NỬA ĐÊM VỀ SÁNG Có những đêm về sáng. Lòng sao buồn chi mấy cố nhân ơi. Người chừ đâu để ta cô độc giữa cuộc đời. Ôi độc mã bơ vơ đồng cỏ biếc. Như đêm nay một mình ta đơn chiếc. Nghe sầu rơi nơi quán vắng cô côi. Đếm tháng năm nghe đã thấm tủi rồi. Ta lặng ngắt đi lang thang trên Net. Tuổi trẻ ta vạn dặm xa mải miệt. Tung giang hồ trôi theo giấc mơ hoang. Cố nhân ơi đã hết thật sao nàng? Sao không vượt qua lời nguyền trói buộc. Mắt ta mờ vì người hay khói thuốc. Hồn ta say vì rượu đắng đời ta. Hay ta say vì những dáng nuột nà? Em đã đến khi ta đang hạnh phúc. Cố nhân ơi! Đời biết bao tủi nhục. Trận bão người nào biết lúc nao tan? Đêm nay đây thánh thót vẳng tiếng đàn. "Đêm thấy ta là thác đổ" làm ta càng thêm nhớ. Người đã bảo ta" Đời người là phiên chợ" Gặp gỡ rồi cũng có lúc li tan. Nhưng ai mua những sầu nhớ ngút ngàn. Để ta bán cho vơi lòng u uẩn. Để không đêm nào hồn ta còn vương vấn. Vào những đêm về sáng cố nhân ơi!
MÙ ĐEO KÍNH CẬN Mình đi Thanh hóa có công chuyện. Việc thông, đối tác giữ lại chiêu đãi. Bét nhè chè thiu đã hơn 22h, mình không xin mà đòi về bởi mai còn có việc với gái sớm. Nhưng không xong bởi đối tác bắt mình đi tăng hai. Chúng bảo đây là luật lệ ăn chơi của xứ nầy. Cơm no rượu say thì dứt khoát phải có tí ti, không thì chả ra cái tình nghĩa lợn gì cả. Mình nại đủ các lý do nhưng vẫn không thoát. Đành chiều lòng vậy. Tàn cuộc thịt xôi đã là 1h sáng của ngày mới. Bã người nhưng mình vẫn nhất quyết về. Nằm lại với thú vui và cả sự biếng lười nó làm cho mình nhanh hỏng, mọi nhẽ. Một mình một ngựa, mình thong dong. Đến Hà nam, cách trạm vé Cầu giẽ chừng 7km mình dính chưởng với cớm áo vàng. Cớm lịch sự chào hỏi đúng điều lệ bắt đưa giấy tờ. Mình ngáp, lỗi gì sếp? Xe chết một đèn. Cớm dõng dạc. Mình mở lại khóa điện, bật đèn. Ơ, chột một pha bên lái thật. Bố khỉ, xe mình độ bi xê nông nên chết một pha mà vẫn chói lóa nên đ biết. Thôi, làm luật cho nhanh. Mình xỉa ngay hai trăm, í tứ kẹp đăng kiểm, nhô cao mép đồng bạc cho cớm dễ rút. Cớm trợn mắt, cất mẹ đi, sang đường lập biên bản. Mẹ kiếp, chê cám à? Trèo qua dải phân cách sang bên đường, lúc này mình mới để í, xe bị thổi xếp hàng dài luôn, cả cây số chứ không ít. Khu xử phạt nê ông sáng quắc, bàn to phạc, ghế nhựa ngay ngắn, xe tuần tra quay đèn xanh đỏ tím vàng như ma chơi, cánh tài xế đủ mọi loại xe bâu đen đỏ. Lệnh ban, không làm luật, xử lý biên bản hết. Nguy to. Mình ngồi rít thuốc. Cớm bảo, đông này chờ lâu đấy. Mình tưởng gợi í ăn tiền nên lại rút đăng kiểm xùy hai trăm để lấy lại giấy tờ còn lượn. Cớm nói đủ nghe, thông cảm, không đươc đâu, lệnh ban nghe rồi đấy. Bọn anh đang bị đánh nên phải làm nghiêm. Mẹ tiên sư mấy cái phóng sự báo chí về mãi lộ, hận Con cò xanh nhảy quanh hòn đá...Con cò xanh nhảy quanh hòn đá...Con cò xanh nhảy quanh hòn đá... chịu. Nhìn đồng hồ, đã hơn 3h sáng. Vật vờ mãi rồi cũng tới