DẤU TÌNH SẦU... - Lệ Quyên - ************** 1. Chiều còn vương nắng để gió đi tìm Vết bước chân em qua bao nhiêu lần Lời ru đan ngón tay buồn Ngàn năm cho giá băng hồn Tuổi gầy nồng lên màu mắt. Trời còn mây tím để lá mơ nhiều Lá khóc trên mi cho môi ươm sầu Chiều lên đỉnh núi ngang đầu Nhặt thương cho gót dâng sầu Giận hờn xin ngập lối đi. 2. Đàn dâng tiếng phong kín tuổi buồn Đường hoang vắng cho lá về nguồn Người tìm đến xin gợi nỗi hờn Từ khi gió mang đấu địa đàng Đường lên đá che vết nồng nàn Người còn nhớ mãi hay quên lời. Và người tìm đến giọng hát mơ hồ Vết bước năm xưa nay vương âm thầm Hàng cây mơ bóng bên đường Gọi người khi nắng phai tàn Gọi tình yêu vào lãng quên.
TÔI NGÀN NĂM ĐỢI... - Lam Trường - ***************** Đêm cô đơn không còn ai lang thang Con phố lạnh thật buồn có tình tôi miên man Ánh trăng tàn ngọn vàng, có tình tôi miên man, ánh trăng tàn ngọn vàng Đêm hoang vu yêu ngàn năm thiên thu, nơi góc bụi đường trần Tôi làm con thiêu thân đứng trước cổng đèn vàng Em nhìn tôi trên cao thương tình tôi lao xao Em thanh cao tình em sáng lấp lánh như ngàn sao trên trời Tôi ngây ngô trồng cây cuối góc phố ôm mộng mơ Em trăng non sáng cho đêm tàn, như mây tan giữa không gian Tôi ngàn năm đợi, dẫu tình xa vời, nỗi đau của tôi; Đêm suy tư trong tình yêu suy tư, cơn gió nào lạc loài Cuốn tình tôi qua đây, bay như loài cỏ dại Khiến tình tôi loay hoay giống đêm dài mệt nhoài Đêm cô đơn muôn vì sao không tên Như đám bạn thật hiền ...thức cùng tôi thâu đêm Nhớ thương về một người khiến hạt mưa bay bay đêm nằm nghe hay hay ...
BÌNH YÊN NHÉ ! - Cao Thái Sơn - *************** Chiều nay trên phố mưa bay Có một người tiễn đưa một người Nhìn nhau biết nói chi đây Hai hàng mi chứa chan lệ đây. Hàng cây như cũng lao xao Mưa ướt nhẹ tóc em ngọt ngào Bàn tay không muốn buông lơi Ôm chặt anh nhé em người ơi. Đoạn đường thật ngắn em ơi Anh muốn ôm em thêm lần cuối Và rồi em sẽ ra đi Mình anh cô đơn lẻ loi. Một nụ hôn cuối ta trao Em hãy nhớ những gì mình có Đừng quên anh nhé em ơi Phương trời xa em bình yên nhé.
NGÔI SAO LẺ LOI... - Phan Đinh Tùng - ******************** Có lần anh hỏi. Tình yêu em dành cho anh nhiều như thế nào? Em ngước lên trời và nói. Tình yêu em dành cho anh nhiều như những vì sao trên trời. Và bây giờ thì em đã đi thật xa. Em bỏ lại anh với những vì sao kia. Với kỷ niệm ngày nào và với nỗi nhớ về em. Đêm nay anh ngồi đây nhìn trời sao anh nhớ em. Nhớ đến những lúc xưa ta hay ngồi. Đặt bàn tay em trong tay anh nguyện tình yêu ta mãi xanh. Sao trên cao chứng nhân em và anh. Ngôi sao anh lẻ loi nhìn về nơi phương xa có em. Có chút ánh sáng nơi xa chân trời. Giờ bàn tay em trong tay ai, lời thề xưa nay đã phai, sao trên cao khóc cho duyên tàn mau. Dù trời mưa hay bão tố vẫn có anh nơi đây mãi nhớ. Vẫn mong ánh sao soi bước em quay về. Về bên anh như lúc xưa, dù ngàn năm chờ mong hóa đá thời gian. Ngày người đi mưa phủ lối thấm ướt nơi tim anh mỗi tối. Ước mong nắng mai lên xóa tan đêm dài. Lời thề xưa như vẫn đây, nghìn trùng mây hỡi em nhớ chăng nơi này. Anh vẫn ngồi đây chờ em. Bầu trời giờ đây đã không còn những vì sao như hôm nào, mà chỉ còn một vì sao lẻ loi. Nếu trong một thoáng giây nào đó em còn nhớ đến anh. Em hãy nhìn lên bầu trời. Vẫn còn đó một ngôi sao. Vẫn âm thầm yêu và chờ đợi em.
