Nhắc làm chi nữa e ơi ! Tình xưa đã chết...nửa đời cô đơn Đắng cay hai chữ: tủi hờn E đi chiều ấy hoàng hôn nhạt nhoà... Đời a như một bông hoa Trải qua bão táp, phong ba phũ phàng Giờ đây hoa đã úa tàn Còn đâu má thắm với làn môi xinh. E đi xa cách cuộc tình Để a ở lại một mình sầu bi Sao e lại nỡ chia ly? Mình a gối chiếc đẫm mi lệ sầu Kiếp này mình đã xa nhau Thì thôi e nhé kiếp sau đừng chờ Mong e tình mới như mơ Đừng như tình cũ hững hờ với a!