trùng kèo dới Sò nà anh minh... Dàn 1: 110-310-510-710-910 Dàn 2: 0110-0310-0510-0710-0910-2110-2310-2510-2710-2910-4110-4310-4510-4710-4910-6110-6310-6510-6710-6910-8110-8310-8510-8710-8910 Sò hem cóa chơi... chỉ tào lao cho zuiii... kikiki
sò đã bảo hem cóa chơi mừ... hôm nay mừ chơi là chỉ chơi 310 & 910 giống như con hôm kia 354-954 ák.... em hem chơi nên hem alo a2 ák ... sợ hại a2 như con 954... t6 tuần sau Sò thền cho con khác nhé
Tìm hiểu : Khổng Minh Gia Cát Lượng là ai? Có lẽ, ai trong chúng ta cũng có lần được nghe nói đến danh của nhân vật Khổng Minh Gia Cát Lượng, nhất là ai đã từng xem qua bộ tiểu thuyết hay bộ phim của Trung Quốc Tam Quốc Diễn Nghĩa thì sẽ thấy ấn tượng với cái tên Khổng Minh - Gia Cát. Vậy Ông là ai? Có ảnh hưởng gì đến lịch sử của chế độ phong kiến Trung Quốc? Nay, WoodArt.com.vn xin mạn phép được tập hợp một số bài viết và hình ảnh của ông được thể hiện trong thế giới nghệ thuật điêu khắc gỗ và trong quan niệm Phong thuỷ, mời xem và ủng hộ cho blog nhé. Theo Bách khoa toàn thư mở Wikipedia, có viết : Gia Cát Lượng (Trung: 诸葛亮 <諸葛亮> (Gia Cát Lượng)/ Zhūge Liàng) tự là Khổng Minh (181–234), hiệu là Ngọa Long tiên sinh, là vị quân sư và đại thần của nước Thục thời hậu Hán. Ông là một chính trị gia, nhà quân sự, học giả và cũng là một nhà phát minh kỹ thuật. Trong quân sự, ông đã tạo ra các chiến thuật như: Bát trận đồ (Hình vẽ tám trận), Liên nỏ (Nỏ Liên Châu, tên bắn ra liên tục), Mộc ngưu lưu mã (trâu gỗ ngựa máy). Tương truyền ông còn là người chế ra đèn trời (Khổng Minh đăng - một dạng khinh khí cầu cỡ nhỏ) và món màn thầu. Thân thế Gia Cát Lượng được biết tới nhiều qua tác phẩm Tam Quốc Diễn Nghĩa. Tiểu sử Theo đó, Gia Cát Lượng là người đất Dương Đô (nay thuộc huyện Nghi Nam, tỉnh Sơn Đông) quận Lang Nha đời Thục Hán, sinh vào mùa Thu năm Tân Dậu (Tam Quốc), tự Khổng Minh (孔明). Gia Cát (諸葛) là một họ kép ít gặp. Ông mồ côi từ bé, thuở trẻ thường tự ví tài mình như Quản Trọng, Nhạc Nghị. Nhưng theo Thủy Kính tiên sinh thì:" Tài của ông phải được ví với Khương Tử Nha làm nên cơ nghiệp 800 năm của nhà Chu và Trương Tử Phòng làm nên cơ nghiệp 400 năm của nhà Hán.". Sau tị nạn sang Kinh Châu rồi đến ở đất Nam Dương thuộc vùng Long Trung, chỗ ở có trái núi Ngọa Long cương, nhân thế tự gọi là Ngọa Long tiên sinh, tự mình cày ruộng, thích làm ca từ theo khúc "Lương Phủ Ngâm". Ông có 3 anh em, anh cả Gia Cát Cẩn làm quan bên Đông Ngô, em thứ là Gia Cát Quân làm quan đại thần cho nước Thục Hán cùng với ông, em họ Gia Cát Đản làm quân cho Ngụy. Ông là người tài giỏi nhất nên người đời sau có câu "Thục được rồng[Trong đó có cả ông và em ông Gia Cát Quân], Ngô được hổ, Ngụy được chó", ví trong 4 anh em thì ông tài giỏi