Bởi không biết ngày mai ai được mất Đừng vênh vang và tự đắc hởi ngườ Sống ở đời có đến tuổi bảy mươi Cũng chưa thể gọi là lành tất cả Người tốt xấu chớ vội vàng đánh giá Xét thân ta chưa chắc đã hơn người Chẳng qua mình che dấu kỷ mà thôi Ai dám bảo cả đời không lầm lổi ? Có dư giả cũng đừng khoe tài giỏi Được yêu chiều xin chớ quá tự tin Bởi ngoài kia không chỉ có mình mình Kẻo tan vở rồi kể tình kể tội Đời muôn ngã nhớ chừa mình một lối Lở khi nào có thất thế sa cơ Còn tình thân mà bấu víu cậy nhờ Bởi vạn vật luôn chực chờ thay đổi ĐÂU BIẾT TRƯỚC , CỨ TỪ TỪ ....... ĐỪNG VỘI
Số mình, mình chơi. Thua, loạn. Thì nghỉ vài ngày. Tự nhiên thấy người nó bức rức là anh đánh đại cũng trúng