lượt. Cớm rút cặp một quyển biên bản mới. Đ mẹ, hôm nay chắc phạt nhiều nên tốn. Cớm soi đăng kí, bằng lái, ngước mặt nhìn mình. Ơ, thằng này, mày đấy à? Ơ, cớm à? Hô hô, tiên sư thằng Hà lợn dân Phủ lí, Hà nam học cùng đại học mình đây mà. Mười mấy năm rồi, đóng lon thiếu tá, đội kê pi xùm xụp làm mình đ nhận ra. Mả cha mày. Nó hất hàm gọi thằng trung tá ngồi bàn viết biên bản. Nó đứng dậy chỉ tay, tôi - ông ra kia làm điếu thuốc, lâu quá rồi. Mình cười, mày đưa tao giấy tờ đây đã, nhỡ quên. Đèo mẹ, mười mấy năm rồi tao còn đ quên mày nữa là mấy cái giấy tờ. Nó cười khùng khục. Bọn mình kê ghế ngồi xa nơi xử phạt. Thằng Hà lợn hùng hồn, đ ôn chuyện cũ, mất thời gian, tao giờ như mày thấy, sếp bé thôi nhưng khối thằng to phải sợ, còn mày? Vẫn tư vấn dạo kiếm chinh mẻ thôi. Mình cũng cố lên gân. Thằng Hà lợn: Báo chí đánh bọn tao ghê quá nên các cụ chỉ đạo phải làm nghiêm. Khổ lắm chứ sung sướng chó gì. Tao hiểu. Nhưng đúng thế nhỉ? Thì mày thấy, bọn tao có bắt chúng nôn tiền đâu. Chưa thổi đã kẹp tiền dúi tay rồi, lỗi còn chưa xác định. Thói quen và cũng là tâm lí thôi. Thời gian là vàng bạc, chúng hơi đâu dây vào những thứ luật lá lằng nhằng. Đấy, cho nên vấn đề là phải nhìn từ hai phía. Đồng í, tao cút đây. Đưa số điện thoại để còn liên lạc hoặc có bị tóm ở đất nhà mày còn nhờ vả. Mình bắt tay thằng Hà lợn thật chặt, hẹn ngày gặp lại. Đồng hồ chỉ 4h sáng. Đi toi mất mẹ gần một giờ đồng hồ ở cái trạm cớm giao thông quái quỷ. Nhưng may, mình gặp lại thằng Hà lợn, thằng bạn bôn ba một thuở. Rủi lại gặp may. Tiên sư các cụ! Về tới nhà, sáng bảnh mắt. Chuông mãi mà vợ vẫn không thấy động tĩnh. Gọi điện cả máy đứng lẫn máy nằm vẫn không tăm hơi. Bỏ mẹ, vợ mình có ngủ ngáy say sưa thế này đâu. Định mở mồm gọi nhưng sợ đánh thức hàng xóm, nên thôi. Cơn giận trào lên ngùn ngụt. Bố tiên sư của nợ, ông mà vào được nhà thì phải ăn mấy cái bạt tai. Quay ra đầu ngõ, quán trà chát kiêm lòng lợn tiết canh cũng đã lục tục dọn hàng. O đờ đĩa lòng nhỏ, cút rượu tăm, mình ngồi chấm mút. Bữa ăn sáng sớm sủa nhất trong đời. Vửa nhấp nháp, vửa điện thoại cho vợ, mồm lẩm nhẩm khấn cầu cửa mở. Mệt lắm rồi. Buồn bã, mình gọi cho thằng Hà lợn, buôn cho có chuyện, đồng thời cũng thông báo là đã về đến nhà. Nó cũng vừa hết ca, cả đội cũng đang đi đánh chén. Mình lững thững về nhà, lại chuông rinh, chán lại xăng phi cửa sắt ầm ầm. Đờ mờ, cửa vẫn đóng và mình bắt đầu thấy đời im ỉm khóa. Hàng xóm thấy ồn ào nên đánh tiếng. Chúng bảo sao lại phá nhà người khác. Mình hoảng, tháo kính, dụi mắt. Ôi móa ơi, đúng là đ phải nhà mình thật. Cả một dãy 3 căn liền kề giống I hệt nhau của một thằng buôn đất cò con mua xây rồi bán cất. Nhà mình ở phía cuối, chứ không phải căn đầu. May cái là nhà đầu chủ hộ đi đâu chưa đến ở. Mình lộn về cuối, đúng nhà mình. Bing boong phát đã nghe tiếng vợ mình nói vọng ra: chờ tí nhé, em đang...ị.
