…..Có những việc Trời ko cho bạn làm, ko phải để ngăn cản bạn, mà là để bảo vệ bạn. Đừng oán than, đừng giận dữ – bởi vạn sự trên đời đều có nhân duyên, định số. Được chưa chắc là phúc, mất chưa hẳn là họa. Có duyên tránh cũng ko được, vô duyên cưỡng cầu cũng vô ích. Duyên đến thì tụ, duyên tận thì tan – thuận theo mới là trí tuệ. Người ko có lòng biết ơn thì chưa đủ tư cách để gánh lấy thử thách. Trời ko cho bạn thành tựu điều gì đó, ko phải ngẫu nhiên, mà là vì bạn còn thiếu đức, thiếu phước, thiếu sự chín muồi trong tâm. Chính sự thiếu sót ấy mới tạo ra duyên nghiệp dẫn dắt. Những gì bạn dùng thủ đoạn, mánh khóe để đạt được, thực chất là vay nợ. Mà nợ thì phải trả – thậm chí trả nhiều hơn gấp bội. Những gì cưỡng cầu vốn ko thuộc về bạn. Những gì đến từ tâm tham – rồi cũng sẽ từ tâm khổ mà ra đi. Thứ gì là của bạn – dù có mất đi – rồi cũng sẽ quay lại, thậm chí là tốt hơn. Còn thứ ko phải của bạn – có giữ được cũng chẳng an yên. Đừng sợ mất – hãy sợ giữ sai cách. Đừng sợ buông – hãy sợ chấp trước. Trước khi một con người chuyển hóa, thường phải đi qua muôn vàn đau đớn. Đó là quá trình lột xác, là lúc số phận đưa bạn về sát giới hạn. Nhưng cũng chính nơi tận cùng đó, bạn sẽ được đánh thức. Bạn sẽ kinh ngạc khi thấy phiên bản mới của chính mình – mạnh mẽ hơn, tĩnh tại hơn, minh triết hơn. Muôn lần rèn giũa mới nên hình kim cương. Vạn lần vấp ngã mới mở được cánh cửa giác ngộ. Phá mê mới thấy Đạo, chuyển tâm mới thấy Trời. Biết đủ là phúc. Biết buông là trí. Biết ơn là đức. Nam Mô A Di Đà Phật.