nhất, Lưu Bị thu nạp được rồng và cả Gia Cát Quân em ông trong số 3 người (Lưu, Tào, Tôn). Tương truyền ông học giỏi một phần nhờ vợ là Hoàng Nguyệt Anh, một người rất xấu nhưng có tài năng, con gái của danh sĩ Hoàng Thừa Ngạn ở Nhữ Nam. Người đời mới có câu thơ: Mạc học Khổng Minh trạch phụChi đắc A Thừa xú nữ Theo sách "Khổng Minh Gia Cát Lượng", chữ "Cát" trong họ Gia Cát của ông có nguồn gốc từ việc ông là dòng dõi của Cát Anh, một tướng theo Trần Thắng khởi nghĩa chống Tần. Cát Anh có công, bị Trần Thắng giết oan. Khi Hán Văn Đế lên ngôi đã sai người tìm dòng dõi Cát Anh và cấp đất Gia làm nơi ăn lộc. Một chi sau này lấy sang họ Gia Cát - ghép chữ "Cát" cũ và đất "Gia"[2]. Sự nghiệp Khi Lưu Bị ở Tân Dã, có đến Tư Mã Đức Tháo bàn việc thiên hạ. Tư Mã Đức Tháo có nói: "Bọn nho sinh đời nay chỉ là một phường tục sĩ, hạng tuấn kiệt chỉ có hai người, đó là Ngọa Long và Phượng Sồ. Ngọa Long tức Gia Cát Khổng Minh, Phượng Sồ tức Bàng Thống tự Sỹ Nguyên. Có được 1 trong 2 người đó thì có thể định được thiên hạ". Sau có Từ Thứ, 1 nhân vật có mưu lược, tiến cử cho Lưu Bị. Lưu Bị có hỏi tài năng của Khổng Minh so với ngài thì thế nào, Từ Thứ có nói: "Tôi so với ông ấy như ngựa so với Kỳ lân, như quạ so với Phượng hoàng, ông có ông ấy như Chu công về Lã Vọng, như Hán vương được Trương Lương". Lưu Bị 3 lần thân đến Long Trung mời Khổng Minh ra giúp, tôn ông làm quân sư. Lúc bấy giờ là năm 208, Lưu Bị 47 tuổi, Gia Cát Lượng chỉ mới 27 tuổi. Khổng Minh đã giúp Lưu Bị cùng với Tôn Quyền đánh bại Tào Tháo ở Xích Bích, lấy Kinh Châu, định Tây Xuyên, dựng nước ở đất Thục, cùng với Ngụy ở phía bắc, Ngô ở phía đông làm thành thế chân vạc. Lưu Bị lên ngôi hoàng đế, Khổng Minh giữ chức Thừa tướng, một lòng khôi phục lại cơ nghiệp nhà Hán, phía đông hòa Tôn Quyền, phía nam bình Mạnh Hoạch. Mùa hạ năm 221, vừa lên ngôi, Lưu Bị đã muốn lấy lại Kinh Châu và tháng 7 năm đó, để trả thù cho Quan Vũ nên Lưu Bị đã tuyến bố tuyệt giao với Đông Ngô, đem đại quân tiến đánh Tôn Quyền. Lưu Bị đánh Đông Ngô là vi phạm sách lược "liên Ngô chống Tào" của Gia Cát Lượng. Gia Cát Lượng biết đánh Ngô hại nhiều hơn lợi nhưng không can ngăn nổi Lưu Bị nên dẫn đến bi thảm Hào Đình, thất bại ở Tỷ Quy. Đại chiến Xích Bích - trận chiến mang dấu ấn lịch sử đại tài của Khổng Minh Lưu Bị trước khi chết đã ủy thác việc nước cho Gia Cát Lượng, nói rằng: "Tài năng của ông cao hơn Tào Phi (con trai Tào Tháo, lúc này là vua nước Ngụy) gấp 10 lần, nhất định có thể làm cho nước nhà ổn định, hoàn thành sự nghiệp thống nhất đất nước. Nếu như Lưu Thiện con tôi không làm được gì, mong ông giúp đỡ còn như nó bất tài thực sự, ông có thể thay nó". Lưu Bị còn để lại di chúc bắt Lưu Thiện phải kính nể Gia Cát