HỌP LỚP Đóe hiểu sao, anh có rất nhiều bạn tên Hùng. Thằng Hùng nhà ở Đồng Xuân, thằng này chả có tài cán gì dưng rất giàu. Cả ngày im như thóc, đóe thấy nó nói câu nào, nhưng riêng đến đoạn ăn uống, mát xa, gái gú, thì ngay sau khi xong xuôi, nó luôn là thằng xung phong trả tiền. Bọn anh thì cũng nể bạn bè, chả ai đi tranh nhau chuyện trả tiền nên bọn anh luôn….có ý nhường bạn. Bọn anh rất quý thằng Hùng này , và bọn anh gọi nó là Hùng Tiền. Thằng Hùng thứ hai nhà ở Cầu Gỗ, thằng này từ bé đã học hành cực kỳ chăm chỉ. Mẹ nó làm ở thư viện nên nó luôn là thằng có truyện Dô Dê Mon đầu tiên của cả lớp. Gái cứ bu lại đọc, cười rinh rích. Bọn anh tức, dưng đóe thằng nào dám bật nó. Bật nó xong nó đóe cho đọc truyện thì đừng hỏi tại sao ấm ức, thành ra khi nó bắt bọn anh gọi nó bằng anh xưng em rồi nó mới cho mượn truyện thì bọn anh vẫn phải gọi nó bằng anh. Thằng này bọn anh thống nhất gọi nó là Anh Hùng. Thằng Hùng thứ ba, thằng này nhà ở Cửa Bắc. chuyện xảy ra phải hai mấy năm về trước, có lần nó bị gọi lên bảng đọc bài, nó sụt sịt khóc giữa lớp là “đêm qua em thức trắng đêm chăm bố lên cơn sốt cao”, mà cả lớp thì biết mẹ nó đi xuất khẩu lao động nên thương nó lắm. Cô tha cho nó về chỗ. Về đến nơi nó còn khóc mãi không thôi. Đến chiều, cô chủ nhiệm đạp xe đến nhà thăm bố nó thì thấy ông già nó đang cởi trần mặc quần đùi rung đùi oánh phỏm với 3 ông hàng xóm khác ngay trước cửa nhà . Tối hôm đấy đương nhiên thằng Hùng nó khóc, dưng lần với…tuýp nước thì này là khóc thật . Từ đó, bọn anh gọi thằng Hùng này là thằng Hùng Lởm. Bẵng đi một thời gian dài, không gặp, hôm họp lớp, cả lũ đến nhà anh. Một con Cayenne Turbo đỗ xịch trước cửa, thằng Hùng Lởm bước xuống trong cả cây Tuxedo D&G, áo sơ-mi Burbberry, cà vạt Hermes, đồng hồ IWC Big Pilot! Lũ con gái thì rú lên, mắt long lanh nhìn nó còn bọn con trai thì nhìn nó đầy ghen tị. Chả ai dám gọi nó Lởm khi vợ nó là con gái của một đại gia Thằng Hùng cuối cùng, nó chả có gì đặc biệt. Nó khoe nó có một bà cô họ xa ở Mỹ (tị nạn năm 78 hay 80 gì đó) thi thoảng cũng gửi được cho cái quần bò, chai nước hoa hay lọ keo xịt tóc. Nó thích lắm. Thằng Hùng này cũng chẳng học giỏi, chỉ được cái cần cù, chịu khó, ai bảo gì cũng nghe, ai xui gì cũng làm. Nhân lúc nghĩ mãi chả có cái biệt danh gì cho nó, thì có thằng nói: Bố thằng Hùng tên là Vương, hay anh em mình gọi mẹ nó là Hùng Vương. và thế là cái tên Hùng Vương ra đời từ đó. Hôm họp lớp, sau màn bú diệu, chúc tụng của ba mươi mấy cái mỏ lâu ngày không gặp cùng ba mươi mấy cái mỏ của dâu rể và lũ nhóc con bám càng, lũ trẻ con thì kéo nhau vào phòng chiếu phim xem Rio, bọn đàn bà thì kéo nhau xem tủ quần áo và giày dép. Chỉ còn lại 14 thằng đàn ông, với rượu bia vứt ngổn ngang, thằng Hùng Vương bắt đầu dốc bầu tâm sự. Nhà nó là nhà mặt tiền ngõ trong khu phố cố Hà Nội. Phố cổ nhưng được cái ngõ lớn. Nói như dân Hà Nội thì nhà nó thuộc diện “taxi đỗ trước cửa nhà”. Nhà phố cổ mà ô tô đỗ trước cửa là cực ngon! Vứt đi cũng phải 300triệu/m2. Trong khu nhà nó chỉ có khoảng bốn năm cái nhà chung nhau khoảnh