New Roman,Times, serif]Người ta thường nói: “Càng muốn quên, lại càng thấy nhớ.” Ai ai cũng có điều cần nhớ và cũng có những chuyện cần phải quên. Nhưng bộ não con người dường như không biết vâng lời, những chuyện muốn quên lại càng làm cho mình cứ suy nghĩ và nhớ hoài. Tôi vẫn thường khuyên mình rằng: “Để cuộc sống có nhiều niềm vui, tinh thần nhẹ nhàng, thư thái,…thì phải biết quên những điều không nên nhớ và không đáng để nhớ”. [/FONT][FONT=Times New Roman,Times, serif]T[/FONT][FONT=Times New Roman,Times, serif]rước đây, tôi là người sống không biết đến nỗi buồn là gì, cũng không biết suy nghĩ nhiều, sống với tinh thần rất vô tư, thoải mái,…có lẽ nhiều năm sống quá vô tư, giờ đây biết cảm nhận thế nào là nỗi buồn, biết suy nghĩ nhiều hơn,…thì trong một thời gian mọi việc lại đến dồn dập xảy ra làm cho tôi rơi vào trạng thái dư thừa nỗi buồn, thiếu trầm trọng sự vô tư, thoải mái. Với bản tính của tôi, tôi không bỏ một yếu tố nào, cứ ôm hết vào người, có bao nhiêu chuyện tôi đều nhét vào trong cái đầu bé xíu,… bây giờ tôi mới biết nó rắc rối như thế nào. [/FONT][FONT=Times New Roman,Times, serif]T[/FONT][FONT=Times New Roman,Times, serif]ôi ước gì mọi chuyện xảy ra đều là chuyện vui, nhưng khổ nỗi điều tôi ước trong giấc mơ tôi còn chưa được gặp bao giờ, thời gian trôi đi rất nhanh, từ ngày cũ chuyển sang ngày mới chỉ trong chớp mắt, cuộc sống của tôi vẫn phải tiếp diễn, vẫn phải sống, vẫn phải làm việc, vẫn phải cười nói, … và nỗi buồn cũng tồn tại song song đó, nó ảnh hưởng rất nhiều đến cuộc sống, giảm khả năng làm việc,… Đôi lúc, nó làm tôi trở nên cáu gắt, nóng nảy, không thích tiếp chuyện với ai,…nhưng rồi cũng phải cố gắng kiềm chế bản thân mình. [/FONT][FONT=Times New Roman,Times, serif]C[/FONT][FONT=Times New Roman,Times, serif]ó lẽ, giờ đây tôi phải thay đổi bản thân, phải tập tạo cho mình một thói quen biết “quên” và biết “nhớ”, chuyện nào nên “nhớ” thì phải nhớ, điều gì cần “quên” thì phải quên. Mới nghe qua thì rất đơn giản, nhưng cái mà cần phải “quên” thường nó rất lì lợm, rất dai dẳng,…nó không làm theo ý muốn của mình bao giờ, luôn rình mò và tìm cơ hội quấy phá thôi. “Quên và Nhớ” ơi! Hai bạn hãy giúp tôi nhé, tôi hứa sẽ cố gắng, hãy giúp tôi “quên đi những điều không nên nhớ” và hãy giúp tôi “nhớ nhiều những niềm vui”, cám ơn “Quên và Nhớ” nhiều nhé!!![/FONT]
CUỘC SỐNG MUÔN MÀU...!!! http://mp3.zing.vn/bai-hat/Cuoc-song-tuoi-dep-thanhdoan/IW6CE68A.html [FONT=Times New Roman,Times, serif] C[/FONT][FONT=Times New Roman,Times, serif]uộc sống, gặp nhiều may mắn, những điều tốt đẹp, mọi việc luôn thuận lợi, thành công,…người ta thường cho cuộc sống là “màu hồng” tươi sáng. Nhưng thực tế trong cuộc sống, không phải chỉ có một màu hồng độc nhất mà có rất nhiều màu sắc: Một màu đen của sự tuyệt vọng, màu trắng của sự mất mát, màu tím chờ đợi, màu xanh hy vọng, màu đỏ rực rỡ của chiến thắng và thành công,…và còn nhiều nhiều nữa, mỗi màu sắc tượng trưng cho tâm trạng và những cảm giác vui buồn….khác nhau. Giống như một vườn hoa, có nhiều loại hoa, nhiều màu sắc, nhiều ý nghĩa, đủ loại hương thơm,…đa dạng và phong phú.