NGỠ !!! - Quang Hà - ******************* Anh bỗng thấy nhớ em nhiều Anh thấy lòng chợt lẻ loi Cô đơn cùng với đêm dài Cứ trôi theo anh từng ngày. Em ơi giờ đây anh cần Cần một bờ vai em ơi Nhưng không còn ai lúc này Để anh có nơi tựa vào. Anh nhớ lại những kỷ niệm Mà sao trong anh buồn thế Anh nghe cơn gió đang về Như em gần kề bên anh. Anh đưa đôi mắt anh tìm Nhưng không thấy em ở đây Anh yêu em quá mất rồi Nên ngỡ như em về thôi.
ĐẮNG !!! - Nam Du - ****************** Yêu thương hôm qua đã trôi về đâu Em đã quên dĩ vãng cuộc tình này Chiều nay mưa nhìn mưa bỗng thấy nhớ em Anh mong cho yêu thương quay về đây Về bên anh để sưởi ấm tình này Để kề vài bên anh dù tình yêu đã mất đi rồi Dẫu biết không còn nữa anh đây vẫn chờ mong Qua mau tình vội tan chỉ còn khói mây Giờ anh bước đi chỉ một mình Trên đường vắng tênh anh nhớ về em Dẫu biết không còn nữa tiếc nuối những ngày ấy Có lẽ rơi lệ cay vì người mãi thôi Lòng anh đã ngập tràn nỗi nhớ mong em Làm sao xóa nỗi đắng trong tim
TỈNH MỘNG... - Dương Triệu Vũ - ********************** Mình đã xa nhau phải không em? Hạnh phúc thoáng qua tựa như giấc mộng, Có lẽ vì anh đã không thể mang đến cho em niềm vui. Có lẽ vì trái tim em thuộc về ai? Mình đã cho nhau một tình yêu? Ngày tháng bên nhau tựa như kiếp nào. Đến bao giờ hoàng hôn kia sẽ dẫn lối bước em trở về. Đến bao giờ anh mới quên quên được em. Tìm lại trong ký ức, tìm lại những năm tháng, Những phút giây thần tiên ta bên nhau tay nắm tay Mà giờ em đi mất chỉ còn lại nỗi nhớ, Biết đến bao giờ anh thôi yêu thương thôi mong chờ. Rồi từng đêm nước mắt nhạt nhòa đôi mi ướt Nỗi nhớ em tràn dâng đêm nay như xé tim anh. Dặn lòng mình thôi nhé một lần này sau cuối Nước mắt rơi vì em qua đêm nay thôi lăn dài.
CON TIM DẠI KHỜ ... - Lệ Quyên - ****************** Tình yêu thoáng qua như cơn mơ cho em ngàn bao nỗi nhớ Ngày xưa ấy do em ngây thơ nên nay tình phải bơ vơ Rồi cho đến khi đôi mình tan vỡ anh đã hững hờ Dù biết em hay mộng mơ Rồi em nhớ thương anh bao đêm con tim này đang buốt giá Tình yêu mới hôm qua Sao bao yêu thương giờ đã phôi pha Vì anh đã mang bao điều dối trá cho chính đôi ta Cố gắng quên đi dĩ vãng nhạt nhòa Lòng vẫn ước muốn bên anh yêu anh mà thôi Dù vẫn biết những yêu thương giờ như bèo trôi Ngày tháng cứ mãi mang anh về chốn xa xôi Rồi những lúc thấy cô đơn còn ai đưa lối Còn mãi kí ức đôi ta bao đêm nồng say Phòng vắng gối chiếc khi anh đã mang đổi thay Đành cố giữ lấy bao nhiêu ngàn nỗi chua cay Thời gian sẽ xóa đi bao yêu thương này.
Mai nếu tôi về chẳng thấy em Còn đâu làn tóc, mắt môi mềm Lệ sầu đưa tiễn chiều năm ấy Giờ đã khô cằn trên lối quen Mai nếu tôi tìm lại chốn xưa Lần theo vết dấu mối duyên thừa Em còn giữ chút hương tình cũ.. Tôi tặng năm nào trên phố mưa..? Em chẳng nỡ lòng chia cắt mộng Lối về sao bỗng thấy cô liêu.. Chiều vương mây xám trôi vào nhớ Khi nắng hoàng hôn đã áp chiều Hối tiếc ngày xưa yêu dấu ơi..! Nhìn em lặng lẽ bước bên đời Mỗi ngày tôi đếm thời gian rụng Thấy hạt gì vương mặn đắng môi.