sân chung rộng, bao đời nay vẫn thuận hòa sống với nhau. Hàng xóm nhà nó có thằng tên Trung. Nó ghét thằng này lắm. Từ bé tới giờ, bọn nó múc nhau suốt. Bé thì vì viên bi, cái xe đạp hay lon nước ngọt, lớn lên thì to tiếng cãi nhau vì đổ nước tung tóe ra sân, hay nhà này lấn nhà kia khi thì cái cửa sổ, lúc thì viên gạch, viên ngói. Tuy nhiên bọn nó cãi nhau một ngày 10 lần thì bọn nó cũng làm hòa đến 10 bận. Tuổi thơ cứ thế trôi đi. Lúc thằng Trung Béo nó xây nhà, nó làm lún nhà thằng Hùng Vương. Thằng Hùng Vương tức lắm cấp tốc gọi sang cho bà cô mách mỏ. Sau một hồi rủa xả, nó bắt đầu trình bày hoàn cảnh và kết thúc cú điện thoại nó có cái nhà cấp bốn hai tầng tài trợ bởi bà cô. Nó lấy được con vợ khéo tay nấu nướng. Thằng Trung Béo lân la sang chơi và thổ lộ nếu con vợ thằng Hùng Vương mà mở ra quán chay thì ngon phải biết. Vừa hợp thời cuộc, vừa độc đáo và thằng Trung Béo hứa sẽ là khách hàng hàng ngày cho hai vợ chồng thằng Hùng Vương. Nghe bùi tai, hai vợ chồng nó vay vỏ khắp mọi nơi để mở ra một nhà hàng chay tại gia. Ban đầu khách cũng được. Thằng Trung Béo cũng hay sang ăn ủng hộ nhưng sau này đồ ăn kém đi, thằng Trung Béo nó cũng không ăn nữa và hai vợ chồng thằng Hùng Vương dẹp tiệm với số nợ lên đến con số tỷ. Nếu không có bà cô bên Mỹ gửi về, chắc cái nhà nó cũng không còn. Lúc thằng Trung Béo mua con Camry 2.4, nó cũng thích lắm. Nó thích ngắm cái xe nhưng nó ghét thằng Trung Béo là cứ đỗ xe chình ình trước cửa nhà nó. Mấy lần nó định lấy chìa khóa vẽ một vạch kéo dài trên thân xe thằng hàng xóm nhưng một phần vì nó thích cái xe, một phần vì nó sợ thằng Trung Béo….đốt mẹ nó nhà nên nó thôi. Thế là, nó lại gọi cho bà cô bên Mỹ để xin tí tiền xây hàng rào, rào lại phần trước cửa để lấy chỗ cho con cái chơi và cũng để thằng Trung béo đóe còn chỗ đậu xe. Và nó lại có thêm cái sân trước mặt nhà. Thằng Trung Béo thấy nó có cái sân, cũng tức lắm. Sân là sân chung, có phải sân nhà thằng Hùng đóe đâu. Trong cái xóm đó, có một thằng người Campuchia tên là Sà Cà Lày, nó di cư sang Việt Nam đâu đó từ thời năm bảy mấy, ở lâu nên quốc tịch là Việt Nam, nói tiếng Việt như chó nhưng lúc khó lại phang tiếng Miên. Thằng Hùng Vương không thích bọn này, nhưng do nhà sát vách nên vẫn bả lả cười xem chừng thân lắm. Thằng Trung biết thừa điều này, nên đang lúc tức. Nó xúi thằng Sà Cà Lày đâm đơn đi kiện ở phường vì cái tội thằng Hùng lấn chiếm ngõ làm thằng Hùng bất ngờ đến không ngậm được miệng vì nó không tin cái thằng Sà Cà Lày, thằng mà ngày trước thỉnh thoảng vợ chồng nó vẫn cho ăn ở nhà hàng chay miễn phí lại đi kiện nó. Tất nhiên, không còn chỗ bấu víu, nó lại gọi sang Mỹ cho bà cô và tất nhiên, như thường lệ, nó lại có tí tiền từ bên kia bán cầu để bỏ ra mấy bữa cho mấy nhà hàng xóm quanh khu để họ xác nhận rằng, ông Hùng Vương không chiếm dụng gì ngõ cả. Vì an ninh, rào lại cũng hay. Thằng Trung Béo điên lắm, nó to tiếng với thằng Hùng Vương và tuyên bố nếu không dẹp cái hàng rào đi thì chính thằng Trung Béo sẽ thuê nghiện và bọn hàng tôm hàng cá đến đập hàng rào. Câu truyện