Cong, nhưng đừng gãy Một trong những hồi ức thân thương nhất của tôi khi còn thơ đó là đi dọc và ngồi xuống bên bờ sông. Nơi đó tôi được tận hưởng sự yên bình và tĩnh lặng, ngắm nhìn dòng nước lặng lờ trôi và tiếng những con chim hót và những chiếc lá cây rì rào. Nơi đó tôi cũng được ngắm những thân tre oằn xuống dưới sức gió rồi vút ngược lên trời cao khi những cơn gió lặng đi. Khi tôi nghĩ về tính đàn hồi của thân tre lúc chúng cong và thẳng ngược lại về vị trí cũ, khái niệm về sự thích ứng hiện lên trong óc tôi. Liên hệ điều này với con người, sự thích ứng có nghĩa là khả năng phục hồi sau một cú sốc, nỗi u sầu, hoặc bất kỳ trạng thái nào đã làm căng thẳng hết mức những cảm xúc của con người. Bạn có bao giờ cảm thấy mình gần như gục ngã? Bạn gần như bị bẽ gãy? Hãy cảm tạ trời đất vì sau thử thách ấy bạn vẫn còn tồn tại để có thể nói về sự trải nghiệm đó. Trong thử thách đó bạn đã cảm thấy một trạng thái tình cảm lẫn lộn đang đe dọa chính sức khỏe của mình. Bạn cảm thấy những xúc cảm bị rút kiệt, tinh thần kiệt quệ và bạn gần như phải hứng chịu một trạng thái về sức khỏe không lấy gì làm dễ chịu. Cuộc sống là sự tổng hòa của những thời khắc tươi đẹp và đen tối, những phút giây hạnh phúc cũng như bất hạnh. Những bất hạnh tiếp đến sẽ gần như bẽ gãy bạn, nhưng hãy cố gắng cong người gắng chịu, đừng để bị bẽ gãy. Hãy nỗ lực đừng để hoàn cảnh hạ gục bạn. Một chút hy vọng sẽ đưa bạn vượt qua những thử thách cam go. Với niềm hy vọng về một ngày mai tươi sáng hoặc một viễn cảnh tươi đẹp, thì mọi điều xem ra sẽ không đến nỗi tồi tệ. Thử thách cam go ấy rồi ra sẽ dễ dàng đương đầu hơn và kết quả cuối cùng thật xứng đáng. Nếu đường đời trở nên cam go và bạn đang ở vào thời điểm sắp gãy, hãy chứng tỏ sự thích ứng của mình. Giống như những cây tre, cong, nhưng không gãy.
Thuốc chữa đau buồn Chuyện kể về một người phụ nữ vừa mất con trai. Trong nỗi đau thương tột cùng, bà tìm đến một nhà hiền triết. "Có lời cầu nguyện nào, câu thần chú nào mà ông biết có thể làm con trai tôi sống lại không?" – lời của người mẹ thật sự tuyệt vọng. Thay vì từ chối hoặc khuyên bà mẹ hãy nguôi ngoai, nhà hiền triết đáp: "Hãy tìm về đây cho ta một hạt giống cây mù tạc từ gia đình nào chưa từng biết đến đau khổ. Nó có thể dùng để xua tan đi nỗi đau của bà." Người phụ nữ cảm tạ và lập tức lên đường tìm hạt giống thần kỳ. Đầu tiên, bà tìm đến một căn nhà lớn rất sang trọng, gõ cửa và hỏi: “Tôi đang tìm hạt giống cây mù tạc từ ngôi nhà không bao giờ biết đến đau khổ. Có phải nơi này không?". Họ trả lời rằng bà đã nhầm chỗ. Họ kể với bà những chuyện bi thảm đã xảy ra