Có một mùa xuân xao xuyến trong em Là khi anh đến bên em thì thầm Tiếng nói ấm trầm ánh nhìn trìu mến " Có nhau trong đời hạnh phúc như thơ " Bất chợt tình yêu đang đến như mơ Tràn trong ánh mắt nụ hôn mong chờ Đan kết yêu thương bước vào nhung nhớ Tóc xõa vai mềm ghì xiết đam mê Người yêu dấu hỡi anh ơi có nghe Lời trái tim em bâng khuâng dịu dàng Anh đến mùa yêu sáng bừng hoa nắng Vắng xa một ngày quay quắt trong tim Hạnh phúc ru ta bốn mùa xuân chín Tìm đến bên nhau say giấc mộng đời Như ong tìm hoa, bờ xa khát sóng Đêm khát trăng vàng ngày khát nắng mai Ta sẽ dìu nhau đi tới tương lai Trải hương quyến rũ vào đêm nồng nàn Giữ nét kiêu sa níu ghì phiêu lãng Khóac áo thiên thần say đắm mùa xuân
Từ cái ngày một con người đi mãi Để lại cuộc đời vào những nắng mưa Ta chờ điều gì cho những tháng năm chẳng biết rong chơi Có hơn một con người đã đi đến nơi xa không về nữa Ngoài hiên mỗi bình minh nắng còn vàng trên cửa Mỗi giấc ngủ tỉnh rồi mà cứ thấy khát khô. Ta... này "ta"! Còn chờ điều gì nữa trong tháng ngày chơ vơ ? Từng ngón tay cong lên đếm đo nỗi đời được - mất Con người ấy đã hòa vào trong tất bật Giữa những xô bồ của - vạt - nắng - mưa, Lòng đâu có rộng như những buổi trời trưa Mang đủ nắng, đủ trời xanh và gió, Lòng chật như mỗi buổi chiều về qua ngõ Bước dọc ngang cũng chỉ thấy chân mình Ta chờ điều gì cho những tháng năm chẳng muốn thức dậy cùng với bình minh Giấc ngủ co ro cố chối bỏ cuộc đời rất thực Sợ những tin yêu và nghi ngờ về sau mỗi lần thức Ta sợ mình biết mình đang chờ đợi một thứ sẽ được gọi tên Còn gì nữa sau những chuyện nhớ - quên Mỗi gương mặt đều quen dần với hai bàn tay úp Đổ lỗi cho từng số phận bắt chúng ta phải lặn ngụp Những ao hồ và đầm - ruộng (thêm cả cuộc đời) nước sâu Ta còn chờ gì ? Và năm tháng giờ đi đâu ? Đã quen với rất nhiều những nỗi lòng khắc khoải Từ cái ngày một con người đi mãi Để lại cuộc đời vào những nắng mưa Còn chờ đợi điều gì ? Thời gian đâu có rộng như những ban trưa! Để vẫn có đủ sáng - chiều làm ranh giới Ngày mai của ta - biết đâu chẳng có cho những điều gấp vội Sao ta vẫn để lòng khàn giọng với sấm chớp dù chẳng có cơn mưa ?
Tia nắng nhỏ sao làm Đông hết lạnh Tuyết vẫn rơi phủ kín một lối đi Em chậm bước giữa âm thầm cô quạnh Tự nhủ lòng thôi nhớ nữa mà chi ! Vẫn còn thói quen chạm vào lồng ngực Để biết con tim đau thắt thế nào Vẫn còn thói quen nửa đêm chợt thức Để nhắc nhở mình hãy cố quên mau ! Quên với nhớ cũng gần nhau đấy chứ Vui với buồn cũng lắm lúc song song Tôi muốn quên nhưng hình như muốn giữ Những niềm vui nho nhỏ mãi trong lòng !
Tôi vẫn đợi...dù thân phận long đong Chỉ còn lại...chút xót xa hanh nắng Tôi vẫn đợi...từng hạt mưa như lệ Trút vào hồn...những giọt đắng triền miên Tôi vẫn đợi.. một mình trăng soi bóng Lỡ cung đàn... không oán trách người buông Tôi vẫn đợi... chưa một lần muốn ngỏ Mãi chôn vùi...theo cát bụi hư vô... Và vẫn đợi...chút mong manh..vô vọng Dù một lần...khô giọt nhớ chờ mong...