này lại theo đường dây….kẽm băng sang bên kia bán cầu. Và thông điệp là rất rõ ràng: “Cô ơi, cho cháu xin tiền mua hàng rào thép gai, camera quan sát và một khẩu AK phòng thân. Thằng Trung Béo nó sắp giết cháu cô rồi! Nó làm thật đấy”. Vừa đặt điện thoại xuống, điện thoại lại đổ chuông liên hồi bên kia đầu dây thằng Trung Béo thì thầm: “Này Hùng, mày tưởng thật đấy à? Anh đánh mày làm đóe gì? Anh em cả nhau từ hồi tao với mày còn cởi trần quần đùi! Anh đánh mày, cả xóm nó chửi anh thất nhân thất đức! Giờ anh tính thế này xem có được không nhé? Mày cứ tiếp tục khóc tiếp, bà cô mày kiểu gì cũng gửi tiền về cho mày. Xong anh với mày đập mẹ cả hai nhà đi, xây lên cái chung cư 12 tầng. Anh lớn anh tầng 12, mày bé mày tầng 11. Sau đó 10 tầng còn lại thì 5 tầng bán đứt, 5 tầng cho thuê. Anh có tiền, mày có tiền mà đóe thằng nào mất gì!!! Giờ mày cứ khóc, khóc to vào! Mày nhớ, anh dọa mày để nhân tiện anh khoe con mẹ Nga đầu phố anh có đầy đồ chơi. Còn anh dọa mày, về luật anh chưa đánh, đóe đi tù. Còn về tình mày lợi bỏ mẹ, cứ hơi nấc lên là có tiền. Đúng không?!?” Thằng Hùng đặt ống nghe xuống lẩm bẩm: Mịa, thằng Trung Béo trông ngu thế mà lại khôn! Đúng rồi, mình có mất cái đóe gì đâu?!? Và thế là nó lại khóc, khóc rất to, và thảm thiết. Sau khi đặt điện thoại xuống. Thằng Trung Béo nhấc điện thoại gọi thằng Sà Cà Lày: “Ê cu, thằng Hùng nó đồng ý phương án đập nhà rồi đấy”! Thằng Sà Cà Lày cười hô hố và nói: “Ông anh quả là Khổng Minh tái thế. Ông anh nhớ, để em một căn tầng 10 giá ưu đãi nhá!” Thằng Trung Béo cười tít mắt: “Đương nhiên chú!” rồi dập điện thoại. Điện thoại thằng Sà Cà Lày lại réo vang, nhìn quanh để đảm bảo không có ai theo dõi, nó nói: “Thưa cô, đúng như cháu dự đoán! Thằng Hùng và thằng Trung Béo nó liên kết để mõi tiền của cô mua hàng nóng, cô ạ” Bên đầu dây, một giọng quen thuộc trả lời: “Cô biết rồi thằng Trung nó đã báo!” “Ơ….” “Ơ gì, cô mày và thằng Trung đang thầu toàn bộ việc đập cả khu đi xây chung cư đấy! Số tiền cô gửi về cho thằng Hùng đủ nhiều để cô mày đổi quyển sổ đỏ căn nhà nó đang giữ” “Nhưng thằng Hùng là…..” “ Là cái cứt! Đóe quen! Giấy tờ chuyển tiền, vay nợ cô đang cầm cả” Thằng Hùng buôn tiếng thở dài. Mười bốn thằng lắc đầu nhìn nhau. Chả thằng nào nghĩ được ra giải pháp cứu thằng Hùng Vương. Kể cả mấy thằng Anh Hùng Tiền Lởm! Chịu !
đang ở đảo nên vò đầu bứt lông thức đêm soi lô tại ae mình theo trừn phái duy vật nên thấy CCNH ló zậy
thì vưỡn dòm biển số xe, cầu đường mà múc thoai dạo nì mải chăm vk hay sao mà ít quan tâm đến quán hột vịt z
PP bảng số xe chỉ có thể đánh bao lô, không AB dc đâu nhe, làm theo cách sau thì có cửa sống mà không cần thức đêm: giả sử bạn thấy 2 xe đâm nhau, tình huống này chỉ đc chọn 1 cặp số để chơi, nếu ng trên xe k chết thì lấy 2 số đuôi bs, nếu có ng chết thì lấy cặp 34 43 phang hết các đài từ nam ra trung ra bắc, mn bao 5k, mt bao 15k , mb bao 15k, miền nào ra rồi thì bỏ, nếu ra 2 nháy có lời thì ngưng. Nếu qua 3 miền vẩn tạch thì hôm sau đánh lại , mn 10k, mt 30k, mb 30k. Qua 2 tua /2 ngày như vậy 99% là trúng.
