Hình Nghệ Thuật Giải stress

Thảo luận trong 'Box Thơ & Nhạc - Ảnh & Clip' bắt đầu bởi anhhoa22, 6/1/13.

  1. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    Có gì của ta đâu ?
    Từ thân thể đến đầu .
    Có gì của ta đâu ?
    mãi sầu đau .
    Có gì của ta đâu ?
    Một khi thân tứ đại ,
    Tan rã sẽ về đâu ?
    Tan rã sẽ về đâu ?
    Sao cứ mãi âu sầu ,
    Một khi hơi thở dứt ,
    Chút nghiệp năng bể dâu ,
    Sao cứ mãi âu sầu .
    Một khi hơi thở dứt ,
    Chút nghiệp năng bể dâu ,
    Có gì của ta đâu ?
    Sao cứ chấp mong cầu ?
    Có gì của ta đâu ?
    Sao cứ mãi sầu đau .
    Có gì của ta đâu ?
    Một khi hơi thở tận ,
    Trăm chấp nặng chìm sâu .
     
    xonack and DJ Hoàng Yến like this.
  2. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    "Vui mộng đêm qua chợt trở mình ,
    Như còn phảng phất mấy lời kinh .
    Tan hồn muôn kiếp bơ vơ khóc .
    Xin được quỳ nghe kể hữu tình .

    Muôn vàn hồn đau lớp lớp về ,
    Oan từ xa lắm , khổ lê thê .
    Theo mây chẳng chở - Nhà không chứa ,
    Phảng phất đêm nay khóc tỷ tê .

    Nếu chết cho người được mến thương ,
    Cũng vui trong định luật Vô thường .
    Còn hơn gửi xác - Đời vô nghĩa .
    Cô độc oan hồn lạnh thấu xương .

    Tất cả về đây nguyện một lời ,
    Cầu xin siêu độ cõi chơi vơi .
    Xin tình thương xót làm hơi ấm ,
    Là phép mầu vi xóa hận đời .

    Có những oan hồn đến với ta ,
    Ngậm ngùi khóc , kể chuyện đời qua .
    Xin thương , dìu độ cho con trẻ ,
    Trong cảnh trầm luân lạc nẻo tà .

    Cũng có hồn oan muốn hiện hình .
    Đền ơn báo oán - Ứng oai linh .
    Nghiệp nhân - chứng quả ta khai ngộ ,
    Nhờ đức từ bi xóa tội hình .

    Từ đấy khi ta muốn xuất thần ,
    Tiêu dao hồn phách hiện chân thân .
    Một vui với cõi đời vô hiện
    Còn một lo siêu độ với trần "
     
    xonack, DJ Hoàng Yến and sunmoon like this.
  3. sunmoon

    sunmoon Thần Tài

    bài này hay có ý nghĩa ghê
     
    xonack, DJ Hoàng Yến and anhhoa22 like this.
  4. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    Ngay chiều tối hôm đó , nghe tin dữ , Thày Bảy vốn là một người bạn cũ thân thiết của ông thày Chàm Tây Ninh vội vã cùng bà Bẩy và một vài Đệ tử thân tín đóng một cỗ xe ngựa , tốc hành xuống cửa số 2 chợ Long Hoa . Sau khi mua hòm đặt cái xác không đầu của con trai thày Chàm vào đó , đưa thày Chàm lên xe để ông Bẩy trị thương , thu dọn đống đồ nghề hoang tàn vương vãi khắp nơi , tất cả cùng về nhà ông thày Bẩy .
    Đám tang con trai ông thày Chàm Tây Ninh diễn ra rất lặng lẽ , nhưng sự thù hận đã bốc cao ngùn ngụt trong đám chúng sinh . Ông thày Chàm vẫn bó gối ngồi trên bộ ngựa , riêng thày Bảy , ánh mắt sắc lạnh đứng trước bàn thờ Tổ nhìn xuống với đám đệ tử đang quỳ trước cái hòm đựng xác không đầu . Rất lâu sau thày Bảy mới khẽ khàng nói với đám đệ tử :
    _ Thày Chàm Tây Ninh vốn là bạn của ta từ 30 năm trước . Ngày xưa ta và bà Bảy cùng với thày Chàm vốn là huynh đệ đồng môn học tại Tà Lơn bên Căm Pu Chia . Ba chúng ta tuy chung một thày , nhưng học ba môn khác nhau . Bà Bảy chuyên học về các môn sát phạt , thư , ếm . Thày Chàm chuyên học về bốc thuốc , côn quyền . Còn riêng ta , ta chỉ học cách mở Thư , mở Ngải , mở Ếm và các môn khác hữu sự trong cuộc đời . Thày ta đã gả bà Bảy cho ta , mặc dù Gia thế nhà ta so với nhà bà Bảy còn kém xa . Bà Bảy , chịu theo lời Thày mà theo ta đến ngày hôm nay . Còn riêng thày Chàm Tây Ninh , sau khi Thày ta cho hạ sơn , đã đi khắp nơi hành Bồ tát Đạo , cứu đời . Trong những chuyến đi Ta bà của mình , vì hành hiệp cứu người lương thiện , gây thù chuốc oán với Ma giới nên ổng cũng không thiếu kẻ thù . Ông Thày Chà Và kia là một trong những kẻ tử thù của ông thày Chàm . Ngày xưa , vì cứu một phụ nữ con một Điền chủ giầu có ở tỉnh Sóc Trăng mà gây nên họa ngày nay . Chuyện là như thế này : Ngày đó , khắp cả tỉnh Sóc Trăng từ Kế Sách, Mỹ Tú, Mỹ Xuyên, Thạnh Trị, Long Phú, Vĩnh Châu, Cù Lao Dung đến tận Ngã Năm cả người Việt , Khme , Hoa đều phải kinh sợ một ông thày Bùa người Ấn Độ . Không biết dòng họ ông này từ Ấn sang Việt Nam từ bao giờ , nhưng khi đến Sóc Trăng , ông ta đã là một tay gian ác khét tiếng thâm độc về các môn Thư - Phù - Chú - Ếm . Đặc biệt ông ta rất thành thạo các môn luyện Thiên Linh Cái . Nói về các loại Thiên Linh , các con cũng đã từng nghe bà Bảy chỉ rồi đó . Thiên linh thai nhi , Thiên linh sọ người và các loại động vật như trâu bò , ngựa , hổ , báo , mèo ...Thiên Linh bằng những loại động vật sống như rắn , bò cạp ..Thiên linh bằng cây như chuối hột . Trong các loại Thiên linh đó thì thiên linh Cái , tức là Thiên linh Thai nhi là man rợ nhất , vì khi luyện phải hy sinh tính mạng của cả mẹ lẫn con . Thời gian đầu về Sóc Trăng , ông thày Chà Và mở một quán cà ri dê ngay bên bờ sông Hậu . Vì món ăn của ông ta đặc biệt và rất ngon nên chẳng mấy chốc đã nổi tiếng và đông nhất vùng . Dần dần ông ta phát lên giầu có và trở thành một đại gia khuynh đảo cả một vùng . Ông ta đã lấy đến 5 bà vợ , nhưng lạ thay ,chỉ được trên dưới một năm là các bà đều phải chết bất đắc kỳ tử . Dân trong vùng đồn đại là ông ta có số sát vợ . Các bà , các cô vì thấy ông ta nhà giầu , lại to lớn , khỏe mạnh , ăn nói có duyên nên cứ lao vào như thiêu thân , bất chấp Thần chết rình dập . Tại cái cồn nhỏ phủ đầy dừa nước và cây cỏ hoang dại 5 ngôi mộ xếp thành một hàng thẳng của 5 bà vợ ông ta , cũng không làm các bà , các cô chùn bước . Có một ngày , ông thày Chàm Tây Ninh đi qua vùng đó bán thuốc . Ngồi nhậu ở quán Cà ri dê , nghe chuyện dân trong vùng đồn đãi về ông thày Chà Và thì nghi hoặc lắm . Sau đó ông thày Chàm mới âm thầm điều tra và phát hiện ra một sự thực khủng khiếp . Hóa ra là ông thày Chà Và cưới vợ về không phải với mục đích ái ân hay giúp việc , mà là ông cưới về để luyện Thiên Linh Cái . Tất cả 5 bà vợ đều được ông ta cưới về , sau khi ăn ở một thời gian thì có thai . Đêm nằm , ông ta giả bộ tình tứ , tay vừa xoa xoa cái bầu , vừa ngọt ngào hỏi người vợ : - Em cho ta đứa con này nhé . Bà vợ thật vô tình và nghĩ đơn giản nên trả lời : - Con của em cũng là con của anh , em cho anh đó . Trong bóng tối , hắn nở nụ cười mãn nguyện và ánh mắt chợt sắc lạnh đến rợn người . Sau khi tính đủ ngày tháng cho cái thai , lão thày Chà Và lập tức bắt bà vợ tắm rửa thật sạch sẽ , rồi bất ngờ , trong đêm tối hạ thủ giết chết người vợ . Hắn mổ bụng những người vợ đó ra , lấy cái thai nhi và bắt đầu hành trình tội lỗi của mình : Luyện THIÊN LINH CÁI .
    Sau khi lấy thai nhi khoảng 100 ngày tuổi ra khỏi bụng mẹ , lão thày Chà dùng một số loại rễ cây rừng theo một công thức bí truyền , sao tẩm và đặt trong một cái keo thủy tinh trong suốt . Lão thiết lập Linh sàng tại ngay khu cồn có chôn mấy xác người đó . Một cái lán nhỏ bằng gỗ được dựng lên ngay gần mấy nấm mộ . Cái lán tuy nhỏ nhưng vững chắc và luôn cửa đóng then cài . Vì là nằm chơ vơ trên một cái cồn nhỏ trên sông Hậu , nên ở khu vực này hầu như không có bóng dáng người nào đi qua , mặt khác do xung quanh mọc đầy dừa nước và cây cỏ ngút ngàn nên cái lán nhỏ của lão chẳng ai phát hiện ra cả . Linh sàng được kê trên một cái bàn gỗ cỡ ngang bụng người . Trên đó Lão bày Sắc Tổ của môn phái , một cặp Thất tinh kiếm làm từ thân cây Dâu hàng trăm tuổi . Một ngọn đèn dầu đậu phộng được thắp suốt đêm ngày .Ngoài ra còn một số những đồ vật có hình thù kỳ dị chắc là đồ của môn phái Lão . Đặt đằng trước bát nhang là cái keo thủy tinh , trong có chứa cái thai nhi đã tẩm thuốc kỹ lưỡng . Bông , nhang , trái cây , giấy tiền và hàng xấp Phù vàng , trắng , đỏ , những thứ đồ chơi của trẻ con , quần áo trẻ con được bày la liệt trên Linh sàng . Cứ hàng ngày vào giờ Tý và giờ Dậu là Lão lại lẳng lặng bơi một chiếc xuồng Ba giạ sang cồn đó để luyện . Trên những ngôi mộ của mẹ các thai nhi , lão trồng rất nhiều những cây Vạn thọ màu bông vàng rực . Mùa này là mùa khô nên Lão không phải sợ tới việc có sấm sét trong khi luyện . Đây là điều tối kỵ khi luyện Thiên Linh Cái - Bởi có thể bị sét đánh bất tử . Việc luyện Thiên Linh Cái này cũng đòi hỏi phải ngay bên cạnh dòng nước chảy , chính vì vậy Lão chọn địa điểm trên cồn đất giữa sông hậu Lão rất đắc ý . Một việc nữa Lão cũng rất thích là do cây cối mọc um tùm , lâu lắm không có dấu chân người lui tới nên Âm Khí khu vực này rất mạnh , hầu như không có bóng nắng dọi tới mái Lán của Lão . Tới giờ luyện , Lão thắp nhang trên bàn thờ và dùng những câu chú cổ lạ tai , âm điệu nghe rất âm u , ai oán , lúc như thống thiết , bi thương , lúc lại ngọt ngào như phủ dụ trẻ con . Lão kêu gọi Linh Nhi bé nhỏ đang nằm trong keo thủy tinh hỗ trợ Lão , hứa hẹn với Linh Nhi đủ điều . Sau khi luyện , Lão lại ra mộ những người vợ thắp nhang và cũng khấn hứa đủ điều . Mặt khác Lão cũng dày công chăm sóc những cây bông Vạn Thọ trên những ngôi mộ cho xanh tốt . Những cây Vạn Thọ này rất quan trọng vì nó sẽ cho Lão biết mức độ thành công của việc luyện tới đâu .
    Thời gian cứ chầm chậm trôi qua . Lão cứ đều đều luyện tập , thường xuyên thay đồ lễ , thường xuyên đọc Chú phủ dụ , mua chuộc Linh Nhi . Lúc này là lúc cực kỳ nguy hiểm cho sinh mạng Lão vì thực ra nó đã được gắn liền với Yêu Pháp mà Lão đang tu luyện . Tới gần cuối tháng thứ 3 thì có rất nhiều hiện tượng kỳ lạ xảy ra . Trong khi Lão đọc Chú thì trong không gian có những tiếng động lạ tai bắt đầu vang lên , lúc thì như tiếng trẻ con khóc , lúc thì là những tiếng cười ma qúai , lúc thì tự nhiên trong keo thủy tinh có tiếng kêu lộp cộp như người đi guốc . Càng ngày càng nhiều chuyện dị thường xảy ra . Nhiều tiếng cười âm u ma quái , những tiếng thở dài não ruột , những lời ma hờn quỷ trách từ xa xăm vang vọng đến trong đầu người luyện rất rõ , mồn một từng chữ từng tiếng vọng vào bên tai , ngay cả những lúc ở bên ngoài Tịnh thất . Và đôi mắt của kẻ tu luyện Tà pháp luôn luôn đỏ rực như ánh than hồng , vì phải vận dụng nội lực khống chế bản thân không được kinh sợ , nếu không thì sẽ bị cái bào thai oan nghiệt đó nhiếp hồn mình ngược lại trở nên điên loạn vạn kiếp bất phục , vĩnh viễn bất siêu sinh .
    Từng ngày từng ngày qua chậm chạp mỗi ngày , mỗi giờ đều là sự cố gắng phi thường của người luyện , lúc qua khỏi tháng thứ 3 là giai đoạn quyết định thành bại . Thiên Linh thai nhi qua quá trình hun đúc , phù trợ của cha nó qua các bài chú bí mật và đã thọ đủ khí âm dương nên không còn sợ ánh sáng nữa . Nó đã tự mở nắp keo và ngồi chễm chệ trên miệng keo đôi khi phát tiếng cười sằng sặc nhảy xuống cù lét , hay hóa ra mặt quỉ to như cái mâm xanh biếc như ánh ma chơi đưa ngay mặt người luyện mà nhát , kẻ luyện có thể nhắm mắt hay mở mắt lúc tu luyện , niệm chú , chỉ cần sức định tâm cho vững và đúng phương pháp bí truyền là Thiên Linh thai nhi nó không làm gì được mình . Tuy Lão có tiếng là gan lỳ , nhưng nhiều lúc Thiên Linh làm quá , như trêu Lão , thả cái cặp chân xuống trước mặt Lão , sau đó từng bộ phận như thân , tay , đầu mới dần dần hiện ra ; Lão phải dùng đến cặp Thất Tinh kiếm gỗ dâu ra trợ lực , mới có thể áp đảo được con Thiên Linh . Lão cũng biết , nếu dùng cặp Thất Tinh kiếm hay dùng Phù , dùng Ngải quá nhiều , con Thiên Linh kia sẽ lờn mà không sợ Lão nên Lão cũng hết sức hạn chế . Lúc này Lão chỉ cố tâm đọc Chú cho thật nhiều , giữ tâm bất định là cầm chắc cửa thắng rồi . Nếu lão quá lạm dụng những phương tiện như Bùa , Ngải hay Kiếm Thất tinh , thì sau này , nếu gặp đối thủ mạnh hay biết chiều chuộng hơn , con Thiên Linh sẽ phản chủ , quay lại giết chết Lão ngay lập tức . Thời gian cứ chầm chậm trôi đi , khi đủ 100 ngày là việc luyện Thiên Linh đã hoàn tất . Lúc này Thiên Linh giống như một cậu bé ngoan , quỳ xuống dưới chân cha nó mà tuân theo mệnh lệnh . Lão làm đại lễ đặt tên cho Thiên Linh , bắt nó phải tuyên thê với Thày Tổ và chính lão là phải tuyệt đối trung thành . Lúc này cái thai nhi đã héo quắt chỉ còn một miếng bé bằng bao diêm quẹt . Lão liền thâu lấy , bỏ vào túi vải đeo ở cổ . Ngay lập tức , Lão nổi lửa đốt cả Linh sàng và cái lán , làm cho Thiên Linh không còn chỗ về trú ngụ nữa . Từ đây trên mọi nẻo đường người và Quỷ đã hợp nhất .
    Sau đó người luyện mới ra mộ của người vợ xấu số cúng tế , khấn vái v.v.......và ngắt các hoa Vạn Thọ đã trồng trước đó đem ra bờ sông Hậu gần đó vừa niệm thần chú vừa rải tất cả xuống dưới , nếu tất cả bông hoa ấy đều trôi xuôi nước và chìm xuống thì coi như vong hồn kẻ khuất đã chuyển hoá , đầu thai ở một nơi nào khác rồi . Còn như nếu có cái bông nào mà trôi ngược dòng nước đó là vong hồn người vợ hãy còn quyến luyến thai nhi , kẻ luyện phải lập tức làm đàn chiêu hồn người khuất mặt đem về nhà mà thờ phụng nhang khói đều đặn , người luyện Thiên Linh không bao giờ có vợ được bởi khi lấy vợ thì lập tức sẽ bị Thiên Linh nó bẻ cổ hay vật hộc máu chết ngay . Có lẽ là ghen dùm mẹ nó cũng nên . Khi ông thầy nào mà có Thiên Linh rồi thì nổi tiếng lắm , chuyện gì nó cũng nhất nhất bẩm báo , cho biết trước thành hay bại , lợi hay hại v.v..... . Người ta thường thấy Lão nằm trên võng đu đưa mà miệng lẩm bẩm , thì thầm như đang nói chuyện một mình , đó là Lão đang trò chuyện cùng Thiên Linh cái vậy .
    Biết được điều đó nhưng ông Thày Chàm Tây Ninh vẫn kiên nhẫn chờ đợi để có đủ chứng cớ đưa Lão ra Pháp luật . Nói không bây giờ ai mà thèm tin Lão . Cũng không phải chờ lâu , trong vùng lại xôn xao vì việc Lão thày Chà Và đã đánh tiếng xin cưới cô con gái của một điền chủ giầu có trong vùng . Cô này mới có 18 tuổi , tóc dài , da trắng , mình dây , luôn mặc bộ đồ bà ba màu sáng . Cô đang là mối quan tâm và là nguyên nhân nhiều đêm mất ngủ của trai tráng , chức sắc trong vùng . Khi biết tin Lão thày Chà chính thức cầu hôn , nhà cô gái vô cùng lo sợ và trai tráng trong vùng rất phẫn nộ . Nhiều lần họ tính tổ chức đốt nhà của lão hay tính kế giết hắn đi . Tuy nhiên , tất cả những cái tính toán đó đều thất bại thảm hại . Những người định đi đốt nhà thế nào mà bị lạc lối ngay tại xứ của mình , nhiều người còn bị dẫn tít vào giữa bụi tre gai mà không biết đường ra tới sáng , có người tìm mới trở về được . Những người tính hại Lão thì tự nhiên cứ bị tai nạn liên tiếp , chỉ lo đối phó , sức đâu mà còn tính nổi chuyện hại
    Lão được . Cả một vùng , không khí như bị trầm lặng hẳn xuống , người ta còn e ngại cả ra đường khi trời tối khi mà trong khu vực có đến 3 người bị rắn Hổ sơn cắn chết tươi ngay trên đường lộ . Trong tình hình đó ông thày Chàm Tây Ninh quyết tâm theo dõi nhất cửa nhất động của Lão và âm thầm ra tay . Một cái lưới bịt bùng , Thiên la , Địa võng đã được giăng ra chờ đón con Quỷ khát máu sa bẫy
     