Lượng như cha đẻ. Nhà vua Lưu Thiện mới 17 tuổi không có tài, Gia Cát Lượng phải lo lắng toàn cục, chỉnh đốn nội bộ và chấn chỉnh lực lượng. Dưới sự cai trị của ông, nước Thục dần dần mạnh lên. Sau khi trừ bỏ được những lo lắng trong nước, Gia Cát Lượng đã đem quân xuống phía nam để thu phục dân bản địa. Gia Cát Lượng ra quân không lâu đã bắt sống được Mạnh Hoạch, một thủ lĩnh có tiếng. Ví dụ nổi tiếng về việc Gia Cát Lượng "chiếm lòng người" chính là việc 7 lần bắt, 7 lần tha Mạnh Hoạch, cho đến khi Mạnh Hoạch thực sự chịu phục. Gia Cát Lượng Bắc phạt cả thảy là 7 năm, phát động 4 lần đánh nhau. Mấy lần xuất quân đều chưa giành được thắng lợi hoàn toàn do Lý Nghiêm trễ nải cấp lương nên giả truyền thánh chỉ, 2 lần khác do Lưu Thiện nghe lời gièm pha mà nửa chừng hạ chiếu lui quân. Tháng 8 năm 234, do khó nhọc mà Gia Cát Lượng sinh bệnh rồi mất, lúc bấy giờ ông mới 54 tuổi, được phong tặng là Trung Vũ Hầu người đời thường gọi là Gia Cát Vũ Hầu. Ông được chôn tại ngọn núi Định Quân ở vùng Hán Trung. Ông mất mà vẫn không trung hưng được nhà Hán, nước vẫn ở thế chân vạc chia ba. Ba mươi năm sau khi ông mất, Lưu Thiện đầu hàng nước Ngụy, nước Thục bị diệt vong. Suốt hai đời vua là Lưu Bị và Lưu Thiện, mọi việc chính trị, quân sự và kinh tế ở Thục đều do một tay Khổng Minh chủ trương và thi hành. Ông giỏi về binh thư binh pháp, có tài về nội trị, ngoại giao, được xem là văn võ kiêm toàn, tài đức lưỡng bị... nên được hậu thế gọi là "vạn đại quân sư", coi là một tấm gương sáng cho muôn thuở. Đây là thôn Gia Cát hay Bát Quái, tọa lạc tại thị trấn Lan Khê, tỉnh Triết Giang, được mệnh danh là “Trung Quốc Đệ Nhất Thôn”. Đây cũng chính là trung tâm sinh sống của hậu duệ Khổng Minh Gia Cát Lượng nổi tiếng thời Tam Quốc. ________________ Sưu Tầm
Săn quan tài huỳnh đàn giá bạc tỷ Tượng cổ bằng gỗ huỳnh đàn được rao bán để trừ tà khí Ngay tại thời điểm này, sau một thời gian đảo điên lòng người với giá trị cao ngất ngưởng, mỗi ký lô lên đến hơn chục triệu đồng gây nên những cuộc tranh cướp, tìm chặt trên rừng lẫn giữa phố, huỳnh đàn hay cây sưa… vẫn sốt âm ỉ trong lòng người. Dẫu không còn um xùm như ngày trước nhưng những cuộc chiến liên quan đến loài danh mộc này vẫn diễn ra âm ỉ, phường con buôn, cánh đầu nậu hễ nghe ai hoặc nơi đâu có "sưa" là đổ đến "thỉnh" về. Nếu không mua được bằng tiền thì chúng không ngại "chơi bài" trộm cướp! Ít ai biết được một số kẻ còn chú tâm săn tìm huỳnh đàn được dùng làm áo quan của những tử thi quyền quý, thu nạp từ dân quật mồ chuyên xâm hại cổ mộ! Câu chuyện dân buôn đồ độc săn những cỗ quan tài bằng gỗ huỳnh đàn hé lộ khi chúng tôi đến huyện Vạn Ninh (tỉnh Khánh Hòa) tìm hiểu về nghề buôn trầm của người dân vùng này. Vạn Ninh