PP bảng số xe chỉ có thể đánh bao lô, không AB dc đâu nhe, làm theo cách sau thì có cửa sống mà không cần thức đêm: giả sử bạn thấy 2 xe đâm nhau, tình huống này chỉ đc chọn 1 cặp số để chơi, nếu ng trên xe k chết thì lấy 2 số đuôi bs, nếu có ng chết thì lấy cặp 34 43 phang hết các đài từ nam ra trung ra bắc, mn bao 5k, mt bao 15k , mb bao 15k, miền nào ra rồi thì bỏ, nếu ra 2 nháy có lời thì ngưng. Nếu qua 3 miền vẩn tạch thì hôm sau đánh lại , mn 10k, mt 30k, mb 30k. Qua 2 tua /2 ngày như vậy 99% là trúng......................................................................................................................
MỊ NƯƠNG Ngày ấy, em đang tuổi thiếu nữ, xinh đẹp và duyên dáng vô cùng. Nhiều chàng trồng si lẫn đinh lin sến táu nhưng em chưa máu một ai. Em yết kiêu. Em cho ra re hết. Mà nên nỗi, đất nước em lúc đấy do Phụ vương An Dương Vương làm leader luôn bị giặc bên Nót (North), cầm đầu là Triệu Đà đến xin đểu. Phụ vương papa tức lắm nhưng cũng nhất quyết không cho gã họ Triệu đấy 1 tấc đất cắm dùi. Phải nói là papa hơi bị #1 đấy! Nhưng xin nhiều không cho, họ Triệu đấy cáu. Nó xua vài vạn troops đến xâm lược nước em. Papa hốt quá, giao cho Cao Lỗ xây thành Cổ Loa để cố thủ. Nhưng cứ xây thì lại đổ. Em nghi gã Cao Lỗ này ăn cắp vật liệu, rút ruột công trình. Mấy lần em kể cho Phụ vương nghe chuyện gã cho nguyên mấy cây thép vào túi mà papa chả tin. Sầu như có bầu. Papa lo lắng lắm. Ngày chống giặc mệt vãi linh hồn, nên đêm cứ ngủ mê liên miên. Em thây có 1 đêm papa mơ cái gì mà cứ gọi Kim Quy, Kim Quy ấy. Thế là hôm sau papa bảo mọi người là "xây theo dấu chân của Kim Quy". Em biết mỗi vậy. Mà thế nào lại hay thật, xây như thế đâm ra lại tốt. Cổ Loa thành xây xong chẳng đổ tẹo nào, trong bền đẹp phết. Em chắc mẩm papa thuê đúng thợ thì có phải xong từ lâu rồi không. Thể nào sau này xây nhà cho chồng, em cũng bảo cái công ty Kim Quy này đến xây cho vững. Xây xong thành thì lại nảy sinh ra vấn đề mới: quân nó đông quá! Thằng nào cũng được trang bị 4-3, 4-4, 4-6, không bét ra cũng là loại xóc lọ 2-1, 2-2, mũ giáp thì cứ gọi là. Thỉnh thoảng còn tung lịu đạn mù nũa mới gớm chứ lị. Quân ta thì toàn súng đầu tam hoặc lục lởm, có bác còn có mỗi con dao. Papa đau đầu lắm, hàng đêm uống thuốc ngủ mong sao sớm mơ thấy Thần Rùa để bày cách. Thế nào mà lại ứng nghiệm thật. Papa mơ được Thần Rùa chỉ cho cách là lấy móng của ổng mà chế nỏ. Em nghĩ thế thì chết. Chúng nó toàn chơi súng xịn, mình chơi nỏ, bắn được mấy. Nhưng mà cũng tài ghê cơ, cái nỏ này đúng là hay thật, bắn một phát mà ra tới vài mũi, à quên vài vạn mũi. Troops bên kia là chết nhiều như quân Nguyên. Rồi, xong rồi, phòng ngự chặt, phản công nhanh, HLV An Dương Vương chẳng mấy chốc mà thắng HLV Triệu Đà. Đất nước thanh bình cũng là lúc em nghĩ đến hạnh phúc của em. Tuổi này rồi mà toàn thằng ất ơ nào đấy đến xin chết, chả có thằng nào ngon cả. Sầu đông đếu chịu được. Lúc ấy họ Triệu kia bị papa đánh cho tơi bời hoa lả, sợ rúm người nên xin cầu hòa bằng cách kết tình thông gia. Úi giời, tiếng em đồn thì đến bên Sri Lanka cũng biết nữa là mấy thằng Tàu này. Công nhận