    xonack and DJ Hoàng Yến like this.
  5. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    Nhiều người luôn nghĩ rằng . .
    . . Nỗi đau lớn nhất trong đời là
    đánh mất một ai đó rất
    quan trọng đối với họ.
    *
    Tuy nhiên . . còn một nỗi đau khác
    mà chúng ta ít nhận
    ra . .
    . . Đó là đánh mất bản thân . .
    trong khi quá coi trọng
    ai đó . . và quên đi giá trị của
    mình.
     
    xonack and DJ Hoàng Yến like this.
  6. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
    xonack and DJ Hoàng Yến like this.
  7. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    Bài học về sự tự giác và trách nhiệm

    Xưa thật là xưa, có một ông Vua nọ, một hôm ông ta sai quân lính đặt một tảng đá lớn nằm chắn ngang đường đi. Xong, ông nấp vào một bụi cây gần đấy và theo dõi. Lần lượt ông ta thấy, những thương nhân giàu có đi qua, rồi đến những cận thần của ông đi qua, nhưng không ai có ý định xê dịch tảng đá sang bên nhường chỗ cho lối đi cả, họ chỉ lẩm nhẩm đổ lỗi cho nhà Vua vì đã không cho người giữ sạch sẽ con đường. Một lúc sau, nhà Vua nhìn thấy một người nông dân đi tới với một xe rau cồng kềnh nặng trĩu. Nhìn thấy tảng đá, người nông dân liền ngừng xe và nhảy xuống đất, cố hết sức mình ông ta đã đẩy được tảng đá sang bên kia vệ đường. Vừa làm ông ta vừa lẩm bẩm: “Thật không may nếu có ai đó không thấy mày và vấp phải, chắc là sẽ đau lắm đây”. Xong đâu đấy, người nông dân quay trở lại xe để tiếp tục đi tiếp, thì bỗng nhìn thấy một bao tiền to đùng đặt ngay chỗ mà ông đã di chuyển tảng đá. Đó là một một món quà của Đức Vua cho người nào dịch chuyển được tảng đá.
    Câu chuyện của người nông dân này đã giúp chúng ta nhận ra một điều quý giá mà rất nhiều người trong chúng ta không bao giờ nhận thấy: Vật cản đôi khi cũng có thể là một cơ hội tốt.
     
    Chỉnh sửa cuối: 1/3/13
    xonack, DJ Hoàng Yến and Q_PY400 like this.
  8. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    DI LẶC CỨU KHỔ CHÂN KINH
    _____("('('()')')')_____

    Phật thuyết Di Lặc cứu khổ kinh
    Di Lặc hạ thế bất phi khinh
    Lãnh bửu tề lỗ linh sơn địa
    Niêm hoa ấn chứng khảo tam thừa

    Lạc tại trung nguyên tam tinh địa
    Đại chứng tứ xuyên vương đào tâm
    Thiên chân thu viên quải thánh hiệu
    Đẳng đãi thời chí điểm thần binh

    Vân lôi chấn khai mậu kỷ thổ
    Thiên hạ thần quỷ bất an ninh
    Thân tại nhân thiên trung hoa mẫu
    Cửu liên thánh giáo quy thượng thừa

    Thiên hoa Lão Mẫu thùy ngọc tuyến
    Thu viên hiển hóa tại cổ đông
    Nam bắc lưỡng cực liên tông tự
    Hỗn nguyên cổ sách tại trung ương

    Lão Mẫu giáng hạ thông thiên khiếu
    Vô ảnh sơn tiền đối hợp đồng
    Anh nhi yếu tưởng quy gia khứ
    Trì niệm đương lai Di Lặc Kinh

    Dụng tâm trì niệm Phật lai cứu
    Đóa đóa kim liên khứ siêu sinh
    Thức đắc tây lai bạch dương
    Hương nhi điểm thiết hóa thành kim

    Mỗi nhật chí tâm thường trì niệm
    Tam tai bát nạn bất lai xâm
    Yếu tưởng thành Phật cần lễ bái
    Thường trì thông minh trí tuệ tâm

    Hưu thính tà nhân hồ thuyết thoại
    Lao thuyên ý mã niệm vô sinh
    Lão Mẫu giáng hạ chân thiên chú
    Dụng tâm trì niệm hữu thần thông