có xã Vạn Thắng với hàng trăm hộ dân kiếm sống bằng nghề ngậm ngải tìm trầm, soi trầm (mua những cây gió bầu về loại bỏ phần thân gỗ để lấy lõi trầm - PV), làm nhang trầm… và buôn trầm. Hành trình này đã đưa chúng tôi gặp nhiều dân ngậm ngải “ăn lộc Bà Cô" kỳ cựu (dân đi trầm tin rằng Thánh mẫu Thiên Y A Na là "bà chúa trầm hương" và kính cẩn gọi là Bà Cô, chỉ những ai thành tâm mới được Bà Cô ban lộc). Từ những lần gặp gỡ trò chuyện ấy, bên cạnh vô số chuyện ngậm ngải tìm trầm giữa rừng sâu vừa ly kỳ, huyền bí lẫn ghê sợ trước vô số bi cảnh người tìm trầm bị núi lở đá đè, bị trăn quấn, hổ vồ, voi giày và bị cả phường lục lâm thảo khấu giết hại để cướp trầm kỳ…, chúng tôi được nhiều dân làng trầm bật mí rằng, Vạn Ninh từng là đại bản doanh của cây huỳnh đàn mà nhiều người chỉ bán bộ bàn ghế, giường tủ đã kiếm được hàng trăm triệu đồng, có người ôm vô bạc tỉ… Để rõ hơn về cuộc chiến săn lùng gỗ sưa khá khốc liệt của cánh con buôn lẫn đầu nậu, chúng tôi tìm đến Hạt Kiểm lâm huyện Vạn Ninh và được Hạt trưởng Lê Văn Tân "đãi" nhiều chuyện ly kỳ về nghề ngậm ngải tìm trầm và cả chuyện cây sưa xứ Vạn. Theo lời ông Tân, không dừng lại ở cây gió bầu sinh tạo trầm hương, núi rừng Vạn Ninh với vô số ngọn núi hùng vĩ, hiểm trở còn là vương quốc của cây gỗ sưa: "Vài thập niên trước, núi rừng Vạn Ninh nhiều sưa lắm. Hồi đó, so với giáng hương thì sưa kém xa nên những gia đình giàu có chẳng chuộng đóng đồ nội thất bằng sưa. Thế nên mới có chuyện ly kỳ là một vài năm trở lại đây, khi huỳnh đàn lên cơn sốt, nhiều gia đình ở Vạn Ninh bỗng chốc phát tài nhờ những bộ bàn ghế được đóng từ gỗ huỳnh đàn mà ngày trước cánh nhà giàu chẳng thèm dòm ngó". Lãnh đạo kiểm lâm huyện Vạn Ninh cho chúng tôi biết khá nhiều chuyện ly kỳ khác về cơn sốt huỳnh đàn như có người chỉ bán cái giường đã có trong tay bạc tỉ. Và có người vì sở hữu đồ nội thất bằng huỳnh đàn đứng trước nguy cơ mất mạng bởi sự tấn công táo bạo của những đối tượng thảo khấu, giữa đêm khuya kéo băng nhóm đến cướp phá và thản nhiên rinh những bộ bàn ghế trị giá hàng trăm triệu đồng. Bận ấy cũng là lần đầu tiên chúng tôi được thấy cây gỗ sưa bằng xương bằng thịt được trồng trong trụ sở hạt và nhớ mãi tâm tình của ông Tân khi chẳng biết phường đầu nậu tung tiền tỉ mua bàn ghế, giường tủ bằng gỗ sưa để làm gì: "Người thì bảo dân nhà giàu bên Trung Quốc xem đây là gỗ phong thủy có tác dụng trừ tà, kẻ thì nói là gỗ tích tụ linh khí của trời đất nếu để trong nhà sẽ vượng phát. Lại có người đồn đoán sau khi thu về, người Trung Quốc ép chiết từ huỳnh đàn ra chất trị ung thư gì đó!". Bận đến Vạn Ninh gặp cư dân sở tại và lãnh đạo Hạt Kiểm lâm huyện trước Tết Nguyên đán 2013, chúng tôi thu thập, ghi nhận được vô số