Thơ hay về Hoa Linh Lan Buổi chiều về ngang qua xóm đạo Thấy chùm hoa trắng Hoa Linh Lan Cành hoa nhỏ xinh màu tinh khiết Tựa hạt lệ long lanh trắng ngần Tục truyền xưa chàng gù khuyết tật Luyến yêu nàng quận chúa cao sang Để rồi lẻn vào trong ngày cưới Phá hỏng nhân duyên, giết mộng vàng Vài năm sau bên ngôi mộ đất Có chùm hoa nở hệt cánh chuông Giống giọt lệ của người trinh nữ Hoa Linh Lan cuối mặt thẹn thùng Linh Lan có phải nàng quận chúa Trở về đây thành loài cỏ hoa Cho người sau biết duyên tình lỡ Nổi buồn người thiếu nữ kiêu sa Lặng thầm nhìn hoa thơm nắng hạ Gió chiều đưa tiếng chuông ngân vang Cánh hoa trở mình sau cành lá Khóc khẽ thương thân bất hạnh tràn...
MÙA LINH LAN Hoa đẹp đấy sao lòng ta buồn vậy Phải chăng vì một ngày hoa sẽ ngủ giấc say Nhuộm trắng dải khăn tang buộc vào tình yêu đôi lứa Con đường dài thăm thẳm tình ơi! Em sẽ ra đi,vào mùa Linh Lan trắng Mùa Linh Lan anh trắng cả cuộc đời Tháng năm dài tất cả sẽ pha phôi Chỉ màu trắng tình ta vĩnh viễn Anh hoá kẻ điên tìm về mùa Linh Lan Tìm em đã về miền trắng xoá Tìm một loài hoa đã chết tự bao giờ!
thanks mụi sr mụi mấy hôm trước nha-h bị tres hôm nay hết rồi h thổi nó bay vào dĩ vãng luôn rồi-hơi đâu mà nhớ cho nổi mụn sống như ngày trước vô tư spam tes ga luôn
h mà như lúc trước h thổi bay mấy cái bàn wan mụi luôn tại h sợ như lúc trước ace gét-nên hiền lại mà nàm ko đc