Thêm chút xíu nữa với cái tôi cao và thái độ kiêu ngạo sẽ luôn làm cho những người này ghen tị với người khác và điều đặc biệt nhất là họ rất bực tức ,khi thấy người khác có nhiều việc hơn họ vân vân và vân vân .
Thích cả 2 luôn. Vì chị 5 là gái. Chứ chị ko thích trai sợ bị trai nó lùa thêm mệt xong bức xúc. Đưa lên mạng xã hội. Cho người ta cười. Càng mệt thêm. Có hây ho gì
ĐÔI KHI Đôi khi mình kẻ xấu Trong mắt của người ta Nhưng bạn cũng biết đó Họ không phải người nhà. Họ nghĩ mình toan tính Nói mình kẻ dối gian Giữa bộn về cuộc sống Đâu phải chuyện dễ dàng. Vậy nên đừng buồn nhé Hãy vững dạ kiên trung Giữ lạc quan vui vẻ Giữa điêu ngoa điệp trùng. Điều mình cho là đúng Tâm dạ lòng không sai Đời ta đâu được mấy Sao phải bận phí hoài? ST
SỐNG HÀI LÒNG... Vẫn biết rằng trần gian là cõi tạm Chỉ một lần, lâu lắm ngót trăm năm Thân cát bụi rồi trở về cát bụi Tóc vừa xanh thoắt đã bạc hoa râm. Canh Mạnh Bà nấu đong bằng nước mắt Bởi trường đời lắm dâu bể gian nan Bao trắc trở, nhọc nhằn,... bao lần khóc Để đi qua một kiếp sống nhân gian. Lúc xuôi tay ai luận bàn được mất? Hay chỉ qua vài chữ trên điếu văn Bao ân tình rơi vài dòng nước mắt Người tiễn đưa thắp vài nén hương tàn. Cầu Nại Hà chuyển sang cảnh giới khác Hòn đá ghi nhật ký cõi dương gian Hoa Bỉ Ngạn vương mang tình đã đoạn Gửi lại gì những ân oán trần gian? Một lần sống trên đời ta với bạn Bớt sân, si để vui vẻ, yên an Sống hài lòng mỗi ngày nơi cõi tạm Góp một đời hạnh phúc chốn nhân gian. D.X.Vĩnh.
Tục ngữ có câu: “Tu trăm năm mới đi chung thuyền, tu ngàn năm mới chung chăn gối”. Ý câu này là, những người có thể ngồi chung trên một chuyến thuyền đều là người hữu duyên, còn có thể kết thành vợ chồng thì giữa họ với nhau mối duyên càng sâu đậm. Những người bạn gặp trong đời là định mệnh. Có người đến rồi đi, đi rồi lại đến bên ta. Có người kiên định, tay trong tay cùng ta trải qua bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, đồng hành cùng ta đến cùng. Không có bất cứ ai ngẫu nhiên xuất hiện trên đường đời của chúng ta. Mỗi một người mà chúng ta gặp gỡ, và có mối liên hệ với chúng ta, đều đại biểu cho một số sự việc. Có lẽ họ cần xuất hiện để dạy cho chúng ta biết điều gì đó, hoặc sẽ giúp đỡ chúng ta nhận ra điều gì đó…
Gặp gỡ trong đời một chữ ‘'Duyên’'. Theo lời Phật dạy, giữa người với người luôn tồn tại một mối nhân duyên từ kiếp trước, vì vậy, trong cuộc sống này, khi ta gặp và yêu thương một ai đó đều có nguyên do. Không ai là vô duyên vô cớ xuất hiện trong cuộc đời của bạn cả, sự xuất hiện của mỗi người đều đáng được cảm kích. Từ duyên mà lại, cũng từ duyên mà tan. Đủ duyên thì còn, hết duyên thì hết. Khi nhân duyên còn thì có phá phách cỡ nào cũng không hỏng được, khi duyên hết rồi thì có níu kéo kiểu nào cũng bị rã tan. Mọi thứ bắt đầu từ duyên phận, kết thúc cũng lại do duyên phận. Khó có ai trong đời chưa một lần thốt lên cái câu quen thuộc: “Thôi thì cái duyên cái số”, hay “Duyên phận đã định rồi”. Bạn chỉ là người khách qua đường trong cuộc đời của người khác, chỉ có thể cùng người khác đi cũng chỉ một đoạn đường đời. Điều đó chính là tính hữu hạn mà bạn cho được người khác, vậy thì làm sao có thể mong cầu người khác cho đi sự vô hạn được? Mười năm, hai mươi năm hay một trăm năm của một đời người, cũng chỉ là một đoạn đường. Chúng ta chỉ có thể có duyên cùng đi với nhau chỉ một đoạn nào đó thôi, đừng nhầm lẫn cố chấp, sở hữu. Khoảnh khắc hiếm hoi nào còn duyên, có được, chúng ta nên quan tâm, cho ra hơn là nghĩ người khác phải tuân thủ theo kiểu của mình. Như thế, sẽ không bị nhận hiểu sai lầm, biết tôn trọng và giúp đỡ người khác, đưa đến một cuộc sống tích cực, vui tươi, không làm khổ mình và người. Giữa đất trời, chúng ta đều chỉ là những hành khách qua đường, rất nhiều người đời và sự tình chúng ta không cách nào có thể làm chủ nổi cho được. Ví như thời gian đã trôi qua, ví như người đã rời xa! Chữ “Tâm” 心 có ba nét chấm, đều hướng vào trong, chẳng có một điểm nào là hướng ra ngoài. Bạn càng muốn nắm giữ lấy nó, thói thường nó lại càng rời xa bạn nhanh nhất. Tất cả tùy duyên, duyên sâu đậm thì quấn quýt đoàn tụ, duyên nhạt nhẽo thì tùy nó rời đi. Cảnh giới của người biết tu đó là: ”Sống là thương mà lòng chẳng vấn vương”. Có thể xem nhẹ, xem nhạt được bao nhiêu thì thống khổ sẽ càng rời cách xa bạn bấy nhiêu. Như Nhiên - Thích Tánh Tuệ.
Chỉ hôm nay và ngay bây giờ. Nhìn mà ko thấy, thấy cũng chả suy nghỉ.... và càng không đáng để bận tâm Vào lô 4 phát lun a
Những năm cấp 1 của con trai thật rực rỡ. Thành tích khủng ba mẹ hưởng ké. Chỉ cần vậy tiếp bước con đường tương lai phía trước.