    Mãn thiên tinh đẩu đô hạ thế
    Ngũ phương liệt tiên hạ thiên cung
    Các phương thành hoàng lai đối hiệu
    Báo sự linh đồng sát đích thanh

    Tam Quan từ bi Đại Đế chủ
    Xá tội tam tào cứu chúng sinh
    Cứu khổ thiên tôn lai cứu thế
    Thân điểm văn bộ yết đế thần

    Bát đại Kim Cang lai hộ pháp
    Tứ vị Bồ Tát cứu chúng sinh
    Khẩn lãnh tam thập lục viên tướng
    Ngũ bách linh quan khẩn tùy cân

    Phù trợ Di Lặc thành đại đạo
    Bảo hựu hương nhi đắc an ninh
    Bắc phương chân võ vi tướng soái
    Thanh kiểm hồng phát hiển thần thông

    Xả khởi tạo kỳ già nhật nguyệt
    Đầu đỉnh sâm la thất bửu tinh
    Oai trấn bắc phương vi soái thủ
    Tốc thỉnh chư ác quải giáp binh

    Đáp cứu nguyên nhân hương nhi nữ
    Hỏa quang lạc địa hóa vi trần
    Tứ hải long vương lai trợ đạo
    Các giá tường vân khứ đằng không

    Thập phương thiên binh hộ phật giá
    Bảo hựu Di Lặc khứ thành công
    Hồng dương liễu đạo quy giá khứ
    Chuyển đáo tam dương Di Lặc tôn

    Vô hoàng sắc lệnh ký hạ sinh
    Thu phục nam diêm quy chánh tông
    Lai vãng tạo hạ chân ngôn chú
    Truyền hạ đương lai đại tạng kinh

    Anh nhi xá nữ thường trì niệm
    Tà thần bất cảm lai cận thân
    Trì niệm nhất biến thần thông đại
    Trì niệm lưỡng biến đắc siêu sinh

    Trì niệm tam biến thần quỷ phạ
    Võng lạng tà ma hóa vi trần
    Tu trì kiếp nội tầm lộ kính
    Niệm khởi chân ngôn quy Phật lệnh.

    NAM MÔ ĐƯƠNG LAI HẠ SANH DI LẶC TÔN PHẬT.
    NAM MÔ ĐẠI BI HỘI THƯỢNG PHẬT BỒ TÁT.
    NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT.
    ___()___




    [​IMG]
     
    xonack and DJ Hoàng Yến like this.
  9. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    Lời hay ý đẹp - Sưu tầm

    1 Đừng quá xem trọng điều gì. Hãy tiếp nhận mọi sự may rủi một cách nhẹ nhàng( Jepfecson)

    2 "Trong những lúc khó khăn nhất của cuộc sống, đừng cố gắng trở thành một người thành công hay hạnh phúc, tốt hơn hãy trở thành một người có giá trị" (Albert Einstein).

    3 Không nên bày tỏ những lo âu và thất bại của bạn cho những người bạn nghe. Tốt hơn hết nên kể với những kẻ thù của bạn – ít ra thì bạn cũng cung cấp cho họ những phút giây thoải mái, ngoài ra, bạn còn chắc rằng: họ sẽ dỏng tai lên mà nghe bằng hết những lời nói của bạn. (B.Sou)

    4 Người có đạo đức thì luôn kính trọng các bậc đạo đức hơn mình. Người mà không biết kính trọng các bậc đạo đức thì phải biết rằng đạo đức của mình vẫn còn kém dở.

    5 Thế giới này đầy ắp những đau khổ là do người ta chỉ biết sống cho mình, hướng về mình.

    6 Đừng khóc vì nước mắt chỉ làm đấy thêm bể khổ, đừng cười vì ngạo mạn sẽ làm tan vỡ cả tương lai!

    7 Nếu không biết cúi xuống để nhặt một cây kim thì đừng nghĩ rằng sau này sẽ làm được việc lớn; Nếu chưa thể tiết kiệm vài số điện ở bóng đèn, cái quạt trong nhà thì đừng nghĩ rằng sau này mình sẽ giàu.

    8 Kẻ nào nghĩ mình là giỏi, thì biết rằng kẻ ấy vẫn còn quá ngu dốt. Người nào nghĩ mình vẫn còn kém cỏi mà vẫn không tự ti, luôn cố gắng thì đó là 1 suy nghĩ đúng!

    9 Người kiêu mạn hay bị những tai nạn bất ngờ, càng kiêu mạn càng thêm đau khổ. Người khiêm hạ thường có nhiều niềm vui bất ngờ! Càng khiêm hạ bao nhiêu càng hạnh phúc bấy nhiêu!

    10 Người không khoe khoang chưa biết họ tốt hay xấu nhưng là người có bản lĩnh, biết giấu kín thực lực của mình!

    11 Đừng tiêu xài hết tiền bạn đang có, không nên muốn ngủ bao lâu thì ngủ.

    12 Cuộc sống của chúng ta có lắm thăng trầm. Thăng vì đôi lúc chúng ta biết khiêm hạ nhưng trầm vì chúng ta còn mắc bệnh khoe khoang.

    13 Nếu thỏa mãn vật chất là hạnh phúc thì ta có thể xem con bò là hạnh phúc. ( Platon)

    14 Người hay nói dối thì không có việc xấu gì mà người đó không thể làm.

    15 Khi khoe khoang điều hay thì những điều đang có sẽ mất, đang đến sẽ không đến nữa, việc đang làm sẽ không làm được và thường gặp nhiều rủi ro, bất trắc.

    16 Biết đủ không nhục, biết dừng không nguy. Như thế có thể giữ được lâu dài.( Lão Tử)

    17 Người nào hay bị kích động, người đó có một tinh thần yếu đuối. Người nào không bị kích động, người đó có một tinh thần mạnh mẽ.

    18 Hãy khôn ngoan như rắn và hiền lành như chim bồ câu!

    19 Hãy có thái độ không sợ hãi của một anh hùng và trái tim thương yêu của một trẻ thơ.

    20 Việc gì trong đời sống cũng khó khǎn cả, vì chưa thành thói quen khi đã có thói quen thì việc gì cũng không khó.

    21 Trên sân khấu chỉ có kẻ bại trận mới ngồi nói dai. Kẻ thắng trận đã mĩm cười bỏ đi mất với chiến lợi phẩm.

    22 Can đảm không phải là dám chết mà là dám sống và làm ích lợi cho đời!

    23 "Có nhiều điều kỳ diệu chợt đến trong cuộc sống, nhưng hầu hết những điều tuyệt vời trong đời là do ta thận trọng vun đắp, nỗ lực đeo đuổi hoặc đòi hỏi sự kiên trì bền bỉ mới có được. "

    24 Người trí thì sự vui hay sự khổ không làm cho bồng bột hay suy sụp
    25 Con người ta giỏi lên phần nhiều nhờ lúc thực hành, chứ không phải lúc học.

    26 Người không chịu sửa mình mà muốn có tiếng thơm để đời thì khác nào mặt xấu mà muốn có cái hình đẹp trong gương.

    27 Người có trí tuệ càng cao thì càng thấy mình nhỏ bé!

    28 Ðức Phật có dạy: "Y nghĩa bất y ngữ". Nghĩa là chúng ta không nên bận tâm với những lời nói, những câu văn không có ý nghĩa gì cả. Thí dụ như có người nói chúng ta ngu như con bò, nếu chúng ta nổi giận, thì quả là chúng ta ngu thực rồi, còn gì nói nữa. Những câu nói vô nghĩa tương tự khó có thể làm động tâm những người cố gắng tìm hiểu đạo lý.

    29 Cái gì cũng nói biết nghĩa là không biết gì cả( Tục ngữ Anh)

    30 Ngu ngốc không phải là do thiếu kiến thức, không phải là do không muốn học mà do tin rằng đã biết hết tất cả. (Anita Joachim-Daniel)

    31 Nếu không tìm thấy hạnh phúc ngay trong chính bản thân mình thì không thể tìm được ở nơi nào khác( Agnes replier).

    32 Nếu còn tin ở đất đai
    Bao nhiêu gánh nặng trên vai cũng thường
    Nếu còn là kẻ bất lương
    Bao nhiêu bão tố mười phương đổ vào

    33 Chúng ta không yêu quý điều gì, thì điều đó sẽ rời khỏi tầm tay của chúng ta.

    34 Chẳng gìn giữ hạnh nhỏ, tất lụy đến đức lớn!

    35 Người vượt đèn đỏ là người đã có hành vi ăn cắp (thậm chí ăn cướp) quyền sử dụng đèn xanh của người khác.

    36 Cố gắng là sức mạnh của tinh thần nhưng không phải tự nhiên mà có. Chúng ta phải rèn luyện ngay từ khi còn nhỏ. Khi đã qua thời tuổi trẻ, chúng ta rất khó rèn luyện vì Ý chí sẽ không khởi được nữa. Bởi vậy, khi còn trẻ, nếu có được những cảnh khổ để rèn luyện, chúng ta nên xem đó là một diễm phúc của cuộc đời. Phần lớn những người có một thời tuổi trẻ sung sướng là những người không có ý chí, nghị lực. Những người ấy chưa biết cố gắng là gì nên rất dễ dàng chùn bước trước khó khăn hay gục ngã trước hoàn cảnh

    37 Người có tâm tự mãn, tự hào thầm kín giống như cái đĩa cạn, nước không thể rót được nhiều.

    38 "Hạnh phúc là sự bình an của tâm hồn, không phải ở những trò vui giả tạo hay cuồng dại."

    39 Không làm điều mình thích, Chỉ làm điều có ích!

    Sự tôn trọng không đến từ công việc mà bạn đang làm, nó đến từ cái cách mà bạn đang làm công việc đó.

    40 Người mà sống buông thả, bừa bãi, lười biếng là người có nội tâm không chặt chẽ được. Nội tâm cẩu thả, lười biếng là người không chiến thắng được bản thân. Ngay đến thói lười biếng, cẩu thả còn không chiến thắng được thì dĩ nhiên, phần nhiều ta biết rằng họ không chiến thắng được ngoại cảnh, những tác động từ bên ngoài, nói cách khác là dễ bị kích động.

    41 Người không bị kích động là người có một nội tâm mạnh mẽ, trong những hoàn cảnh bất ngờ, những biến cố dữ dội vẫn giữ được sự bình tĩnh, sáng suốt không cuốn theo hoàn cảnh và không đau khổ.

    42 Bạn không thể lựa chọn những gì xảy đến với mình nhưng bạn hoàn toàn có thể lựa chọn thái độ tích cực nhất để đối mặt với chúng.

    43 Con người ta khi chưa thành danh, phải tập sống tiết tháo, theo khuôn mẫu, phép tắc, ước thúc bản thân vì sống bừa bãi, phóng dật thì sau này khó tiến bộ.

    44 Người nào mà đạo đức không vững vàng thì khi gặp cơ hội rất dễ làm chuyện sai trái, lầm lỗi.

    45 Khi ta chưa có địa vị, ai nói gì mình cũng nhịn được, nhưng có địa vị rồi, tâm lại trở nên hẹp hòi, cho nên được ca ngợi thì mình mới vui, ai xem thường thì mình khổ đau.

    46 Sự cảm phục về người này chỉ xuất hiện trong tâm người kia nhưng có thể làm cho họ sung sướng khi biết người khác cảm phục mình.

    47 Một người nghĩ mình giỏi, đôi khi là do họ tự nghĩ mình giỏi, chỉ là cảm xúc và đánh giá cá nhân, không hoàn toàn bởi sự công nhận của những người khác.

    48 Thích nói ra những cái hay, cái tốt của mình cho người khác biết, đó là tâm lý thường tình của con người. Vì người ta nghĩ rằng, những điều đó làm cho họ tăng thêm giá trị và khiến người khác phải nể phục. Tâm lý thèm khát sự cảm phục của người khác là tâm lý rất mãnh liệt của con người.

    49 Làm việc khó bắt đầu nơi chỗ dễ. Làm việc lớn bắt đầu nơi chỗ nhỏ”. Chính vì săn sóc, chăm lo cho những điều nhỏ mà làm được những điều lớn bất ngờ. Bắt đầu từ những việc làm căn bản, nhỏ bé mà thiết thực. Giọt nước chảy lâu cũng làm thủng cối đá. Lỗ mọt nhỏ cũng có thể làm chìm thuyền. Điều thiện cũng như điều ác cũng đều nên được ý thức từ những điều rất nhỏ.

