HAPPY GARDEN

Thảo luận trong 'Spam' bắt đầu bởi BEAT OF ANGEL, 4/8/14.

  1. QUỈ LỆ

    QUỈ LỆ Thần Tài

    tin-nhan-chuc-ngu-ngon-1.jpg

    bá cá bx iêm đã lên giường khò oy :SugarwareZ-046::SugarwareZ-046::SugarwareZ-046:
     
  2. BEAT OF ANGEL

    BEAT OF ANGEL Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
  3. BEAT OF ANGEL

    BEAT OF ANGEL Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
  4. BEAT OF ANGEL

    BEAT OF ANGEL Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
  5. BEAT OF ANGEL

    BEAT OF ANGEL Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
    cỏ may, aicungduoc and myngoc like this.
  6. BEAT OF ANGEL

    BEAT OF ANGEL Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
  7. BEAT OF ANGEL

    BEAT OF ANGEL Thần Tài Perennial member

    Em nhớ điều gì ở mùa Thu Hà Nội?

    Hà Nội mùa Thu có gì đẹp đến thế, để có những thứ vẩn vơ dù chỉ đi qua một lần mà vẫn khiến người ta phải nhớ mãi, để dù chẳng tha thiết mà vẫn khiến người ta cứ vương vấn không quên, để dù có những lúc chán Hà Nội đến điên cuồng, dù có đi xa đến đâu, vẫn muốn vội vã quay lại nơi ấy, càng yêu càng nhớ, càng nhớ càng khó quên. Có lẽ, đó chỉ có thể là những ngày mùa Thu Hà Nội.

    Hà Nội chẳng còn là Hà Nội nếu như thiếu mùa Thu. Thu đến khoác trên mình tấm áo lụa đào trầm mặc trong một buổi chiều gió muộn, những ngày nắng nhạt e ấp và dịu dàng, không quá sôi nổi gay gắt như ngày hè nắng đổ lửa, không lạnh nhạt trầm ấm như mùa đông.

    [​IMG]

    Yêu cái lạnh hờ hững tê tê nơi đầu gió, yêu cái không khí thơm mùi cây cỏ hoa lá bình yên ngày gió về, yêu mái ngói rêu phong còn sót lại giữa lòng Hà Nội để thấy lòng mình trùng xuống, nhẹ hơn và yên bình hơn.

    Là những buổi chiều vương vấn hương hoa sữa trên con đường Nguyễn Du, là những ngày đắm mình trong phố hoa, nhứng đóa cúc họa mi đẹp dịu dàng tinh khôi e ấp vào một buổi chiều se lạnh trên đường phố Hà Nội.

    Là những ngày lang thang đến mỏi chân bên rặng liễu rũ bóng Hồ gươm phiêu diêu hay hàng phượng vĩ dọc đường Lý Thường kiệt trút những chiếc lá nhỏ xíu vàng ươm trải dọc vỉa hè….


    [​IMG]

    Là những buổi chiều ở nhà thờ lớn cổ kính vang vọng khúc hát: “Hà Nội mùa thu - mùa thu Hà Nội. Mùa hoa sữa về thơm từng cơn gió. Mùa cốm xanh về thơm bàn tay nhỏ phố sữa vỉa hè thơm bước chân qua.” Nét cổ kính trầm mặc ấy tưởng chừng như vĩnh cửu với thời gian.

    Và là em, nụ cười của mùa Thu tỏa nắng vàng ươm trên những con đường Hà Nội. Là bàn tay trong tay siết chặt vào nhau, đi trong em một chiều nhiều gió, là những chiều đạp xe bên nhau rồi khẽ quay sang mỉm cười những chiều hồ Tây hương sen lan trong gió, luồn vào tóc em cho ai đó vấn vương nếu Thu không quay về, sẽ chẳng nhớ nhung, chẳng còn chờ đợi, chẳng còn những bịn rịn khi xa nhau, quấn quýt ngày trở về nếu như vắng mùa Thu.

