Vâng, Cảm ơn. NT sẽ theo Pha Lê 1 lần TN & AG. XC thẳng 536... Lót đão XC 136 Chỉ oánh 4 góc thôi hén Bất đáo Trường Thành phi hảo hán!! Hẹn gặp tại chân Trường Thành vào 16h30 chiều nay nha
Sỉn chưa á? Đồng ko là đồng minh xấu hổ lúm á. Chỉ là thích con số đó thoy mừ . Kệ tự tin dí chính mình
Ai nói sợ mùa đông Trên con đường mùa đông Cây không còn lộc biếc Con chim ngừng tiếng hót Nằm trong tổ trú đông. Dạo trên phố mùa đông Đoàn người đi vội vã Ai cũng thật hối hả Để mau quay về nhà. Trên bờ sông mùa đông Vài đôi tình nhân đứng Nép mình như gần lại Sợ gió lạnh ùa về. Khi qua nhà mùa đông Bữa cơm thật đầm ấm Mọi người thật đông đủ Khi mùa đông đã về. Dạo qua chợ mùa đông Ngọn lửa hồng nồng ấm Những người đi buôn bán Chia sẻ chút hơi nồng. Nếu không có mùa đông Sao biết tình nồng ấm Sao biết được giá trị Dù rất đỗi bình thường. Nếu không từng vấp ngã Sao biết được thành công Nếu không từng lạnh giá Sao biết nắng mai hồng. Đừng nói sợ mùa đông
Khi yêu say đắm ai ai biết Đã xa nhau rồi lại thành thơ Để ghi để nhớ ngày tha thiết Với những ưu sầu bất diệt theo Em ơi có phải tình yêu diệt Mang hết ân tình xuống vực sâu Chỉ để cho nhau những u sầu Giết chết tuổi xuân và mơ mộng Đã chia tay rồi nhắc làm chi Những ngày năm tháng của tình si Để cho sầu khổ buồn dai dẳng Suốt tháng năm ngày khi chia ly Đã chia tay rồi tha thiết chi Tình yêu khi ấy chỉ chia ly Ngọt bùi nồng thắm u sầu hết Ai nấy đường đi, đường chia ly
Anh cũng có yêu em!Anh bảo rằng: Anh cũng có yêu em! Dẫu bên cạnh anh đã có hình bóng khác Em đến sau và vô tình đi lạc Giữa dòng đời, em lạc đến trái tim anhHạnh phúc với em sao quá mong manh Những tháng ngày bên nhau trong thầm lặng Những ưu tư khiến tâm hồn trĩu nặng Em còn lại gì? Sau những phút đam mêCòn lại gì khi anh bước ra đi? Mang theo nỗi nhớ, tình yêu và trái tim em đó Đêm lạnh về miên man câu hỏi nhỏ Phương trời nào, anh có nhớ đến emMột tháng thôi, một tháng quá êm đềm Đủ yêu thương để hóa thành kỷ niệm Đủ ngọt ngào khiến tim em chết lịm Cũng đủ buồn khi thiếu vắng bóng ai…Em trở về đối diện với ngày mai Với trái tim vốn không còn nguyên vẹn Với tin yêu và những lời hứa hẹn Rằng trọn đời này, anh sẽ không quên…Em cần thế thôi, điều em mãi kiếm tìm Để yêu anh, để đợi chờ trong im lặng Biết đến sau nhưng cấm lòng không đặng Nên chỉ cần anh sẽ nhớ đến em thôiEm thu mình trong trống vắng đơn côi Ngắm anh vui, dẫu là vui bên người ấy Người ấy của anh yêu anh nhiều như vậy Nên em phải quay cuồng trong nỗi nhớ dịu êm.Nắng vẫn lên sau những màn đêm Sau cơn mưa là một bầu trời sángEm bỏ lại sau lưng một cuộc tình cay đắng Rất nồng nàn nhưng…chẳng có tương lai.
Người Tình Mùa Đông Như Quỳnh Đường vào tim em ôi băng giá Trời mùa đông mây vẫn hay đi về vẫn mưa, Mưa rơi trên đường thầm thì Vì đâu mưa em không đến Đường vào tim em mây giăng kín Bàn chân anh trên lối đi không thành Những đêm khuya mưa buồn một mình Có khi cho ta quên cuộc tình. Từng cơn mưa hắt hiu bên ngoài song thưa Lắm khi mưa làm hồn ta nhớ mãi ngày qua. Nhớ con phố xưa vẫn âm thầm đợi chờ nhau, Nhớ đôi vai ngoan em sợ trời mưa gió. Từng ngày ta vẫn đưa em về qua phố Vẫn chim cao trời mưa lũ, vẫn tiếng buồn xưa, Ôi bàn tay ai đã giắt em chiều nay? ** Đường vào tim em bao cơn sóng Để tình anh sắp đến xuân hoa mộng Trái tim em muôn đời lạnh lùng Hỡi ơi, trái tim mùa đông.