    50 Nếu cái nhỏ gì cũng xem thường, để cho qua loa thì sẽ có ngày trở thành những cái khó lớn. Biết khó mà không xem thường thì có thể đối mặt với mọi hoàn cảnh mà không rơi vào sự lúng túng, dao động. Biết nhỏ thì có thể lấy mềm buộc chặt, lấy ít ngăn chế nhiều.

    51 Người hiểu đạo trị luôn giữ thái độ điềm đạm. Xem cái nhỏ cũng như cái lớn, cái ít như nhiều, lấy đức báo oán. Giải quyết việc khó từ khi còn dễ, thực hành việc lớn từ khi còn nhỏ. Cho nên người đắc đạo trước sau không làm việc gì lớn mà thực hiện được việc lớn.

    52 Người tài không lộ tướng, lộ tướng thì không phải người tài! Người có bản lĩnh khác thường thì tính tình kín đáo, chẳng mấy ai nhìn ra được.

    53 Người có thể tiến bộ thì không tự mãn, không cố chấp, cũng không tự ái. Vì vậy nên mới có thể bỏ cái qua cái cũ mà chấp nhận cái mới được. Khi thấy mình là giỏi nhất thì không còn học hỏi được nữa( vì mình đã là nhất rồi). Khi xem xét sự vật, không được quên mặt đối lập của nó. Nghĩ đến cái hữu hạn thì đừng quên cái vô hạn.

    54 Người không ham giàu thì nghèo không là nỗi khổ; không thương yêu thì xa nhau không tiếc nhớ; không ghét nhau thì gần nhau không bực bội; không tự ái thì bị nhục mạ không khó chịu; không cần danh vọng thì mất chức không là nỗi bận tâm.

    55 Đừng bị kích động trong những trường hợp khẩn cấp. Hãy giữ đôi chân của bạn trên mặt đất.

    56 Giới hạn việc vay mượn: Những người sống bằng tiền vay mượn và thẻ tín dụng sẽ không thể giàu được. Do đó không nên vay mượn một khoản tiền lớn để tiêu dùng hay đầu tư. Cũng không nên thế chấp. Nhiều người cứ tưởng mình quản lý được nợ nần nhưng lại khốn đốn vì chúng tốt nhất là chỉ mượn đến số tiền bạn có thể trả và hãy đầu tư bằng tiền tiết kiệm của chính mình.

    57 Người ta buồn vì có vui (hết vui thì thấy buồn) và người ta vui vì có buồn (hết buồn thì thấy vui). Chỉ có những người thiết lập được sự bình an, tâm tư lắng đọng không bị cảnh bên ngoài chi phối, vượt lên sự buồn vui thường tình mới thực sự vững chải, an trú trong hạnh phúc và tịnh lạc.

    58 Đối với những người nóng giận, nhìn thái độ biểu hiện bên ngoài, tưởng chừng những người hay giận dữ có một bản tính mạnh mẽ, nhưng thực chất, họ có một nội tâm yếu ớt. Vì tâm và thân vốn ngược nhau. Người có thân mạnh là người làm được nhiều việc, hăng hái, năng nổ nhưng tâm chưa hẳn đã mạnh. Tâm mạnh là tâm trầm tĩnh, không dễ dàng bị kích động.

    59 Người sâu sắc thường biết mà tỏ ra không biết, đó là buông xả. Họ biết nhưng không cố chấp cái biết của mình, vẫn ưu ái, thương yêu mọi người. Nếu như các vị Thánh lúc nào cũng biết mà tỏ ra biết, chúng ta sẽ không bao giờ dám đến gần họ. Ở đây, biết mà như không biết, sâu sắc mà buông xả là xuất phát từ tâm từ bi, tâm thanh tịnh. Đó cũng là tế hạnh. Vì vậy, người chưa có tế hạnh, chưa kín đáo thường hay bộc lộ sự hiểu biết của mình trước mặt mọi người.

    60 Ta phải sống khiêm hạ nhưng không hèn hạ, khúm núm. Khi gặp người khác, chúng ta luôn tôn trọng họ nhưng tuyệt đối không khúm núm, không có thái độ của một kẻ cầu cạnh vì đó là thái độ của người mất tư cách.

    61 Người quân tử khi tai họa đến thì không sợ, khi phúc đến thì không mừng. (Khổng Tử)

    62 Khi sống sung túc, phẩm hạnh lớn nhất là sự điều độ,
    Khi gặp tai họa phẩm hạnh lớn nhất là kiên cường(Ba con )

    63 Sự trả thù là dấu hiệu của một tinh thần yếu ớt, bất lực không thể chịu đựng được những sự lăng mạ.( La Rochefoucaulol)

    64 Ngưỡng cửa dẫn đến ngôi nhà khôn ngoan đó là sự tự hiểu mình còn ngu dốt.

    65 Vấn đề không phải là chúng ta sống bao lâu mà sống như thế nào.( Balley)

    66 Người hay nói dối thì không có việc xấu gì mà người đó không dám làm.
    Như con voi lâm trận biết bảo vệ cái vòi là biết giữ mạng sống; nếu nó dùng luôn cả cái vòi tức đã thí mạng, không có gì nó không làm. Cũng vậy, kẻ cố ý nói dối thì không còn chừa điều ác nào.

    67 Tuyệt vọng chính là một sự kiện ghê gớm mà ta cần phải tránh. Đôi khi sự tuyệt vọng, ngã lòng, thối chí có thể dẫn đến việc tìm một lối thoát bằng cách tự tử. Đó là một hành động sai lầm, có tính cách nhất thời, làm lỡ mất cơ hội sửa đổi và làm lại từ đầu. Hãy bắt tay làm lại từ đầu, đạt được kết quả từng ít một, đó là những thứ “của mình”, dù sao ít còn hơn không. Nếu tự tử hay tuyệt vọng mà buông xuôi, cái mà ta có vẫn chỉ là con số không.

    68 Khi nghe khen, chớ vội mừng; khi nghe chê cũng chớ vội buồn; vì vui buồn theo khen chê, cả hai đều làm cho ta sa đọa.

    69 Hầu hết những người có nhiều đam mê hưởng thụ đều có tính ích kỷ cao.

    70 Làm việc nhỏ mà không ra gì thì làm việc lớn cũng khó thành công!

    71 Có nhiều người đã dùng nửa đầu cuộc đời mình để làm cho nửa sau trở nên thảm hại và đê hèn.

    72 Ngay cả những thứ làm cho ta cảm giác thoải mái, thích thú và những thứ cho ta cảm giác bực bội khó chịu( nóng giận), thì cũng đều không thực sự có một chút giá trị gì cả. Ta sẽ thấy : "Ô, đâu có gì trong cái cảm giác thích thú nầy. Ðây chỉ là một thứ cảm giác xuất hiện rồi sẽ biến mất. Cảm giác không thích( nóng giận) cũng vậy, nó chỉ là một cảm giác có rồi mất. Thế thì tại sao chúng ta phải rắc rối với chúng cơ chứ?"

    73 Khi ta tiêu diệt được sự nóng giận trong ta, thì tất cả mọi kẻ thù của ta ở bên ngoài đều bị tiêu diệt.

    74 Hãy tự mình làm chỗ nương tựa cho mình! Người khác thì làm chỗ nương tựa cho mình sao được? Và chính sự khéo tự chế ngự là chỗ nương tựa khó có. ( Lời Phật dạy)

    75 Khi nghe thấy lời chê bai, trước tiên phải biết kẻ đi chê người là hạng người thế nào đã.

    76 Đại thần bị vua Kiệt, vua Trụ phế bỏ thì không hẳn là ngu xuẩn thật sự; bị vua Nghiêu, vua Thuấn phế bỏ mới là bất tài thật sự. Lời nói xấu và lời khen ngợi của thế tục quả thực không đáng tin.

    77 Giàu có không ước hẹn với kiêu ngạo, nhưng kiêu ngạo sẽ tự tìm đến với giàu có; kiêu ngạo và tử vong không liên quan với nhau, nhưng tử vong cũng sẽ tìm đến với kiêu ngạo. Kết cục bi thảm lấy kiêu ngạo làm điềm báo trước; diệt vong lấy kiêu sa xuất hiện để xác định. Thiên hạ thái bình, tự nhiên thói kiêu sa sẽ dễ xuất hiện; kiêu ngạo xa xỉ tự nhiên sẽ dẫn đến nguy nạn diệt vong.

    78 Một số người tuỳ tiện hứa hẹn với người khác, không giữ chữ tín, họ xem sự việc quá dễ dãi, tất phải gặp khó khăn; còn thánh nhân, thường chú trọng khó khăn cao độ, cho nên họ không bao giờ gặp bất cứ khó khăn nào. ( Lão Tử)

    79 Tốc độ của tên bay rất nhanh, nhưng tầm bắn lại không quá hai dặm, vì nó bay một đoạn sẽ dừng lại; tốc độ bước đi rất chậm, nhưng có thể đi đến mấy trăm dặm, vì bước đi không ngừng. Vô luận làm việc gì, điều quý ở chỗ kiên trì đến cùng, chỉ cần giữ được thái độ đó thì cho dù người bình thường có thể đạt được thành tích rất tốt.

    80 Con tuấn mã ngày vượt ngàn dặm, là nhờ chiếc xe nhẹ; vác nhiều chở nặng đi một ngày không đến vài dặm, vì vác chở quá sức. Bất luận làm việc gì, kể cả học tập, đều không được gánh vác quá sức, nếu không thì cho dù người có bản lĩnh đến đâu cũng sẽ bị gục ngã.

    81 Người thông minh tài trí, phải dùng ngu xuẩn để tự thủ; người đa văn thiên biện, phải dùng thiển lậu để tự thủ; người dũng mãnh kiên cường, phải dùng e sợ để tự thủ; người giàu sang phú quý, phải dùng tiết kiệm để tự thủ; người đại nhân đại đức, phải dùng khiêm nhường để tự thủ. Xử thế như vậy mới có thể tránh được tai hoạ vào thân.

    82 Quân tử xử thế nên lấy hành vi của mình làm chính, tôn kính người khác nhưng không đòi người khác phải tôn kính lại mình. Tôn kính và yêu thích người khác là việc của mình, còn được người khác yêu thích mình hay không, là việc của người khác.

    83 Cho dù mười câu nói đúng đến chín câu cũng chưa chắc đã có người tán thưởng bạn, nhưng nếu bạn nói sai một câu thì sẽ bị người khác chỉ trích. Làm việc gì thà tỏ ra vụng một tý, tuyệt đối không được làm ra vẻ thông minh hơn người.

    84 Nhón gót lên để muốn đứng cho cao, kết quả là đứng không vững; xoạc chân cho rộng để muốn đi cho nhanh, kết quả là không đi được. Cố hết sức để thể hiện mình, ngược lại lại không thể bộc lộ được bản thân; tự cho mình là phải, ngược lại lại không thể phân biệt rõ phải trái; cố tâng bốc mình, ngược lại lại không thể lập lên công tích; người tự cao tự đại thì không thể hơn người.( Lão Tử)

    85 Kiêu mạn có cái tác hại là khiến ta dù muốn hay không muốn tạo thành thói quen chê bai người khác . Nếu ta hay nhìn thấy lỗi của người khác ,hay chê bai người khác thì phải biết rằng lúc đó ta đang kiêu mạn.

    86 Quân tử dùng người cho ở xa để xem lòng trung , cho ở gần để xem lòng kính, sai làm nhiều việc để xem cái tài, hỏi lúc vội vàng để xem cái trí, hẹn cho ngặt ngày để xem cái tín, ủy cho tiền bạc để xem cái nhân, giao cho việc nguy biến để xem cái tiết, cho đánh chén say sưa để xem cử chỉ, cho ở chỗ phiền tạp để xem thần sắc…. Xem người đại khái như vậy, thì họa may mới có thể biết người được.( Trang Tử)

    87 Khi con người ta sống chỉ vì mình thì trở thành thừa đối với những người còn lại I.Rađep

    88 Trí tuệ của con người trưởng thành trong tĩnh lặng, còn tính cách trưởng thành trong bão táp W.Gơt

    89 Có khi chỉ một giây phút bồng bột mà cuộc đời hoàn toàn thay đổi. Tương lai ra sao cũng chỉ là do thái độ của chúng ta trước những việc nhỏ nhất hôm nay.