chuyện ly kỳ như thế và có trong tay một vài số điện thoại của những đầu nậu tuyên bố có bao nhiêu tấn huỳnh đàn cũng mua, nếu loại tốt sẽ mua với giá đến 20 triệu đồng/kg. Đeo bám những đầu nậu này một thời gian, có thời điểm sang tận Campuchia lần theo những nguồn hàng bí mật, bên cạnh những mánh khóe, thủ thuật lọc lừa, chúng tôi không khỏi ngỡ ngàng khi biết được dân đầu nậu không chỉ mua bán sưa tươi được chặt từ các cánh rừng, sưa thành phẩm (đã được đóng bàn ghế), cánh đầu nậu còn mua cả những cỗ quan tài bằng gỗ sưa được phường săn lùng đồ cổ khai quật phi pháp từ những ngôi cổ mộ. Chuyện càng trở nên ly kỳ hơn khi chúng tôi được biết không như những lô hàng sưa được chặt từ rừng hay từ thu gom tại các miền quê hẻo lánh sau khi thu mua sẽ được xuất sang Trung Quốc theo những lộ trình ma quỷ nào đó, phường buôn quan tài huỳnh đàn khi đó được chiến lợi phẩm thường chẻ nhỏ bán cho khách hàng trong và ngoài nước (chủ yếu Trung Quốc) vốn dĩ nặng nề chuyện dị đoan, những thầy bùa thầy ngải, những kẻ khoái chuyện quỷ ma để làm bùa hộ mạng… theo những đường dây buôn bán bí mật! Một góc phố cổ Lê Công Kiều - nơi theo ông S. từng diễn ra những cuộc mua bán cổ vật tùy táng và cả quan tài huỳnh đàn "Huỳnh đàn là loại gỗ phong thủy được các nhà tướng số cũng như người xưa dùng để làm áo quan cho người chết nhờ có đặc tính hút khí âm, khử được mùi tanh hôi, khử trùng và quan trọng hơn người ta tin người chết khi được an táng bằng áo quan tạc từ gỗ huỳnh đàn thì đời con cháu không chỉ giữ được những gì đang có mà còn làm rạng ngời thế lực, gia tăng của cải, giúp thỏa lòng liệt tổ liệt tông. Người xưa cũng tin gỗ huỳnh đàn có tác dụng trấn quỷ trừ tà, giúp linh hồn người chết được thanh bạch, mau sớm siêu thoát… Nói tóm lại, về mặt gia dụng thì gỗ huỳnh đàn không được người xưa xem trọng nhưng trong lĩnh vực an táng người chết, áo quan huỳnh đàn luôn ở vị thế quán quân vì những tính năng ấy". Từ một cơ may, chúng tôi tiếp cận được Mười S., một trùm buôn đồ cổ có tiếng lẫn có máu mặt tại khu phố cổ Lê Công Kiều, quận 1, TP HCM và được ông này tiết lộ những chuyện hấp dẫn khó tưởng tượng được liên quan đến những cỗ quan tài bằng huỳnh đàn. Ông S. năm nay 67 tuổi, đến với thú sưu tầm và buôn bán cổ vật tính đến nay cũng gần nửa thế kỷ, ngần ấy thời gian đủ để ông nếm trải đủ mọi phong ba bão táp, những lọc lừa man trá cũng như dấn thân vào nhiều phi vụ buôn đồ cổ thuộc loại độc như kiếm báu, đồ ngự dụng của các vua triều Nguyễn, đồ trang sức tùy táng trong cổ mộ của những bậc quyền quý ngày trước và kinh khủng hơn là những cỗ quan tài bằng huỳnh đàn. "Chẳng phải đợi đến khi người Trung Quốc sang tổ chức thu mua với giá trên trời, từ nhiều năm trước, gỗ huỳnh