bọn này cũng có con mắt thẩm mỹ đấy! Em cũng háo hức lắm, xem trai Tàu trông ra sao. Một hôm papa giới thiệu cho em 1 gã họ Trọng tên Thủy, bảo là họ Triệu kia gửi sang ở rể nhân thể kết tình thông gia. Em thấy gã này buồn cười, bố họ Triệu mà con lại họ Trọng (chắc là Triệu Đà bây giờ trông rất giống tê giác hị hị), tên lại là tên con gái, chắc yếu đuối lắm. Nhưng gặp thì mới biết thằng này nó to phết các bác ạ. Phải mỗi tội khuôn mặt thì rõ lắm tàn nhang, mũi to như anh Quang Thắng, mắt thì một mí, trông dê dê. Được cái nụ cười thì ôi thôi, deadly smile! Em bị nó lừa cũng vì nụ cười đấy đấy. Thế là em và Thủy thành vợ chồng. Nói chung thằng này khoản "vợ chồng" của nó cũng được: 3 lần/ngày, 7 ngày/tuần, không nghỉ! Cũng được thôi vì tiêu chuẩn của em là 7 lần/ngày và có chút bạo lực nữa cơ. Nhưng thôi, mình là phụ nữ Á Đông nói nhiều người ta đánh giá, chêt! Thằng này nó cũng hư lắm, thỉnh thoảng cãi nhau nó định đánh em. Em dọa nó là nhờ anh Quy chế ra cái nỏ bắn cho 1 phát thì cứ gọi là người như con nhím nên nó hoảng, sun vòi lại ngay. Các bác thấy em siêu không?! Nhiều lần như thế, tò mò nó hỏi chỗ cái nỏ đấy đâu. Em bảo em không biết, bao giờ "chiều" em được 7 lần/ngày, liên tục trong 1 tháng thì em mới chỉ. Nó nghe xong suýt ngất! Nhưng được cái thằng này yêu vợ, nó lên lúi ( núi) luyện công 1 năm giời. Về nhà em đang định cho nó 1 trận vì tội bỏ vợ đi theo giai, à quên, đi theo gái, thì nó đã phun ra 1 câu nghe rất "đi ngã" là: "Baby, are you ready!". Em chưa hiều ất giáp gì thì nó đã vồ lấy em rồi... Hèm, phải nói là 1 tháng đấy em mãn nguyện lắm, và đương nhiên là nói lời thì phải giữ lời, em kể cho nó là cái nỏ đấy ở cái phòng này, muốn đi đến đấy thì rẽ phải chỗ lọ, rẽ trái chỗ chai, lên lên xuống xuống, qua phòng này đến phòng kia. Em nói xong thì thấy mắt nó nở hoa, thều thào được câu này: "may mà anh đặt máy ghi âm", rồi gục. Một hôm Thủy bảo về thăm nhà vì nhớ mẹ. Em thấy cũng tội. Mình hành nó thế, cho nó về tẩm bổ rồi lại sang chiến đấu tiếp cũng không sao. Thế mà nó lại phản em, nó mang cả cái nỏ của anh Quy về cho bố nó. Bố nó được nỏ, mang quân sang chiến với bố em. Papa lần này mất nỏ nên chạy tóe khói, tất nhiên không quên mang em đi cùng. Chạy con Aston này hơi chậm, em đã bảo mua hẳn Lambo mà đi mà tiếc tiền, nên chưa mua. Đang định mua thì lại phải chạy loạn. Sầu ve bọ chét! Lúc sắp sửa đi, em nhân được tin nhắn của Thủy bảo là mặc cái áo lông ngỗng quê quê mà hắn tặng hôm Noel, vừa đi đường vừa bứt lông ra rải xuống, khi nào hết lông thì tiện cho anh "chiều" em. Em nghe theo, vừa đi vừa bứt lông rải xuống đường. Thành thử rõ ràng, papa chạy toàn 300km/h, lạng lách đánh võng không thua gì Hamilton mà vẫn thấy bọn họ Triệu hò hét phía sau. Papa lượn ra đến biển thì xe hết xăng. Tự nhiên dưới biển 1 con rùa to vật vã nổi lên bảo papa: "giặc ở ngay sau lưng ấy". Nghe papa giới thiệu đấy là thần Kim Quy, em mới ngộ ra là anh Quy em thường ngưỡng mộ. Gặp lần đầu mà anh lại xui papa giết em thế này thì thật là trớ trêu con nghêu. Papa nghe theo anh Quy rút gươm ra định kết liễu em, nhưng em đâu phải tay