đến với mình. Nghe chuyện, bà ngồi lại và an ủi họ. Rồi bà lại tiếp tục cuộc tìm kiếm gia đình hạnh phúc nhất. Nhưng bất cứ nơi nào bà ghé vào, từ những căn nhà cao sang hay gác xép tồi tàn, bà đều được trả lời bằng những câu chuyện buồn. Bà trở nên quan tâm và muốn giúp đỡ, chia sẻ nỗi bất hạnh của người khác, đến nỗi sau cùng bà đã quên đi câu hỏi về hạt giống cây mù tạc thần kỳ. Mà tự bao giờ hạt giống thần kỳ đó cũng đã mang nỗi đau trước kia ra khỏi cuộc đời bà rồi
Nếu Là Anh The Men Nếu là anh thì anh sẽ dành cho em những ngày hạnh phúc. Nếu là anh thì anh sẽ nắm tay em không bao giờ buông. Anh sẽ không làm em khóc, anh sẽ không bao giờ như thế. Anh sẽ cố làm tất cả để cho em tháng ngày bình yên. Nếu là anh thì anh sẽ dành yêu thương đến em mỗi ngày. Khi màn đêm nhẹ buông xuống anh sẽ ru em giấc ngủ ngon. Anh sẽ như là cơn gió làm em quên hết bao muộn phiền. Anh sẽ nâng niu vòng tay ấy không để em một ngày xa anh. *** Nếu là anh thì anh sẽ dành cho em những ngày hạnh phúc. Nếu là anh thì anh sẽ bên em không bao giờ xa. Anh sẽ không làm em khóc, anh sẽ không bao giờ như thế. Anh sẽ cố làm tất cả cho em tháng ngày bình yên. Nếu là anh thì anh sẽ dành yêu thương đến em mỗi ngày. Khi màn đêm nhẹ buông xuống anh sẽ ru em giấc ngủ ngon. Anh sẽ như là cơn gió làm em quên hết bao muộn phiền. Anh sẽ nâng niu vòng tay ấy không để em một ngày xa anh. Nếu là anh thì anh sẽ cùng em đi hết con đường dài. Khi buồn đau và khi hạnh phúc luôn có anh bên cạnh em thôi. Nếu là anh, anh sẽ hứa, dù mai sau hay ngay bây giờ, Em sẽ luôn là tất cả, em vẫn luôn chiếm trọn tim anh.
MÌNH TÔI UỐNG RƯỢU TRONG ĐÊM VẮNG RƯỢU ĐẮNG HÒA CHUNG VỚI LỆ RƠI TỪNG GIỌT RƯỢU CAY TÌM QUÊN LÃNG ÂM THẦM KHÓC HẬN CẢNH ĐỜI TÔI Mình tôi thơ thẩn trong đêm vắng Tôi với rượu sầu dưới ánh trăng Uống mãi, uống hoài giọt rượu đắng Rượu buồn tình cũ đã dở dang Trong bóng đêm tôi nhớ một người Đêm nay người ấy đã xa tôi Vắng người, vắng cả tiếng cười vui Rượu chúc mừng người bên tình mới Đắng chát bờ môi giọt rượu cay Hòa cùng lệ đổ suốt bao ngày Chung tình chi nữa tình gian dối Với kẻ sở khanh đã đổi thay Lệ khóc hận đời khi tình chết Rơi vì người ấy nỡ phụ lòng Từng giây, từng phút tôi thầm khóc Giọt ngắn, giọt dài, đẫm má hồng Rượu ơi xin giúp ta quên hết Cay đắng ngập tràn ở trong tim Tìm lại nụ cười trên môi mềm Quên đi dĩ vãng tựa khúc phim Lãng tích thiên nhai xa chốn cũ Âm tào địa phủ gởi tình xưa Thầm chôn kỷ niệm sâu vào đất Khóc biệt lần cuối rồi tiễn đưa Hận thù thương nhớ theo mây khói Cảnh cũ từ đây sẽ xa lìa Đời của đôi ta đã cách chia Tôi còn nghĩ đến làm chi nhỉ?