đàn đã được nhiều người săn lùng với giá trên trời" - ông S. ra chiều bí mật: "Có điều thứ gỗ huỳnh đàn đó không phải là gỗ nguyên khối, cũng không phải là thứ đã được đẽo đục làm bàn ghế giường tủ mà là gỗ đã được sử dụng làm áo quan cho người chết". Ông S. không nói rõ giá cả của những thương vụ buôn quan tài huỳnh đàn mà ông đã từng tham gia cũng như thông tin chi tiết về những người mua những cỗ quan tài ấy. Ông chỉ cho biết ngay tại thời điểm này, vẫn còn rất nhiều người lắm tiền tin rằng những phiến gỗ từ quan tài huỳnh đàn rất linh, đặc biệt là với dân khoái cầu cơ, có thời điểm họ không tiếc tiền, sẵn sàng trả đến mấy cây vàng cho phiến gỗ huỳnh đàn mang hơi hướm người chết vì tin rằng gỗ hòm như thế khi tạc hình con cơ dùng để cầu cơ rất thần hiệu. Lại có người dùng gỗ hòm huỳnh đàn tạc làm bùa hộ mạng để tránh bị người cõi âm "dựa"…: "Không như các loại áo quan khác, gỗ huỳnh đàn để hàng trăm năm dưới lòng đất chẳng bị hư hại gì. Và có một điều lạ là xác người khi được an táng trong quan tài bằng gỗ huỳnh đàn sẽ không bị tan rã mà khô quắt lại. Càng lạ hơn là khi hút tử khí người chết, gỗ huỳnh đàn phát mùi thơm dễ chịu, gỗ có màu đỏ như máu bầm. Đây là lý do giúp người ta không bị nhầm lẫn gỗ từ quan tài huỳnh đàn với các loại danh mộc khác". Để có quan tài huỳnh đàn bán cho các con buôn như ông S., từ nhiều năm qua, có những toán quân chuyên săn lùng, đào bới các cổ mộ khắp từ Nam chí Bắc, chủ yếu từ cổ mộ ở khu vực miền Nam. Ông S. tiết lộ vùng Sài Gòn - Gia Định là nơi có nhiều cổ mộ của những bậc danh gia vọng tộc nhất và đây là miếng mồi béo bở của bọn săn mộ cổ trái phép để kiếm vàng bạc và đồ tùy táng cũng như cuỗm cả quan tài huỳnh đàn. Chuyện phường săn cổ mộ lén lút đào bới những ngôi mộ xưa để hôi của cải vốn là đồ tùy táng người ta nói nhiều nên chẳng có gì lạ. Nhưng chuyện chúng chú tâm giành giật những cỗ quan tài bằng huỳnh đàn và chuyện những chiếc áo quan này được người ta săn làm bùa hộ mạng, đẽo tượng làm pháp khí trừ tà, hay dùng để cầu cơ hoặc trấn yểm tử khí gì đó thì quả là chuyện hơi bị lạ, nghe qua cứ ngỡ đó là chuyện hoang đường nhưng kỳ thực, đó là chuyện lạ có thật. Điều này không chỉ được giới con buôn như ông S. tiết lộ mà còn được học giả-nhà chơi cổ vật Vương Hồng Sển ghi chép rất rõ trong những tập sách biên khảo Sài Gòn năm xưa của mình. Không chỉ dòm ngó những ngôi mộ cổ còn sót lại ở đất Sài Gòn - Gia Định, phường đào bới cổ mộ còn bạo gan nhăm nhe bới đào nơi an nghỉ của các vị vua Nguyễn Theo lời kể của cụ Vương, ngày 16/11/1953, nhân danh đại diện quản thủ Pháp Viện Bảo tàng Sài Gòn, cụ Vương đến làng Hòa Hưng (nay gần khu vực ga Sài Gòn) trông coi người ta bốc một ngôi mộ vô thừa nhận để cất