um dạo này cv ít nhưng vẫn thấy mệt mõi , lười . trống rỗng và xem số cũng mất cảm giác luồn nên nhiều hôm lười oánh
Chuyến Đò Vĩ Tuyến Đêm nay trăng sáng quá anh ơi Sao ta lìa cách bởi dòng sông bạc hai màu Lênh đênh trên sóng nước mông mênh Bao đêm lạnh lẽo em chờ mong gặp bóng chàng Vượt rừng vượt núi đến đầu làng Đò em trong đêm thâu sẽ đưa chàng sang vĩ tuyến Phương Nam ta sống trong thanh bình Tình ngát hương nồng thắm bên lúa vàng ngào ngạt dâng Ơ... ai... hò ... Giòng sông mơ màng và đẹp lắm Anh ơi ai nỡ chia đôi bờ để tình ta ngày tháng phải mong chờ Hò... hớ .... hò .... hơ ... Em và cùng anh xây một nhịp cầu Để mai đây quân Nam về Thăng Long Đem thanh bình sưởi ấm muôn lòng ! Sương khuya rơi thấm ướt đôi mi Tim em lạnh lẽo như chiều đông ngoài biên thùy Ai gieo chi khúc hát lâm ly Như khơi niềm nhớ cuộc từ ly lòng não nùng Bùi ngùi nhìn cách xa ngàn trùng Giờ đây em điêu linh nơi quê nhà đang chìm đắm Bao đêm thổn thức dưới trăng ngà Hồn đắm say chờ đón ngày anh về sưởi lòng nhau Ôi ... ai ... hò ... Hò ... ai ... Ơi ... hò .... Ơi ... ơi ... hò .... Hò ... ơi ... Ơi ... hò ....
Có Lẽ Em Gió bấc xô vào lòng em những cơn lạnh.. Đây là đâu.. sao ko thấy tay anh ôm chặt.. Bao lâu em đã quen khi có anh rồi,. Nhưng làm sao có thể níu tay anh Đôi vai em ngày càng gầy xanh.. Buồn lắm phút biết em lỡ yêu anh khi đôi mình tay trong tay chiều về ngược gió.. Gió có khẽ hờn trách em yếu mềm. Sợ gió sẽ vô tình cuốn anh bước đi xa đời em về một miền trời không tên Em chỉ hạnh phúc khi được bên anh. Buốt giá thay mùa đông nói với em là.. Đông lạnh hơn khi anh bước ra đi, không về.. Mưa đêm rơi nhiều hơn khi thấy em buồn, Rơi làm chi tim thêm ướt mềm đi.. Không như xưa, ngày còn bé thích tắm mưa.. Nhường anh cho yêu thương khác ấm áp hơn em được không .… ? Con tim ơi trả lời đi.. Hay em cứ trẻ con và giữ anh riêng mình Giờ nếu em có thể khóc thành tiếng đến khi nào cơn đau trong tim e vơi đi.. Em đã chẳng vùi mình vào lặng câm
Ru Ta Ngậm Ngùi Môi nào hãy còn thơm, cho ta phơi cuộc tình. Tóc nào hãy còn xanh, cho ta chút hồn nhiên Tim nào có bình yên, ta rêu rao đời mình Xin người hãy gọi tên. Khi tình đã vội quên, tim lăn trên đường mòn Trên giọt máu cuồng điên, con chim đứng lặng câm Khi về trong mùa đông, tay rong rêu muộn màng. Thôi chờ những rạng đông.. Xin chờ những rạng đông Đời sao im vắng Như đồng lúa gặt xong Như rừng núi bỏ hoang Người về soi bóng mình. Giữa tường trắng lặng câm. Có đường phố nào vui, cho ta qua một ngày Có sợi tóc nào bay, trong trí nhớ nhỏ nhoi Không còn, không còn ai, ta trôi trong cuộc đời Không chờ, không chờ aị Em về, hãy về đi, ta phiêu du một đờị Hương trầm có còn đây, ta thắp nốt chiều nay Xin ngủ trong vòng nôi, ta ru ta ngậm ngùi, Xin ngủ dưới vòm cây