    90 Nếu bạn áp đặt suy nghĩ của bạn lên người khác là quyền của bạn, nhưng nếu bạn nghĩ rằng người ta sẽ thành ra cái thứ mà bạn muốn thì thật là ngô nghê, buồn cười!

    91 Người ta có thể làm việc thiện mà không cần ầm ĩ.

    92 Không phải cứ làm theo những gì mình muốn thì sẽ sung sướng hả hê thích thú. Trái lại.... người ta phải trả giá cho những gì đã làm.

    93 Phải khiêm tốn để biết rằng mình vẫn có thể sai!

    94 Không thể “nói chuyện trên trời” khi chưa đứng một cách vững chắc trên đất.

    95 Mỗi ngày ta cần nghe một bài ca ngắn, đọc một bài thơ hay, xem một bức tranh đẹp và nói những điều tử tế

    96 Thế gian thường có người giúp người thì cho là ban ơn, trong lòng kiêu hãnh tự cho mình siêu việt không ai bằng. Thái độ này rất nguy hiểm và thường dẫn đến hậu quả phản diện: giúp người mà không tăng thêm tình cảm mà ngược lại còn làm mất phần tình người đang có.

    97 Trong cuộc sống không chỉ có 1 cánh cửa hạnh phúc.
     
    xonack thích bài này.
  10. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    VỀ KIẾM TIỀN: đừng bao giờ phụ thuộc vào một nguồn thu nhập duy nhất. Hãy đầu tư để tạo ra nguồn thứ hai.

    VỀ TIÊU TIỀN: nếu như bạn cứ mua những thứ bạn không cần thì sớm muộn gì bạn cũng phải bán những thứ mình cần.

    VỀ TIẾT KIỆM TIỀN: không nên tiết kiệm những khoản còn lại sau chi tiêu, mà hãy tiêu những khoản còn lại sau khi tiết kiệm.

    VỀ MẠO HIỂM: đừng bao giờ thử độ sâu của dòng sông bằng cả hai chân.

    VỀ ĐẦU TƯ: đừng bao giờ cho hết tất cả số trứng vào một rổ.

    VỀ SỰ KÌ VỌNG: Trung thực là một món quà vô cùng đắt giá và đừng mong chờ chúng từ những kẻ rẻ tiền


     
    xonack thích bài này.
  11. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    Thành Cát Tư Hãn & Con Chim Ưng


    Buổi sáng nọ, Thành Cát Tư Hãn và các thuộc hạ của ông đi săn. Thành Cát Tư Hãn mang theo trên cánh tay của ông con chim ưng mà ông yêu thích. Đến trưa không được gì cả, Thành Cát Tư Hãn quay lại chỗ cắm trại, và để khỏi phải cáu kỉnh với đám thuộc hạ, ông rời nhóm, cỡi ngựa đi một mình. Trong sức nóng của mùa Hè, ông khát nước nhưng mọi dòng suối đều khô cạn. Thế rồi, hết sức ngạc nhiên, ông nhìn thấy một dòng nước nhỏ chảy ra từ một tảng đá ngay trước mặt ông.

    Ông lấy ra chiếc cốc bằng bạc ra hứng nước. Thật lâu nước mới chảy đầy cốc và, ngay khi ông đưa chiếc cốc lên môi thì con chim ưng bay lên và giật chiếc cốc rồi ném nó xuống đất.
    Thành Cát Tư Hãn giận lắm, nhưng vì con chim ưng rất được ông yêu thích nên ông cúi xuống nhặt chiếc cốc lên, lau sạch bụi, và lại hứng nước. Khi nước chỉ mới được nửa cốc, con chim ưng lại lao đến tấn công làm đổ nước.

    Lần nầy, ông rút kiếm ra khỏi vỏ, nhặt chiếc cốc và lại hứng nước, vừa canh chừng dòng nước, vừa để ý đến con chim ưng. Ngay lúc ông có đủ nước trong cốc và sắp uống, thì con chim ưng lại bay lên và lao về phía ông. Thành Cát Tư Hãn, với một nhát kiếm, đâm thủng qua lồng ngực con chim.

    Dòng nước kia đã khô cạn ; và Thành Cát Tư Hãn leo lên tảng đá để tìm nguồn suối khác. Ông kinh ngạc khi thấy có một vũng nước, và ngay giữa vũng nước đó là xác một con rắn độc nhất của miền đất này. Nếu ông lỡ uống nước đó, chắc hẳn ông đã chết rồi. Thành Cát Tư Hãn quay lại chỗ cắm trại, ôm theo xác của con chim ưng. Ông ra lệnh làm một bức tượng chim bằng vàng, và trên một cánh chim, ông khắc dòng chữ :

    “Thậm chí khi một người bạn làm điều gì đó anh không thích, người đó vẫn cứ là bạn của anh”.

    Và trên cánh bên kia, ông khắc dòng chữ :

    “Bất cứ hành động nào được thực hiện trong sự giận dữ đều là hành động đưa đến sự thất bại”.
     
    xonack and kieuphong like this.
  12. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    * Trước kia vua hậu đãi, mà nay bạc bẽo, vả lại tôi cũng không có lỗi gì, lúc này tôi nên đi là phải.

    Ở đời, có thịnh ắt có suy, có hội họp ắt có ly tán, lành dữ vô thường, họa phúc tự mình chuốc lấy. Kết bạn mà không bền chắc thì không nên thân. Thân mà không có chừng độ, thân lâu sẽ có khinh lờn. Ví như múc nước giếng, múc sâu thì nổi cặn. Gần người hiền được thêm trí huệ, ở với kẻ dốt càng thêm ngu si. Thường thấy thì hay khinh lờn, xa nhau thì sanh oán giận. Giao tiếp với người lành nên qua lại có chừng độ, thân mà có cung kỉnh thì thân lâu càng có hậu. Giao thiệp với kẻ bất lương, họ ăn ở không thật thà, lời ngon tiếng ngọt chẳng qua là để lợi dụng mình, dù cho có kết hợp cũng không nên tin. vua lấy lễ độ tiếp tôi, tôi cung kính đáp lại. Nay vua đối đãi khinh dể thì tôi phải cách xa. Thương yêu nhau rồi có sự giận ghét nhau, khi thương thì muốn nhờ cậy, lúc ghét thì chẳng muốn gần. Lấy sự cung kỉnh nhau để cầu thân thiện, lấy sự răn dạy lẫn nhau để tránh xa điều ác. Mà nay có người chẳng phân biệt cái nào là ác, cái nào là thiện, ấy chẳng phải là đạo an thân. Người không có lỗi với mình, thì mình không nên bày đặt sự sai lầm mà vu oan cho họ. Người ác tôn thờ mình, mình không nên nhận lãnh. Người muốn xa ta thì ta không nên miễn cưỡng gần họ. Sự thương yêu đã xa lìa thì không nên nghĩ đến.


    Con chim đậu gãy nhánh còn biết đi tìm nhánh khác để đậu, huống chi làm người qua lại có pháp độ, hà tất phải thủ thường. Cành mục ta không nên vịn nắm, người loạn ý ta chẳng nên phạm nhằm họ. Người muốn đem việc xấu cho nhau, dù thấy nhau cũng không vui, ta xướng mà người không phụ họa theo, nên biết đó là người ở bạc. Người muốn đem việc chẳng lành cho nhau thì dù chậm dù gấp cũng phải đi; đem lời trung chính nhắc nhở nhau, thì cũng đủ biết người ấy là người có hậu. Mà nay lại có người không chịu gần người hiền, chẳng lánh xa kẻ ác, trước kính sau khinh, không phân biệt kẻ hiền người ngu, thì nếu ta không đi còn đợi đến bao giờ mới đi ! Hoàng hậu ban đầu lễ lạy mà nay chỉ vòng tay, nếu ta không đi để đợi đến chừng mắng đuổi rồi mới đi hay sao ? Ban đầu thì giường vàng, nay giường tre, ban đầu đũa ngà chén ngọc, mà nay chén sành đũa tre, ban đầu thì cơm ngon canh ngọt, mà nay cơm hẩm gạo tấm, vậy nếu ta không đi, đợi đến khi cơm đổ dưới đất mới chịu đi hay sao ? Bạn tri thức gặp nhau như chủ đãi khách, đêm đầu thì quý trọng như vàng, đêm thứ hai thì làm lơ như bạc, đêm thứ ba lạt nhách như đồng, chứng cớ rõ ràng như vậy, nếu tôi không đi, đợi đến chừng nào mới đi ?

    Vua thưa :

    – Nước trẫm mà được giàu có, thịnh vượng là nhờ Ngài. Nếu nay Ngài bỏ đi, sau này nước nhà ắt sẽ hoại.

    Hiền Nhân đáp :

    * Trong thiên hạ có bốn điều tự hoại : Một là cây có nhiều hoa trái thì nặng sẽ gãy nhánh; hai là rắn độc ngậm nọc độc, nọc sẽ trở lại hại nó; ba là kẻ làm tôi không hiền thì sẽ hại nước nhà; bốn là người làm việc bất thiện thì khi chết sẽ đọa vào địa ngục; ấy là bốn điều tự hoại.

    Vậy nên trong Kinh dạy rằng : “Sự độc ác do tâm sanh ra và sẽ trở lại tự hại tâm mình, cũng như sắt sanh ra chất sét, chất sét ấy sẽ trở lại tiêu hình của sắt”.

    Nhà vua thưa :

    – Trong nước không có tôi hiền, mọi việc đều nhờ nơi Ngài, nếu Ngài bỏ trẫm mà đi thì nước nhà sau này sẽ nguy ngập.

    Hiền Nhân đáp :

    * Làm người có bốn điều tự nguy : Một là gánh vác việc nhà người; hai là làm chứng việc nhà người; ba là làm mai mối vợ chồng người; bốn là tin nghe theo lời tà siểm. Ấy là bốn điều tự nguy.

    Vậy nên trong Kinh dạy rằng : “Người ngu chuyên làm việc ác, tự rước lấy sự tai họa vào thân. Đời nay vui lòng, lung ý, đời sau mang tội rất nặng”.
    Nhà vua thưa :

    – Trẫm kính trọng Ngài như người bạn quý, thường ở với nhau không khinh dể, Ngài chớ bỏ mà đi.

    Hiền Nhân đáp :

    * Bạn có bốn thứ : Một là kết bạn như hoa; hai là kết bạn như cân; ba là kết bạn như núi; bốn là kết bạn như đất.

    Sao gọi là kết bạn như hoa ? Khi bông hoa còn tươi tốt thì giắt trên đầu, khô héo rồi bỏ đi. Kết bạn cũng thế : hễ thấy giàu sang thì xu phụ theo, thấy nghèo nàn lại bỏ làm lơ.

    Sao gọi là kết bạn như cân ? Khi để vật nặng thì đầu gục xuống, vật nhẹ thì đầu vổng lên, có qua lại thì cung kính nhau, không qua lại thì khi rẻ nhau.

    Sao gọi là kết bạn như núi ? Hòn núi vàng, loài chim thú tụ về, lông cánh được chói màu vàng rực. Kết bạn cũng thế : khi sang thời sang với nhau, khi vui đồng vui.

    Sao gọi là kết bạn như đất ? Tất cả mọi vật đều dựa đất mà sanh. Làm bạn để nuôi dưỡng, ủng hộ, ân hậu không quên...

    Nhà vua thưa :

    – Nay trẫm biết cái trí suy nghĩ của trẫm còn cạn hẹp, tin theo lời tà siểm, khiến ngài Hiền Nhân phải ra đi.

    Hiền Nhân đáp :

    * Người có trí biết bốn việc không tin : Một là bạn tà ngụy; hai là bề tôi siểm nịnh; ba là vợ yêu nghiệt; bốn là con bất hiếu. Ấy là bốn cái không nên tin theo.

    Vì thế Kinh dạy : “Bạn tà hại người, tôi nịnh loạn triều, vợ yêu nghiệt phá nhà, và con bất hiếu hại cả cha mẹ”.