    Rồi nhận ra, có những thứ chẳng bao giờ quay trở lại, chỉ có mùa Thu Hà Nội vẫn ở đó, đẹp và kiêu sa đến nao lòng mà thôi. Giá như không có những ngày mùa Thu quá đỗi bình yên ấy, có lẽ chúng ta đã không từng đi trên cùng một con đường, phải không em?


    [​IMG]
     
    cỏ may thích bài này.
  8. BEAT OF ANGEL

    BEAT OF ANGEL Thần Tài Perennial member

    [Ngẫm]
    Một con tàu du lịch gặp nạn trên biển, trên thuyền có một đôi vợ chồng rất khó khăn mới lên đến trước mũi thuyền cứu hộ, trên thuyền cứu hộ chỉ còn thừa duy nhất 1 chỗ ngồi. Lúc này, người đàn ông để vợ mình ở lại, còn bản thân nhảy lên thuyền cứu hộ.
    Người phụ nữ đứng trên con thuyền sắp chìm, hét lên với người đàn ông một câu…………..
    Kể đến đây, thầy giáo hỏi học sinh: “Các em đoán xem, người phụ nữ sẽ hét lên câu gì?”
    Tất cả học sinh phẫn nộ, nói rằng: “Em hận anh, em đã nhìn nhầm người rồi.”
    Lúc này thầy giáo chú ý đến một cậu học sinh mãi vẫn không trả lời, liền hỏi cậu bé. Cậu học sinh nói: “Thầy ơi, em nghĩ người phụ nữ sẽ nói: Chăm sóc tốt con của chúng ta anh nhé!”
    Thầy giáo ngạc nhiên hỏi: “Em nghe qua câu chuyện này rồi ư?”
    Học sinh lắc đầu: “Chưa ạ, nhưng mà mẹ em trước khi mất cũng nói với bố em như vậy.”
    Thầy giáo xúc động: “Trả lời rất đúng.”
    Người đàn ông được cứu sống trở về quê hương, một mình nuôi con gái trưởng thành. Nhiều năm sau, anh ta mắc bệnh qua đời, người con gái lúc sắp xếp kỷ vật, phát hiện quyển nhật ký của bố. Hóa ra, lúc mẹ và bố ngồi trên chiếc tàu ấy, người mẹ đã mắc bệnh nan y, trong giây phút quyết định, người chồng đã dành lấy cơ hội sống duy nhất về phần mình. Trong nhật ký viết rằng : “Anh ước gì anh và em có thể cùng nhau chìm xuống đáy biển, nhưng anh không thể. Vì con gái chúng ta, anh chỉ có thể để em một mình ngủ giấc ngủ dài dưới đáy đại dương sâu thẳm. Anh xin lỗi.”
    Kể xong câu chuyện, phòng học trở nên im ắng, các em học sinh đã hiểu được ý nghĩa câu chuyện này: Thiện và ác trên thế gian, có lúc lắm mối rối bời, khó lòng phân biệt, bởi vậy đừng nên dễ dàng nhận định người khác.
    Người thích chủ động thanh toán tiền, không phải bởi vì người ta dư dả, mà là người ta xem trọng tình bạn hơn tiền bạc.
    Trong công việc, người tình nguyện nhận nhiều việc về mình, không phải bởi vì người ta ngốc, mà là người ta hiểu được ý nghĩa trách nhiệm.
    Sau khi cãi nhau người xin lỗi trước, không phải bởi vì người ta sai, mà là người ta hiểu được trân trọng người bên cạnh mình.
    Người tình nguyện giúp đỡ người khác, không phải vì nợ người đó cái gì, mà là vì người ta xem người đó là bạn...
     
    cỏ may thích bài này.
  9. BEAT OF ANGEL

    BEAT OF ANGEL Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     

    Các file đính kèm:

    • image.jpg
      image.jpg
      Kích thước:
      42 KB
      Đọc:
      167
    cỏ may thích bài này.
  10. BEAT OF ANGEL

    BEAT OF ANGEL Thần Tài Perennial member

    Chương 5: Đính hôn​



    #28
    Ngày đính hôn, Từ Vi Vũ ăn mặc đặc biệt… điển trai và lịch lãm. Vừa nhìn thấy tôi đã hỏi “trông anh thế nào?” Tôi trả lời, cũng được. Lúc ăn cơm quay sang, hỏi “trông anh thế nào?” Tôi đáp, cũng đẹp. Một lần nữa khi rót rượu lại tiếp tục bài ca “trông anh thế nào?” Tôi mất kiên nhẫn, nói, đẹp trai lắm! Mọi người xung quanh quay sang nhìn, Từ Vi Vũ cười: “Không có gì đâu, vợ tôi khen tôi đẹp trai ấy mà.”

    “…”

    #29

    Sau khi đính hôn, Từ Vi Vũ đòi đi du lịch, đăng kí lịch trình xong xuôi.

    Vừa lên xe anh đã tựa vào vai tôi ngủ, tôi thấy rất khó hiểu, người ầm ĩ đòi đi du lịch bằng được là anh mà người lên ”xe du lịch” chưa được bao lâu đã lăn quay ra ngủ cũng chính là anh.

    Tôi đẩy đẩy đầu Vi Vũ nói: “Anh nghĩ cái gì thế?”

    Anh cười ha hả: “Để anh hồi tưởng lại cảnh em ngồi xe trước anh ngồi xe sau năm xưa một tí, hôm ấy lượn kiểu gì cũng không gặp được nhau, vậy nên bây giờ thoả mãn anh chút đi.”

    Tôi im lặng một lúc rồi nói: “Câu vừa rồi của anh có lỗi ngữ pháp đấy.”

    Vi Vũ: “…”

    #30

    Hai ngày nay trời oi bức, Vi Vũ chỉ mặc quần dài, để trần đi đi lại lại trong phòng, thấy tôi liếc qua đôi lần, anh nhăn nhó tung ra một câu: “Đừng giở trò lưu manh đấy nhé.”

    Nhưng khi không nhìn nữa, anh lại lượn là lượn lờ không yên trước mặt tôi.

    Cuối cùng tôi đành đầu hàng: “Được rồi, anh muốn làm gì?[1]”

    ( [1] Câu này của Thanh Khê còn có thể hiểu là “Được rồi, anh muốn làm à?” )
    Anh đỏ mặt trả lời: “Muốn.”Tôi mất một khoảng thời gian tương đối dài để tiêu hoá xong câu trả lời của anh.
    Khi đó mới thấu hiểu câu nói “Không sợ lưu manh, chỉ sợ lưu manh có văn hoá”.

    #31

    Tài khoản, mật khẩu MSN, QQ hay mailbox của tôi, Từ Vi Vũ đều biết hết từ A đến Z, tôi cũng thường để anh đăng nhập hộ. Về vấn đề này, bạn thân tôi cảm thán: “Sự tin cậy và tự tin như thế chẳng còn tồn tại bao nhiêu trong xã hội này.” Rồi hỏi tiếp, “Mày đã vào tài khoản của người yêu bao giờ chưa?”

    Tôi đáp chưa. Sau đó, nó bắt đầu ra sức giật dây tôi đi tìm hiểu. Thấy bạn mình nói say sưa, tôi cũng không nỡ làm nó phật ý đành thuận miệng ừ. Hôm ấy về nhà, khi mở máy tính tôi cũng tiện hỏi một câu: “Vi Vũ, có cần em đăng nhập MSN hộ không?”

    Anh nghệt ra: “Không cần!”

