Anh vẫn sợ Anh vẫn sợ một ngày em đi mãi Còn mình anh đứng lại nơi đây Nơi con đường rợp những bóng cây Và đã ghi thêm vào bao kỉ niệm Anh vẫn sợ ngày anh hốt hoảng tìm kiếm Chẳng thấy dáng em anh thẫn thờ Anh vẫn sợ một chiều rớt áng thơ Em không đọc làm ngơ quên lãng Anh vẫn sợ gọi hai từ dĩ vãng Em nói rằng nơi đó sẽ ngủ yên Anh sợ rằng chẳng ghép được chữ duyên Để một ngày anh ngậm ngùi tiếc nuối Con đường dài anh bơ vơ đến cuối Đứng lặng thầm nhìn từng áng mây trôi Và giờ đây em đã xa thật rồi Những nỗi nhớ mới bừng lên thức giấc Anh nghẹn ngào dòng lệ cùng tiếng nấc Nghe trong tim hụt hẫng biết nhường nào! Ngày bên em thật hạnh phúc biết bao Giờ đây phải Lưu vào kỉ Niệm Phút mộng mơ biết rằng là phù phiếm Mà không sao ngăn nỗi nhớ về em Anh xin lỗi những gì anh đã đem Chưa trọn vẹn và chưa đầy nơi ấy Nơi cô đơn em buồn nên che đậy Những gì là cảm xúc yêu thương Và giờ đây còn lại những vấn vương Anh nợ em ngàn lần câu nói dối Còn đâu nữa nụ hôn trộm mỗi tối Một tiếng yêu em chưa thốt thành lời Anh nợ em nợ cả một cuộc đời Chưa trả hết quan tâm và yêu mến Tiếc ngày vui vội vàng em đem đến Rồi giờ em lặng lẽ ra đi Anh đã sai hay anh làm điều chi? Khiến em buồn vương đôi mi em khóc Anh vẫn biết cuộc đời còn khó nhọc Chẳng gần bên em có vượt qua không Và rồi đây trở lạnh lúc trời đông? Có ai ôm em vòng tay sưởi ấm Anh vẫn sợ nếu yêu em sâu đậm Xa nhau rồi anh biết phải làm sao? Anh vẫn sợ khi nỗi nhớ thét gào Anh chỉ biết gọi tên em trong mộng Anh băn khoăn một ngày trong cuộc sống Khi nào em đọc được những dòng này! Sưu Tầm