[/FONT] [FONT=Times New Roman,Times, serif]C[/FONT][FONT=Times New Roman,Times, serif]uộc sống vốn dĩ không chờ đợi ai bao giờ, thời gian cứ thế trôi đi, 1 ngày 24 giờ cảm giác nhanh hay chậm tùy vào tâm trạng và cảm nhận của riêng mỗi người. Cuộc sống giống như cuộc dạo chơi, có lúc chúng ta đi ngang qua cuộc đời mà khi nhận ra, mình vừa bỏ qua nhiều thứ vẫn đang tìm kiếm. Và rồi cuộc sống cũng còn nhiều điều kỳ diệu ở ngay cạnh chúng ta, một niềm vui bình dị, một ngạc nhiên lý thú, một sự bất ngờ hấp dẫn,…và nhiều điều mà chúng ta có thể không biết trước được. [/FONT] [FONT=Times New Roman,Times, serif]C[/FONT][FONT=Times New Roman,Times, serif]uộc sống vẫn tồn tại và xoáy tròn, nhiều lúc con người cũng hụt hẫng và chới với, đứng không vững và lo sợ,….nhưng cuộc sống còn rất nhiều người xung quanh chúng ta, hãy tìm cho mình một điểm tựa, hãy đưa tay nắm chặt tay họ những lúc mình sắp đuối để tìm lại sự thăng bằng. Ngày nay, con người bước nhanh trong cuộc sống, mãi mê với công việc, đắm chìm trong yêu thương,…để hoàn thiện những mục đích, những dự định, những điều mà họ hằng mơ ước,…đòi hỏi họ phải nỗ lực và phấn đấu, nhưng cuộc sống luôn có mặt trái và mặt phải, bên cạnh những điều tốt đẹp và thành công, cũng không ít những thất bại, mất mát, đổ vỡ, tổn thương, chán nản,…nhờ những điều không ai mong muốn này lại giúp chúng ta học được những điều hay, biết vượt qua và mạnh mẽ hơn trong cuộc sống.[/FONT] [FONT=Times New Roman,Times, serif]C[/FONT][FONT=Times New Roman,Times, serif]uộc sống muôn màu còn rất nhiều điều chúng ta cần khám phá và hãy để trái tim biết yêu thương người khác. Tình yêu thương nhân loại tăng thêm màu sắc cho cuộc sống, đẹp hơn, tươi hơn và quyến rũ hơn. Đôi lúc, con người cũng nên dừng lại để ngắm nhìn cuộc sống quanh ta màu sắc phong phú và đa dạng như thế nào,…[/FONT]
Chào tất cả các bạn !!! Từ hôm nay,duongmiendong sẽ tạm thời vắng mặt tại “ngôi nhà” của mình một thời gian các bạn àh,…ngày nào cũng ra vào ngôi nhà của mình, thấy có nhiều anh chị, bạn bè ghé thăm, để lại nhiều lời chia sẻ và nhiều comment thật dễ thương và gần gũi,… duongmiendong vui lắm, giờ không vào thường xuyên được chắc là nhớ cả nhà lắm. Trong thời gian này, anh chị và các bạn ghé thăm dù duongmiendong vắng nhà nhưng hãy gửi lại cho duongmiendong những dòng comment thật dễ thương nhé, đừng quên duongmiendong nha cả nhà. duongmiendong sẽ cố gắng trở lại với “ngôi nhà” đầy tình thương yêu và các bạn trong thời gian sớm nhất. Khi quay lại duongmiendong sẽ ghé thăm các anh chị, các bạn …Tạm biệt cả nhà, hẹn sớm gặp lại…!!! [YOUTUBE]KPxT80g9Yf8[/YOUTUBE] View attachment 9317
NGÀY XƯA Ngày xưa có động hoa vàng Bây giờ cỏ dại úa vàng chân mây Ngày xưa sim tím mê say Hoàng hôn chiều tím lá bay cuối trời Lững lờ nước chảy bèo trôi Qua cầu gió thổi châu rơi mấy hàng Hững hờ xa lạ người dưng Nắng chiều đã tắt một vùng tà dương Lên non tìm động hoa vàng Người xưa trăng trối tìm đường trong mơ Bây giờ lặng lẽ làm ngơ Tấu lên khúc nhạc vần thơ lạc loài Tiếc thay số kiếp con người Một đời mộng mị xa vời mãi thôi Hạ về mong hạt mưa rơi Đi vào dĩ vãng một đời thiên thu HN
NỖI LÒNG NGƯỜI ĐI Ra đi cơn lốc cuộc đời Phía sau bỏ lại những gì đau thương Bước chân viễn xứ vội vàng Ngoái đầu gạt lệ quê hương xa rồi Nơi kia là chốn xa xôi Nông sâu vực thẳm lòng ai khó lường Nỗi buồn đứt gánh giữa đường Qua cơn phẫn chí ngại ngùng đầy vơi Trót đi trở lại làm chi Bao giờ tóc bạc lá rơi thì về Nắm xương bọc lại về quê Mát lòng đất mẹ trọn thề nước non Tháng năm bia đá còn mòn Đời ru năm tháng có còn ai hay Thôi thì ngậm đắng nuốt cay Lỡ chân đã bước gió mây cuối trời Phận kia phó mặc cho đời Biết đâu bĩ cực thái lai có ngày . HN