    Tôi thấy là lạ, nghĩ thầm, chẳng lẽ anh giấu diếm gì đó thật? Nhưng lúc ấy cũng chẳng mấy để tâm, sau này, có một hôm, tôi vào phòng sách thấy máy tính đang mở, không thấy tăm hơi Từ Vi Vũ đâu. Rất trùng hợp là tài khoản của anh đang online, tôi vô tình đọc được cửa sổ hiển thị trên màn hình:

    “Lão Từ, hôm nào có thời gian ra ngoài ăn cơm đi, nhớ mang theo bạn Tiểu Cố của mày nữa!”

    “Ông không có thời gian, Cố Thanh Khê lại càng không có thời gian.”

    “Chúng mày đang tích cực sản xuất báo đáp nước nhà hay sao mà bận rộn thế? Anh em muốn thấy vợ chú là chính, lâu lắm rồi không gặp.”

    “Mày thân thiết lắm à mà đòi gặp?”

    “Đồng chí Từ, đừng ngang bướng, cẩn thận gặp vợ đồng chí tôi sẽ báo cáo tình hình thời cấp 3, ngày nào đồng chí cũng YY người ta trong phòng ngủ! Vi Vũ, ôi hình tượng cao quý của mày ha ha ha ha ha!”

    “Ồ, vậy ít nhất mày phải gặp được cô ấy đã chứ.”

    “… Vũ, đôi khi, mày thực sự rất độc ác.”

    Tôi… đóng cửa sổ, nhìn phân loại trong MSN của anh: Bạn học, đồng nghiệp, nước Đức, người thân, người yêu. Trong ”người yêu” chỉ có một tài khoản, là của tôi, được Từ Vi Vũ ghi chú: My Love!

    Tôi thầm nghĩ, thật đơn giản dễ hiểu.

    Khi đang đứng lên, bỗng tôi bị người phía sau nhấn xuống, nói thật là lúc ấy tim tôi có đập nhanh hơn một tí ti. Ngẩng đầu thấy Từ Vi Vũ đang nhìn tôi, cười tủm tỉm, vui vẻ lan từ chân mày sang khoé mắt, nói: “Cuối cùng cũng đợi đến một ngày em kiểm tra tài khoản của anh, anh rất xúc động.”

    “…”

    #32

    Cuối tuần tôi đến trường xử lý một số chuyện, Vi Vũ cũng đi theo. Anh không thích lái xe, trước giờ toàn dính lấy ghế phụ, hôm nay hiếm hoi được buổi tự làm tài xế, tôi ngồi cạnh nhìn anh một cái đầy nghi ngờ, Vi Vũ vui vẻ nói: “Gia[2]hôm nay rất vui.”

    ([2] Gia: Cách gọi của quan lại, địa chủ thời xưa.)
    Gần đây, câu cửa miệng của Vi Vũ là: Gia…
    Trước kia tôi từng hỏi, “Anh học từ này ở đâu thế?”

    Anh trả lời: “Cậu em trai ‘sói hoang’ của em tự xưng là tiểu gia, được, vậy anh đây phải là đại gia, nhưng ngẫm lại thấy đại gia nghe không đáng tin cho lắm, vậy nên rút lại thành gia, tuyệt không? Rất phù hợp với hình tượng của anh phải không?”

    Tôi nhìn người bên cạnh, trước mặt tôi tính cách của Từ Vi Vũ vẫn luôn giống như thời cấp ba. Tôi không nhịn được sờ sờ gò má anh, anh hỏi: “Em sao thế?”

    “Không có gì.” Chỉ là tự cảm thấy mình vô cùng may mắn, không có anh, hẳn là cuộc đời tôi sẽ rất nhạt nhẽo và buồn tẻ với học hành, tốt nghiệp, tìm một công việc ổn định, rồi đến độ tuổi nào đó được cha mẹ sắp xếp đi xem mặt, và có thể sẽ kết hôn với một người nhìn vừa mắt dù tình cảm chẳng có bao nhiêu.

    Tôi nói: “Vi Vũ, anh đẹp trai lắm.”

    Anh mừng rỡ, “Bây giờ em mới phát hiện ra sao!”