    Nhà vua thưa :

    – Trước kia trẫm yêu quý hậu trọng Ngài, xin Ngài nghĩ lòng tốt của trẫm không nên bỏ đi vậy.

    Hiền Nhân đáp :

    * Có mười trạng thái tỏ cho biết là có yêu quý hậu trọng : Một là xa nhau lâu không quên; hai là thấy nhau thì vui mừng; ba là có món ngon vật lạ san sẻ cho nhau; bốn là khi có lỡ lời không chấp trách nhau; năm là nghe điều lành càng thêm vui vẻ; sáu là thấy việc dữ đem lời trung chính mà can gián; bảy là làm được những việc khó làm; tám là không đem chuyện riêng nói với người khác; chín là khi gặp việc bối rối phải giải quyết cho nhau; mười là đến lúc nghèo khổ không rời bỏ nhau. Ấy là mười sự yêu quý hậu trọng.

    Nên trong Kinh có dạy : “Bỏ dữ làm lành, tu tập đúng như pháp, đem lời trung chánh dạy dỗ, nghĩa hiệp, có đạo”.

    Nhà vua nói :

    – Vì tội ác của bốn quan cận thần, nên Ngài không ưa Trẫm nữa.

    Hiền Nhân tiếp :

    * Có tám việc biết là không ưa nhau : Một là thấy nhau mặt đổi sắc; hai là liếc ngó không thẳng thắn; ba là lời nói không ôn hòa; bốn là nói phải cho là quấy; năm là nghe lời suy bại thì vui thích; sáu là nghe lời hưng thịnh thì không vui; bảy là hủy bỏ, chê bai việc tốt đẹp của người; tám là tán thành việc ác của người.

    Vậy nên trong Kinh dạy rằng : “Lỡ đánh chết người, tội ấy còn có thể dung thứ; dùng tâm độc âm mưu để hại người, tâm niệm ấy rất không nên gần”.

    – Trẫm là người ngu si, không biết phân biệt kẻ trí người ngu, nên nghe lời tà siểm làm trái mất ý Thánh nhơn.

    * Có mười sự chứng tỏ đó là người trí : Một là biết kẻ hiền người ngu; hai là biết kẻ sang người hèn; ba là biết kẻ giàu người nghèo; bốn là biết việc nào khó việc nào dễ; năm là biết việc nào đáng bỏ việc nào nên làm; sáu là biết nhiệm vụ của mình; bảy là vào nước nào biết được phong tục của nước ấy; tám là biết được chỗ trở về; chín là học rộng hiểu nhiều; mười là biết được túc mạng. Mười việc đó chứng tỏ người có trí.

    Kinh dạy : “Khi tai nạn gấp rút mới biết được lòng bạn, có đánh nhau mới biết kẻ yếu người mạnh, có luận nghị mới biết được người trí, lúc cơm thua gạo kém mới biết người có lòng nhân”.

    – Nước trẫm từ khi được Ngài giúp đỡ, trong ngoài đều được an ổn. Nếu nay Ngài bỏ ra đi thì trẫm còn biết nương nhờ ai nữa.

    * Có tám điều kiện để an ổn : Một là được của cha mẹ để lại; hai là có nghề nghiệp bảo đảm lấy sự sống của mình; ba là học thức cao; bốn là có bạn hiền; năm là có người vợ trinh lương; sáu là được người con hiếu thảo; bảy là tôi tớ được hòa thuận; tám là lìa xa việc ác. Đó là tám điều kiện để được an ổn.

    Kinh dạy : “Sanh ra sẵn có của cha mẹ để lại và gặp được bạn hiền rất thiết; các việc ác không phạm đến và có phước thừa rất thích”.

    – Lời của Thánh nhơn thật không một ai nghe mà không thích.

    * Có tám cái thích : Một là cùng làm việc với người hiền; hai là được học với bậc Thánh nhơn; ba là tánh thể được nhân từ và ôn hòa; bốn là sự nghiệp mỗi ngày mỗi hưng thịnh; năm là diệt được tánh giận dữ; sáu là biết lo phòng ngừa tai nạn; bảy là biết nương gần đạo pháp; tám là bạn bè không dối gạt nhau.

    Kinh chép rằng : “Có Phật ra đời rất thích; diễn giảng đạo pháp rất thích, chúng Tăng nhóm họp và hòa thuận rất thích. Hòa thuận thì thường an vui”.

    – Ngài Hiền Nhân thường khi dễ khuyên can mà nay sao lại khó cầm lắm thế ?

    * Có mười trường hợp mình không thể khuyên can : Một là tham lam che mất lương tri; hai là tham đắm sắc đẹp; ba là ưa danh vọng địa vị; bốn là kẻ ngang tàn bạo ngược; năm là kẻ nhút nhát; sáu là kẻ khờ khạo lừ đừ; bảy là kẻ kiêu ngạo buông lung; tám là người ưa đấu tranh; chín là người chấp tập tục si mê; mười là kẻ tiểu nhơn. Ấy là mười trường hợp mà ta không thể khuyên can.
    **************************
    Kinh chép : “Nói Pháp cho người ngu nghe cũng như nói với kẻ điếc, những ai khó hóa độ thì không thể khuyên can”.

    – Trẫm là kẻ kiêu ngạo lại thêm buông lung, chưa thể xa lìa được sắc đẹp, còn Ngài là người đã chứng pháp vô vi, lẽ nào không nói với trẫm nữa sao ?

    * Có mười trường hợp mà mình không nên nói với người : Một là kẻ ngạo mạn; hai là kẻ ngu độn; ba là kẻ hay lo sợ; bốn là kẻ ham vui chơi; năm là kẻ hay e lệ; sáu là kẻ câm ngọng; bảy là kẻ cừu hận; tám là kẻ đói lạnh; chín là kẻ mắc nhiều việc; mười là người đang tham thiền tịnh lự. Đó là mười trường hợp.

    Trong Kinh có câu : “Làm được hãy nên nói, làm không được thì đừng nên nói suông; lời hư ngụy không thành tín thì các bậc minh triết không thèm đoái đến”.

    – Người đàn bà xinh đẹp, nói năng khôn khéo êm tai, mà trong thì tội ác, ngoại dâm, thì căn cứ vào đâu mà hiểu được họ ?

    * Có mười triệu chứng sẽ hiển hiện cho ta thấy : Một là đầu tóc rối và bới tóc nghiêng một bên; hai là mặt hay biến sắc và mồ hôi tự nhiên chảy; ba là lớn tiếng nói cười; bốn là hay liếc ngó không đoan chính; năm là trang sức lộng lẫy; sáu là hay nhìn trộm kẽ vách; bảy là ngồi không yên; tám là hay dạo chơi trong xóm làng; chín là hay đi dạo chơi ngoài đồng vắng; mười là hay giao thiệp với hạng dâm nữ.

    Kinh chép : “Đàn bà con gái thật khó tin, lời nói khôn khéo của họ rất dễ hại người. Vì thế bậc cao sĩ lánh xa không muốn thân cận”.

    – Trẫm thấy thường tình người ta hay thân cận và tin cậy đàn bà mà không biết tội ác lừa gạt của họ.

    * Có mười việc không nên thân cận và tin cậy : Một là vua tôi hậu đãi; hai là tình nhân của một người đàn bà mình quen; ba là kẻ ỷ sức mình; bốn là kẻ ỷ vào tiền của; năm là chỗ nước chảy rất mạnh; sáu là chỗ nhà cũ tường xiêu; bảy là hang rồng hang rắn; tám là chỗ quan quân tra xét; chín là chỗ của kẻ đã thù giận mình; mười là chỗ có trùng độc. Ấy chính là mười chỗ không nên thân cận và tin cậy.

    Trong Kinh có câu : “Những ai bảo uống rượu không say, những ai bảo đã say không loạn. Việc vua hậu đãi, đàn bà thương yêu, tất cả những cái ấy rất khó tin cậy”.

    – Như lời Ngài nói thì có nhiều trường hợp thương nhau quá rồi cũng ghét nhau quá. Trẫm rất ghét như vậy, và quả thật cái đó đáng ghét lắm.

    * Có năm cái đáng ghét : Một là ác khẩu hại người; hai là gièm pha, siểm nịnh, và thúc giục sự đấu tranh; ba là rầy rà không thuận hòa; bốn là ganh ghét và trù rủa; năm là nói hai lưỡi gạt người.

    Kinh dạy rằng : “Làm cho kẻ khác mệt nhọc và mình mong muốn sự hay ho về phần mình thì chỉ rước họa vào thân, tự gây lấy oán thù sâu nặng”.

    – Làm thế nào để được người kính mến ?

    * Có năm tính tốt này thì được người cung kính : Một là nhu hòa và nhẫn nhịn; hai là cung kính và có tín tâm; ba là mau mắn và ít nói; bốn là lời nói đi đôi với việc làm; năm là đối với bạn càng lâu càng thâm hậu. Năm điều ấy là đặc tính làm cho người ta cung kính mình.

    Trong Kinh có câu : “Nếu biết thương lấy mình thì phải dè dặt giữ mình. Các bậc Hiền sĩ có chí hướng thượng cao xa, học hiểu chính đáng thì không bao giờ lầm lạc”.

    – Còn vì sao bị người khinh mạn ?

    * Năm nguyên do sau đây bị người khinh mạn : Một là kẻ râu dài mà ngã mạn; hai là áo quần dơ bẩn; ba là thiếu suy nghĩ; bốn là dâm ô vô lễ; năm là chơi bời không tiết độ.

    Kinh dạy : “Giữ và thâu nhiếp ý tưởng vào chỗ chính cũng như ngựa theo dây cương ; không kiêu, không mạn, thì người và trời đều cung kính”.

    Nhà vua lại năn nỉ :

    – Xin Ngài lưu ý, cùng trẫm trở về Tinh xá.

    Hiền Nhân đáp :

    * Có mười kẻ mà mình không nên mời về nhà : Một là thầy ác; hai là bạn tà; ba là kẻ hay khinh bỉ bậc Thánh nhơn; bốn là kẻ hay nói tráo trở; năm là kẻ dâm ô; sáu là người thèm rượu; bảy là kẻ có tánh xấu; tám là người không biết ơn nghĩa; chín là đàn bà con gái mất nết; mười là kẻ tỳ thiếp ưa trang sức. Đấy là mười hạng không nên mời về nhà.

    Kinh chép : “Lánh xa người ác, đừng làm bạn với kẻ dâm lung, chỉ nên tùng sự các bậc Hiền giả, mới mong thành người minh đức”.

    – Được Ngài ở lại thì trẫm cùng thiên hạ được an vui vô sự. Nay Ngài bỏ đi thì nhân dân trong nước đều oán trách trẫm.

    * Có tám điều kiện để được an vui : Một là vâng thờ kính thuận các bậc Sư trưởng; hai là đem sự hiếu thuận dạy cho nhân dân; ba là khiêm nhường kẻ trên người dưới; bốn là phải tập tánh nhân đức ôn hòa; năm là cứu giúp người trong cơn nguy cấp; sáu là phải quên mình mà nghĩ đến người; bảy là thâu thuế ăn lời nhẹ và phải biết tiết kiệm; tám là bỏ hận thù xưa. Đấy là tám điều kiện để được an vui.
    **************************





    Trong Kinh có câu : “Chuyên tu cội đức, nghĩ trước rồi làm sau, cứu giúp người trong cơn nguy cấp và bần khổ, thì trọn đời được an vui”.

    – Trẫm luôn luôn nghĩ đến Hiền Nhân, nào có bao giờ lãng quên.

    * Bậc trí giả có mười hai điều luôn luôn phải nghĩ tới không bao giờ lãng quên : Một là khi gà gáy sáng đã nghĩ tới tội lỗi mà lo làm việc phúc đức để đền bù lại; hai là nhớ việc hầu hạ tôn thân; ba là gặp việc gì phải suy nghĩ dự bị trước; bốn là phải lo nghĩ lánh xa sự nguy hại; năm là phải nghĩ trước mới nói sau để khỏi phải lầm lạc; sáu là phải nghĩ đến những kẻ lạc lầm mà đem lời trung chánh dạy bảo nhắc nhởû họ; bảy là phải nghĩ đến những kẻ nghèo khổ để thương xót cấp hộ; tám là phải lo làm việc bố thí nếu mình có của; chín là phải nghĩ đến việc ăn uống cho có chừng độ; mười là phải nhớ giữ sự công bình khi phân xử hoặc phân chia; mười một là phải nhớ đem ân từ ban bố cho dân gian; mười hai là phải thường nghĩ đến sự huấn luyện nếu mình là quân sĩ hay võ quan. Đấy là mười hai điều mà kẻ trí giả phải nghĩ đến.