Anh đừng hỏi vì sao em yêu anh Đơn giản lắm ,câu trả lời vẫn thế Em yêu anh vì ở đời không thể Còn gì hơn ngoài anh để em yêu Đừng hỏi em yêu anh được bao nhiêu Bởi tình em không phải là số lượng Em chỉ biết nó bao la rộng lớn Trước tình em trời biển cũng chào thua Nhưng với em yêu thế vẫn chưa vừa Nêú em được hóa mình tròn chín kiếp Thì anh ơi ,em vẫn còn yêu tiếp Bởi trên đời Chỉ-Có-Một-Anh-Thôi !
Tự hỏi lòng ta có buồn không? Mà mang tâm trạng thoáng vô hồn Ngắm hoài chiếc lá rơi bay xuống Lá cô đơn, thương lá lìa cành. Tình ta ơi, lặng lẽ mong manh Sao chợt vỡ dưới chiều xuân ấy Ta ở đây, đợi chờ đau run rẩy Mà người qua chẳng ghé lại trông. Một nỗi buồn lan toả mênh mông Cuốn vào chiều, lá rụng nhiều không ngớt Khẽ giật mình, cơn mưa rơi bất chợt Lá mong manh tan nát cõi lòng. Còn gì đâu để nhớ để mong Gió hát ru nỗi buồn ơi tan biến Người vô tình ra đi không xuất hiện Ta quay về mang theo lá cô đơn.
Cuộc sống đôi khi đơn giản như pha một tách trà + Hãy ĐUN SÔI cái tôi vị kỷ trong mình. + Hãy LÀM BAY HƠI những giận hờn, sân si. + Học cách HOÀ TAN những ưu tư, phiền muộn. + Và từ từ THƯỞNG THỨC hạnh phúc.
hix mưa gòy.... Cafe Đắng và Mưa Thanh Ngọc Ngồi lặng thinh quán vằng tênh em một mình Chẳng còn anh nhưng vẫn kêu cafe đắng Cành hoa trắng mong manh rụng trên phím cây dương cầm như chính e buồn heo hắt những chiều mưa. Bài nhạc xưa em đã nghe bao nhiêu lần Là nỗi cô đơn nỗi nhớ anh nhiều bấy nhiêu Cafe đắng ở trên môi mà em đắng ở trong lòng Không hiểu sao em chẳng khóc mà mắt nhạt nhòa Bỗng vỡ òa vì những xót xa Khi nhận ra mình rất nhớ Ngỡ đã quên hình bóng thân quen mà hôm nay lại nhớ thêm Trách trái tim mình chẳng đủ vô tình để phôi phai màu ký ức Đã lâu rồi mà cứ mãi hy vọng Anh biết không em chắc sẽ thôi chờ mong Bài nhạc xưa em đã nghe bao nhiêu lần Là nỗi cô đơn nỗi nhớ anh nhiều bấy nhiêu Cafe đắng ở trên môi mà em đắng ở trong lòng Không hiểu sao em chẳng khóc mà mắt nhạt nhòa Bỗng vỡ òa vì những xót xa Khi nhận ra mình rất nhớ Ngỡ đã quên hình bóng thân quen mà hôm nay lại nhớ thêm Trách trái tim mình chẳng đủ vô tình để phôi phai màu ký ức Đã lâu rồi mà cứ hy vọng Anh biết không em chắc sẽ ..... Bỗng vỡ òa vì những xót xa Khi nhận ra mình rất nhớ Ngỡ đã quên hình bóng thân quen mà hôm nay lại nhớ thêm Trách trái tim mình chẳng đủ vô tình để phôi phai màu ký ức Đã lâu rồi mà cứ hy vọng Anh biết không em chắc sẽ thôi chờ mong...
Mưa Trên Cuộc Tình Đan Trường Từng hạt mưa, rơi tí tách bên hiên nhà nàng Lòng thầm mong một ánh mắt, thấp thoáng mong chờ Người yêu hỡi, mãi mãi yêu nàng Em dù biết, vẫn luôn hững hờ Mặc cho anh, đêm đêm vẫn mơ, chuyện tình đôi ta Giọt buồn rơi, rơi lặng lẽ, trên con đường dài Một mình anh, lòng say sắc, với gió đông về Rồi thôi hết những ước mơ dài Mưa còn rớt, rớt trên nỗi sầu Lạnh đôi vai em ơi biết chăng tim anh lẻ loi? Kỷ niệm xưa, em ơi nhớ chăng Bao lời yêu đã nói hôm nào Từng cơn mưa đôi ta có nhau phút giây thần tiên Giờ mình anh trên con phố xưa Ngồi lặng lẽ ngắm mây dần trời Mặc cho thời gian hờ hững xô nhau mãi đâu Chuyện tình yêu đôi ta rẽ dôi Bao lời yêu đã vỗ cánh rồi Thầm cầu mong cho em hãy quên những kỷ niệm xưa Cuộc tình ta tan theo giấc mơ Hình bóng cũ mãi trông về đâu Giờ đã hết bao nhiêu yêu thương cô đơn lối về...