    Một người chưa bao giờ thiếu thốn sự tự tin.


    Chương 6: Mùa hè đầu tiên




    #33

    Trước khi trang trí nhà, mẹ dặn tôi vẽ hai bức tranh treo trong phòng khách, đỡ phải đi mua, phí tiền. Thế là tôi bắt đầu loay hoay vẽ tranh, nhưng có vấn đề mới nảy sinh: màu dính khô đặc, vải vẽ đã ”xử lí” hết từ khi chuyển nhà nên hôm sau tôi đành lọ mọ đi chợ mua vật liệu. Đang mua thì em trai gọi điện đến, vừa nghe: “Where are you?”

    Tôi nói đang mua sắm, nó lại hỏi tiếp: “When back?”

    Tôi cảnh cáo: “Nói tiếng Trung đàng hoàng vào cho chị!”

    Em trai ném điện thoại, “Ai đó nói tiếng Anh sao chị không mắng? Anh ta còn nói tiếng Đức nữa đấy! Quá bất công, quá vô lí, sao chị lại thiên vị như thế? Em là em trai chị cơ mà!”

    Một tay xách bàn vẽ, một tay lỉnh kỉnh ôm màu nên tôi phải kẹp di động dưới tai, nghe vậy, cáu: “Thì sao hả, anh ấy là chồng chị!”

    Bên kia im lặng vài giây, sau đó tôi nghe thấy giọng Từ Vi Vũ, “Ha ha, nhóc, sẵn sàng đánh cược, chấp nhận chịu thua, nhả tiền ra đây! Đấu với anh? Chú em còn gà lắm.”

    Tôi…

    #34

    Ngày thứ hai về nhà, tôi thấy chữ ký trên QQ của em trai đổi thành: “Về nhà thật là chán quá đi! Còn chán hơn ở trường nữa.”

    Lập tức, tôi chạy sang phòng, nhéo tai nó: “Còn chán không? Chán không?”

    Em trai nhỏ gào oa oa thảm thương: “Chị gái dịu dàng là người xấu!” Sau đó gọi mẹ cứu mạng!

    Tôi phản ứng vô thức: “Gào rách cổ họng cũng không có ai đến cứu đâu!”

    Nhưng vừa ngẩng đầu lên thì thấy Từ Vi Vũ đang chình ình trước cửa, bình tĩnh hỏi: “Anh phải cứu ai?”

    Tối đó, tôi bị Từ Vi Vũ kéo sang phòng, anh vừa tắm xong, nằm trên giường, vạt áo he hé mở, chớp mắt quyến rũ nói: “Thanh Khê, em cũng nói một câu ‘Gào rách cổ họng cũng không có ai đến cứu đâu’ với anh đi.”

    Thật là…

    #35

    Em trai cuối cùng không thể ngồi ở nhà thêm nữa, chưa được bao lâu đã ầm ĩ kêu sắp mốc lên rồi, muốn ra ngoài đi lại! Sau đó lôi tôi cùng lượn đường.

    Nó ngó nghiêng đủ kiểu người đẹp, chân dài, mặc quần áo thời thượng tấp nập trên đường, quay sang nhìn tôi, sau đó nhìn người đẹp, rồi lại nhìn nhìn tôi, cuối cùng chân thành đặt một câu nghi vấn: “Sao Từ Vi Vũ có thể thích chị mình được nhỉ?”

    “…”

    #36

    Một tối, đi xem phim với em trai và người yêu, em trai muốn xem “X”, người yêu phản đối: “Xem ‘Y’ có vẻ hay hơn.” Tôi đề nghị: “Vậy thì xem ‘Z’ nhé?” Cả hai đều đồng ý.

    #37

    Hồi ở nước ngoài, Từ Vi Vũ chơi game khá nhiều.

    Tên nhân vật của anh là: Người đàn ông của Thanh Khê. Khi bắt gặp, tôi được dịp “đông cứng” một phen.