Thà Người Đừng Nói Dù nhiều người nói với tôi rằng em đổi thay Mà sao tôi vẫn cứ yêu em. Một lần người nói chúng ta ngàn năm bên nhau Sao giấc mơ phai tàn mau. Khi biết em đã xa rồi Mà lòng tôi vẫn luôn yêu người Vẫn nhớ hoài ngày mình cùng nhau trên lối hẹn xưa. Thà người đừng nói sẽ yêu mình tôi mãi thôi Thì giờ đây tôi sẽ vui hơn. Giờ người lạc lối bước chân về nơi xa xôi Cay đắng chỉ riêng mình tôi. Em cứ vui bước bên người Và tìm quên giấc mơ hôm nào, Vì tình ta giờ đây phôi pha người yêu hỡi... (người yêu hỡi) Thà rằng đừng cố níu kéo, thà rằng mình quên nhau đi Vì cuộc tình kia trót mang lỗi lầm. Giọt buồn nào rơi trên mi nhạt nhòa tình ta chia ly Trong màn đêm mình tôi băng giá. Và rồi người bước cứ bước tìm một ngày vui bên ai Xin đừng nhớ đến tôi nơi này. Lời yêu nay xa tầm tay tình như cơn mơ vụt bay Giờ tôi đã mất em trong đời.
Bài Không Tên Số 1 Xin đời sống cho tôi mượn tiếng Xin cho cơn mê thêm dài một chuyến Cuộc tình buông xuôi còn lưu luyến Còn đắng cay còn hận, còn đau. Em giờ đã xa xăm rồi đó Nơi em đi chắc vẫn còn lệ ứa Chiều nay trong mưa mà nhung nhớ Một thoáng thương vay cho đời say. Cuộc tình ngày đó đã theo mùa Xuân đó Cuộc đời này đây sẽ chôn vơi ở đây Ước cho nhiều tuổi xanh trở về đâu Theo ngày tháng tàn tình yêu cũng héo tàn Mai đời có cho tôi gặp gỡ Xin cho đôi môi em cười rạng rỡ Một bờ mi cong vùng tóc nhớ Để sống thêm, thêm lần trẻ thơ.
Đắng Cay Người yêu dấu ơi, tình em đã trao anh rồi, nổi nhớ ngàn khơi không cuồn phong gió mưa nào ngăn lối. Người yêu dấu ơi, dù năm tháng thêm xa vời, bóng đêm tối trong lẽ loi đơn côi cuộc đời. Giọt lệ đắng cay nhoà trên gối bao u hoài, dĩ vãng còn đây nghe thầm đau vết thương tình xưa ấy. Thời gian đã qua, lưu luyến mãi không phai nhoà, mãi cho đến kiếp sau tình còn nghe xót xa. Biết thế khi xưa đừng chung đường, sợi nắng giọt mưa nào ai có lường. Ánh mắt đôi môi càng bẽ bàng, tình đắm tình say tình đã lỡ làng. Vẫn mãi mãi yêu anh yêu vô vàng, vẫn mãi mãi yêu anh khi duyên tình trái ngang.
Đam Mê Yêu mà chi, khi nước mắt không còn Tâm hồn mình quá u hoài và buồn như đại dương Đã từng đêm, nghe tàn trong tiềm thức lời ru ngọt của đoạn trường. Nhưng mà sao, vẫn thấy nhớ nhung hoài Mỗi lần hẹn gió sang hè ngủ lạnh trên bờ môi Tìm vào khuya, ánh đèn mờ nhạt phai lần phố gầy một mình tôi. Đam mê ơi, tha thứ hết cho người Từ đây trong cuộc đời thì đường ai nấy đi Và một ngày mai, trên đường thiên lý nếu gặp buồn thì em nhớ chăng Những ngày có tôi. Chôn vùi đi, bao phút giây thiên thần Khóc làm chi thêm đau lòng vì còn đâu mà nhớ Bảo rằng không, trăm nghìn lần cũng không đừng nhắc lại quá xa rồi. Bảo rằng không, trăm nghìn lần cũng không đừng nhắc lại vì còn đâu