vừa. Mấy lần xem Lara Croft em cũng học được vài chiêu. Papa chém mãi không được nên dùng kế bẩn, hét rõ to: Trọng Thủy kìa. Em lúc đấy áo sống cũng gần hết rồi, nhìn rất giống bộ bikini, đợi Thủy mãi. Nghe papa nói thế quay lại, nào ngờ chính lúc đấy, papa kết liễu em, xiên 1 phát vào trúng bụng. Đương nhiên là em toi. Trong lúc hấp hối em chỉ biết là Thủy chạy đến, ôm em vào lòng khóc như cha chết, mẹ đi tù. Rồi bế em nhảy ùm xuống cái giếng gần đấy. Nghe bảo sau này giếng đấy nước sạch lắm, sạch hơn cả nước Phần Lan nên em cũng thấy tự hào. Người đời sau còn mông má bằng vàng ròng, đặt tên giếng là Bốn Tốt. Đấy là em nghe nói thế, chứ chết rùi em biết chóa gì đâu. Hết mẹ chuyện!..........................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................,............................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
Đề bài: Em hay tả 1 con vật nuôi trong nhà Bài làm: "Mẹ em có nuôi một con lô, nuôi cũng khá lâu nên mẹ e rất chiều chuộg. chiều nó hơn cả e, em xin 3k ra quán nét ngồi một lát mà mẹ ko cho vậy mà hằg ngày mẹ nuôi con lô hết 460k. Có hôm gấp đôi...em chả biết nó ăn gì mà tốn kém đến vậy...mà ko biết nó có dễ thươg ko. em chưa thấy nó bao giờ, chỉ biết là Chiều nào mẹ em cũng qua nhà chú hàng xóm bán nước trà đá gửi tiền nuôi nó. rồi tối về lại ra cửa ngóg tin tức của nó, xem nó có về o?? ngày nào nó khôg về là mẹ lại bỏ cơm, cả thág nay nó đi mất tiêu. Mẹ em buồn lắm. Chiều qua mẹ em quyết bỏ nó, khôg nuôi nữa. Đến đúg 6h30 tối, nó về em ko hiểu sao nó làm gì mà mẹ tức giận, đập hết đồ đạc. Nó về rồi mà! Em vui lắm! __________________...........................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................
Thứ tư Ngày: 08/07/2015 Giải ĐB 34665 Giải nhất 54340 Giải nhì 42988 - 01951 Giải ba 86755 - 98708 - 03397 - 46496 - 15665 - 21238 Giải tư 7561 - 0004 - 0722 - 4098 Giải năm 0419 - 7470 - 7112 - 2616 - 7044 - 3481 Giải sáu 633 - 976 - 434 Giải Thứ tư Ngày: 08/07/2015 Giải ĐB 34665 Giải nhất 54340 Giải nhì 42988 - 01951 Giải ba 86755 - 98708 - 03397 - 46496 - 15665 - 21238 Giải tư 7561 - 0004 - 0722 - 4098 Giải năm 0419 - 7470 - 7112 - 2616 - 7044 - 3481 Giải sáu 633 - 976 - 434 Giải bảy 38 - 88 - 21 - 89bảy 38 - 88 - 21 - 89 Thứ tư Ngày: 08/07/2015 Giải ĐB 34665 Giải nhất 54340 Giải nhì 42988 - 01951 Giải ba 86755 - 98708 - 03397 - 46496 - 15665 - 21238 Giải tư 7561 - 0004 - 0722 - 4098 Giải năm 0419 - 7470 - 7112 - 2616 - 7044 - 3481 Giải sáu 633 - 976 - 434Thứ tư Ngày: 08/07/2015 Giải ĐB 34665 Giải nhất 54340 Giải nhì 42988 - 01951 Giải ba 86755 - 98708 - 03397 - 46496 - 15665 - 21238 Giải tư 7561 - 0004 - 0722 - 4098 Giải năm 0419 - 7470 - 7112 - 2616 - 7044 - 3481 Giải sáu 633 - 976 - 434 Giải bảy 38 - 88 - 21 - 89 Giải bảy 38 - 88 - 21 - 89Thứ tư Ngày: 08/07/2015 Giải ĐB 34665 Giải nhất 54340 Giải nhì 42988 - 01951 Giải ba 86755 - 98708 - 03397 - 46496 - 15665 - 21238 Giải tư 7561 - 0004 - 0722 - 4098 Giải năm 0419 - 7470 - 7112 - 2616 - 7044 - 3481 Giải sáu 633 - 976 - 434 Giải bảy 38 - 88 - 21 - 89.................................................