    Có đôi lần em trai ầm ĩ đòi chơi game với anh, vì không giết được ngoài đời nên đành xả hận trong game!

    “Chẳng qua vì… anh ta dùng tên chị nên em không giết được thôi, nhưng, mẹ kiếp, nhìn chữ ‘người đàn ông’ dính đằng sau em lại đặc biệt ngứa tay!” Mỗi khi chơi game xong, nó lại gào khóc y một câu như vậy. Cho đến một hôm, không nhịn được nữa, nó nổi bão: “Từ Vi Vũ, anh có phải đàn ông không hả?! Thuở đời lại đặt cái tên như thế, sửa ngay cho tôi!”

    Vi Vũ thản nhiên nói: “Anh là đàn ông, ghi rõ rành rành ở tên tài khoản còn gì?”

    Em trai: “Anh không đặt nổi cái tên nào bình thường được à!?”

    Vi Vũ: “Ý em là tên ‘Thanh Khê’ không bình thường?”

    Em trai: “Anh đừng có ngậm máu phun người! Tôi nói tên chị tôi không bình thường bao giờ! Aaaa tức chết, anh mới không bình thường! Cả nhà anh mới là không bình thường!”

    Vi Vũ quay lại phía tôi nói: “Thanh Khê, em trai em nói nhà mình toàn người không bình thường, bây giờ anh là người của em, em xem có phải nó đang nói em không…”

    Em trai hộc máu: “Anh, anh, anh… Chị kìa!!!!!”

    Em trai đáng thương trước nay chưa bị ai bắt nạt bao giờ, nhưng hễ về nhà lại tức đến giơ chân vì Từ Vi Vũ, nó cứ thua là đánh, cứ đánh là thua. Tôi rất muốn nói với nó rằng, em không thắng được đâu, Vi Vũ là loại người có thể khen một bí thư thành phố rằng “Kiểu tóc được đấy” trong khi vị lãnh đạo kia đầu trọc lốc, nghe nói lúc đó cha Vi Vũ còn “phì” luôn tại chỗ.

    #38

    Thời gian em trai ở nhà trôi qua rất nhanh, lúc sắp đi nó mới bắt đầu thấy tiếc, ký tên trên QQ cũng đổi thành: “Không muốn đi.”

    Nhưng không muốn cũng phải đi, ngày cuối, tôi tiễn nó lên máy bay, chàng trai cao hơn tôi hai cái đầu ôm chị gái thật chặt, mắt đỏ hoe: “Chị, em đi nhé, chị phải nhớ em đấy.”

    Tôi hứa: “Sẽ nhớ.” Sau đó nhắc nhở: “Sang bên ấy đừng có đua đòi xăm trổ, uống rượu hút thuốc, trẻ con uống rượu người ta chỉ thấy học đòi người lớn thôi, chẳng tăng thêm phẩm vị của em đâu. Thích ai thì có thể theo đuổi, nhưng cấm có quan hệ nam nữ lung tung. Tóc dài phải đi cắt, sao cho người ta nhìn được mắt mình. Học hành cẩn thận, tự biết giữ gìn sức khoẻ của bản thân.”

    Em trai tủi thân: “Chị còn dài dòng hơn cả mẹ.”

    Nhưng cả nó và tôi đều biết, ngoài nó ra, tôi có nói nhiều với ai bao giờ.

    #39

    Sau khi về trường, em trai gọi điện cho tôi, hỏi: “Chị, Từ Vi Vũ có ở đấy không?”

    Tôi trả lời: “Tìm anh ấy à, đợi một chút.”

    Nó vội vàng la toáng lên: “Ai thèm tìm anh ta! Em hỏi xem anh ta có ở đấy không để nói chuyện cho dễ thôi.”

    Chẳng hiểu sao hai người này đặc biệt không hợp nhau, tôi đáp: “Sao thế? Chắc giờ anh ấy đang lên mạng trong phòng sách.”