nhà. Mộ này đã bị phá từ mấy ngày trước chỉ chừa cái hòm chưa cạy nắp: "Thấy chiếc quan tài bằng cây huỳnh đàn mà đoán địa vị người ấy khi xưa ắt cũng làm lớn lắm, giàu lắm. Ván hòm cứng thật, ngoài da mốc mốc, đất ăn xầy xầy tưởng bở. Chạm sâu một phân tay cứng rắn vô cùng. Thậm chí cái máy khoan điện thuở nay nào biết kiêng nên thứ gì, sắt đá nó còn nhai như bánh bột thế mà máy khoan đâm không thủng nắp hòm, khoét được lỗ nào chỉ đứt sâu lỗ đó, chung quanh vẫn y nguyên. Khoan cả mấy giờ không xuể đâu vào đâu, phu phá mồ xổ chữ nho nghe mà mệt. Thét rồi chúng chạy về lấy búa thầu và đục thép cỡ lớn ra nói chuyện với huỳnh đàn… Hòm mở toang ra, chúng hốt lấy hốt để, từ hòm huỳnh đàn chuyển cốt qua một cái quách nhỏ bằng cây tạp dầu. Chiếc hòm quý huỳnh đàn mới làu làu phu phá mồ thừa hưởng, bán manh bán mún cho phường dị đoan đem về làm ghế, xây bàn cầu cơ…". Đấy là ghi chép của cụ Vương hơn 50 năm trước. Cách chúng ta hơn nửa thế kỷ mà câu chuyện huỳnh đàn cụ viết tưởng như mới hôm qua, tưởng như những cuộc quật mồ cứ hiển hiện trước mắt. Và như đã nói, rõ ràng chuyện kể của vụ Vương đã là minh chứng sống động cho những chia sẻ của ông S. về thị trường đen săn lùng - mua bán quan tài huỳnh đàn từ nhiều năm qua nhưng ít được ai biết. Ông S. chia sẻ rằng, chẳng biết đến nay chỉ riêng tại Sài Gòn có bao nhiêu cổ mộ bị người ta quật mồ lấy quan tài bằng gỗ huỳnh đàn nhưng chắc rằng đó không phải là con số khiêm tốn! Khi chúng tôi hỏi chuyện có thể ước đoán được Sài Gòn còn bao nhiêu cổ mộ có khả năng có quan tài bằng gỗ huỳnh đàn, ông S. đưa ra dự cảm buồn: "Chẳng còn bao nhiêu nữa đâu vì đã bị bọn xấu quật mồ cả rồi. Những cổ mộ nào may mắn được chính quyền, gia tộc bảo vệ gìn giữ may ra còn nguyên nhưng tại Sài Gòn này, con số đó đếm chưa hết 10 đầu ngón tay". Ở phạm trù dân sinh nào đó, khép lại những chuyện trái khoáy, người ta thường đúc kết bằng lời kêu gọi "hãy làm gì đó trước khi quá muộn" nhưng trong trường hợp này, sự thể trái ngược bởi theo như ông S. có làm gì thì chuyện cũng đã quá muộn rồi! Dẫu muộn nhưng tôi cũng thấy tiếc, thấy đau, lòng ước gì các nhà bảo tàng cố gắng "săn” được một chiếc quan tài huỳnh đàn như thế để cho hậu thế mai sau biết được chuyện an táng, ướp xác của người xưa, bởi như thế cũng là lưu giữ muôn đời sau chuyện của một phần lịch sử! Theo Thành Dũng (An ninh Thế giới)
hôm trước mà trót lọt 4 khúc sưa là mềnh dô ménh rầu mất gì ko mất đi moi ra 4 khúc ĐỜI QUÁ ĐEN Thui tắt đèn đi ngũ
Bí kíp chiến thắng cho nhà đầu tư..... chời ơi là chời .... sò hong chơi xaoooo hông kêu thị hến chơi... là rùi...hichichic.....
Bí kíp chiến thắng cho nhà đầu tư..... khi nào thấy mấy thằng công đó bạn đánh 24 đi... đó... ếch ộp oạp kêu