    Vậy nên trong Kinh có câu : “Làm việc gì phải lo dự bị trước, như vậy sự nghiệp sẽ mỗi ngày mỗi lớn không khi nào thất bại”.

    – Tiếc rằng trẫm không có một bậc Đại hiền nào để cầu Hiền Nhân lại cho trẫm.

    Hiền Nhân lại tiếp :

    * Bậc Đại hiền có mười hạnh tốt : Một là học rộng hiểu nhiều; hai là không phạm giới luật trong Kinh dạy; ba là kính thờ Tam Bảo; bốn là thọ lãnh pháp lành không quên; năm là kiềm chế được tham sân si; sáu là tu tập được pháp tứ đẳng tâm; bảy là ưa làm việc ân đức; tám là không nhiễu hại chúng sanh; chín là hay hóa độ được người bất nghĩa; mười là không lầm lộn việc lành việc ác.

    Kinh dạy : “Gặp được bậc Đại hiền rất khó, như ít có lắm vậy, các bậc ấy ở đâu thì bà con quyến thuộc và người chung quanh đều được nhờ cậy”.

    – Thật là tội trẫm quá nặng, nuôi dưỡng kẻ ác làm cho Ngài giận mà bỏ đi.

    * Kẻ đại ác, đại khái có mười lăm tội nặng : Một là sát sanh; hai là trộm cắp; ba là quen thói dâm ô; bốn là dối trá; năm là nịnh hót; sáu là chuốt ngót; bảy là gièm pha; tám là khinh bậc Hiền sĩ; chín là tham sự ô trược; mười là buông lung; mười một là say sưa; mười hai là ganh ghét người hiền; mười ba là hủy báng đạo đức; mười bốn là sát hại Thánh nhơn; mười lăm là không kể tội lỗi. Đấy là mười lăm điều tội ác của kẻ phàm ngu.

    Trong Kinh có câu : “Gian ngược, tham lam, oán người lương thiện, làm việc bất chính, thì khi chết, đọa vào ác đạo”.

    – Trẫm năn nỉ Ngài mãi mà không được, lấy làm hổ thẹn quá !

    * Người đời có mười cái đáng hổ thẹn : Một là làm vua không hiểu chánh trị; hai là tôi thần mà vô lễ; ba là thọ ân không lo báo đáp; bốn là có tội lỗi không chịu chừa bỏ; năm là một vợ hai chồng hay một chồng hai vợ; sáu là chưa cưới mà có thai; bảy là tập hợp không thành; tám là có binh khí mà không thể chiến đấu; chín là kẻ bỏn sẻn thấy người bố thí; mười là tôi tớ mà chủ không sai khiến được. Đó là mười cái đáng hổ thẹn.

    Kinh chép : “Những ai biết hổ thẹn đều là kẻ rất dễ dạy, rất dễ sách tấn cũng như điều khiển ngựa hay”.

    – Nay trẫm mới biết rằng : Người đạo đức rất khó chiều chuộng.

    * Có mười hai điều khó : Một là làm việc với người ngu; hai là yếu đuối chống lại được với sức mạnh; ba là thù nhau mà ở chung một nhà; bốn là học ít mà đứng ra nghị luận; năm là nghèo hèn mà trả được nợ; sáu là ra trận không có tướng sĩ; bảy là thờ vua trọn đời; tám là học đạo mà thiếu mất tín tâm; chín là làm ác mà muốn được quả báo đẹp; mười là sanh ra đời được gặp Phật; mười một là được nghe Chánh pháp của Phật; mười hai là làm theo được Chánh pháp ấy mà thành tựu. Đấy là mười hai điều thật khó
    **************************



    Kinh dạy : “Được làm người là khó, gặp Phật ra đời là khó, được nghe giáo pháp của Phật là khó, vâng làm theo được giáo pháp ấy thật khó”.

    Nhà vua khen ngợi :

    – Gần bậc minh đức thật có lợi. Đàm luận với Ngài, trẫm lại được thêm trí tuệ.

    * Người có trí tuệ, đại khái biết bốn mươi lăm việc : 1- Là sửa sang nhà cửa; 2- Là gây một không khí hòa hợp trong gia đình; 3- Là giao thân với chín họ; 4- Là tin ở bè bạn; 5- Là theo học với bậc Minh sư; 6- Là làm việc gì quyết cho thành tựu; 7- Là tài trí cao rộng; 8- Là mọi hành vi đều hướng về việc lành; 9- Là giàu sang thì lo làm việc ân đức; 10- Là tạo tác và sửa sang đều phải thận trọng; 11- Là có của phải mở mang sự nghiệp; 12- Là không giao của cải cho con cái nếu chúng còn nhỏ; 13- Là kết bạn với người hiền; 14- Là không quá tin những ai mới vừa quen biết; 15- Là tiền của ở chỗ huyện quan phải đem về đừng để lâu; 16- Là mua bán đổi chác phải thật thà không hề lường gạt; 17- Là dời ở nơi nào phải đến xem trước; 18- Là đến đâu phải biết đó là giàu hay nghèo, quý hay tiện; 19- Là phải giao thiệp thân cận với người lành; 20- Là phải nương vào một thế lực; 21- Là đừng tranh hơn kém với kẻ cường bạo; 22- Là xưa giàu mà nay suy thì có thể mong phục hưng cơ nghiệp; 23- Nếu là bần khổ thì đừng có cao vọng to tát; 24- Là có của quý không nên khoe với người; 25- Là việc bí mật đừng nói cho vợ nghe; 26- Là làm vua phải kính người hiền đức; 27- Là phải ăn ở có hậu, nhứt là với các bậc trung tín; 28- Là nếu thanh liêm, có thể dùng trị nước, hay có thể đứng ra trị nước; 29- Là gặp việc phải lập công to; 30- Là trong công cuộc giáo hóa, lấy sự hiếu thuận làm căn bản; 31- Là phép của ông thầy là quý sự ôn hòa, như thế học trò đủ cung kính; 32- Là thầy có nhiều học trò, phải dạy chúng làm điều trung nghĩa; 33- Là làm thuốc phải có hiệu nghiệm, nghề còn vụng chớ đem ra thi thố; 34- Là đau ốm phải nghe lời thầy thuốc; 35- Là ăn uống phải giữ cho có độ lượng; 36- Là có của ngon vật lạ chia sẻ cho nhau đừng tiếc; 37- Là cho ai hoặc cho ai mượn vật gì phải tự tay mình trao cho họ; 38- Là làm chứng cớ cho người chơn chánh; 39- Là đừng vu oan cho người vô tội; 40- Là can gián sự oán giận và làm cho sự thuận thảo trở về giữa hai người; 41- Là nhẫn nại và xa lánh việc ác; 42- Là đừng phân biệt giàu nghèo mà ở với người; 43- Là lấy sự thuận hòa làm quý; 44- Là theo đạo thì phải giữ giới; 45- Là lấy sự trong sạch làm quý hơn tất cả.

    Trong trần thế chỉ có đạo Niết-bàn là cao quý hơn tất cả.

    Vì sao ? Vì Niết-bàn là cảnh giới không có sự già nua, bệnh, chết, không đói lạnh, không tai hoạn nước lửa, không oan gia, không trộm cướp, không dục vọng ân ái, không lo buồn hoạn nạn, không tất cả những khổ sở đớn đau. Cảnh giới ấy là diệt độ. Diệt độ không phải là một sự chết, nhưng đấy là sự giải thoát tự tại thôi.

    Cảnh giới ấy, hoàn toàn an vui, một niềm vui thanh tịnh vô biên, có thể kiến lập cảnh giới ấy trên trần thế, cho riêng mình và cho chung tất cả muôn loài. Bệ hạ hãy tự lo tự tu, tự tỉnh lấy. Bệ hạ hãy tự thương lấy Bệ hạ.

    Hiền Nhân này xin lên đường.

    Vua lại hỏi :

    – Ngài lên đường, thế không còn răn dạy trẫm điều gì nữa ư ?

    * Chỗ đất bị nước mạnh xoáy lở thì dù một trăm năm sau, cũng không nên dựng lấy một cái gì trên ấy. Vì dòng nước sẽ theo thói cũ mà lôi cuốn đi mất tất cả. Người có ác tâm mà bây giờ họ bảo mình là bắt đầu làm lành thì mình quyết không tin vội. Vì tâm ác của họ chưa diệt, họ sẽ trở lại làm việc ác, ta phải nên dè dặt. Người muốn làm việc gì phải làm lần lần, như người đào giếng, đào mãi xuống sâu sẽ có mạch nước. Kẻ trí giả thấy sự nguy hiểm hoặc bất bình giữa cuộc thế, thì hãy ra tay cứu giúp cũng như người có tài bơi lội có thể lội ngang qua dòng nước mạnh.

    Nhà vua thưa :

    – Lời dạy của Ngài từ trước đến sau trẫm đều ghi nhớ trong lòng và rồi đây tất cả những trang sĩ phu trong nước nghe được, sẽ không một ai là không vui mừng. Việc ác trước kia sẽ dẹp bỏ hết, không ai còn dám nói đến nữa.
    **************************



    Ngừng một lát vua tiếp :

    – Trẫm muốn nghe lời Ngài dạy, và nếu như có người nào khác đến, thì trẫm làm sao biết được người đó là bậc trí ?

    Hiền Nhân đáp :

    * Chỗ vấn đáp của người trí bao giờ cũng khác xa kẻ tầm thường. Không lời nói nào của họ mà không phải là lời lành. Bậc thầy bao giờ cũng chính đáng. Và những đức tánh này chứng tỏ rằng người ấy là bậc trí giả : Nhân từ, mềm mỏng, cẩn thận, chắc thật, ôn hòa nhã nhặn, lời nói hoạt bát và hay hâm mộ các việc lành. Bệ hạ đừng có nghi nan gì nữa.

    Nghe lời nói, thấy việc làm của họ, thì biết là tâm và khẩu giống nhau. Xem cách cư xử, vẻ đi đứng của họ mà biết là không giả dối; nghiệm việc họ làm, cách ăn mặc, cách làm lụng cũng dư biết là bậc trí tuệ.

    Đàm luận với người trí phải cho vừa ý họ, mà muốn cho vừa ý họ thì thật là khó.

    – Trẫm muốn tôn thờ người trí mà đừng làm mất ý họ thì phải làm sao ?

    * Kính mà đừng khinh, nghe lời dạy phải làm theo, vì chỗ hiểu biết của người trí rất đúng, bao giờ họ cũng thể theo Chánh đạo và không có tâm tham cầu, lại có thể suy xét rõ được việc quá khứ, hiện tại và vị lai. Tầm mắt của bậc trí giả rất rộng, họ thấy rõ muôn vật trong không gian và thời gian đều chỉ là biến hiện, muôn pháp đều quay về nơi nhứt điểm không tịch bản nhiên.

    Kẻ trí giả nhìn thấy rõ ràng đời là một sự biến đổi tang thương; trẻ trung rồi sẽ già nua, cường tráng rồi sẽ suy nhược, có sống thì sẽ có chết; giàu sang như mây nổi, đều là vô thường cả. Cho nên, lúc an ổn phải nghĩ đến khi nguy ngập, khi hưng thạnh thì nghĩ phải đến lúc vô thường, người lành thì kính mến, người ác thì phải lánh xa. Nếu có giận hờn ai thì nên trừ bỏ, đừng vì thế mà gây ác hại người. Nhu hòa mà khó xâm phạm, yếu đuối mà khó thắng.

    Người trí như vậy đó, ta không nên khinh thường.

    – Trẫm hết sức cung kính tôn sùng người trí, như thế có phước chi chăng ?