    Thế là nó lập tức bắn như súng liên thanh: “Chị, chị không thấy đính hôn như thế là sớm quá à? Mà chị không thấy Từ Vi Vũ giả nhân giả nghĩa sao? Chị ở cùng với anh ta, chắc chắn sau này sẽ chịu thiệt thòi!”

    Tôi hỏi: “Giả nhân giả nghĩa thế nào?”

    Em trai vội nói: “Chị đợi tý, em gửi cái này cho xem!”

    Hai phút sau, có tiếng Từ Vi Vũ gọi tôi từ phòng sách, anh nói: “Thanh Khê, em vào đây một lát.”

    Tôi vào phòng, nghi ngờ: “Sao thế?”

    Từ Vi Vũ cười chỉ chỉ máy tính, trên QQ của tôi hiển thị ảnh chụp màn hình em trai gửi đến.

    “Em trai: Nói cho anh biết, đừng tưởng rằng anh với chị tôi yêu nhau là tôi sẽ gọi anh bằng anh!

    Từ Vi Vũ: Khỏi cần gọi anh, anh rể luôn đi.

    Em trai: … Tôi dựa vào[1]!

    Từ Vi Vũ: Dựa vào anh thà tự dựa vào chính em.

    ([1] Nguyên là 靠 (Kháo, KAO)

    Từ không có nghĩa, được sử dụng nhiều trên mạng, đại ý thể hiện sự không hài lòng, ngạc nhiên hoặc không quan tâm. Gần như được dùng thay cho “Ngất”, “Mẹ kiếp”,…



    Ngoài ra, ở một số khu vực phía Bắc, từ “kháo” đồng âm với “Thao (肏)”. )

    Em trai: Tôi… Fuck[2]!

    ( [2] Nguyên là 操 (Thao), được dùng tương đương “fuck”, “mẹ kiếp”, “chết tiệt”.)

    Từ Vi Vũ: Em tự ‘fuck’ từ từ.”

    “Chị, chị xem đi, anh ta nói chuyện lưu manh, lưu manh, quá lưu manh! Không phải quân tử, chắc chắn không phải quân tử! Em đã thử nghiệm ra giúp chị rồi!”

    Tôi nghĩ thầm, em trai à, những lời còn lưu manh hơn thế chị nghe suốt rồi…

    Sau đó tôi thấy Từ Vi Vũ nhắn lại một câu, “Anh chuyển lời đến chị em rồi, không cần cảm ơn đâu.”

    “…”

    Không biết đến mùa xuân nào hai người này mới hoà thuận được.

    #40

    Em trai kể nó đang học lái xe, cần hỏi tôi một số thứ, tôi nói: “Quy định bên này khác bên em.” Chợt nghĩ ra Từ Vi Vũ mới đầu cũng học lái xe ở nước ngoài nên hỏi nó: “Hay là em nhờ Từ Vi Vũ?”

    Đầu dây bên kia trả lời rất kiên quyết: “NO!”

    Tôi vừa buồn cười vừa tò mò, “Sao em không thích anh ấy?”

    “Anh ta cũng có thích em đâu! Chị, chị không biết Từ Vi Vũ độc ác thế nào thôi! Anh ta dám bảo em là: nếu không em không đạt học bổng thì đâm đầu vào đậu phụ chết đi cho lành! Anh ta làm như học bổng dễ lấy lắm không bằng, chưa thử sao biết!”

    Tôi thật thà nói: “Năm nào anh ấy cũng có học bổng.”

    Em trai sững sờ một lúc, “Anh ta không phải là người!”

    Từ Vi Vũ vẫn luôn tựa vào vai tôi, bây giờ mới “a” một tiếng, nói: “Con nhà giàu.”

    Tôi đẩy đẩy đầu anh, nhắc nhở: “Em là chị của con nhà giàu.”

    Giọng em trai vang lên xen lẫn nghi ngờ, “Chị này, không phải anh ta đang ngồi cạnh chị đấy chứ?!”