Bước..... Bước đi trong đêm tối Đến một nơi xa xôi Xa lánh đời giả dối Đầy ắp những kẻ tồi Bước theo giòng đời trôi Từng bước chìm, bước nổi Những bước chân đơn côi Khiến lòng thêm cằn cỗi Bước qua bao lầm lỗi Tâm tư thoáng bồi hồi Đắng chát ở bờ môi Ôm con tim nhức nhối Bước đường đời vạn lối Đường nào dành cho tôi ? Ai cho tôi cơ hội ? Hay là đã muộn rồi ? Bước theo làn gió thổi Vượt qua núi, qua đồi Qua sông đồng cỏ nội Tôi đi tìm chính tôi Bước khi tình đổi ngôi Người yêu giờ thay đổi Bạc trắng hơn cả vôi Đã đành tâm phản bội Bước nhưng đừng bước vội Chẳng có ai chung đôi Chỉ một mình mà thôi Trong màn đêm tăm tối
Người đi nào phải vô tâm Đi trong đau khổ âm thầm lệ tuôn Tận sâu dưới đáy tâm hồn Chốn vùi thương nhớ, chốn chôn ân tình Xa người cất bước lênh đênh Xăm trong tâm trí bóng hình thuở nao Bỏ đi tình vẫn dạt dào Ta không quên được tình trao cho người Mang theo kỷ niệm ngày vui Nợ tình khó trả, trọn đời khó quên Trăm ân, ngàn nghĩa khó đền Năm qua, tháng lại nhớ tên người hoài Một lòng chẳng đổi, chẳng thay Mình ta với rượu đêm dài nhớ ai Men tình thoang thoảng bao vay Sầu như ngọn gió tung bay đầy trời Nhuộm màu tang tóc khắp nơi Đắng cay, cay đắng ngỏ lời chia tay Tâm thần điên đảo ngất ngây Linh hồn tê tái thở dài trong đêm Vị vô trên chiếc môi mềm Hương xưa lãng vãng bên thềm tương tư Tình buồn trong khói sương mờ Ái ân ghi khắc cho dù chia xa Chỉ hồng không thể thiếu kim Mình ta khó sống êm đềm yên vui Ta say trốn tránh sự đời Say nhưng vẫn nhớ đến người ta yêu
Âm thầm đếm lá vàng cùng sao đêm." Viết lên chi những nổi niềm dĩ vãng Gửi làm gì để gợi nhớ đau thương Anh : "Hãy xem như cánh bướm với cành hoa" Hoa tàn cánh thì bướm cũng bay xa Nên : Hãy mỡ lòng chờ đón mùa xuân mới Em mong: Lá sẽ đâm chồi, trăng khuyết cũng sẽ tròn như xưa
Tím chúc Kun thành công nà Cố lên cố lên Kun làm được mà Cố Giấu Nổi Đau Akira Phan Cố giấu nỗi đau nhìn em bước đi theo chồng Lệ em rơi ướt vai áo em... Làm tim anh nát tan rã rời Mãi mãi mất nhau, từ đây cách hai phương trời Từng đêm anh nhớ em ơi, người ơi... Tại sao gieo chi bao đớn đau Để bây giờ chẳng thấy nhau Cầu mong sao nơi phương xa em luôn bình yên... Vòng tay ấm êm mỗi đêm chỉ còn lại là quá khứ thôi.. Người bước đi theo ai rồi... Vì sao có nhau rồi mất nhau ... Để lại một người mang nỗi đau Lạnh vắng nơi đây chờ bóng em yêu quay về ... ** Có lần em đã từng nói với anh rằng Tình yêu là sự đồng điệu giữa hai trái tim Nhưng sao giờ đây chỉ còn lại mình anh Dường như em đã tìm thấy được một người khác ở bên cạnh Và dường như vị trí đã từng là của anh trong em giờ đây đã là của một người khác Thôi thì ở nơi đây anh cầu chúc em luôn được hạnh phúc . cố lên Kun
Tôi Muốn Elvis Phương Tôi muốn mình tìm đến thiên nhiên Tôi muốn sống như loài hoa hiền Tôi muốn làm một thứ cỏ cây Vui trong gió và không ưu phiền Tôi muốn mọi người biết thương nhau Không oán ghét không gây hận sầu Tôi muốn đời hết nghĩa thương đau Tôi muốn thấy tình yêu ban đầu... Em có thấy hoa kia mới nở Trong giây phút nhưng đẹp tuyệt vời Như hạnh phúc thoáng qua mất rồi Giờ đâu còn tìm được nét vui... Tôi muốn thành loài thú đi hoang Tôi muốn sống như loài chim ngàn Tôi muốn cười vào những khoe khoang Tôi muốn khóc thương đời điêu tàn...