    * Người trí theo phép Thánh Hiền, thường làm việc nhân từ và ưa dạy dỗ kẻ ngu muội trở nên sáng suốt như họ. Người trị nước thì nên ban bố ân huệ cho kẻ biết làm lành, kẻ tu hành thì lo dẫn dắt mọi người về nơi Chánh đạo; quốc gia có cấp nạn thì cùng nhau đàm luận lo toan; tới lui phải biết thời mới khỏi bị sự nghi ngờ oán trách. Tuy có ân rộng đức lớn với người, nhưng đừng mong cầu người báo đáp; thờ người trí thì được phước và trọn đời không mắc phải tai nạn. Bệ hạ đừng có nghi nan. Pháp chánh trị không nên trái với lý đạo, dạy dân làm lành thì càng ngày càng thêm lợi ích cho nước.

    Đứa vua than thở :

    – Có ai nữa để cầm Hiền Nhân ở lại giúp ta ? Trời ơi ! Thật lòng trẫm rất sầu thảm, hoảng hốt như kẻ điên cuồng.

    Vua bèn rơi lụy khóc lóc, đến trước Hiền Nhân, sám hối cầu xin xá tội.
    Hiền Nhân đỡ :

    * Ví như người không có tài bơi lội, thì không nên xuống dưới nước sâu, biết người cừu hận với ta, ta cũng không nên hại họ. Đời có thân hậu nhau, rồi có gây gổ nhau; có gây gổ nhau rồi lại xin lỗi nhau; tuy hòa giải khéo lắm, nhưng mà chi bằng trước kia đừng gây gổ là hơn. Nay, người lành mà Bệ hạ không ban thưởng, trở lại nghe gièm siểm.

    Hiền Nhân cũng như con chim bay, không nhứt định đậu ở cành nào. Đạo pháp của Hiền Nhân không thể lẫn lộn với lỗi lầm như thế để mất chỗ thanh cao quý giá. Cũng như lửa cháy ngoài đồng trống, những cây gần bên sẽ bị cháy sém, hễ chỗ có nước xoáy là thuyền quay, hễ là độc trùng là hại người. Vì thế Hiền Nhân muốn tùng sự với người trí để khỏi bị ngu hèn quấy nhiễu. Hiền Nhân đã rõ rằng : Cỏ cây mỗi thứ mỗi khác, loài chim muông cũng thế : Bạch hạc thì lông trắng, chim quạ thì lông đen. Nay, Hiền Nhân cũng khác mà ai kia cũng khác, nên Hiền Nhân này không muốn lưu lại đây nữa. Đem cái áo lụa đẹp mặc cho người nhà quê cày ruộng thì thật là vô ích. Vì sao ? Người nhà quê ấy chỉ quen bùn đất, làm gì biết mặc áo lụa đẹp và có mặc cũng chỉ làm hư.

    Ở nhân gian có một thứ cây gọi là Phản Lệ. Người chủ trồng nó thì không được ăn trái, còn có kẻ muốn hái trộm thì trái lại sanh ra cho mà hái. Bệ hạ cũng như cây ấy : người giúp nước được an ổn lại hất hủi đuổi xô, còn kẻ nịnh thần gian dối, phá tan việc triều chính lại cầm ở lại cho ăn bổng lộc. Khách ở lâu, chủ nhà sanh nhàm chán, nên Hiền Nhân này phải đi vậy.
    Nhà vua kính cẩn thưa :

    - Mạng người rất trọng, cúi xin Ngài mở lòng từ nghĩ thương đến. Trẫm nay muốn đem thân mạng tôn thờ Ngài hơn xưa.

    * Bệ hạ nói thế, nhưng cũng chưa chắc gì làm được. Ý Hoàng hậu rất độc ác, Hiền Nhân này không nên ở lại làm chi, Hiền Nhân là vị Sa-môn mang bình bát khất thực, tự vui và dứt trừ tham vọng, giữ trọn giới luật của đạo và xa lìa tất cả tội lỗi
     
    xonack and kieuphong like this.
  13. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    1. SƯ TỬ ĐÁ :
    Sư tử được coi là 1 loại thú lành , có thể giải trừ được nhiều loại hình sát trước nhà , đồng thời còn có tác dụng tăng thêm uy phong của 1 cơ quan nhà nước , 1 công ty lớn , tăng thêm sinh khí cho nhà ở. Sư tử đá rất thích hợp với những người sống bằng nghề nước bọt như luật sư , diễn viên. Trong phòng làm việc của những người làm nghề này có thể đặt 1 đôi để gây thêm thanh thế , tăng tài lộc. Sư tử luôn đặt có đôi , 1 đực , 1 cái mới đúng , xin thận trọng , đừng mua nhầm. Ngoài ra , khi đặt sư tử nên lưu ý nó có nhiều chất liệu , nhiều màu sắc , nên chọn chất liệu và màu thích hợp với Ngũ hành nơi đặt nó. Và 1 điểm rất quan trọng nữa là sư tử luôn đặt ngó ra ngoài , không được ngó vào nhà.


    2. SƯ TỬ ĐỒNG :
    Rất hay dùng để hóa sát ngăn ngừa tai họa. Nó hay được dùng khi :
    _ Nhà ngay giao lộ
    _ Cột đèn trước cửa
    _ Cây to trước cửa hay cửa sổ
    _ các vị trí Họa Hại và Tuyệt Mệnh trong như: Nhà mà có người mạng Thủy , đặt sư tử đồng càng tốt , vì được Kim sinh Thủy thêm Vượng Tài. Nhớ cũng đặt quay đầu sư tử ra ngoài.

    3. GÀ ĐỒNG :

    Đây là vật chống lại thói trăng hoa rất hay trong PT. Đặt gà trên kệ , tủ nhìn ra cửa có thể cấm tiệt thói trăng hoa từ ngoài đưa đến. Nếu dùng trong tủ quần áo , phải dùng 1 đôi , đặt 2 bên góc tủ.

    4. GÀ GỐM SỨ :
    Khác với gà đồng , gà làm bằng gốm sứ lại dùng cho việc hóa giải hình sát Ngô Công Sát. Tức là bên ngoài nhà có các cấu trúc giống hình sâu , rết với các chân chìa ra 2 bên. NHƯNG nên nhớ rằng : Nếu nó chỉ chĩa vào nhà thì không sao , chỉ khi nào nó chỉa vào BẾP hoặc GIƯỜNG hay PHÒNG NGỦ TRẺ EM thì mới cần hóa giải. Loại gà này nên chọn loại gà trống , tối đa chỉ là 2 con , mõ nó nên để hướng về phía có hình sát.

    5. RÙA ( QUY )
    Đây là 1 trong Tứ Linh , hấp thu Linh Khí Trời Đất nên sóng rất thọ. Nó vừa là biểu tượng của Trường thọ , vừa có tác dụng hóa sát. Trong PT , không phải lúc nào chúng ta cũng dùng Cương chọi Cương theo kiểu đặt Sư Tử , Kỳ Lân , Tỳ Hưu , Long Mã , …vv.. mà cũng có lúc ta phải dùng Nhu khắc Cương theo cách đặt Rùa ( Quy ). Nhất là trong phòng người già , nếu đặt 1 con rùa đầu hướng ra cửa sổ là rất hay. Rùa ( Quy ) sống cũng có khả năng hóa sát , nên xin đừng nghe lời ai bảo trong nhà không nên nuôi Quy ( Rùa ). Chỉ xin lưu ý , khi dùng Rùa ( Quy) sống để hóa sát , nếu nó chết hãy lập tức thay ngay con khác , không cần lo lắng. Để hóa sát với biểu tượng Rùa , nên lưu ý chất liệu nó và Ngũ Hành nơi đặt , và CHỈ KHI HUNG SÁT MẠNH , ngại dùng sư tử không chống nổi mới phải dùng , tránh lạm dụng.

    6. LONG QUY :
    Đây là 1 loại thú lành , chuyên đem điều may mán đến , nên thường được dùng để hóa giải tai ương. Trong PT , Long Quy thường được dùng nơi có Thủy khí nặng , hoặc nơi Tam Sát chiéu đến. Nơi có Thủy Khí nặng thường phát sinh chuyện đôi co , đặt Long Quy nơi đó , ngoài việc hóa giải đôi co còn tăng thêm nhân duyên nữa đấy.

    7. LONG THẦN TỌA :
    Rồng là con vật đứng đầu trong các loài thú lành ( nam giới dùng thích hợp hơn nữ ) , nên ngoài việc hóa sát nó còn tăng cường phát huy quyền lực , người có chức vụ cao dùng nó có hiệu quả càng lớn. Nó còn có tác dụng đè ép bọn tiểu nhân rất tốt , nên rất thích hợp cho người làm việc hành chính , hoặc hoạt động chính trị , giúp chống lại những lời dèm pha và tăng cường quyền uy. Có thể đặt công cụ này ở góc trái bàn viết tượng cho Tả Thanh Long.
    Nói chung về loại Rồng , thì không nên đặt hướng đầu Rồng về phòng ngủ , nhất là phòng ngủ trẻ em. Nếu treo tranh Rồng thì tốt nhất là dùng khung màu kim. Số lượng Rồng trong tranh nếu nhiều thì phải có 1 con chủ bầy , nếu không là Quần Long Vô Chủ , chỉ gây hại chứ không có lợi.

    8. KỲ LÂN :
    Đây cũng là 1 con vật trong bộ Tứ Linh , nên uy lực rất mạnh. Ngoài việc hóa sát , Kỳ Lân còn có tác dụng Chiêu Tài , Thêm Đinh. Nam nữ đều dùng được.

    9. TÌ HƯU :
    Đây là 1 loài thú trong truyền thuyết có từ thời thượng cổ , có tác dụng hóa tai , giải nạn rất hay. Nó có thể đặt hướng ra ngoài , hoặc loại nhỏ làm trang sức đeo bên mình cũng tốt.

    10. NGỰA ĐỒNG :
    Ngựa là con vật tượng cho sự đi xa , nên rất thích hợp cho những người hay đi công tác xa , hoặc bôn ba đây đó. Nên chọn 1 đôi ngựa đồng đặt ở trên bàn viết hoặc chỗ Tài Vị trong nhà , đầu ngựa hướng ra cửa , cửa sổ. LƯU Ý tránh đặt ngựa trong bếp , trong nhà tắm.
    Nói chung với việc dùng ngựa , xin lưu ý máy điểm sau :
    _ Người tuổi Tý tránh dùng biểu tượng hay tranh ảnh ngựa.
    _ Nếu đặt nhiều con ngựa , thì số 6 con ngựa là tốt nhất cho việc sinh tài lộc , 8 con ngựa tốt nhất cho việc sum họp gia đình , ĐẠI KỴ dùng 5 con ngựa ( vì như ngày xưa là Ngũ Mã Phanh Thây ).
    _ Ngựa không dùng cho hóa sát.

    11. VOI
    Với Voi Đồng thì tác dụng chính của nó là Hút Tài Lộc , nhất là nhà mà mở cửa , cửa sổ nhìn thấy ao , hồ , sông , biển thì càng có hiệu quả cao.
    Với voi bằng gồm sứ , thường được dùng để hóa giải các cấu trúc nặng nề như dầm nhà , xà nhà đè xuống.

    12. CHÓ :

    Với sư tử thì ta trấn cửa lớn , chó thì trấn cửa sau. Nhưng nhiều người theo thói quen là coi chó để giữ nhà , nên đặt ở trước cửa , cũng không sau. Số lượng chỉ 1-2 con là đủ. Người tuổi Thìn tránh dùng biểu tượng chó. Nên lưu ý màu sắc nó cho phù hợp phương hướng nhà.
     
    xonack and kieuphong like this.
  14. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    Chỉnh sửa cuối: 6/3/13
    xonack and kieuphong like this.
  15. kieuphong_@

    kieuphong_@ Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
    xonack thích bài này.
  16. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
    :SugarwareZ-221::SugarwareZ-221::SugarwareZ-221: Mấy cái phòng này hạp mệnh Mộc nhìn ghiền quá ...

    Ước gì vô 1 lốc Độc Đắc :D Sống là phải Mơ haha
     
    xonack thích bài này.
  17. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    xonack thích bài này.
  18. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
    xonack thích bài này.
  19. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    xonack thích bài này.
  20. anhhoa22

    anhhoa22 Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    xonack thích bài này.