    “Ừ.”

    “Họ Từ, anh quá tiểu nhân (bỉ ổi)! Nghe lén người ta nói chuyện mà là quân tử à?”

    Từ Vi Vũ đưa tay nhận điện thoại, tôi vui vẻ nhẹ nhõm đi sang một bên, nghe anh thong thả nói: “Ông nói ông là quân tử lúc nào?”

    “Vậy là tiểu nhân?!”

    “À, đại hơn em.” (“À, lớn hơn em.”)

    “… Đại gia anh!” (“… Lớn cái đầu bố nhà anh!”)

    “Ồ, cái này nghe hay đấy, gọi thêm mấy tiếng đại gia nghe.”

    Hẳn là bây giờ em trai đang tức giơ chân, còn nghe loáng thoáng tiếng gào từ bên kia: “Đưa điện thoại cho chị tôi! Tôi không muốn nói chuyện với anh!”

    Không hiểu sao hai người này làm cho tôi nghĩ tới câu… “yêu nhau lắm cắn nhau đau”.
     
  11. BEAT OF ANGEL

    BEAT OF ANGEL Thần Tài Perennial member

    Sao mà chán thí này

    :SugarwareZ-071::SugarwareZ-071::SugarwareZ-071:
     
    aicungduoc, myngoc and cỏ may like this.
  12. BEAT OF ANGEL

    BEAT OF ANGEL Thần Tài Perennial member

    MB: lô 60 khung 5 ngày từ 27/9
     
    aicungduoc, myngoc and cỏ may like this.
  13. BEAT OF ANGEL

    BEAT OF ANGEL Thần Tài Perennial member

    Nhận 60 ngày cuối
     
    aicungduoc, myngoc and cỏ may like this.
  14. myngoc

    myngoc Thần Tài

    4b.jpg



    Đã tháng mười rồi đấy
    Thu sắp sửa chớm già
    Em ngồi bên thềm vắng
    Mong ngóng gì người xa?

    Đã tháng mười rồi đấy
    Nắng cũng đã gầy hơn
    Em theo mùa đi mãi
    Heo may về bông lơn

    Còn gì xót xa hơn
    Môi hường ơ hờ mím
    Cửa tình khép lim dim
    Dìm đêm vào trong tóc.

    Nỗi đau nào không khóc
    Nỗi buồn nào không phai
    Nỗi nhân gian tê tái
    Nỗi tình sầu lai rai.

    Hôm nay rồi ngày mai
    Tháng mười rồi tháng kế
    Người hẹn rồi người thề
    Để tình yêu tàn phế.
    Tháng mười rồi đấy nhế...
     
  15. BEAT OF ANGEL

    BEAT OF ANGEL Thần Tài Perennial member

    Bộ tranh “Thế nào là hạnh phúc” của cặp đôi siêu nhắng


    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]
     
    bachho and cỏ may like this.
  16. BEAT OF ANGEL

    BEAT OF ANGEL Thần Tài Perennial member

    Chuẩn lun

    [​IMG]
     

    Các file đính kèm:

    • image.jpg
      image.jpg
      Kích thước:
      59.2 KB
      Đọc:
      154
    bachho and cỏ may like this.
  17. BEAT OF ANGEL

    BEAT OF ANGEL Thần Tài Perennial member

    [​IMG]

    Cuối tuần mà còn bị chó dại cắn haizzz
     

    Các file đính kèm:

    • image.jpg
      image.jpg
      Kích thước:
      53.9 KB
      Đọc:
      153
    bachho and cỏ may like this.
  18. BEAT OF ANGEL

    BEAT OF ANGEL Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
  19. BEAT OF ANGEL

    BEAT OF ANGEL Thần Tài Perennial member

    [​IMG]
     
  20. BEAT OF ANGEL

    BEAT OF ANGEL Thần Tài Perennial member

    [​IMG]