[YOUTUBE]rWc83G2Zsy4[/YOUTUBE] Người đã yêu ai mang trao ai muôn ngàn lời yêu Người nỡ quên anh quên hết đi những tháng ngày bên nhau Mang ước mơ bấy lâu hoá thành niềm đau Phải chăng ký ức dĩ vãng chưa phai màu...... Người đã yêu ai mang trao ai muôn ngàn lời hứa Để dấu yêu xưa tan biến như khói sương mờ tan mau... Mang dấu yêu bấy lâu hoá thành niềm đau Để cho những ký ức cứa vết hương càng sâu.... Tìm về góc phố đó tình yêu vẫn còn Mà sao hơi ấm thân quen chẳng còn bên anh Lạc giữa đêm tối cô đơn lạnh lùng Nhận ra bên anh nay đã chẳng còn em.... Cười chúc em hạnh phúc niềm đau xé lòng Tự anh bóp nát trái tim để không còn đau hơn Nhìn theo người đi ứa hoen tràn mi Lặng thầm bước tiếp với nỗi nhớ riêng mình anh....
Trái tim thôi ngủ yên.....Để từng đêm ta say triền miên [YOUTUBE]i724lraI93s[/YOUTUBE] Yêu là đau, thương là đau sao? Chờ mong người đi về đâu vẫn nhớ về Tình là có không khi nào? Tay cầm tay, thương là thương sao? Chờ mong ngày mai ai biết ra sao Người có đi xa tận phương trời? Nắng trong mưa tìm nhau Chờ một ngày yêu thương lả lơi Nói cho nhau một câu Để từng ngày ta thôi còn trông ngóng Trái tim thôi ngủ yên Để từng đêm ta say triền miên Để đêm nay ngừng trôi Một mình anh nơi đây vẫn thao thức Yêu lắm... Thương lắm... mà xa lắm... đau lắm... Ai buồn... Ai buồn... Em buồn... Vì ai Yêu lắm... Thương lắm... mà xa lắm... chứ đau lắm... Ai chờ... mong chờ... em chờ đợi anh Na na na na na na na...
Em tìm về bình yên nơi phía cuối con đường Buông hết những yêu thương một thời làm mắt sầu mi ướt, Có những hạnh phúc vẫn đang ở phía trước Thì tội tình gì em gục đầu sống mãi với niềm đau! Em tìm về em của những ngày mình vẫn chưa có nhau, Chưa nếm trải nỗi đau… và trái tim chưa một lần tan vỡ. Em tìm về em của một thời bỡ ngỡ… Chạm tiếng yêu đầu trong mỗi giấc mơ xanh. Em tìm về an yên với ngày mới trong lành Chẳng cần anh, chẳng cần môi hôn… và chẳng cần có một bàn tay nắm Em sẽ tự cầm tay kéo em ra khỏi cơn mê đắm Của một thời yêu… quên cả bản thân mình. Em tìm về với nắng ấm bình minh Tìm hạnh phúc nhỏ xinh trong những điều giản dị Em bỏ lại đêm đen và bao cơn mộng mị Bỏ giấc ngủ chập chờn đầy ắp bóng hình anh. Em vẫn biết rằng đã tổn thương thì sẽ rất khó lành Nhưng vẫn vá trái tim mình bằng bao niềm vui mới. Rồi một ngày nỗi đau anh trao cũng tan như mây khói Khi quá khứ nhạt màu… EM SẼ LẠI TIN YÊU!
ANH XIN LỖI…NHƯNG ANH KHÔNG THỂ Thôi em nhé!! Đừng thương, đừng nhớ Đừng giận hờn, đừng oán trách vu vơ Hãy xem anh như một kẻ tình cờ Ngang qua phố, mỗi chiều em thường thấy Đừng nghĩ về anh mỗi sớm mai thức dậy Bởi trái tim này chẳng nghĩ về em đâu Xin em đấy!!, đừng là người đến sau Rồi vô tình, mang lấy nỗi đau không đáng có Em biết không?, trái tim anh bé nhỏ Chẳng đủ rộng để ôm lấy tình em Cứ quên đi, rồi em cũng sẽ quen Sẽ chẳng yêu anh, như đã từng như thế Đón nhận tình em?. Người ơi!! Anh đâu thể Bởi đời anh còn lắm những đam mê Anh sợ em đơn côi lúc bước về Khi anh còn, say mê, đời buông thả Em ơi em, đường tình chia trăm ngã Nên em cứ quên, đường anh đã bước qua Theo thời gian, ký ức cũng nhạt nhòa Nên em nhé!!. Đừng thương đừng nhớ.